ZingTruyen.Xyz

[Edit/Ongoing] Mối Quan Hệ Mất Khống Chế

CHƯƠNG 1: Đội điều tra của Đế Quốc

Milkteasaltfish

Editor: All Day Sleep

Beta: Cá Muối Full Topping

Nội dung: Tôi đến để bắt cậu

______________________________________

Ngân hà đế quốc có hơn ngàn vạn trạm không gian, nơi nghèo nhất và nhỏ nhất có lẽ là trạm không gian Ma Tước thuộc vùng biên giới.

Nghèo đến mức nào?

Chính là bất kì kẻ trộm vũ trụ nào đi ngang qua cũng lười liếc mắt nhìn thêm một chút.

Nghèo thì nghèo, nhỏ thì nhỏ, thế nhưng trạm không gian Ma Tước vẫn có đầy đủ ngũ tạng*, cũng có toàn bộ ngũ độc*.

*五脏 ( ngũ tạng ): Ở đây mình nghĩ chắc có ý nói là dù nghèo và nhỏ nhưng đất nước vẫn đầy đủ dịch vụ và những thứ cần có.

* 五毒 ( ngũ độc ): Gồm 5 loại động vật: bọ cạp, rắn, rết, thạch sùng và cóc. Đây là 5 động vật có chứa lượng độc tố có thể giết chết người nhưng cũng là phương thuốc quý để trị bệnh, trị độc.

Ăn cắp trái phép, tội phạm buôn lậu, tội phạm trốn trại, doanh nhân bất hợp pháp, có đầy đủ loại người xấu xa so với bên ngoài.

Có điều dường như bởi vì quá nhiều kẻ xấu, mà ngược lại nơi này duy trì được một thế cân bằng vi diệu, cũng trong mười mấy năm gần đây, dần dần trở nên phồn hoa hơn.

Được hoan nghênh nhất trạm không gian Ma Tước chính là một cửa hàng bán đồ ăn hỗn tạp, hôm nay tuy đã đến giờ cơm, nhưng bởi vì có ba tên tội phạm quỷ lạp đang ngồi trong quán, cho nên cửa hàng đang cực kỳ vắng vẻ. " Quỷ lạp " thuộc một nhánh tội phạm vùng biên giới hung ác nhất, cho dù là người dẫn đường, cũng né xa bọn chúng nhất.

Toàn thân ba người này dữ tợn, cao lớn vạm vỡ, tóc được vuốt cao, giống như một con nhím, làn da có hơi xám nhạt, trên cánh tay còn xăm một mảng lớn.

Đại ca của chúng dạo gần đây đang còn dưỡng thương, lúc này bọn chúng mới có cơ hội để ra ngoài hù dọa, ở trong tiệm vừa ăn đồ ăn, vừa ba hoa khoác lác, giọng nói oang oang như sợ người ta không nghe được " Sự tích anh hùng" của bọn chúng.

Màng nhĩ chủ tiệm như sắp bị phá thủng, cũng không dám nói gì, chỉ có thể đưa lưng về phía bọn chúng, lặng lẽ thở dài.

" Ông chủ, cho tô bún, phải siêu cay." Một thanh niên cao gầy chậm chạp đi vào tiệm, tùy tiện chọn một chỗ ngồi xuống.

Lúc đầu ba người kia còn muốn nhìn xem ai không có mắt như vậy, kết quả vừa nhìn thấy thanh niên trẻ tuổi bước vào, thì lập tức im miệng, vội vàng cúi đầu xuống ăn bún, thậm chí ngay cả động tác đứng dậy cũng trở nên nhã nhặn hơn.

Ông chủ vừa thấy thanh niên, có chút buồn cười và bất đắc dĩ nói: " Không phải con đang bị giam trong tù hay sao? Làm sao lại xuất hiện ở đây?"

Lâm Giang Việt lười biếng nói: " Hít thở không khí."

Cậu nói xong, con ngươi màu lam nhẹ nhàng nhìn lướt qua phía bên cạnh, tầm mắt dừng trên ba tên tội phạm kia: " Quỷ lạp à."

Ba tên tội phạm bị gọi tên kia chủ có thể cười khì khì với Lâm Giang Việt.

" Anh Lâm à, khéo thế này."

Lâm Giang Việt: " Đại ca của các người đang bị thương à?"

Tên tội phạm nhạt nhẽo cười nói: " Rất khỏe rất khỏe, cảm ơn anh Lâm thủ hạ lưu tình, ngài ấy cực kỳ khâm phục anh, còn nói, hôm nào mời anh uống rượu ăn thịt."

Lâm Giang Việt vén mũ áo choàng, lộ ra một khuôn mặt kiêu ngạo với mái tóc trắng, chỉ có điều khi ánh sáng rọi xuống, lại ánh lên một màu vàng nhàn nhạt.

" Hắn chắc là muốn chửi ầm lên, sau đó hận không thể uống máu của tôi, ăn thịt của tôi đi." Lâm Giang Việt híp mắt cười, đôi mắt đào hoa ngước lên, xinh đẹp mà lại có sự quyến rũ, người bị gương mặt của cậu lừa gạt, nhiều như số lượng hành tinh của Ngân Hà Đế quốc.

Ba tên tội phạm bị vạch trần, cũng chỉ pha trò đùa cợt, thanh toán tiền bún, vội vàng chạy mất.

Chủ tiệm đếm tiền, vui vẻ nói: " Cũng may là con đến đây, bọn chúng cũng đi rồi, ta còn thu được tiền ăn."

Nếu như không có Lâm Giang Việt, ba tên tội pham kia có lẽ sẽ ăn không trả tiền.

Lâm Giang Việt thúc giục nói: " Vậy người nhanh lên đi, con đói muốn chết rồi."

Chỉ một lúc sau, chủ tiệm bưng lên một tô thập cẩm nóng hổi, sau đó ngồi bên cạnh, thuận tiện hỏi: " Nghe nói hôm qua con đi qua phân khu năm, làm sao? Ở trong tù chờ chán, gặp được tình cũ rồi? "

Trạm không gian Ma Tước có tổng cộng 8 khu, công năng rõ ràng, phân khu năm chính là cái mà họ gọi là phân khu Tình Sắc.

" Con đâu có tình cũ nào." Lâm Giang Việt mỉm cười, " Người tình lớn nhất của con chính là tiệm bún này đây."

Ông chủ tiệm cũng không hỏi nhiều, chỉ thở dài nói: " Con nhìn con xem, có rảnh thì đi qua nơi kia, tại sao lại không đi điều tra, nếu như lúc đó con điều tra ra được chút gì, đến lúc đó cũng chẳng bị động."

" Lần này trong đám người chết kia có người của đại gia tộc, chỉ sợ sự việc sẽ không dễ dàng cho qua, con để tâm chuyện của bản thân một chút đi." Trong giọng nói của chủ tiệm có vài phần thật lòng quan tâm.

Một năm trước, đế quốc phái nhiều tiểu đội đi tìm mỏ tinh thạch, vì đế quốc tìm kiếm nguồn năng lượng mới, trong đó có một đội một tháng trước đã đến tinh khu mười hai. Bởi vì tinh khu này tội phạm hoành hành, tuyến đường phức tạp, đó là lý do tiểu đội chi ra một số tiền lớn để thuê Lâm Giang Việt làm người dẫn đường.

Mười ngày trước, tiểu đội này gặp nạn trong một mỏ quặng của tiểu hành tinh, thương vong vô cùng nghiêm trọng, toàn bộ lính canh trong đội gặp nạn, ngay cả một thi thể hoàn chỉnh cũng không thể tìm được. Nhưng Lâm Giang Việt lại có thể trốn thoát, đó là lý do cậu trở thành người bị tình nghi lớn nhất, bị giam trong ngục giam hành tinh ( remote-hẻo lánh) Thụy Mạc Tì.

Ban đầu, Lâm Giang Việt không đảm nhiệm chuyện ở mỏ quặng, đơn giản là những người đó tự tìm đường chết nên mới xảy ra sự cố, cậu không có trách nhiệm nhiều lắm, ngay cả nhân viên chấp hành ở Thụy Mạc Tì cũng cảm thấy đây là chuyện ngoài ý muốn. Kết quả không biết có phải bởi vì có người chết là người của gia tộc Edward hay không, Đế Tinh cực kỳ coi trọng, dĩ nhiên phái tiểu đội lính canh hành động đặc biệt đến điều tra nguyên nhân tai nạn.

" Con rất để tâm bản thân nha, bằng không làm sao vừa mới ra tù liền tới đây lấp đầy bao tử chứ?" Lâm Giang Việt hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Chủ tiệm bị cậu nói đến nghẹn.

Lâm Giang Việt thấy thế liền an ủi nói: " Con là một người rất tiếc mạng, quặng mỏ là chuyện phát sinh ngoài ý muốn, con không chịu nhiều trách nhiệm, đến tra hỏi thì sẽ phối hợp, không có việc gì."

" Hy vọng là như vậy, ai biết bọn họ có bắt con để giận cá chém thớt hay không chứ." Chủ tiệm thấy vậy liền vui vẻ, " Người như chúng ta, ở trong mắt những người quyền quý ấy, bất quá chỉ là một cái mạng quèn."

Lâm Giang Việt trêu đùa nói: " Con đây không phải là muốn ăn nhiều một chút, miễn cho sau này không được ăn đến nơi đến chốn hay sao."

" Đi đi đi, đừng nói mấy điều không may." Chủ tiệm lại hỏi cậu, " Tiểu đội lính canh hành động lần này là ai dẫn đầu?"

Lâm Giang Việt đang xem <<Kênh tin tức Đế Tinh>> đưa tin, toàn bộ màn hình tin tức xuất hiện một khuôn mặt lạnh lùng.

Cậu chăm chú nhìn người trong tin tức, lúc này trên mặt cậu không còn ý lười biếng nữa, còn thêm một vài phần nghiêm túc.

【 Đội trưởng đội lính canh chuyên về hành động - Tạ Diên vinh hạnh nhận được " Huân chương hành tinh rực rỡ", lần này rất vinh hạnh lấy được huân chương nói lên...... 】

" Tạ Diên?" Chủ tiệm mở to hai mắt nhìn, hoảng sợ nói, " Tại sao lại phái cậu ta đến?"

Tạ Diên là người dẫn đường cấp S, có nghĩa hắn là người dẫn đường không thể đánh giá được giới hạn tối đa của năng lực.

Từ sau khi hắn tốt nghiệp đại học quân đội A, bởi vì có chút nguyên nhân, rời khỏi quân bộ vĩ đại đang tranh luận với hắn, mà lựa chọn tham gia đội lính canh chuyên về hành động, đến nay tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ là 100%, được hoàng đế bệ hạ sâu sắc tín nhiệm, được gọi là " Lưỡi kiếm sắc bén của đế quốc"

Hắn hoàn hảo giống như không có chút khuyết điểm nào.

Lâm Giang Việt thuận miệng đáp: " Chắc có lẽ là ở gần."

Chủ tiệm không chút phản ứng quay sang, vô thức "Hả" một tiếng, sau đó chẳng biết tại sao hỏi: " Đây là cái lý do gì?"

Lâm Giang Việt giải thích: " Từ đế tinh đến nơi chim còn không thèm đậu* của chúng ta, đừng nói tới phi thuyền kiểu mẫu thông thường bay trên không, ngay cả phi thuyền với tốc độ cao nhất bay đến đây cũng phải ba tháng, chờ đế tinh tới đây điều tra, rau hoa cúc vàng cũng đã lạnh*, đúng lúc Tạ Diên ở tinh khu mười một, liền thuận tay tiếp nhận nhiệm vụ điều tra này."

*鸟不拉屎: Ý chỉ một nơi hoang vắng, theo raw là chim còn không thèm ẻ mà thấy hơi tục nên thay lại cái này.

* 黄花菜都凉了: đợi rất lâu

Chủ tiệm lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra, nhưng ông rất nhanh bắt được trọng điểm kia, vui mừng nói: " Con biết rõ động thái của cậu ta như vậy, xem ra cũng là viết ra được một bài tụng kinh*."

*做了功课的: Chắc có lẽ muốn nói đoán được ý một người khó đoán vậy là một chuyện rất lớn lao.

" Nói nhảm, con rất tiếc mạng, đối với những người muốn tới điều tra con, ít nhất cũng phải nghe ngóng một chút."

Chủ tiệm nhắc nhở nói: " Nghe nói Tạ Diên là một người dẫn đường cấp S? Vậy hẳn là rất mạnh, con cẩn thận một chút."

Người dẫn đường cực kỳ quý hiếm, người dẫn đường cấp S lại càng hiếm hơn, ở mười hai tinh khu, chủ tiệm còn chưa thể gặp qua người dẫn đường cấp S, cho nên chủ tiệm chỉ biết là người dẫn đường cấp S hẳn là rất mạnh, nhưng lại không có khái niệm rõ ràng.

" Đã biết rồi đã biết rồi." Lâm Giang Việt miễn cưỡng ứng phó, " Con còn sợ người dẫn đường và lính canh đế tinh quý giá kia, ở nơi rác rưởi này của con sợ đến tinh thần sụp đổ đấy chứ, đừng đến lúc đó lại đổ hết lên đầu con."

Chủ tiệm hiểu rõ tiểu đội tìm kiếm của đế quốc kia để lại cho Lâm Giang Việt ấn tượng không tốt.

Chủ tiệm cũng đã gặp qua bọn họ, đối với năng lực bọn họ tổng kết lại cũng chỉ bình thường, chỉ là ỷ vào xuất thân tốt, mới có thể nhận được nghề nghiệp hiện tại, nếu như không có Lâm Giang Việt dẫn đường, tại tinh khu này, giây phút ở lại đây đã bị đám tội phạm ăn tươi nuốt sống, hoặc là bay vào tiểu hành tinh nguy hiểm, nơi là bãi rác vũ trụ.

Chủ tiệm lại nhìn thoáng qua Tạ Diên trong bản tin, lúc này Tạ Diên đang tiếp nhận " Huân chương Hành tinh rực rỡ" từ trong tay hoàng đế bệ hạ, đối mặt với người thống trị tối cao của đế quốc, khuôn mặt còn bị ống kính hướng về, mặt hắn vẫn không chút biểu tình, một kiểu mẫu của người không có bạn bè người yêu.

Chủ tiệm thầm nói: " Đội lính canh chuyên về hành động đều là những lính canh lợi hại nhất của đế quốc, do hoàng đế tự tay lựa chọn, mỗi lính canh đều có năng lực ở cấp A, Tạ Diên này là một người dẫn đường, cư nhiên lại có thể lên làm đội trưởng của một đám lính canh, thật hiếm có."

Lâm Giang Việt ha ha cười một tiếng, trêu đùa nói: " Nói thật, con rất muốn biết đám lính canh kia đến cùng có bao nhiêu món ăn, có thể nhường cho một người dẫn đường lên làm đội trưởng."

Lâm Giang Việt cũng là một lính canh, cậu là lính canh có kỹ thuật điều khiển phi thuyền và có năng lực cực mạnh, khiến hắn có thể đi ngang qua một tinh khu ở đây.

Không ai biết được cậu ở cấp bậc nào, dù sao cũng là trưởng thành tại một vùng đất không người quản, căn bản không thể thực hiện kiểm tra chính quy.

Chỉ có điều những lính canh đã từng đánh nhau với cậu, cũng không ai muốn nhắc đến cậu nữa.

Lâm Giang Việt ghét bỏ nói: " Con không thích người dẫn đường, cũng chán ghét đồ ăn của đám lính canh, tiểu đội của bọn họ lại có thể tập hợp tất cả những điều con ghét, nghĩ đến một khoảng thời gian về sau còn phải tiếp đãi bọn họ thì lại đau đầu."

Ông chủ hiểu vì sao Lâm Giang Việt không thích những người này, người ở vùng biên giới của tinh khu như bọn họ, cư nhiên tồn tại một sự chán ghét đối với người đế tinh.

Không cần lý do, chỉ đơn giản là không thích.

Bất quá bỏ qua vấn đề nơi ở, không nói về thân phận, chỉ nói tới thuộc tính của lính canh và người dẫn đường, Lâm Giang Việt thân là một lính canh, lại không thích người dẫn đường, chỉ sợ chính là người duy nhất. Đây là chỗ mà ông chủ rất không hiểu.

Bản thân lính canh có 5 giác quan siêu mạnh, sức chiến đấu cao hơn người thường. Nhưng năng lực của lính canh càng mạnh, có thể tính quá tải đối với năm giác quan lại càng lớn, lúc này tinh thần lực của lính canh sẽ phải chịu đựng áp lực cực lớn, dễ tiến vào tình trạng nóng nảy, thậm chí sẽ gặp phải việc tinh thần lực tự ly khai, nguy hiểm đến tính mạng.

Người dẫn đường không những có thể làm cho tinh thần lực của lính canh bình tĩnh lại, sau khi trải qua huấn luyện, còn có thể chiến đấu cùng với lính canh, làm phụ tá của lính canh, phát huy năng lực của lính canh đến mức lớn nhất. Người dẫn đường cấp bậc càng cao, có tác dụng trợ giúp càng mạnh.

Hiện nay, nhân số người dẫn đường được ghi tên trong danh sách của đế quốc càng ít hơn so với lính canh, cho nên đối với lính canh mà nói, có thể phối hợp cộng tác với một người dẫn đường cấp cao, quả thật đúng là một vận may to lớn.

Tuy rằng người dẫn đường đối với lính canh vô cùng quan trọng, nhưng Lâm Giang Việt vẫn rất chán ghét người dẫn đường.

Bởi vì lính canh không có người dẫn đường trấn an, cực kỳ dễ phát điên, cho nên trước kia không nói đến chuyện Lâm Giang Việt có nguyện ý hay không, vẫn luôn chú ý đến cậu giúp cậu liên hệ với những người dẫn đường. Thế nhưng những người dẫn đường được đưa tới để thử trấn an tinh thần lực của cậu đều bị cậu dùng tinh thần lực hù dọa, một đám người vốn là người dẫn đường tính tình ôn hòa nhã nhặn đều hùng hùng hổ hổ mà bỏ đi.

Đó là lí do mà bên ngoài đồn đại rằng Lâm Giang Việt là một tên lính canh ác ma---- một tên lính canh đặc biệt không cần người dẫn đường trấn an. Lính canh hắc ám mạnh mẽ hiếm có, đến bây giờ, đế quốc chỉ xuất hiện một vị lính canh ác ma duy nhất.

Chẳng qua cũng có người nói, tinh thần lực của Lâm Giang Việt sắp bị sụp đổ, bằng không, làm sao lại phát điên lên giết người của đội tìm kiếm đế quốc? Trong số những người chết có người của đại gia tộc, nghe nói thi thể không thể tìm thấy, nói không chừng là do Lâm Giang Việt phát điên ăn mất rồi.

Còn có người nói, Lâm Giang Việt đâu có mạnh vậy, người này khẳng định là bên ngoài khoe tài hiếu thắng, sau lưng ngấm ngầm tìm người dẫn đường trấn an.

Mặc kệ bên ngoài đồn đại thế nào, mọi người đều biết một chuyện, chưa ai nhìn thấy bộ dạng thật của tinh thần lực của Lâm Giang Việt.

Lâm Giang Việt nói chuyện xong, cuối cùng cũng có thể ăn tô bún đã hơi nguội, lúc này bản tin trên màn hình đã chiếu tới tin tức nghiên cứu sinh vật học.

[ Gần đây, kỹ thuật nghiên cứu về gen sinh vật có đột phá mới, điều này đối với việc chữa bệnh......]

Đột nhiên, trên màn hình tin tức nhảy ra thông báo nhắc nhở, trong màn hình xuất hiện gương mặt của một thiếu niên ba ba* gầy ốm.

Lâm Giang Việt ấn nút nhận, hình ảnh bất động trở thành người có thể cử động.

Vẻ mặt thiếu niên ba ba kia bối rối: " Đại ca! Đội điều tra sớm đã tới rồi! Bọn họ không đi bằng tuyến đường an toàn của chính phủ, mà là đột nhiên xuất hiện ở tuyến đường Long Tượng."

Từ tinh khu 11 đến tinh khu 12, có tổng cộng mười tuyến đường an toàn do chính phủ xây.

Lâm Giang Việt cũng phái người trông coi, để cho bọn họ có tin tức về phi thuyền của Tạ Diên thì sẽ liền thông báo cho cậu.

Kết quả Tạ Diên không đi tuyến đường an toàn của nhà nước, mà lại đi ở tuyến đường Long Tượng, đây chính là một tuyến đường buôn lậu......

Lâm Giang Việt dùng đũa trong tay đảo đảo nước bún, xem ra Tạ Diên so với tưởng tượng của cậu có chút thú vị.

" Đại ca, anh mau trở về đi." Thiếu niên ba ba gầy ốm sốt ruột nói, " Đừng để chuyện trước còn chưa rửa sạch được, lại nhận thêm một tội vượt ngục."

Lâm Giang Việt đúng là nợ nhiều không đè thân*, cậu nhàn nhã đặt tô bún xuống: " Kêu lão một mắt giúp tao kéo dài thêm thời gian với phi thuyền của Tạ Diên, coi như là để trả nợ ân tình của tao lần trước."

* 债多不压身: Đây là một câu thành ngữ của Trung Quốc, có ý nghĩa nợ nhiều rồi nợ thêm nữa cũng chẳng hề gì, tiếng xấu sẵn rồi, xấu thêm chút nữa cũng không sao.

Lão một mắt là một tên tội phạm buôn lậu có tiếng, hiện tại đang hoạt động gần tuyến đường Long Tượng.

" Dạ dạ, vâng!" Thiếu niên ba ba gầy ốm kia vội vã truyền tin.

Lâm Giang Việt nói với ông chủ: " Con đi về ngồi tù trước, chúc người làm ăn thịnh vượng, lần sau con lại đến ăn."

Ông chủ: " Được, con cũng nhớ chú ý an toàn."

Năm phút sau, ông chủ nhìn thấy một chiếc phi thuyền được chắp vá bay nhanh như gió rời khỏi trạm không gian.

Chiếc phi thuyền này tuy rằng cũ nát, nhưng lại là phi thuyền nổi tiếng tại tinh khu xa xăm này.

Bởi vì nó là phi thuyền của Lâm Giang Việt.

Phi thuyền của Lâm Giang Việt chỉ dùng các loại vật phẩm đã bị vứt đi, lắp ráp thành hàng secondhand, cậu còn thường vớt những chiếc xác phi thuyền không ai muốn về, có thể sửa lại dùng liền tiếp tục dùng.

Từ trạm không gian Ma Tước Lâm Giang Việt đứng trước ngục giam hành tinh Thụy Mạc Tì, bên ngoài có 3 tuyến đường an toàn có thể đi, bên trong còn có một tuyến đường buôn lậu, càng gần càng nhanh.

Lâm Giang Việt là chạy về tù giam, tất nhiên là phải đi đường tắt.

Nhưng cậu vừa mới tiền vào tuyến đường một phút đồng hồ, một chiếc phi thuyền ngân hà màu đen có họa tiết như những linh hồn người chết, đột nhiên xuất hiện phía trên cậu.

Tiếp theo, một mạch sóng điện từ phát ra từ chiếc phi thuyền màu đen, giống như một cái lưới vô hình, đánh úp về phía phi thuyền của Lâm Giang Việt.

Bị lưới che phủ trong chớp mắt, phi thuyền của Lâm Giang Việt nhanh chóng không khống chế được, tự động tiến vào trạng thái ngủ đông khẩn cấp.

Lâm Giang Việt nhìn thấy chiếc phi thuyền ngân hà màu đen chậm rãi đến gần.

Cậu liếc mắt nhìn một cái thì liền nhận ra đây là phi thuyền chiến đấu mới nhất của khoa học kỹ thuật đặc biệt Đế Tinh.

Thiết kế mới nhất, bố trí cao cấp nhất, khoang điều khiển cũng rộng rãi thoải mái nhất, dù là tội phạm buôn lậu hay kẻ có tiền cũng không đủ đẳng cấp để mua.

Lâm Giang Việt chỉ nhìn thấy qua tin tức.

Phá vỡ phi thuyền nhỏ làm cậu có hơi đỏ mắt, lòng chua xót.

__________________________________________________

Con Ba Ba cho bạn nào chưa bít:

Ba Ba cũng là một loài bò sát thuộc giống Rùa nên nó cũng được gọi với một cái tên khác là Rùa Mai Mềm

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz