[ Editing/ Đm] Đát Kỷ của giới chính quyền
2
Chiếc xe đã sớm rời khỏi quảng trường, màn dạo đầu cũng đã kết thúc. Quý Quy đã nhịn đủ từ khi lên xe, ngay lập tức, hai tay hắn giữ chặt hông Mạnh Giản, dương vật thô bạo đâm rút.Mấy kẻ quyền quý trên giường chẳng bao giờ biết dịu dàng. Hắn chỉ lo thỏa mãn bản thân, mặc kệ người tình có bị chịch nát hay không. Mặc dù Mạnh Giản đã sớm biết điều này và đã nếm trải từ vài người đàn ông, nhưng vẫn không nhịn được mà đỏ hoe khóe mắt, khóc lóc nói: "Nhẹ... hah... nhẹ một chút!"Cự vật vừa nắc vào đã bị lớp thịt non bên trong siết chặt, ấm áp và dễ chịu như đang ngâm mình trong suối nước nóng. Mỗi cú thúc mạnh đều kích thích chúng siết chặt hơn. Quý Quy sướng đến mức híp mắt lại, nói: "Trên giường mà kêu anh nhẹ một chút, bảo bối, em đùa gì vậy. Chưa làm chết em là anh đã nương tay lắm rồi."Dưới giường thì cưng chiều, nhưng trên giường mà còn phải nghe theo Mạnh Giản, thế chẳng phải hắn thành chó được Mạnh Giản nuôi sao? Rốt cuộc ai mới là chủ nhân?Được voi đòi tiên, cần phải cho một chút bài học mới được.Một trận đâm rút kịch liệt, cặp mông của Mạnh Giản bị đâm đến rung bần bật, chiếc quần treo trên đùi cũng theo đó mà lắc lư. Người đàn ông dùng hai tay giữ chặt vòng eo mảnh khảnh của cậu, không cho cậu giãy giụa. Hắn dập hông mạnh bạo hơn, con cặc trực tiếp phá vỡ những bức thịt đang cố gắng ngăn cản nó tiến vào, đâm thẳng đến tử cung. Trong tiếng rên rỉ nghẹn ngào của Mạnh Giản, bàn tay lớn của hắn tát mạnh vào cặp mông trắng như tuyết.Bạch bạch bạch!Mạnh Giản bị đụ đến mức vẻ mặt lạnh lùng cũng không giữ nổi, lồn non bị nắc cho đỏ tươi. Cậu khóc nức nở, thân thể bị Quý Quy đâm thúc về phía trước, hai tay dưới thân bấu chặt lấy đệm da ghế xe, cào ra mấy vết hằn.Theo sự bạo ngược của người đàn ông, đến cuối cùng, thịt lồn đã mất hết khả năng chống cự, chỉ có thể run rẩy bắn tinh dịch ra ngoài. Trên đường, Quý Quy đã thay đổi không ít tư thế: có lúc ôm cậu vào lòng, vừa hôn miệng vừa đụ; có lúc bắt cậu vịn ghế trước, chịch từ phía sau; có lúc nâng chân cậu đặt lên vai mình rồi mạnh mẽ đâm rút; thậm chí còn bắt cậu nằm sấp bên cửa sổ nhìn người đi đường, còn mình thì ở phía sau nện cậu tới tấp.Tài xế phía trước đang lái xe, giữa hai khoang có cửa kính ngăn cách. Tài xế không nghe thấy cũng không nhìn thấy, nhưng Mạnh Giản vẫn vì sự tồn tại của người khác và những người đi đường bên ngoài mà căng thẳng lên đỉnh vài lần.Cậu quá sợ hãi chuyện này bị người khác biết. Nếu vậy, tiền đồ của cậu chắc chắn sẽ bị hủy hoại, tất cả những nỗ lực trước đây đều sẽ trở nên vô nghĩa. Và những người mà cậu từng đắc tội trước đây sẽ lập tức xé xác, nuốt chửng cậu không chừa một mảnh xương.Không biết đã qua bao lâu, người đàn ông phía sau đột nhiên đâm mạnh vào sâu nhất trong tử cung cậu. Hắn ôm cậu một lúc lâu mới thở dốc thỏa mãn, rút dương vật ra, tháo bao cao su đầy tinh dịch rồi ném vào thùng rác bên cạnh.Trước đây, Quý Quy sẽ không bao giờ tự mình làm những việc này. Hắn luôn để bạn tình tự mình dọn dẹp tàn cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, Mạnh Giản quá yếu ớt, yếu đến mức xuống giường cũng không còn chút sức lực nào. Trông chờ Mạnh Giản tự thu dọn thì chẳng khác nào kẻ si nói mộng.Lúc này, Mạnh Giản đã không còn chút sức lực nào, ngã vật ra ghế. Lưỡi cậu đỏ au, vô lực thè bên khóe miệng, chỉ nhắm mắt lại thở dốc không ngừng.Chiếc xe đã dừng lại ở một con phố vắng vẻ, không một bóng người. Chuyện giao dịch ngầm này vốn không thể để lộ ra ánh sáng. Cả Quý Quy và Mạnh Giản đều sẽ không để lại bất kỳ sơ hở nào.Lau khô vết bẩn dưới thân rồi mặc quần áo cho Mạnh Giản, Quý Quy vỗ nhẹ vai cậu: "Xuống xe nào.""Đợi một lát." Mạnh Giản hất tay hắn ra.Quý Quy không phản đối, rút tay về, quả thật đợi một lát. Hắn nghịch mái tóc đã dài hơn một chút của Mạnh Giản. Trong lúc đó, hắn liếc nhìn chiếc ghế xe bị cào nát, rồi lại thờ ơ dời tầm mắt đi.Vài phút sau, Mạnh Giản mở mắt, bò dậy khỏi người hắn. Tình triều trong mắt cậu đã lùi đi. Quý Quy mở cửa xe cho cậu, khi cậu sắp bước xuống thì tóm lấy tay cậu.Mạnh Giản quay đầu lại, vẻ mặt lạnh nhạt: "Còn chuyện gì sao?"Mẹ nó, đĩ non lật mặt nhanh thật đấy.Quý Quy chỉ nghĩ thầm như vậy trong lòng. Hắn nói: "Ngày kia đến nhà anh đi."Mạnh Giản vừa nghĩ đến những chiếc roi và kẹp trong nhà hắn, lồn non dưới thân liền không nhịn được mà mềm nhũn. Huống hồ, lần giao dịch này với Quý Quy đã hoàn thành, cậu không chút do dự nói: "Không rảnh. Vài ngày nữa phải cùng Viện trưởng Hội nghị đến khu 8 tham dự một cuộc họp kinh tế. Bị anh giày vò cả đêm sẽ ảnh hưởng đến công việc của tôi."Từ chối nhanh đến vậy? Quý Quy nghẹn một hơi trong lồng ngực, rồi đột nhiên nhận ra điều gì đó, mở miệng nói: "Đi cùng Tạ Hoàn đến khu 8 tham gia một cuộc họp kinh tế, đó không phải là công việc của một nghị viên chính thức sao?"Hành động của Mạnh Giản khựng lại.Ngay sau đó, cậu lại bị Quý Quy kéo vào lòng. Ngón tay thon dài của đối phương vuốt ve gương mặt cậu đầy yêu thương, giọng nói dịu dàng: "Anh không nhớ em đã trở thành nghị viên chính thức từ khi nào, bảo bối.""Em lén lút giấu tôi trèo lên giường của Tạ Hoàn?"Không khí tràn ngập một sự lạnh lẽo cực kỳ nguy hiểm.Người bình thường trong bầu không khí như vậy đã không nhịn được mà run rẩy. Là một thành viên quan trọng của Tòa án Lập pháp Trung ương Đế quốc, Quý Quy trong phần lớn thời gian đều tỏ ra bình tĩnh, dửng dưng. Nhưng khi một người có quyền lực cao lại giỏi ngụy trang như vậy nổi giận, tuyệt đối không phải điều người thường có thể chịu đựng nổi.Sau một thoáng im lặng, Mạnh Giản chớp mắt, bình tĩnh nói: "Nếu anh nghĩ vậy, thì cứ coi như tôi đã trèo lên giường của Viện trưởng đi."Quý Quy cảm thấy sớm muộn gì mình cũng sẽ bị Mạnh Giản chọc tức đến chết. Hắn đánh giá Mạnh Giản với vẻ mặt khó dò: "Vậy sao lại là em?"Việc tham gia hoạt động chính trị cùng Viện trưởng Hội nghị từ trước đến nay đều do các nghị viên thân cận với tên ấy đảm nhận, dù thế nào thì công việc này cũng không thể rơi vào tay Mạnh Giản.Mạnh Giản vô tội nói: "Tôi cũng không biết. Lệnh trên đưa xuống như vậy, thì tôi chỉ có thể nhận thôi. Dù sao đây cũng là việc có ích cho việc ứng cử nghị viên của tôi, tôi không thể ngu ngốc đến mức từ chối cơ hội này."Không nhìn thấy chút nào vẻ chột dạ trên mặt Mạnh Giản, Quý Quy tạm thời thu lại sự nghi ngờ của mình. Hắn tự tin một mình hắn có thể thỏa mãn dục vọng tham lam của Mạnh Giản, cậu không cần thiết phải trèo lên giường người khác. Hơn nữa, cơ thể Mạnh Giản đã khó mà chịu được dục vọng của hắn, huống hồ là Tạ Hoàn.Chỉ là Mạnh Giản quá mức rực rỡ, hắn không yên tâm khi cậu ở bên cạnh Tạ Hoàn."Tránh xa Tạ Hoàn ra một chút." Hắn lạnh lùng cảnh cáo: "Ngay cả khi em muốn quyến rũ hắn ta, thì tốt nhất cũng nên từ bỏ ý nghĩ ngu ngốc đó đi. Tạ Hoàn không dễ chung sống như anh đâu, nếu em không muốn bị hắn ta làm đến chết.""Tôi chỉ làm với anh thôi cũng đã thấy mệt lắm rồi." Mạnh Giản tỏ vẻ có chút thiếu kiên nhẫn, "Huống hồ, tôi không có hứng thú với người đàn ông lớn tuổi."Nghe thấy cậu gọi Tạ Hoàn là "người đàn ông lớn tuổi", Quý Quy cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Đàn ông lớn tuổi... Ừm, gần 40 tuổi, đúng là đàn ông lớn tuổi rồi. Ánh mắt Mạnh Giản kén chọn, chắc chắn không thể để mắt đến. Chỉ là hắn không thể hạ mình xin lỗi vì sự hiểu lầm của mình, chỉ thân mật ngửi mùi hương trên người Mạnh Giản, nói: "Em không phải vẫn luôn muốn nâng cao địa vị của dân thường trong nội thành sao? Tháng sau là cuộc họp sửa đổi luật pháp của Đế quốc, đến lúc đó anh sẽ bảo họ nới lỏng một chút hạn chế đối với dân thường, tăng thêm một hai vị trí dành cho dân thường?"Gia tộc Quý nắm giữ một nửa quyền lập pháp của Tòa án Lập pháp Trung ương. Hắn lại là người thừa kế của gia tộc Quý, một đề án luật pháp gây tổn thất nhỏ đến lợi ích thì sẽ không có ai phản đối.Món quà xin lỗi này hiển nhiên nhanh chóng được Mạnh Giản chấp nhận. Trước khi rời đi, Mạnh Giản thậm chí còn cúi người hôn lên yết hầu của hắn, nở một nụ cười và nói lời tạm biệt rồi mới quay lưng rời đi.Nhìn bóng lưng Mạnh Giản khuất dần, Quý Quy đưa tay che lại đôi mắt.Những bài học trước đây nhắc nhở hắn rằng, trước khi điều tra rõ ràng, tuyệt đối không được tin tưởng bất kỳ lời nào từ Mạnh Giản. Mạnh Giản là một chính trị gia xuất sắc, mà lời nói của chính trị gia thì từ trước đến nay không có sự thật.Hắn buông tay xuống, mở máy tính cá nhân và gửi một tin nhắn cho cấp dưới.[Kiểm tra xem Mạnh Giản và Tạ Hoàn gần đây có tiếp xúc gì trong ba tháng không.]"Bảo bối, tôi thật sự hy vọng không tra ra được gì.""Nếu không, em sẽ phải quỳ trước mặt tôi, khóc lóc cầu xin tôi buông tha cho em."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz