ZingTruyen.Xyz

[EDIT - P1] Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài - Lý Ôn Tửu

Chương 111

votulu00


Chương 111 - Quan hệ

Edit: Lạc

Beta: Vô Ưu

"Đây không phải là vật ô nhiễm." Ứng Trầm Lâm vịn tường, cúi đầu nhìn thứ đang bò lổm ngổm trên cầu thang, "Sao lại có thứ này ở bên dưới khu nghiên cứu?"

Nhưng tình hình tại hiện trường không cho phép hai người phân tích rõ ràng thứ kia là cái gì. Vật thể màu đen dài nhanh chóng bò lên cầu thang, Ứng Trầm Lâm và Du Tố đành phải rút lui trước những đòn tấn công liên tục của nó. Nơi này quá chật hẹp, Ứng Trầm Lâm và Du Tố lại không mang theo vũ khí, không có cách nào chống trả lại được nó.

Sắc mặt Du Tố trầm xuống khi thứ kia bắt đầu động đậy, cậu ta đẩy Ứng Trầm Lâm lên trên "Đi mau!"

Ứng Trầm Lâm cũng biết tình hình này không nên ở lại lâu, anh dùng thiết bị đo để soi đường đi đường, cùng Du Tố nhanh chóng đi lên.

Tốc độ công kích của đuôi dài càng lúc càng nhanh, mỗi lần sượt qua người là một lần phải chật vật tránh né, lớp vỏ kim loại giống như lưỡi dao sắc bén, mang đến cảm giác nhói đau.

Nếu như bị thứ đó bắt được, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!

Du Tố đi đằng sau che chắn cho Ứng Trầm Lâm, đã quan sát được hành động của thực thể đó khi trong bóng tối. Rất nhiều lần, nó đã lướt qua cậu để bắt lấy Ứng Trầm Lâm đang chạy đằng trước, cậu ta khẽ nhíu mày, mục tiêu của nó Ứng Trầm Lâm? Hay là thứ gì đó trên người đứa nhóc này?

Cậu ta nhìn vào đốm sáng trên cổ Ứng Trầm Lâm, "Tăng thêm tinh thần lực, ghìm phản ứng của chìa khoá xuống."

Ứng Trầm Lâm vừa chạy vừa bổ sung thêm tinh thần lực. Đòn tấn công của con quái vật sượt qua vai nhưng anh vẫn không hề hoảng loạn, tiếp tục đẩy tinh thần lực vào trong chìa khoá. Chìa khoá hấp thụ được lượng lớn tinh thần lực, nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống, quái vật đen dài đang theo ngay phía sau bỗng nhiên phản ứng chậm lại, hai người tận dụng khoảnh khắc quan trọng này ngay lập tức kéo giãn khoảng cách.

Đường đi chật hẹp bất lợi cho chiến đấu, nhưng những khúc cua đã chặn lại đòn công kích một mức nhất định.

Gần năm phút sau, hai người đã chạy lên được tầng cao hơn, bên tai đều là âm thanh va chạm vào bức tường của thứ kia.

"Cửa!" Du Tố nhắc nhở.

Ứng Trầm Lâm dùng nguồn sáng chiếu thẳng về phía trước, khi chạm vào bức tường, khung nhập quyền hạn thông hành ẩn trong bức tường hiện ra, vội vàng tính toán mật khẩu truy cập, sau khi nhập thành công thì cửa ẩn chậm rãi mở ra, ánh sáng bên ngoài chiếu vào cầu thang chật hẹp, anh lách mình đi qua khe hở rồi nắm tay kéo Du Tố đi theo, hai người cùng ngã nhào sang bên kia cánh cửa.

Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy một giọng nói ngay trên đầu.

"Trầm Lâm! Anh Du!"

Ứng Trầm Lâm: "Lộc Khê, mau đóng cửa lại!"

Lộc Khê tới đây tìm người, không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, lại nghe thấy âm thanh có thứ gì đó đang nhanh chóng bò lên từ dưới cầu thang sâu hun hút kia. Thế là lập tức tiến lên thao tác, cô ấn một cái nút xuống, cánh cửa đang hé mở từ từ đóng lại.

Trong khoảnh khắc cánh cửa đóng sầm lại, cô đã nhìn thấy một thứ gì đó trông rất quái dị đang bò tới, kèm theo là tiếng đập phá ầm ầm vào vách tường.

Khi cánh cửa đóng chặt hoàn toàn, mấy người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng một giây sau, Ứng Trầm Lâm lại trở nên căng thẳng. Không phải vì điều gì khác, mà là vì bên dưới viện nghiên cứu này lại tồn tại một thứ như vậy... Rốt cuộc chỗ này trước đây đã nghiên cứu cái gì thế?!

Lộc Khê vẫn run rẩy không thôi khi nhìn vào cánh cửa kia, cô vội vàng tiến lên đỡ Ứng Trầm Lâm dậy, mới nhìn rõ tình trạng hiện giờ của chiếc áo khoác. Quần áo của bọn họ được làm bằng chất liệu đặc biệt, có dùng dao cũng không thể cắt đứt được, nhưng trên áo khoác Ứng Trầm Lâm lại có rất nhiều cắt xé: "Vừa nãy là thứ quái quỷ gì vậy?"

"Bọn tôi cũng không biết." Ứng Trầm Lâm khó khăn đứng lên, lấy thuốc chống ô nhiễm từ trong túi ra rồi đưa cho Du Tố một ống.

Khu nghiên cứu này là nơi nghiên cứu vũ khí, nhưng có một thứ kỳ lạ khác mang phản ứng năng lượng ẩn dưới lòng đất. Anh nhìn cánh cửa đóng chặt kia rồi nhìn sang hành lang khu nghiên cứu, cảm thấy mình cần phải tìm hiểu xem viện nghiên cứu này thực sự là thứ gì.

Du Tố nhìn Lộc Khê, hỏi: "Sao lại chạy vào đây?"

"Bên ngoài xảy ra chuyện, em cùng với một cơ giáp sư Tật Phong nữa đi vào tìm hai người."

Lộc Khê giải thích: "Cửa bên ngoài khu nghiên cứu không khóa nên em đã đi vào, nhưng tìm mãi không thấy hai người đâu."

Cô đã định quay ra ngoài rồi nhưng ai có ngờ đâu vừa bước ra thì đã thấy Ứng Trầm Lâm cùng với Du Tố xuất hiện trước cửa.

"Bên ngoài có chuyện gì thế?" Ứng Trầm Lâm lo lắng.

Lộc Khê cố gắng hết sức diễn đạt ngắn gọn tình hình bên ngoài: "Một lượng lớn vật ô nhiễm tấn công, quan đội biên giới đã đến đây, cái xúc tu từng tấn công chúng ta cũng đang ở đó, các cơ giác sư khác đang ngăn chặn chúng rồi."

Sắc mặt Du Tố và Ứng Trầm Lâm khẽ thay đổi, bọn họ vội chạy ra khỏi khu nghiên cứu để xem xét tình hình.

Vật ô nhiễm gần như đã bao vây toàn bộ trạm cơ sở, Ứng Trầm Lâm nhíu mày: "Nguy rồi!"

Nhưng Du Tố đang nhìn về một hướng khác, nhìn chằm chằm vào cơ giáp đang dẫn đầu bên đội quân biên giới.

-

Bên trong phòng điều khiển khu vực cấm Coria, lúc cơ giáp sư Tật Phong đi vào, tình huống bên ngoài cũng nhanh chóng được truyền tới.

Lúc này Thích Tư Thành mở hệ thống quan sát lên, một lượng lớn vật ô nhiễm nhưng lại không có bất kỳ phản ứng ô nhiễm nào trên hệ thống, anh đã chuyển toàn bộ thông tin này sang cho cục quản lý.

Khi cục quản lý nắm bắt được tình hình đã lập tức yêu cầu nhiệm vụ bảo vệ trạm cơ sở cho các cơ giáp sư, bên ngoài sẽ tìm cách đưa nhân viên vào hỗ trợ. Ngoài ra, cục quản lý cũng yêu cầu bọn họ tìm ra người đã nhập đúng quyền hạn được cấp phép.

Hai người nhìn nhau, nghĩ đến cửa mật khẩu trước khi bước vào phòng điều khiển.

Trạm cơ sở bỏ hoang này rõ ràng không có ai trông coi, ngoại trừ nhân viên đặc biệt ra, nhập được quyền hạn chính xác chỉ có thể là người của căn cứ Tật Phong và KID.

Thích Tư Thành tắt âm thanh đi, nhìn sang Hoắc Diễm: "Tôi nghe bọn họ nhắc đến Ứng Tùng Sơn, Ứng Trầm Lâm cũng họ Ứng."

Hoắc Diễm nói: "Dù rất muốn đưa ra một câu trả lời chắc chắn, nhưng trên đường đi cậu cũng thấy rồi đấy, Trầm Lâm rõ ràng không biết trạm cơ sở này, Du Tố mới là người quen thuộc hơn."

Hệ thống phản hồi bên trong trạm cơ sở, hệ thống che chắn của khu vực cấm vẫn đang vận hành, hai người nhìn những thiết bị trong phòng điều khiển đang duy trì hoạt động, những điểm đáng ngờ cứ chất chồng lên tựa như lớp bụi phủ dày đặc quanh đây, khiến cho bọn họ có cảm giác rất bất an.

"Khu vực cấm Coria có liên quan mật thiết đến quân đội biên giới."Hoắc Diễm nói: "Nếu chỉ có quân đội của Thự Quang thì không sao, điều khiến tôi lo lắng có lẽ nhiệm vụ lần này không chỉ mỗi Thự Quang chỉ đạo."

Nếu chỉ là chuyện nội bộ của Thự Quang, sẽ không có quá nhiều quy định ràng buộc.

Hoắc Diễm từng phục vụ trong quân đội, anh biết sẽ có những nhiệm vụ đặc biệt sẽ được xử lý bởi các cấp cao hơn. Nhìn bề ngoài có vẻ là quân đội Thự Quang xử lý nhưng thực chất người chỉ đạo nhiệm vụ có thể đến từ cấp cao hơn như Tinh vực số 1 hoặc cao hơn nữa là Tinh Minh.

"Người của Coria sẽ sớm điều tra ra được thông tin của tất cả chúng ta, chuyện nào chẳng có gì là khó với bọn họ, thông tin của Ứng Trầm Lâm và Du Tố cũng sẽ được công khai. Cậu và tôi nên chú ý đến việc này hơn, không thì sẽ lan ra khắp cục quản lý mất."

Thích Tư Thành nói: "Tình huống lần này khá đặc biệt, tốt nhất nên tìm hai người bọn họ trước."

Nếu là cục quản lý thì không cần phải lo lắng, nhưng giờ còn liên quan đến quân đội biên giới, mọi thứ sẽ trở nên khó xử lý hơn.

Mối quan hệ trong Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang thì đơn giản, quân đội của Thự Quang cũng đáng tin cậy, nhưng hệ thống phân cấp trong quân đội lại rất phức tạp, chỉ sợ lần hành động này có liên đến nhiều bên, thậm chí có thể có sự can thiệp từ bên trên, vậy nên lần này bọn họ nhất định phải hành động cẩn thận.

"Trương Ca chắc đã báo chuyện này lên Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang." Thích Tư Thành nói: "Hiện tại chúng ta không biết mục đích hành động của quân biên giới là gì, chí ít cũng phải chờ kết quả từ bọn họ."

Cơ giáp sư Tật Phong nhìn thấy nét mặt của hai vị đội trưởng không tốt lắm, cẩn thận hỏi: 'Vậy bây giờ chúng ta làm gì đây?"

"Cậu ở lại đây trông chừng phòng điều khiển, có bất cứ thông tin gì thì nhanh chóng liên lạc với chúng tôi." Thích Tư Thành nhập thông tin quang não của mình và Hoắc Diễm vào trong hệ thống truyền tin của phòng điều khiển. "Nếu có bất cứ câu hỏi nào liên quan đến Ứng Trầm Lâm hoặc Du Tố, hãy báo cho bọn tôi trước."

Cơ giáp sư Tật Phong nghe vậy khẽ giật mình: "Đội trưởng Thích."

Hoắc Diễm cười cười, vỗ vai nói: "Anh bạn trẻ, đừng căng thẳng quá! Cứ nghe lời đội trưởng nhà cậu đi, có việc gì thì báo lại cho chúng tôi, nếu có ai hỏi thì nói chúng tôi đang đi điều tra rồi?"

Không chờ cơ giáp sư Tật Phong đáp lại, Hoắc Diễm và Thích Tư Thành đã rời phòng điều khiển.

-

Trong cục quản lý Coria, hai chiến đội Hắc Nha và YDS đã rời khỏi hành tinh phụ về đến phòng chờ của Thự Quang, bước vào phòng mới biết trong lúc bọn họ chiến đấu đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.

"Gì vậy trời? Ý là bọn họ xông vào khu vực cấm và giờ thì đang tiếp nhận nhiệm vụ trong đó?" Hồ La Bố hết chịu nổi: "Sao mấy cái người này cứ thích gây rắc rối thế?"

Kha Lâm nhìn vào toạ độ, rồi lùi lại nhìn đám nhân viên đang bận đi tới đi lui ngoài hành lang, "Chỉ e tình hình không đơn giản, nhiệm vụ bình thường sẽ không điều động nhiều nhân viên trong cục như vậy."

Những người khác trong phòng chờ đang rất căng thẳng, không có bất cứ thông tin chi tiết nào về nhiệm vụ đột xuất trong khu vực cấm, ngay cả Thẩm Tinh Đường và Trương Ca cũng bị gọi đi, hiển nhiên nhiệm vụ này không đơn giản. Thự Quang bọn họ có hơn chục cơ giáp sư vừa mới chiến đấu xong đang ở đây đợi lệnh, còn cả người của Tinh vực số 2 nữa, tuy nhiên cho đến giờ vẫn chưa thấy cục quản lý hoặc quân đội biên giới có động thái điều động tạm thời nào.

"Chứng tỏ rằng nhiệm vụ này không được các cơ giáp sư trong Liên Minh tiếp nhận." Đại diện Hắc Nha lên tiếng: "Đừng quên, chỗ này nằm gần biên giới. Các lực lượng quân đội khác hẳn đang trên đường đến hỗ trợ, quan trọng đây là loại nhiệm vụ gì mới được?"

Giang Tư Miểu ở bên cạnh tức tốc kích hoạt quyền hạn của cục quản lý. May mắn thay, do nhiệm vụ dọn dẹp lúc trước, cục quản lý vẫn chưa đóng hoàn toàn quyền hạn của bọn họ, tuy không thể tác động lên hệ thống khu vực cấm, nhưng hệ thống cơ sở cơ bản thì vẫn có thể được. Lúc Thẩm Tinh Đường tường thuật lại tình hình, anh biết đây chẳng phải là chuyện tốt lành gì: "Sau khi trở về phải đi xin cái bùa hộ mạng cho mấy đứa nhà mình mới được, lần nào đi ra ngoài cũng gặp ba cái chuyện xui xẻo gì đâu."

Trong lúc mọi người nói chuyện, một nhân viên vội vàng chạy vào.

"Tôi vừa mới từ khu quá độ về, phát hiện có hai đội quân biên giới đang đóng giữ ở đấy." Nhân viên nói: "Tình hình có vẻ không ổn rồi!"

Ở khu vự chờ đối diện, lãnh đạo Tinh vực số 2 đẩy cửa nhìn ra ngoài.

"Thông tin hiện tại chúng ta có đó là Tật Phong và KID vô tình đột nhập vào khu vực cấm Coria." Lãnh đạo nhìn Bạch Húc Ngôn đang ngồi bên cạnh, "Nhưng khu vực cấm Coria gây ra náo loạn khá lớn."

Bạch Húc Ngôn vừa về đến cục quản lý, hỏi: "Liên Minh Cơ Giáp chúng ta đã gửi liên lạc đến Coria chưa?"

"Đã gửi rồi." Lãnh đạo đi vào rồi đóng cửa lại, thành tích của nhiệm vụ kết hợp lần này quá kém, ông thấy sắc mặt của Bạch Húc Ngôn có phần u ám, sau một lúc mới nói: "Nhưng vẫn chưa nhận được hồi âm."

Chưa kịp nói hết thì một liên lạc khẩn cấp đã gửi đến Liên Minh Cơ Giáp Tinh vực số 2.

Ánh mắt của các cơ giáp sư Tinh vực số 2 đổ dồn về một phía, vị lãnh đạo cũng không ngờ rằng liên lạc lại tới nhanh như vậy, ông ta nhanh chóng bắt bắt máy.

Chỉ sau vài phút, vị lãnh đạo đã cúp máy.

Bạch Húc Ngôn hỏi:"Có chuyện gì vậy?"

Vị lãnh đạo trông có vẻ rất kinh ngạc: "Vừa rồi Thư ký của Chủ tịch Liên Minh Tinh Vực số 2 gọi đến để yêu cầu gác lại mọi nhiệm vụ dọn dẹp chung lần này, chuyển sang ưu tiên hỗ trợ khu ô nhiễm Coria giải quyết mọi vấn đề liên quan đến khu vực cấm, toàn bộ lệnh điều động đều nghe theo sự sắp xếp của Coria.

Rốt cuộc Khu vực cấm đã xảy ra chuyện gì? Cục quản lý Coria, Quân đội biên giới Thự Quang,... và giờ đến cả Liên Minh Cơ Giáp Tinh Vực số 2 cũng đã đích thân lên tiếng. Mức độ ưu tiên của nhiệm vụ kết hợp tiêu diệt còn không cao bằng vấn đề của khu vực cấm ư?

"Khu vực cấm này rất quan trọng." Bạch Húc Ngôn liếc nhìn vị trí khu ô nhiễm Coria trên bản đồ, ngừng một lát lại nói tiếp: "Đối với hai Tinh vực mà nói, đây là việc rất hệ trọng."

Các nhân viên vội vã ra ra vào vào, trong phòng điều khiển chính của Cục Quản lý Coria ở cuối hành lang, vẻ mặt của mọi người đều vô nghiêm túc.

Sau khi nhận được báo cáo một số lượng lớn phản ứng năng lượng bất thường từ Thích Tư Thành và Hoắc Diễm, Cục trưởng đã lập tức gửi bán báo cáo này lên cho quân đội biên giới, để bọn họ điều động thêm hai lực lượng nữa đến đây hỗ trợ.

Thẩm Tinh Đường ở lại phòng điều khiển tổng, còn Trương Ca đã sớm đi ra ngoài báo tin cho Chủ tịch Liên Minh của Thự Quang

Nhiều báo cáo khác nhau liên tục xuất hiện, tất cả nhân viên đều đang khẩn trương tiến hành công việc tiếp theo.

"Ông Khâu, phản ứng ô nhiễm rất ít, nhưng phản ứng năng lượng lại rất mạnh mẽ."

"Đám này rất kỳ lạ, theo mẫu phân tích do Trung tá Lục gửi về cho thấy chúng có rất ít đặc điểm của vật ô nhiễm."

Sắc mặt của ông Khâu và Cục trưởng Coria càng khó coi hơn, đặc biệt là sau khi kiểm tra mẫu năng lượng của vật ô nhiễm đã tấn công trạm cơ sở.

Nhân viên kích động hô lên: "Đã kết nối với hệ thống hình ảnh của trạm cơ sở thành công!"

Cục trưởng Coria vội vàng nói: "Nhanh lên, mau mở lên!"

Khi hình ảnh được hiển thị, khi nhìn thấy đàn vật ô nhiễm đang bao vây toàn bộ trạm cơ sở, Cục trưởng cục quản lý Coria đổ mồ hôi ròng ròng: "Nguy rồi, chúng ta có thể chống đỡ được không?"

"Chống đỡ nửa ngày cũng không thành vấn đề." Thẩm Tinh Đường mở miệng nói: "Ngài hãy tin tưởng vào sức mạnh của cơ giáp sư Thự Quang chúng ta."

Trên màn hình, các cơ giáp sư Thự Quang nhanh chóng tản ra, tạo thành trận thế bảo vệ tuyệt đối canh gác xung quanh trạm cơ sở. Đã trải qua trận chiến Khâu Tân, các cơ giáp sư đã không còn xa lạ gì với nhiệm vụ bảo vệ trạm cơ sở nữa, tình hình lúc đó ở Khâu Tân vô cùng nghiêm trọng mà bọn họ còn chống đỡ thành công, nói tóm lại những ai đã từng ở Khâu Tân thì chuyện này chẳng có gì quá khó khăn.

"Ông Khâu, đây tài liệu ông yêu cầu." Lúc này, một nhân viên đi tới, đưa một xấp tài liệu cho ông Khâu.

Thẩm Tinh Đường lập tức chú ý sang ông Khâu, sau khi đối phương xem hết tài liệu thì quay qua nhìn cô, "Ông Khâu, có vấn đề gì sao?"

Ông Khâu: "Sếp Thẩm, nói chuyện một lát đi."

Thẩm Tinh Đường có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo ông Khâu. Vừa mới đi đến, ông Khâu đã chuyển tập tài liệu sang cho Thẩm Tinh Đường, đó là toàn bộ thông tin liên quan đến Ứng Trầm Lâm, thậm chí còn đầy đủ hơn những gì Thẩm Tinh Đường biết.

Ông Khâu nghiêm túc nhìn Thẩm Tinh Đường, "Lúc ở Khâu Tân, tôi thấy có chút hứng thú với cậu bạn thợ bảo trì trong căn cứ của cô. Tuy còn trẻ, nhưng lại  điều khiển và sửa chữa cơ giáp cực kỳ thành thạo, xét về tư chất thiên phú, cậu ấy cực kì tài năng, nhưng lý lịch lại quá sạch sẽ."

Thẩm Tinh Đường nhìn ông Khâu, "Ý của ngài là gì?"

Ông Khâu đẩy một bản lý lich khác cho Thẩm Tinh Đường, "Ban đầu tôi không điều tra Ứng Trầm Lâm, mà là điều tra cái này."

Khi nhìn thấy nó, Thẩm Tinh Đường đã rất bất ngờ, phần lý lịch kia không có tên, chỉ có một ID.

"Cơ giáp sư đơn chiến Sink, quân đội biên giới và Liên Minh Cơ Giáp là hai hệ thống hoàn toàn tách biệt, quyền hạn của tôi không đủ để tra xét tài liệu trong Liên Minh, Lý Tĩnh Ngôn đã bảo hộ rất tốt." Ông Khâu nhìn nét mặt thay đổi của Thẩm Tinh Đường, "Sở dĩ tôi chú ý đến cậu ta, là vì thanh vũ khí thương pháo được trang bị trên cơ giáp Uyên."

Ông Khâu nhớ lại một cảnh tượng ở Khâu Tân "Trong trí nhớ của tôi, một biển lửa giống như thế đã từng xuất hiện trong biến cố ở khu vực cấm Coria cách đây 20 năm về trước. Khi đó, vật ô nhiễm cấp S biến dị đặc biệt - [ Lửa ] mà Ứng Thiếu tướng tiêu diệt đã thiêu rụi tất cả vật ô nhiễm, không khác gì một biển lửa."

Thẩm Tinh Đường nói: "Liệu ngài có nhầm lẫn gì không? Có rất nhiều Dị Năng Tinh hệ lửa, gây ra biển lửa cũng đâu có ít.

Ông Khâu: "Những người khác có thể không nhận ra, nhưng lúc đó cô và Lý Tĩnh Ngôn đã hợp tác che giấu danh tính của Sink."

"Sếp Thẩm, để tôi kể cho cô thêm một chi tiết, viên Dị Năng Tinh hệ lửa kia đã bị Ứng Tùng Sơn mang đi."

Ánh mắt ông Khâu vô cùng nghiêm túc, đáy mắt đục ngầu mang theo chân thành: "Cô có thể nói cho tôi biết mối liên hệ giữa Sink và Ứng Tùng Sơn được không? Đúng hơn, Ứng Trầm Lâm và Ứng Tùng Sơn có quan hệ thế nào?"

Sau khi hỏi xong, là một khoảng im lặng thật dài giữa hai người.

Lúc lâu sau, Thẩm Tinh Đường mới trả lời: "Sink đã giải nghệ rồi. Tuy bây giờ đã 19 tuổi, không còn được nhận bảo hộ từ Liên Minh nữa, nhưng do hoàn cảnh rất đặc biệt, tôi và chủ tịch Lý vẫn phải giấu thân phận của cậu ấy, đó cũng là lẽ thường."

Cô nói xong ngừng nghỉ: "Về phần Ứng Trầm Lâm... theo tôi được biết thì đứa nhỏ này không có người thân."

Ông Khâu nghe vậy thì sửng sốt.

Lúc hai người đang nói chuyện, ngoài cửa có nhân viên vội vàng chạy đến, giọng điệu gấp gáp: "Ông Khâu! Tổng bộ chỉ huy Tinh Vực số 1, Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang tinh hệ, Liên Minh Cơ Giáp Tinh Vực số 2 đều đang gửi liên lạc đến chúng ta!"

Ông Khâu gạt mọi chuyện sang một bên, vừa ra ngoài, ông đã nhìn thấy giao diện liên lạc hiển thị trên màn hình trung tâm của phòng điều khiển, áp lực từ các bên cuối cùng cũng đã đổ dồn về Coria. Thẩm Tinh Đường theo ông ra ngoài, lập tức nhìn thấy giao diện liên lạc của Lý Tĩnh Ngôn, ngoài ra, cô còn chú ý đến một giao diện khác.

Giao diện đến từ Tổng bộ chỉ huy Tinh Vực số 1, theo phản xạ cô liếc nhìn quân hàm rồi mới nhìn mặt người kia.

Đúng lúc này, một nhân viên Coria kinh hô: "Ôi không! Con quái vật kia! Trung tá Lục đã bị bao vây rồi!"

"Phát hiện có hai tín hiệu cơ giáp trong trạm cơ sở! Bọn họ đang bay đến hỗ trợ cho Trung tá Lục!"

Thẩm Tinh Đường lập tức nhìn sang, bóng dáng của hai chiếc cơ giáp vụt qua.

-

Bên trong khu vực cấm, vật ô nhiễm đã bao vây toàn bộ trạm cơ sở, tuy số lượng không tính quá nhiều nhưng lại rất khó xử lý.

Triệu Nhạc Kiệt chắn trước mặt Quý Thanh Phong, hai người hiện tại đang đối đầu với con quái vật khổng lồ, trước đó xúc tu của nó đã kéo xác Bọ ngựa cái đi, nhưng ai mà biết được một cái xúc tu vừa đi, một cái khác lại đến.

Triệu Nhạc Kiệt chật vật tránh không để bị xúc tu này đánh trúng: "Cái này còn lanh lẹ hơn cái trước gấp mấy lần!"

Khóa lưỡi hái của Quý Thanh Phong không còn sử dụng được nữa, cậu ta đang trốn sau lưng Triệu Nhạc Kiệt, "Đã bảo không đánh được rồi mà, đứng đây chỉ có bị ăn đập thôi, còn chẳng làm sứt được miếng da nào của nó kìa."

Bọn họ đã biết được sức mạnh của xúc tu này, tác dụng khống chế gần như vô dụng, còn các đòn tấn công thì quá yếu đối với nó. Đều là cơ giáp thiên về đánh cận chiến, hai người chẳng có bất cứ lợi thế nào khi đối mặt với xúc tu này, cho dù là xác suất đánh trúng 100% thì cũng chẳng suy suyển được gì hết.

"Cái lùm mía! Bên kia ơi!" Triệu Nhạc Kiệt chợt thấy thứ gì đó, vội vã hét lên.

"Nghiêu Bảo! Nằm xuống!" Quý Thanh Phong hoảng hốt nhìn sang, trông thấy hai chiếc xúc tu đột nhiên chui ra khỏi khu rừng cháy, lao về phía Lâm Nghiêu và quân đội biên giới, hai xúc tu kia vừa nhanh nhẹn lại hung hãn, tràn ra khắp mặt đất trong tích tắc.

Vật ô nhiễm quất xuống đồng thời lao về phía các cơ giáp.

Lâm Nghiêu nghe thấy thế vội vàng nằm xuống đất, xúc tu quét qua đỉnh đầu cậu rồi lao tới cơ giáp sư biên giới gần đó. Bên này, quân biên giới đang chật vật chống chọi với số lượng lớn vật ô nhiễm, đột nhiên bị xúc tu hung hãn tấn công, bọn họ vội vàng né đi, nhưng một cơ giáp vẫn không tránh khỏi bị xúc tu đánh bay.

Trên kênh liên lạc cơ giáp sư quân biên giới, Trung tá Lục đã nhiều lần cho nổ tung đám ô nhiễm xung quanh. Nhiệm vụ lần này là do hắn chỉ huy, cũng là đội tiên phong, trong số năm thành viên, có hai cơ giáp trinh sát, khả năng tấn công yếu hơn một chút, cơ giáp vừa nãy bị đánh bay chính là một trong hai cơ giáp trinh sát đó, cũng là cơ giáp sư lần đầu thực hiện nhiệm vụ trong khu vực cấm.

Khi Trung tá Lục vội vàng chạy đến hỗ trợ, thì xúc tu đã lao nhanh đến cơ giáp kia, hơi cuộn mình lại rồi trói lấy chiếc cơ giáp.

Các cơ giáp sư KID và Tật Phong chứng kiến cảnh này đều thầm nghĩ Thôi xong rồi!

Một giây sau đã thấy xúc tu kia kéo cơ giáp lui về.

Quý Thanh Phong hét lớn: "Thất thần cái gì nữa! Đừng để chiếc cơ giáp kia bị kéo đi!"

Triệu Nhạc Kiệt ngăn một cái xúc tu lại: "Bị kéo đi là hết đường trở về đó!"

Lâm Nghiêu lập tức bật dậy lao đến cứu viện, nhưng đã bị một số vật ô nhiễm chặn đường. Trung tá Lục vòng qua rừng cây, bắn nổ tung từng vật ô nhiễm, nhìn chiếc cơ giáp đang ngày càng kéo đi xa.

Đúng vào lúc này, hai chiếc cơ giáp bay vụt qua, một loạt đạn pháo lập tức thổi bay vật ô nhiễm trước mặt hắn.

Sự hỗ trợ bất ngờ khiến người bên quân biên giới khựng lại. Giây tiếp theo, bọn họ thấy hai chiếc cơ giáp kia đã lao nhanh vào trong khu rừng cháy, hai phát pháo đồng thời nổ tung trên xúc tu, ánh mắt Trung tá Lục nhìn chằm chằm vào hai người kia, "Đề Áo và —"

Cơ giáp Đề Áo đi trước mở đường, theo phía sau là một cơ giáp khác.

Hai chiếc cơ giáp một trái và một phải đang lao về một hướng. Pháo năng lượng và pháo lôi từ trong tay cùng lúc xuất kích, trong thời gian cực ngắn đã mở ra một con đường vào trong rừng.

---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz