ZingTruyen.Xyz

Edit Nph Moi Lan Xuyen Qua Mo Mat Deu Bi Bach Bach Bach Quyen 1

Edit: bé Cá ~ - @cacabaymau641
Beta: Sa ~
=================

5. Vào Cục cảnh sát

-
Dung Dục và Lăng Chuẩn ăn quen mùi ngon, hai người lôi kéo Nguyễn Kiều Kiều làm hết lần này đến lần khác.

Nguyễn Kiều Kiều phát hiện tố chất thân thể sát thủ này thực sự vô cùng tốt, sự mềm dẻo càng hơn hẳn người thường, cô thậm chí còn có thể thực hiện mấy tư thế yêu cầu độ khó cao một cách dễ dàng, Dung Dục cùng Lăng Chuẩn càng cảm thấy đã nhặt được bảo bối, may mắn lúc trước đã không phí phạm của trời, trực tiếp làm chết cô.

Sau khi ba người thỏa mãn, từ sớm đã không thấy bóng dáng Mục Dịch, nhưng cũng không có ai để ý đến điểm này.

Nguyễn Kiều Kiều mở cửa phòng tắm chuẩn bị rửa sạch một thân dính nhớp, lại phát hiện Mục Dịch tưởng như đã rời đi từ sớm lại đang thoải mái ngâm mình trong này.

Hử?

Nguyễn Kiều Kiều vọc tay vào bồn tắm, nước lạnh?

Người đàn ông này ở đây ngâm nước lạnh, không lẽ để hạ hỏa?

Ánh mắt kinh ngạc của cô đối diện với đôi mắt đen láy của Mục Dịch, sau đó hắn vươn cánh tay dài kéo cô vào bồn tắm, bọt nước liền văng tung tóe khắp nơi, cô bị ngã xuống nước lạnh như băng nhưng sau lưng lại dán vào lồng ngực ấm áp của người đàn ông.

Ngâm nước lạnh mà còn nóng như vậy? Xem ra không phải "hỏa" bình thường nha.

Khóe môi Nguyễn Kiều Kiều nhẹ nhàng cong lên, Mục Dịch bắt gặp nụ cười này của cô chợt sinh ra cơn tức, bèn vươn bàn tay lớn về phía cô.

Cô cứ tưởng hắn muốn đánh mình, không ngờ hắn lại giữ cằm của cô, cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng.

Nguyễn Kiều Kiều có chút kinh ngạc, tuy cô cùng ba người đàn ông này lăn giường đến khí thế ngất trời nhưng đây lại là nụ hôn đầu tiên.

Tuy rằng Dung Dục cùng Lăng Chuẩn rất nhiệt tình với cô, nhưng hiển nhiên chỉ xem cô như thú vui tiêu khiển, mà phản ứng của Mục Dịch lại giống như đã động tâm với cô.

Quả nhiên là người đơn thuần nhất trong bốn người đàn ông.

Nguyễn Kiều Kiều không từ chối nụ hôn này, nhưng cô cũng không đáp lại, tùy ý để hắn đưa đầu lưỡi vào chơi đùa, vẻ mặt cô vẫn bình tĩnh như cũ.

Phát hiện sự thờ ơ của cô, Mục Dịch tăng thêm lực như muốn trừng phạt, sau khi lui ra ngoài lại cắn một cái lên cánh môi mềm mại.

Nguyễn Kiều Kiều thậm chí còn không thèm nhăn mày, so với các loại vết thương mà cơ thể này đã chịu đựng, loại đau đớn này không có gì đáng nói.

Hắn kéo cô vào bồn tắm hôn môi một hồi, lại không rên một tiếng mà kéo cửa đi ra ngoài, mặc kệ thân thể vẫn còn sũng nước, quả thật không thể hiểu nổi, tên Mục Dịch này đúng là hỷ nộ vô thường.

Nguyễn Kiều Kiều mừng thầm trong lòng, ít ra Mục Dịch không thú tính quá độ, không lôi kéo cô làm ở trong phòng tắm lạnh lẽo này.

Trước đó hai tên người đàn ông Dung Dục và Lăng Chuẩn đã kéo cô làm nhiều lần như vậy rồi, cho dù thân thể này có dẻo dai đến đâu, cũng sợ tiểu huyệt này sẽ tiêu mất.

-

Hơn mười ngày sau, Nguyễn Kiều Kiều cũng chưa từng gặp lại Mục Dịch, ngược lại là Lăng Chuẩn cứ đều đặn đến đây mỗi ngày, giống như một con gấu Teddy, không biết mệt mỏi cùng cô bồi dưỡng sự ăn ý ngầm trên giường.

Mà Dung Dục mỗi tuần cũng sẽ tới đây hai ba lần, tên đàn ông này biểu hiện ra ngoài là một người không nặng dục mà càng thích cùng cô nói chuyện, tùy ý tán gẫu các loại đề tài khác nhau, cũng không để bụng cô có nghe hay không, khiến cho Nguyễn Kiều Kiều không hiểu ra làm sao.

Bất quá cô rất vui khi nhân thiết lần này là một người vô cùng lạnh lùng, tuy rằng trở thành tù nhân, nhưng cũng không thua kém những người khác, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể đưa ra một vài yêu cầu quá đáng, rồi lại đều được thỏa mãn từng cái một.

-

Sự cân bằng kỳ lạ lại vi diệu này cuối cùng đã bị phá vỡ bởi nữ chủ.

Nữ chủ dường như quyết tâm tìm ra tổ chức sát thủ của Nguyễn Kiều Kiều, sau khi bắt được cô tất nhiên sẽ không buông tha manh mối này, liền mạo hiểm âm thầm đặt thiết bị nghe lén trong phòng của cô.

Vì thế, lần tự mình tìm đường chết này, nữ chủ cũng đã tự vạch trần thân phận cảnh sát chìm của mình.

Lần này không có ân oán gút mắc Mục Dịch lăn giường cùng cô ta , đối phương thậm chí không nhận ra, Hạ Tuyết bèn bị trói đưa đến trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.

Dung Dục rõ ràng không có hứng thú với con chuột nhắt này, hắn đưa cô ta đến trước mặt Nguyễn Kiều Kiều là để giết gà dọa khỉ, xem xem phản ứng của Nguyễn Kiều Kiều tựa hồ càng có thể khơi dậy ác ý xấu xa của hắn.

"Cô nghĩ tôi nên làm gì với cô cảnh sát nhỏ này, cô ta lại dám cài máy nghe lén trong phòng này, nói không chừng còn nghe được không ít lần chúng ta làm tình đấy."

Dung Dục ngồi trên ghế, một tay ôm lấy eo nhỏ Nguyễn Kiều Kiều, để cô ngồi trên đùi mình, khóe môi hắn mỉm cười nói nhỏ bên tai cô.

Sắc mặt Nguyễn Kiều Kiều vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang chửi thầm.

Nữ chủ yếu đuối như vậy thực sự có ổn khum?

Nếu giờ cô không chịu giúp cô ta, dựa theo phong cách của mấy nam chủ này, cô ta có khả năng chết sẽ trong bụng của dã thú, chẳng lẽ cô nên kiến nghị bọn họ "làm" nữ chủ một lần trước, có lẽ lăn qua lăn lại sẽ lăn ra tình cảm với nữ chủ, rồi sẽ luyến tiếc giết cô ta, mạng nữ chủ liền được bảo vệ?

May mắn vẫn còn hào quang nữ chính ở đây, tiếng chuông báo động chợt vang lên, có rất nhiều cảnh sát ập vào.

Một cứ điểm bị bại lộ, mấy người Dung Dục mặc dù khó chịu nhưng cũng đã chuẩn bị chu đáo, nhanh chóng sơ tán một cách có trật tự.

Làm sao Nguyễn Kiều Kiều có thể bỏ qua cơ hội để chạy trốn tốt như này, bèn vội vàng nhân hỗn loạn trốn đi.

Với tính cách của mình, cô tất nhiên sẽ không sẵn sàng làm tù nhân, cô còn quyết tâm sẽ tìm tổ chức ban đầu để báo thù.

Nhưng Nguyễn Kiều Kiều thật sự không ngờ Hạ Tuyết thực sự để mắt đến cô, thậm chí còn không ngừng đuổi theo cô, hơn nữa đám người Dung Dục cũng đuổi theo muốn chặn đường cô. Hai mặt đều là địch, mắt thấy sắp rơi vào trong tay đối phương.

Ngay vào lúc mấu chốt, Nguyễn Kiều Kiều lựa chọn đầu nhập vào phe cảnh sát, bị mang còng tay áp giải lên xe cảnh sát.

Đối với lựa chọn của cô, hệ thống cũng có chút khó hiểu.

"Ký chủ, nói thực ra, mấy người đàn ông Dung Dục đối với cô thực sự không tồi, các yêu cầu của cô trên cơ bản đều sẽ thỏa mãn, vì sao cô lại thà ngồi trong lao ngục ăn cơm tù?"

Nghe vậy, Nguyễn Kiều Kiều cười không nói một lời, nhìn Hạ Tuyết đang ngồi chung xe có chút ý vị thâm trường.

-

Khi đến cục cảnh sát, ở phòng thẩm vấn, một người đàn ông mặt mày anh tuấn ăn mặc một thân cảnh phục thẳng thớm xuất hiện, hệ thống cũng lập tức hiểu luôn.

Trong cốt truyện gốc, nữ chủ luôn yêu thầm một nam thần suốt nhiều năm kể từ khi còn học ở học viện cảnh sát.

"Cô thực sự tính toán ngủ với người đàn ông này?"

Tuy rằng hệ thống đã nhìn ra ký chủ nhà nó mặt dày vô sỉ không từ thủ đoạn như nào, nhưng một người là quân nhân, một người là sát thủ, thân phận đối chọi gay gắt như nước với lửa.

Có vẻ như nhiệm vụ này khá khó thực hiện, chưa kể hiện tại ký chủ đã trở thành tù nhân.

"Ai nói cứ bị bắt vào đồn cảnh sát liền nhất định sẽ ngồi tù? Bọn họ không có bất cứ chứng cứ nào về việc ta phạm tội nha." Nguyễn Kiều Kiều lộ ra nụ cười tự tin.

Hệ thống nhất thời không nói nên lời.

Đúng như Nguyễn Kiều Kiều nghĩ, mặc dù cô bị bắt ở đồn cảnh sát, nhưng cảnh sát lại không có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh cô có tham gia phạm tội, thậm chí cứ điểm mà họ chiếm kia, bởi vì đám người Dung Dục sớm đã có sự đề phòng nên tư liệu đã bị dọn sạch không còn một mảnh, mà cho dù bắt được mấy tên lâu la, cũng thẩm vấn không ra bất cứ thông tin hữu ích nào.

Nguyễn Kiều Kiều có thể quang minh chính đại mà rời cục cảnh sát, nhưng cô lại chủ động đưa ra đề nghị hiệp trợ cảnh sát điều tra, với điều kiện cô phải được tham gia vào kế hoạch bảo vệ nhân chứng.

Hơn nữa cô đã chỉ định muốn Thẩm Ngạn đích thân bảo vệ cô 24 tiếng một ngày.

Yêu cầu này đương nhiên quá đáng, nhưng từ góc độ cảnh sát mà nói, bọn họ đã quá muốn lần ra manh mối, cũng không muốn vì sự lỗ mãng của nữ chính mà công sức chuẩn bị lâu nay trở nên vô ích.

Hạ Tuyết là người đầu tiên nhảy ra phản đối, cô ta đã thấy nữ nhân này có bản lĩnh quyến rũ dâm đãng cỡ nào, thậm chí như lời Dung Dục nói, cô ta đã thực sự nghe được mấy lần tình thú trên giường của Lăng Chuẩn và Nguyễn Kiều Kiều, xấu hổ đến mức mặt mày cô ta đỏ bừng, vội vàng tắt máy nghe lén, sao có thể để nam thần của mình ở một mình với một người phụ nữ vô liêm sỉ như vậy, thậm chí còn sống chung.

Nhưng Hạ Tuyết chỉ là một nữ cảnh sát nhỏ, đừng nói lần này gây ra một sai lầm lớn, nếu không phải cô ta bại lộ danh tính của mình, chứ nếu không để cứu mạng cô ta thì cảnh sát phải huy động lực lượng cảnh sát lớn bứt dây động rừng như thế.

Vì thế Nguyễn Kiều Kiều được như ý nguyện mà vào ở trong nhà Cảnh sát Thẩm, nhận được sự bảo vệ chặt chẽ.

================
07.06.2023

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz