Edit Xuyen Nhanh Tim Kiem Nam Chinh Bach Y Tong Cong
Editor: Mèo lườiMấy ngày nay Hạ Lưu đều ngây ngốc ở trong bệnh viện tu dưỡng. Đương nhiên là một thư ký hoàn mỹ tận hết chức trách, dù ở trên giường bệnh cô vẫn muốn kiên trì làm việc.
Hạ Lưu cảm thấy, ở bệnh viện vừa thanh tịnh lại có người chăm sóc, còn có thể nằm ở trên giường xem văn kiện, ngoại trừ đi đứng không tiện, còn lại tất cả đều thật thoái mái.Ngoại trừ nữ chính vẫn luôn dính lấy cô- tiểu thư Mạnh Lộ.Vốn là trong nguyên văn, Mạnh Lộ bị xe của Lê Phong đụng bị thương phải nhập viện, ánh mắt kỳ lạ của nữ chính trong nháy mắt giết Lê Phong. Vì vậy hai người trong lúc ánh mắt chạm nhau, tựa như con rùa nhìn thấy đậu xanh thật vừa ý.Mà lần này bởi vì Hạ Lưu làm rối, trực tiếp phá hư cảnh tượng gặp nhau của hai người. Ánh mắt 'trong suốt không có một tia tạp chất' của Mạnh Lộ cũng không được Lê Phong thành công đón nhận.Bởi vì trong nguyên văn không có những thứ như khoa học, Hạ Lưu cũng không xác định Lê Phong lần sau gặp lại Mạnh Lộ có hay không trực tiếp nhất kiến chung tình, cuối cùng bỏ lại nhân viên của mình mà lên núi sâu tìm chết.Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên Hệ thống quân lừa cô.Hạ Lưu thăm dò thời tiết ở Frankfurt, thuận tiện soạn vài dòng tin nhắn gửi cho Lê Phong."Lê tổng, chú ý hạ nhiệt độ" dòng chữ ngắn gọn, đơn giản thế nhưng lại cất giấu hàm nghĩa trong đó.Lê Phong rất ít khi nhận được tin này, không giống như báo cáo trong công việc, càng giống lời quan tâm nhắc nhở của một người bạn hơn.Tin nhắn gửi đi sau đó liền biệt tích, Lê Phong vẫn không có trả lời, cũng may Hạ Lưu không trông đợi anh ta có thể hồi âm một chữ.Bất quá, lúc nghe đến bên tai thanh âm nhắc nhỡ độ hảo cảm đã lên 25, Hạ Lưu nhìn những đám mây đang bay bên ngoài cửa sổ, liền mỉn cười.Kiểu ngoài ngoài lạnh trong nóng, phúc hắc ngầm không phải nói Lê Phong sao?Thời gian năm ngày thoáng một cái trôi qua. Mạnh Lộ hằng ngày vẫn đến tìm Hạ Lưu, dần dần hai người cũng thân quen.Lê Phong chính là loại giám đốc lãnh khốc điển hình. Tài xế của mình lái xe đụng người khác, mà người đó lại chính là thư ký của mình, vậy mà đến một cuộc gọi hỏi thăm cũng không có.Mạnh Lộ không ngừng vừa oán vừa hận cái người tài xế gây ra tai nạn này, Hạ Lưu mỉm cười vỗ vỗ vai của cô, đưa cho cô một ly nước."Nói mệt không? Có muốn uống chút nước không?"Nhìn thấy Mạnh Lộ vẫn tiếp tục oán hận, Hạ Lưu làm như vô tình nói ra một câu: "Lê tổng quả thật rất bận rộn, Phùng Viễn kia vẫn luôn tìm cách đối đầu với anh ta"Nghe đến tên Phùng Viễn, Mạnh Lộ bỗng giật mình, hỏi lại Hạ Lưu Phùng Viễn là ai."Chính là ông chủ của Phùng thị nha" Hạ Lưu thuận miệng nói ra, sau đó cầm lấy ly trà từ từ uống, thản nhiên như không.Nghe được câu trả lời của Hạ Lưu, khuôn mặt của Mạnh Lộ bỗng hiện ra một nụ cười thật tươi: "Phùng Viễn nha? Hắn là bạn thân từ bé của tôi đấy"Quan hệ của hai người họ, Hạ Lưu tất nhiên hiểu rõ tường tận. Bởi vì trong nội dung nguyên văn, Phùng Viễn chính là nam chính số hai luôn yên lặng chờ đợi nữ chính.Phùng Viễn và Mạnh Lộ từ ba tuổi đã quen biết nhau, từ đó cùng nhau lớn lên. Phùng Viễn vẫn luôn một lòng muốn cưới Mạnh Lộ, nhưng làm người khác khó chịu là, hắn lại không dám chủ động theo đuổi cô. Cuối cùng chỉ có thể nhìn Mạnh Lộ nằm trong ngực Lê Phong- đối thủ một mất một còn, hơn nữa trong lúc đau khổ đã hoàn toàn bị hắc hóa.Hậu quả của hắc hóa chính là công ty của Lê Phong bị thu mua, vô số người thất nghiệp dẫn đến tự sát. Mà Hạ Lưu cũng là dưới áp lực thất nghiệp cùng với đả kích khi nghe tin Lê Phong chết cũng trực tiếp nhảy từ lầu 32 xuống, chết vô cùng thê thảm.Thân là nữ phụ, thì việc tác hợp cho nữ chính và nam phụ chính là thiên chức."Thanh mai trúc mã? Vậy tình cảm của hai người chắc hẳn là rất tốt?" Hạ Lưu lộ ra vẻ mặt hâm mộ một cách rất tự nhiên. Hiển nhiên nhìn thấy tâm tình của Mạnh Lộ rất là khoái trá, cô gật nhẹ đầu trực tiếp nói: "Phùng Viễn quả thật so với anh trai ruột của tôi còn thân hơn"Hạ Lưu khẽ mỉm cười, nghe Mạnh Lộ bắt đầu kể chuyện hồi bé của cô và Phùng Viễn, thỉnh thoảng mở miệng hỏi đôi câu, không khí giữa hai người rất hòa hợp.Ai có thể đoán được hai người này vốn nên là tình địch đây?Đúng ngày Lê Phong về nước, cũng là ngày Hạ Lưu xuất viện.Đem bó hoa kim cương bách hợp đã được cắm trong bình thủy tinh trong suốt đặt trên bàn làm việc của Lê Phong, dưới ánh nắng đầu hạđóa hoa trở nên tràn trề sức sống. Ánh sáng thuần trắng của kim cương bách hợp chiếu lên gò má của cô gái đang cúi đầu, mỗi một tấc của cánh hoa đều nhuộm màu vàng ấm áp.*Kim cương bách hợp:
Hạ Lưu cảm thấy, ở bệnh viện vừa thanh tịnh lại có người chăm sóc, còn có thể nằm ở trên giường xem văn kiện, ngoại trừ đi đứng không tiện, còn lại tất cả đều thật thoái mái.Ngoại trừ nữ chính vẫn luôn dính lấy cô- tiểu thư Mạnh Lộ.Vốn là trong nguyên văn, Mạnh Lộ bị xe của Lê Phong đụng bị thương phải nhập viện, ánh mắt kỳ lạ của nữ chính trong nháy mắt giết Lê Phong. Vì vậy hai người trong lúc ánh mắt chạm nhau, tựa như con rùa nhìn thấy đậu xanh thật vừa ý.Mà lần này bởi vì Hạ Lưu làm rối, trực tiếp phá hư cảnh tượng gặp nhau của hai người. Ánh mắt 'trong suốt không có một tia tạp chất' của Mạnh Lộ cũng không được Lê Phong thành công đón nhận.Bởi vì trong nguyên văn không có những thứ như khoa học, Hạ Lưu cũng không xác định Lê Phong lần sau gặp lại Mạnh Lộ có hay không trực tiếp nhất kiến chung tình, cuối cùng bỏ lại nhân viên của mình mà lên núi sâu tìm chết.Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên Hệ thống quân lừa cô.Hạ Lưu thăm dò thời tiết ở Frankfurt, thuận tiện soạn vài dòng tin nhắn gửi cho Lê Phong."Lê tổng, chú ý hạ nhiệt độ" dòng chữ ngắn gọn, đơn giản thế nhưng lại cất giấu hàm nghĩa trong đó.Lê Phong rất ít khi nhận được tin này, không giống như báo cáo trong công việc, càng giống lời quan tâm nhắc nhở của một người bạn hơn.Tin nhắn gửi đi sau đó liền biệt tích, Lê Phong vẫn không có trả lời, cũng may Hạ Lưu không trông đợi anh ta có thể hồi âm một chữ.Bất quá, lúc nghe đến bên tai thanh âm nhắc nhỡ độ hảo cảm đã lên 25, Hạ Lưu nhìn những đám mây đang bay bên ngoài cửa sổ, liền mỉn cười.Kiểu ngoài ngoài lạnh trong nóng, phúc hắc ngầm không phải nói Lê Phong sao?Thời gian năm ngày thoáng một cái trôi qua. Mạnh Lộ hằng ngày vẫn đến tìm Hạ Lưu, dần dần hai người cũng thân quen.Lê Phong chính là loại giám đốc lãnh khốc điển hình. Tài xế của mình lái xe đụng người khác, mà người đó lại chính là thư ký của mình, vậy mà đến một cuộc gọi hỏi thăm cũng không có.Mạnh Lộ không ngừng vừa oán vừa hận cái người tài xế gây ra tai nạn này, Hạ Lưu mỉm cười vỗ vỗ vai của cô, đưa cho cô một ly nước."Nói mệt không? Có muốn uống chút nước không?"Nhìn thấy Mạnh Lộ vẫn tiếp tục oán hận, Hạ Lưu làm như vô tình nói ra một câu: "Lê tổng quả thật rất bận rộn, Phùng Viễn kia vẫn luôn tìm cách đối đầu với anh ta"Nghe đến tên Phùng Viễn, Mạnh Lộ bỗng giật mình, hỏi lại Hạ Lưu Phùng Viễn là ai."Chính là ông chủ của Phùng thị nha" Hạ Lưu thuận miệng nói ra, sau đó cầm lấy ly trà từ từ uống, thản nhiên như không.Nghe được câu trả lời của Hạ Lưu, khuôn mặt của Mạnh Lộ bỗng hiện ra một nụ cười thật tươi: "Phùng Viễn nha? Hắn là bạn thân từ bé của tôi đấy"Quan hệ của hai người họ, Hạ Lưu tất nhiên hiểu rõ tường tận. Bởi vì trong nội dung nguyên văn, Phùng Viễn chính là nam chính số hai luôn yên lặng chờ đợi nữ chính.Phùng Viễn và Mạnh Lộ từ ba tuổi đã quen biết nhau, từ đó cùng nhau lớn lên. Phùng Viễn vẫn luôn một lòng muốn cưới Mạnh Lộ, nhưng làm người khác khó chịu là, hắn lại không dám chủ động theo đuổi cô. Cuối cùng chỉ có thể nhìn Mạnh Lộ nằm trong ngực Lê Phong- đối thủ một mất một còn, hơn nữa trong lúc đau khổ đã hoàn toàn bị hắc hóa.Hậu quả của hắc hóa chính là công ty của Lê Phong bị thu mua, vô số người thất nghiệp dẫn đến tự sát. Mà Hạ Lưu cũng là dưới áp lực thất nghiệp cùng với đả kích khi nghe tin Lê Phong chết cũng trực tiếp nhảy từ lầu 32 xuống, chết vô cùng thê thảm.Thân là nữ phụ, thì việc tác hợp cho nữ chính và nam phụ chính là thiên chức."Thanh mai trúc mã? Vậy tình cảm của hai người chắc hẳn là rất tốt?" Hạ Lưu lộ ra vẻ mặt hâm mộ một cách rất tự nhiên. Hiển nhiên nhìn thấy tâm tình của Mạnh Lộ rất là khoái trá, cô gật nhẹ đầu trực tiếp nói: "Phùng Viễn quả thật so với anh trai ruột của tôi còn thân hơn"Hạ Lưu khẽ mỉm cười, nghe Mạnh Lộ bắt đầu kể chuyện hồi bé của cô và Phùng Viễn, thỉnh thoảng mở miệng hỏi đôi câu, không khí giữa hai người rất hòa hợp.Ai có thể đoán được hai người này vốn nên là tình địch đây?Đúng ngày Lê Phong về nước, cũng là ngày Hạ Lưu xuất viện.Đem bó hoa kim cương bách hợp đã được cắm trong bình thủy tinh trong suốt đặt trên bàn làm việc của Lê Phong, dưới ánh nắng đầu hạđóa hoa trở nên tràn trề sức sống. Ánh sáng thuần trắng của kim cương bách hợp chiếu lên gò má của cô gái đang cúi đầu, mỗi một tấc của cánh hoa đều nhuộm màu vàng ấm áp.*Kim cương bách hợp:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz