Ego Or Love Suayeon fanfic (viet) Full
chap 1
Chap 1.Trong căn phòng chỉnh, rửa ảnh, không gian thoắt hiện bóng đèn màu đỏ màu vàng, những bức ảnh được treo lên dây, một số là bức chụp phong cảnh, một số là chụp thiên nhiên, một số là chụp các cặp đôi.Nhiếp ảnh gia là một cô gái với mái tóc ngắn, màu xám, cô được người ta mệnh danh là bàn tay vàng. Bàn tay cô về mặt hình ảnh cũng thiệt là đẹp, như một nghệ thuật, thon gọn và dài, và nhờ sự tài tình của cô, mà đã có rất nhiều bức ảnh huyền diệu ra đời.Bản nhạc nhẹ piano vang vọng khắp căn phòng, tạo một không gian thoải mái để làm việc, cô gái đang miệt mài tập trung, thì bỗng có tiếng gõ cửa.- Vào đi.- Siyeon, xong chưa? – Dami đi vào, đứng cạnh người bạn của mình, cùng ngắm nhìn những bức ảnh đẹp.- Sắp xong rồi.- Woa, ảnh này chị chụp ở đâu đấy, đẹp thật đó – Dami chỉ lên một bức ảnh cách tầm ngắm của Siyeon không xa. Bức ảnh hiện lên với khung cảnh hoàng hôn lãng mạn, có một cặp đôi đang dựa trán vào nhau, hình ảnh của họ ở góc phải, làm khung cảnh hoàng hôn được tô thêm cảm xúc.Điều đặc biệt hơn, đây là một cặp nữ nữ, một người rất cao, một người rất thấp, hai người đều tóc dài, thoạt nhìn trông như một cặp bạn bè bình thường, nhưng nhìn sâu vào ánh mắt họ nhìn nhau, thì có vẻ như không phải đâu…- Chụp ở sông Hàn, lúc hoàng hôn.- Hình như hai người này là người yêu của nhau – Dami nheo mắt nhìn cho kỹ.- Trông giống thật – Siyeon gật gật, cô thực sự rất thích chụp ảnh các cặp đôi nữ nữ, cô thấy rằng khi hai cô gái ở cạnh nhau, trao cho nhau những hành động tình cảm, thực sự trông rất tuyệt.Và cô cũng chỉ có tình cảm với nữ giới, từ trước giờ luôn vậy.Lee Siyeon từ bé đến lớn đều bị ba mẹ nhét học vô toàn trường nữ sinh, nên cô có cơ hội được tiếp xúc với nữ giới nhiều hơn nam giới. Cô yêu thích vẻ đẹp dịu dàng pha chút quyến rũ của các cô gái. Thời trung học, thậm chí Siyeon còn yêu thầm một người bạn cùng lớp, chuyện tình cũng không đi đến đâu cả, chỉ là đơn phương mà thôi.Cho đến khi tốt nghiệp, ra trường, và đi làm, Siyeon cũng vẫn thói quen đó, cảm thấy thoải mái và hạnh phúc khi ngắm nhìn những cô gái đẹp.Trong cuộc sống yên bình của mình, cô đã được mai mối và gặp gỡ vài cô gái, cùng họ trải qua những tháng ngày đẹp đẽ, nhưng mọi thứ luôn chỉ dừng lại ở những cuộc hẹn, cuộc đi chơi vui đùa, những nụ hôn thoáng qua. Khi những cuộc tình đó kết thúc, thì cũng chỉ để lại sự mãn nguyện trong Siyeon, vì cô đã có những cảm xúc tốt.Một người tâm hồn tự do như cô, như những cánh diều bay không trật tự trên bầu trời, thanh thản và phóng khoáng, Siyeon làm về nghệ thuật, nên cô nghĩ rằng, tính cách của cô, cuộc sống của cô, cứ để tự nhiên như vậy, thì đương nhiên là tốt rồi đúng không.- Oh nhìn này, cô gái này trông giống cô gái vừa nãy ghê – Dami lại một lần nữa phá tan sự yên bình đang có trong lòng Siyeon.Siyeon bước gần một bước để xem Dami đang muốn nói cái gì, cô ấy đang chỉ vào một bức ảnh, cô nhớ rằng cô chụp nó lúc đang ăn ở nhà hàng New Day. Cái bàn Siyeon ngồi cách ô cửa sổ chỉ khoảng 3 mét, và cạnh cửa sổ là một bàn dành cho 2 người. Lúc đó có một cặp đôi nữ nữ đang ngồi ăn vui vẻ với nhau, cô gái kia còn dịu dàng dùng tay lau vết dơ của đồ ăn trên miệng cho cô nàng đối diện nữa.Siyeon thấy đẹp quá, nên nhấc chiếc máy ảnh của cô lên để chụp một cái, cộng với phong cảnh và thời tiết ôn hòa bên ngoài, tất cả đã tạo nên một cảm xúc tràn ngập hạnh phúc.Siyeon chỉ là người ngoài, mà còn cảm thấy hạnh phúc hộ cái cặp đôi đó, và cô nghĩ rằng họ là người yêu của nhau, có khi đã kết hôn rồi cũng nên, vì cô tia được cặp nhẫn trên ngón áp út của họ.Nhưng điều mà Dami đang muốn nói tới, là cái cô gái đang dựa đầu vào người yêu mình ở sông Hàn, lại chính là cái cô gái ở trong nhà hàng New Day, trông giống lắm.- Chắc chỉ là người giống người thôi – Siyeon mím môi ngẫm nghĩ.- Hai bức ảnh này chị chụp từ bao giờ? – Dami tò mò hỏi- Bức ở nhà hàng chị chụp từ 2 hôm trước, còn bức ở sông Hàn thì từ tuần trước- Vậy là hai bức ảnh cách nhau có mấy ngày thôi, chị có nghĩ đến cái điều em đang nghĩ không? – Dami khóe môi tạo một nụ cười ranh ma- Là sao?- Cô gái này đang bắt cá hai tay, tay chơi đó.- Biết đâu một trong hai cô gái kia là bạn thân hoặc em gái thì sao – Siyeon bật cười vì suy nghĩ của Dami.- Em không nghĩ vậy đâu – Dami vuốt cằm, ra vẻ muốn tìm hiểu.- Thôi đi ăn nào, chị đói rồi.---
Thời gian thấm thoát trôi qua, một năm có hơn 300 ngày, có rất nhiều ngày lễ, đều là những cơ hội tuyệt vời để tụ tập bạn bè, hoặc tuyệt vời hơn, là đi hẹn hò với người mình yêu. Vậy mà cớ sao, cuộc đời của Lee Siyeon, cứ trúng vào ngày lễ nào đó, là cô lại trong trạng thái độc thân, nên từ đầu đến cuối, cô chỉ có bạn bè và người thân bên cạnh vào những ngày đó.Và ngày lễ tình nhân, không ngoại trừ. Chính xác, qua tối hôm nay, thì sẽ bước sang ngày lễ tình nhân, nhưng Siyeon chưa bao giờ được nếm mùi được tặng socola là gì hết, cô cũng muốn có một ai đó để tặng cho người ta socola. Tất cả những mối tình thoáng qua của cô, đều rơi vào những tháng không có ngày lễ đặc biệt nào cả.Nhà cô có ba có mẹ, có một người chị gái, nhưng chị đã lấy chồng rồi, ngày xưa chị cưng chiều cô lắm, nhưng từ lúc lấy chồng, là quên sạch em gái của mình. Nên đã mấy năm nay, Siyeon dành thời gian ở với bạn bè nhiều hơn, và thật may mắn, hội bạn của cô, ai cũng độc thân hết trơn, nhóm của cô rất là vì nhau, làm gì cũng phải giống nhau, là vậy đó.Và tối nay cả hội rủ nhau đến quán bar vui đùa, rồi còn mua socola tặng nhau nữa, người ngoài nhìn vào lại lộ vẻ thương cảm, ôi những con người ế ẩm đang cố an ủi nhau, là vậy đó.Khung cảnh khá ồn ào, những bản nhạc liên tiếp nối nhau cùng với những giai điệu mạnh mẽ, rồi có lúc DJ chỉnh sang dòng nhạc nhẹ nhàng hơn, rồi lại đẩy lên cao trào, rồi lại đưa xuống trầm mặc. Bàn của Siyeon và những người bạn cùng nhau hò reo, uống rất nhiều rượu, thậm chí còn chơi trò chơi để thách đố nhau uống nhiều hơn.- Siyeon, chị thua rồi, giờ phải nhận thách thức đi thôi – Yoohyeon cười lớn sau khi Siyeon thua trò xúc xắc. Luật chơi là mỗi người tung xúc xắc, ai tung được điểm thấp nhất thì phải nhận thách thức, nếu làm tròn nhiệm vụ thì xong, còn không làm được thì phải uống 5 ly rượu- Nào,thách thức là gì? – Siyeon cảm thấy ngà ngà sau khi cả bàn đã hết một chai rượu, cô uống nước lọc liên tục để tỉnh táo hơn.- Có một cô gái đang ngồi một mình ở kia kìa, ra xin số cô ấy đi – Gahyeon hào hứng vì đã nghĩ ra thách thức.- Được đó, làm vậy đi – Dami hùa theo.- Được thôi – Siyeon đứng dậy, chỉnh lại quần áo cho ngăn nếp, rồi đi đến phía quầy bar.Cô gái này có vẻ trầm mặc, hình như là đi một mình, nếu đi một mình, lại còn đến nơi ồn ào như này, và uống rượu, thì khả năng cao là đang căng thẳng, đến với mong muốn là giải sầu. Cô gái mặc một chiếc váy màu kem, hở toàn bộ vai, tóc đen dài, trông như công chúa, bộ đồ này thực sự không hợp với không gian thiếu ánh sáng của quán bar cho lắm. Có thể cô ấy di chuyển từ một bữa tiệc nào đó rồi đến đây chăng?Siyeon tiến ngồi ngay bên cạnh, ra hiệu với bartender để gọi một ly cocktail, cô chầm chậm suy nghĩ, vừa mím môi vừa liếc nhìn cô gái bên cạnh, cô nên nói gì đầu tiên nhỉ…- Cô đi một mình hả? – Siyeon chưa kịp lên tiếng, thì cô gái bên cạnh chủ động hỏi trước, cô ấy đã thấy được mấy cái liếc trộm của Siyeon.End chap 1.
Thời gian thấm thoát trôi qua, một năm có hơn 300 ngày, có rất nhiều ngày lễ, đều là những cơ hội tuyệt vời để tụ tập bạn bè, hoặc tuyệt vời hơn, là đi hẹn hò với người mình yêu. Vậy mà cớ sao, cuộc đời của Lee Siyeon, cứ trúng vào ngày lễ nào đó, là cô lại trong trạng thái độc thân, nên từ đầu đến cuối, cô chỉ có bạn bè và người thân bên cạnh vào những ngày đó.Và ngày lễ tình nhân, không ngoại trừ. Chính xác, qua tối hôm nay, thì sẽ bước sang ngày lễ tình nhân, nhưng Siyeon chưa bao giờ được nếm mùi được tặng socola là gì hết, cô cũng muốn có một ai đó để tặng cho người ta socola. Tất cả những mối tình thoáng qua của cô, đều rơi vào những tháng không có ngày lễ đặc biệt nào cả.Nhà cô có ba có mẹ, có một người chị gái, nhưng chị đã lấy chồng rồi, ngày xưa chị cưng chiều cô lắm, nhưng từ lúc lấy chồng, là quên sạch em gái của mình. Nên đã mấy năm nay, Siyeon dành thời gian ở với bạn bè nhiều hơn, và thật may mắn, hội bạn của cô, ai cũng độc thân hết trơn, nhóm của cô rất là vì nhau, làm gì cũng phải giống nhau, là vậy đó.Và tối nay cả hội rủ nhau đến quán bar vui đùa, rồi còn mua socola tặng nhau nữa, người ngoài nhìn vào lại lộ vẻ thương cảm, ôi những con người ế ẩm đang cố an ủi nhau, là vậy đó.Khung cảnh khá ồn ào, những bản nhạc liên tiếp nối nhau cùng với những giai điệu mạnh mẽ, rồi có lúc DJ chỉnh sang dòng nhạc nhẹ nhàng hơn, rồi lại đẩy lên cao trào, rồi lại đưa xuống trầm mặc. Bàn của Siyeon và những người bạn cùng nhau hò reo, uống rất nhiều rượu, thậm chí còn chơi trò chơi để thách đố nhau uống nhiều hơn.- Siyeon, chị thua rồi, giờ phải nhận thách thức đi thôi – Yoohyeon cười lớn sau khi Siyeon thua trò xúc xắc. Luật chơi là mỗi người tung xúc xắc, ai tung được điểm thấp nhất thì phải nhận thách thức, nếu làm tròn nhiệm vụ thì xong, còn không làm được thì phải uống 5 ly rượu- Nào,thách thức là gì? – Siyeon cảm thấy ngà ngà sau khi cả bàn đã hết một chai rượu, cô uống nước lọc liên tục để tỉnh táo hơn.- Có một cô gái đang ngồi một mình ở kia kìa, ra xin số cô ấy đi – Gahyeon hào hứng vì đã nghĩ ra thách thức.- Được đó, làm vậy đi – Dami hùa theo.- Được thôi – Siyeon đứng dậy, chỉnh lại quần áo cho ngăn nếp, rồi đi đến phía quầy bar.Cô gái này có vẻ trầm mặc, hình như là đi một mình, nếu đi một mình, lại còn đến nơi ồn ào như này, và uống rượu, thì khả năng cao là đang căng thẳng, đến với mong muốn là giải sầu. Cô gái mặc một chiếc váy màu kem, hở toàn bộ vai, tóc đen dài, trông như công chúa, bộ đồ này thực sự không hợp với không gian thiếu ánh sáng của quán bar cho lắm. Có thể cô ấy di chuyển từ một bữa tiệc nào đó rồi đến đây chăng?Siyeon tiến ngồi ngay bên cạnh, ra hiệu với bartender để gọi một ly cocktail, cô chầm chậm suy nghĩ, vừa mím môi vừa liếc nhìn cô gái bên cạnh, cô nên nói gì đầu tiên nhỉ…- Cô đi một mình hả? – Siyeon chưa kịp lên tiếng, thì cô gái bên cạnh chủ động hỏi trước, cô ấy đã thấy được mấy cái liếc trộm của Siyeon.End chap 1.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz