(Edit) Tôi dùng năng lực vu nữ cứu vớt thế giới Conan
Chương 52: Hành Tây
Hiện trường vụ án mới nằm trong một nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô Tokyo, xung quanh hoang tàn và vắng vẻ.
Khi Nanali và Matsuda vừa đến, một mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi họ – mặc dù thi thể đã được di dời.
Lượng máu chảy ra rất nhiều, chắc chắn đây là hiện trường đầu tiên, đủ để thấy vụ án xảy ra thảm khốc đến mức nào.
Người của Khoa Pháp Y vẫn đang dọn dẹp. Nanali nhìn về phía một nhân viên giám định, người đàn ông lớn tuổi này mặt mày nặng trĩu nhìn cô, "Thi thể đã được đưa về Sở để kiểm tra, phát hiện ra thận của nạn nhân đã bị lấy mất."
"Chậc," Matsuda cũng vẻ mặt nghiêm trọng, "Đã dính đến buôn bán nội tạng, rắc rối rồi đây."
Nanali chợt lóe lên linh cảm, "Nói vậy, chi bằng nói, ngay từ đầu có thể hung thủ đã nhắm đến mục đích này."
"Nguyên nhân tử vong?"
"Mất máu quá nhiều, vết thương chí mạng do việc lấy thận tạo ra" Người giám định dừng lại một chút, "Đó là vết thương trước khi chết."
Các cảnh sát tại hiện trường đều siết chặt nắm tay.
Nanali và Matsuda càng tin chắc vào ý tưởng ban đầu: vụ án này tuyệt đối có liên quan đến các vụ án "yêu quái" trước đó.
Hai người vòng quanh hiện trường để khám nghiệm, sau đó Nanali và Matsuda bắt đầu tổng hợp vụ án dựa trên thông tin họ có:
"Danh tính nạn nhân đến nay vẫn chưa xác định, trên người không có bất kỳ giấy tờ nào. Quần áo cũ nát, rách rưới và có nhiều vết bẩn của bạn nhân bị ném ở một bên, vết bẩn trên quần áo không phải do giãy giụa khi bị giết. Tình trạng kinh tế của nạn nhân cũng có vẻ không tốt."
"Thời gian tử vong khoảng từ 11 đến 12 giờ đêm. Ở nơi hoang vắng thế này, hoặc là nạn nhân rất quen thuộc với hung thủ, hoặc là hung thủ đã động tay động chân bắt giữ."
Nanali vừa nói vừa quan sát kỹ lưỡng các dấu vết trên mặt đất, bao gồm hướng máu chảy, dấu chân, và vật phẩm có thể bị đánh rơi.
Matsuda cũng đang nghiêm túc khám nghiệm, "Anh nghiêng về khả năng thứ hai hơn. Còn một vấn đề: Lượng máu cho thấy đây là hiện trường đầu tiên, nhưng nếu là để lấy nội tạng, tại sao không thực hiện ở phòng thí nghiệm của hắn ta?"
Dù không phải phòng thí nghiệm, ít nhất cũng phải có bàn mổ. Một kẻ có khả năng lắp đặt thiết bị và buôn bán nội tạng người thì việc giấu xác không phải là khó.
Nanali đột ngột ngẩng đầu đối diện với anh, "Trừ khi, cứ điểm ở ngay gần đây."
Nếu lượng máu chưa đủ để kết luận chắc chắn đây là hiện trường gây án đầu tiên, có một khả năng là hung thủ đã lấy thận của nạn nhân ở gần đó, rồi sau đó cố ý vứt xác ra ngoài.
"Hơn nữa," ánh mắt nữ cảnh sát lóe lên tia lạnh lẽo, "Việc vứt xác là cố ý."
Matsuda Jinpei hiểu rõ. Hành động này là để liên kết truyền thuyết kỳ dị "Cự Hài Quái" với các vụ án "yêu quái" trước đó, nhằm tiếp tục thu hút sự chú ý của Sở Cảnh sát Đô thị.
"Nguy hiểm quá lớn, họ không sợ tự rước họa vào thân sao?" Matsuda đồng ý với Nanali, nhưng việc vứt xác người bị lấy thận ở bên ngoài rõ ràng sẽ khiến cảnh sát điều tra đến cùng.
Đang suy nghĩ, Nanali phát hiện một bụi cỏ bị nhổ đi, chỉ còn một khoảng đất trống nhỏ bằng lòng bàn tay cô.
Cô đeo găng tay, lấy túi đựng vật chứng, cẩn thận bóp lớp bùn đất, đưa ra ánh sáng mặt trời soi xét, "Anh xem, có phải là vết máu không?"
Matsuda đến gần, "Quả nhiên. Anh sẽ gửi cho Khoa Pháp Y xét nghiệm. Theo con đường này hẳn sẽ tìm được manh mối mới. Đợi anh quay lại rồi cùng đi tiếp."
***
Quả nhiên, lần theo manh mối này, có vài chỗ cỏ nhìn không được tự nhiên. Đi được khoảng một cây số, còn có dấu vết kéo lê, và dấu vết này dần biến mất.
Nanali và Matsuda dừng lại trước một khu đất nhìn như bình thường.
Matsuda đã tính toán trước, "Em có tin không, dưới lớp đất này chắc chắn có gì đó?"
Nanali lạnh lùng nhếch môi, rút khẩu súng ra, "Đương nhiên."
Matsuda ngồi xổm xuống, đào đất lên. Bên dưới rõ ràng là một cánh cửa sắt có thể kéo lên. Anh dùng sức kéo nó ra.
Anh định nói mình sẽ xuống trước, nhưng không ngờ Nanali không nói lời nào đã rút súng thò người xuống.
Anh bất đắc dĩ lắc đầu rồi đi theo.
Biết làm sao được, Nanali đâu phải cô gái yếu đuối cần anh bảo vệ. Cô chuẩn bị đầy đủ, bắn súng chuẩn xác, cảnh giác cao độ. Cô đi xuống trước cũng không có gì đáng lo.
Dưới lòng đất, quả nhiên là một phòng mổ.
Trong phòng không có một bóng người, không có vết máu bên ngoài.
Tìm kiếm cẩn thận, họ phát hiện một mảnh thẻ công tác bị xé rách một nửa, kẹt giữa bàn phẫu thuật và máy giám sát.
Bệnh viện Miharu, Miyama XX
"Cảm giác của em là đúng," Matsuda trịnh trọng nói, "Có một bàn tay ở phía sau, cố tình đẩy chúng ta đến đây."
Nếu hung thủ không muốn bị phát hiện, hoàn toàn có thể xử lý thi thể ngay tại phòng thí nghiệm này, không cần mất công đưa lên mặt đất.
Vết dao lấy thận, vết máu trên đường, thậm chí cánh cửa hầm này, đều là những manh mối quá rõ ràng.
Nói cách khác, hung thủ cố ý lộ ra sơ hở.
Trước đó họ đã cảm thấy thi thể xuất hiện bên ngoài là để liên kết với vụ án truyền thuyết yêu quái. Vậy tại sao phải làm thế?
***
Tại Tổng cục.
Shiratori, Sato và Takagi trở về từ hiện trường vụ án cũ, quả nhiên đã phát hiện ra manh mối.
"Chúng tôi tìm thấy một con dao phẫu thuật có vân tay của Oyama Kento và DNA của nạn nhân ở gần phòng khám nhỏ cạnh vụ án Yuki-onna," Sato đưa ra bằng chứng then chốt.
Shiratori trải bản đồ và khoanh tròn, "Gần các hiện trường vụ án đều có tuyến xe điện đi đến nhà cậu ta."
"Cạnh hiện trường vụ án bạch tuộc có một ngân hàng," Takagi bổ sung với vẻ không thể tin được, "Camera an ninh bị hỏng, nhưng sau khi khôi phục, vừa lúc quay được cảnh Oyama đi đến hiện trường."
"Điều đó chứng tỏ Oyama thật sự là hung thủ," Nanali ngước mắt nói, "Nhưng càng chứng tỏ, có người muốn chúng ta biết cậu ta là hung thủ."
Megure Juzo sắc mặt trầm ngâm, "Ý cô là sao?"
Thanh tra Megure đương nhiên cảm nhận được manh mối mà Shiratori và những người khác tìm thấy quá dễ dàng. Ông hỏi vậy vì Nanali chắc chắn đã phát hiện ra điều gì đó khác tại hiện trường.
Higurashi Nanali thuật lại ngắn gọn quá trình khám nghiệm, "Cứ như thể có ai đó đang từng bước một dẫn chúng tôi đến Bệnh viện Miharu."
Matsuda Jinpei nhìn chằm chằm vào bản đồ không nói lời nào, thỉnh thoảng dùng bút đánh dấu, đồng thời tra cứu thông tin trên máy tính.
"Không sai" Anh trải tấm bản đồ ra trước mặt mọi người, chỉ vào các phòng khám gần bốn hiện trường vụ án, "Tất cả những phòng khám này, đều thuộc quyền sở hữu của Bệnh viện Miharu."
"Mau đi điều tra Bệnh viện Miharu và người họ Miyama trên tấm danh thiếp kia."
"Rõ!"
***
Khi quay lại, họ còn điều tra ra tin tức gây sốc hơn.
Trụ sở Tokyo của Bệnh viện Miharu chỉ có một bác sĩ họ Miyama, tên là Miyama Kohei.
Miyama Kohei này vừa mới bị phát hiện tự sát tại nhà. Trong di thư, hắn ta thành thật khai nhận đã thực hiện nhiều ca phẫu thuật cắt lấy nội tạng bất hợp pháp cho Bệnh viện Miharu.
Gần đây có nhiều người vô gia cư ở Tokyo mất tích một cách khó hiểu. Một nhân chứng cho biết đã thấy người mang người vô gia cư đi, Sato nhanh trí đưa ảnh của Miyama Kohei ra, đối phương xác nhận kẻ mang người đi chính là hắn ta.
Nhưng cố tình khi họ điều tra Bệnh viện Miharu, tất cả phòng thí nghiệm đều không có vấn đề gì. Điều tra kỹ càng 'mười tám đời' chỉ phát hiện có vấn đề về thuế.
Ngược lại, Matsuda nhớ lại rằng Oyama Kento có liên hệ chặt chẽ với Bệnh viện Miyama, và lý do cậu ta giết người là "Thực nghiệm".
Hơn nữa, tài khoản của Miyama Kohei có thêm một khoản tiền lớn, người chuyển khoản là quản lý cấp cao của Bệnh viện Miyama.
Nanali cau mày, mười ngón tay gõ nhanh trên bàn phím, vừa tra cứu vừa nói, "Thủ đoạn vu oan này quá vụng về, chỉ cần điều tra một chút là phát hiện Bệnh viện Miharu và Bệnh viện Miyama đang tranh giành quyền sở hữu một dự án quan trọng."
"Hơn nữa" Cô dừng lại, "Bệnh viện Miyama tháng trước vừa hoàn thành hai ca phẫu thuật cấy ghép nội tạng, loại không được công bố."
Matsuda bình tĩnh tiếp lời, "Trừ khi, lại là cố ý."
"Vậy kẻ đứng sau không phải có thù oán với Bệnh viện Miharu, mà là muốn phanh phui chuyện Bệnh viện Miyama thu hoạch nội tạng người."
"Trời ơi," Takagi cẩn thận sắp xếp tài liệu, thở dài như quả cà bị sương đánh, "Vụ án này, sao lại giống như một củ hành tây vậy."
Bóc ra một lớp lại còn một lớp, làm người ta cay mắt muốn rơi lệ.
"Đừng nản chí," Sato vỗ vai anh, "Mau đi điều tra, tranh thủ bắt gọn cả lưới."
Không điều tra thì thôi, một khi điều tra thì quả là trăm ngàn sơ hở.
Họ mất hai ngày để đào ra đủ loại manh mối về Bệnh viện Miyama: buôn lậu thuốc cấm, thí nghiệm phi pháp trên cơ thể người, buôn bán nội tạng người.
Trước khi giết người, Oyama Kento đã tiêm một loại thuốc nào đó của Bệnh viện Miyama vào cơ thể nạn nhân để quan sát dữ liệu. Tất cả đều là vì Bệnh viện Miyama yêu cầu, họ đã chu cấp cho hắn ăn học và bản thân Oyama cũng có quan niệm điên rồ về y học.
Chỉ là Khoa Pháp Y không thể điều tra ra thành phần cụ thể của loại thuốc đó.
Người vô gia cư bị giết trong vụ "Cự Hài Quái" quả thật là bị Miyama Kohei dụ dỗ đi, và quả thận bị Miyama lấy đi cũng đã giao cho Bệnh viện Miyama. Còn Miyama Kohei, hắn ta đã bị diệt khẩu.
Nhân tiện, vu oan cho đối thủ là Bệnh viện Miharu.
Vụ án có vẻ đã được làm sáng tỏ, dù sao thì hung thủ giết người cũng đã bị bắt.
Nanali và Matsuda thức đêm tăng ca cuối cùng cũng viết xong báo cáo, chỉ là chưa nộp lên.
Họ nhìn nhau trong ký túc xá, lại quay về với hai vấn đề ban đầu.
Nếu giết người vì thực nghiệm, tại sao phải dùng truyện yêu quái làm chiêu bài? Để đánh lạc hướng suy nghĩ của cảnh sát?
Rốt cuộc là ai, đã từng bước đẩy họ đánh sập Tập đoàn Miyama?
Nanali lặng lẽ nhấm nháp hai câu hỏi này, miệng lẩm bẩm "đánh sập," trong đầu nghĩ đến Sasaki Kento, rồi đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng Matsuda, "Anh hỏi anh ấy (Furuya) xem, cái tổ chức đó, có liên quan gì đến Tập đoàn Miyama không?!"
"!"
Matsuda lập tức hiểu ý cô, như có một tia chớp xẹt qua đầu.
Sau một tiếng gõ bàn phím "lách cách" trên điện thoại, Furuya liền hồi đáp.
Matsuda sắc mặt vững vàng, nhưng trong ánh mắt có chút nóng lòng muốn thử. Anh gật đầu với Nanali, "Đích xác có. Lần trước đàm phán thất bại."
Furuya đương nhiên không thể nói quá rõ ràng, hơn nữa bản thân anh ấy cũng không biết rõ hoàn toàn, vì nhiệm vụ của Tập đoàn Miyama là do Gin tìm người làm.
Tuy nhiên, lúc này một ý đồ tinh quái hiện lên trong đầu Higurashi Nanali. Cô cười nghịch ngợm, "Thế thì Jinpei, chó ngáp phải ruồi, đúng như chúng ta tính toán rồi."
Họ vốn nghĩ, dù Sasaki Kento có liên quan đến vụ án này hay không, chỉ cần đưa tin tức nghi ngờ vụ án Oyama có dính líu đến tổ chức tội phạm của hắn, Sasaki Kento sẽ có khả năng lộ dấu vết.
Bây giờ xem ra, xác suất thành công càng cao.
Matsuda cười khẽ, "Vậy nhờ em, 'chuyên gia'."
Báo cáo sắp nộp, cần thêm một chút "thứ tốt" vào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz