Eidt Sau Khi Bi Ep Tro Thanh Dai Su Huyen Hoc Duy Mac Dang Hoa
Xe anh em họ Thời để dưới lầu, Thẩm Tín đồng ý là có thể xuất phát ngay. Trên xe, Thẩm Tín ngồi ghế sau, Thời Lăng tập trung lái xe, Thời Tô cũng không nói gì, có vẻ là đang tiêu hoá chuyện lúc nãy. Chỉ có Thẩm Tín cầm điện thoại nhắn tin cho Hứa Như Trần, bảo hôm nay có việc vắng nhà, đừng sang. Vừa gõ được một nửa, Thẩm Tín bỗng dừng lại. Đột nhiên nhận ra, mình đã bắt đầu vô thức báo cáo việc hàng ngày cho Hứa Như Trần. .... Sợ nha.Đúng lúc này, Thẩm Tín cảm giác điện thoại rung, cúi đầu nhìn thì thấy Hứa Như Trần nhắn tin đến.【 Hứa Như Trần:? 】Thẩm Tín nhìn dấu chấm hỏi, lại gõ 2 chữ rồi dừng, chẳng biết đang nghĩ gì. Bên kia không kiên nhẫn nổi, lại nhắn thêm. 【 Hứa Như Trần: Em thấy anh đang soạn mãi nhưng không thấy gửi, sao vậy ạ? 】【 Thẩm Tín: Chiều nay anh có việc, em không cần qua đâu... Định nói thế.】【 Hứa Như Trần: Công việc quan trọng nhất mà, dạ? Định nói thế? 】【 Thẩm Tín: Bữa sau anh đưa khoá dự phòng cho em. 】Hứa Như Trần đọc tin nhắn, run rẩy gửi sang một dấu chấm hỏi.Hả? Khoá dự phòng? Cho y? Thẩm Tín định đưa chìa khoá dự phòng cho y???【 Thẩm Tín: Đỡ phải báo với em mỗi lần vắng nhà, em muốn đến khi nào thì đến, cái lò nướng thì em tự ký nhận, anh khỏi làm thêm mấy việc nhập nhằng. 】...... Hoá ra là lười ký nhận hàng với báo cáo.Hứa Như Trần vô cùng sốt ruột, không biết là vui vì có được chìa khoá dự phòng nhà Thẩm Tín hay lo lắng vì cậu tin tưởng người khác quá tuỳ ý. Y bối rối, hoàn toàn quên mất việc Thẩm Tín có thể biết được đối phương là loại người gì chỉ bằng một cái liếc mắt, sợ cậu gặp phải người xấu thì phải làm sao?!【 Thẩm Tín: Cảm giác như có thêm đứa bạn cùng phòng kỳ lạ, bạn Tiểu Hứa phải nắm chặt cơ hội đấy. 】Hứa Như Trần đọc những dòng này, tự dưng cảm nhận được sự cổ vũ, tuy y không hiểu đang cổ vũ cái gì. Nhưng y vẫn lịch sự trả lời.【 Hứa Như Trần: Cảm ơn đàn anh đã tin tưởng em, lần sau đến em sẽ xin phép anh trước. 】Thẩm Tín:......Vãi, thế đưa khoá làm gì nữa?!Cậu không nhịn được mà thở dài, "Sao lại có người chính trực đến thế nhỉ?""Hả?" Thời Lăng đang lái xe tưởng Thẩm Tín nói với mình, nhìn gương chiếu hậu, "Cậu Thẩm nói tôi ạ?""Khôn có gì đâu, tôi tự nói nhảm thôi." Thẩm Tín gõ màn hình điện thoại bằng đốt ngón tay, gõ đến nỗi vang cả tiếng cốp cốp, "Con người là thế đấy, gặp phải chuyện gì không vừa lòng là phát điên lên bày tỏ."Anh em họ Thời:......?Họ tinh ý nhận ra tâm trạng bây giờ của Thẩm Tín có vẻ không tốt, Thời Tô lập tức gửi tin nhắn cho thầy bảo chút nữa tuyệt đối không được nói không, phải dặn các cậu các chú thích nói lung tung giữ mồm giữ miệng, thầy của họ là người tốt nhưng anh em của thầy lại không hẳn....Nếu không Thời Tô cũng chẳng nói mình quen mấy đại sư ra vẻ đạo mạo.Cứ thế thấp thỏm đi đến điểm hẹn, Thẩm Tín xuống xe nhìn một vòng, xác nhận nơi này là Cục Cảnh sát, lại còn là Tổng Cục."Đây là Tổng Cục Cảnh sát điều tra và giải quyết vụ án này, chúng tôi hợp tác cùng xử lý." Thời Lăng đỗ xe dưới tầng hầm, sau đó dẫn Thẩm Tín vào thang máy, "Cảnh sát phụ trách tìm mọi bản thể búp bê xui xẻo, cả mấy cái bùa xui chưa dùng nữa, chúng tôi thì phụ trách xử lý búp bê xui xẻo."Thời Tô không nhịn được xen mồm, "Búp bê xui xẻo khó xử lý lắm, lúc chúng tôi ra ngoài mọi người vẫn chưa phá xong một con nữa.""Cậu Thẩm đã xử lý thế nào vậy?"Thẩm Tín nhớ lại quá trình xử lý búp bê xui xẻo, hỏi, "...... Khó xử lý lắm hả?""...... Không khó hả?"Trong Bộ phận Khẩn cấp đặc biệt về Huyền học phạm vi toàn quốc, anh và Thời Lăng được xem là thế hệ tài năng mới, nhưng lần này cả họ lẫn thế hệ thầy đều vô lực với đám búp bê xui xẻo.Họ thẩm vấn Quỷ Tiêu Dao mới biết gã đã mua một cuốn sách hiếm ở sạp bán sách cổ, chứa toàn tà chú thất truyền, gã học theo, không ngờ đều là thật, nhưng trong cuốn sách hiếm đó chỉ có tà chú chứ không có cách giải. Sau khi nghiên cứu, họ xác nhận đây là tà thuật cổ xưa, đáng ra nên thất truyền hàng trăm năm trước rồi, bây giờ không còn cách để phá giải nữa. Lên đến tầng 5, cửa thang máy vừa hé đã nghe thấy tiếng hoan hô."Cuối cùng cũng phá được 1 con!""Cứ làm theo cách này chắc chắn sẽ phá được tất cả búp bê xui xẻo!"Trong tiếng hoan hô là một giọng nói bất đắc dĩ, "3 ngày mới phá xong 1 con, định phá hết thì chẳng phải sẽ mất cả năm hả?""Sau 1 năm, còn mấy ai sống sót?"Cả tầng lại trở nên tịch mịch.Thời Lăng và Thời Tô vội vàng đi vào, Thẩm Tín quay đầu ngắm nghía Cục Cảnh sát, đây là nơi người bình thường khó vào được, Thời Lăng với Thời Tô vẫn đang giục, cậu chỉ đành nhìn lướt qua rồi đi theo.Lúc mới mở cửa không có ai nhìn họ, tất cả mọi người đều đang tụm lại thảo luận gì đó như thể đã đạt đến một loại trình độ vong kỷ.Ở giữa là 3 ông lão mặc áo dài đen, có vẻ đang cố tình diện theo tầng lớp phong cốt, có một người mặc cảnh phục, anh ta là người đầu tiên nhận ra họ, ánh mắt chuyển từ Thời Lăng đến Thời Tô, cuối cùng dừng lại trên người Thẩm Tín.Anh ta sửng sốt, nhìn ánh mắt là biết đang choáng váng."Đây là?" Cảnh sát dẫn đầu đứng dậy hỏi.Cảnh sát hỏi như vậy, ba người còn lại lúc này mới biết có người đến, đồng loạt nhìn sang, Thẩm Tín lập tức bị mọi người vây xem. Cũng may Thẩm Tín mặt dày, nhan sắc có thừa nên đã miễn dịch với ánh mắt của người khác từ lâu, rất thản nhiên đi qua ngồi xuống ghế, vì dáng đẹp mà tư thế ngồi cũng có phong thái, khí khái nho nhã trời sinh còn mạnh hơn 3 ông lão kia."Đây là cậu Thẩm đã phá con búp bê xui xẻo đó." Thời Lăng giới thiệu."Trẻ thế? Còn tự tiện nữa." Một trong số 3 ông cụ nhíu mày tỏ ra khó tin, "Một thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà phá được búp bê xui xẻo? Là người thừa kế nhà ai sao?""Không phải." Thẩm Tín trả lời: "Sao? Bói toán phong thuỷ mà cũng phân giai cấp à?""Phải già rụng răng mới được giỏi hả? Thế sao ông chưa phá hết mấy con búp bê? Tôi thấy ông già chát rồi đấy thôi."Ông lão:......Anh em nhà họ Thời:......Đúng là đoán không sai, cậu ấy đang bực mình rồi!"Được rồi, đừng tranh chấp nữa." Ông cụ thứ hai bước ra hoà giải, đó là người thầy hiền lành của anh em họ Thời, "Sư huynh nói ít lại hai câu, cậu Thẩm đến đây không dễ dàng, hơn nữa lần này chúng ta cần sự giúp đỡ của cậu ấy, phải có phép tắc."Ông lão được gọi là sư huynh hừ lạnh, "Chưa biết tài cán thế nào, không rõ là mèo mù vớ được chuột chết hay là loại lừa đảo như hai đứa học trò của đệ."Thời Lăng và Thời Tô không dám nói lời nào, nhưng Thẩm Tín đâu ăn chay, chưa bao giờ ngậm đắng nuốt cay, nhất là đắng cay từ cái miệng mà ra. Thẩm Tín tháo kính, gật đầu với anh cảnh sát duy nhất trước, sau đó mới mở miệng nói với ông lão."Thay vì ở đây diễu võ dương oai sỉ nhục học trò người khác thì chi bằng coi lại học trò của mình đi." Thẩm Tín vắt chân lên, "Học hành chả đến đâu mà đi xem phong thuỷ cho người ta, làm họ lỗ mấy nghìn vạn, bắt ông đền. Thế mà ông còn không chừa, tiếp tục để nó đi xem phong thuỷ lừa tiền."Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc, còn sư huynh kia thì mặt trắng toát. Ông ta đã giấu chuyện này rất kĩ, đến cả các huynh đệ cũng không hay, sao nó lại biết được?!Nó tính được? Nó tính được chính xác đến thế sao?!Nhưng nó đâu có bấm tay hay hiến tế đâu? Sao có thể tính được? Sao nó biết được?!"Sư huynh, có chuyện đó sao?" Sắc mặt thầy của anh em họ Thời thay đổi, "Thời Phương đang làm gì?""N-Nó vô tình thôi....""Vậy là có thật." Sắc mặt ông cụ khó coi, bầu không khí quanh người hiếm khi trở nên nghiêm nghị, "Sư huynh về trước đi, xử lí xong xuôi việc nội bộ rồi lại tham gia công chuyện, không cần nói gì thêm, quyết định vậy đi, Thời Tô đưa sư bá con đi."Thời Tô chấn động nhìn diễn biến tình hình, sư bá muốn giải thích thêm nhưng chẳng nói được gì, anh không nhịn được mà âm thầm bật ngón cái cho Thẩm Tín. Anh vốn đã khó chịu với sư bá này lâu rồi, ông ta luôn móc mỉa chuyện gia đình họ, nhưng vì vai vế nên cũng chẳng cãi lại được.Bây giờ đúng đã!Cảnh sát cũng khá kinh ngạc, khoảng thời gian hợp tác anh có thể cảm giác lờ mờ được ông cụ này mới là trung tâm Bộ Huyền học, người sư bá đó xấu tính mà cũng có tài cán, nhưng không ngờ Thẩm Tín có thể đâm trúng tim đen ông ta chỉ với một câu, làm ông cụ đuổi ông lão đó đi ngay.Anh không kìm được mở miệng, "Cậu Thẩm giỏi thật đấy, nhìn một cái là biết được vấn đề."Sau sự việc này, sự nghi ngờ vì Thẩm Tín quá trẻ đã tan thành mây khói, dù trẻ hay không, chỉ cần cứu được hơn 100 người này thì là trẻ con anh cũng chịu!"Cảm ơn cậu Thẩm đã đồng ý đến trợ giúp chúng tôi, tôi đã nhận được yêu cầu của cậu rồi, xong việc tôi sẽ làm ngay." Ông cụ lại trở về bộ dạng vui tươi hớn hở. "Mà cảnh sát Trần, đã tìm được người tố cáo chưa?"Cảnh sát Trần lắc đầu, "Bên đó dùng số không chính chủ nên tạm thời chưa thể xác định được."Nghe cuộc nói chuyện của họ, Thẩm Tín mở miệng, "Sao phải tìm người tố cáo vậy?""Vì chưa xác nhận được người tố cáo có đồng loã với Quỷ Tiêu Dao không." Thời Lăng giải thích, "Không phải thì cũng là người biết rõ sự việc, tốt nhất là nên tìm được.""Không cần tìm nữa đâu." Thẩm Tín nói như vậy.Mọi người khó hiểu nhìn Thẩm Tín, một lát sau Thời Lăng mới hỏi: "Tại sao vậy cậu Thẩm?""Vì tôi là người tố cáo." Thẩm Tín nói vậy: "Nói thế đã hiểu chưa?"Mọi người:?!!Nghĩ trời nghĩ đất, trong đầu chứa vô số thuyết âm mưu, không ngờ được... Hoá ra Thẩm Tín là người đã giải búp bê xui xẻo giúp Phạm Hiểu rồi tố cáo Quỷ Tiêu Dao ngay!Đây mới là đại sư huyền học thời đại mới!......Ông cụ tên Huyền Tự Bối, tự xưng Huyền Phong, cái tên rất có cốt cách bậc tiên."Cậu Thẩm đến tìm hiểu tình hình trước." Huyền Phong đưa Thẩm Tín đến khu vực thảo luận, cho cậu xem búp bê xui xẻo cảnh sát lục soát được và ít bùa xui, có cả lác đác vài người mua và nạn nhân chưa tìm thấy.Chồng búp bê trên bàn giống với con của Phạm Hiểu, tết bằng rơm và cơ thể bị kim đâm xuyên qua, cùng với sợi vải buộc chặt trên người.Trên màn hình máy tính là thông tin người mua và nạn nhân, đã tìm được búp bê là nền trắng, đã chết hoặc không tìm được là nền đỏ, trong đó chỉ có một cái nền xanh.Thẩm Tín nhìn kĩ, bất ngờ phát hiện tấm ảnh nền xanh đó là hình đánh giá xấu của một đơn hàng. 【 Thỏ dưới gầm cầu: Bùa xui rẻ rách, vô dụng! Chắc dính ngải mới tin, phí tiền! 】"Thú vị nhỉ." Huyền Phong cười nói: "Đây là đánh giá xấu duy nhất trong các đơn hàng, người này mua hai tờ bùa xui nhưng không có hiệu quả."Thẩm Tín nhìn kỹ người mua: Trịnh Tam Thạch, không quen; Nạn nhân: Lương Thành Hoa, người này thì biết nè. Cái người suýt bị biển quảng cáo đập trúng, chó đau ốm vợ cũng suýt trầm cảm, vậy anh ta xui xẻo là vì cái này sao?"Không cần để tâm đâu."Huyền Phong vuốt râu trầm ngâm, hình như mới đây mình cũng nghe được một câu tương tự, là lúc họ bảo phải tìm người tố cáo, Thẩm Tín đã nói người tố cáo là mình.Chẳng lẽ......Huyền Phong chấn động, ông không ngờ Thẩm Tín trẻ tuổi nhưng lại tài giỏi đến thế, chẳng những giải được búp bê xui xẻo mà đồng thời còn giúp một người tránh khỏi bùa xui, có lẽ gặp một lúc 2 người bị nạn nên cậu mới chọn tố cáo, khiến Quỷ Tiêu Dao xuất hiện trước mặt bộ Huyền Học. Bây giờ còn giúp họ xử lý số búp bê xui xẻo còn lại, đúng là phẩm hạnh cao quý!Thẩm Tín không biết ông đang nghĩ gì, nếu mà biết chắc sẽ trợn trắng mắt, cậu giúp Lương Thành Hoa chỉ vì mỗi ngày làm một việc tốt, anh ta còn là nhân viên của Hứa Như Trần nữa. Thẩm Tín khổ sở nhìn đống búp bê, hơn 100 con, vậy phải cần hơn 100 lá bùa!Chắc chết quá.Thẩm Tín trầm ngâm, mọi người ở đây cho rằng âu cũng là việc khó đối với cậu, có quá nhiều búp bê. Ai nấy đều nín thở, Thẩm Tín quay đầu nhìn Huyền Phong và sư đệ Huyền Thiên sau lưng ông, cả Thời Lăng đứng cách đó không xa. Có sức lao động dồi dào đây mà?!Mắt Thẩm Tín sáng ngời, lập tức hỏi: "Mọi người biết vẽ bùa không?""Cậu nhỏ đừng coi thường chúng tôi chứ, ai cũng là người chuyên nghiệp cả đấy." Huyền Thiên có chút không vui.Tuy họ thuộc bộ Huyền học, nhưng dù gì cũng là danh môn chính phái, vẽ bùa không phải là kiến thức cơ bản sao?"Vậy được." Thẩm Tín nói: "Lấy giấy bút, tôi vẽ mẫu mọi người vẽ theo.""Có bùa chú giải được búp bê xui xẻo sao?" Huyền Thiên không tin lắm, "Sư huynh, chúng ta nghiên cứu ba ngày, dùng bao nhiêu là bùa chú đạo cụ, nghiên cứu cả sách cổ nhưng đều vô dụng, người này có đáng tin không?"Huyền Phong liếc ông ta, "Sư đệ, đi lấy giấy bút."So với sư huynh, Huyền Thiên khá nghe lời, nghe Huyền Phong nói vậy thì im bặt, đi lấy giấy bút để xuống trước mặt Thẩm Tín. Giấy vàng được cắt thành kích cỡ phù hợp với hình thức bùa chú, mực chu sa, chóp bút đỏ chót, muốn bao nhiêu chính thống thì có bấy nhiêu.Thẩm Tín tặc lưỡi, chất lượng giấy bút không tệ, lúc về phải lấy một bộ. Thẩm Tín cầm bút, ba người Huyền Phong bước lên xem, tất nhiên trong lòng Huyền Thiên vẫn còn chút khinh thường, muốn xem xem cậu có thể vẽ được gì. Không nên vẽ đại một tờ bùa trừ tà nhỏ là xong, thế thì nực cười lắm. Thẩm Tín chấm bút vào mực chu sa, mực đỏ lướt trên giấy theo động tác lưu loát của cậu, chưa đến một phút mà một lá bùa kì lạ đã thành hình.Mọi người ở đó:???"Như vầy thôi." Thẩm Tín đặt bút xuống, "Mọi người vẽ theo là được."Xung quanh lặng như tờ, Thẩm Tín không thấy ai trả lời, ngẩng đầu lên mới nhận ra ba người đứng xem đã dại ra, người bình thường duy nhất là người không hiểu gì về huyền học- Cảnh sát Trần, cảnh sát Trần cũng hiếu kì ngắm nghía, chẳng hiểu mô tê gì như Thẩm Tín. "Sao vậy?" Thẩm Tín hỏi họ.Huyền Thiên hốt hoảng ngẩng đầu, "Cậu Thẩm, cậu hỏi lại câu lúc nãy đi.""Cái gì?" Thẩm Tín nhíu mày, "Mọi người biết vẽ bùa không?"Lúc này Huyền Thiên nói như chém đinh chặt sắt, "Không! Tư chất tầm thường như tôi không biết vẽ bùa!"Ông ta chưa từng gặp loại bùa này, cũng chưa từng nghĩ một người có thể vẽ bùa như mây trôi nước chảy, thậm chí còn tốn không tới 1 phút!"Vẽ bùa dễ vậy sao? Vì sao tôi vẽ một lá bùa đã tốn hết nửa ngày?"Huyền Phong bừng tỉnh, ông cẩn thận cầm lấy tờ bùa, ngó trái ngó phải ngó trên ngó dưới, giọng nói chất chứa vui mừng, "Lẽ nào là bùa xua đuổi tà ma thời kì trước? Tôi từng đọc một cuốn sách cổ có nhắc đến nó, nhưng bùa này đã thất truyền trăm năm rồi, đây là lần đầu tôi tận mắt chứng kiến đấy!""Cậu Thẩm đúng là phẩm hạnh cao quý, tiện tay đưa ra cả bảo vật, tôi thay mặt tất cả mọi người xin cảm ơn cậu!"Thời Lăng cách đó không xa khóc thút thít, "Đm tôi cứ tưởng mình giỏi đâu lắm! Một lần nữa cảm thấy mình chỉ là một đứa ngu!""Đây là tài năng của cao nhân ở ẩn sao?!"Thẩm Tín:......?Bộ vẽ sai bùa hả? Sao mọi người trong phòng tự dưng nổi điên vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz