Edit Nguoi Tinh Ta Nguyen Dam My Am Dung
Theo từng bước đi vào hội trường , ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú vào tôi và hắn .Tôi cùng hắn từng bước đi vàoLăng Đạt Quân cùng với bằng hữu thân thiết hàn huyên . Giới thiệu tôi cho bọn họ . Nhiều vị tổng tài cùng nhiều vị phu nhân , hắn đem tôi giới thiệu cho bọn họ " Vị này chính là Trầm tiên sinh , trợ lí đặc biệt của tôi ."Lòng tôi nghĩ cái danh xưng này thật tuyệt , vẫn là nên lấy cái cớ đi theo bên người hắn .Mọi người nhìn tôi đều nói : " Thật sự là một bộ dáng lịch sự tuấn tú "Tôi vui vẻ mỉm cười : " Toàn bộ đều là nhờ Lăng tiên sinh đề bạt "Ai mà biết hôm nay tôi thiếu chút nữa đã bị đưa vào ngục giam , hiện tại lại bồi tổng tài tham gia tiệc rượu . Đây thật sự là một vấn đề đáng châm chọc nha !Người mà tôi lén lút bán tài liệu công ty lại xuất hiện ở đây. Nhìn thấy tôi liền lắp bắp kinh hãi . Nhưng rất nhanh liền thay đổi sắc mặt , cười cười đi qua đây chào hỏi ." Lăng tổng , khí sắc thật không tồi , lại có chuyện gì thật vui sướng sao ? " Hắn nói với Lăng Đạt Quân , ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào tôi .Đúng là một con cáo già , đã sớm nói sau khi tôi cùng hắn giao dịch , hắn phải giúp tôi qua công ty hắn tìm một cái chức vị . Không thể tưởng được sau khi hắn lấy được thứ mình muốn , liền bỏ tôi ra sau đầu , hại tôi một mình ở lại Lăng Thị lo lắng đề phòng !" Không có chuyện gì ! Chỉ là năm nay vụ mua bán lớn nhất lại bị Quang Vinh tranh đi thôi " Lăng Đạt Quân bất động thanh sắc địa nói." Ha ha , anh không đề cập tới thì tôi thật đã quên mất . Nói về cái vụ mua bán kia , đúng là phải cảm ơn vị Trầm tiên sinh bên cạnh anh " Hắn cười nói.Mặt của tôi nóng lên , trộm nhìn Lăng Đạt Quân vài lần , vẫn nhìn không ra hắn có chút tức giận nào , lúc này trái tim mới yên ổn một chút.Cáo già vẫn tiếp tục nói linh tinh , Lăng Đạt Quân không thèm để ý tới . Hắn nghiêng mặt qua hỏi tôi : "Bên trong này nóng quá , có muốn ra hoa viên dạo một chút không ?"Tôi gật đầu .Hoa viên lúc này không một bóng người . Tôi tựa vào hành lang nhìn lên không trung . Bầu trời nhìn như một nghiêng mực bị đỗ , lộ ra mấy phần loang lổ .Lăng Đạt Quân nhẹ ngàng đặt tay lên người tôi , tôi ẩn ẩn ý thức được sắp có chuyện gì đó sắp phát sinh ." Đêm nay thời tiết không tồi " Tôi không lời dạo đầu vội đánh vỡ trầm mặc lúc này .Hắn cười cười , đột nhiên cúi người xuống hôn lên môi tôi . Tuy rằng tôi sớm đã có ý nghĩ chuẩn bị , nhưng nụ hôn này tới trực tiếp như thế , tôi vẫn có m chút giật mình." Bị dọa sao ? " Hắn hỏi.Tôi lắc đầu." Cậu đã có bạn gái sao ?"" Không có."" Vậy Phương tiểu thư của phòng thiết kế là như thế nào ?" Hắn tra hỏi tôi .Tôi vội đáp : " Cô ấy là học muội của tôi ."Hắn lại nói : " Cậu không hỏi tôi vì sao tôi lại mang cậu tới tham gia tiệc rượu sao ? "Tôi nói : " Là vì mục đích gì sao ? "" Thật thông minh . Tôi mang cậu đến đây , là vì muốn làm cho chúng ta hiểu biết lẫn nhau , để cậu sẽ không cự tuyệt tôi ." Hắn nói. Sau đó hắn dừng lại , chờ tôi đặt câu hỏi .Tôi hỏi : " Vậy anh đã đối với tôi hiểu biết sâu sắc sao ?"Hắn cười nói: " Đúng vậy ""Anh rốt cuộc là đang muốn nói về cái gì ?"" Cậu thông minh như thế , không cần tôi phải nói thẳng đi." Hắn nhướng mi nhìn tôi .Đúng vậy , tôi rất rõ ràng ý tứ của hắn ." Anh cho rằng tôi sẽ đồng ý sao ?"" Đương nhiên . Cậu cần tiền , cậu thích cuộc sống đầy loại màu sắc này . Hơn nữa, cậu cũng không chán ghét tôi." Hắn nói "Chẳng lẽ không đúng sao ?"Tôi thật muốn nói với hắn : chả lẽ Lăng Đạt Quân ngươi là cái người không bài trừ đồng tính luyến ái , mà còn thích đồng tính luyến ái tham tài sao ?Tôi cười đáp : " Đúng vậy , Đạt Quân , tôi đối với anh chính là yêu thích ."Đầu năm nay, ai còn dám kêu gào chính mình yêu sớm là bất đắc dĩ , cho dù thật sự là bất đắc dĩ , nếu không có một chút cảm giác nào , ai dám động đến . Tất cả mọi người đều đem bản thân đặt lên hàng đầu , quy tắc trò chơi này cũng chỉ là bốn chữ:Ngươi tình ta nguyện.Tôi rất rõ ràng , hắn có được hết thảy thông tin về tôi . Mà hắn , cũng có thể là đưa tôi đến nơi này để đạt được mục đích của hắn . Hết thảy đều thực công bằng . Hắn còn tặng cho tôi rất nhiều thứ tôi không bao giờ nghĩ đến . Ví dụ như , tôi được chính thức thăng chức nên thành tài vụ cố vấn đặc biệt của tổng tài . Trời biết tôi có thể cố vắn cho hắn thứ gì , trừ bỏ hưởng thụ cùng quản lí tầng tiền lương giống nhau , còn chuẩn bị cho tôi một gian văn phòng rộng mở thoải mái .Khi tôi chuyển đồ vật vào văn phòng mới . Tôi chú ý tới Lưu quản lí , gã nhìn tôi với ánh mắt cực kì hung cực ác , nhìn như thấy một gã côn đồ vậy . Tôi rất muốn liếc lại hắn , nhưng nhớ tới không lâu trước đây hắn đối với tôi cười lạnh, nội tâm vẫn là có chút hoảng nên thôi .Hơn nữa , tôi không còn ở vị trí này nữa , không nên lại xảy ra hành hung ở đây .Ở bên ngoài , Lăng Đạt Quân tặng cho tôi căn phòng xa hoa , nằm ở trung tâm thành phố , có giá trị cực kì xa xỉ . Tôi đương nhiên nhận lấy , đó cũng là nơi hẹn hò của chúng tôi . Nói một cách khác , trên thực tế , tôi ngây ngốc ở đây đã được một tuần , trừ bỏ khi ở trên công ty chúng tôi vô tình thoáng gặp một chốc , những thời gian khác hầu như chưa bao giờ ở chung .Tôi hiểu được tâm tư của hắn.Hắn đang đợi tôi thích ứng , nhà mới, cùng với một thân phận mới . Phương Phỉ cùng tôi uống cà phê, hỏi tôi gần đây công tác như thế nào sau khi cuộc sống đột nhiên bị thay đổi : " Đầu tiên là thăng chức, hiện tại lại mua nhà mới . Vận mệnh anh rốt cuộc là gặp phải cái vận may gì ?"Tôi khinh miêu đạm tả - nhẹ nhàng bâng quơ đáp : " Nhà mới thôi , cũng chỉ là cái tài sản bên ngoài . Còn thăng chức , tôi cũng không biết nữa , có lẽ là do lão bản biết được tôi chính là một nhân tài đi."Phương Phỉ có thể được xem là bằng hữu tốt nhất từ đại học đến giờ của tôi , nhưng không phải tất cả chuyện đều có thể kể cho . Da mặt tôi tuy không mỏng , nhưng cũng phải giữ lại một chút . Phương Phỉ có lẽ cũng nhìn ra tôi không muốn nói chuyện nhiều , cúi quấy ly cà phê , bỗng nhiên nhớ đến cái gì , hưng phấn mà mở miệng nói: " Trầm ca , tôi hôm trước trên đường dạo phố , gặp được một bạn học đang tổ chức dàn nhạc nha " " Ai ?"" Là Cố Kiến Minh đó ! Anh ta hỏi nhiều tôi nhiều điều lắm , còn hỏi anh có luyện tài nghệ không , thời điểm rảnh rỗi nào đó lại xuất hiện biểu diễn mấy khúc !"Tôi nhớ lại năm đó chúng tôi ở lễ đường trường học mà quyết đấu . Nhịn không được nở nụ cười : " Tôi bây giờ đã không còn những cái tài nghệ đó nữa. Hắn bây giờ không tồi chứ ?"" Anh ta vừa mới kết hôn , rạng rỡ , ngọt ngào đến chết! Ảnh còn nhắc tới Tần Tử An , nói là lâu nay không còn tin tức của cậu ấy , hỏi anh có biết hiện nay cậu ấy đang ở đâu không ."Lòng tôi rung lên một chút." Tần Tử An sao ? Sau khi tốt nghiệp thì không còn gặp nữa ." Tôi nói.Phương Phỉ thở dài: " Thật là đáng tiếc nha , tôi còn muốn xem lại cảnh mấy đại soái ca cùng nhau biểu diễn mà "Tôi cười khổ . Vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội đó nữa .Khuôn mặt của người đó lại xuất hiện trong đầu tôi . Khiến những kí ức lại hiện lên lần nữa .Tôi đứng ở đó nhìn người đó ca hát. Tôi nhìn nhìn người đó mỉm cười . Nhìn người đó trước mặt tôi bật khóc . Chúng tôi cùng nhau vui đùa . Thân thể cùng nhau tiếp xúc . Hết thảy đều ở hiện , vặn vẹo , cho đến biến mất . . . .Tôi ở trong mộng gọi tên của người đó." Tử An , Tử An ."Bật dậy , toàn thân tôi bây giờ đều bị mồ hôi làm ước đẫm .Vừa vặn lúc này chuông điện thoại ở đầu giường vang lên . Tôi liếc mắt một cái nhìn đồng hồ : bây giờ vẫn còn rất sớm . Là ai nhàm chán gọi đến giờ này ?Cầm điện thoại lên xem , là Lăng Đạt Quân . Tôi quả nhiên đã đoán được. " Đánh thức cậu rồi sao ?" Hắn hỏi , . Hắn thực sự đã đem tôi đánh thức thì như thế nào đây ?" Không có ." Tôi không tính nói dối hắn." Tôi sẽ đến chỗ cậu ." Hắn nói." Được ." Tôi nói . Không biết vì cái yêu, nhưng tôi lại nhẹ nhàng thở ra . Tôi đã có những thứ mình muốn . Bây giờ đến phiên hắn đến lấy những thứ hắn muốn . Rốt cục tới rồi ngày này, khẩn trương đều chính là vô dụng .Tôi đứng dậy tắm rửa một cái , lại uống thêm một ly rượu bran-đi . Mở một kênh đang phát ra bản giao hưởng , có nam nhân đang xướng:" Đừng bao giờ nằm trên mồ hôi , Are you ready for love? Biết hay không cả đời chỉ chờ đêm nay ?"Tôi cười cười. Không hiểu vì sao nghe xướng , lại dục hỏa đốt người . Tuy nói không hơn " Cả đời chỉ chờ một đêm" , nhưng tôi nhớ rõ chính mình đã hơn một năm không có làm tình . Cũng chẳng nhớ đêm cuối cùng cùng tên Tần Tử An là đem nào . Chuông cửa vang lên , tôi lấy lại bình tĩnh mới đi mở cửa . Tôi cũng không muốn m hắn nhìn tôi có tâm tình nghĩ về sự việc kia . " Mở cửa thật lâu ? Hay là bên trong cậu đang cất giấu ai ?" Lăng Đạt Quân cười đi vào ."Dù sao anh cũng có cái chìa khóa, lúc nào cũng có thể đến kiểm tra." Tôi nói.Hắn ngồi lên sô pha , ngẩng đầu nhìn tôi : " Tôi chỉ là nói đùa ."" Tôi cũng vậy " Tôi cười nói " Muốn uống rượu không ? Rượu bran-đi ? "" Được thôi " Hắn nhìn quanh bốn phía "Căn phòng này bây giờ đã là của cậu , cách bày thất quả thật không tồi , nhưng vẫn còn nhiều chỗ không sạch sẽ đấy ".Tôi nâng cốc đưa cho hắn: " Tôi cũng muốn có không gian cùng tiền tài , cố gắng dọn toàn bộ , nhưng nơi này tổng cộng mới hơn hai mươi thước vuông, cho dù có tâm muốn thu thập sạch sẽ cũng không thể nào ."" Cậu đã chịu quá nhiều khổ sở sao ?" Hắn hỏi.Tôi cười : " Khổ ? Chưa nói tới. Tôi có thu vào cực kì ổn định , đáng tiếc tôi lại không biết chừng mực "Hắn trầm mặc trong chốc lát , đại khái là nhớ đến việc tôi đã bán đứng công ty đi ."Tuy rằng cậu luôn nói cậu là cái loại thấy tiền liền sáng mắt , nhưng tôi thường cảm thấy được , cậu đang che dấu cái gì đó , có rất nhiều tâm sự , cậu cũng không cần nói cho tôi biết." Ánh mắt cùng khẩu khí của hắn giống nhau , thực thản nhiên , nhưng lại làm cho người ta cảm thấy cảm giác thực áp bách.Tôi thất thần một chút , sau đó nói: "Chẳng lẽ so với tôi , anh không biết rõ về bản thân mình sao ?" Nói xong lại nhìn hắn , sợ hắn tức giận .Nhưng hắn chính là nhún vai : "Quên đi , Trầm Bân, chúng ta đừng mãi nói về đề tài này nữa . Cùng quan sát phong cảnh đi ."Tôi gật gật đầu.Tôi thừa nhận chính mình còn chưa hoàn toàn thích ứng được với vai diễn này , hắn tìm tình nhân , tôi chính là có nghĩa vụ làm cho hắn cảm thấy vừa lòng . Nhưng tôi lại chống đối hắn . Tôi hít sâu một hơi , vì hắn khoan dung mà cảm thấy may mắn.Hắn buông chén rượu, hai tay giao nắm đặt ở tất thượng . Hắn nói: "Đến gần chút "Tôi đứng ở trước mặt hắn . Hắn nhìn phía dưới tôi , nắm lấy dục bào màu đen đang che lấy đi hạ thân của mình . Tôi khẽ run lên, bàn tay hắn thật sự nóng . Tôi nhìn con ngươi của hắn , hô hấp càng nhanh . Nơi đang ngủ yên kia vì bị một bàn tay nóng kinh hồn cổ vũ mà ngẩng đầu đứng lên . Hắn lấy tay nắm lấy cổ tôi , bị tay kia của hắn đè thấp xuống hôn thật sâu .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz