Edit Xuyen Thanh Kiem Si Lao Ba Kiem
Trà Cúc Dưa Leo"Này, ngươi có nghe nói gì chưa?""Nghe nói cái gì?""Chuyện của vị Kiếm Tôn ở Trường Sinh lâu đó.""Ta không biết.""Việc này truyền lớn như vậy ngươi vậy mà còn không biết?""Ngươi mau nói đi?""Ta nói cho ngươi... nhưng ngươi không được nói cho người khác biết. Kiếm Tôn kia... hắn có thói đoạn tụ* đó!"*Đoạn tụ tức là thích đồng tính."A??!!""Thần kỳ lắm đúng không?""Thần kỳ.""Nghe nói hắn nha, Kiếm Các còn nuôi một mỹ nam đó, Kiếm Tôn hắn ngày ngày hàng đêm ở bên trong quấn quít lấy mỹ nam đó...""Xít... vậy sao? Vốn tưởng rằng hắn ở Kiếm Các luyện kiếm, không ngờ...""Ngươi không nghĩ như vậy đi."......Kể từ khi theo Trương Giản Lan ra khỏi Trường Sinh lâu, Kỳ Dụ đã nghe những lời đàm tiếu như vậy rất nhiều.Lại nghĩ tới Hứa Ngưng Mi, nàng ta trước mặt Trương Giản Lan thề non hẹn biển: "Kiếm Tôn yên tâm, việc hôm nay, ta coi như không nhìn thấy, tuyệt sẽ không có người thứ hai biết."Hiện giờ Thục Sơn không ai là không biết, chị gái này có thể nói là kín tiếng đến cực điểm.Cùng lúc đó, các đệ tử bắt đầu có ánh mắt khác lạ nhìn Trương Giản Lan, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ dám núp sau lưng hắn bàn tán xôn xao.
Trương Giản Lan bây giờ giống như một quả dưa di động.
Bất cứ nơi nào hắn đi, mọi người đều muốn ăn nó.
Nhưng Trương Giản Lan dường như không quan tâm đến điều đó, nghe hắn khẳng định là nghe được, nhưng là không thấy hắn có phản ứng gì, vẫn là một biểu cảm như bình thường, mày cũng không nhíu lấy một cái.Trương Giản Lan đi Trầm Kiếm Trì.Trầm kiếm trì là một địa danh, trên đỉnh núi quanh năm tuyết rơi đọng thành hồ. Hồ chứa đầy linh khí, các đệ tử thường đến đây để trầm kiếm tinh lọc, bởi vậy được gọi là Trầm Kiếm trì.Đây là nơi đúc kiếm cao cấp nhất ở tông sư Thục Sơn, nơi tất cả các thanh kiếm của đệ tử Thục Sơn được rèn ra, và đó cũng là nơi sinh của Ngọc Hành.Kỳ Dụ xem như đi theo Trương Giản Lan về nhà mẹ đẻ thăm người thân.Hai người đi đến chỗ hành lang Kiếm Các, liền nhìn thấy rất nhiều người từ xa đẩy xe nhỏ ra vào.Đó là một nhóm người phụ trách vận chuyển vật liệu cho kiếm từ Mỏ Kho Báu. Lúc Trương Giản Lan đến gần, Kỳ Dụ liếc liếc mắt một cái xe vận chuyển nhỏ, không ngờ nhìn thấy một bàn tay người trong một đống chất dinh dưỡng, tức khắc giật mình một cái."Trương...... Trương Giản Lan! Có người bị chôn ở đó!" Y muốn kêu Trương Giản Lan, nhưng Trương Giản Lan không thể nghe thấy y nói chuyện, hô nửa ngày Trương Giản Lan cũng không phản ứng.Xe nhỏ bị đẩy đi xa rất nhanh, Kỳ Dụ không nhìn thấy nữa.Trương Giản Lan mang theo y đi vào một tòa lầu to như vậy trước mặt. Đó chính là nơi Ngọc Hành ra đời, một trong những tòa nhà lâu đời nhất ở Thục Sơnmột trong những tòa nhà lâu đời nhất ở, Túy Kiếm Các.Túy Kiếm Các chiếm một diện tích lớn, với hình dạng độc đáo và hình dạng mái nhà kỳ lạ, giống như một vòng dao rựa khảm trên đó, để lộ cảm giác mới mẻ.Một thanh niên mảnh khảnh đứng trước cửa Túy Kiếm Các kiểm kê chất dinh dưỡng đưa tới.Người thanh niên mấy ngày nay hình như ngủ không ngon, nhìn cũng không có khí lực, sắc mặt trắng bệch ốm yếu, xám như tằm, ánh mắt trống rỗng vô hồn, không thèm để ý người tới, tùy ý cho người ra vào.Mãi cho đến khi Trương Giản Lan xuất hiện.Đôi mắt dửng dưng của thiếu niên kia bỗng hồi sinh, lấp lánh sáng lên. Không phải vì Trương Giản Lan, mà là bởi vì lão bà kiếm của hắn.Đối với đàn kiếm tu thẳng nam sắt thép mà nói, lão bà của người khác vĩnh viễn là tốt nhất, bởi vì lão bà của người khác có phẩm chất và phẩm chất cao hơn nhiều so với của mình. Chỗ này chính là nói về kiếm.Ngược lại, Kỳ Dụ nhìn thấy hắn thì không vui lắm, trong đầu hắn toàn hình ảnh cái tên kia thè cái lưỡi đỏ tươi ra liếm hắn: "Là tiểu biến thái!"Tiểu biến thái bị cắt bỏ một cánh tay, hiện giờ gặp lại Kỳ Dụ trong mắt tuy có điên cuồng, nhưng đã kiềm chế bản thân một chút, dù sao cũng là lão bà nhà người ta, cho dù muốn như thê snaof cũng không có được, cũng không thể làm trò khiêu khích trước mặt người khác.Nói cũng lạ.Sở Mặc Ly này là một thành viên của nhóm nhân vật chính, nhân vật trong sách vô cùng yêu thích Trương Giản Lan đến si cuồng...... Tại sao bây giờ lại xuất hiện sớm như vậy?Hắn lúc này không nên online mới đúng chứ.Độ hảo cảm của Sở Mặc Ly +10Độ hảo cảm của Sở Mặc Ly +10......Hơn nữa...... Giá trị hảo cảm đối tượng cũng lầm nữa!Kỳ Dụ nhìn chằm chằm vào những con số đang đánh trên đầu thiếu niên, cùng với sự điên cuồng bị kìm nén trong mắt, đột nhiên toàn bộ thân kiếm trở nên không tốt, bởi vì độ hảo cảm này không phải vì Trương Giản Lan mà tăng, mà là vì Ngọc Hành kiếm.Sở Mặc Ly mỉm cười đi tới, cung cung kính kính hành lễ với Trương Giản Lan: "Trương sư thúc." Giống như mấy ngày trước việc Trương Giản Lan bẻ gãy tay hắn, hắn không nhớ rõ, nhiệt tình đến cứ như là người một nhà.Trương Giản Lan đáp lại một chữ: "Ừ."Kỳ Dụ không hiểu mạch não của kiếm tu cho lắm, ngày hôm qua rõ ràng muốn đối phương chết, nhưng hôm nay gặp lại hắn, lại nói chuyện như không có chuyện gì.
Sở Mặc Ly: "Sư tôn đang đúc kiếm, có cần đệ tử đi kêu một chút không?"Trương Giản Lan: "Không cần."Nói xong, từ trước mặt hắn ta đi qua vào Túy Kiếm Các, trong lúc ánh mắt Sở Mặc Ly vẫn luôn dõi theo Ngọc Hành, cho đến khi nó biến mất khỏi tầm mắt hắn.Kỳ Dụ bị nhìn chằm chằm đến cả người nổi da gà.Tiểu biến thái này cũng là cái bom hẹn giờ mà, còn không biết y có thể gặp phải chuyện gì nữa không đây.......Độ ấm Túy Kiếm Các rất cao, bên trong có một hồ kiếm lớn, chứa đầy dung nham nóng chảy sủi bọt, những dung nham này đều đem vách tường đều nướng cháy cả.Một ông già cởi trần với bộ râu dài đang rèn một thanh kiếm không hình dạng ở giữa hồ kiếm, thanh sắt đỏ rực được rèn khiến tia lửa bắn ra khắp nơi.Đó chính là "cha đẻ" của Ngọc Hành kiếm, Thẩm Vấn Chi, một thợ rèn kiếm điên cuồng, người từng thề sẽ làm ra thanh kiếm tốt nhất thế giới.Mặc dù đến bây giờ ông ta cũng chưa làm ra được.Ngọc Hành tuy là mặc dù là một thanh kiếm tốt, nhưng nó không phải là một thanh kiếm đặc biệt tốt, phẩm chất của nó chỉ cao hơn một thanh kiếm linh hồn cấp cao thôi, tuy khó có được, nhưng cũng không tính là hi hữu, cơ bản cấp bậc người ở tông sư Thục Sơn đều có một thanh kiếm cùng loại như vậy.Nhưng Ngọc Hành lại có một sức mạnh kỳ diệu không thể giải thích được, đặc biệt hấp dẫn đối với những người tu kiếm.Thẩm Vấn Chi không thấy được Trương Giản Lan tới, nghiêm túc rèn một thanh kiếm mới bằng búa. Trương Giản Lan tự mình tìm mấy cái tài chất linh kiếm cũng không khác lắm với Ngọc Hành ở trong kho tàng kiếm của hắn, để làm chất dinh dưỡng cho Ái Kiếm.Chờ đến khi Thẩm Vấn Chi phát hiện Trương Giản Lan đã cầm chất dinh dưỡng đi rồi, chỉ còn lại một túi linh thạch vô giá của ông trên giá kiếm.Trà Cúc Dưa LeoThẩm Vấn Chi vội vàng chạy tới hỏi Sở Mặc Ly, biết được là Trương Giản Lan lấy đi, mặt mũi trắng bệch, vội vàng đuổi theo, nhưng chậm một bước, Trương Giản Lan đã nấu chảy một cách sạch sẽ rồi."Xong rồi xong rồi xong rồi......" Thẩm Vấn Chi gấp đến độ dậm chân, nói: "Ngươi nói lấy kiếm gì không lấy, ngươi lại cố tình đem kiếm của vị Tam Thanh Điện kia cầm đi nấu, đến lúc đó hắn tìm tới cửa, ngươi nói lão phu giải thích thế nào?"Mặt Trương Giản Lan không thay đổi: "Mời y đến chỗ ta, ta ở bên này có rất nhiều chất dinh dưỡng, tùy y chọn đi một cái."Thẩm Vấn Chi không nói nên lời: "Toàn bộ kiếm phái Thục Sơn có thể sử dụng thanh linh kiếm cực phẩm làm chất dinh dưỡng cũng chỉ có ngươi."Trương Giản Lan không để ý tới hắn, nghiêm túc hạ người xuống để sửa chữa vết sẹo cho Ngọc Hành.Cảm giác cạo cái cạp bọc trong bùn đất tuyệt vời đến mức khiến da đầu Kỳ Dụ tê dại, nhịn rồi lại nhịn, không nhịn xuống được, thở dốc lên, thân kiếm nóng đến độ bốc khói, trong lòng không ngừng cầu nguyện đừng trở lại làm người nữa, y không muốn lại trải qua lần xấu hổ như trước nữa đâu.Sau khi Trương Giản Lan hoàn thành công việc sửa chữa, đem y đặt ở trong ao hạ nhiệt độ, tự mình tiếp tục chế tạo vỏ kiếm mà hắn đã không hoàn thành trong nhiều ngày.Kỳ Dụ nhân cơ hội này lại trốn đi.Vừa ra cửa thì trên đường đụng phải một mỹ nhân, mỹ nhân kia nhược liễu phù phong* va chạm liền ngã, một đôi mày liễu nhăn thành hình chữ bát, thoạt nhìn nhìn thấy mà thương.*Yếu ớt như cành liễu trước gió.Kỳ Dụ kinh hoảng thất thố.Lúc này, Trương Giản Lan đi tới."Kiếm Tôn...... Kiếm của ngài......" Mỹ nhân nũng nịu xoa xoa chân, lại hướng tới Kỳ Dụ phía sau vươn tay, ý bảo để vị kia hắc diện thần phía sau Kỳ Dụ kéo nàng lên: "Ta đứng dậy không nổi, Kiếm Tôn giúp giúp ta đi.""A không phải...... Ta không phải cố ý......" Kỳ Dụ cũng thực sốt ruột, gấp đến độ xoay vòng vòng tại chỗ, sợ đã đâm cho người ta bị cái gì đó rồi.Hắc mặt lạnh vươn tay, lại không phải kéo nàng, mà là vớt kiếm trên mặt đất lên, đầu tiên là nghiêm túc kiểm tra Ái Kiếm của mình một phen, xác định không tổn thương ở bên ngoài, lạnh lùng nói: "Lần sau chú ý chút, vợ ta yếu ớt, chịu không nổi ngươi đâm như vậy đâu."Mỹ nhân: "......"Kỳ Dụ: "......"Độ hảo cảm của mỹ nhân +1Độ hảo cảm của mỹ nhân +1Kỳ Dụ sợ ngây người: Không phải chứ? Vậy còn có thể càng cản càng hăng hả? Cứ cảm giác mỹ nhân này không bình thường chút nào?Quả nhiên, Kỳ Dụ thấy được hai sừng nhỏ nàng giấu ở hai cái búi tóc.Kỳ Dụ nhìn thấy ánh mắt nàng đầu tiên còn thấy kỳ quái, sao mà cổ nhân còn thời thượng như vậy chứ, còn búi tóc hai sừng, không ngờ tới là vì giấu thứ kia.Kỳ Dụ kinh ngạc nói: "Ngươi là......"Mỹ nhân hướng y chớp chớp mắt: "Hứ."Kỳ Dụ: "......"Mỹ nhân kia ở trên mặt đất bắt đầu ăn vạ với Trương Giản Lan: "Đạo trưởng...... Kiếm của chàng không hư...... Nhưng mà chân cùng eo của ta bị thương rồi...... Hiện tại không thể đi đường được nữa. Chàng giúp ta, ôm ta đi tìm y sư được không?"Trương Giản Lan đang định hình vỏ kiếm trong hồ, hiện tại đặc biệt cần chú ý đến độ ấm, có bất cứ sai lầm gì đều có khả năng báo hỏng.Hắn một lòng đều ở trên vỏ kiếm, vốn không muốn phản ứng lại, nhưng thấy nàng thật sự là bị thương, nhíu nhíu mày, ngồi xổm xuống, nửa quỳ ở phía trước.Mỹ nhân thụ sủng nhược kinh*.*Được sủng mà kinh ngạc.Kỳ Dụ cũng sợ ngây người.Ngốc tử này thông suốt rồi?Trương Giản Lan duỗi tay bắt lấy cổ chân nàng, xoa trái xoa phải thử thử, thấp giọng nói: "Vết thương nhỏ thôi, không cần đi y quán, ta chỉ ngươi một bộ pháo bó xương của Thục Sơn. Sau này khi ngươi lại bị thương, cũng có thể tự mình thi cứu.""Pháp... bộ pháp gì cơ?" Mỹ nhân kia còn chưa có nghe rõ hắn nói cái gì, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên nhoáng lên, cả người nàng bị ném lên trời.Trương Giản Lan bay theo, chỉ thấy vài đạo thân ảnh nhanh như tia chớp xung quanh mỹ nhân quay cuồng, tốc độ nhanh đến độ ở không trung bay ra tàn ảnh.Chỉ dùng vài giây, Trương Giản Lan dùng chuôi kiếm thật mạnh đánh vào huyệt khớp xương, huyệt thiên linh và nhiều huyệt vị khác của nàng, lại tiến hành kéo duỗi tứ chi cùng với cổ của nàng ở cường độ cao.Chỉ nghe một tiếng thét chói tai.Xương cốt của mỹ nhân "Rắc rắc" một trận, người rơi trên mặt đất, hoàn toàn không động đậy gì.Kỳ Dụ: "......"Này...... Rõ ràng vừa mới nãy còn có thể cứu, hiện tại cứu không nổi nữa rồi.Trương Giản Lan kia làm xong một bộ thao tác thần kỳ này, còn không quên quan tâm hỏi nàng một câu: "Ta dạy ngươi mấy chiêu thức đó ngươi nhưng học xong chưa?"Nghe vậy, mỹ nhân kia ngẩng đầu, run rẩy nửa ngày, mới nghẹn ra một câu: "Ta cảm ơn huynh."Trương Giản Lan thu kiếm đứng lên: "Như thế thì tốt."Nói xong, hắn mang theo Kỳ Dụ đi trở về.Trải qua bảy ngày đúc, vỏ kiếm độc quyền đầu tiên của Kỳ Dụ đã ra đời một cách lộng lẫy trong tay Trương Giản Lan, phải nói rằng tay nghề của người thợ rất đẹp, khảm đá quý rất lộng lẫy, điều này cho thấy sự tận lực tận tâm của Trương Giản Lan.Trương Giản Lan phá lệ kích động đem vỏ kiếm vỏ tròng lên trên người y.Lại chờ mong ngồi bên cạnh cái bàn chờ đợi Ái Kiếm đáp lại, cho dù đó chỉ là một rung động nhỏ cũng được, chỉ tiếc là không nhận được bất kỳ phản hồi nào của Kỳ Dụ cả."......"Kỳ Dụ vốn dĩ đối với mấy thứ này không có hứng thú gì, thứ này vừa không thể bán vừa không thể ăn, hơn nữa vỏ kiếm không phải đều giống nhau sao? Chỉ là cái kiếm thôi mà, hoa hòe loè loẹt làm gì.Không ngờ, buổi tối y liền hối hận.Lúc Trương Giản Lan nghỉ ngơi, Kỳ Dụ bỗng nhiên hóa hình, đồng thời trên người cũng có thêm một bộ quần áo màu trắng.Quần áo rất lộng lẫy, chất vải mềm mại, toàn bộ thắt lưng đều đính đá quý lấp lánh ánh bạc, dưới ánh trăng sáng lấp lánh.Đây là lần đầu tiên y ăn mặc quần áo sau khi hóa hình đó.Ngẫm lại, khi y hóa hình, hình như không có vỏ kiếm, nhưng bây giờ y đeo vỏ kiếm vào, vỏ kiếm có thể dùng làm quần áo cho y.Ô ô ô, mẹ ơi, cuối cùng thì con cũng không phải khỏa thân chạy loanh quanh nữa."Còn khá xinh đẹp."Trong lúc tự mình thưởng thức, Kỳ Dụ ở trong phòng vui vẻ xoay vòng vòng, dục vọng nguyên thủy khiến y cố gắng moi những viên đá quý sang trọng trên thắt lưng bỏ chúng vào túi.Bỗng nhiên, giá trị ưa thích của ai đó tăng vọt.Giá trị hảo cảm của Trương Giản Lan +1Thân mình Kỳ Dụ cứng đờ, liền nghe thấy sau lưng một giọng nói trầm thấp, khiến y dựng tóc gáy: "Ngươi. . . Rất thích?"Trà Cúc Dưa Leo
Trương Giản Lan bây giờ giống như một quả dưa di động.
Bất cứ nơi nào hắn đi, mọi người đều muốn ăn nó.
Nhưng Trương Giản Lan dường như không quan tâm đến điều đó, nghe hắn khẳng định là nghe được, nhưng là không thấy hắn có phản ứng gì, vẫn là một biểu cảm như bình thường, mày cũng không nhíu lấy một cái.Trương Giản Lan đi Trầm Kiếm Trì.Trầm kiếm trì là một địa danh, trên đỉnh núi quanh năm tuyết rơi đọng thành hồ. Hồ chứa đầy linh khí, các đệ tử thường đến đây để trầm kiếm tinh lọc, bởi vậy được gọi là Trầm Kiếm trì.Đây là nơi đúc kiếm cao cấp nhất ở tông sư Thục Sơn, nơi tất cả các thanh kiếm của đệ tử Thục Sơn được rèn ra, và đó cũng là nơi sinh của Ngọc Hành.Kỳ Dụ xem như đi theo Trương Giản Lan về nhà mẹ đẻ thăm người thân.Hai người đi đến chỗ hành lang Kiếm Các, liền nhìn thấy rất nhiều người từ xa đẩy xe nhỏ ra vào.Đó là một nhóm người phụ trách vận chuyển vật liệu cho kiếm từ Mỏ Kho Báu. Lúc Trương Giản Lan đến gần, Kỳ Dụ liếc liếc mắt một cái xe vận chuyển nhỏ, không ngờ nhìn thấy một bàn tay người trong một đống chất dinh dưỡng, tức khắc giật mình một cái."Trương...... Trương Giản Lan! Có người bị chôn ở đó!" Y muốn kêu Trương Giản Lan, nhưng Trương Giản Lan không thể nghe thấy y nói chuyện, hô nửa ngày Trương Giản Lan cũng không phản ứng.Xe nhỏ bị đẩy đi xa rất nhanh, Kỳ Dụ không nhìn thấy nữa.Trương Giản Lan mang theo y đi vào một tòa lầu to như vậy trước mặt. Đó chính là nơi Ngọc Hành ra đời, một trong những tòa nhà lâu đời nhất ở Thục Sơnmột trong những tòa nhà lâu đời nhất ở, Túy Kiếm Các.Túy Kiếm Các chiếm một diện tích lớn, với hình dạng độc đáo và hình dạng mái nhà kỳ lạ, giống như một vòng dao rựa khảm trên đó, để lộ cảm giác mới mẻ.Một thanh niên mảnh khảnh đứng trước cửa Túy Kiếm Các kiểm kê chất dinh dưỡng đưa tới.Người thanh niên mấy ngày nay hình như ngủ không ngon, nhìn cũng không có khí lực, sắc mặt trắng bệch ốm yếu, xám như tằm, ánh mắt trống rỗng vô hồn, không thèm để ý người tới, tùy ý cho người ra vào.Mãi cho đến khi Trương Giản Lan xuất hiện.Đôi mắt dửng dưng của thiếu niên kia bỗng hồi sinh, lấp lánh sáng lên. Không phải vì Trương Giản Lan, mà là bởi vì lão bà kiếm của hắn.Đối với đàn kiếm tu thẳng nam sắt thép mà nói, lão bà của người khác vĩnh viễn là tốt nhất, bởi vì lão bà của người khác có phẩm chất và phẩm chất cao hơn nhiều so với của mình. Chỗ này chính là nói về kiếm.Ngược lại, Kỳ Dụ nhìn thấy hắn thì không vui lắm, trong đầu hắn toàn hình ảnh cái tên kia thè cái lưỡi đỏ tươi ra liếm hắn: "Là tiểu biến thái!"Tiểu biến thái bị cắt bỏ một cánh tay, hiện giờ gặp lại Kỳ Dụ trong mắt tuy có điên cuồng, nhưng đã kiềm chế bản thân một chút, dù sao cũng là lão bà nhà người ta, cho dù muốn như thê snaof cũng không có được, cũng không thể làm trò khiêu khích trước mặt người khác.Nói cũng lạ.Sở Mặc Ly này là một thành viên của nhóm nhân vật chính, nhân vật trong sách vô cùng yêu thích Trương Giản Lan đến si cuồng...... Tại sao bây giờ lại xuất hiện sớm như vậy?Hắn lúc này không nên online mới đúng chứ.Độ hảo cảm của Sở Mặc Ly +10Độ hảo cảm của Sở Mặc Ly +10......Hơn nữa...... Giá trị hảo cảm đối tượng cũng lầm nữa!Kỳ Dụ nhìn chằm chằm vào những con số đang đánh trên đầu thiếu niên, cùng với sự điên cuồng bị kìm nén trong mắt, đột nhiên toàn bộ thân kiếm trở nên không tốt, bởi vì độ hảo cảm này không phải vì Trương Giản Lan mà tăng, mà là vì Ngọc Hành kiếm.Sở Mặc Ly mỉm cười đi tới, cung cung kính kính hành lễ với Trương Giản Lan: "Trương sư thúc." Giống như mấy ngày trước việc Trương Giản Lan bẻ gãy tay hắn, hắn không nhớ rõ, nhiệt tình đến cứ như là người một nhà.Trương Giản Lan đáp lại một chữ: "Ừ."Kỳ Dụ không hiểu mạch não của kiếm tu cho lắm, ngày hôm qua rõ ràng muốn đối phương chết, nhưng hôm nay gặp lại hắn, lại nói chuyện như không có chuyện gì.
Sở Mặc Ly: "Sư tôn đang đúc kiếm, có cần đệ tử đi kêu một chút không?"Trương Giản Lan: "Không cần."Nói xong, từ trước mặt hắn ta đi qua vào Túy Kiếm Các, trong lúc ánh mắt Sở Mặc Ly vẫn luôn dõi theo Ngọc Hành, cho đến khi nó biến mất khỏi tầm mắt hắn.Kỳ Dụ bị nhìn chằm chằm đến cả người nổi da gà.Tiểu biến thái này cũng là cái bom hẹn giờ mà, còn không biết y có thể gặp phải chuyện gì nữa không đây.......Độ ấm Túy Kiếm Các rất cao, bên trong có một hồ kiếm lớn, chứa đầy dung nham nóng chảy sủi bọt, những dung nham này đều đem vách tường đều nướng cháy cả.Một ông già cởi trần với bộ râu dài đang rèn một thanh kiếm không hình dạng ở giữa hồ kiếm, thanh sắt đỏ rực được rèn khiến tia lửa bắn ra khắp nơi.Đó chính là "cha đẻ" của Ngọc Hành kiếm, Thẩm Vấn Chi, một thợ rèn kiếm điên cuồng, người từng thề sẽ làm ra thanh kiếm tốt nhất thế giới.Mặc dù đến bây giờ ông ta cũng chưa làm ra được.Ngọc Hành tuy là mặc dù là một thanh kiếm tốt, nhưng nó không phải là một thanh kiếm đặc biệt tốt, phẩm chất của nó chỉ cao hơn một thanh kiếm linh hồn cấp cao thôi, tuy khó có được, nhưng cũng không tính là hi hữu, cơ bản cấp bậc người ở tông sư Thục Sơn đều có một thanh kiếm cùng loại như vậy.Nhưng Ngọc Hành lại có một sức mạnh kỳ diệu không thể giải thích được, đặc biệt hấp dẫn đối với những người tu kiếm.Thẩm Vấn Chi không thấy được Trương Giản Lan tới, nghiêm túc rèn một thanh kiếm mới bằng búa. Trương Giản Lan tự mình tìm mấy cái tài chất linh kiếm cũng không khác lắm với Ngọc Hành ở trong kho tàng kiếm của hắn, để làm chất dinh dưỡng cho Ái Kiếm.Chờ đến khi Thẩm Vấn Chi phát hiện Trương Giản Lan đã cầm chất dinh dưỡng đi rồi, chỉ còn lại một túi linh thạch vô giá của ông trên giá kiếm.Trà Cúc Dưa LeoThẩm Vấn Chi vội vàng chạy tới hỏi Sở Mặc Ly, biết được là Trương Giản Lan lấy đi, mặt mũi trắng bệch, vội vàng đuổi theo, nhưng chậm một bước, Trương Giản Lan đã nấu chảy một cách sạch sẽ rồi."Xong rồi xong rồi xong rồi......" Thẩm Vấn Chi gấp đến độ dậm chân, nói: "Ngươi nói lấy kiếm gì không lấy, ngươi lại cố tình đem kiếm của vị Tam Thanh Điện kia cầm đi nấu, đến lúc đó hắn tìm tới cửa, ngươi nói lão phu giải thích thế nào?"Mặt Trương Giản Lan không thay đổi: "Mời y đến chỗ ta, ta ở bên này có rất nhiều chất dinh dưỡng, tùy y chọn đi một cái."Thẩm Vấn Chi không nói nên lời: "Toàn bộ kiếm phái Thục Sơn có thể sử dụng thanh linh kiếm cực phẩm làm chất dinh dưỡng cũng chỉ có ngươi."Trương Giản Lan không để ý tới hắn, nghiêm túc hạ người xuống để sửa chữa vết sẹo cho Ngọc Hành.Cảm giác cạo cái cạp bọc trong bùn đất tuyệt vời đến mức khiến da đầu Kỳ Dụ tê dại, nhịn rồi lại nhịn, không nhịn xuống được, thở dốc lên, thân kiếm nóng đến độ bốc khói, trong lòng không ngừng cầu nguyện đừng trở lại làm người nữa, y không muốn lại trải qua lần xấu hổ như trước nữa đâu.Sau khi Trương Giản Lan hoàn thành công việc sửa chữa, đem y đặt ở trong ao hạ nhiệt độ, tự mình tiếp tục chế tạo vỏ kiếm mà hắn đã không hoàn thành trong nhiều ngày.Kỳ Dụ nhân cơ hội này lại trốn đi.Vừa ra cửa thì trên đường đụng phải một mỹ nhân, mỹ nhân kia nhược liễu phù phong* va chạm liền ngã, một đôi mày liễu nhăn thành hình chữ bát, thoạt nhìn nhìn thấy mà thương.*Yếu ớt như cành liễu trước gió.Kỳ Dụ kinh hoảng thất thố.Lúc này, Trương Giản Lan đi tới."Kiếm Tôn...... Kiếm của ngài......" Mỹ nhân nũng nịu xoa xoa chân, lại hướng tới Kỳ Dụ phía sau vươn tay, ý bảo để vị kia hắc diện thần phía sau Kỳ Dụ kéo nàng lên: "Ta đứng dậy không nổi, Kiếm Tôn giúp giúp ta đi.""A không phải...... Ta không phải cố ý......" Kỳ Dụ cũng thực sốt ruột, gấp đến độ xoay vòng vòng tại chỗ, sợ đã đâm cho người ta bị cái gì đó rồi.Hắc mặt lạnh vươn tay, lại không phải kéo nàng, mà là vớt kiếm trên mặt đất lên, đầu tiên là nghiêm túc kiểm tra Ái Kiếm của mình một phen, xác định không tổn thương ở bên ngoài, lạnh lùng nói: "Lần sau chú ý chút, vợ ta yếu ớt, chịu không nổi ngươi đâm như vậy đâu."Mỹ nhân: "......"Kỳ Dụ: "......"Độ hảo cảm của mỹ nhân +1Độ hảo cảm của mỹ nhân +1Kỳ Dụ sợ ngây người: Không phải chứ? Vậy còn có thể càng cản càng hăng hả? Cứ cảm giác mỹ nhân này không bình thường chút nào?Quả nhiên, Kỳ Dụ thấy được hai sừng nhỏ nàng giấu ở hai cái búi tóc.Kỳ Dụ nhìn thấy ánh mắt nàng đầu tiên còn thấy kỳ quái, sao mà cổ nhân còn thời thượng như vậy chứ, còn búi tóc hai sừng, không ngờ tới là vì giấu thứ kia.Kỳ Dụ kinh ngạc nói: "Ngươi là......"Mỹ nhân hướng y chớp chớp mắt: "Hứ."Kỳ Dụ: "......"Mỹ nhân kia ở trên mặt đất bắt đầu ăn vạ với Trương Giản Lan: "Đạo trưởng...... Kiếm của chàng không hư...... Nhưng mà chân cùng eo của ta bị thương rồi...... Hiện tại không thể đi đường được nữa. Chàng giúp ta, ôm ta đi tìm y sư được không?"Trương Giản Lan đang định hình vỏ kiếm trong hồ, hiện tại đặc biệt cần chú ý đến độ ấm, có bất cứ sai lầm gì đều có khả năng báo hỏng.Hắn một lòng đều ở trên vỏ kiếm, vốn không muốn phản ứng lại, nhưng thấy nàng thật sự là bị thương, nhíu nhíu mày, ngồi xổm xuống, nửa quỳ ở phía trước.Mỹ nhân thụ sủng nhược kinh*.*Được sủng mà kinh ngạc.Kỳ Dụ cũng sợ ngây người.Ngốc tử này thông suốt rồi?Trương Giản Lan duỗi tay bắt lấy cổ chân nàng, xoa trái xoa phải thử thử, thấp giọng nói: "Vết thương nhỏ thôi, không cần đi y quán, ta chỉ ngươi một bộ pháo bó xương của Thục Sơn. Sau này khi ngươi lại bị thương, cũng có thể tự mình thi cứu.""Pháp... bộ pháp gì cơ?" Mỹ nhân kia còn chưa có nghe rõ hắn nói cái gì, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên nhoáng lên, cả người nàng bị ném lên trời.Trương Giản Lan bay theo, chỉ thấy vài đạo thân ảnh nhanh như tia chớp xung quanh mỹ nhân quay cuồng, tốc độ nhanh đến độ ở không trung bay ra tàn ảnh.Chỉ dùng vài giây, Trương Giản Lan dùng chuôi kiếm thật mạnh đánh vào huyệt khớp xương, huyệt thiên linh và nhiều huyệt vị khác của nàng, lại tiến hành kéo duỗi tứ chi cùng với cổ của nàng ở cường độ cao.Chỉ nghe một tiếng thét chói tai.Xương cốt của mỹ nhân "Rắc rắc" một trận, người rơi trên mặt đất, hoàn toàn không động đậy gì.Kỳ Dụ: "......"Này...... Rõ ràng vừa mới nãy còn có thể cứu, hiện tại cứu không nổi nữa rồi.Trương Giản Lan kia làm xong một bộ thao tác thần kỳ này, còn không quên quan tâm hỏi nàng một câu: "Ta dạy ngươi mấy chiêu thức đó ngươi nhưng học xong chưa?"Nghe vậy, mỹ nhân kia ngẩng đầu, run rẩy nửa ngày, mới nghẹn ra một câu: "Ta cảm ơn huynh."Trương Giản Lan thu kiếm đứng lên: "Như thế thì tốt."Nói xong, hắn mang theo Kỳ Dụ đi trở về.Trải qua bảy ngày đúc, vỏ kiếm độc quyền đầu tiên của Kỳ Dụ đã ra đời một cách lộng lẫy trong tay Trương Giản Lan, phải nói rằng tay nghề của người thợ rất đẹp, khảm đá quý rất lộng lẫy, điều này cho thấy sự tận lực tận tâm của Trương Giản Lan.Trương Giản Lan phá lệ kích động đem vỏ kiếm vỏ tròng lên trên người y.Lại chờ mong ngồi bên cạnh cái bàn chờ đợi Ái Kiếm đáp lại, cho dù đó chỉ là một rung động nhỏ cũng được, chỉ tiếc là không nhận được bất kỳ phản hồi nào của Kỳ Dụ cả."......"Kỳ Dụ vốn dĩ đối với mấy thứ này không có hứng thú gì, thứ này vừa không thể bán vừa không thể ăn, hơn nữa vỏ kiếm không phải đều giống nhau sao? Chỉ là cái kiếm thôi mà, hoa hòe loè loẹt làm gì.Không ngờ, buổi tối y liền hối hận.Lúc Trương Giản Lan nghỉ ngơi, Kỳ Dụ bỗng nhiên hóa hình, đồng thời trên người cũng có thêm một bộ quần áo màu trắng.Quần áo rất lộng lẫy, chất vải mềm mại, toàn bộ thắt lưng đều đính đá quý lấp lánh ánh bạc, dưới ánh trăng sáng lấp lánh.Đây là lần đầu tiên y ăn mặc quần áo sau khi hóa hình đó.Ngẫm lại, khi y hóa hình, hình như không có vỏ kiếm, nhưng bây giờ y đeo vỏ kiếm vào, vỏ kiếm có thể dùng làm quần áo cho y.Ô ô ô, mẹ ơi, cuối cùng thì con cũng không phải khỏa thân chạy loanh quanh nữa."Còn khá xinh đẹp."Trong lúc tự mình thưởng thức, Kỳ Dụ ở trong phòng vui vẻ xoay vòng vòng, dục vọng nguyên thủy khiến y cố gắng moi những viên đá quý sang trọng trên thắt lưng bỏ chúng vào túi.Bỗng nhiên, giá trị ưa thích của ai đó tăng vọt.Giá trị hảo cảm của Trương Giản Lan +1Thân mình Kỳ Dụ cứng đờ, liền nghe thấy sau lưng một giọng nói trầm thấp, khiến y dựng tóc gáy: "Ngươi. . . Rất thích?"Trà Cúc Dưa Leo
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz