[Edit] [Np/CaoH] Đốt Cháy Dục Vọng (Dục Cháy) - Cáp Tháp
Chap 4: Xử nam tiểu thịt tươi - Muốn cùng chị chat sex.
Edit: MeiMei1311
Như Nhân về đến nhà lại tắm thêm một lần nữa. Bởi vì nước nóng nên thân thể của cô ửng hồng, lại nhớ đến dư vị giao hoan lúc chiều, hai gò má lại càng thêm hồng.
Cô cảm thấy thật phấn khởi, trừ việc hưởng thụ tính ái ra, cảm giác trả thù Diêu Lỗi cũng khiến cô sinh ra khoái cảm.
Cô bắt đầu ảo tưởng đến phản ứng của Diêu Lỗi sau khi phát hiện mình ngoại tình.
Hắn sẽ thất vọng? Sẽ nổi giận?
Diêu Lỗi rất ít khi nổi nóng với cô, đây cũng chính là lý do mà cô từng hy vọng sẽ không trở thành nguyên nhân khiến bọn họ ly hôn.
Nhưng khi bước ra từ phòng tắm, thấy căn phòng rỗng tuếch, cô không nhịn được thất lạc.
Cô từng chờ mong một gia đình an ổn, nhưng đến cùng phát hiện thứ mình chờ mong thật sự lại là một gia đình ấm áp.
Như Nhân điều chỉnh lại tâm tình, xách balo đến lớp huấn luyện.
Kỳ thật lớp huấn luyện của cô nằm sát bên cạnh trường đại học của Phàn Tinh Thần. Hắn thật sự chẳng có chút phòng bị nào đối với cô, liền ngay cả trường đại học cũng nhất thanh nhị sở* không chút che giấu, thậm chí đến cả việc cha mẹ hắn mua một căn phòng gần trường để tiện cho hắn đi học cũng nói, còn bảo cô sau này có thể đến chỗ của hắn tá túc.
(*nhất thanh nhị sở: hoàn toàn rõ ràng.)
Như Nhân lúc đó hàm hồ chưa đáp ứng. Giờ ngẫm lại, mỗi khi tan học đến đó, cùng hắn vuốt ve an ủi một cái rồi mới về nhà tựa hồ cũng không tệ lắm.
Giảng viên phụ đạo ở lớp huấn luyện của cô là anh em tốt của Diêu Lỗi, cũng là sư huynh của cô, tên Kỷ Tuyên Vũ, cô biết hắn cũng nhờ vào Diêu Lỗi. Diêu Lỗi đối với cô nhất kiến chung tình, không lâu sau liền bày thế tấn công, bọn họ cũng thuận lý thành chương đi đến bây giờ, Kỷ Tuyên Vũ cũng là phù rể trong hôn lễ của cô cùng Diêu Lỗi.
Ai ngờ Kỷ Tuyên Vũ nhanh chóng biến hoá trở thành lão sư của cô, khiến cô không thể không cười khổ. Kỷ Tuyên Vũ đến nay vẫn chưa lập gia đình, dạy ở trường đại học của Phàn Tinh Thần. Hắn cũng có rất nhiều người theo đuổi nhưng không hiểu sao vẫn cứ một mực muốn độc thân, thậm chí cô chưa từng nghe qua việc hắn có đối tượng kết giao.
Như Nhân từng hiếu kỳ hỏi Diêu Lỗi, Kỷ Tuyên Vũ có hay không cái kia.
Anh em tốt bị hoài nghi khiến Diêu Lỗi có chút tức giận, hắn nói không thể nào, ngày xưa lúc đi học, đĩa sex bọn hắn coi đều mượn từ chỗ Kỷ Tuyên Vũ, có thể nói Kỷ Tuyên Vũ chính là cái kho dữ liệu, Diêu Lỗi còn nói... hệ liệt mà Kỷ Tuyên Vũ thích nhất chính là vợ người khác.
Nói xong liền nhìn Như Nhân bằng ánh mắt là lạ, bảo cô tốt nhất vẫn nên chú ý một chút.
Như Nhân cảm thấy thật nực cười, vợ bạn không thể đụng nha.
Như Nhân lại hỏi Diêu Lỗi thích nhất thể loại gì, nhưng Diêu Lỗi dường như không thích vấn đề cô hỏi cho lắm, ôm cô lăn lộn một chỗ.
Bây giờ nghĩ lại, bọn họ lúc đó thật hạnh phúc.
Âm thanh giảng bài của Kỷ Tuyên Vũ trên bục giảng kéo cô về với hiện thực.
Kỷ Tuyên Vũ cao một mét tám bảy, dáng người cân xứng, đeo một bộ mắt kiếng không gọng, nói chuyện ôn hoà, ấn tượng đầu tiên của người khác đối với hắn chính lịch sự nhã nhặn.
Không thể không nói, Như Nhân lúc đó đối với Kỷ Tuyên Vũ cũng có chút hảo cảm. Kỷ Tuyên Vũ đối với mọi người đều một thái độ xa cách, ngược lại sau khi cô kết hôn, quan hệ của cô cùng hắn cũng khá lên một chút. Nhưng hiện tại cũng bởi vì Diêu Lỗi, dường như lại giống lúc ban đầu.
Chương trình học kéo dài hai giờ cuối cùng cũng kết thúc, Như Nhân là người ra khỏi lớp sau cùng, cùng lúc ra khỏi phòng học với Kỷ Tuyên Vũ.
''Có theo kịp bài giảng trên lớp không?'' Kỷ Tuyên Vũ hỏi cô.
Như Nhân gật đầu: ''Tổng thể đều có thể hiểu được, đã lâu rồi không đụng đến, bây giờ học lại cũng hơi tốn sức một chút, nhưng học qua vài khoá cũng khá hơn nhiều rồi.''
Kỷ Tuyên Vũ lại cảm khái nói cô cần phải ra ngoài làm việc, lưu lại trong nhà làm nội trợ mỗi ngày thật sự rất lãng phí tài hoa.
Cuối cùng hắn lại hỏi: ''Diêu Lỗi tới đón em sao?''
Như Nhân tự giễu, ''Anh ấy là người bận rộn, cả tuần cũng chẳng ở nhà được mấy ngày, là em tự lái xe tới.''
Kỷ Tuyên Vũ gật gật đầu, hàn huyên cùng cô vài câu, hắn lát nữa còn phải trở lại trường học một chuyến nên cuối cùng cũng cùng cô tạm biệt.
Như Nhân nhìn bóng lưng cao to của hắn, từ sau khi có tư tưởng buông thả, cô mỗi khi nhìn thấy nam nhân nào đẹp mắt đều sẽ suy nghĩ người đó có hay không thích hợp bên ngoài... đối tượng. Ôi trời, đúng là điên thật mà.
Lúc này Như Nhân mới phát hiện cạnh mình còn có một tên rất dính người.
Phàn Tinh Thần phát tin nhắn trong phần mềm xã giao mà bọn họ quen biết... nói trắng ra là ứng dụng hẹn hò tìm kiếm pháo hữu*.
(*: bạn tình, bạn chịch.)
Phàn Tinh Thần: Tỷ tỷ, chị về đến nhà chưa?
Như Nhân bận lái xe nên vẫn chưa để ý đến hắn, lúc về đến nhà lại thấy có thêm một tin nhắn mới.
Phàn Tinh Thần: Tỷ tỷ, như thế nào không trả lời? Đang ở một chỗ cùng chồng à?
Như Nhân phát hiện Diêu Lỗi vẫn chưa về nhà, rảnh rỗi liền trả lời hắn: Đúng vậy, cậu đoán xem chúng tôi đang làm gì?
Như Nhân nhanh tay ấn gửi đi, sau mới giật mình thấy bản thân có chút lỗ mãng, bất quá tin nhắn cũng gửi đi rồi, chính mình còn mang gông xiềng đạo đức làm cái gì. Chỉ tự trách một lúc, Như Nhân liền khôi phục lại tâm tình.
Yêu cầu chat video của Phàn Tinh Thần hiện lên, Như Nhân liền nhấn từ chối, cảnh giác nhắn: Làm gì vậy?
Phàn Tinh Thần: Muốn nhìn chị một chút, hoặc là để cho chị nhìn.
Như Nhân im lặng: Có gì để nhìn, lúc chiều không phải nhìn rồi sao?
Phàn Tinh Thần: Vẫn chưa nhìn đủ.
Yêu cầu chat video lại được gửi đến, Như Nhân chấp nhận, nhưng đổi camera thành camera sau, quay mấy cái lọ trên bàn trang điểm.
Khuôn mặt anh tuấn của Phàn Tinh Thần xuất hiện trên màn hình, bả vai trơn bóng, giống như không mặc quần áo.
''Tỷ tỷ, sao chị lại cho tôi xem cái này?'' Hắn có chút uỷ khuất nói.
Như Nhân giận cười nói: ''Vậy cậu muốn nhìn cái gì?''
''Nhìn chị.''
Như Nhân sợ lưu lại chứng cứ, không hùa theo hắn, nói: ''Già bảy tám mươi tuổi, có gì hay mà nhìn.''
''Nào có, chị không biết rằng mình rất xinh đẹp sao?''
Như Nhân vẫn cười: ''Chỗ nào đẹp, sao tôi không biết vậy?''
''Gương mặt đẹp.'' Phàn Tinh Thần có chút ngượng ngùng ''Ngực cũng đẹp.''
''...''
''Bên dưới càng thêm đẹp.''
''... Lại nói hưu nói vượn thì tôi cúp đó.''
''A, tỷ tỷ, chị đừng mà ----'' Phàn Tinh Thần nói: ''Tôi thật sự muốn nói chuyện với chị một chút, tôi ở nhà một mình, chính là căn phòng gần trường học á... rất buồn chán.''
Như Nhân nói: ''Nhàm chán thì tự mình chơi đi.''
Phàn Tinh Thần hậu tri hậu giác kịp phản ứng, ngón tay quẹt mũi nói: ''Tỷ tỷ, tôi muốn cùng chị chat sex.''
''...''
Như Nhân giật mình hiểu ra ý tứ của hắn, phiền muộn nói: ''Nói chuyện sạch sẽ chút.''
''A, chị đừng có không nguyện ý, cho tôi xem một chút thôi, tôi chỉ nhìn ngực một chút thôi." Phàn Tinh Thần lại nói: ''Tôi cũng cho chị xem của tôi, chị cũng không thiệt thòi mà.''
Màn hình di chuyển, hắn mới lắp điện thoại xong, tuy không lộ ra hai tay nhưng lồng ngực cùng nửa người dưới chỉ mặc một chiếc quần lót màu đen đều lộ ra hết... cho dù là màu đen, cô vẫn có thể nhìn bên trong phồng lên một khối lớn thật rõ ràng.
Phàn Tinh Thần không nói hai lời, giật xuống quần lót, côn thịt sưng tấy bắn ra ngoài, bị hắn cầm lấy bắt đầu lộng.
''Tỷ tỷ, chị nhìn thấy không?''
''... Có.'' Như Nhân phát hiện giọng nói của mình có chút khác.
Phàn Tinh Thần đưa điện thoại tới gần, cô có thể thấy rõ từng cọng từng cọng lông mu, còn có gân xanh uốn lượn quanh côn thịt, theo động tác hắn mà đỉnh quy đầu phun ra thuỷ dịch màu trắng.
''Tỷ tỷ, chị cũng nên cho tôi nhìn một chút đi.''
Thân dưới của Như Nhân lại bắt đầu khô nóng, hai chân bất giác kẹp chặt. Cô chỉnh điện thoại, đổi thành camera trước, nhưng chỉ để lộ nửa người trên, từ xương quai xanh trở xuống, bụng dưới trở lên.
Cô vẫn mặc chiếc váy liền thân cổ chữ V chưa thay ra, bởi vì lên lớp nên cũng không mặc quá hở hang.
Cử chỉ của cô có chút điên cuồng, kéo ra khoá kéo sau lưng, đem cổ áo tuột xuống khuỷu tay, lộ ra nội ý viền tơ xuyên thấu, chỉ có đỉnh chóp hoa văn dày đặc, còn chung quanh thưa thớt, có thể lờ mờ thấy được nhũ hoa tuyết trắng.
Có thể nghe thấy tiếng Phàn Tinh thần thở dốc rõ ràng, động tác tay của hắn thêm nhanh, côn thịt càng thêm thẳng đứng.
''Tỷ tỷ, chị đổi áo ngực.''
Như Nhân nhẹ nói: ''Đẹp mắt không?''
Phàn Tinh Thần nghiến răng: ''Cởi ra nhìn đẹp hơn, tỷ tỷ, cởi ra đi.''
Như Nhân nghe theo, đem nút thắt phía sau cởi bỏ, áo ngực bung ra rơi xuống, chậm rãi phơi bày toàn bộ khuôn ngực căng tròn.
Như Nhân nhìn hình ảnh chính mình hắt lên trên cửa sổ nhỏ, vú trắng ửng hồng, vì cô thẳng lưng mà run lên nhè nhẹ... ở cửa sổ lớn, bộ phận sinh dục phái nam của hắn dâng trào, hai bức tranh hoạ người như đan cùng một chỗ, trong không khí bốc lên mùi vị hormone dâm mĩ.
Phàn Tinh Thần khó nhịn rên rỉ một tiếng, cho dù cách một chiếc điện thoại nhưng vẫn có thể phát hiện thanh âm của hắn thay đổi.
''Tỷ tỷ, chị thay tôi nắn một cái đi, có được không... bưng lấy hai bên ép vào giữa, đúng vậy... chị nhìn đi, rãnh ngực sâu hoắm này thật mê người... thật đẹp... ách." tiếng nói của Phàn Tinh Thần đứt quãng, hắn thở dốc rên rỉ, ''Thật muốn một ngụm hút lấy đầu vú nhỏ của chị...''
Như Nhân nào đã nghe qua trần trụi tán tỉnh như vậy bao giờ, đầu óc như muốn nổ tung, tay nắn bóp đầu vú không tự chủ được mà dùng sức, cô không kiềm nén được nữa mà bắt đầu thở gấp.
''Tỷ tỷ, chị cũng cảm nhận được đúng không, a... Ân... nghĩ muốn cắm bên trong chị, xuất ra bên trong chị... A... ha...''
Phàn Tinh Thần tăng thêm tốc độ bàn tay, hai tay hắn như đang lấy đá mài dao, mài côn thịt càng thêm sưng to, hai túi nang cũng theo động tác của hắn mà run rẩy rung động.
Như Nhân cảm giác dưới thân có chất lỏng nóng bỏng chảy ra, chỉ muốn nhục bổng to lớn kia lấp đầy, ngăn lại dục triều cuồn cuộn.
''Tôi, tôi cũng muốn...''
Phàn Tinh Thần nghe vậy, giống như nhận được kích thích cùng ủng hộ: ''Tỷ tỷ, chị thích tôi dùng tư thế nào cắm chị?''
''A..." Như Nhân nhớ lại lúc cùng hắn giao hợp, hình ảnh cả hai không mảnh vải che thân giao triền một chỗ đốt cháy lý trí, khiến cô rên rỉ không thành lời ''Phía sau, muốn cậu làm tôi từ phía sau...''
Những lời nói bình thường cô đều thẹn thùng không dám nói nay đều không thể khống chế tràn ra khỏi miệng, âm thanh nhu nhu mềm nhuyễn đem Phàn Tinh Thần đẩy lên đỉnh chóp.
''Tỷ tỷ, tôi chịu không nổi...''
Thông qua màn hình điện thoại, hai tay hắn cầm lấy nhục bổng cọ xát, loát lên loát xuống, trong miệng lộn xộn thở gấp, sau cùng gầm nhẹ một tiếng, màn hình ô uế.
''Quá, quá sung sướng...'' Phàn Tinh Thần không chú ý chà lau màn hình hỏi: ''Tỷ tỷ, ngày mai đến nhà tôi được chứ, buổi chiều tôi không có tiết.''
Dục vọng của hắn đã giải quyết xong, nhưng cô thì vẫn chưa.
Như Nhân không khỏi đáp ''Được.''
Sau khi cúp di động, Như Nhân không khỏi ném nó sang một bên, lăn đến trên giường.
Cô đem chăn nhét vào giữa hai đùi, cũng đem hai tay để ở giữa rồi hung hăng kẹp lấy hai chân, muốn đè ép chỗ kia của mình.
Cô lúc học tiểu học liền vô sự tự thông* học được cách kẹp chân, khi đó không biết nguyên nhân, chỉ cảm thấy thật sướng, nhiều khi lên lớp đều không thể chịu nổi kẹp vài cái.
(*vô sự tự thông: không cần học cũng tự biết.)
Diêu Lỗi vốn là một nam nhân truyền thống nên ở nhà của cô cũng không có gậy đấm bóp.
Như Nhân nhắm mắt tưởng tượng cảnh Phàn Tinh Thần nắm eo mình dùng sức đâm vào huyệt động, dưới thân ướt át, còn có thể nghe được mùi vị của chính mình trong không khí.
Cao triều từ âm đế khiến cô như cá mắc cạn nằm ở trên giường thở dốc, cô suy nghĩ, nếu như có thể cùng nam nhân đồng thời cao trào, đó hẳn là cực lạc trong nhân gian.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz