Edit Khon Thu Hac Khiet Minh
Edit: Lys_Lys
Beta: Lys_Lys
🌾🌾🌾
Chết tiệt, nếu có thể hắn thật sự muốn bao hết người cô lại, bao kín không kẽ hở. Hắn không thích như vậy, nhưng hắn biết hắn không thể ngăn được cô.Cao Nghị nhìn Na Na và Đồ Ái leo lên cùng một con lạc đà, Phượng Lực Cương và Lãng nhanh chóng trèo lên cồn cát, biến mất trên đỉnh cồn cát. Trên màn hình máy tính hiển thị hình ảnh của cả bốn người, và cả sáu tên thủ vệ núp trong bóng mát khu di tích dưới cồn cát.Trời đã giữa trưa, sáu tên kia vác súng trên vai đạn đã lên nòng, ngoại trừ hai tên đứng cạnh cột đá ba tên khác đều ngồi trong bóng mát ăn cơm uống rượu, còn một tên ăn no nê đang hút thuốc.Sau đó, bọn chúng nhìn thấy hai người phụ nữ cưỡi lạc đà xuất hiện ngay phía trước nhanh chóng cầm súng lên, khi bọn họ phát hiện các cô là phụ nữ hắn thấy những kẻ đó buông lỏng cảnh giác.Các cô cưỡi lạc đà nhanh chóng tiến tới vừa vung tay vẫy vẫy, hô bằng tiếng Anh, một bộ dáng lạc đường trong sa mạc rất mừng vì nhìn thấy người.Hai tên trong đó ngồi xuống, hai tên khác mặc dù còn đứng nhưng đã buông súng, chỉ có hai tên vẫn đang cầm súng hạng nặng trên tay đề phòng ngay từ đầu.Đồ Ái và Na Na lúng túng cố trèo xuống khỏi con lạc đà, Na Na nới lỏng tay té xuống nền cát, Đồ Ái liên tục sợ hãi hét thất thanh bám vào cổ con lạc đà cao lớn, tiến thoái lưỡng nan, mông đầy đặng bao trong quần áo nhếch lên thật cao như muốn rơi ra ngoài.Dáng vẻ hài hước của hai người làm mấy tên kia bật cười, thấy hai người nữ du khách ngốc nghếch hai tên cầm súng hạng nặng bước tới, một tên kéo Na Na ngã trên cát dậy, một tên bắt lấy eo Đồ Ái bế cô ấy xuống khỏi con lạc đà.Đồ Ái cười nói cám ơn, đối phương nhéo mông của cô làm cô khẽ kêu lên. Hai tên khác thấy thế cũng đi đến, ngay cả hai tên lúc đầu đang ngồi cũng không nhịn được đứng lên đi về phía hai cô xem xét.Ngay lúc này Phượng Lực Cương và A Lãng vô thanh vô thức từ phía trên đống đổ nát lộn người xuống, trước khi hai tên ở trong bóng râm kịp phản ứng giải quyết bọn chúng.Tên còn lại rất nhanh đã nhận ra tình hình không đúng, quay đầu lại nhìn, trước khi hắn ta định giơ súng Na Na lên gối nhấc chân công kích bộ vị yếu ớt của đàn ông, đồng thời cướp súng của hắn ta, hỏa tốc nhắm vào một tên khác đang cầm súng, nòng súng kê thẳng vào đầu hắn.Hai tên bên cạnh Đồ Ái vừa giơ súng thì một tên bị cô ấy ra tay công kích yết hầu và hai mắt quật ngã thuận tay đoạt súng, tên còn lại nổ một phát súng nhưng nòng súng bị cô ấy đá lệch đi. Lúc hắn định nổ phát súng tiếp theo thì phát hiện không thể bắn được mới giật mình nhận ra băng đạn không biết khi nào đã bị cô ấy gỡ.Đồ Ái nả một phát súng vào hông hắn cười meo meo cảnh cáo."Đừng nhúc nhích nga, tôi khẩn trương thì tay sẽ run, lỡ bắn trúng chỗ không nên bắn của anh thì không tốt lắm đâu."Tiếng súng kia vừa rồi cùng với những lời của cô ấy khiến đám đàn ông nháy mắt cứng đơ không dám động đậy.Phượng Lực Cương và A Lãng vừa tức giận vừa buồn cười bước tới, lùa cả đám trói lại với nhau, Cao Nghị thấy thế mới thở phào nhẹ nhõm. Cao Nghị và Như Nhân mang theo trang bị cưỡi lạc đà tiến lên tập hợp, Phượng Lực Cương và A Lãng kéo đám đàn ông kia tới dưới ánh mặt trời chói chang như thiêu nướng tra hỏi, nhưng rất nhanh đã phát hiện ra mấy người đàn ông này chẳng phải thật sự biết mình làm việc cho ai."Bọn họ là lính đánh thuê, chả biết gì." A Lãng quay trở lại bên cạnh bọn họ, nói: "Điều chắc chắn duy nhất là nơi này vừa mới được khai quật chưa lâu, không phải địa điểm của trò chơi. Còn có, sáu tiếng sau, trời tối sẽ có một nhóm người khác đến thay ca."Nói ngắn gọn, bọn họ không có nhiều thời gian để trì hoãn."Vị trí ở đây thế nào?" Đồ Ái hỏi.Na Na đáp: "Đồ Cần điều tra từ một chỗ khác, chúng ta chỉ có kinh độ và vĩ độ." "Vậy là, bây giờ cần phải đi vào xem sao?" Như Nhân hỏi."Cần." A Lãng nhìn vợ, "Những kẻ đó sẽ không vô duyên vô cớ đánh dấu kinh độ và vĩ độ nơi này, nhất định có nguyên nhân đặc biệt nào đó khiến bọn chúng chú ý tới nơi này."Mấy người bọn họ phân phối công việc rất nhanh, Na Na, Phượng Lực Cương và A Lãng tiến vào di tích, Đồ Ái, Cao Nghị, Như Nhân ở lại bên ngoài.Mặt trời quá lớn, không khí vừa khô vừa nóng, Cao Nghị có thể từ trên màn hình thấy bọn họ tiến vào khu di tích đã bị khai quật kia. Hai bên thông đạo đều là bích họa, bên trên khắc chữ tượng hình.Di tích không phải là trọng điểm bọn họ chú ý, ba người nhanh chóng cúi người theo lối đi tiến về phía trước, chỉ cần đi qua chỗ rẽ, A Lãng sẽ đặt một bộ chuyển đổi tín hiệu xuống đất.Bỗng nhiên thông đạo trước mặt biến mất, trước mắt mở rộng sáng ngời.Những kẻ đó lắp đèn tự động sáng ở bên trong, bọn người Na Na vừa tiến vào đèn liền tự động sáng.Nháy mắt, cả ba người ngây ngẩng, Cao Nghị cũng rất nhanh nhìn thấy hình ảnh bọn họ gửi về, nơi này không phải là thần điện hay cổ mộ mà là một tòa thành.Một tòa thành dưới lòng đất.Có lẽ vì trải qua mấy ngàn năm chưa từng bị ai phát hiện, cả tòa thành đều được bảo tồn rất khá.Tòa thành dưới lòng đất này là nhân tạo, mái vòm hình bán nguyệt được chống đỡ bởi cột trụ to mấy người mới ôm xuể, phần đỉnh cao khoảng chín tầng lầu, mơ hồ nhìn thấy được hình ảnh chạm khắc bên trên. Vì nơi này thật sự quá lớn mặc dù có đèn nhưng vẫn không đủ sáng.Na Na giơ cao đèn pin cường lực trong tay, mơ hồ thấy trên đất điêu khắc thuyền và rắn, có điều nơi này chỗ nào cũng là phù điêu, cô không chú ý lắm, tiếp tục cùng hai người đàn ông kia tiến về phía trước. Bọn họ rất nhanh phát hiện ra lối đi được xây dựng rất khang trang, nhà ở, nhà tắm, quảng trường, thậm chí là cửa hàng và chợ, tòa thành dưới lòng đất này rất lớn, diện tích ít nhất phải mấy km."Có lẽ chúng ta nên tách ra hành động." Na na đứng ở một nơi giống quảng trường trung ương, "Nơi này quá lớn, chúng ta không có đủ thời gian xem xét hết toàn bộ.""Các người không cần xem xét toàn bộ." Cao Nghị lên tiếng, vừa gõ bàn phím vừa giao tiếp qua bộ đàm: "Anh đã chỉ thị máy trinh sát quét bề mặt địa hình, tạo bản đồ 3D và hình ảnh."Na Na nghe vậy nhìn hai con robot côn trùng vốn đi cạnh bọn họ nhanh chóng bay đến điểm cao nhất, phát ra ánh sáng màu đỏ, nhanh chóng quét toàn bộ không gian cũng gửi đến mắt kính của mỗi người."Này, tôi thích tòa thần điện kia." Phượng Lực Cương thấy xa xa có một tòa kiến trúc lớn ở chính giữa cuối tòa thành, cười đề nghị: "Chúng ta đi xem nó trước đi."Na Na không có ý kiến, A Lãng cũng nhún vai, nơi đó dường như là nơi quan trọng nhất trong cả tòa thành, vì thế ba người nhanh chóng đi đến đó.Đó là một tòa thần điện, trước thần điện có một cây cầu đá, dưới cầu là dòng sông khô cạn, Na na để ý thấy trên trụ đá của cầu đều là những bức bích họa hình rắn thân thể to lớn vặn vẹo gấp khúc, chống đỡ cả cây cầu.Bọn họ qua cầu, ngoài cửa là hai bức tượng thần khổng lồ cao cả chục mét một trái một phải, tượng thần có thân thể và tự chi của người nhưng đầu rắn, rắn hai đầu."Ôi cái quái gì thế?" Phượng Lực Cương lấy đèn pin chiếu vào bức tượng thần rắn hai đầu."Xà thần hai đầu phụ trách canh giữ địa giới." A Lãng rất quen thuộc với Ai Cập mở miệng giải thích với bọn họ, "Nơi này chỉ sợ là đền thần Apophis.""Apophis là ai?!""Thần hủy diệt." A Lãng trả lời: "Trong truyền thuyết, ngài là người thống trị địa giới."Na Na và Phượng Lực Cương đi theo anh vào thần điện, tường bên trong thần điện treo đầy phù điêu, có người ở trên thuyền tay cầm mái chèo, có người quỳ lạy thần rắn hai đầu, cuộn sóng dưới thuyền là một con rắn vặn vẹo.A Lãng giơ đèn pin nhìn thấy chính giữa bên trong thần điện có một tượng rắn khổng lồ bằng đá, "Đây là Apophis."Vừa nhìn thấy tượng đá kia Na Na chấn kinh.Con rắn lớn há miệng cắn đuôi của chính mình, vặn vẹo thành hình số 8."Này, mình ở Hy Lạp và Iraq cũng thấy cái này." Phượng Lực Cương giơ đèn pin của mình lên nhìn bức tượng và mấy bức bích họa nói: "Tự cắn đuôi của mình.""Ấn Độ cũng có, rắn tự cắn đuôi mình." Lúc trước hắn không liên tưởng hai cái này với nhau, sự trùng hợp này khiến mày A Lãng nhíu lại, nhìn Na Na lên tiếng: "Lúc chúng ta ở Thượng Hải có phải cũng từng nhìn thấy không?""Phải." Nhờ bọn họ nhắc nhở Na Na bất ngờ nhớ ra: "Em cũng nhìn thấy nó ở cửa ra của tu viện trong các hang động ngầm ở Slovak.""Không phải dải Mobius." Cao Nghị ở bên ngoài trừng mắt nhìn hình ảnh được gửi về trong màn hình, nghe bọn họ nói chuyện bỗng nhiên hiểu ra, buộc miệng thốt lên: "Là Ouroboros(*)."(*)Ouroboros hay uroboros là một biểu tượng cổ xưa với hình ảnh một con rắn hay rồng tự ăn đuôi mình. Dù biểu tượng này có gốc gác từ Ai Cập, ouroboros đi vào truyền thống văn hoá Tây phương thông qua bùa phép Hy Lạp rồi được tiếp nhận như một biểu tượng cho thuyết ngộ đạo, thuyết Hermes và nổi bật nhất là của giả kim thuật. Từ ouroboros bắt nguồn từ tiếng Hy Hạp cổ οὐροβόρος, ghép từ οὐρά oura 'đuôi' với -βορός -boros 'ăn'. Ouroboros thường được coi biểu tượng cho vòng quy hồi vĩnh cửu hay sự đầu thai. Kèm với đó, việc lột xác trở nên gắn liền với sự luân hồi linh hồn. Ngoài ra, việc con rắn cắn đuôi mình còn đại diện cho sự sinh sôi: đuôi con rắn tượng trưng cho dương vật còn miệng nó mang hình ảnh tựa yoni hay tử cung.Câu nói không đầu không đuôi của hắn làm hai người đàn ông kinh ngạc, Đồ Ái đi đến cạnh hắn hỏi."Dải Mobius là cái gì?""Ký hiệu chúng mình nhìn thấy dưới đường hầm ở Đức." Na Na đáp: "Ban đầu Cao Nghị cho rằng đó là dải Mobius tượng trưng cho sự tuần hoàn vô hạn nhưng thì ra không phải, là Ouroboros đơn giản hóa thành ký hiệu. Đa số Ouroboros là hình tròn nhưng có một số sẽ xoắn thành như vậy, giống số 8.""Tôi nghĩ chúng ta nên xác nhận với mỗi người xem những nơi đó có phải đều có ký hiệu này không."Như Nhân cũng tiến lại mở miệng đề nghị.Đúng lúc này Phượng Lực Cương nghe được âm thanh dị thường, anh ấy quay đầu nhìn lại không thấy gì."Sao thế?" A Lãng hỏi."Mình nghe thấy tiếng động." Phượng Lực Cương nhíu mày nói.Na Na và A Lãng giờ đèn pin chiếu về hướng đó nhưng cũng không thấy được gì.Đột nhiên ba người lại cùng nhau nghe được tiếng vang rất nhỏ kia, tuy rằng rất nhỏ nhưng ở nơi yên tĩnh như cổ mộ này thì vẫn có chút rõ ràng.Ba người đồng thời quay đầu nhưng ánh sáng trong thần điện không rõ, không nhìn ra điều gì."Nghe giống tiếng rắn." Na Na lẩm bẩm, "Em không thích rắn.""Yên tâm, nếu em bị cắn vào mông anh sẽ bảo tiến sĩ giúp em." Phượng Lực Cương đùa giỡn. Cao Nghị không nghĩ nhiều trực tiếp trả lời: "Anh có mang theo huyết thanh."Nghe vậy A Lãng bật cười to: "Tôi nghĩ cái cậu ta nói không phải huyết thanh đâu."Đồ Ái cũng phì một tiếng bật cười, Như nhân cũng che miệng cười khẽ, Cao Nghị kinh ngạc chậm nửa nhịp mới hiểu ra, khuôn mặt lãnh khốc xoát cái hơi đỏ lên.Na Na liếc Phượng Lực Cương và A Lãng, nhưng vẫn không nhịn được đỏ mặt, chỉ đành giả bộ trấn định nói lãng sang chuyện khác."Cao Nghị, robot trinh sát của anh phát hiện được gì không?""Đợi chút, để anh xem thử." Hắn nói.Cao Nghị phóng đại hình ảnh, nhưng trong này không có gì khác thường, hắn lại điều chỉnh góc ảnh, để một con trong đó bay khỏi thần điện bay lên trên, chậm rãi nhìn quanh bốn phía, mới đầu hắn không phát hiện bất thường, sau đó phương xa có hình ảnh chuyển động.Hắn nhanh chóng dừng ống kính, phóng to và tua lại, cảnh tượng kia làm hắn chết trân.Là cát, cát vàng mịn, tựa như chiếc đồng hồ cát từ trên trần nhà rơi xuống, đông một chút, tây một ít, tiếng hạt cát rơi xuống nghe giống như xa xa có rắn đang bò và phun tín(*).(*)Hàng động thè lưỡi của mấy con rắn ấy."Ó ò, không ổn lắm nha." Phượng Lực Cương nhìn ảnh hiển thị nói.Gần như đồng thời Đồ Ái cũng chỉ vào một góc trong thần điện, "Đó là cái gì vậy?!"Cao Nghị điều khiển robot bay qua, phát hiện trên cột phía trước thần điện lắp một cái máy quay.Lòng hắn giật nảy, nhanh chóng quét thử mới phát hiện nơi này tràn ngập tín hiệu điện tử, hắn vội vã mở miệng thông tri ba người kia: "Mau ra đây, đối phương lắp camera, bọn họ thấy các người, cát đổ xuống nơi này có thể sụp bất cứ lúc nào ──"Hắn còn chưa dứt câu, Na Na, Phượng Lực Cương và A Lãng đã sớm thấy hình ảnh tức thời, lập tức xoay người chạy ra ngoài, nhưng gần như đồng thời chiếc camera kia bỗng nhiên phát nổ.Robot trinh sát bị ảnh hưởng, hình ảnh nháy mắt biến mất.Thần điện bởi vì nổ bắt đầu sụp đổ, A Lãng và Phượng Lực Cương phản ứng nhanh, động tác của Na Na cũng không chậm, ba người nhanh chóng chạy ra ngoài, nhưng dường như cố ý đối nghịch với họ, một tiếng nổ khác lại vang lên, lần này là ở lối vào thần điện.Ba người chạy nhanh như bay, ở giây cuối cùng chạy khỏi lối ra, khi bọn xông lên cầu cây cầu đá kia cũng phát ra tiếng nổ, đồng thời mái vòm trên đầu bọn họ cũng nổ."SHIT!" A Lãng tức giận mắng một câu thô tục.Cầu đá dưới chân ba người sập trước sập sau.Na Na vừa chạy vừa hô: "Cao Nghị! Anh có thể chặn tín hiệu phát nổ không?""Anh đang làm!" Cao Nghị gõ bàn phím như bay, thấp giọng gào: "Cẩn thận bên trái!"Khối đá to bỗng nhiên rơi xuống, ngay phía trước bọn họ bên trái, làm cầu đá sụp nhanh hơn, mặt cầu nháy mắt nghiêng đi, cô suýt rơi xuống nhưng A Lãng và Phượng Lực Cương mỗi người một tay bắt được cô, ném cô về phía trước."Đừng quay đầu!" A Lãng hô."Chạy đi!" Phượng Lực Cương gào lên.Sau khi Na Na rơi xuống đất thuận thế lăn một vòng, như đạn bắn tung người lên không quay đầu chạy về phía trước.Phượng Lực Cương và A Lãng hỏa tốc đuổi kịp, đống cát theo đó đổ xuống như thác, thảm hại hơn là tiếng nổ lúc trước và những khối đá rơi xuống kia ngay lập tức tạo ra tiếng động lớn dưới sự phản xạ của mặt đất nhanh chóng gây ra phản ứng dây chuyền.Đá khối lần lượt rơi xuống như bom, cục này hết tới cục khác rơi xuống đập vào nhà cửa đường xá gây nên thiệt hại khủng khiếp.Na Na, Phượng Lực Cương và A Lãng né những cục đá rơi xuống cảm thấy như đang chạy trong lôi khu đạn lạc bom rơi, Cao Nghị nhìn mà tim gan run rẩy, da đầu căng chặt, hắn ép mình ngồi tại chỗ gõ xuống phím cuối cùng, đúng lúc này con robot trính sát khác bị đá nện trúng mất tín hiệu.Hắn ném máy tính, đứng dậy vọt vào trong, Như Nhân mặt trắng bệch cũng muốn vào theo lại bị Đồ Ái bắt lấy, lạnh giọng quở trách."Không được! A Lãng cần chị ở đây!"Như Nhân biết cô nói đúng, chỉ có thể mím môi dừng chân.Đồ Ái tiếp nhận máy tính, đúng lúc này nhìn thấy Phượng Lực Cương chạy cuối cùng ống kính bị cát vàng bao phũ, nháy mắt một mảnh tối đen ──"RED, mở nguồn điện mắt kính! Hiển thị hình ảnh trên màn hình."Cao Nghị lao vào đống đổ nát, mở miệng chỉ thị.Màn hình bỗng nhiên xuất hiện trên mắt kính của hắn, lúc hắn băng qua thông đạo tràn ngập bích họa thấy hình ảnh trên mắt kính của Phượng Lực Cương biến mất, lòng hắn lạnh run, chạy như bay.Phía trước không ngừng truyền đến những tiến nổ kinh thiên động địa, còn có cát vàng trên trần nhà đổ xuống, cả tòa thành đều đang lay động nhưng hắn không dám dừng lại, hắn hiện tại là người duy nhất có thể nhìn thấy hình ảnh quay được từ trên mắt kính của A Lãng, kính của Na Na không bật nguồn, hắn cũng không dám chỉ thị máy tính mở nó, sợ hai hình ảnh chồng lên nhau sẽ ảnh hưởng đến tầm nhìn của cô.Cát bay đầy trời gần như che khuất tầm nhìn của hắn nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy cô không quay đầu chạy phía trước A Lãng, né những cục đá vôi không ngừng rơi xuống như đạn pháo, có vài lần cô suýt bị nện trúng.Đột nhiên, cô vì né tránh tảng đá sụp xuống bị những viên gạch vỡ bên cạnh rơi rúng ngã sang một bên ──Giây phút đó, tim hắn gần như ngừng đập, nhưng A Lãng chạy sau lưng cô vươn tay tiếp được cô kéo lên, tiếp tục chạy đi.Bọn họ băng qua quảng trường trung ương nhưng tình huống chẳng tốt hơn tẹo nào, nơi nơi đều là đá và cát không ngừng rơi, mà đường hầm trước mắt dài như vĩnh viễn không đi tới tận cùng, hắn hoảng loạn hận không thể chắp thêm cánh bay đến cạnh cô.Bỗng dưng hình ảnh của A Lãng chẳng thấy đâu.Hắn nín thở hoàn toàn không thể hô hấp, nhưng hắn không muốn từ bỏ, cô đeo đồng hồ, chiếc đồng hồ đó có thể tự động định vị.Chân hắn không ngừng, rẽ sang một lối khác mở miệng rít gào."RED, hiển thị vị trí UN."Bản đồ giản dị hiện ra, máy tính bắt được tín hiệu của cô, hắn thấy cô di chuyển vẫn đang cấp tốc chạy về phía lối ra.Giây tiếp theo cô không thấy đâu.Không, không phải cô, là đồng hồ của cô!Hắn vừa chạy vừa nâng đồng hồ lên gần miệng, "Hiển thị vị trí của điểm đỏ!"Giống như trải qua trăm ngàn năm phía trên mới nhảy ra vị trí của điểm đỏ.Cô còn sống vẫn đang chạy.Trái tim đập mạnh, hắn dồn hết toàn lực phóng về hướng cô chạy ──_______________________
Hãy bình chọn ủng hộ Editor và Beta nha các bạn 💋💋💋
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz