Edited | Đừng theo đuổi tôi, không có kết quả - Nhiệt Đáo Hôn Quyết | BHTT
Chương 43: Không có khả năng
Đào Hựu Tình không thể hiểu được, nàng thật sự không nghĩ ra vì sao Viên Sơ Nhụy lại giỏi như vậy!Nàng câu dẫn ai thì phải hết lực suy nghĩ cân não. Viên Sơ Nhụy thì ngược lại, hạ bút thành văn*, một lần đã câu chính xác!(*Hạ bút thành văn — "下笔成章" : Ý nghĩa là hễ cầm đến bút thì viết thành văn. Ý nói mạch suy nghĩ nhanh lẹ nghĩ tới là làm được luôn)Tại sao khoảng cách giữa con người với con người lại chênh lệch lớn như vậy?!Viên Sơ Nhụy điềm tĩnh ngồi sau lưng nàng, mặt toàn là ý cười nhìn nàng đang ngồi đó nhìn chén dâu tây mà hoài nghi cuộc sống.Tâm tình Viên Sơ Nhụy không tồi, bởi vì hôm nay cô đã hôn bạn nhỏ rồi, hơn nữa bạn nhỏ này cũng không cự tuyệt cô, đây là một dấu hiệu tốt cho thấy họ có rất nhiều khả năng phát triển, cũng không biết bạn nhỏ có tự mình phát giác ra chuyện gì không. Giữa những người có quan hệ bạn bè đã biết rõ xu hướng tính dục của nhau như thế này còn có thể hôn vậy sao? Vậy thì quan hệ bạn bè đã sớm biến chất rồi, đã biết chưa?Đúng là bạn nhỏ, dễ dỗ dễ lừa —— nàng như vậy làm cô thật khẩn trương nàng sẽ bị người khác lừa đi.Cơ thể của Đào Hựu Tình bỗng nhiên giật giật, cuối cùng nàng đã từ chuyện này giác ra một chuyện! Nàng bỗng nhiên hoàn hồn nhìn về phía Viên Sơ Nhụy: "Vừa rồi có phải cô để tôi hôn cô hay không?""Có phải cô chấp nhận tôi tùy tiện hôn cô hay không?!""Vậy có nghĩa là cô thích tôi, tôi muốn làm gì thì làm với cô!"Mấy câu hỏi này đối với Viên Sơ Nhụy mà nói, đáp án đã rõ ràng, nhưng trước khi cô thẳng thắn nói ra đáp án của mình, thì cô hy vọng có thể nghe được câu trả lời Đào Hựu Tình cũng động tâm với cô. Cô hỏi lại: "Cô cũng không cự tuyệt hôn môi với tôi, vậy có phải cô cũng thích tôi hay không?"Đào Hựu Tình bị cô dùng logic rõ ràng đánh phản một cái, trong thời gian ngắn tây trí đã bị đánh bại —— trời ạ, cô nói có đạo lý a! Theo cách này mà nói, vậy chẳng phải là nàng cũng thua, đang tự vác đá nện vào chân mình?Đào Hựu Tình lập tức tự cứu bản thân: "Tôi không có, tôi chỉ là đang thực hành một đạo lý."Viên Sơ Nhụy tính tình hảo kiên nhẫn hỏi: "Đạo lý gì?"Đào Hựu Tình đúng lý hợp tình: "Không vào hang sẽ không bắt được sói. Tôi không hy sinh gì, thì sao có thể bắt được cô!""A...... Thì ra là như thế này à." Viên Sơ Nhụy thở dài rõ ràng đầy ẩn ý, sau đó khẽ mỉm cười, "Tôi cũng chỉ là ở áp dụng đạo lý của tôi, để cho cô biết câu dẫn tôi thì không cần gò bó. Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, phát sinh một ít tiếp xúc thân thể cũng không có sao."Cô suy nghĩ một chút nương lời của Đào Hựu Tình nói: "Nếu tôi tiếp thu cô ở trình độ mức độ lớn nhất cũng không tiêu giảm, để xem cô còn làm sao sẽ không cố kỵ tới câu dẫn tôi, làm tôi động tâm? Cho nên tôi như vậy cũng coi như là phối hợp với cô mà áp dụng đạo lý, không phải sao?"Đào Hựu Tình nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng, tự nhiên cảm thấy còn rất hợp lý.Viên Sơ Nhụy từ biểu tình kia của nàng đã biết nàng đã bị lừa, trong lòng càng cảm thấy nàng đáng yêu, bạn nhỏ đáng yêu đúng là dễ dỗ dễ lừa mà...... Làm cô cũng có chút không đành lòng.Cô còn nhớ như in lần đầu gặp mặt Đào Hựu Tình, nàng còn buồn bực hỏi qua cô: "Đáng chết, bổn tiên nữ thoạt nhìn có vẻ ngốc vậy sao?"Lúc này cô còn chưa hiểu rõ nàng, nghĩ không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nói không chừng nàng thật sự ngốc vậy? Cho nên đáp một câu: "Mọi chuyện đều có khả năng."Hiện tại xem ra, vậy không phải khả năng, đó là chắc chắn!Có người nhìn thì ưa nhìn, nhưng thực ra lại là ngốc ngầm, rất dễ dỗ cũng rất dễ lừa, đặc biệt làm người yêu thích.Viên Sơ Nhụy mỉm cười ghé vào bên tai nàng, nhẹ nhàng nói: "Thế nào, có phải tôi còn rất chu đáo hay không?"Đào Hựu Tình vùi mặt vào lòng bàn tay xoa xoa, cố gắng xoa mình cho tỉnh táo rồi tiếp tục "Dây dưa" với Viên Sơ Nhụy, nàng hoài nghi bản thân cứ cùng Viên Sơ Nhụy nói sâu hơn, nói không chừng có thể bị Viên Sơ Nhụy đào một ngàn hai trăm vạn từ chỗ mình ra.Đào Tiên Nữ: Viên Sơ Nhụy nữ nhân hư này! 【 thật là đáng sợ, huynh đài!!!.JPG】Đào Hựu Tình tỉnh táo lại, quay đầu nhìn về phía cô, nói: "Nhưng cô chu đáo như vậy, cũng rất có hại cũng dễ dàng bị lừa."Viên Sơ Nhụy tò mò mà nhìn nàng: "Nói như thế nào?"Đào Hựu Tình nói có sách mách có chứng nói: "Tôi diễn vào hang bắt sói, cô phối hợp với tôi. Tôi nói hôn thì cô cho hôn. Nếu tôi đây lừa cô lên giường, vậy không phải, không phải không xong sao......" Khi Viên Sơ Nhụy nhìn chăm chú hơn, thanh âm nàng càng nói càng nhỏ."Làm sao vậy, cô muốn gạt tôi lên giường hả?" Viên Sơ Nhụy cười nhạt, hơi thở giữa môi và răng lướt qua đôi tai trắng như ngọc của nàng, giọng nói quyến rũ tựa như ác ma không có ý tốt mà dụ hoặc, "Vậy cô lừa một lần thử xem?"Bạn nhỏ đã chủ động như vậy, cô còn phải để ý cái gì? Mọi người đều là người trưởng thành rồi, ngẫu nhiên ở trên giường phát sinh chút chuyện kịch liệt tứ chi tiếp xúc thì có làm sao?Cô còn có hứng thú xem bạn nhỏ sẽ lừa cô lên giường như thế nào, hơn nữa ai ăn ai còn chưa biết được.Đào Hựu Tình mở miệng không cẩn thận giở trò lưu manh một phen, không ngờ rằng cư nhiên sẽ bị phản kích bị Viên Sơ Nhụy đùa giỡn lại, đối mặt với Viên Sơ Nhụy "Khoan dung" lời nói lại chờ mong như vậy, cả người nàng cũng choáng váng theo.Chẳng lẽ đây là kỹ thuật bật nhất ở trong nước hay sao!Phải mất một lúc lâu sau Đào Hựu Tình mới thu lại đầu lưỡi của mình, lặng lẽ tránh sang một bên một chút: "Vừa rồi chính là để ví dụ mà thôi, chỉ là vì để cho cô biết tính nghiêm trọng của sự thật. Hơn nữa thật không dám giấu giếm, tôi là thiếu nữ hoa quý rất bảo thủ."Nàng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện lên giường với Viên Sơ Nhụy, chuyện này nằm ngoài sức tưởng tượng của nàng, vẻ mặt không thể chịu nổi, chỉ cần nghĩ đến đây, trên mặt nàng sẽ không tự chủ được nóng lên.Hơn nữa nàng còn chưa có hoàn hoàn toàn toàn câu Viên Sơ Nhụy tới tay, làm sao có thể đưa bản thân ra trước rồi—— hang cũng chưa vào còn bắt sói cái gì a!Viên Sơ Nhụy: "......"Cô giơ giơ lên mi: "Cô sao?"Mặc dù Đào Hựu Tình trong lòng vẫn còn ngại ngùng, nhưng ngoài mặt vẫn có thể tiếp tục mặt dày vô sỉ: "Hiện tại vẫn là tháng chín, tôi đây cũng vẫn là 18 tuổi."Viên Sơ Nhụy nhất châm kiến huyết: "...... 18 tuổi đã thành niên, nên hiểu cũng đã hiểu."Đào Hựu Tình nghiêm trang: "Hiểu thì hiểu, cũng không ảnh hưởng được tôi bảo thủ."Viên Sơ Nhụy nhớ về một chút chuyện người nào đó mặc áo ngủ có dây đeo chủ động tiến lên câu dẫn bản thân, phối hợp nói: "Tôi sẽ nỗ lực thuyết phục bản thân tin tưởng chuyện này."Đào Hựu Tình làm ra bộ dáng cảm kích: "Vậy thật cám ơn."Viên Sơ Nhụy buồn cười ngồi trở về: "Không cần khách khí."Đào Hựu Tình ôm chén dâu tây dâu tây ngồi ở góc khác trên sô pha, vừa xem TV vừa trầm ngâm nhìn Viên Sơ Nhụy, như suy tư gì đó.Một lát sau, Viên Sơ Nhụy nhìn thấy một bàn chân trắng nõn thon dài từ bên cạnh duỗi ra, ngón chân khẽ lén lút chấm chấm chân cô."Nhuỵ muội muội." Đào Hựu Tình như vậy kêu nàng, sau đó hỏi, "Cô cũng làm vậy với người khác sao?""Loại nào?" Viên Sơ Nhụy hỏi lại.Đào Hựu Tình: "...... Chẳng hạn như câu dẫn người ta, hôn người ta?"Viên Sơ Nhụy hất tóc dài đến sau đầu: "Cô cảm thấy cô giống người khác sao?"Vì sao cô sẽ hào phóng mà mời nàng tới công lược bản thân như vậy?Chẳng lẽ với ai cô cũng như vậy sao?Còn không phải bởi vì người cô thích chỉ có nàng, hiện tại còn phải phải cố gắng rất nhiều để khiến nàng cũng thích mình. Cô đã thông suốt, bạn nhỏ khi nào mới có thể thông suốt đây?Đào Hựu Tình nhướng mày, cao thâm khó đoán nhìn cô: "Nhuỵ muội muội a, cô đối với tôi sợ là...... Yêu mà không biết!" Biểu tình lại lộ ra vài phần kiêu ngạo, "Quả nhiên, sắc đẹp của tôi đúng là vũ khí lợi hại nhất với mọi người. Ôi, đáng chết hôm nay tôi cũng rất xinh đẹp!"Viên Sơ Nhụy: "......"Tự nhiên lại khoe khoang?Viên Sơ Nhụy biết bản thân thích nàng là một cách vô tri vô giác tăng lên, lặng lẽ ở giữa mỗi một chi tiết hằng ngày cùng nàng, chẳng hạn như càng khoan dung với nàng, không bài xích nàng hôn môi lên gương mặt mình...... Trái tim cô sớm đã nhận định bạn nhỏ này.Và điều cô không thể phủ nhận, đó là sự xuất hiện của Đào Hựu Tình đã thực sự khiến tâm trí cô trồi lên mặt nước, hoàn toàn bùng nổ. Buổi tối ngày đó Đào Hựu Tình mặc một chiếc váy đỏ và đội vương miện kim cương vào đêm hôm đó, đã vĩnh hằng đọng lại trong đầu cô, lưu luyến không bỏ được.Nhưng giữa hai người bọn họ, đến tột cùng là ai yêu ai mà không tự biết cũng đã có thể nói không rõ, dù sao không phải cô.Viên Sơ Nhụy rên rỉ một tiếng, đột nhiên duỗi tay ra bắt lấy cổ chân bàn chân đang muốn rút về, nắm một đoạn tinh tế mảnh khảnh ở trong tay, ánh mắt theo chân thon dài hướng lên trên, giống như nhìn vào đông tuyết trắng xóa, chẳng qua nó so với tuyết trắng còn bóng loáng hơn, cũng càng thêm lạnh băng.Đào Hựu Tình dừng lại, hoàn toàn không phản ứng lại Viên Sơ Nhụy vì sao bắt chân nàng.Ánh mắt Viên Sơ Nhuỵ rồi đến chiếc váy ngủ màu đen của nàng, cuối cùng rốt cuộc ngừng ở trên mặt nàng mơ hồ lộ ra vài phần khó hiểu.Đào Hựu Tình nhíu mày: "Nhuỵ muội muội, chúng ta có cái gì cần nói lại phải bắt chân tôi chứ, buông ra rồi nói được không?""Không có," Viên Sơ Nhụy nói, "Tùy tay bắt lấy mà thôi."Đào Hựu Tình cau mày, ôm chén rụt rụt chân trở về. Nàng có một cảm giác rất kỳ lạ, cứ cảm thấy giây tiếp theo Viên Sơ Nhụy sẽ bắt lấy cổ chân nàng tiến về phía nàng, rồi tách hai chân nàng ra, quấn lên hô hấp của nàng......—— Ô uế! Này quá ô uế!Đào thiếu nữ: Tôi còn là một thiếu nữ đang nở rộ a!Thật ra Viên Sơ Nhụy lại muốn làm như vậy, nhưng thời cơ còn chưa thành thục, nàng cùng Đào Hựu Tình còn chưa có đi đến một bước thân mật nhất kia, cho nên cô chỉ có thể nhẫn nại, nhẹ nhàng mà buông tha cổ chân nàng, nói: "Cô có nghĩ tới, sau khi quyến rũ được tôi rồi sau đó sẽ làm cái gì không?"Đào Hựu Tình ngồi nghiêm chỉnh, thành thật nói: "Lấy một ngàn hai trăm vạn của cô.""Rồi sau đó làm sao nữa?" Viên Sơ Nhụy hỏi."Không có." Đào Hựu Tình nói, nghĩ nghĩ, bổ sung nói, "Tạm thời không có."Viên Sơ Nhụy: "......"Rất tốt, thì ra chưa nghĩ tới muốn cùng cô ở bên nhau.Viên Sơ Nhụy quay đầu nhìn về phía TV: "Vậy chờ cô nghĩ tới rồi lại nói cho tôi."Đào Hựu Tình không biết có phải bản thân ảo giác hay không, sao lại cảm thấy Viên Sơ Nhụy giống như...... Có chút không vui?"Cô không cao hứng sao?" Đào Hựu Tình hỏi.Viên Sơ Nhụy thuận miệng đáp một câu: "Không có."Đào Hựu Tình càng thêm khẳng định cô không vui, vì thế thử thăm dò dỗ dỗ nói: "Vậy một ngàn hai trăm vạn chúng ta chia 2:8? 3:7? 4:6?" Nàng trầm mặc một lát, đau kịch liệt mà nói, "Chia đôi, Nhuỵ muội muội, đây là nhượng bộ cuối cùng của chị, nhiều hơn chị sẽ thiệt thòi!"Nàng tự lực cánh sinh kiếm một ngàn hai trăm vạn cũng rất không dễ dàng a!Viên Sơ Nhụy: "......"Cô thiếu tiền sao???Cô thiếu chỉ thiếu người không có trái tim này!......Giang Nhã Lăng đang đứng trên ban công nơi gió đêm thổi qua, đêm nay không có trăng, bầu trời lác đác những vì sao, như những viên kim cương sáng lấp lánh."Bên ngoài lạnh lắm."Giọng nói của Chu Dĩ Nhu ở sau lưng nàng vang lên, "Vào nhà đi, đến đây."Giang Nhã Lăng nhìn lại cô, cô đứng trong phòng lặng lẽ nhìn mà nhìn nàng, không có lại giống như lúc trước thân thiết quan tâm mà đi lên phía trước rồi ôm lấy bả vai nàng.Trong lòng nàng bỗng nhiên nứt ra một lỗ hổng lớn, rất nhiều thứ nàng đã từng có được, lấy làm tự hào dần dần mất đi. Nhưng nàng có thể bắt lấy, nàng nhất định phải bắt được, nàng còn chưa hoàn toàn thua Đào Hựu Tình, nàng chưa có!Nàng đứng ở trong gió đêm, nhìn chằm chằm Chu Dĩ Nhu, Chu Dĩ Nhu trong lòng thở dài một hơi, đột nhiên duỗi tay ra: "Vào đi, nghe lời."Đây là một tín hiệu đủ để cho nàng thở nhẹ một hơi —— Chu Dĩ Nhu có lẽ vốn dĩ không thích Đào Hựu Tình, cô còn chưa có từ bỏ nàng!Nàng nắm lấy tay Chu Dĩ Nhu, ngoan ngoãn mà trở lại trong phòng, thẳng thắn hỏi: "Chị Dĩ Nhu, chị muốn làm người đại diện của em không?"Đây là mục đích hôm nay nàng tới tìm Chu Dĩ Nhu, nàng ghen ghét bên cạnh Đào Hựu Tình có Viên Sơ Nhụy làm người đại diện cho nàng ta chống lưng, cũng không tự chủ được mà cảm thấy hâm mộ.Nàng đã thua Đào Hựu Tình đã đủ, nàng không muốn cả chuyện này cũng sẽ thua —— Đào Hựu Tình có Viên Sơ Nhụy, nàng còn có Chu Dĩ Nhu đây! Chu Dĩ Nhu thích nàng như vậy, cũng nghe nàng nói như thế, không có khả năng sẽ từ chối nàng.Chu Dĩ Nhu nghe vậy, khẽ cau mày: "Nhã Lăng em đang nói mê sảng cái gì? Chị Dĩ Nhu sao lại có thời gian làm người đại diện cho em?"Giang Nhã Lăng: "......?"Từ từ, này cùng kịch bản nàng tưởng tượng sao không giống nhau vậy???Giang Nhã Lăng lập tức lộ ra vẻ mặt đáng thương: "Nhưng...... Nhưng chị Sơ Nhụy cũng làm người đại diện cho Hựu Tình."Chu Dĩ Nhu ngẩn người: "Em nói thật?"Viên Sơ Nhụy cũng có thể vì Hựu Tình làm đến như thế này?Hay là cô ta quá thanh nhàn, không có việc gì nên tìm việc cho bản thân?Giang Nhã Lăng: "Thật sự, là chị Sơ Nhụy chính miệng thừa nhận......"Chu Dĩ Nhu rơi vào im lặng một lúc, cô thực sự không hiểu tại sao Viên Sơ Nhụy vì sao sẽ làm được một bước này, đến tột cùng là bởi vì quá thích Đào Hựu Tình mà luyến tiếc xa nàng, hay là bởi vì quá thanh nhàn cho tìm chuyện làm? Hay hoặc là nguyên nhân khác?Nhưng nếu hiện tại đổi thành cô, cô cũng nguyện ý làm người đại diện cho Đào Hựu Tình, một tấc cũng không rời mà ở cùng nàng, chỉ cần...... Chỉ cần nàng có thể quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, cho cô một cơ hội một lần nữa bắt đầu.Lúc trước cô sai quá nhiều, cô cần thời gian rất dài rất dài tới để bù đắp.Nhưng hiện tại cô không có hứng thú làm người đại diện cho Giang Nhã Lăng, thứ nhất công việc gần đây không có nhiều thời gian thanh nhàn tự tại như vậy, thứ hai là nàng nhiệt tình với Giang Nhã Lăng đã không còn như trước, không có động lực chống đỡ cô lại tiếp tục đối tốt với Giang Nhã Lăng vô điều kiện......Giang Nhã Lăng thấy cô im lặng, lập tức ôm lấy cánh tay cô, hốc mắt chợt đỏ lên, giọng nói đáng thương hỏi: "Chị Dĩ Nhu, chẳng lẽ chị muốn nhìn đến lúc em tham gia chương trình còn bị Hựu Tình khi dễ sao......"Đôi mắt của Chu Dĩ Nhu khẽ chuyển động, bản thân bắt được một trọng điểm —— đúng vậy, Giang Nhã Lăng rất có thể sẽ cùng Đào Hựu Tình tham gia nhiều chương trình, không tránh được sẽ gặp mặt. Nói cách khác, nếu cô làm người đại diện của Giang Nhã, sẽ có nhiều cơ hội có thể nhìn gặp Đào Hựu Tình hơn!Chu Dĩ Nhu đột nhiên đáp ứng, nói: "Nhưng chị Dĩ Nhu không thể mỗi một lần đều ở bên cạnh em, nhưng lúc chị rảnh sẽ làm người đại diện cho em, được không?"Cái "Khi rảnh" đương nhiên chính là lúc có Đào Hựu Tình.Giang Nhã Lăng nhất thời mặt mày hớn hở: "Vâng ạ! Chỉ cần chị Dĩ Nhu nguyện ý em sẽ rất cao hứng."Trong lòng nàng phi thường đắc ý, xem ra Chu Dĩ Nhu vẫn là luyến tiếc nàng bị Đào Hựu Tình khi dễ, nói như vậy thì Chu Dĩ Nhu vẫn còn thích nàng!Nàng không khỏi nghĩ: Đào Hựu Tình a Đào Hựu Tình, cô thích người ta 5 năm, còn người ta từ đầu đến cuối cũng chưa xem qua liếc mắt cô một cái, cô khó chịu không?Nhưng nàng căn bản là không dự đoán được, trong lòng Chu Dĩ Nhu đã không có vị trí cho nàng, tất cả cũng chỉ là vì có thể gặp lại Đào Hựu Tình.Hai người tâm tư không đồng nhất, chờ mong cũng khác nhau.......Viên Sơ Nhụy có rất nhiều bạn trong kinh doanh cũng như giới giải trí ở mọi tầng lớp, nhiều người trong số họ là nhà sản xuất của các chương trình tạp kỹ, mỗi người đều có chiêu bài và danh tiếng riêng. Sau khi Viên Sơ Nhụy tiết lộ riêng với họ rằng bản thân cố ý muốn cùng nghệ sĩ tham gia chương trình, thì bọn họ tỏ vẻ rất khiếp sợ, rồi sau đó phản ứng phi thường chỉnh tề. Theo quan điểm thương mại tới xem, đây là chuyện có thể dẫn lưu chuyện tốt, nhưng là từ góc độ bạn bè tới xem, bọn họ cảm thấy rất phẫn nộ.—— bọn họ cũng muốn thanh nhàn như vậy!!!Các nhà sản xuất: 【 ấm ức ăn chanh.JPG】
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz