ZingTruyen.Xyz

[Editting][Xuyên nhanh] Tra nữ tiến công - Ngữ Nhiên Á

Chương 204: Đại thần sát sát sát (14)

minhdien1999


Không biết Lục Phi nói chuyện gì với Thu ba, Thu ba rời khỏi phòng bệnh. Mặt khác một đám người đi vào trong phòng, đẩy theo một cái giường bệnh di động, hẳn là chuẩn bị cho Niệm Mị.

Niệm Mị không mở mắt, tùy ý để những người này nâng lên giường bệnh, mang nàng rời đi.

Dọc theo đường đi vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn không có xóc nảy, nếu không phải có thể nghe thấy âm thanh tiếng gió gào thét cùng với âm thanh tiếng nói chuyện dọc theo đường đi, Niệm Mị cũng phải hoài nghi rằng có phải mình không bị mang đi.

Chờ ngừng lại, Niệm Mị lại bị di chuyển lần nữa, có người gỡ bịt mắt của nàng xuống. Một ngón tay ấm áp đặt trên chóp mũi nàng.

- Không thấy hô hấp, chuẩn bị dò xét tinh thần lực, xem cô ta còn sống không.

Ngón tay rời đi, Niệm Mị bỗng nhiên mở mắt, dùng tay bắt lấy bàn tay kia.

Niệm Mị buông tay người đàn ông ra, một tay bắt lấy vai hắn, xoay người nhảy lên, đè hắn ta trên giường.

Chung quanh nơi này là màu trắng xoá, có một ít dụng cụ kỳ quái được bày biện, phản chiếu ánh sáng lạnh băng.

Một nữ nhân đang cầm một cái mũ giáp trong tay, có chút ngốc nhìn một màn này.

Trong mắt người đàn ông bị Niệm Mị đè có hưng phấn hiện lên, tựa hồ đối với việc này cũng không để ý.

Xem ra cái vật thí nghiệm này so với hắn tưởng tượng còn hoàn mỹ hơn!

- Dụng cụ dò xét tinh thần lực?

Đôi mắt Niệm Mị dừng ở mũ giáp, trong lòng Lục Phi dâng lên một loại dự cảm bất thường.

Hưng phấn trong nháy mắt bị sợ hãi thay thế, mắt hắn trừng lớn, giọng nói run rẩy.

- Cô đang làm gì?

Niệm Mị khóe miệng giương lên, ánh mắt ôn nhu.

Dự cảm bất thường trong lòng Lục Phi càng sâu, kia chính là thứ hắn chế tạo ra, một cái dụng cụ dò xét tinh thần lực duy nhất thành công, tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ trục trặc gì!

- Mau khống chế cô ta!

Lục Phi hét lớn với những người đứng quanh, bọn họ lập tức sờ trên người, vũ khí còn chưa kịp lấy ra, mũ giáp bị  Niệm Mị nhìn chằm chằm đã nổ tung.

Thanh âm vỡ nát như sấm nổ vang bên tai Lục Phi.

Thành quả mà hắn nỗ lực trong nhiều năm cứ như vậy bị hủy trong chốc lát!

Lục Phi dường như không nghe thấy tiếng đánh nhau xung quanh, bên tai hắn lặp đi lặp lại âm thanh tiếng mũ giáp nổ tung, làm não hắn choáng váng.

Niệm Mị giải quyết xong một đống người, thấy Lục Phi còn đang ngẩn người, nhặt lên mũ giáp méo mó đang nằm trên mặt đất, xoay tròn trong tay.

Vật này, ở cái niên đại này không nên tồn tại, xem ra người này còn rất có năng lực!

Niệm Mị trong mắt có thưởng thức, bất quá trong nháy mắt liền biến mất, nàng cầm mũ giáp ném về phía Lục Phi.

"Bang"

Một tiếng trầm vang, trên đầu Lục Phi có máu tươi chảy xuống, hắn ngơ ngác xoay người nhìn Niệm Mị.

- Anh trai thân ái, muốn làm gì?

Niệm Mị ôn nhu trong mắt lộ ra tia hài hước, nàng lại giơ mũ giáp lên, đánh lên đầu Lục Phi.

Lục Phi chỉ cảm thấy trên đầu một trận đau đớn, tiếp theo liền hôn mê.

Trước lúc hắn hôn mê, một giọng nói ôn nhu vang vọng trong óc hắn.

"Anh trai, muốn làm gì?"

"Muốn làm gì?"

"Làm gì?"

Muốn làm gì ư? Cô từ khi sinh ra đã được ba mẹ yêu thương, nhận được muôn vàn sủng ái cưng chiều, tất nhiên không để bụng!

Hắn thì sao? Mỗi ngày chỉ có huấn luyện! Vào thời điểm cô còn chơi đùa, hắn đã phải học tập máy móc, học tập quản lý công ty!

Ba ba nói:
- Con là anh trai, vì vậy cần phải học tập thật nhiều, về sau mới có thể chiếu cố em gái!

Mẹ nói:
- Con là anh trai, nhất định phải trở nên cường đại, về sau mới có thể bảo vệ em gái!

Chỉ bởi vì hắn là anh trai, cho nên liền phải chiếu cố cô? Dựa vào cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz