Edit Hoan Phan 2 Vinh Hoa Phu Quy Phu Thien
Edited by Bà Còm in Wattpad Khách khứa tham dự lễ đầy tháng ở phủ Triệu Vương là do Trần Thiện Chiêu tự tay viết thiệp mời rồi đích thân đưa đến từng nhà. Do đó bất luận là những người xưa nay luôn bo bo giữ mình chưa từng dính dáng tới phủ Triệu Vương, hoặc những kẻ hâm mộ ghen tỵ vị tằng tôn nhi đầu tiên được Hoàng đế đặc biệt yêu thích, hoặc những người luôn giữ mối quan hệ không xa không gần với phủ Triệu Vương giống như phu thê Tần Vương Thế tử, tất cả đều không thể không nể mặt Trần Thiện Chiêu, đều đáp ứng đến tham gia. Con số khách khứa cuối cùng tính ra lại nhiều gấp đôi so với lễ tắm ba ngày.Khi tới ngày này, người đến trước tiên không ngoài ai khác chính là phu thê Tri Vương và gia đình Công chúa Gia Hưng. Hai đoàn xe của hai kim chi ngọc diệp vừa vặn gặp nhau ngay tại cổng lớn. Công chúa Gia Hưng nhường phu thê Tri Vương vào cổng trước rồi mới theo sát phía sau, ở cửa nhị môn đồng loạt xuống xe. Gia Hưng bế Trân ca nhi tiến lại nhìn Tri Vương phi cười: “Ta vừa nói với phò mã không biết hôm nay hai nhà chúng ta ai đến sớm nhất, không ngờ lại chẳng phân biệt trước sau mà đụng ngay cổng lớn.”Tri Vương Trần Dung biết tính tình tỷ tỷ nên chỉ nhoẻn miệng cười không nhiều lời, trong khi Tri Vương phi Trương Như không có cảm giác sâu sắc như vậy, lập tức thẹn thùng cười chữa thẹn: “Là muội thúc giục điện hạ sớm chút lại đây. Cả tháng Triệu Vương Thế tử phi phải ở cữ không tiện gặp khách, muội vẫn luôn nhớ thương nhưng không thể tới quấy nhiễu nàng tĩnh dưỡng. Hôm nay bèn ra cửa thật sớm.”“Ôi trời, đệ muội thực quá thành thật!” Công chúa Gia Hưng cười đến nỗi đôi mắt híp lại, vừa nói vừa bỡn cợt kéo Trương Như lại gần, sau đó nhét Trân ca nhi vào lòng Trương Như rồi nháy mắt với Trân ca nhi chỉ vào Trương Như mớm lời: “Trân ca nhi, mau chào hỏi đi nào, đây là Thập thất cữu mẫu của con, là người tốt luôn nhiệt tình vì lợi ích chung. Thập thất cữu mẫu bế con phúc tinh này, mai mốt có thể giống Hàm tỷ tỷ sớm được quý tử.”Trương Như nghe Công chúa Gia Hưng nói vậy bèn mặt đỏ tai hồng, nhưng khi biết Chương Hàm lúc trước vì ôm Trân ca nhi vài lần mà mới vào phủ đã có thể hoài thai sinh con, trong lòng cô nàng không khỏi dâng lên vài phần kỳ vọng. Trân ca nhi đảo đôi mắt đen bóng tròn xoe nhìn Đông nhìn Tây một hồi, cuối cùng dưới sự dụ dỗ của Công chúa Gia Hưng bèn ấp úng bật ra mấy chữ.“Cữu mẫu. . . được quý tử!”“Ôi chao ôi chao, Trân ca nhi nhà ta thật ngoan!”Công chúa Gia Hưng mặt mày hớn hở, thấy Trương Như tuy có chút ngượng ngùng nhưng rõ ràng vẫn rất mừng rỡ, ôm Trân ca nhi nặng trĩu quay tới quay lui vẫn không buông tay. Lúc này, mọi người vui vẻ nhìn về phía Chương Hàm và Vương Lăng đang sánh vai nhau cùng ra đón chào. Sau một tháng ở cữ, Chương Hàm trông hồng hào mơn mởn, dáng người đẫy đà hơn chút so với lúc trước, mái tóc đen bóng. Ngược lại Vương Lăng trông có vẻ gầy ốm hơn so với hôm tân hôn. Công chúa Gia Hưng mỉm cười đón lấy Trân ca nhi từ tay Trương Như tự mình ôm tiến lên. Thấy Chương Hàm và Vương Lăng đồng loạt hành lễ, nàng cười gạt đi: “Đều miễn đều miễn, ta cũng không còn tay rảnh để nâng hai người các ngươi.”Thấy Vương Lăng đứng dậy, Gia Hưng thình lình ôm Trân ca nhi tới trước mặt: “Thê tử Thiện Duệ, giúp ta bế đứa nhỏ này trong chốc lát, quá nặng làm ta đau cả tay. Yên tâm, Trân ca nhi ngoan lắm, tuyệt không ầm ĩ đâu.”Mặc dù có chút trở tay không kịp, nhưng nếu Công chúa Gia Hưng đã trực tiếp giao cậu bé tận tay, Vương Lăng cũng chỉ có thể tiếp nhận. Cũng may mấy ngày này nàng thấy Trần Hi đáng yêu, mỗi ngày đi thăm không khỏi bế lấy trêu đùa trong chốc lát. Lúc này tiếp nhận Trân ca nhi cảm thấy nặng hơn nhiều nhưng cũng mềm mại mũm mĩm giống nhau. Mới bế đi được vài bước, Trân ca nhi vốn đang ngậm ngón tay trong miệng đột nhiên lúng búng nói: “Được quý tử. . . được quý tử. . .”Tri Vương Trần Dung và Cố Trấn mới tận mắt thấy Công chúa Gia Hưng xúi giục cậu nhóc nói lời cát lợi với Trương Như, lúc này nghe Trân ca nhi ở trong tay Vương Lăng lại chủ động bật ra, cả hai đều buồn cười trong khi Vương Lăng ngây ngẩn sững người. Chương Hàm cười nói: “Tứ đệ muội, đây chính là dấu hiệu tốt! Trước đó Thập nhị cô cô đưa Trân ca nhi đến Cố gia, ta không thiếu được bế một hai lần, thế mà nhanh như vậy đã có Thần Húc, thật đúng là nhờ tiểu phúc tinh này.”“Ta đang tính tự khoe khoang thì Hàm Nhi đã làm dùm ta!” Công chúa Gia Hưng cong môi, nét mặt toát ra vẻ hãnh diện không chút nào che giấu: “Trân ca nhi được hai tuổi rồi, từ khi một tuổi rưỡi đã bắt đầu gọi người. Lần trước gặp phụ hoàng còn lên tiếng kêu ngoại tổ phụ làm phụ hoàng vô cùng cao hứng. Lão tổ tông thì càng coi hắn như tâm can bảo bối! Ta cũng không mơ ước gì cao xa, chỉ ngóng trông hắn bình bình an an mà lớn lên, tương lai giống cha hắn và các thúc thúc thì tốt lắm rồi, ta đã thấy đủ!”“Tâm nguyện lớn như vậy mà Thập nhị cô cô chỉ nói 'thấy đủ' thôi sao?”Trần Thiện Chiêu và Trần Thiện Duệ vừa ở thư phòng gặp người mang tin tới từ phương Bắc nên hai huynh đệ đến chậm một bước. Ngay lúc này, Trần Thiện Chiêu đi nhanh lại đây vừa nghe kịp lời kia, nhịn không được trêu ghẹo một câu. Chào hỏi xong mới mỉm cười nói tiếp: “Thập nhị cô trượng vẫn luôn được Hoàng gia gia tán dương không dứt là trang tuấn kiệt, mà mỗi một vị trong Cố gia đều có tiền đồ vô lượng. Bất luận Trân ca nhi giống ai thì tương lai đều văn võ tài tuấn. Nếu đây mà còn chỉ là 'thấy đủ', Thập nhị cô cô không ngại nói xem ai mới là nhân tuyển được cô cô hài lòng nhất?”“Đương nhiên tốt nhất là hắn có phúc khí giống ngươi và Thiện Duệ!” Công chúa Gia Hưng xưa nay không hề sợ bị trêu ghẹo, một câu nói ra khiến hai huynh đệ Trần Thiện Chiêu Trần Thiện Duệ đều sửng sốt. Nàng cười tủm tỉm giải thích: “Phải giống các ngươi không những bản thân xuất sắc mà còn kiếm về cho ta một tức phụ xuất sắc có khả năng như thê tử của các ngươi, vậy thì ta mới hài lòng nhất. Phải thú nhận ta chính vì ỷ lại vào thân phận công chúa nên lười nhác không thích quản gia, cũng không phải một tức phụ tốt. Phải có khả năng và khôn khéo như Hàm nhi và thê tử của Thiện Duệ mới là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí tức phụ. Chỉ tiếc bối phận không đúng, nếu không ta còn muốn nói, tương lai nếu ai trong hai người các ngươi có nữ nhi thì phải để dành một đứa cho Trân ca nhi nhà ta!”“Thập nhị cô cô khen vậy khiến mặt cháu đỏ ửng. Cháu vừa vào cửa không quá mấy tháng thì coi như phủi tay quản gia. Muốn nói có khả năng khôn khéo thì phải là Tứ đệ muội mới đúng.” Chương Hàm thấy Trân ca nhi đang tò mò muốn chộp cây trâm trên đầu Vương Lăng, mà Vương Lăng lại không dám ngăn cản nhưng lại sợ cậu bé bị đầu trâm nhọn đâm đau, chỉ có thể nghiêng đầu né tránh. Chương Hàm bèn vội vàng đón lấy Trân ca nhi cười trêu đùa một hồi rồi đưa lại cho Công chúa Gia Hưng. Tuy biết Công chúa Gia Hưng tính toán mang cát lợi cho Trương Như và Vương Lăng, nhưng cứ nhắc đến cát lợi thì khó tránh khỏi khiến hai người có ý nghĩ khác, lập tức thản nhiên chuyển đề tài: “Hôm nay nghe nói Võ Ninh Hầu phu nhân cùng Ngọc tỷ tỷ và Du tỷ tỷ đều sẽ tới.”Hiện giờ Chương Hàm gả cho Trần Thiện Chiêu nên phải gọi Công chúa Gia Hưng là Thập nhị cô cô, tính theo bối phận thì xưng hô trở nên lung tung rối loạn với những người khác của Cố gia, chỉ có thể gọi theo thói quen. Mà Công chúa Gia Hưng cũng biết ngay Cố gia sắp tới là ai, lập tức cười tủm tỉm nói: “Phần thưởng vinh quang của nương là cao nhất trong số các phu nhân huân quý. Tứ đệ càng không cần phải nói, hôn thư còn chưa trao thì đã được thăng một bậc. Ta và phò mã đều hứng khởi một thời gian.”Công chúa Gia Hưng nói xong bèn nhìn về phía Cố Trấn. Mặc dù triều đại vẫn chưa có văn bản rõ ràng ra luật phò mã không thể xuất sĩ nhậm quan, nhưng Cố Trấn một thân võ nghệ đến nay vẫn chưa từng lãnh binh ra trận. Tuy trong lòng nàng cảm thấy nhẹ gánh, nhưng bình tĩnh mà xem xét thì không phải không có áy náy. Thời điểm tin tức Cố Minh thăng quan truyền đến, nàng ở trước mặt Cố Trấn cũng từng biểu lộ nỗi áy náy này, lại được Cố Trấn an ủi một phen khiến trong lòng rất ấm áp.“Làm người không thể chiếm lấy hết mọi chỗ tốt. Đã có nghiêm phụ từ mẫu hiền thê ái tử, huynh đệ muội muội đều thương yêu nhau, thân là phò mã ngồi hưởng vinh hoa phú quý, thế mà còn khát vọng quân quyền nắm lấy thời thế, vậy thì không khỏi quá mức xa cầu.”Rất cảm ơn nếu vào ɯattραd ủng hộ bà còm làm truyện. Lúc trước khi Chương Hàm đang mang thai thì Công chúa Gia Hưng và Tri Vương phi Trương Như đều thường xuyên tới thăm, nhưng sau màn sinh sản cực kỳ nguy hiểm, hôm nay là lần đầu tiên ba người gặp mặt. Chờ Trần Thiện Chiêu Trần Thiện Duệ đưa Tri Vương và Cố Trấn đi tiếp đãi, Chương Hàm đương nhiên bị Gia Hưng và Trương Như vây quanh, mỗi người một câu luân phiên hỏi về đủ loại nội tình của ngày hôm đó. Lúc này các khách khứa khác còn chưa tới, Chương Hàm lo lắng Vương Lăng không thích nghe mấy chuyện gia đình nhàm chán, bèn không thiếu được thêm mắm dặm muối thuật lại phong độ đại tướng của cô nàng khi tọa trấn Bạch Hổ đường chỉ huy trong ngoài. Đến cuối cùng Vương Lăng không nhịn được đằng hắng một tiếng thật mạnh.“Đại tẩu, nào có khoa trương đến thế, chỉ là một vài trăm thổ phỉ mà thôi, nghe tẩu thuật lại cứ như muội chặn được thiên quân vạn mã!” Vương Lăng vừa dứt lời liền thấy Công chúa Gia Hưng rất có hứng thú ngắm nghía mình chằm chằm từ trên xuống dưới, tức khắc vội vàng đứng lên tìm cớ: "Muội ra ngoài xem việc đón khách thế nào, còn kiểm tra coi phòng bếp có chuẩn bị tốt hay chưa. Đại tẩu hãy tiếp chuyện với Thập nhị cô cô và Thập thất thẩm.”Thấy Vương Lăng tựa như chạy trốn biến mất khỏi Thủy Nguyệt hiên, Công chúa Gia Hưng phì cười rồi nhìn Chương Hàm nhận xét: “Vị Đại tiểu thư phủ Định Viễn Hầu ở trong vòng thiên kim của kinh thành nổi tiếng lắm đấy, nhưng không phải vì nàng thường xuyên đi xã giao mà bởi vì một cỗ ngạo khí. Năm đó An Quốc Công phu nhân mở hội thơ mời thiên kim các nhà, có thầm ý cho trưởng tôn của mình chọn thê tử. Bà ta mộ danh trí dũng của Định Viễn Hầu, hơn nữa biết Vương Lăng là nữ nhi duy nhất, dĩ nhiên một lòng muốn thúc đẩy cọc hôn nhân này. Kết quả thiệp đưa đến phủ Định Viễn Hầu, cô nàng trực tiếp hồi âm 'đạo bất đồng khó lòng hợp tác', không đi! Mà lời đồn đãi về phần hồi âm này càng sinh động vô cùng, ý là cô nàng đã nói, so với việc làm dăm ba bài thơ xuân sầu thu đau khiến các bậc hiền nhân phải che mặt, còn không bằng dưỡng thân thể thật tốt đừng để đàn ông quay vòng vòng!”Mặc dù đây cũng coi như bàn chuyện tào lao việc nhà các phủ, nhưng từ miệng Công chúa Gia Hưng nói ra, Chương Hàm chỉ cảm thấy trước mặt hiện ra hình tượng kiêu ngạo của Vương Lăng khi còn trong khuê các, không nhịn được bật cười. Trương Như cũng thấp giọng góp lời: “Trước đó ta còn lo lắng cô nàng xuất thân quý trọng, có lẽ sẽ ở chung với ngươi không tốt. Hiện giờ xem ra, lại chính là ta dùng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.”“Trái tim con người đều là thịt, người như Tứ đệ muội thật ra rất dễ ở chung. Chỉ cần thiệt tình đối xử với nàng, thiệt tình tin cậy nàng, không phải thời khắc đều tồn tâm tính kế đề phòng, đương nhiên sẽ sống với nhau rất hòa thuận. Tính tình cô nàng thay vì nói là ngạo khí, không bằng nói là ngạo cốt -- người tranh cường háo thắng không sai nhưng lại thực sự có tài học khiến người bội phục. Các vị biết không, lúc trước trong phủ tuy cháu cố gắng sửa trị nhưng vẫn còn lỏng lẻo; từ khi để cô nàng lo liệu trong ngoài, vương phủ lập tức giống như thùng sắt, nếu không lúc trước khi gặp phải cường công cũng sẽ không chút nào không loạn. Có một trục lý như vậy cháu thiệt tình thắp nhang cảm tạ, cao hứng còn không kịp.”Thấy Chương Hàm chắp tay trước ngực làm bộ điệu thắp nhang vái lạy, Công chúa Gia Hưng và Trương Như đều mỉm cười. Tuy nói bối phận thuộc hai thế hệ nhưng đều trạc tuổi nhau nên tự nhiên thân thiết. Công chúa Gia Hưng gật đầu: “Thật ra khi ta kể lại lời đồn đãi kia cũng có chút cảm khái. Nhân tài như Vương Lăng mà thân là nữ nhi thật sự đáng tiếc, nếu không tất nhiên phải thành đại tướng. . .”Mời vào ɯattραd ủng hộ người làm truyện. Trong lúc đang nói chuyện phiếm thì bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng thông báo: “Tri Vương phi, Công chúa Gia Hưng, Thế tử phi, Thái tử phi tới!”“Sao nàng ta lại đến chi vậy?” Công chúa Gia Hưng tức khắc chau mày, lộ ra vẻ mặt chán ngấy: “Thái Tử Cửu ca phụng mệnh đi kiểm tra lăng tẩm, nàng ta không ở nhà giúp đỡ chuẩn bị hành trang, chỉ cần sai người đưa một phần lễ chúc mừng là được, việc gì phải đặc biệt chạy tới?”Vụ kiểm tra lăng tẩm thì Chương Hàm và Trương Như đều có nghe nói. Trương Như chẳng nghĩ nhiều, nhưng Chương Hàm tuyệt đối không cho rằng đây chỉ là việc nhỏ do Hoàng đế thuận miệng an bài. Rốt cuộc vụ xây dựng lăng tẩm tuy không phải chuyện nhỏ, nhưng chỉ cần phái quan lớn đi thôi cũng đủ rồi, sao lại phải sai khiến Thái Tử? Công chúa Gia Hưng có thể oán giận nhưng Chương Hàm lại không tiện bàn luận, chỉ mỉm cười theo hai người cùng ra ngoài nghênh đón. Khi đến nhị môn, biết được xe Thái tử phi ở ngoài đại môn, mà Vương Lăng sớm phân phó người mở cửa chính nghênh đón, Chương Hàm không khỏi lưu ý hỏi một câu. Lúc này nàng mới biết, hôm nay Thái tử phi không dùng xe ngựa đơn giản giống hôm sinh nhật Trần Thiện Chiêu mà lại là một chiếc phượng kiệu sơn son thiếp vàng, trước sau đều có vệ binh danh dự của Đông Cung hộ tống.Thái tử phi đã bày ra nghi thức rình rang lại đây, mọi người đương nhiên không thể chậm trễ, lập tức đồng loạt quỳ bái dựa theo quốc lễ. Thái tử phi cũng sửa lại vẻ mặt dịu dàng thân thiết lúc xưa, trên mặt mang theo vài phần tươi cười giả dối rồi đưa tay làm bộ đỡ một phen: “Hôm nay là ngày trăng tròn quan trọng của Hi nhi, tuy Thái Tử gia bận rộn chuẩn bị lên đường nhưng vẫn tâm niệm nhớ tới, nhắc nhở ta phải đích thân đến đưa một phần hạ lễ.”Phương thị hơi gật đầu ra hiệu, lập tức Phùng cô cô phía sau cùng một nữ quan khác dâng lên mấy khay đồ vật. Thật ra chỉ là mấy thứ vòng vàng khóa trường mệnh linh tinh gì đó, nhìn qua ánh vàng sáng chói nhưng tính theo giá trị thì đối với Đông Cung không đáng là gì. Chương Hàm và Trần Thiện Chiêu đều không phải loại người quan tâm lễ vật quý trọng hay không, đích thân nhận lấy liên thanh cảm ơn rồi mời mọi người vào trong. Thế nhưng Thái tử phi lại nhếch khóe miệng lắc lắc đầu.“Ngày vui lớn như vậy vốn dĩ nên đi vào thăm đứa bé một chút, nhưng không khéo Thiện Vĩnh nhà ta đêm qua bị sốt nóng. Ta cực nhọc cả ngày mà không thể yên ổn nghỉ ngơi còn phải chăm sóc suốt một đêm, chỉ sợ vào thăm Hi nhi sẽ lây bệnh cho bé, đến lúc đó có miệng cũng không thể bào chữa. Rốt cuộc hiện giờ Hoàng Thượng đang thương tằng tôn như trân bảo.” Nói tới đây, ý cười của nàng ta càng sâu: “Mong rằng Triệu Vương Thế tử và Thế tử phi hãy chăm sóc đứa bé thật cẩn thận, thời tiết bắt đầu trở lạnh, đây là lúc trẻ con khó chịu đựng nhất.”Lời này nói ra khiến Trần Thiện Chiêu tức khắc biến sắc, Trần Thiện Duệ đứng bên cạnh lại không thể nhịn được, mỉm cười đáp trả: “Đa tạ Cửu thẩm thẩm nhắc nhở. Chỉ là chất nhi của cháu có phúc khí nhất, sinh ra cường tráng người gặp người thích. Nếu thật sự có chút bệnh nhẹ gì thì tất nhiên sẽ qua ngay, vì thế cho dù không khỏe thì cũng không nói được vì có người nguyền rủa hắn!”Lời đốp chát cực kỳ lộ liễu, cho dù Công chúa Gia Hưng miệng mồm lanh lợi mà cũng cùng Tri Vương phi đều hơi nhíu mày, Tri Vương và Cố Trấn thì lại trao đổi ánh mắt, nhưng không ai nói thẳng ra những gì suy nghĩ trong bụng. Vương Lăng thấy sắc mặt Thái tử phi xanh mét bèn ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Xin Thái tử phi thứ tội. Hôm Đại tẩu lâm bồn, Quận vương gia một đường tắm máu từ bên ngoài giết vào, mãi đến khi vào cửa còn bị một đám ô hợp chặn đường, trong bụng đến bây giờ còn nghẹn một cỗ sát khí, nói chuyện khó tránh khỏi gay gắt một chút. Rốt cuộc trong kinh thành tông thất nhiều như vậy, chưa từng có người nào giống như Đại tẩu khi sinh nở mà phải trải qua tam tai bát nạn.”Thái tử phi vốn định trả lời một cách mỉa mai, nhưng thấy Trần Thiện Duệ và Vương Lăng kẻ tung người hứng, hơn nữa Vương Lăng nhiều lần đến Đông Cung khiếu nại, là loại người rất khó ứng phó. Vì thế Phương thị đành phải hít một hơi thật sâu, cười như không cười nói: “Thì ra là thế. Uyển Bình Quận Vương phi, lần này ngươi thật có mặt mũi lớn trước mặt phụ hoàng, chỉ hy vọng ngươi cũng sớm có tin vui giống như Đại tẩu nhà ngươi khiến phụ hoàng cao hứng. Đừng giống. . .”“Đa tạ Thái tử phi cát ngôn, sau này nếu Tứ đệ muội mừng được quý tử, nhất định sẽ đưa thiệp cho Đông Cung đầu tiên.”Chương Hàm nhạy bén cảm thấy câu cuối của Thái tử phi sẽ mang ác ý, lập tức giành trước cắt ngang rồi chậm rãi thi lễ. Trần Thiện Chiêu cũng "phụ xướng phu tùy", hành lễ tiếp lời: “Đa tạ Cửu thẩm thẩm cát ngôn, sau này hài tử của Tứ đệ chào đời, nhất định trước tiên ôm đến Đông Cung cho ngài và Thái Tử Cửu thúc nhìn một cái.”Từng câu nói đều bị người khác độp trở về, cho dù trong lòng Thái tử phi rất tức giận, nhưng ngay lúc này ở trước cổng lớn phủ Triệu Vương, phía sau còn có phu thê Tri Vương và gia đình Công chúa Gia Hưng, vì thế cũng không tiện xổ ra lắm lời thật, chỉ có thể ngoài cười nhưng trong không cười ừ hử một tiếng rồi lập tức lên phượng kiệu. Thái tử phi vừa đi, Trần Thiện Chiêu thấy sắc mặt mọi người khác nhau, không khỏi lớn tiếng tiếp đón đi vào, Chương Hàm cũng nói chút chuyện trẻ con của Trần Hi, chốc lát liền xoa dịu bầu không khí nặng nề vừa rồi.Thực mau, khách khứa ùn ùn kéo đến liền phân biệt tiến vào Thủy Nguyệt hiên dành cho nữ khách và Thiên Cơ các dành cho nam khách. Mặc kệ là nam hay nữ, khi Chương Hàm và Trần Thiện Chiêu bế Trần Hi bọc tã lót kín mít ra chào mọi người, bất luận là chân tình hay giả ý, đại đa số đều tấm tắc khen ngợi. Đặc biệt là Ngô thị thả lỏng hơn nhiều so với lần trước tới phủ Triệu Vương, chẳng những ôm hài tử trêu đùa một hồi rồi mới lưu luyến giao cho người khác, vẻ mặt còn có chút buồn bã.Đương nhiên nhi tử Trân ca nhi của Công chúa Gia Hưng cũng được nhóm phụ nữ coi như bảo bối. Một đám người hết dụ dỗ bé này gọi người, lại muốn xem bộ dáng bé kia, Công chúa Gia Hưng không dám rời nửa bước. Đến cuối cùng, Trần Hi đột nhiên nhịn không được khóc rống lên, Trân ca nhi đã hai tuổi bị sửng sốt sau đó cũng òa khóc theo. Một phen song tấu khiến trong phòng tràn ngập tiếng khóc trẻ con, đến cuối cùng Công chúa Gia Hưng phải bế Trân ca nhi dỗ một hồi mới khiến cậu bé dừng khóc, lúc này mới cười nói: “Ông tướng con này, mới một tháng mà tiếng khóc còn vang dội hơn thằng bé hai tuổi nhà ta!”Chương Hàm thấy nhũ mẫu ân cần bế Trần Hi dỗ một hồi lâu mới khiến ông tướng con ngừng gào, vốn định đứng dậy đi tiếp đón khách khứa nhưng lại thấy Vương Lăng giành trước. Nàng biết Vương Lăng thông cảm cho mình vừa mới ra cữ, tự nhiên không tranh với cô nàng. Đang ngồi suy nghĩ về hành động trêu chọc hấp tấp mà lỗ mãng lúc nãy của Thái tử phi, bên tai đột nhiên nghe được một câu.“Nói cũng lạ, Tần Vương Thế tử phi, Nhị đệ muội của ngươi sao không thấy tới?”Người được nhắc đến chính là Lạc Xuyên Quận vương phi, cũng chính là Tôn thị xuất từ phủ An Quốc Công, vẻ mặt Ngô thị tức khắc có chút mất tự nhiên, hồi lâu mới miễn cưỡng cười trả lời: “Nhị đệ muội có tin vui.”Lời này vừa nói ra, tất cả các Vương phi Công chúa Thế tử phi Quận vương phi và nhóm huân quý cáo mệnh đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Thế hệ trước đại đa số đều có con cái, cho dù không có cũng đã sớm thấy. Còn phần tông thất mệnh phụ trẻ tuổi thì mới vào cửa hơn nửa năm qua, ngoại trừ Chương Hàm có khởi đầu tốt đẹp, các người khác đều không được may mắn như vậy. Ai ngờ trong nháy mắt đã có người thứ hai!Các nữ khách hôm nay tới tham dự tiệc đầy tháng của Trần Hi đều ngầm khe khẽ nghị luận sôi nổi. Chương Hàm tuy chỉ gặp qua Ngô thị hai lần, nhưng năm trước sau một phen nhắc nhở cũng khiến hai người thân thiết hơn chút, không khỏi nhẹ giọng hỏi: “Là chuyện khi nào thế, sao không nghe bất cứ tin gì?”“Chỉ mới hôm qua thôi. . . À không, phải nói là buổi tối hôm trước khám ra hỉ mạch.” Ngô thị có chút ảm đạm cười cười rồi thở dài: “Đều là mệnh, có cưỡng cầu cũng không được.”“Tẩu đừng bi quan như vậy. Trước đó ở phủ Triệu Vương có một Ngự y chăm sóc muội, nghe nói rất giỏi về vụ giúp phụ nữ dưỡng thân thể. Lát nữa muội sẽ nhờ ông ta khám cho tẩu thử xem.” Tuy nói như vậy nhưng Chương Hàm cũng biết gặp vấn đề con nối dõi, phụ nữ có kiên cường cũng không lay chuyển được cái gọi là vận mệnh, cho nên lại nhẹ nhàng an ủi Ngô thị vài câu rồi hỏi: “Đúng rồi, sau khi Nhị đệ muội của tẩu vào cửa, nội tình vương phủ phân công thế nào?”“Nàng ta mang theo bốn nha đầu, mười hộ gia phó, quản sự mụ mụ và bà tử thì có tám người, ai cũng khôn khéo có khả năng, làm sao ta có thể tranh đoạt nổi?” Ngô thị cười khổ, ngay sau đó lại cảm kích nói: “Tuy nhiên, ít nhiều gì cũng nhờ lúc trước Triệu Vương Thế tử nói gì đó với Thế tử gia nhà ta, hiện giờ Thế tử gia mọi chuyện đều giúp đỡ ta, cuối cùng ở vương phủ cũng có thể được địa vị ngang nhau. Nhưng thật ra Lạc Xuyên Quận vương đối xử với nàng ta cũng không tính quá thân thiện, cả ngày đi sớm về trễ, lúc ban đầu nàng ta đã từng phát giận, sau này mới đỡ hơn chút.”Tên Trần Thiện Thông kia rõ ràng luồn cúi để cưới về một thê tử xuất thân công phủ, thế mà không gắn bó keo sơn biểu hiện ân ái cho phủ An Quốc Công coi mà lại cả ngày đi sớm về trễ? Chương Hàm chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một tia hồ nghi và cảnh giác thật sâu, kế tiếp nghe Ngô thị mở miệng nói tiếp.“Hơn nữa bây giờ đã giữa tháng chín, nhưng các khoản thanh toán hàng tháng từ những cửa hàng của vương phủ luôn bị chậm trễ, người ta nói Nhị đệ muội phải vận dụng của hồi môn để bổ khuyết. Ta thật hận không thể có thủ đoạn cứng rắn như muội lúc trước để thanh tra những điêu nô!”Trước đây mấy cửa hàng của phủ Triệu Vương tuy kinh doanh tầm thường nhưng còn không đến mức phải dùng của hồi môn để bổ khuyết, mà hiện giờ phủ Tần Vương lại lâm vào tình trạng này, lại càng làm Chương Hàm không thể không vắt óc suy nghĩ một phen. Nhưng nhớ đến Vương phu nhân dẫn theo Trương Kỳ cùng nhóm mệnh phụ huân quý đang ở gian ngoài nói chuyện, nàng đành phải cáo lỗi một tiếng rồi ra khỏi phòng. Vừa vén rèm cửa ra gian ngoài, nàng liền thấy Trương Kỳ đang vui rạo rực ôm bọc tã lót, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm bé con không hề phát hiện nàng đã ra tới. Mà phía bên kia có mấy phu nhân huân quý đang nói chuyện, Long Bình Hầu phu nhân ngồi đưa lưng về phía nàng bàn về vụ lăng tẩm của Hoàng đế có mạch nước ngầm.“Bên ngoài đều lan truyền, nói vốn dĩ đang xây dựng không có vấn đề gì, nhưng ai ngờ đột nhiên một ngày lại xuất hiện suối ngầm, tất cả mọi người đều thấy. Thế mà chờ đến khi triều đình phái người Công Bộ xuống thanh tra, đào khắp nơi cũng không thấy bóng dáng nguồn nước. Không ngờ người tới lần này lại là Thái tử điện hạ đích thân xuất mã. . .”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz