ZingTruyen.Xyz

Edit Mau Xuyen He Thong Phuong An Nghich Tap Nam Than

51. 1607

Hắn vừa động, Từ Như Ý liền tỉnh lại.

Từ trong miệng phát ra nhỏ giọng ưm, cô dụi dụi mắt, Mấy giờ rồi?

Mau 7 giờ. Trì Kiêu Dương trả lời.

Hắn cúi đầu, liền có thể thấy tư thế mèo con lười của cô.

Kiều mà không mị, nhu thuận động lòng người.

Kiêu Dương. Từ Như Ý duỗi tay, câu lấy cổ hắn.

Trì Kiêu Dương nháy mắt tim đập nhanh hơn. Vì động tác thân mật của cô có chút mất tự nhiên hỏi: "Chuyện gì?"

Cô nhẹ giọng hỏi: Nói cho tôi, cậu thích tôi sao?

Vấn đề này có chút đột nhiên không kịp phòng ngừa, nhưng hắn vẫn là thành thật mà đáp: Thích.

Hắn luôn luôn dám làm dám chịu. Huống chi, đối phương như thế giảo hoạt, hắn có thể giấu được sao?

Từ Như Ý mỉm cười, ở gương mặt của hắn bật hơi, Thích bao nhiêu?

Mặt hắn ửng hồng lên, Không biết phải nói sao Hẳn là thực thích đi?

Cô cười, Cậu rốt cuộc thừa nhận, câu yêu thầm tôi?

Trì Kiêu Dương hít vào một hơi, Không. Ta thừa nhận giờ khắc này, liền không hề là yêu thầm.

Từ Như Ý lại lần nữa dán lên môi hắn, cho hắn nhẹ nhàng một hôn, Vì cậu thành thật, đây là khen thưởng.

Hắn có chút không thỏa mãn mà kéo cô, lại lần nữa hôn lên. Mãi cho đến cô sắp không thở nổi, hắn mới buông ra.

Từ Như Ý nhẹ thở hổn hển, Trì Kiêu Dương, cậu có biết chính mình đang làm cái gì?

Tôi biết. Hắn gật đầu, Tôi nói, thích. Cậu cũng biết con người của tôi, nếu thích, liền không nghĩ lại ép buộc chính mình.

Tôi là nam nhân a~. Từ Như Ý ổn định cười, nghiêm túc nói.

Tôi biết.

Cậu chuẩn bị làm sao bây giờ?

Cậu đâu? Hắn hỏi lại.

Từ Như Ý trầm mặc vài giây, Rời giường, trong chốc lát còn muốn đi gặp mấy nhân vật quan trọng."

Được. Hắn có chút thất vọng.

Còn tưởng rằng, cô sẽ thêm cái gì.

Xem ra, cô đối với chính mình cũng không có nhiều hảo cảm nhỉ? Chỉ là phát hiện hắn thích cô, mới cùng hắn thân cận.

Hai người lưu loát xoay người, cùng nhau xếp chăn.

Cô thích nửa quỳ ở trên giường sửa sang lại chăn đơn, vòng eo khom xuống cẩn thận đem chúng nó xếp lại chỉnh tề.

Vào lúc này, Từ Như Ý hơi hơi nhếch cái mông, mượt mà gợi cảm.

Vô tình nhìn thấy, cổ họng hắn căng thẳng, bụng dưới dâng lên một trận lửa nóng.

Trì Kiêu Dương gian nan mà xoay đầu không tiếp tục xem bên kia, nỗ lực quên đi ấn tượng của cô trong đầu mình.

Nhưng vô dụng.

Mỗi ngày sớm chiều ở chung, hẳn nhắm mắt cũng có thể thấy được bộ dáng của cô. Không chỉ vậy hắn còn có thể nhớ đến cô càng thêm quyến rũ vũ mị.

Hắn không thể không lại lần nữa mở mắt ra.

Từ Như Ý đã sửa sang lại tốt giường đệm. Nhìn đến hắn sững sờ ở mép giường, cô nghi hoặc: Kiêu Dương Cậu như vậy nhìn tôi làm gì?

Hắn có chút xấu hổ mà quay đầu đi, thanh âm hơi ách, Không có gì.

Tay của cậu, đã ổn chưa?

Nấu cơm cho cậu, vẫn là không thành vấn đề.

Vậy được, tôi đi rửa mặt trước chờ cậu nhé!

Trì Kiêu Dương làm tốt bữa sáng ra tới thời điểm, cô đang ở phòng khách tập kéo duỗi.

Động tác đơn giản, nhưng lại bị cái bộ tư thế lười biếng của cô làm đến ưu nhã mê người.

Bộ dáng người cô mềm dẻo, tinh tế gầy yếu.

Liền tính cô chưa phát dục tốt thành một nam thanh niên, nhưng cũng có chút nhu nhược quá mức.

Lại đây ăn chút đi. Hắn kêu lên, thuận tay giúp cô kéo ra ghế dựa.

Từ Như Ý ngồi định rồi, nhấc lên chiếc đũa.

Ăn nhiều một chút. Trì Kiêu Dương đem đồ ăn trước mặt mình gắp qua cho cô.

Cô quá gầy, hắn cảm thấy cô bị thiếu dinh dưỡng.

Được! Từ Như Ý gật đầu, nhất nhất ăn hết những món hắn đưa tới.

Ăn qua lúc sau, có chút no. Cô không quá lịch sự mà đánh cái Ợ.

52.1608

Trì Kiêu Dương không nhin được cười.

Từ khi nghĩ đến khả năng chính mình sẽ rời khỏi cô, hắn đã không nghĩ muốn lại tiếp tục che dấu tình cảm của mình.

Hắn thích cô, vô luận cô làm động tác hay có thần thái gì, đều khiến hắn cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Không chỉ những cái tật xấu của cô, mà còn bộ dáng tùy thời tùy chỗ đều lười nhác của cô, cũng không làm hắn cảm thấy chán ghét.

[ hệ thống nhắc nhở: Hảo cảm nam chủ độ +10, trước mắt đối ký chủ hảo cảm độ là 60, đối Đinh Thiến hảo cảm độ 30. Ký chủ cố lên, Nam chủ thực dũng cảm, bổn hệ thống thưởng thức hắn. ]

Kiêu Dương, cậu xem tôi với ánh mắt tràn ngập tà ác. Từ Như Ý trêu chọc hắn.

Phải không? Không thể? Hắn ưu nhã mà cười, mang theo vài phần bĩ khí.

Được thôi. Chờ tôi vài phút.

Từ Như Ý đi thay đổi thân quần áo, đi ra.

Một bộ tay trang màu xám bạc, ưu nhã.

Với cà vạt màu vàng ròng trước ngực rực rỡ lấp lánh. Chỗ cổ áo, cúc áo kim cương lắp lánh mê người.

Vật liệu với chất lượng thượng thừa cùng thủ công tinh tế tôn lên vóc người thắng tắp, đem cô tỏa sáng đến tuấn mỹ phi phàm.

Chúng ta đi chỗ nào? Hắn hỏi, cố tình xem nhẹ cái liếc mắt kinh diễm vừa rồi.

Từ Như Ý ném qua tay hắn một hợp đồng, "Tập đoàn Minh Thịnh là một tập đoàn lớn nhất bổn thị, chúng ta hôm nay chính là cùng lão tổng bọn họ nói chuyện hợp tác. Kiêu Dương, cậu ở công trường đã dọn gạch qua, hẳn là có chút hiểu biết cài này nhỉ. Chút nữa, cậu liền ra ngựa cùng bọn họ đàm phán, chắc chắn sẽ càng tỉ mỉ."

Trì Kiêu Dương:

Cho nên, hắn là người tự mình đào cái hố chôn mình sao?

Ngồi ở ô tô ghế sau, Từ Như Ý thản nhiên đóng mắt.

Cô phát hiện, khi mở nhạc, Trì Kiêu Dương sẽ dựa vào sở thích của cô mở những bài lặp lại.

Đối với động tác nhỏ cẩn thận này của hắn, Từ Như Ý nhoẻn miệng cười.

Thật là một người đàn ông ấm áp, vừa có trách nhiệm vừa có chăm lo cho cô.

Có đôi khi có một chút chủ nghĩa nam tử, tính tình cũng không tốt lắm. bất quá, chỉ cần đối với cô tốt là được.

Cô nhắm mắt nghỉ ngơi. Không bao lâu liền tới địa điểm hẹn.

Trì Kiêu Dương xuống xe, vòng đến ghế sau vì cô kéo ra cửa xe.

Từ Như Ý đi ra ngoài, lôi kéo nhẹ cà vạt có chút suy sụp, đem cúc áo áo khoác khấu đến chỉnh tề.

Chút nữa, nhớ rõ kêu tôi "Từ Tổng" nhé. Cô cười.

Được, Từ Tổng. Trì Kiêu Dương hoàn toàn nhượng bộ.

Hắn đi đằng sau cô, nhìn người phía trước khí phách hăng hái.

Kia một thân tây trang được thủ công chế tạo công phu, tinh tế thẳng tắp, mỗi một chỗ đều theo đuổi sự hoàn mỹ.

Giờ đây không có bộ dàng lười biếng đi chậm, cô đi rất có chuyên nghiệp, càng có vẻ thành thục mị lực.

Chỉ có khi nhìn đến cô những lúc ngây ngô, mới còn nhớ đến cô chỉ mới là thiếu niên mười mấy tuổi.

Trì Kiêu Dương sửa sang lại cảm xúc của chính mình, đi theo phía sau cô bước vào.

So sánh với Thiên Đường Môn lúc trước chỉ có hơn chứ không kém, nơi này đồng dạng tráng lệ huy hoàng.

Trong đại đường, xung quanh có hương đàn nhàn nhạt, nhiệt độ điều hòa thích hợp. Có thể làm người đang phiền muộn có thể thả lỏng, không còn hậm hực.

Trì Kiêu Dương cũng thẳng sóng lưng, xoải bước đi vào.

Hai vị, bên này thỉnh. Vị tiểu thư trước đài mười phần thân thiết hơi khom lưng mời.

Hai người cùng cô gái đi vào một phòng.

Một lát sau, một nam một nữ đi đến.

Hai người đó cũng bất quá hai mươi mấy tuổi, đều là lứa tuổi tràn đầy hứa hẹn.

"Từ Tổng." Đối phương đồng thời bắt tay với bọn họ.

Từ Như Ý ngồi xuống đoan chính, nở nụ cười ôn hòa. Chỉ người ở bên cạnh hắn: "Vị này là Trì tiên sinh, về sau là tổng tài khu vực Tây Nam của chúng tôi. Phụ trách sự vụ khu sở hữu."

"Cậu khỏe" Bọn họ khách sáo mở lời.

53.1609

Chỉ trong buổi sáng liền bàn xong việc hợp tác.

Trì Kiêu Dương chưa từng thương lượng làm ăn qua, nhưng cách nói năng ưu nhã, khí chất trác tuyệt, còn có cách ăn nói thong dong đĩnh đạc, khiến đối phương kính nể không thôi.

Giữa trưa thời điểm, mấy người ở bên nhau ăn cơm.

Nhìn đến đối phương rót rượu cho cô, Trì Kiêu Dương theo bản năng liền tiếp nhận tới, "Ngượng ngùng. Từ Tổng chúng tôi thân thể không khoẻ, bác sĩ giao đãi không thể uống rượu."

"Nga~, không sao. Vậy lấy nước đổi rượu, chúng tôi kính Từ Tổng một ly."

Từ Như Ý đem hết thảy đều giao cho hắn.

Đối với từng chi tiết hắn bảo vệ cô, cô rất là hưởng thụ.

Ăn xong, vừa ra cửa, Từ Như Ý tự nhiên lộ ra tư thế lười nhác vốn có.

Cô xoa xoa sống lưng, kêu khổ liên tục, Kiêu Dương, mệt mỏi quá.

"Về, tôi sẽ giúp cậu xoa bóp." Trì Kiêu Dương ôn nhu nhìn cô.

Hắn biết, cô cà lơ phất phơ, hôm nay ngồi đoan chính mấy canh giờ liền, thật sự không dễ dàng.

Cố ý giữ gìn hình tượng thương nhân thành công, đã khiến cô mệt mỏi rồi.

"Kiêu Dương, cậu tiếp nhận nhiệm vụ công ty, có tin tưởng mình làm tốt không?"

100% tin tưởng đã chuẩn bị tốt. Hắn tự tin mà đáp.

"Vậy là tốt rồi, tôi không có thời gian để cho cậu có cơ hội thực tập. Này đó tiền đều là các huynh đệ cùng sống chết mới có được, một phân cũng không thể lãng phí."

A Đó là đương nhiên.

Cô giãn ra cánh tay mà lười nhác vươn vai, Vậy là tốt rồi.

Lúc sau, có lẽ là cô thật sự mệt mỏi. Dọc theo đường đi, hai người đều không có nói nữa.

Đột nhiên, hắn dừng xe.

Chờ tôi vài phút. Trì Kiêu Dương đem xe lái cập sang bên vỉa hè, đi xuống.

Hắn lập tức đi vào một cửa hàng bán hoa trong một hẻm nhỏ, rồi bắt đầu lựa hoa hồng.

Lão bản trí nhớ rất tốt, vẻ mặt ái muội mà nhìn hắn cười: "Như thế nào? Cầu hôn thành công?"

"Tất cả hoa hồng này, mỗi loại tôi lấy một bó." Hắn nhàn nhạt nói.

"Được, tôi sẽ cho người giảm chiết khấu cho cậu."

Lúc Trì Kiêu Dương cầm hoa trở lại xe, thật là đem cô kinh ngạc muốn nhảy dựng.

"Cậu mua nhiều hoa như vậy làm cái gì?"

Hắn ho nhẹ một tiếng, lôi kéo cổ áo đã bị cài kín mít, " Tôi tưởng cậu sẽ thật thích."

Thích, đương nhiên thích. Từ Như Ý vui sướng, Ta chỉ là quá mức kinh hỉ mà thôi.

Thì ra, Trì Kiêu Dương cũng có thể lãng mạn như thế.

Cả một xe tràn đầy hoa, ở phía sau cũng bị lắp đầy bởi hoa hồng.

Các chủng loại đều có, hồng hoàng, tím lam, trùng trùng điệp điệp xinh đẹp cực kỳ.

Là con gái, có bạn nào không yêu thích hoa đâu?

Cô thích phần lãng mạn, ưu nhã này nên đặc biệt rất hưởng thụ.

Bên trong xe tràn ngập không khí lãng mạn, tốt đẹp, Từ Như Ý tâm tình tốt vô cùng.

Sau khi trở về, Trì Kiêu Dương liền đem này đó hoa dọn về phòng ngủ.

Vào lúc cô cũng muốn dọn phụ, lặp tức bị hắn cản trở, "Cậu đứng yên đó là được rồi, để tôi."

Tựa hồ, chỉ một chút hoa như vậy cũng sẽ khiến cô mệt mỏi - hắn luyến tiếc cô bị mệt.

Phòng Từ Như Ý bị các loại hoa trang trí khắp phòng, nơi nơi đều có mùi hoa.

"Lên giường đi." Trì Kiêu Dương cởi áo khoác ra, mệnh lệnh.

A? Từ Như Ý có chút ngốc. Bọn họ chi gian tiến triển, có phải hay không quá nhanh chút?

Không phải eo cậu đau sao? Tôi giúp cậu xoa xoa. Hắn cũng nghi hoặc.

Ngay sau đó, nghĩ đến lời mình vừa nói đầy ái muội, liền khiến tai không nhịn được đỏ lên.

Từ Như Ý cũng cởi áo khoác, ghé vào trên giường.

Hắn đi qua, ở đầu ngón tay vừa đặt lên, tim liền đập nhanh hơn.

Quan hệ giữa bọn họ phảng phất càng ngày càng thân mật. Trong lúc lơ đãng, liền không có cảm giác xa lạ.

Làm sao vậy? Từ Như Ý thích ý nằm xuống.

Không. Hắn bắt đầu nhẹ nhàng mà xoa.

Vòng eo của cô mềm đến mức không thể tưởng tượng, tinh tế gầy yếu, mười phần cảm xúc.

54. 1610

"Kỹ thuật mát xa của cậu học được ở đâu vậy?" Tư Như Ý híp mắt hưởng thụ hắn phục vụ.

"Không thầy dạy cũng biết."

"Thật thoải mái a~..." Cô không nhịn được tiếc lời khen ngợi.

Trì Kiêu Dương tiếp tục động tác, nhẹ nhàng, lực độ vừa phải.

Chờ đến cô hoàn toàn thả lỏng thân thể, Từ Như Ý xoay thân.

Cô nửa nằm trên giường, dụ hoặc nói: "Kiêu Dương, cậu có muốn tôi giúp cậu mát xa không?"

Tiếng nói trong trẻo như cam tuyền, cô chưa phát dục thành tục nên thanh tuyến mang theo một chút dụ hoặc.

Trì Kiêu Dương cự tuyệt: Tôi? Không cần đâu

Hắn còn chưa nói xong, đã bị cô một phen kéo đi xuống.

Từ Như Ý dựa nửa người vào hắn, ngón tay ngọc bách chậm rãi xẹt qua cổ hắn, dừng ở hầu kết.

Cô cảm giác được người đàn ông này nuốt xuống một ngụm nước miếng, hô hấp trở nên dồn dập lên.

Trì Kiêu Dương da thịt bánh mật, nháy mắt nhiễm một tầng ửng đỏ.

Hắn có chút vô thố, Cậu đang làm cái gì?

Mát xa a Như thế nào? Từ Như Ý động tác vẫn tiếp tục. Ngón tay chậm rãi trượt xuống đến chỗ xương quai xanh, sau đó mở cúc áo trên sơ mi của hắn.

Cô đè thấp thanh âm, độ cong khóe môi một mảnh mê người.

"Động tác của cậu Không giống chút nào!"

"Ha ha..." Cô cười, "Kiêu Dương. Tôi hưởng thu cậu 'phục vụ', vậy nên tôi cũng nên làm cậu thoải mái một chút chứ!"

Câu này ái muội không rõ nói, nháy mắt làm hắn hô hấp càng thêm không thoải mái.

Trì Kiêu Dương lúc này trong đầu trong mặt phác hoạ, toàn là một ít hình ảnh không phù hợp với trẻ em.

Hắn tưởng tượng cô cởi hết quần áo, bộ dáng thân thể sẽ gầy nhưng rắn chắc.

Da cô lộ ra ở bên ngoài như bạch ngọc, nơi được giấu, ắt hẳn càng trắng nõn đi?

Không đúng, chính mình sao có thể nghĩ như vậy?

Trì Kiêu Dương tuy trong lòng có chút khẩn trương, nhưng trên mặt vẫn bất biến: " Cậu quá khách khí, tôi hậu hạ cậu là việc nên làm."

"Chúng ta là huynh đệ mà, như thế nào có thể sử dụng từ 'hầu hạ' chứ? Ân?" Cô kéo dài âm cuối đến xa xưa, càng thêm cảm giác câu hồn nhiếp phách người khác.

Trì Kiêu Dương gian nan nuốt một ngụm khẩu khí, liếm đôi môi khô ráo, "Kia, cậu"

Hắn cảm giác chính mình thanh âm đều có một tia run rẩy.

Nghe cô miêu tả lại mơ hồ có chút bấn an.

Trong lúc hắn xuất thần, ngón tay Từ Như Ý linh hoạt đã cởi bỏ cúc áo sơ mi của hắn, lộ ra một tảng ngực lớn.

Trì Kiêu Dương nằm ở dưới vẫn không nhúc nhích, có chút không biết làm sao.

Hắn chỉ cảm thấy một bàn tay nhỏ chậm rãi mơn trớn, làm hắn nóng rực thân thể trở nên mát mẻ thoải mái.

"Cậu xác định cậu ở mặt trên à?" Hắn ách thanh âm mở miệng.

Tuy rằng, hắn không có kinh nghiệm lên giường với đàn ông, nhưng cũng không đại biểu hắn liền cái gì cũng đều không hiểu.

Hắn mới không cần bị một người khác áp đâu!

Huống chi, là một người nam gầy yếu vô lực như vậy!

Chẳng lẽ, cậu còn muốn xoay người? Từ Như Ý trêu đùa nói.

Tôi không nghĩ bị người nam áp. Hắn nghiêm túc, tận lực làm chính mình có vẻ bình thường.

Kỳ thật là, Trì Kiêu Dương cảm giác nhất trái tim của hắn muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Nhưng tôi cũng không muốn bị người nam áp, làm sao bây giờ? Từ Như Ý tựa ở suy tư, Kéo búa bao? Hoặc là, đánh một trận, ai thắng sẽ ở mặt trên?

Cô cười đến quyến rũ. Thướt tha lả lướt bộ dáng, thập phần không nẩy nở tiểu yêu tinh.

Tôi cảm thấy, đánh một trận, tương đối hợp lý. Trì Kiêu Dương nháy mắt phản kháng cô.

Liền ở thân thể mảnh khảnh của cô, sức lực hoàn toàn không thể đánh lại người đàn ông nhiều năm rèn luyện như hắn.

Càng không nói, người đàn ông này hiện tại còn tinh lực dư thừa, ý đồ tưởng phản đè ép cô.

55. 1611

Từ Như Ý câu lấy cổ hắn, ý cười doanh doanh, "Ân Cậu thắng."

Trì Kiêu Dương hít một hơi thật sâu, duỗi tay.

Nhưng khi đụng tới cổ của cô, vẫn là ngừng lại.

"Như thế nào? Cậu không dám?"

"Tôi cảm thấy Chúng ta hình như quá nhanh rồi! Hắn hoãn khẩu khí, Nếu cậu chỉ nghĩ chơi chơi, có thể tìm những người khác. Thứ tôi không thể phụng bồi

Từ Như Ý quả muốn đá hắn hai chân, cô chọn cao thanh âm, Cậu xác định, muốn tôi tùy tiện tìm cá nhân tới chơi ?

Không phải. Tôi

Trì Kiêu Dương, cậu cho rằng, ai đều có thể lên giường của tôi?

Tôi không có ý nghĩ như vậy. Trì Kiêu Dương trấn định trả lời, Tôi không biết, chúng ta muốn thật sự có loại quan hệ này, về sau làm sao bây giờ?

Nếu lên giường, còn có thể làm Huynh đệ sao?

Hơn nữa, hắn còn chưa chuẩn bị tốt tinh thần cùng một người đàn ông sống chung cả đời.

Trì Kiêu Dương cũng không tính tư tưởng cổ hũ, nhưng cũng sẽ không không phụ trách liền chạy.

Bọn họ hiện tại là quan hệ đối địch, hai người còn đồng tính.

Hắn căng người, nhặt lên áo khoác đắp lên vai, "Thực xin lỗi, lúc nãy mạo phạm."

"Trì Kiêu Dương!" Cô ở phía sau lớn tiếng mà kêu.

Người đàn ông phía trước dừng bước một chút, cuối cùng vẫn là bước đi đi ra ngoài.

Trì Kiêu Dương mới đóng lại cửa, liền cảm giác một cái đồ vật ngạnh bang bang để ở sau đầu.

Không cần hỏi, hắn cũng biết đó là cái gì —— Cảnh Hạo Thương.

Mày vừa rồi ở bên trong, làm cái gì? Hắn trợn mắt giận nhìn.

Trì Kiêu Dương duỗi tay rút rút hỗn độn phát, thanh thanh tiếng nói tự nhiên mà hồi: Anh cảm thấy thế nào?

Tin hay không tao giết mày! Cảnh Hạo cơ hồ nghiến răng nghiến lợi.

Nổ súng đi. Trì Kiêu Dương cũng không quay đầu lại rời đi.

Người phía sau hắn chuẩn bị khấu cò súng, nhưng cuối cùng vẫn hạ xuống.

Cảnh Hào nhìn cửa phòng đang đóng chặt đến thất thần.

Một lát sau, Từ Như Ý đã sửa sang lại chính mình tốt, cô đi ra.

Cảnh Hạo? Cậu đứng ở nơi này làm gì? Tìm tôi có việc? Nàng hỏi.

Tầm mắt Cảnh Hào di chuyển lên cổ cô, ý đồ tìm ra manh mối.

Chính là không có.

Cô như cũ cổ áo cao, cái gì cũng nhìn không đến!

Cậu cùng hắn Cảnh Hạo bình ổn chính mình lửa giận, tận lực bình tĩnh hỏi.

Ân. Cô đáp đến vân đạm phong khinh.

Chỉ có thừa nhận cô cùng Trì Kiêu Dương đã phát sinh đụng chạm thân thể, Cảnh Hạo mới sẽ không lại xúc phạm tới hắn.

Tuy rằng, câu trả lời của cô sẽ làm hắn thống khổ.

Quả nhiên, ngay sau đó, liền nhìn đến Cảnh Hạo ẩn nhẫn nước mắt cơ hồ lại muốn rớt xuống.

Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn cô.

Cảnh Hạo trong mắt, có thất vọng, có không cam lòng, có hận Còn có càng phức tạp.

Hai người đối diện thật lâu.

Ha hả Không biết qua bao lâu, Cảnh Hạo ngược lại nở nụ cười.

Cảnh Hạo.

Ân. Tôi rất tốt. Hắn giương mắt, nỗ lực không cho những những giọt nước mắt rớt xuống.

Cảnh Hạo trên mặt một mạt bình tĩnh cười. Duy trì rất khá khuôn mặt, tựa hồ không có sơ hở.

"Tôi thích hắn."

"Tôi biết. Cậu đã nói." Hắn một phen kéo cô qua, ôm lấy, "Như Ý, chớ quên tôi, được không?"

Từ Như Ý nhẹ nhàng gật gật đầu, "Được."

"Trong vòng một tuần, tôi đoạt phía Tây cho cậu Khi nào đi xem?" (edit: tôi không biết tôi đang viết gì đâu)

"Cậu làm chủ liền tốt" Từ Như Ý nhẹ giọng mà nói, thực an tĩnh mà mặc hắn ôm lấy, "Tôi chỉ muốn sống bình yên."

"Cậu muốn, tôi đều sẽ mang cho cậu.."

"Cảm ơn cậu, Cảnh Hạo."

"Nói cảm ơn với tôi, có phải quá xa cách hay không?"

"Được, Vậy không nói cảm ơn"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz