ZingTruyen.Xyz

Edit San Bao Sinh Tu Nien Ha Cao H

"Thế nào rồi? Vẫn còn khó chịu sao?" Chàng trai trẻ đứng bên giường bệnh, dáng người cao ráo nhẹ nhàng, khuôn mặt thanh tú còn mang nét trẻ con, khi cười bên trái khóe miệng sẽ hiện lên hình núm đồng tiền.

Người đàn ông nằm trên giường có khuôn mặt góc cạnh điển trai, phần bụng nhô lên cao, trông như thể đã mang thai đến tháng thứ mười. Hắn hé mở đôi mắt, khuôn mặt có ý mỉm cười.

"Vẫn còn khó chịu. Không phải là rất đau, chỉ là dưới háng căng ra khó chịu".

Lý Vi cúi đầu xuống, lấy tay đặt lên trán Dương Lịch thanh. Dự sinh đã là hai ngày trước, đứa bé đã nhập bồn, dưới háng trụy đau là chuyện hoàn toàn bình thường. Chỉ là đứa bé này có chút chây ỳ, nhiều trận đau nhức đi qua, mà vẫn chưa có tiến triển gì lớn. Lý Vi vô cùng lo lắng, thương lượng với Dương Lịch thanh có muốn thúc sinh không. Bác sĩ có nói là sinh muộn một chút cũng không sao, Dương Lịch Thanh lại không muốn nhờ nhân tố bên ngoài, muốn sinh đứa bé này hoàn toàn tự nhiên. Nhưng dù sao cũng là thai đầu, thời gian càng kéo dài, Dương Lịch Thanh cũng không khỏi khẩn trương.

"Bụng đói sao? Có muốn uống chút canh không?"

Dương Lịch Thanh lắc đầu, từ sáng sớm đã bắt đầu đau nhức, hắn đã có sự chuẩn bị. Nhân lúc còn chưa đau lắm, đã tắm rửa gội đầu. Vì muốn có thể lực, cơm trưa cơm chiều đều cố gắng ăn nhiều, bây giờ thì cái gì cũng ăn không vào.

"Giúp anh đi vào nhà vệ sinh" Dương Lịch Thanh chậm rãi nhấc chăn lên, lộ ra bụng lớn. Quần áo của sản phu mỏng, hai đầu vú lộ ra.

Lý Vi vội vàng đỡ ở tay hắn, chậm rãi dìu Dương Lịch Thanh đến phòng vệ sinh. Mỗi người một phòng bệnh, trong phòng có nhà vệ sinh riêng, không có người ngoài quấy rầy, điều kiện rất tốt.

Từ khi ngày dự sih bắt đầu, Dương Lịch Thanh chờ đợi qua hai ngày, sáng nay cuối cùng cũng đau nhức, hắn tưởng như ngay lặp tức muốn sinh ra, không thể chờ đợi thay ngay đồ sản phu tiến vào phòng sinh. Không ngờ rằng đứa bé này chậm rãi từ từ, đau nhức cũng không mạnh lắm, nằm trên giường cả ngày đều không có động tĩnh. Đến buổi tối, thần kinh căng thẳng của Dương Lịch Thanh dần bị sự không kiên nhẫn thay thế.

"Chậm như thế, đứa bé này rốt cuộc là giống ai? Nhất định là giống cha nó!" Dương Lịch Thanh nghĩ thầm.

Lý Vi đỡ phía sau chờ hắn đi tiểu. Từ phía sau, bộ váy sản phu của Dương Lịch thanh trông như cái túi lớn, vì để thuận tiện sinh sản chỉ buộc dây ở cổ, cả phần lưng đều lộ ra. Bây giờ Dương Lịch Thanh nhấc cao váy lên, để lộ bờ mông căng và chân dài.

Dương Lịch thanh rất cao, trước khi mang thai dáng người rất chuẩn. Vai rộng, eo thon, bờ mông căng tròn, bởi vì yêu thích tập luyện cơ bắp mà lại không quá khoa trương. Đặc biệt là đôi chân rất dài, mỗi khi lên giường bị hai chân thít lấy eo Lý Vi đều không khống chế nổi mình. Giờ mang thai mười tháng, Dương Lịch Thanh dù béo lên không ít, nhưng vẫn duy trì được vóc dáng không tệ. Hơn nữa bởi vì mang thai mà mông nở tròn ra nhiều, sợi dây buộc sau eo càng thêm quyến rũ.

Lý Vi nhìn chòng chọc toàn thân từ sau lưng của Dương Lịch Thanh, trong nội tâm có động, tay không nhịn được men theo sau thắt lưng vuốt ve xuống dưới.

Dương Lịch Thanh đang đi tiểu, đột nhiên bị Lý Vi sờ lên bắt thình lình, tay run lên làm nước tiểu suýt văng ra ngoài bồn cầu.

"Làm cái gì thế?"

"Em cảm thấy bộ trang phục này rất gợi cảm, lại còn thuận tiện, chỉ cần cởi nút phía sau là rơi xuống, có tình thú. Chờ chút nữa hỏi bên phía bệnh viện xem mua một bộ được không."

"Em nằm mơ đi, nếu không phải vì sinh con thì anh sẽ không bao giờ mặc cái này, thích thì tự em mặc" Dương Lịch Thanh đẩy tay đang đỡ của Lý Vi ra, đỡ bụng bầu trở về giường bệnh.

Lý Vi vội vàng theo sau, đỡ lấy người đàn ông đang mang bầu giúp hắn chậm rãi nằm xuống. Trên giường lờ mờ nhìn thấy giữa háng là tinh hoàn và dương vật. Lý Vi đã nhịn hơn hai tháng, dục hỏa xông lên.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz