ZingTruyen.Xyz

[EDIT] PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP ĐOÁN MỆNH CỦA TÔI, BẠO HỎA RỒI!

⭐️ CHƯƠNG 41 ⭐️

QuiinYue

Truyện được đăng ở wattpad QuiinYue.
***
——————————

Chương 41:

Đương nhiên là Quý Mộc Miên không thèm để ý đến lời của Dương Chính Vân, giọng của cậu không thay đổi chút nào, tiếp tục nói: "Tiểu Như cứ thế mà bị hại chết."

"Khi cô ấy chết, cơ thể đang chảy máu, trên khuôn mặt đầy vẻ đau đớn và căm hận. Thế mà Dương Chính Vân và những kẻ lãnh đạo cấp cao kia lại thản nhiên, không một chút hoảng loạn. Sau khi bước xuống giường, bọn họ thành thạo gọi người xử lý thi thể của cô ấy."

Các lãnh đạo cấp cao trong công ty đều giàu có và quyền thế, đây không phải lần đầu tiên bọn họ làm điều xấu. Có thể nói, họ làm điều ác mà không hề sợ hãi, vô cùng thuần thục.

Còn Dương Chính Vân, đã lên chiếc thuyền này thì không dễ rút ra nữa.

Sau đó, bất kỳ tội ác nào mà các lãnh đạo muốn thực hiện, đều do hắn ra mặt.

Đây cũng là lý do hắn càng ngày càng có nhiều tài nguyên hơn, vì hắn đã hoàn toàn trở thành tay chân của các lãnh đạo cấp cao, biến thành một con chó trung thành của bọn họ.

Đối với một con chó ngoan ngoãn như vậy, các lãnh đạo cấp cao không hề tiếc rẻ việc cho hắn tài nguyên, chỉ cần hắn hữu dụng.

Khi nghe đến đây, cư dân mạng gần như muốn nôn mửa.

[Lũ súc sinh!!! Tất cả đi xuống địa ngục hết đi!!!]

[Công ty của Dương Chính Vân tên là Cát Tường đúng không? Tôi vừa tra thử, có một cổ đông tên Vương Cát, thực sự rất có thế lực.]

[Kệ bọn họ có thế lực hay không, hôm nay có gần 2 triệu người trong phòng livestream đã nghe thấy tội ác giết người của bọn họ, tôi không tin cảnh sát không thể xử lý bọn chúng!]

[Nhanh chóng bắt bọn chúng đi, nghĩ đến việc chúng làm ra những chuyện độc ác và kinh tởm như thế mà vẫn còn nhởn nhơ, tim tôi như bị kiến gặm nhấm vậy, khó chịu vô cùng.]

[Khốn nạn thật, chỉ cần nghĩ đến việc Tiểu Như chẳng làm gì sai, chỉ vì bị mấy gã đàn ông ghê tởm nhắm tới mà bị hại chết oan uổng, tôi chỉ muốn hủy diệt thế giới này.]

[Tôi thà rằng Tiểu Như tự mình báo thù, để lũ súc sinh kia sống không bằng chết!]

Fans của Dương Chính Vân đều choáng váng.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Dương Chính Vân lại... lại tởm lợm đến thế.

Tội ác của Đàm Minh Chu khi giết bạn gái và đứa con trong bụng cô ấy thật độc ác, Tiêu Kinh Tễ nghiện ma túy cũng khiến người ta rớt quai hàm, nhưng tội của Dương Chính Vân còn vượt xa cả hai người kia nữa.

Hắn cố tình dụ dỗ con gái nhà người ta, làm cho cô gái nảy sinh tình cảm với hắn, sau đó dẫn các cô vào khách sạn, bỏ thuốc cho họ, rồi dâng hiến các cô cho những lãnh đạo cấp cao trong công ty. Cuối cùng, hắn cùng bọn họ chơi đùa và hại chết cô gái.

Thật quá sức chấn động, hoàn toàn đảo lộn tam quan của mọi người.

Một số fan lập tức rời bỏ fandom, nhưng cũng có một số fans không cam lòng, điên cuồng spam trên khung chat, yêu cầu Dương Chính Vân ra mặt giải thích.

[Chỉ cần anh phủ nhận, chúng em sẽ tin anh.]

[Dương Chính Vân, tôi đã thích anh từ ba năm trước, đã bỏ ra gần 1 triệu cho anh. Tôi chưa từng bỏ lỡ bất kỳ sự kiện thương mại hay offline nào của anh, anh phải cho tôi một lời giải thích chứ?]

[Mau nói đi!]

[Bây giờ có nhiều người trong phòng livestream như thế, chỉ cần anh lên tiếng làm rõ, mọi người sẽ không hiểu lầm anh!]

[Dù thế nào đi nữa, anh cũng phải có lời giải thích cho fan chứ?!]

Fans liên tục náo loạn trên bình luận trực tiếp, người qua đường thì nhất thời không biết nên cảm thông cho việc thần tượng của họ "sụp đổ", hay là cảm thấy buồn thay cho họ. Đến nước này rồi mà họ vẫn còn hô hào tin tưởng vào Dương Chính Vân. Dù sao thì, với những khán giả kì cựu của phòng livestream này thì sau khi Quý đại sư tiết lộ Dương Chính Vân đã phạm nhiều tội ác, mọi người cơ bản đều coi hắn là một minh tinh đã "sụp đổ". Đối với một minh tinh làm đảo lộn tam quan như vậy, mọi người đương nhiên đều phản đối, nên họ không thể hiểu nổi tại sao fans lại mê muội không tỉnh ngộ.

Lúc này, điện thoại của Giả đạo diễn đang nằm trong tay Dương Chính Vân, dĩ nhiên là hắn có thể thấy được những dòng spam của fans.

Mắt hắn đỏ ngầu, hung hăng nhìn chằm chằm Quý Mộc Miên, nghiến răng nói: "Cậu đang nói nhảm, tôi chưa bao giờ làm những chuyện đó!"

Câu nói này gần như được hắn thốt ra với quyết tâm sắt đá, cộng thêm biểu hiện chính trực trên gương mặt, khiến hắn trông như thể thật sự bị oan.

Mà sở dĩ hắn dám phủ nhận là vì hắn nghĩ đến thế lực của những lãnh đạo cấp cao trong công ty.

Nếu hắn dám thừa nhận trên sóng livestream, cho dù cảnh sát không bắt hắn, các lãnh đạo cấp cao cũng sẽ không tha cho hắn. Hắn có quá nhiều điểm yếu nằm trong tay bọn họ. Những lãnh đạo kia có thế lực mạnh mẽ, thậm chí phạm tội cũng chưa chắc đã bị gì, nhưng hắn thì không có thế lực gì cả. Nếu bọn họ muốn xử lý hắn, hắn chắc chắn sẽ chết không toàn thây.

Thêm vào đó, hắn cũng không muốn mất đi lượng fans hiện tại, vì vậy hắn chọn cách nghiến răng phủ nhận.

Chỉ cần hắn chịu đựng được, hắn tin rằng các lãnh đạo cấp cao sẽ cứu hắn. Dù sao hắn cũng đã làm rất nhiều việc cho bọn họ, bọn họ sẽ không bỏ rơi một con chó trung thành như hắn.

Nghe hắn phủ nhận, fans của hắn như được tiếp thêm sức mạnh.

[Xem kìa, Dương Chính Vân đã phủ nhận rồi, chắc chắn là streamer này vu khống anh ấy, các bạn đừng bị dắt mũi theo!]

[Tôi chỉ tin Chính Chính của tôi!]

[Chính Chính, nhớ kiện Quý Mộc Miên, hắn bôi nhọ anh, phải để hắn ngồi tù!]

Quý Mộc Miên thấy fans bắt đầu tấn công mình mà không hề nhíu mày.

Cậu đã quá quen với sự điên cuồng của fans khi thần tượng của họ sụp đổ. Fans của Đàm Minh Chu và Tiêu Kinh Tễ đến giờ vẫn còn gửi tin nhắn công kích cậu, đám fans nam của Diệp Diệp Sanh Tiêu cũng không ngoại lệ.

Đặc biệt là đám fans nam của Diệp Diệp Sanh Tiêu, họ dọa sẽ đến tận nơi đánh cậu, còn gửi dao găm cho cậu. Nhưng tất cả đều bị Bùi Cửu Cảnh xử lý trước khi đến tay cậu.

"Anh vẫn còn mơ mộng sao, nghĩ rằng những lãnh đạo cấp cao kia sẽ cứu anh?" Quý Mộc Miên nhìn chằm chằm vào Dương Chính Vân qua màn hình, khẽ cười, "Cũng đúng, anh đã làm nhiều việc cho bọn họ như vậy, nếu bọn họ không cứu anh, thì chẳng phải sẽ trông thật không có nghĩa khí à."

Dương Chính Vân không dám kỳ vọng lãnh đạo sẽ trượng nghĩa, nhưng hắn thực sự tin tưởng tuyệt đối vào sự trung thành của mình. Hắn tin rằng họ sẽ không bỏ rơi hắn.

Huống hồ, trong tay hắn cũng nắm giữ một vài bí mật của bọn họ, hắn cho rằng họ sẽ không dám để hắn tiết lộ ra ngoài.

Quý Mộc Miên lắc đầu, nói: "Những lãnh đạo cấp cao của anh quả thật có thế lực. Có lẽ họ sẽ cứu anh, nhưng anh đã bao giờ nghĩ đến chuyện linh hồn của Tiểu Như đang theo dõi anh không? Dù các lãnh đạo có cứu anh, nhưng anh cũng không thoát khỏi sự trừng phạt đâu."

Sắc mặt Dương Chính Vân đột ngột cứng lại.

Vừa nãy hắn chỉ nghĩ đến các lãnh đạo, thực sự chưa hề nghĩ đến linh hồn của Tiểu Như. Dù sao, khi hắn cùng các lãnh đạo chơi đùa và giết chết cô, hắn chỉ coi Tiểu Như như một món đồ chơi, không hề để cô vào mắt. Dù cô đã chết rồi, hắn cũng không mảy may coi trọng điều này.

Nghĩ đến hồn ma Tiểu Như đi theo mình, trong lòng hắn quả thật có chút sợ hãi.

Nhưng suy nghĩ lại, công ty hắn có một vị lãnh đạo cấp cao nuôi một đạo sĩ giỏi, sau này có thể nhờ đạo sĩ đó thu phục Tiểu Như.

Vì vậy, hắn dần dần thả lỏng, khóe miệng cong lên một nụ cười tự mãn, nói: "Tôi không làm chuyện gì thất đức, không sợ ma gõ cửa. Thậm chí tôi còn không biết Tiểu Như là ai, càng không làm gì có lỗi với cô ấy, cho dù cô ấy đi theo tôi, tôi cũng không sợ. Nếu cậu có bản lĩnh, thì hãy thả hồn ma của Tiểu Như ra, để tôi xem thử."

Hắn chỉ nghe nói Quý Mộc Miên từng xem bói cho Đàm Minh Chu và Tiêu Kinh Tễ, nhưng lại không biết lúc trước Quý Mộc Miên còn xem bói cho phú bà Tinh Tinh, đã từng thả hồn ma của chị Đường ra để hù dọa Chu Dật.

Hắn không biết Quý Mộc Miên thực sự có thể triệu hồi hồn ma từ xa, vì vậy mới dám thách thức.

Nhóm Hoa Mộc Miên thấy Dương Chính Vân dám chủ động khiêu khích, lập tức gõ chữ.

[Vợ ơi, xông lên, mau để hắn ta xem thử!]

[Hí hí hí, người cuối cùng dám khiêu khích vợ, kết quả bị dọa tè ra quần.]

[Ngồi chờ Dương Chính Vân tè ra quần.]

Lần trước Chu Dật nhìn thấy hồn ma của chị Đường đã lập tức tè ra quần, sau đó quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, khán giả trong phòng livestream lúc này cũng rất mong chờ Dương Chính Vân, một ngôi sao lớn sẽ cầu xin tha thứ và tè ra quần.

·

Quý Mộc Miên cười nhạt, nói: "Vừa hay Tiểu Như cũng muốn tìm anh tính sổ."

Ánh mắt của cậu nhìn từ khuôn mặt của Dương Chính Vân chuyển xuống vai hắn, chậm rãi nói: "Tiểu Như, chị làm đi."

Dương Chính Vân vẫn không coi lời của cậu là thật, cho rằng cậu đang dọa mình, khinh thường cười một tiếng: "Cậu cứ điều khiển ma như vậy à? Cảm giác còn lừa bịp hơn cả mấy tên giang hồ bịp bợm..."

Lời còn chưa dứt, hắn đột nhiên trợn tròn mắt.

Bởi vì hắn nhìn thấy Tiểu Như xuất hiện trước mắt mình.

Lúc Tiểu Như chết, toàn thân đầy máu, đôi mắt trợn ngược lên, đáy mắt tràn đầy oán hận và độc ác, chết không nhắm mắt.

Có một khoảng thời gian hắn thường xuyên mơ thấy ác mộng, chính là mơ thấy đôi mắt đầy oán hận của cô.

Lúc này đột nhiên nhìn thấy Tiểu Như, đối diện với đôi mắt đầy oán hận của cô, hắn lập tức cứng đờ.

Tiểu Như chậm rãi bước về phía hắn, con ngươi đột nhiên rơi ra khỏi hốc mắt, tiếp theo, trong hốc mắt trống rỗng của cô ấy bắt đầu chảy máu đỏ thẫm: "Là anh phản bội tôi, là anh hại tôi... Dương Chính Vân, trả mạng cho tôi..."

"A a a ——" Dương Chính Vân sợ hãi hét lên, hắn vô thức muốn chạy trốn, nhưng cơ thể hắn như bị đóng băng, hoàn toàn không nghe lời.

Máu và nước mắt của Tiểu Như chảy càng lúc càng dữ dội hơn, mang theo tiếng khóc nức nở: "Tôi hận anh biết bao nhiêu... Lúc anh tiếp cận tôi, anh tỏ ra dịu dàng chu đáo, anh tặng hoa cho tôi, viết thư tình cho tôi, nói sau này nhất định sẽ đối xử tốt với tôi, còn ám chỉ với tôi rằng, nếu chúng ta kết hôn, anh sẽ có với tôi hai đứa con ngoan ngoãn... Hóa ra tất cả đều là lừa dối!"

Con ngươi của cô bắn trở lại hốc mắt, dữ tợn trừng lên nhìn Dương Chính Vân: "Anh lừa tôi đến khách sạn ăn tối hẹn hò, tôi tràn đầy mong đợi, tưởng rằng anh sẽ chính thức tỏ tình với tôi, tưởng rằng từ nay về sau chúng ta sẽ hạnh phúc sống bên nhau, kết quả anh lại cho tôi uống ly rượu đó, rồi đưa tôi lên giường của người khác... anh thật độc ác!"

"Đừng đến gần..." Dương Chính Vân lẩm bẩm, nỗi sợ hãi khổng lồ tràn lên trái tim hắn, toàn thân hắn run rẩy.

Tiểu Như đột nhiên há miệng lớn về phía hắn: "Anh sẽ không được chết yên ổn đâu!"

"A ——" Cuối cùng Dương Chính Vân cũng tỉnh táo lại, bụp một tiếng ném điện thoại xuống: "Đừng đến gần, đừng đến gần... Cứu mạng..."

Điện thoại rơi xuống đất, đúng lúc ống kính hướng lên trên, chiếu bóng của hắn dưới ánh đèn rung lắc điên cuồng, như thể bị ác quỷ đuổi bắt, cũng như thể hắn chính là một con ác quỷ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp bị tiếng hét của hắn dọa sợ.

[Hắn ta thực sự gặp ma à?]

[Tiểu Như xuất hiện rồi?]

[Quý đại sư là thần của tôi! Nói để Tiểu Như báo thù, Tiểu Như thực sự ra tay báo thù!]

[Tiểu Như, chị đừng bao giờ mềm lòng với loại người xấu xa như này! Nhất định phải khiến hắn ta sống không bằng chết!]

[Hắn ta có cứng miệng nữa cũng vô dụng, có Quý đại sư ở đây, sẽ không oan uổng bất kỳ người tốt nào, cũng sẽ không bỏ qua cho bất kỳ kẻ ác nào.]

Khi bình luận tràn ngập màn hình, Tiểu Như đã siết chặt cổ Dương Chính Vân.

"Cứu mạng..." Dương Chính Vân cảm thấy mình đã không thể thở được nữa, nhưng điều khiến hắn sợ hãi hơn cái chết, chính là khuôn mặt khủng khiếp của Tiểu Như - lúc thì hai mắt của Tiểu Như bị rớt ra ngoài, lúc thì ngũ quan của cô bị biến dạng thành một khối, lúc thì lè lưỡi dài ra, cảnh tượng âm u đáng sợ đó khiến hắn cảm thấy nghẹt thở, cũng khiến hắn càng thêm sợ hãi.

Tiểu Như cười lạnh với hắn: "Lúc đó tôi kêu cứu với anh, anh có để ý đến tôi không?"

Lúc đầu cô hôn mê, bị những lãnh đạo cấp cao kia tùy ý làm nhục, khi mơ mơ màng màng tỉnh lại, cái nhìn đầu tiên của cô là thấy Dương Chính Vân đứng ở cuối giường. Cô cứ tưởng Dương Chính Vân đến để cứu mình, cô vui mừng khôn xiết, lớn tiếng kêu 'Chính Vân cứu tôi', tiếc là Dương Chính Vân thậm chí còn không thèm liếc nhìn cô một cái. Lúc đó cô ấy không hiểu, cho đến khi Dương Chính Vân cũng cởi đồ tham gia với lũ cầm thú kia, cô ấy mới hiểu chuyện gì đang xảy ra...

Lúc đó, trong lòng cô tràn đầy tuyệt vọng, cũng mang theo sự căm hận và phẫn uất mạnh mẽ.

Người yêu của cô, tự tay đưa cô đến giường của người khác, thậm chí... thậm chí cùng với những tên súc sinh đó bắt nạt cô... Cô cảm thấy như trời sắp sập xuống.

Sau đó cô chết đi, hồn phách bị đạo sĩ thu phục, nhưng lúc đó cô có một mong muốn rất mãnh liệt, chính là tự tay giết chết Dương Chính Vân và những tên súc sinh đã hại cô, nên một lòng oán hận của cô mới luôn đi theo Dương Chính Vân, hồn phách của cô mới không bị trấn áp hoàn toàn.

"Lúc đó anh bắt nạt tôi rất vui vẻ, phải không?" Tiểu Như lúc này đương nhiên đã không còn tình yêu với Dương Chính Vân, chỉ còn lại sự căm hận vô tận, tất nhiên cũng sẽ không thương tiếc Dương Chính Vân: "Vậy anh hãy nếm thử tư vị bị bắt nạt đi!"

Trên thực tế, cô chỉ là một linh hồn mang nỗi oán hận sâu sắc, tất nhiên không thể khiến Dương Chính Vân trải nghiệm nỗi đau khi cô chết.

May là cô có Quý đại sư giúp đỡ, lúc nãy Quý đại sư đã dùng thuật pháp để gia trì* cho cô, nên cô mới trở nên mạnh mẽ như vậy.

Chẳng mấy chốc, Dương Chính Vân cảm thấy quần áo của mình bị lột bỏ, rồi bắt đầu trải qua cảnh tượng Tiểu Như bị xúc phạm lúc trước.

"Không... cứu tôi với... tôi là đàn ông mà..." Hắn hét lên, toàn thân ngã xuống đất, không ngừng lùi về phía sau.

Tiểu Như cười lạnh lùng: "Bất kể anh chạy đến đâu, anh cũng không thể thoát."

"A a a, tôi sai rồi, Tiểu Như, tôi không nên hại cô, không nên lừa cô đến khách sạn, không nên cùng cấp trên chơi đùa khiến cô phải chết... Xin cô tha thứ cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi..." Dương Chính Vân lớn tiếng gào thét.

Hắn đang tự mình thừa nhận đã giết Tiểu Như.

Trên màn hình, dòng bình luận "666" xuất hiện khắp nơi.

[Bây giờ tôi chỉ muốn hỏi các fans của hắn, các người còn tin hắn không?]

[Tiểu Như đến báo thù rồi, hắn tự mình thừa nhận rồi, rõ ràng hắn là một trong những kẻ giết hại Tiểu Như, fans của hắn còn muốn bênh vực cho hắn nữa không?]

[Đừng hỏi fans nữa, những fans lý trí chắc đã thoát fans từ lúc Quý đại sư vạch trần hắn rồi, dù sao thì Quý đại sư cũng chưa bao giờ tính sai.]

[Người xem hóng drama chỉ quan tâm đến việc thấy Dương Chính Vân nhận quả báo, còn về suy nghĩ của fans thì kệ thôi, tôi chỉ muốn thấy hắn và bọn cấp trên của hắn xuống địa ngục cả đám!]

Fans của Dương Chính Vân đã biến mất không còn dấu vết.

Số người xem livestream không giảm, ngược lại còn tăng lên, những fans này có lẽ vẫn còn ẩn nấp trong phòng livestream, nhưng vì Dương Chính Vân đã tự thừa nhận tội ác, nên không ai dám lên tiếng bênh vực hắn nữa, càng không dám chỉ trích Quý Mộc Miên là kẻ lừa đảo. Vì vậy, dòng bình luận trở nên hòa thuận hơn.

Tuy nhiên, Tiểu Như không vì lời cầu xin tha thứ của Dương Chính Vân mà bỏ qua cho hắn, ngược lại, dùng móng tay đen của mình cào rách quần áo hắn: "Ngày hôm đó, bọn chúng đã ức hiếp tôi như thế, anh cứ từ từ mà cảm nhận đi."

"Không—" Cảm giác đau đớn lan khắp cơ thể, hắn không kìm được mà quỳ sụp xuống đất, dập đầu trước Tiểu Như, "Tôi thật sự biết lỗi rồi, tôi là cầm thú, tôi không nên hại cô! Tôi nguyện ý sám hối, tôi sẽ đốt cho cô rất nhiều tiền vàng... Xin hãy tha cho tôi..."

Sau đó, hắn lại bắt đầu đánh vào cảm xúc, "Tiểu Như, em còn nhớ ngày đầu chúng ta gặp nhau không? Khi đó, đồ của anh rơi xuống đất, em đã nhặt giúp anh, lúc đó em đứng dưới ánh mặt trời, trông thật đẹp đẽ... Anh thật sự rất thích em, anh chưa bao giờ muốn làm tổn thương em... Anh cũng bị ép buộc mà..."

Tiểu Như nghe hắn nhắc đến lần gặp gỡ đầu tiên, hận ý trong lòng càng sâu hơn.

"Khi đó anh đã cố tình làm rơi đồ, cố tình tiếp cận tôi!" Đôi mắt cô trợn tròn, "Đi chết đi!"

·

Trong phòng, Giả đạo diễn và các diễn viên không nhìn thấy linh hồn của Tiểu Như, ban đầu chỉ nhìn thấy Dương Chính Vân với khuôn mặt vặn vẹo kinh hãi, mắt dán chặt về phía trước, sau đó nhảy loạn trong phòng. Chẳng bao lâu, trên cổ Dương Chính Vân xuất hiện dấu vết bị siết chặt, tiếp đó tay chân hắn như bị bẻ gãy, quỳ xuống đất kêu la thảm thiết.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc, quần áo của Dương Chính Vân đột nhiên bị xé toạc, như thể bị thứ gì đó quất mạnh.

"Cứu mạng... cứu mạng..." Hắn nức nở kêu lên, "Xin lỗi, Tiểu Như, tôi không nên cùng bọn họ chơi đùa cô... Cô tha cho tôi đi..."

Rất nhanh, trên người hắn không còn chỗ nào lành lặn, tất cả đều là những vết tích bị lạm dụng.

Giả đạo diễn cùng những người khác đều sợ hãi không thốt nên lời.

Tiểu Như... có lẽ đang bắt Dương Chính Vân trải qua những đau khổ mà cô đã chịu trước khi chết.

Một lát sau, Dương Chính Vân không thể hét lên nữa, chỉ còn lại tiếng nức nở yếu ớt.

Giả đạo diễn: "..."

Các diễn viên: "..."

Không biết có phải là ảo giác hay không, họ cảm thấy nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm xuống, dù cửa phòng và cửa sổ đều đóng chặt, nhưng vẫn có từng đợt gió lạnh thổi vào.

Quý Mộc Miên không nhìn thấy nhóm đạo diễn bọn họ nhưng cũng có thể đoán được bọn họ đang sợ hãi, nên lên tiếng trấn an: "Giả đạo diễn, Ảnh đế Chu, Ảnh hậu Hạ, các vị đừng sợ, Tiểu Như sẽ không hại người vô tội đâu. Người chết oan có thể báo thù những kẻ làm ác, nhưng không thể giết họ. Ma quỷ không thể làm hại người vô tội, nếu không sẽ bị địa phủ trừng phạt, nên mọi người cứ yên tâm."

Nghe vậy, Giả đạo diễn cùng những người khác thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù vẫn có luồng gió lạnh thổi qua, nhưng họ không còn sợ hãi như lúc trước nữa.

·

Lúc này, điện thoại vẫn nằm trên sàn, ống kính hướng lên trần nhà, khán giả trong phòng livestream không nhìn thấy được tình hình của Dương Chính Vân, không khỏi sốt ruột.

[Tiểu Như đã trả thù đến đâu rồi?]

[Dương Chính Vân có tè ra quần chưa?]

[Nghe hắn cầu xin rồi, nhưng không biết hắn đã quỳ xuống cầu xin chưa.]

[A a a, vợ đừng chỉ lo an ủi mấy người Giả đạo diễn, mau nhắc đạo diễn nhặt điện thoại lên đi, cho chúng ta xem trực tiếp đi!]

[Đúng đấy, không nhìn thấy gì thật khiến người ta sốt ruột quá!]

[+1, vợ  mà không nhắc Giả đạo diễn livestream thì chúng ta sẽ làm loạn đó!]

Quý Mộc Miên bật cười lắc đầu, nhắc nhở Giả đạo diễn: "Điện thoại của ngài vẫn còn dưới đất kìa."

Giả đạo diễn chợt tỉnh ra, định nhặt điện thoại lên.

Chỉ là khi ông quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy Thư Linh đang co rúm lại run lẩy bẩy trên vai mình.

Giả đạo diễn: ?

Đứa nhỏ này không phải là Thư Linh sao? Sao lại sợ ma như thế?

Thư Linh mím môi: "Chị ấy... chị ấy hơi đáng sợ..."

Nó có thể nhìn thấy Tiểu Như, cả người Tiểu Như đầy máu, lại bị bao phủ bởi âm khí và oán khí, khuôn mặt dữ tợn báo thù Dương Chính Vân, nhìn thật sự đáng sợ. Một đứa trẻ như nó chưa từng thấy cảnh tượng thế này, thậm chí còn chưa bao giờ gặp ma, nên không khỏi bị dọa sợ.

Giả đạo diễn vội vàng xoa đầu nó: "Đừng sợ, đừng sợ, Quý đại sư nói rồi, cô ấy sẽ không hại người vô tội đâu."

Đúng lúc đó, Tiểu Như hung hăng giẫm lên cái "chân thứ ba" của Dương Chính Vân, hắn gào thét thảm thiết.

Thư Linh: "..."

Tiểu Như nghiền nát phần yếu ớt nhất của hắn, rồi đột nhiên quay đầu nhìn Thư Linh, nói: "Đừng sợ, em trai, chị sẽ không làm hại em đâu, chị rất thích em."

Cô đã đi theo Dương Chính Vân từ trước, nên khi Thư Linh nói chuyện với Giả đạo diễn và Quý Mộc Miên, cô đều nghe thấy hết. Cô rất thích cậu nhóc đáng yêu và linh động này.

Nhưng đôi mắt của cô đen kịt, các đường nét trên khuôn mặt méo mó, nhìn cực kỳ đáng sợ.

Thư Linh: "..."

Càng sợ hơn á, hu hu hu.

Giả đạo diễn nhẹ nhàng nâng Thư Linh trên tay, không để nó nhìn về phía Dương Chính Vân nữa, rồi nhặt điện thoại lên, nhìn vào camera, tò mò hỏi: "Quý đại sư, Tiểu Như thật sự ở đây sao?"

Chưa kịp để Quý Mộc Miên trả lời, Thư Linh đã gật đầu lia lịa: "Có, có thật!"

Giả đạo diễn: "..."

Khán giả trong phòng livestream cũng rất tò mò. Họ chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Dương Chính Vân mà không biết chuyện gì đang xảy ra, nên không nhịn được mà giục Giả đạo diễn:

[Giả đạo diễn, hãy quay camera về phía Dương Chính Vân đi! Chúng tôi muốn biết Tiểu Như đã báo thù như thế nào.]

[Dương Chính Vân kêu thảm như vậy, chắc chắn đã bị báo thù rất kinh khủng.]

[Muốn biết liệu Dương Chính Vân có tè ra quần không.]

[Nghe tiếng kêu của Dương Chính Vân vừa rồi, giống như bị dẫm nát chỗ hiểm... Có lẽ hắn không thể tè được nữa, hoặc không thì là tè mãi không dứt.]

[... Tè mãi không dứt, Tiểu Như làm tốt lắm!]

[Tiểu Như cố lên! Dẫm thêm nữa đi, đừng dừng lại!]

Giả đạo diễn: "..."

Cả cuộc đời ông chưa từng làm điều gì ác, càng chưa bao giờ chơi đùa với phụ nữ, nhưng khi nhìn thấy những dòng bình luận tràn ngập đòi dẫm nát chỗ đó, không biết sao, đột nhiên ông cảm thấy chỗ ấy của mình cũng hơi đau.

Mặc dù những hành vi xấu xa của Dương Chính Vân đã bị phơi bày, nhưng dù sao hắn vẫn là nghệ sĩ trong đoàn phim của họ. Để bảo vệ nghệ sĩ, Giả đạo diễn suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định không quay camera về phía Dương Chính Vân.

Thực ra thì bộ dạng của Dương Chính Vân quá thảm – da trên khắp người hắn không còn chỗ nào lành lặn, cả người ngã vật xuống đất, và đúng là hắn đã bị dọa tè ra quần, mùi khai nồng nặc trong không khí.

Giả đạo diễn thu hồi ánh mắt, nhìn vào camera, giải thích với khán giả trong phòng livestream: "Bộ dạng của cậu ta rất đáng sợ, mọi người đừng nhìn thì hơn."

Chủ yếu là ông sợ sẽ làm khán giả sợ hãi, thêm nữa cảnh tượng quá máu me, nền tảng phát trực tiếp cũng có thể khóa phòng.

Bình luận bắt đầu thở dài tiếc nuối: [Nhưng chúng tôi muốn biết hắn có thật sự tè ra quần không mà.]

Giả đạo diễn: "... Việc này tôi không tiện nói."

Bình luận lập tức hiểu ngay: [Không phủ nhận tức là tè rồi?]

Giả đạo diễn: "..."

Lúc này, Thư Linh đột nhiên lên tiếng: "Tại sao ông không nói cho bọn họ biết, tên họ Dương kia đã sợ đến mức tè ra quần rồi?"

Là một Thư Linh, đương nhiên là nó biết đọc chữ, cũng có thể hiểu được những bình luận. Từ đầu nó đã không thích Dương Chính Vân, có lẽ do nó là linh hồn, cơ thể thuần khiết, tự nhiên bài xích những kẻ xấu xa. Giờ thấy Dương Chính Vân thất bại thảm hại, nó hận không thể để cả thế giới đều biết chuyện này.

Giả đạo diễn: "..."

Ông thật sự không biết phải giải thích với một Thư Linh như thế nào.

Trong khi đó, bên phía Quý Mộc Miên, bé Mị Linh đang tập trung chơi xếp hình, nghe thấy lời của Thư Linh, cậu bé vô thức hỏi Quý Mộc Miên: "Anh ơi, người lớn cũng tè ra quần sao?"

Bé vừa hỏi xong lại cúi đầu tiếp tục chơi, hoàn toàn không biết câu hỏi này của mình đã gây ra cú sốc thế nào trên dòng bình luận.

[Xác nhận rồi, là tè ra quần.]

[Oa, tuyệt vời quá! Đáng đời kẻ xấu xa như vậy!]

[Em trai đáng yêu quá đi, giọng nói mềm mại lại còn giải đáp thắc mắc cho mọi người, đúng là thiên thần nhỏ của nhân gian!]

[Hê hê, em trai mau lại đây, để chị hôn một cái nào!]

Giả đạo diễn: "..."

Quý Mộc Miên: "..."

Hai người nhìn nhau, rồi cả hai cùng cười bất lực.

Có lẽ chuyện Dương Chính Vân tè ra quần sẽ nhanh chóng lan truyền khắp các nền tảng lớn.

***

Quả thực, dự cảm của Quý Mộc Miên và Giả đạo diễn đã đúng. Chuyện Dương Chính Vân cùng cấp trên của hắn chơi đùa đến chết một cô gái, giờ đang bị ma quỷ báo thù đã nhanh chóng lan truyền khắp cõi mạng. Khán giả trên mọi nền tảng đều đổ xô đến để hóng chuyện.

Số người trong phòng livestream của Quý Mộc Miên liên tục tăng lên, cuối cùng vượt qua 2 triệu người.

Nhiều khán giả mới vào câu đầu tiên đã hỏi: [Dương Chính Vân đâu? Nghe nói hắn đang bị quỷ báo thù, quỷ đâu? Mau để chúng tôi xem!]

Giả đạo diễn không quay camera về phía Dương Chính Vân, dù sao hắn cũng đang trần truồng, toàn thân không có chỗ nào lành lặn, không thích hợp xuất hiện trên màn hình.

Nhưng mà ông vẫn duy trì liên kết âm thanh.

Do đó, khán giả trong phòng livestream đều có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Dương Chính Vân.

Ban đầu, Dương Chính Vân còn có thể cầu xin Tiểu Như tha thứ, sau đó chỉ còn lại những tiếng rên rỉ đầy đau đớn, cuối cùng hắn gần như kiệt sức, không thể nói thêm một lời nào nữa.

Nhưng dù là thế nào, hắn cũng đã thú nhận trước mặt 2 triệu người xem trong phòng livestream về những gì hắn đã làm với Tiểu Như. Tội danh cùng cấp trên chơi đùa Tiểu Như đến chết của hắn không còn cách nào để rửa sạch được nữa.

Khán giả trong phòng livestream vừa cảm thấy hả giận, lại vừa cảm thấy sự việc này phát triển ngoài dự đoán.

[Mọi người à, ai mà ngờ được, Giả đạo diễn đi xem bói, người bị lật mặt lại là Dương Chính Vân chứ! Diễn biến này thật không thể ngờ!]

[Ban đầu ai cũng nghĩ nhân vật chính là Ảnh đế Chu và Ảnh hậu Hạ, ai mà ngờ Dương Chính Vân mới là nhân vật chính của quẻ bói này!]

[Dương Chính Vân chắc chắn đang rất hối hận vì tham gia bộ phim này, nếu hắn không tham gia, thì đã không gặp phải Giả đạo diễn đi nhờ Quý đại sư xem bói, cũng không bị lộ tẩy hành vi phạm tội của mình.]

[Đúng vậy, lần trước khi vợ đạo diễn La ngoại tình, Quý đại sư cũng không công khai tên của mấy cậu trai trẻ làm tiểu tam, hôm nay là Dương Chính Vân tự đâm vào súng mới bị lộ.]

Quý Mộc Miên nhìn thấy dòng bình luận cuối cùng, nhẹ nhàng nói: "Lần đó tôi không công khai tên là vì tôi nhìn thấy ngoài Tiêu Kinh Tễ ra, hai cậu kia cũng đã làm điều ác, sớm muộn gì cũng gặp chuyện. Mọi người xem, tôi không công khai Dương Chính Vân, hôm nay hắn vẫn tự đâm đầu vào. Đây là ý trời. Nhân quả sẽ xuống đầu hắn, ông trời để hắn gặp tôi hôm nay, hắn không thoát được."

Nghe thì có vẻ huyền diệu, nhưng những người theo dõi livestream lâu nay đều hiểu ý của cậu.

Tóm lại, ý cậu là ác giả ác báo, làm điều ác sẽ nhận lấy quả báo, ông trời sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ xấu nào.

Trong giây lát, mọi người càng thêm tôn sùng Quý Mộc Miên.

[Kể từ khi có Quý đại sư, giới giải trí nổ ra scandal không ngừng, ăn mãi không hết.]

[Đỉnh lưu Đàm Minh Chu sụp đổ, đỉnh lưu dự bị Tiêu Kinh Tễ sụp đổ, Dương Chính Vân là người có khả năng thừa kế vị trí đỉnh lưu nhất, cuối cùng cũng sụp đổ! Trời ơi, ba đỉnh lưu liên tiếp!]

[Tên "Quý Kiểm" này đã được xác nhận rồi.]

[Chỉ có mình tôi chú ý đến chuyện Quý đại sư nói còn có hai người nữa làm "kẻ thứ ba" à? Ngoài Dương Chính Vân, còn ai nữa nhỉ?]

[Quý đại sư đã nói rồi, dù bây giờ không công bố, thì người còn lại cũng sẽ tự phơi bày thôi, chúng ta cứ đợi mà xem.]

[Chậc chậc, cậu trai còn lại chắc giờ đang chảy mồ hôi đầm đìa rồi đấy.]

[Tôi có một ý tưởng, hay là cậu kia mau chóng rút khỏi giới giải trí và bỏ trốn đi, để khỏi rơi vào kết cục như Dương Chính Vân.]

Tất nhiên, cũng có một vài giọng điệu không đồng tình xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.

Nhiều người mới vào vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nghe mọi người nhắc đến việc Quý Mộc Miên gọi hồn Tiểu Như ra báo thù, và thật sự hồn ma Tiểu Như đã xuất hiện, khiến họ không khỏi nghi ngờ Quý Mộc Miên có làm giả hay không.

[Dương Chính Vân đang ở phía bên kia màn hình, làm sao mà chủ phòng gọi được hồn ma chứ?]

[Chuyện này thật vô lý quá rồi. Tôi không tin cậu ta có khả năng như thế.]

[Chắc chắn là giả thôi, ngay cả phim truyền hình còn không dám diễn như vậy mà.]

Quý Mộc Miên chỉ khẽ cười.

Chuyện này mà đã được coi là nghịch thiên sao? Đây là điều mà những đạo sĩ bình thường cũng có thể làm được mà.

Đến giờ, cậu vẫn chưa sử dụng qua Kim Quang Quyết, chưa thật sự đối đầu với lệ quỷ, cũng chưa tự tay xé rách lệ quỷ nào. Cậu chỉ dùng bát tự cứu Giang Thủ Phú và giáo sư Trần, rồi gọi hồn của chị Đường và Tiểu Như ra báo thù, nhưng đó đều là những thuật pháp rất bình thường mà thôi.

Tà tu không cần gặp trực tiếp đối phương, chỉ cần có bát tự cũng có thể nguyền rủa hại người. Tà tu còn có thể điều khiển lệ quỷ hoặc âm hồn để giết người, trong khi cậu chỉ dùng bát tự cứu người và gọi hồn từ xa, vậy chẳng phải cũng là chuyện bình thường sao?

Cậu còn cảm thấy thuật pháp của mình chưa đủ nghịch thiên nữa kìa, giống như quẻ đầu tiên hôm nay, cậu phá vỡ nghiên mực từ xa để cứu giáo sư Trần. Liên tục sử dụng thuật pháp đã tiêu hao không ít nguyên khí của cậu, khiến cậu cảm thấy rất mệt mỏi.

Nếu cậu giỏi hơn một chút, chắc chắn sẽ không cảm thấy mệt thế này.

Trong hai cuốn sách mà cậu có, vẫn còn rất nhiều thuật pháp lợi hại hơn, chẳng hạn như Ngũ Lôi Quyết. Đến khi nào cậu có thể triệu hồi sấm sét đánh xuống, thì lúc đó hãy gọi là nghịch thiên.

Tất nhiên, Quý Mộc Miên cũng chẳng muốn cãi nhau với những người đó.

Nhưng fans của cậu, những người tự gọi mình là Hoa Mộc Miên, luôn đứng ra bảo vệ cậu: [Không có hiểu biết thì đừng ra đây làm trò cười, trông thật ngớ ngẩn.]

Những khán giả bị mắng không vui chút nào, lập tức cãi nhau với nhóm Hoa Mộc Miên.

Quý Mộc Miên thở dài: "...Không cần thiết."

Những khán giả này, không biết chừng một ngày nào đó sẽ trở thành khách hàng của cậu.

Vị đại sư luôn chú trọng việc phát triển khách hàng này đã dặn dò fans của mình như vậy.

Hoa Mộc Miên: ...

Fans của cậu vô cùng khâm phục tinh thần luôn tìm cách lôi kéo khách hàng của Quý Mộc Miên, khẳng định rằng nhất định sẽ học hỏi theo cậu trong tương lai.

***

Lúc này, Dương Chính Vân có lẽ đã ngất xỉu, trong phòng liveatream không còn nghe thấy tiếng hét đau đớn của hắn nữa.

Bé Mị Linh thấy cả hai bên đều đã im lặng, đột nhiên ngẩng đầu lên, chỉ vào Thư Linh đang ngồi trên vai Giả đạo diễn, nói: "Cậu ấy dễ thương quá."

Bé Mị Linh rất ngoan, khi Quý Mộc Miên đang làm việc quan trọng, bé thường không quấy rầy. Vừa rồi bé đang chơi xếp gỗ với Quỷ nhi, chỉ nói đúng một câu. Lúc này, có lẽ nhận ra mọi việc đã gần như xong xuôi, bé mới lên tiếng.

Thực ra, bé đã lén nhìn vào điện thoại của Quý Mộc Miên từ trước, đã thấy Thư Linh nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng.

Bé chưa từng thấy những sinh vật kiểu như Khí Linh, nên cảm thấy rất mới lạ.

Quỷ nhi đột nhiên kéo tay bé Mị Linh.

Nó đang ghen.

Bé Mị Linh lập tức nói: "Minh Minh, cậu đáng yêu nhất!"

Thực ra, toàn thân Quỷ nhi vẫn còn có chút màu đen, không đáng yêu bằng Thư Linh, nhưng Quỷ nhi là người bạn đầu tiên mà Mị Linh kết giao, trong mắt bé dĩ nhiên Quỷ nhi là tuyệt nhất.

Quỷ nhi nhe răng cười, để lộ hàm răng đầy máu.

Mị Linh không hề sợ, nắm lấy ngón tay của Quỷ nhi, nói: "Chúng ta là bạn tốt nhất mà."

Quỷ nhi cười càng tươi hơn.

Phía bên kia, Thư Linh nghe thấy tiếng của hai đứa trẻ, cũng rất tò mò, nhưng đáng tiếc là Mị Linh và Quỷ nhi không hề xuất hiện trên màn hình, nên Thư Linh không thể nhìn thấy họ. Nó chỉ có thể đứng trong lòng bàn tay của Giả đạo diễn, chớp chớp mắt nhìn vào camera, dường như muốn làm quen với hai đứa nhỏ.

Quý Mộc Miên âm thầm nhìn Mị Linh và Quỷ nhi đang nắm tay nhau, lại nhìn về phía Thư Linh, trong lòng không khỏi tan chảy.

Đều là những sinh vật đáng yêu cả!

Cậu cười nhìn vào camera, nói với Thư Linh: "Trẻ con không được xuất hiện trên màn hình, nếu không phòng livestream của tôi sẽ bị khóa đấy. Tôi có hai cậu em trai rất đáng yêu, họ rất thích em. Nếu có cơ hội, em và Giả đạo diễn đến miếu Thành Hoàng ở Đồng Thành, tôi sẽ giới thiệu cho em làm quen."

Bây giờ, miếu Thành Hoàng đã có Mị Linh và Quỷ nhi, nếu thêm cả Thư Linh nữa thì quả là hoàn hảo. Đáng tiếc là pho tượng Phật đã theo Giang đại gia đi rồi, nếu không nơi này còn náo nhiệt hơn.

Thư Linh lập tức nhìn về phía Giả đạo diễn.

Giả đạo diễn mỉm cười gật đầu: "Chờ đoàn phim quay xong, ta sẽ đưa con đến miếu Thành Hoàng ở Đồng Thành."

Có điều, chắc phải đợi thêm vài tháng nữa, vì đoàn phim cần sửa lại một số kịch bản, việc này chắc chắn sẽ tốn thời gian. Thư Linh sẽ phải giám sát ông hoàn thành bộ phim này từ đầu đến cuối.

Quý Mộc Miên chợt nhớ rằng Thư Linh sau này còn phải đến Cục Quản Lý Đặc Biệt để làm thủ tục nhận diện, nên nhanh chóng nhắn riêng cho Giả đạo diễn, nhắc ông đừng quên việc này.

Hiện tại, Giả đạo diễn xem như người giám hộ của Thư Linh, rất nhiều việc cậu đều có thể dặn dò thông qua Giả đạo diễn.

Thư Linh rất vui vẻ, nhảy nhót trong lòng bàn tay của Giả đạo diễn: "Được đó!"

Giả đạo diễn vuốt ve Thư Linh, âm thầm nghĩ, nếu sau khi phim kết thúc mà có thể giữ Thư Linh lại thì tốt biết mấy.

Một đứa nhỏ dễ thương thế này, ông cũng muốn nuôi.

·

Khi Quý Mộc Miên đang nói chuyện với Thư Linh, Tiểu Như đã hoàn thành việc trả thù Dương Chính Vân.

Cô lơ lửng trước màn hình, nhìn về phía Quý Mộc Miên, nói: "Cảm ơn ngài, Quý đại sư."

Ba năm trước, cô bị hại chết, những kẻ cấp cao đã mời đạo sĩ đến để đánh tan hồn phách của cô. Nhưng do sự oán hận quá lớn, cô không bị tan biến hoàn toàn. Ba năm qua, cô vẫn luôn cố gắng ngưng tụ lại hồn phách của mình. Chính vì vậy, cô chỉ có thể theo sát Dương Chính Vân nhưng không thể ra tay trả thù hắn.

Hôm nay, Quý Mộc Miên đã sử dụng thuật pháp từ xa, giúp cô ngưng tụ hoàn toàn hồn phách, nhờ đó mà cô có thể trả thù Dương Chính Vân.

Lúc này, đôi mắt của cô vẫn đỏ ngầu, thậm chí còn đang rơi lệ máu, nhưng trong ánh mắt của cô có thể thấy rõ sự biết ơn đối với Quý Mộc Miên.

Tất nhiên là Quý Mộc Miên không sợ dáng vẻ đáng sợ này của cô, cậu lắc đầu nói: "Không cần cảm ơn tôi, vốn dĩ là cô chết oan, thiên đạo để lại cho cô một con đường sống. Chuyện của Dương Chính Vân, cô có thể tiếp tục báo thù hắn, nhưng không được giết hắn. Tuy nhiên, cô cứ yên tâm, hắn đã gây ra tội nghiệt nặng nề như vậy, cũng chẳng sống được lâu đâu. Sau khi chết, hắn sẽ xuống địa ngục, hình phạt ở địa ngục không hề dễ chịu hơn sự trả thù mà cô vừa thực hiện."

Tiểu Như khẽ đáp: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài đã nhắc nhở."

Nếu không gặp được Quý đại sư, sau khi hồn phách của cô ngưng tụ, cô chắc chắn sẽ giết chết Dương Chính Vân và những kẻ cấp cao đó. Nhưng như vậy, cô sẽ vi phạm quy tắc của địa phủ, rất có thể sẽ bị tan biến hồn phách. Dù có phải trả giá, dù có tan biến, cô cũng nhất định phải giết chết Dương Chính Vân và những kẻ khác.

Cho đến khi gặp Quý đại sư—cậu đã giúp cô, dùng thuật pháp khiến hồn phách cô ngưng tụ hoàn toàn, cũng không như những tên đạo sĩ chính đạo ra vẻ kia ngăn cản một lệ quỷ như cô báo thù, chỉ nhắc nhở cô đừng giết chết Dương Chính Vân.

Cô biết Quý đại sư là vì muốn tốt cho cô, nên cô đồng ý nghe lời cậu, giữ lại mạng sống của Dương Chính Vân.

Nhưng mà... cô cũng không thể dễ dàng tha cho hắn như vậy. Sau này mỗi ngày cô sẽ đến hành hạ Dương Chính Vân, khiến hắn phải trải qua nỗi đau mà cô đã trải qua trước khi chết, để hắn cảm nhận được nỗi đau tan nát của cô, khiến hắn sống không bằng chết.

Bình luận thấy Quý Mộc Miên giống như đang trò chuyện với Tiểu Như, tất cả đều dựng tai lắng nghe.

[Dương Chính Vân không còn phát ra tiếng nữa, Tiểu Như đã kết thúc việc báo thù rồi à?]

[Thật tò mò Dương Chính Vân bây giờ thế nào rồi, chắc vẫn còn sống chứ? Giả đạo diễn sao không cho một cảnh quay nhỉ, để chúng ta xem xem "trứng" của Dương Chính Vân đã nát thế nào.]

[Giả đạo diễn: Cảnh này cũng không dễ chiếu đâu mà?]

[Tiểu Như, cô có thể thấy bình luận không? Tất cả chúng tôi đều ủng hộ cô báo thù!]

[Ủng hộ +1, giết mấy tên súc sinh đó đi, coi như là vì dân trừ hại, cũng là để giải tỏa cơn giận của chúng tôi! Chỉ cần nghĩ đến những gì bọn chúng đã làm là tôi đã tức điên lên rồi!]

Nhiều khán giả đều bày tỏ sự đồng cảm và ủng hộ Tiểu Như.

Tiểu Như có thể thấy bình luận, rất vui vẻ: "Đại sư, phiền ngài thay tôi cảm ơn họ."

Quý Mộc Miên chuyển lời cảm ơn của cô.

Bình luận đều rất phấn khích, chẳng mấy khi có cơ hội nghe một quỷ dữ cảm ơn mình, thật là một trải nghiệm hiếm có.

Chỉ trong phòng phát sóng trực tiếp của Quý đại sư mới có thể có những trải nghiệm kỳ lạ như thế này.

Quý Mộc Miên lại trả lời câu hỏi vừa rồi của bình luận: "Dương Chính Vân ngất đi rồi, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng."

Bình luận xôn xao.

[Lợi cho hắn rồi! Tôi thấy Tiểu Như cứ giết hắn luôn cũng chẳng sao!]

[Tiếp theo Tiểu Như có định đi tìm mấy tên cấp cao kia để báo thù không?]

[Ủng hộ, đừng bỏ qua bất cứ tên nào cả!]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz