Truyện được đăng ở wattpad QuiinYue.
***
——————————
Chương 39:
Giả đạo diễn kể lại những chuyện xảy ra trong đoàn phim: Ảnh đế bị đau bụng ba lần trong hai ngày, gương mặt của ảnh hậu thì tự dưng bị ngứa, nhưng khi cả hai người đến bệnh viện kiểm tra đều không phát hiện ra vấn đề gì. Lúc họ quay lại đoàn phim, thì lại tiếp tục gặp rắc rối. Giả đạo diễn cũng đã mời một đại sư để làm lễ, nhưng hiệu quả chỉ kéo dài được nửa tháng, mấy ngày gần đây, mọi chuyện lại tái diễn.Lúc này, có đến 1,5 triệu người đang xem livestream và đoán già đoán non.[Không phải là gặp quỷ đấy chứ?][Con quỷ này có vẻ lợi hại đấy, đại sư mà Giả đạo diễn mời tới còn không xử lý được, cuối cùng lại giới thiệu cho Giả đạo diễn đi tìm Quý đại sư.][Nhưng sao tôi lại ngửi thấy có mùi âm mưu nhỉ? Ảnh đế Chu và ảnh hậu Hạ gặp chuyện liên tiếp, có khi nào ai đó muốn thay thế họ làm vai chính không?][Suy đoán của lầu trên hợp lý đấy chứ, bộ phim này không biết bao nhiêu minh tinh nhắm đến. Nếu ảnh đế và ảnh hậu bị bệnh, chẳng phải những người khác sẽ có cơ hội sao?]Trong lúc nhất thời, fans của ảnh đế Chu và ảnh hậu Hạ bắt đầu tung ra các thuyết âm mưu, tuyên bố rằng nếu thật sự có người hãm hại ảnh đế và ảnh hậu, họ nhất định sẽ không để yên.Giả đạo diễn cũng đang xem phần bình luận, thấy chủ đề bị lệch hướng, ông nói: "Mọi người đoán sai rồi, tôi vừa nói không chỉ nam nữ chính mà các diễn viên và nhân viên khác trong đoàn cũng gặp những chuyện tương tự. Ví dụ như thầy phụ trách đạo cụ của đoàn phim, mỗi lần thầy ấy sắp xếp các vật dụng nhỏ trên bàn thì những thứ ấy lại đột ngột biến mất hoặc bị hỏng. Thậm chí, có lúc những đóa hoa hồng tươi mới đặt trên bàn cũng tự dưng héo úa. Còn nam ba của chúng tôi, cậu ấy đóng vai một tên công tử phong lưu, thích nữ chính, tình trạng của cậu ấy còn nghiêm trọng hơn cả ảnh đế Chu, có lần bị tiêu chảy đến mức kiệt sức."Lúc này, mọi người trong phần bình luận đều ngơ ngác.Nghe ý của Giả đạo diễn, dường như cả đoàn phim đều gặp tai họa.Nói có người lợi dụng thế lực để ngầm phá hoại, thì nam ba có hậu thuẫn mạnh nhất. Khi mới vào nghề, cậu ta đã được đóng vai nam chính, dù diễn xuất và lời thoại chỉ ở mức bình thường, nhưng nhờ công ty thao tác mà cậu ta có một lượng fans cuồng nhan sắc, từ đó trở thành lưu lượng. Trùng hợp gần đây, hai đỉnh lưu là Đàm Minh Chu và Tiêu Kinh Tễ vừa gặp bê bối, cậu ta liền giành được vai nam ba trong phim của Giả đạo diễn, khiến nhiều fans của những ngôi sao đó chuyển sang ủng hộ cậu ta.Bây giờ, cậu ta vừa có thế lực vừa có fans, ngay cả cậu ta cũng gặp tai họa, có thể thấy chuyện này chắc là không phải do con người gây ra thật.Vậy rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?Tất cả mọi người đều đợi Quý Mộc Miên giải thích.Quý Mộc Miên vẫn đang đoán xem đồng nghiệp nào nhiệt tình giới thiệu mình, thấy phần bình luận liên tục gọi tên, cậu mới lấy lại tinh thần, nói: "Giả đạo diễn, phim mà ngài đang quay là phim thời Dân Quốc, đúng không?"Giả đạo diễn gật đầu.Mặc dù bộ phim
Lê Hoa Viên chỉ mới khởi quay được một tháng, nhưng hầu hết khán giả đều đã biết nội dung cốt truyện, chủ yếu vì bộ phim này được cải biên từ câu chuyện có thật, kể về một danh kỹ thời Dân Quốc trở thành anh hùng kháng chiến, và Lê Hoa Viên chính là nơi danh kỹ này từng sinh sống.Quý Mộc Miên nói: "Câu chuyện này có nguyên mẫu, Lê Hoa Viên là nhà cũ của cô ấy, đã được địa phương công nhận là di tích lịch sử, đúng không?"Đạo diễn Giả: "Đúng vậy."Quý Mộc Miên tiếp tục hỏi: "Mọi người không quay ở nhà cũ mà dựng cảnh trong phim trường?""Đúng thế." Giả đạo diễn giải thích, "Nhà cũ là di tích lịch sử, vào đó quay không dễ nên chúng tôi đành phải dựng cảnh. Nhưng trường quay của chúng tôi dựa trên bố cục của nhà cũ, hầu như không sai khác gì mấy. Còn kịch bản thì chúng tôi dựa vào nhật ký của nữ anh hùng để lại, kết hợp với hồi ký của bạn cô ấy và những lời kể lại của con cháu cô ấy để cải biên, không hề thay đổi nội dung."Bộ phim này chủ yếu tái hiện câu chuyện một danh kỹ trở thành anh hùng, để nhiều người biết cô ấy đã thông minh dũng cảm như thế nào khi đối đầu với quân địch, giúp phe ta thu thập thông tin quan trọng, giành chiến thắng trên chiến trường... Đây là anh hùng thực sự, nếu thay đổi nội dung, khi phát sóng chắc chắn sẽ bị chỉ trích.Quý Mộc Miên lại hỏi: "Cuốn nhật ký quý giá đó hiện đang ở trong đoàn phim sao?"Giả đạo diễn thấy cậu hỏi liên tiếp mấy câu, câu nào cũng chính xác, trong lòng không khỏi bái phục: "Đúng vậy, cuốn nhật ký này do con cháu của cô ấy cung cấp, người đó cũng đang ở trong đoàn, giám sát toàn bộ quá trình quay phim."Ông nhìn vào ống kính, hơi băn khoăn không hiểu tại sao đại sư lại nhắc đến những chuyện này.Lần này ông không ngại lộ mặt ở livestream của Quý Mộc Miên là vì nghi ngờ đoàn phim có quỷ, muốn nhờ đại sư giúp đỡ. Thế mà đại sư lại hỏi những vấn đề chẳng liên quan gì đến chuyện ma quỷ, ông không khỏi thắc mắc.Quý Mộc Miên như nhìn thấu được sự do dự của ông, bèn nói: "Nhật ký chắc đang ở ngay bên cạnh ngài phải không? Ngài có thể cho cháu xem cuốn nhật ký đó không?"Vì mấy ngày nay đoàn phim xảy ra hiện tượng "ma ám", nhân viên đều hoảng sợ, nên Giả đạo diễn đã cho nghỉ hai ngày, lúc này ông đang ở trong khách sạn của phim trường, và cuốn nhật ký cũng đang ở trong phòng ông. Ông đứng dậy đi lấy.Khi ông di chuyển camera, những người khác trong phòng lần lượt xuất hiện trên màn hình, lúc này mọi người mới biết trong phòng không chỉ có mình ông, mà còn có cả ảnh đế, ảnh hậu và các diễn viên trẻ khác, bao gồm cả nam ba Dương Chính Vân mà đạo diễn Giả vừa nhắc đến.Phần bình luận sôi nổi hẳn lên.[Ôi trời, hóa ra các diễn viên đều có mặt! Có vẻ đoàn phim rất đoàn kết nhỉ.][Chắc họ cũng đang xem livestream đấy? Ban nãy chúng ta còn nghi ngờ một trong số họ làm chuyện xấu, giờ tự nhiên tôi thấy xấu hổ quá.][Chúng ta đúng là suy bụng ta ra bụng người, tôi xin lỗi trước.][Xin lỗi +1][Hehe, Chính Chính nhà tôi cũng có mặt, anh phải học hỏi Giả đạo diễn, ảnh đế Chu và ảnh hậu Hạ để rèn luyện diễn xuất đấy nhé.]Rõ ràng đây là fans sự nghiệp của Dương Chính Vân.Sau khi fans của Dương Chính Vân lên tiếng, fans của các diễn viên trẻ khác cũng thi nhau bình luận, kêu gọi thần tượng của họ học hỏi đạo diễn và các tiền bối, chung quy lại là ca ngợi đạo diễn và ảnh đế, ảnh hậu.Lúc này, có 1,5 triệu người đang xem livestream, ngoài những người chỉ xem cho vui, số còn lại đều là fans.Quý Mộc Miên hiểu được tâm lý của fans nên không cản họ bình luận.Rất nhanh sau đó, Giả đạo diễn quay lại, ngồi lại vào ghế sofa, đưa cuốn nhật ký ra trước ống kính.Quý Mộc Miên nhìn cuốn nhật ký một lúc rồi nói: "Giả đạo, tất cả những sự cố mà đoàn phim gặp phải đều liên quan đến cuốn nhật ký này."Nghe vậy, không chỉ Giả đạo diễn và những người trong phòng, mà khán giả xem livestream cũng ngơ ngác.— Làm sao chuyện ma quái của đoàn phim lại liên quan đến một cuốn nhật ký được?Quý Mộc Miên nhìn phần bình luận đầy những dấu chấm hỏi và ánh mắt bối rối của Giả đạo diễn, cậu không trả lời ngay mà nói: "Giả đạo diễn, ngài gửi sinh thần bát tự của ngài cho cháu, cháu sẽ giúp ngài mở thiên nhãn."Chỉ có cậu nhìn thấy, khi Giả đạo diễn lật cuốn nhật ký ra, có một tiểu yêu nhỏ trong cuốn sách dẫm mạnh lên ngón tay ông, dùng sức đạp tới đạp lui.Tiểu yêu trong sách cũng giống như các linh vật khác, đều là đồ vật thành tinh.Để một vật hóa thành linh vật cần có điều kiện đặc biệt, cuốn nhật ký này sinh ra linh trí vì chứa đựng quá nhiều ký ức của chủ nhân. Sau khi chủ nhân qua đời, cuốn nhật ký không nỡ rời xa, vì quá đau buồn nên sinh ra linh trí, biến thành tiểu yêu trong sách, gọi là Thư Linh.Phần bình luận nghe thấy lời của Quý Mộc Miên, càng thêm phấn khích.[Trời trời, lại mở thiên nhãn! Vậy là có quỷ thật sao? Đại sư định mở thiên nhãn cho Giả đạo diễn để thấy quỷ hả?][Á á á, tôi cũng muốn mở thiên nhãn, tôi cũng muốn thấy ma!][Đột nhiên tôi hiểu ra rồi, có phải cuốn nhật ký này chứa một hồn ma, đại sư muốn cho Giả đạo thấy nó không?]Giả đạo diễn vừa vặn thấy bình luận cuối cùng, ông lặng lẽ đặt cuốn nhật ký lên bàn trà bên cạnh.Ông không biết rằng, ngay khoảnh khắc ông đặt cuốn nhật ký xuống, đứa nhỏ Thư Linh trong sách chống nạnh, hừ một tiếng, rồi dùng lực đạp ngón tay ông mạnh hơn.Quý Mộc Miên nhìn thấy qua màn hình, không nhịn được mà cười khẽ một tiếng.Fans của cậu luôn nhạy bén nhận ra được cảm xúc của cậu.[Vợ cười kìa? Cậu ấy vừa nhìn thấy gì mà cười cưng chiều như vậy? Vợ đang cười với một con ma sao?][Mọi người ơi, tôi có một giả thuyết táo bạo, con ma này, có phải là chủ nhân của cuốn nhật ký không?][Nếu nói vậy... cũng không phải là không thể nhỉ!][Nếu là như thế thì, việc vợ cười với cô ấy cũng là bình thường thôi, dù sao người ta cũng là nữ anh hùng mà!][A, tôi cũng muốn gặp nữ anh hùng, tôi muốn tỏ tình với cô ấy!]Lúc này, Quý Mộc Miên đã nhận được thông tin sinh thần bát tự từ Giả đạo diễn.Cậu vừa bấm tay niệm chú, vừa nhắc nhở Giả đạo diễn: "Lát nữa, bất kể ngài có thấy gì, cũng đừng hoảng sợ nhé."Giả đạo diễn hít sâu một hơi, trong lòng thực sự có chút bất an.Quý đại sư mở thiên nhãn cho ông, vậy chắc hẳn cuốn nhật ký này có điều kỳ lạ, không chừng thật sự có một con quỷ đang ám vào cuốn nhật ký đó.Nếu giống như suy đoán của những người xem trong phòng livestream, con quỷ này là chủ nhân của cuốn nhật ký thì cũng không sao, dù gì người ta cũng là anh hùng, trên người có công đức, chắc chắn sẽ không hại người. Hơn nữa, ông làm bộ phim về câu chuyện của chủ nhân là để tuyên dương chiến công anh dũng của cô ấy, để mọi người tôn kính và tưởng nhớ cô, nghĩ đi nghĩ lại cô ấy cũng sẽ không nổi giận. Huống hồ, ông chưa từng chỉnh sửa gì quá mức đối với nội dung câu chuyện, luôn chân thực tái hiện lại câu chuyện năm đó, có lẽ cũng không khiến cô ấy phật ý.Nhưng nếu... là con quỷ khác thì sao?Giả đạo diễn càng nghĩ càng lo lắng.Trong phòng, các diễn viên chính và các thành viên khác của đoàn phim cũng căng thẳng nhìn chằm chằm vào cuốn nhật ký. Họ không có thiên nhãn, không thể nhìn thấy quỷ, nhưng chỉ nghĩ đến việc trong căn phòng này có thể có quỷ, trong lòng họ ít nhiều cũng cảm thấy sợ hãi.Chẳng mấy chốc, Quý Mộc Miên mở miệng: "Được rồi, Giả đạo diễn, ông cúi đầu nhìn tay của mình xem."Giả đạo diễn vốn đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào ống kính, nghe thấy lời cậu nói, ánh mắt liền rơi xuống ngón tay của mình.Rồi ông kinh ngạc.Một người tí hon đang cố gắng giẫm lên ngón tay ông, có lẽ vì giẫm mệt quá mà còn phát ra tiếng 'hự hự'.Giả đạo diễn: "......"Thì ra không phải là quỷ!Thế thì ông yên tâm rồi.Chỉ là... nhìn vẻ mặt căng thẳng của người tí hon, ông nhận ra người tí hon này dường như có ác cảm với mình.Cũng không biết người tí hon này là gì, ông đã chọc giận nó chỗ nào.Chẳng lẽ những chuyện kỳ quặc xảy ra trong đoàn phim suốt một tháng qua đều là do ông đã chọc giận sinh vật bé nhỏ này sao?Không thể phủ nhận, người tí hon này thật đáng yêu.Người xem livestream và những người trong phòng thấy sắc mặt Giả đạo diễn đột nhiên thả lỏng, đều tò mò không biết ông đã nhìn thấy gì.Giả đạo diễn cũng tò mò về lai lịch của người tí hon, ông ngẩng đầu hỏi Quý Mộc Miên: "Đại sư, đây là gì vậy?"Ông cũng không bận tâm đến việc người tí hon đang giẫm lên ngón tay mình, dù sao thì cũng chẳng đau chẳng ngứa gì, hơn nữa dáng vẻ nhảy nhót của người tí hon thực sự rất đáng yêu, khiến ông không nhịn được mà nở nụ cười trìu mến giống như Quý Mộc Miên.Nhóm Hoa Mộc Miên: ?Đạo diễn, ông cũng cười trìu mến với một con quỷ ư?Vậy rốt cuộc con quỷ này kỳ lạ đến mức nào mà khiến cả Quý đại sư và Giả đạo diễn đều yêu thích như vậy?Dù họ có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ rằng, thực ra đây không phải là một con quỷ, mà là một người tí hon dễ thương.Quý Mộc Miên giải thích cho Giả đạo diễn, đồng thời cũng giải đáp thắc mắc cho khán giả đang xem livestream: "Đây là Thư linh, là quyển nhật ký này tự sinh ra linh trí. Chắc các bạn đã từng nghe về Khí linh rồi nhỉ, Thư linh cũng tương tự như khí linh vậy."Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều kinh ngạc.Thư linh và Khí linh, những thứ này mọi người chỉ thấy trong tiểu thuyết hoặc phim truyền hình, thực tế chưa từng nghe qua.Nhưng thực ra, có một số đồ cổ cũng có thể sinh ra linh trí, chỉ là người thường không nhìn thấy mà thôi.Giả đạo diễn ngộ ra: "Thì ra là Thư linh của cuốn nhật ký này!"Nhưng tại sao Thư linh lại có ác cảm với ông, cứ dậm dậm ngón tay ông như vậy?Ông suy nghĩ một lát, rồi nhìn về phía ống kính: "Đại sư, tôi có thể trò chuyện với nó không?"Quý Mộc Miên gật đầu: "Nó luôn có thể nghe thấy mọi người nói chuyện, chỉ là mọi người không nhìn thấy nó, mà nó cũng không thể giao tiếp với mọi người."Giả đạo diễn rất ngạc nhiên, hóa ra Thư linh này luôn có thể nghe thấy họ nói chuyện sao?Bộ phim được bắt đầu chuẩn bị từ một năm trước, mà ông cũng đã có cuốn nhật ký này từ khi đó. Suốt một năm qua, ông và đội ngũ biên kịch đã nghiên cứu không biết bao nhiêu lần nội dung của cuốn nhật ký... Nói cách khác, từ một năm trước, Thư linh này đã ở bên ông và nghe thấy cuộc trò chuyện của ông với đội ngũ?Giả đạo diễn bắt đầu thấy lo lắng, ông cố nhớ lại, may mắn là ông và đội ngũ chưa bao giờ nói xấu về chủ nhân của cuốn nhật ký, luôn bày tỏ sự tôn kính với người anh hùng này.Nhưng như vậy thì càng làm ông khó hiểu hơn, tại sao Thư linh lại có ác cảm với ông chứ.Quý Mộc Miên cười, nói: "Ông tự hỏi nó đi."Tất nhiên là Thư linh nghe thấy lời của Quý Mộc Miên và Giả đạo diễn, nó ngẩng cao chiếc cằm xinh xắn, hướng về phía Giả đạo diễn mà hừ một tiếng.Giả đạo diễn: ?Ông cúi người xuống, gần như ngang tầm với Thư linh, nhìn thẳng vào mắt nó, chào hỏi: "Xin chào, bạn nhỏ."Giọng ông vô thức mang chút âm điệu ngọt ngào, giống như đang nói chuyện với các em nhỏ mẫu giáo.Những người xem livestream: ......Các diễn viên: ......Đạo diễn, ngài đã từng này tuổi rồi còn cố tình dùng giọng ngọt ngào thì hơi đáng sợ đó.Chỉ có những ông bà đã từng chăm sóc cháu mới hiểu, khi đối diện với một đứa bé dễ thương, thực sự sẽ không tự giác mà dùng giọng điệu như thế!Thư linh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hừ: "Không tốt!"Giọng nói mềm mại, thật giống với trẻ em mẫu giáo... ngoại trừ việc cơ thể của nó chỉ nhỏ bằng bàn tay.Giả đạo diễn không hề bận tâm việc bị nó trừng mắt, vẫn dùng giọng ngọt ngào nói: "Ta có thể hỏi, tại sao con lại có ác cảm với ta không? Nếu có chỗ nào ta làm sai, con có thể nói ra, ta sẽ sửa đổi."Theo những gì Quý đại sư tiết lộ, trên cơ bản ông có thể khẳng định, những sự việc kỳ lạ xảy ra trong đoàn phim suốt một tháng qua, chắc hẳn là do Thư linh làm.Nhưng ông không hiểu nguyên nhân.Thư linh thấy ông có thái độ khá nhún nhường, cũng bớt giận đi phần nào, nhưng vẫn giữ khuôn mặt xinh xắn, tinh tế của mình: "Chỗ ông làm sai nhiều lắm! Tất cả đều cần sửa!"Giả đạo diễn: "...Được rồi, con nói đi."Thư linh liệt kê từng điều một: "Đầu tiên là về nam chính. Trong kịch bản của các ông viết, nam chính yêu mến chủ nhân của tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, thầm mến cô ấy, nhưng vì là người làm việc cho tổ chức bí mật, sợ liên lụy đến chủ nhân nên không dám thổ lộ tình cảm. Còn chủ nhân của tôi cũng thầm thương anh ta, nhưng vì tự ti về việc bản thân chỉ là một danh kỹ bị người ta xem thường, nên không dám tỏ tình."Giả đạo diễn: "Đúng vậy."Trong nhật ký có viết rằng, chủ nhân của Thư Linh thầm yêu nam chính, nhưng vì tự ti với thân phận của mình nên không dám thổ lộ, trong khi nam chính đối xử với cô ấy rất tốt, từng cứu mạng cô ấy. Điều quan trọng nhất là, dưới ảnh hưởng của nam chính, cô ấy dần dần nảy sinh ý chí cách mạng, vì thế đã nhiều lần giúp đỡ cho những người làm việc trong tổ chức bí mật, cuối cùng gia nhập tổ chức, cung cấp tình báo cho tổ chức.Hai người họ là tình đơn phương lẫn nhau, tình cảm rất trong sáng và cảm động.Đây là điều mà ông và đoàn đội đã nghiên cứu kỹ, cũng là nội dung được ghi trong nhật ký, ông không thấy có gì sai cả.Ban đầu, khán giả trong phòng livestream và các diễn viên trong phòng đều rất tò mò về hình dáng của Thư Linh, ai cũng ngạc nhiên nhìn vào ngón tay của Giả đạo diễn, dù rằng họ chẳng thấy gì cả.Lúc này, khi nghe đạo diễn nói chuyện, mọi người đều phản ứng lại, dường như đạo diễn đang thảo luận kịch bản với Thư Linh, khiến mọi người đều thấy kỳ lạ.[Trời đất, Thư Linh lợi hại vậy sao, lại còn có thể thảo luận kịch bản với Giả đạo diễn?][Vậy nên những sự cố xảy ra ở đoàn phim là vì Thư Linh không hài lòng với kịch bản, cố ý cản trở việc quay phim sao?][Không phải là do diễn viên đấu đá nhau, cũng không phải là chuyện ma quái, mà là Thư Linh không hài lòng với kịch bản... trời ơi, thật kỳ diệu quá!][Nhưng mà tôi nghe nói kịch bản rất sát với lịch sử mà, thậm chí còn được con cháu của nữ anh hùng công nhận, tại sao Thư Linh lại không hài lòng chứ?][Rốt cuộc Thư Linh trông như thế nào nhỉ? Tôi thật sự muốn thấy quá.][Tôi đã tìm thử hình ảnh của Thư Linh và Khí Linh, có cái giống mèo, có cái là người tí hon, có cái là các loài động vật khác... đều dễ thương cả!][Hãy tưởng tượng Thư Linh dễ thương đang thảo luận kịch bản với đạo diễn Giả, tôi thấy dễ thương quá đi!]Trong khi các bình luận trên màn hình bàn luận sôi nổi, Giả đạo diễn và Thư Linh vẫn đang nghiêm túc trao đổi.Thư Linh: "Đúng cái đầu ông ấy!"Giả đạo diễn: "......"Thư Linh: "Trong nhật ký của chủ nhân tôi chỉ viết rằng cô ấy thầm yêu nam chính, nhưng không hề viết nam chính yêu cô ấy! Chủ nhân tôi thực ra đã từng bóng gió bày tỏ với nam chính, nhưng anh ta chỉ coi cô ấy như một đồng chí, không hề thích cô ấy, chủ nhân tôi vì thế đã buồn bã suốt một thời gian dài..."Giả đạo diễn kinh ngạc: "Cái này... cái này... Nhật ký không ghi, con cháu của cô ấy cũng không nói gì cả! Chúng tôi đã nghiên cứu kỹ, đều nghĩ rằng cô ấy và nam chính yêu thầm lẫn nhau, cả hai giúp nhau trở nên càng tốt hơn... Nam chính không những cứu cô ấy mà còn dạy cô ấy rất nhiều kiến thức... Thật sự không hề rung động sao?"Thư Linh liếc nhìn ông: "Nam chính đến lúc hy sinh vẫn không chấp nhận chủ nhân tôi, hơn nữa anh ta đã có người mình thích, anh ta chỉ là... có phẩm chất cao thượng, sẵn lòng cứu giúp và khuyến khích chủ nhân tôi tiến bộ thôi."Có thể thấy nó rất ngưỡng mộ nam chính.Nó bĩu môi, nói tiếp: "Chủ nhân tôi cả đời không lấy chồng, con của của cô ấy là đứa trẻ mồ côi cô ấy nhận nuôi. Dù cô ấy có thân thiết với đứa con kia đến đâu, chắc chắn cũng không biết rõ mối quan hệ tình cảm giữa cô ấy và nam chính đâu."Cũng phải thôi.Giả đạo diễn nhìn Thư Linh đang nói một cách nghiêm túc và chợt hiểu ra: "Vậy nên mỗi lần quay cảnh tình cảm giữa nam và nữ chính, ảnh đế lại đau bụng, ảnh hậu lại tự nhiên bị ngứa mặt? Là do con cố ý gây ra những chuyện này, không cho chúng ta quay tiếp sao?"Thư Linh làm bộ mặt 'cuối cùng cũng thông minh được chút', đáp thẳng thắn: "Đúng rồi đó! Các người không quay đúng sự thật, tất nhiên tôi phải ngăn cản!"Giả đạo diễn: "......"Thật là, hóa ra đây mới là nguyên nhân khiến cả đoàn phim gặp rắc rối!Ông cứ tưởng là chuyện ma quái gì chứ.Trước đó mời đại sư đến cũng không nói là do Thư Linh gây rối, lại càng không nói là không phải chuyện ma quái, khiến cả đoàn phim hoang mang, ông đành phải cho cả đoàn nghỉ phép.Trong phòng, ảnh đế Chu và ảnh hậu Hạ đang lắng nghe, vẻ mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.Hóa ra những đau đớn mà họ phải chịu đựng đều là do Thư Linh sao?Ảnh đế Chu nghĩ đến cảnh mình đau bụng đến kiệt sức trong mấy ngày qua, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.Thư Linh đại nhân, nếu cậu không hài lòng với kịch bản, cậu có thể phản đối với đạo diễn, đừng làm khổ tôi chứ!Ảnh hậu Hạ cũng có chút bất lực.Dù gương mặt cô ấy không bị tổn hại gì, nhưng mỗi lần ngứa ngáy lại cực kỳ khó chịu, còn hơn cả bị muỗi đốt, lại không có thuốc nào trị ngứa được, thật sự khó chịu vô cùng. Thậm chí cô còn muốn cúi đầu lạy Thư Linh, xin cậu đừng hành hạ cô nữa.Các bình luận trên màn hình cũng ngạc nhiên.[Hóa ra những sự cố kỳ quái của đoàn phim đều là do Thư Linh gây ra?!][Thư Linh nghiêm khắc thật, vì không hài lòng với kịch bản mà dùng mọi cách để ngăn cản quay phim.][Trước đây chúng ta đã hiểu lầm ảnh đế và ảnh hậu rồi, đâu phải họ chảnh chọe hay nóng nảy, họ rõ ràng là nạn nhân mà.][Nhưng mà Thư Linh có hơi nghịch ngợm không? Cho dù kịch bản không hay, cậu cũng có thể đề xuất với đạo diễn và biên kịch, không nên trêu chọc diễn viên như vậy chứ?]Giả đạo diễn nhìn thấy bình luận này, cũng thắc mắc: "Tại sao con không tìm cơ hội nhắc nhở ta, mà lại làm khổ diễn viên?"Ông không hề trách móc Thư Linh, nhưng đúng là ông cũng thắc mắc như các bình luận.Thư Linh lại bĩu môi: "Tôi đã nhắc nhở ông rồi, nhưng ông không phản ứng gì cả!"Giả đạo diễn: ?Thư Linh: "Khi ông và biên kịch thảo luận kịch bản, tôi đã mấy lần lấy trộm bản thảo của các người, nhưng ngày hôm sau các người lại in lại kịch bản, tôi đã phá hỏng máy in của các người, vậy mà các người còn ra ngoài in tiếp!"Nó vẫn khá nguyên tắc, không thể nào đi phá máy in nhà người khác được.Lặp đi lặp lại vài lần, đạo diễn không nhận được lời phản đối của nó, nó cũng mệt rồi, nên nó đành nghĩ cách khác.Đạo diễn vỗ đùi: "... Hóa ra là con phá hỏng bản thảo và máy in!"Lúc đó biên kịch còn thắc mắc, tại sao bản thảo lại tự nhiên biến mất, còn nghi ngờ mình bị mất trí nhớ.Về chuyện máy in của đoàn bị hỏng... chẳng ai để ý, dù sao thì một cái máy in cũng không phải là đạo cụ hay vật dụng quan trọng.Thư Linh: "... Tôi không đền đâu! Ai bảo các người không tôn trọng sự thật!"Giả đạo diễn đương nhiên cũng không có ý định bắt nó đền, ông cũng không dám!Dù Thư Linh nói chuyện rất logic, có thể trao đổi mạch lạc với ông, nhưng ông cũng nhận ra, Thư Linh vẫn là một đứa trẻ ngây thơ, chỉ một lòng bảo vệ chủ nhân, nếu không thì nó đã không hành hạ ảnh đế và ảnh hậu mà không suy nghĩ kỹ như vậy."Đạo cụ bị mất tích và phá hủy là do con làm sao?" Giả đạo diễn hỏi.Thư linh đáp: "Đúng vậy, có một số đồ trang trí không hợp gu của chủ nhân tôi, ví dụ như bức tranh sơn dầu treo trên tường, chủ nhân tôi không thích đâu, cô ấy thường chỉ treo ảnh của mình thôi.""Chủ nhân tôi rất xinh đẹp, nhưng cũng vì quá xinh đẹp, nên khi còn nhỏ cô ấy bị bán vào chốn lầu xanh, sau này có người chuộc thân cho cô ấy, để cô ấy làm một nữ diễn viên, nhưng cô ấy luôn không thích ngoại hình của mình, cảm thấy chính vì mình quá xinh đẹp nên mới gặp phải bi kịch cả đời. Sau này, nam chính xuất hiện, nói với cô ấy rằng vấn đề không nằm ở ngoại hình, mà là do xã hội cũ ăn thịt người, chính sự xấu xa của lòng người đã gây ra đau khổ cho cô ấy. Từ đó, chủ nhân tôi bắt đầu nhìn nhận vẻ đẹp của mình một cách đúng đắn và bắt đầu yêu thích việc chụp ảnh, cô ấy thường treo những bức ảnh chụp lại cảnh diễn của mình trong đại sảnh."Giả đạo diễn ngỡ ngàng: "Thì ra là vậy."Thư linh ừ một tiếng: "Chủ nhân tôi không có trình độ học vấn cao, cô ấy không rành về hội họa lắm, và cũng không thích tranh sơn dầu."Nó dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Còn về bông hoa hồng đặt trên bàn, thật ra chủ nhân tôi thích hoa lê hơn, vì khi cô ấy bị bán đi, quê nhà đang nở đầy hoa lê... Sau này, cô ấy đặt tên cho nơi mình ở là 'Lê Hoa Viên' cũng vì lý do này. So với hoa hồng, cô ấy thích hoa trà hơn, thường sai người giúp việc mua hoa trà về cắm vào bình, đặt trên bàn ăn trong phòng khách."Thư linh chỉ ra từng vấn đề về đạo cụ.Giả đạo diễn nghe xong, im lặng.Trong suốt một năm qua, ông và đội ngũ đã nghiên cứu về chủ nhân của Thư linh, nhưng dù làm gì đi nữa, chủ nhân của Thư linh vẫn chỉ là một người tồn tại trong văn bản, hoặc là trong những bức ảnh chụp lại của cô ấy. Mọi người đều coi cô ấy là một nhân vật anh hùng lịch sử để nghiên cứu.Nhưng qua lời kể của Thư linh, cô ấy lại là một người rất sống động.Cô ấy thích chụp ảnh, thích hoa trà, thích mặc những bộ đồ thời thượng nhất... Cô ấy vừa có tinh thần yêu nước, nhưng cũng có tất cả những nét đẹp của một cô gái...Thực sự sống động.Quý Mộc Miên im lặng từ nãy giờ, cũng không nhịn được mà cảm thán: "Chủ nhân của cậu quả thực rất yêu cuộc sống."Qua lời kể của Thư linh, chủ nhân của nó là một con người bằng xương bằng thịt, không chỉ tồn tại trong những ghi chép lịch sử, cũng không chỉ tồn tại trong nhật ký của cô ấy và những ký ức của bạn bè, hậu nhân.Khán giả trong phòng livestream và các diễn viên trong phòng đều không nghe được lời của Thư linh, tất cả đều tò mò về những gì nó đã nói.Quý Mộc Miên thuật lại một chút.Ngay lập tức, mọi người cũng dần có thiện cảm vô hạn với vị nữ anh hùng này.Giả đạo diễn tỉnh táo lại, nhìn Thư linh, hỏi: "Nam ba cũng đã bị tiêu chảy mấy ngày, đúng lúc quay cảnh diễn giữa cậu ta và nữ chính... Sao con cũng ra tay với nam ba vậy?"Ông do dự nói: "Cốt truyện này không sai chứ? Nam ba thầm yêu nữ chính, điều này là sự thật, dù sao trong nhật ký của chủ nhân con cũng viết rõ rằng nam ba đã tỏ tình với cô ấy, nhưng bị cô ấy từ chối, vì hai người không cùng lý tưởng, chí hướng không hợp nhau, cuối cùng mỗi người một ngả."Nam ba là một công tử nhà giàu, gia đình anh ta là một trong những đại gia tài chính của thời đó, chính anh ta đã chuộc nữ chính ra khỏi chốn lầu xanh và giới thiệu cô ấy đi làm diễn viên. Anh ta cũng có lòng yêu nước, cố gắng cứu người bằng cách phát triển công nghiệp, ban đầu hai người cùng chí hướng, nhưng sau đó xảy ra một số chuyện khiến anh ta thất vọng, cuối cùng quyết định ra nước ngoài.Trước khi xuất ngoại, nam ba đã tỏ tình với nữ chính, nhưng cô ấy từ chối, nói rằng mình sẽ ở lại trong nước tiếp tục cách mạng.Nhìn chung, nam ba cũng là một nhân vật chính diện.Nam ba trong phòng, Dương Chính Vân, nghe đạo diễn nhắc đến mình, vội ngồi thẳng dậy.Thư linh nghiêng đầu: "Cốt truyện thì không sai, nhưng không hiểu sao tôi không ưa diễn viên mà ông chọn làm nam ba."Giả đạo diễn: "???"Ông liếc nhìn Dương Chính Vân, không hiểu tại sao Thư linh lại không ưa anh ta.Dương Chính Vân có ngoại hình rất điển trai, nếu không phải nhờ gương mặt này, dù công ty cậu ta có thế nào thì cũng không thể thu hút được một lượng lớn người hâm mộ nhan sắc như vậy.Chỉ riêng gương mặt của cậu ta thôi, chắc chẳng ai ghét nổi.Thư linh nhảy lên vai ông, nhìn chằm chằm Dương Chính Vân ngồi không xa bên cạnh ảnh đế, nói: "Anh ta nhìn thoáng qua thì đẹp trai thật, nhưng miệng hơi lệch, mắt cũng nghiêng, cảm giác không được chính trực lắm.""Nam ba dù không cùng chí hướng với chủ nhân tôi, nhưng năm đó anh ta là một mỹ nam nổi tiếng của thời Dân Quốc, tính tình cũng tốt, người mà ông chọn vào vai này có phần làm giảm giá trị của nhân vật."Giả đạo diễn: "À... cái này..."Vậy ông phải thay diễn viên sao?Nhưng nam ba Dương Chính Vân là do nhà đầu tư đưa vào, họ đầu tư mấy tỷ chỉ để nâng đỡ cậu ta, hơn nữa nhà đầu tư còn là bạn của ông, ông không thể không nể mặt.Ông biết diễn xuất của Dương Chính Vân và giọng thoại không tốt, nên đã cố ý không giao cho cậu ta quá nhiều cảnh quay, trên phim trường ông cũng nghiêm khắc với cậu ta hơn. Đôi khi Dương Chính Vân phải quay lại cả chục lần một cảnh, ông tuyệt đối không hề dễ dãi.Dương Chính Vân cũng có thái độ tốt, chưa bao giờ phàn nàn về sự nghiêm khắc của ông, nhờ sự rèn luyện này mà diễn xuất của cậu ta cũng có chút tiến bộ.Ông hơi khó xử, nhìn Thư linh: "Lúc này mà thay người thì không thích hợp lắm, hợp đồng đã ký, hơn nữa cậu ta cũng đã quay được một thời gian... Với lại, cậu ta cũng được xem là đẹp trai số một số hai trong giới giải trí rồi, muốn tìm người đẹp hơn chắc hơi khó. Về phần diễn xuất của cậu ta, ta sẽ từ từ rèn luyện, mong Thư linh đại nhân thông cảm."Dương Chính Vân nghe thấy lời ông, nhận ra Thư linh không hài lòng với diễn xuất và nhan sắc của mình, chân mày không khỏi cau lại.Bình luận trực tiếp cũng ngạc nhiên.[Cuối cùng là Thư linh chê Dương Chính Vân ở ngoại hình hay diễn xuất vậy? Vẻ ngoài của anh ta không thể chê được đâu, đúng là gương mặt hiếm có trong giới giải trí.][Nghe nói người đại diện của anh ta thấy anh ta đẹp trai, nên mới năn nỉ mời anh ta vào nghề, công ty cũng hết lòng nâng đỡ không phải vì gia đình có tiền, mà là vì cấp cao của công ty tin rằng anh ta có thể nổi tiếng.][Nhưng mà diễn xuất và giọng thoại của anh ta đúng là rất kém, không thể so với tên nghiện ngập Tiêu Kinh Tễ được, hai người đều có gia thế nhưng diễn xuất của Tiêu Kinh Tễ vượt xa anh ta một mảng lớn luôn.][Tiếc là Tiêu Kinh Tễ sụp rồi, nếu không có thể thử vai nam ba này.][Các bạn đừng nói xấu Chính Chính của tôi như thế, diễn xuất của anh ấy sẽ tiến bộ mà, có Giả đạo diễn rèn luyện, tôi tin rằng anh ấy chắc chắn sẽ trở thành một diễn viên thực lực.]Khán giả và người hâm mộ bắt đầu thảo luận sôi nổi.Giả đạo diễn không nói gì, hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Thư Linh.Dĩ nhiên ông phải đợi Thư Linh quyết định, nếu Thư Linh không đồng ý, việc quay phim của Dương Chính Vân chắc chắn sẽ không thuận lợi. Đến lúc đó, Dương Chính Vân có khi sẽ bị đau bụng đến mức kiệt sức, quả thực mất nhiều hơn được.Thư Linh vẫn kiên định với quan điểm của mình: "Tôi không thích."Giả đạo diễn chẳng biết nói gì nữa.Thực ra, cái hợp đồng mà ông nói không phải là vấn đề quan trọng nhất, ký rồi cũng có thể bồi thường tiền cho Dương Chính Vân rời đi. Nhưng yếu tố quan trọng hơn là Dương Chính Vân thật sự rất đẹp trai. Trong làng giải trí có nhiều nam thần, nhưng như Dương Chính Vân thì không nhiều. Nam ba trong kịch bản là một kẻ ăn chơi nổi tiếng, ông muốn nhân vật này giống thật nhất có thể.Quan trọng hơn nữa, Dương Chính Vân là người mà bạn của ông đầu tư vào, làm sao ông có thể đuổi người chứ!Thư Linh bĩu môi: "Không được, cậu ta lệch miệng, mắt xéo, chẳng có chút chính khí nào, có giống nam ba đâu!"Dĩ nhiên, trong thực tế, nam ba cũng có vẻ phấn son, nhưng ngũ quan của người đó rất chính trực, còn Dương Chính Vân thì kém xa lắm!Giả đạo diễn không biết làm gì, đành cầu cứu Quý Mộc Miên: "Quý đại sư, chuyện này..."Lúc này ông mới chợt nhận ra lý do tại sao những đại sư mà ông mời lúc trước không muốn làm, chắc là vì Thư Linh giống một đứa trẻ, khó giao tiếp lại cố chấp, nên mới giới thiệu cho ông tìm đến Quý đại sư, phải không?Quý Mộc Miên nhìn Thư Linh.Thư Linh giơ nắm tay nhỏ, nhìn vào camera, lần đầu tiên trò chuyện với cậu: "Cậu là đại sư, trông cậu rất chính trực, cậu không thể đứng về phía ông ta đâu nhé!"Quý Mộc Miên thấy nó còn giơ nắm tay "đe dọa" mình, cảm thấy nó thật đáng yêu, mỉm cười gật đầu: "Yên tâm, tôi sẽ không làm thế."Giả đạo diễn: "..."Thực ra ông chỉ muốn nhờ Quý đại sư giao tiếp với Thư Linh để không thay Dương Chính Vân, kết quả là Quý đại sư lại đứng về phía Thư Linh...Chẳng lẽ ông thực sự phải đuổi Dương Chính Vân đi?Dường như Dương Chính Vân cũng đang đợi kết quả, ánh mắt luôn hướng về phía Giả đạo diễn.Quý Mộc Miên trầm ngâm vài giây, nói: "Giả đạo diễn, anh hỏi Dương Chính Vân xem có đồng ý để tôi xem tướng mặt cậu ta không?"Giả đạo diễn ngẩn người, quay sang nhìn Dương Chính Vân.Sắc mặt Dương Chính Vân thay đổi, môi mấp máy, dường như muốn từ chối.Giả đạo diễn: ?Tại sao lại từ chối?Chẳng lẽ cậu ta không muốn lộ mặt sao?Nhưng Dương Chính Vân là minh tinh, cũng đâu có sợ lộ mặt trước 1,5 triệu người xem trực tiếp đâu nhỉ?Dương Chính Vân thấy Giả đạo diễn cứ nhìn chằm chằm vào mình, dường như đang đợi mình quyết định, cậu ta hít sâu một hơi, trên môi nở nụ cười không mấy tự nhiên: "Tôi đồng ý."Giả đạo diễn liền tiến lại gần, đưa camera về phía cậu ta.Không thể phủ nhận, Dương Chính Vân thật sự rất đẹp trai.Tất cả mọi người trong phòng livestream đều bị nhan sắc của cậu ta chinh phục.[Wow, gương mặt này thật sự là thần sắc! Đặc biệt là khi so sánh với Giả đạo diễn vừa lên sóng, càng làm cậu ta nổi bật hơn.][Giả đạo diễn: Bạn có lễ phép không đấy?][Nữ Oa, cô ra đây, tôi có chút chuyện muốn thảo luận.][Nữ Oa: Lại chuyện gì nữa đây, những nhóc đất sét nhỏ của ta.][Thực ra, tôi thấy nhan sắc của streamer không hề thua kém Dương Chính Vân, ngũ quan còn có phần chính trực và tinh tế hơn.][Tôi chợt nhớ đến anh chàng đẹp trai bên cạnh vợ ... Đó mới là đẹp trai thực sự! Đáng tiếc là không biết lai lịch của anh ấy, nếu có thể cho anh ấy vào giới giải trí thì tốt rồi, giới giải trí cần nhiều trai đẹp hơn!]Dương Chính Vân không nhìn thấy bình luận, nhưng cậu ta rất tự tin với diện mạo của mình, nở một nụ cười vừa phải, trông càng thêm quyến rũ.Bình luận tạm thời đều đắm chìm trong dung mạo của cậu ta, đặc biệt là fans của cậu ta, còn điên cuồng khen ngợi.Nhưng ánh mắt của Quý Mộc Miên lại hướng về cung mệnh của cậu ta, sau một lát, nói: "Giả đạo diễn, ông ngồi xuống đi."Giả đạo diễn cầm điện thoại ngồi lại ghế sofa.Quý Mộc Miên: "Cháu đồng ý với ý kiến của Thư Linh, cháu đề nghị ông nên thay diễn viên khác."Lúc này, mọi người đều sững sờ.Bình luận liên tục hiện lên.[Tại sao? Streamer, cậu phải đưa ra lý do chứ!][Chẳng lẽ streamer không vừa ý với nhan sắc của Dương Chính Vân?][Quá đáng quá đi, Dương Chính Vân là nam thần của giới giải trí, sao cậu lại không vừa ý được?][Mọi người đều khen nhan sắc của streamer cao, không lẽ streamer muốn vào giới giải trí, muốn đóng vai nam ba nên cố ý nhắm vào Dương Chính Vân?]Dòng bình luận cuối rõ ràng là từ fans của Dương Chính Vân.Những người ủng hộ Quý Mộc Miên không thèm đáp lại bình luận thiếu trí tuệ như vậy.Quý đại sư có năng lực của mình, vào giới giải trí làm gì chứ?Chỉ có fans mới nghĩ ai cũng là đối thủ của idol mình.Nhưng quả thực mọi người đều tò mò lý do tại sao Quý Mộc Miên phản đối việc Dương Chính Vân tiếp tục đóng vai nam ba.Ngay cả các diễn viên bên cạnh Dương Chính Vân cũng không hiểu, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, dường như muốn nhìn thấu biểu cảm trên mặt Quý Mộc Miên để đoán ý định của cậu.Giả đạo diễn định thần lại, cũng khó hiểu nhìn Quý Mộc Miên: "Đại sư, cậu... có thể cho biết lý do không?"Mọi người trong phòng đều đang nhìn vào màn hình điện thoại, không ai chú ý đến Dương Chính Vân nắm chặt tay, vì cậu ta cúi đầu, cũng không ai thấy được ánh mắt đầy bực tức và phẫn nộ của cậu ta hướng về phía Quý Mộc Miên.Dĩ nhiên, đứng trên lập trường của cậu ta, cậu ta cũng có thể không hài lòng với Quý Mộc Miên.Quý Mộc Miên: "Mọi người còn nhớ chuyện vợ của đạo diễn La ngoại tình gần đây, ngoài Tiêu Kinh Tễ, còn có mấy tiểu sinh là tiểu tam không?"Giả đạo diễn: ????Các diễn viên khác: ????Bình luận ngỡ ngàng: [Đại sư, cậu đừng nói trong số đó có Dương Chính Vân nhé?!]Quý Mộc Miên nhìn thẳng vào camera, chậm rãi nói: "Mọi người đoán đúng rồi, trong đó có cậu ta. Nhưng làm tiểu tam không phải là chuyện lớn, với năng lực của công ty cậu ta, chắc chắn có thể ém chuyện này xuống. Dù hôm nay tôi có phơi bày ra, sau này cậu ta cũng sẽ được công ty tẩy sạch."Mọi người: "..."Quý Mộc Miên nhìn Giả đạo diễn, nói: "Trực giác của Thư Linh rất chuẩn, Dương Chính Vân thực sự không phải người chính trực, cậu ta còn có những tin tức tiêu cực khác. Nếu bị phanh phui, chắc chắn sẽ bị phong sát. Theo tướng mặt của cậu ta, nhân quả đã đến, những việc cậu ta làm sẽ bị lộ ra trong vòng nửa năm này, đúng vào thời điểm trước khi phim của ông công chiếu... Lúc đó ông sẽ không kịp chỉnh sửa các cảnh quay của cậu ta đâu."Giả đạo diễn: "..."Ông trợn tròn mắt, không dám tin vào những gì mình vừa nghe.Nếu sự việc thực sự xảy ra vài ngày trước khi phim ra mắt, thì quả thật sẽ gây ra khủng hoảng lớn.Nếu xảy ra trong quá trình quay, ông có thể đổi diễn viên; nếu xảy ra trong giai đoạn sản xuất, ông cũng có thể cắt bỏ các cảnh quay. Nhưng nếu xảy ra ngay trước khi phim công chiếu... ông chỉ có thể vội vàng cho phim ngừng chiếu, rồi phải điều chỉnh lại lịch ra mắt, tìm một khung giờ tốt hơn...Giả đạo diễn nghĩ đến đây, đầu ông như muốn nổ tung.May mắn là hôm nay ông đã tìm đến Quý đại sư để xem bói, nếu không chắc chắn ông sẽ bị lừa thê thảm!Ông lẩm bẩm: "Quý đại sư, cậu có thể cho tôi biết, rốt cuộc cậu ta còn có những tin tức tiêu cực nào không?"Không phải ông muốn bảo vệ Dương Chính Vân, nhưng ông phải có lời giải thích rõ ràng với người bạn đầu tư của mình.