Edit Hoan Co Gai Dia Nguc Ngon Tinh Linh Di
Edit: Frenalis
Chương 319: NAM NỮ KHÁC BIỆTKhương Kha chậm rãi tiến đến trước mặt anh, duỗi ngón tay khẽ chạm nhẹ lên cằm anh. Nếu là người đàn ông khác, chắc chắn sẽ bị hành động này làm cho mê muội mất hồn.Nhưng Chu Nguyên Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Đừng diễn trò này, ngươi biết là vô dụng với ta."Ánh mắt Khương Kha lộ ra vài phần phẫn nộ: "Bệ hạ, Phi Viêm tướng quân bị phạt chuyển thế đầu thai, Địa Ngục rất nhanh sẽ trở thành lãnh địa của chúng ta. Nhưng vì chị ấy, ngài thậm chí từ bỏ thân phận Quỷ Đế để làm một người phàm bên cạnh chị ấy, có gì tốt chứ? Chúng ta theo ngài nhiều năm như vậy, ngài lại bỏ mặc chúng ta. Nếu không phải ta kịp thời đột phá lên Quỷ Đế, những thuộc hạ và thành trì của ngài đã sớm bị các Quỷ Vương khác tiêu diệt, chia chác."Chu Nguyên Hạo trầm giọng: "Ta làm gì, không cần phải giải thích với bất kỳ ai."Khương Kha cười lạnh: "Bệ hạ, chẳng lẽ ngài đã quên mục đích ban đầu của chúng ta sao?"Ánh mắt Chu Nguyên Hạo nguy hiểm: "Ta cảnh cáo ngươi, không được nói nhiều."Khương Kha nghiến răng nói tiếp: "Bệ hạ, nếu ngài nguyện ý cùng ta trở về, một lần nữa thống lĩnh chúng ta, dù ta đã tấn thăng Quỷ Đế, vẫn nguyện ý phụng ngài làm chủ."Chu Nguyên Hạo lạnh lùng: "Coi như muốn trở về, cũng phải đợi Lâm Lâm mãn hạn thi hành án. Năm đó cô ấy vì ta hi sinh như vậy, ta sao có thể vứt bỏ cô ấy."Khương Kha giận quá thành cười: "Ngài quên rồi sao? Đó vốn là mưu kế của ngài.""Câm miệng!" Chu Nguyên Hạo gầm thét, một cỗ năng lượng đánh vào ngực Khương Kha, khiến hắn văng ra ngoài rơi lên giường, mặt biến sắc phun ra một ngụm máu.Hắn cười lạnh, quẹt đi vệt máu bên môi: "Chị Lâm hiện giờ yêu thương ta vô cùng, nếu chị ấy biết ngài đánh ta, hậu quả sẽ ra sao?"Chu Nguyên Hạo thần sắc khó lường nhìn hắn một cái, quay người rời khỏi căn phòng chật hẹp.Khương Kha ánh mắt như dao, tràn ngập đố kị cùng hận ý: "Vậy để ta xem thử, chị gái của ta có gì tốt."*****Tôi đang nằm trên giường, đột nhiên cảm thấy có người bên cạnh, không kiên nhẫn xua tay: "Chu Nguyên Hạo, tôi hiện tại rất mệt, không có tâm trạng.""Chị."Tôi lập tức bừng tỉnh, khiếp sợ nhìn Khương Kha nằm bên cạnh, vội dùng chăn che ngực mình, tôi có thói quen ngủ không mặc quần áo, không muốn ai tự tiện xông vào."Tiểu Kha, em làm gì?" Tôi tức giận hỏi.Khương Kha ủy khuất: "Chị, em sợ.""Em sợ gì?""Vừa nằm xuống liền mơ thấy ác mộng, thấy chị vì cứu em bị Doãn tiên sinh giết chết." Vành mắt cậu đỏ lên, lắp bắp nói.Tôi bất đắc dĩ thở dài, Khương Kha chỉ là đứa trẻ chưa đầy mười chín tuổi mà thôi.Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Tiểu Kha, sau này không được tự tiện vào phòng chị."Khương Kha nhẹ gật đầu, rũ mắt xuống: "Em biết."Tôi nghĩ một lát rồi nói: "Vậy đi, bên kia chị còn một cái đệm, em chuyển vào phòng chị, ngủ trên đó."Vẻ mặt Khương Kha lộ vẻ kinh hỉ: "Được, em đi ngay."Cậu vừa nhảy xuống giường, Chu Nguyên Hạo xuất hiện giữ chặt tay cậu, lạnh mặt nói: "Nam nữ khác biệt, sao các người có thể ngủ cùng một phòng?"Khóe miệng tôi giật giật, cãi lại: "cậu ấy là em trai tôi.""Dù là em trai ruột nhưng cũng đã trưởng thành, các người ngủ chung phòng, không sợ láng giềng đồn đại sao?" Chu Nguyên Hạo nghiêm mặt.Anh nói đúng, tôi không phản bác được."Vừa hay, anh không có việc gì, để anh ngủ cùng cậu ta." Dứt lời, anh lôi Khương Kha ra ngoài.Tôi trợn mắt nhìn cánh cửa phòng đóng sầm lại, có vẻ như vấn đề mua nhà lớn phải sớm thực hiện.Chu Nguyên Hạo kéo Khương Kha trở về phòng, quăng mạnh hắn xuống giường, tức giận nói: "Ngươi nhất định muốn chọc giận ta, buộc ta ra tay?"Khương Kha nhẹ nhàng nắm tay anh: "Ngài thật muốn ngủ cùng với ta?"Chu Nguyên Hạo hất tay hắn, lạnh lùng lùi lại hai bước, lơ lửng giữa không trung: "Ta hiện là hồn thể, không cần ngủ, sẽ giám sát ngươi."Khương Kha cười lạnh, nhìn Chu Nguyên Hạo ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, đáy mắt lướt qua vài phần đắc ý.Chỉ cần hai người không ngủ chung, ta đã đạt được mục đích.*****Sáng hôm sau, tôi thu dọn đồ đạc chuẩn bị mua xe mua nhà. Khương Kha hứng khởi muốn đi theo, Chu Nguyên Hạo tất nhiên cũng đi theo. Chúng tôi ra cửa, thu hút rất nhiều ánh mắt người đi đường, trên đường đi đều có người bắt chuyện, tôi đành mua ba cặp kính râm cho mọi người đeo lên.Xe tôi mua vẫn là xe minivan, thỉnh thoảng tôi hay gặp tai nạn nên tốt nhất đừng lãng phí một chiếc xe sang.Khi nhắc tới chuyện mua nhà, Khương Kha hứng khởi kể ra mấy chỗ bất động sản, tất cả đều ở những vị trí tương đối xa và tương đối rẻ. Cậu ít tiền, nên chỉ có thể nhìn vào những ngôi nhà đó.Nhưng tôi muốn mua biệt thự có nhiều phòng, luyện tập vẽ bùa, luyện đan dược, đặc biệt là luyện dược sẽ có mùi thuốc, ở chung cư sẽ bị khiếu nại không hay.Nhưng là một người phụ nữ, bỏ giá trên trời để mua biệt thự, tôi có chút đau lòng, có thể rẻ hơn một chút thì tốt.Tôi tìm trên mạng, đặc biệt là tìm kiếm những biệt thự được đồn đại là bị quỷ ám, thực sự đã tìm thấy một căn.Biệt thự này nằm trong khu biệt thự nổi tiếng nhất Sơn Thành - Hương Sơn Hoa Hồng.Hương Sơn Hoa Hồng có cả ngàn căn biệt thự. Vị trí của căn biệt thự này là xa nhất. Bài đăng trên Internet cho biết vị trí của nó nằm ở nơi được mệnh danh là "Quỷ Môn", có nhiều âm khí tụ tập, đêm đến, cô hồn dã quỷ lảng vảng chung quanh.Vì vậy, khi căn biệt thự này được bán ra lần đầu tiên, giá đã thấp nhất và được một cặp vợ chồng không tin vào ma quỷ mua lại.Kết quả là gia đình này gặp nhiều rắc rối. Hai vợ chồng đang làm ăn phát đạt trong lĩnh vực kinh doanh gỗ nhưng không hiểu vì lý do gì mà việc kinh doanh lại gặp trục trặc, họ liên tiếp làm ăn thua lỗ và mất hết vốn liếng.Sau đó, người vợ phát hiện người chồng ngoại tình, một lần chồng mang tiểu tam về nhà, bị vợ bắt gặp, xông lên đánh.Công việc kinh doanh của người chồng thất bại, vợ lại nổi cáu. Anh ta tức giận đến mức giật lấy chiếc bình hoa bên cạnh đánh thật mạnh vào đầu người vợ.Cú đánh này trúng ngay vào thái dương khiến người vợ tử vong.Sau đó người chồng tuyệt vọng, cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm, khi cảnh sát đến, thân thể anh ta đã bị ngâm trướng lên rất kinh khủng.Sau khi họ chết, ngôi biệt thự này thuộc về một người cháu, ban đầu cũng không tin ma quỷ. Đến khi vào ở thì kinh doanh liên tục gặp vấn đề, nên mới mời thầy phong thủy đến xem, thầy phong thủy nói là nhà ma, nhẹ thì rủi ro, nặng thì mất mạng.Người làm ăn tự nhiên rất để ý, người cháu chuyển ra, giao nhà cho môi giới tranh thủ bán đi, nhưng đăng cả năm vẫn không ai mua.Người không có tiền thì không mua nổi, người có tiền thì ngại không may, giá phòng này xuống còn hơn một trăm hai mươi vạn, rẻ hơn một nửa so với những căn xung quanh.Chính là nó!Tôi lập tức gọi môi giới, khi nghe tôi muốn xem nhà, anh ta nhiệt tình đến mức lập tức lái xe đến đón chúng tôi đi.Người môi giới là một thanh niên trẻ ưa nhìn, có lẽ anh ta đã nhận ra tôi là một cô gái trẻ và định dùng bẫy mật để cố gắng bán căn nhà càng sớm càng tốt.Kết quả, anh ta vừa xuống xe liền ngây người, ánh mắt dán vào Khương Kha.Mặc dù ngoại hình Chu Nguyên Hạo không kém, nhưng Khương Kha có sức hút không thể nói, khiến người ta không thể rời mắt.Tôi có chút không vui, nhẹ giọng ho khan hai tiếng, khiến nhân viên môi giới vội vàng hoàn hồn, cúi đầu khom lưng lấy lòng: "Ba vị đợi lâu, tôi là tiểu Trương từ đại lý bất động sản, rất vinh hạnh được phục vụ ba vị mỹ nữ và soái ca."Chu Nguyên Hạo lạnh mặt nói: "Đừng nói nhảm, dẫn chúng tôi đi xem nhà ngay."Tiểu Trương không cảm thấy bị mạo phạm, khách hàng khó tính anh ta đã gặp nhiều. Anh ta lập tức lái xe đưa chúng tôi về phía khu Hương Sơn Hoa Hồng. Sau khoảng hai mươi phút, chúng tôi mới tới trước căn biệt thự.
Chương 320: MUA NGÔI NHÀ MAHương Sơn Hoa Hồng được chia thành nhiều khu, căn biệt thự này nằm ở nơi hẻo lánh nhất của Thanh Viên. Ngôi nhà khá rộng, phía sau có một khu vườn lớn, nhưng quanh nhà có một cây đại thụ tán lá rậm rạp, che khuất ánh sáng khiến trong nhà tối tăm và âm khí nặng nề.Khương Kha hỏi: "Cây này không thể chặt sao?"Tiểu Trương đỏ mặt cười: "Không thể chặt. Cây này là cây thần hoàng giác, Phong Thủy tốt là nhờ nó. Nếu chặt đi, các chủ nhà khác sẽ tìm đến cậu để đòi mạng."Tôi nheo mắt nhìn, bên trong biệt thự bao trùm một bầu không khí ma quái, mây đen che phủ trên mái nhà, quả thực là một ngôi nhà ma ám.Tiểu Trương móc chìa khoá ra nói với chúng tôi: "Ba vị, chúng ta vào xem trước."Anh ta mở cửa, một luồng gió lạnh ùa ra khiến anh ta rùng mình: "Do ánh sáng kém nên trong nhà có chút lạnh, nhưng không sao, mở máy sưởi là ổn. Mùa hè ở Sơn Thành rất nóng, nhưng bên trong nhà sẽ rất mát."Chúng tôi bước vào nhà, quỷ khí càng dày đặc hơn. Trang trí bên trong rất đẹp, mang phong cách cổ điển với đồ nội thất bằng gỗ thật, tạo cảm giác rất trang nhã.Dù rất hài lòng với ngôi nhà, tôi vẫn giữ vẻ thản nhiên: "Nghe nói Phong Thủy ở đây không tốt?"Tiểu Trương vốn có chút sợ, sau khi vào nhà vẫn đứng gần cửa. Nghe tôi nói vậy, sắc mặt anh ta thay đổi, nhưng lập tức đáp: "Không có chuyện đó, toàn bộ khu Hương Sơn Hoa Hồng Phong Thủy đều rất tốt. Ngôi nhà này dưới bóng cây hoàng thần nên Phong Thủy là tốt nhất."Tôi liếc nhìn anh ta: "Nghe nói chủ nhân trước đây của nhà này đều chết rồi?""Chỉ là mâu thuẫn gia đình." Tiểu Trương cố gắng biện minh: "Ở đâu cũng có chuyện như vậy, không liên quan gì đến ngôi nhà.""Thật sao?" Chu Nguyên Hạo đột ngột lên tiếng, "Tôi đã xem qua địa hình khu này, cả khu biệt thự là một trận Phong Thủy chiêu tài, tâm trận ngay dưới gốc cây này. Trận Phong Thủy này rút khí từ tâm trận, khiến toàn bộ trận pháp hoạt động. Do đó, nơi này trở thành tụ điểm âm khí, mọi vận rủi đều sẽ tụ tập ở đây, lâu dần trở thành nơi đại hung."Anh lạnh lùng nhìn tiểu Trương: "Nơi này không nên xây dựng nhà ở, chắc nhà đầu tư thấy tiếc mảnh đất trống rộng lớn nên mới xây nhà bán giá rẻ."Sắc mặt tiểu Trương trở nên khó coi: "Vị tiên sinh này là thầy Phong Thủy?"Chu Nguyên Hạo thản nhiên nói: "Hiểu biết đôi chút."Tôi cười lạnh: "tiểu Trương, các người làm ăn không trung thực chút nào. Chuyện lớn như vậy mà lại giấu chúng tôi?"Tiểu Trương co giật khóe miệng hai lần: "Ba vị, tôi đâu phải thầy Phong Thuỷ, làm sao biết được mấy thứ này?"Khương Kha cười, vỗ vai anh ta: "Tiểu Trương đại ca, nhà ma mà các người còn bán hơn 120 vạn, sợ là không ổn rồi?"Tiểu Trương cười gượng: "Giá này đâu phải tôi định. Tôi thấy vị tiên sinh này hiểu phong thủy, nghĩ chắc có cách giải, chỉ cần giải được thì ngôi nhà này chắc chắn siêu giá trị."Chu Nguyên Hạo nói: "Cách giải không phải không có, nhưng chi phí quá cao, không có 80 - 100 vạn thì không xong. Tôi bỏ hơn 120 vạn để mua, rồi thêm hơn 100 vạn giải phong thủy mà chưa chắc thành công, làm ăn này không lời. Lâm Lâm, chúng ta nên đi xem chỗ khác."Tôi gật đầu: "Rất có lý."Thấy chúng tôi định đi, tiểu Trương gấp rút nói: "Khoan đã, ba vị đừng vội. Nhà ở Hương Sơn Hoa Hồng đều ba trăm vạn trở lên, dù có phá giải phong thủy cũng không lỗ. Nếu không thì chúng tôi nhượng bớt cho hai vạn, thế nào?""Hai vạn? Các người đuổi ăn mày à?" Tôi nhíu mày bất mãn, "Không có thành ý thì chúng tôi không cần phí thời gian ở đây."Tiểu Trương cắn răng nói: "Năm vạn, giảm năm vạn!"Khương Kha nói: "Một giá, một trăm vạn, đồng ý thì giao dịch, không thì chúng tôi đi."Mặt Tiểu Trương nhăn lại: "Các anh giảm một lúc hai mươi vạn, chủ nhà sẽ không bán đâu.""Ngoài chúng tôi, ai dám mua căn nhà này?" Khương Kha cười, "Đừng nói một trăm vạn, mười vạn người ta còn ngại xui xẻo. Huống chi loại nhà này ảnh hưởng đến vận khí của chủ, giữ lâu không tốt."Tôi không nhịn được giơ ngón tay cái trong lòng cho Khương Kha. Khương Kha tiếp tục: "Tiểu Trương đại ca, anh thử hỏi chủ nhà xem họ có đồng ý không."Bị cách gọi "Tiểu Trương đại ca" làm mềm lòng, Tiểu Trương gật đầu: "Được, tôi sẽ hỏi ngay."Nói xong, anh ta ra ngoài gọi điện thoại. Khương Kha lại gần tôi, như một chú chó nhỏ cầu khen ngợi.Tôi không nhịn được sờ đầu cậu, cậu liền cười mãn nguyện.Chu Nguyên Hạo mặt lạnh, ôm vai tôi nói: "Lâm Lâm, lại đây xem, trong nhà này có thứ tốt."Tôi hứng thú đi theo anh vào khu vườn sau nhà, nơi đó có một cây hòe, vì lâu không có người ở nên sân đầy cỏ dại."Nhìn đây." Chu Nguyên Hạo chỉ vào bụi cỏ, tôi cảm nhận được một luồng linh khí nhàn nhạt dưới đám âm khí dày đặc.Tôi vạch đám cỏ ra, thấy một bông hoa màu trắng có sáu cánh, nhụy vàng nhạt, nếu nhìn kỹ sẽ thấy một ký tự "Linh" nhỏ xíu trong nhuỵ hoa.Đây là Tụ Linh Thảo, có thể tụ linh khí, rất hiếm thấy trong thành phố hiện nay.Cỏ này có thể tụ linh khí, nếu có nó trong sân, kết hợp với trận pháp Tụ Linh, tu luyện sẽ hiệu quả hơn nhiều.Nhớ lại năm đó, trong động phủ của tôi ở nhân gian cũng có nhiều Tụ Linh Thảo.Mắt tôi sáng lên, quyết mua cho bằng được ngôi nhà này.Chẳng bao lâu, Tiểu Trương vội vàng chạy vào: "Tôi đã trao đổi với chủ nhà, họ đồng ý bán với giá một trăm vạn."Tôi mừng rỡ trong lòng nhưng lại tỏ vẻ thờ ơ: "Tôi thấy hơi hối hận, chúng ta nên xem xét thêm."Tiểu Trương giật mình, thương vụ này giúp anh ta kiếm được ba bốn vạn, nên không muốn bỏ lỡ: "Cô Khương, đừng do dự. Toàn bộ Sơn Thành làm gì có nơi nào bán nhà tốt thế này với giá một trăm vạn? Yên tâm, việc sang tên tôi lo hết, miễn phí hoàn toàn."Tôi vờ như cân nhắc, sờ cằm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được, vậy khi nào ký hợp đồng?""Ngay bây giờ cũng được." Tiểu Trương vui mừng, lập tức liên hệ chủ nhà. Chúng tôi ký hợp đồng tại một quán cà phê trong khu Hương Sơn Hoa Hồng, đặt cọc ngay tại chỗ, xem như xong vụ mua bán.Chủ nhà ký xong như trút được gánh nặng, muốn mời chúng tôi ăn cơm, tôi từ chối, tối nay còn muốn dọn dẹp vài con quỷ trong nhà.Trở lại căn biệt thự, khi đèn đường vừa lên, phòng đã tối om, quỷ khí ngày càng nồng, chí ít là Lệ Quỷ cấp thấp.Tôi bật đèn, ánh sáng từ đèn pha lê rực rỡ nhưng phòng lại lạnh hơn, Khương Kha nhích đến gần tôi: "Chị, sao em thấy sợ."Tôi vỗ vai cậu: "Đừng sợ, có chị đây, chờ xem chị hàng yêu trừ ma thế nào."Khương Kha gật đầu, nhìn tôi với ánh mắt sùng bái."Các người ở phòng khách đợi, tôi vào bếp làm chút đồ ăn." Tôi xắn tay áo vào bếp, nơi đó mọi thứ đều mới tinh. Tôi lấy trứng ra đập vào chén, không ngờ trứng trong chén lại biến thành phân và nước tiểu tanh hôi.Tôi mở Âm Dương nhãn xem xét, trứng vẫn là trứng, rõ ràng là ma quỷ tạo ảo giác.Tôi bình tĩnh tiếp tục làm đồ ăn, đột nhiên nghe tiếng ục ục, trong ống cống dường như có thứ gì đó.Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
-------------------o-------------------Edit: Frenalis
Chương 321: NGƯƠI NÊN TRỜ VỀ ĐỊA NGỤCTôi đưa đầu qua bồn rửa rau, nhìn vào ống thoát nước đen như mực. Bất chợt, một con mắt đỏ ngầu xuất hiện, nhìn chằm chằm vào tôi.Một bàn tay trắng bệch từ trong ống thoát nước thò ra, chụp lấy cổ tôi. Tôi cười lạnh một tiếng, bất ngờ mở Thiên Nhãn. Một tia ánh sáng vàng bắn thẳng vào bàn tay kia, khiến nó hét lên thảm thiết rồi biến mất.Tôi tiếp tục làm xong bữa ăn và mang ra phòng khách: "Nếm thử xem, tuy không ngon bằng các người làm, nhưng cũng là tấm lòng."Khương Kha khen ngon liên tục, còn Chu Nguyên Hạo dù bất mãn cũng không nói gì thêm, cả bữa cơm ăn trong không khí hòa thuận.Ai ngờ vừa ăn một nửa, đèn trên đầu bỗng tắt phụt, mắt tôi đen lại. Sớm biết trước nên giải quyết chúng trong bếp, không ngờ tha mạng cho chúng lại gặp phiền phức.Tôi nói: "Tiểu Kha, đến gần chị."Tiểu Kha lập tức tiến đến bên tôi, ôm chặt lấy cánh tay tôi, tỏ vẻ rất sợ hãi. Tôi nghe được tiếng gì đó từ bốn phía bò lại gần. Tôi giơ tay, một tiếng "bang" vang lên, ngọn lửa bùng lên chiếu sáng toàn bộ phòng khách, tôi nhìn thấy vô số ma quỷ bò loạn trên mặt đất.Sắc mặt tôi biến đổi, sao lại có nhiều ma quỷ như vậy? Nơi này chẳng lẽ là bãi tha ma?"Kim Giáp tướng quân!" Tôi hét lên, Kim Giáp tướng quân từ cơ thể tôi bay ra, phân thành nhiều phân thân lao về phía những đám ma quỷ. Phân thân của Kim Giáp tướng quân như đàn kiến, nơi nào đi qua, đám quỷ đều bị gặm nhấm không còn một mảnh.Ăn xong đám quỷ, Kim Giáp tướng quân lại bay trở về tay tôi, ánh vàng nhàn nhạt phát sáng. Tôi vừa mừng vừa sợ: "Ngươi muốn thăng cấp? Bây giờ phải làm thế nào?"Kim Giáp tướng quân bay một vòng quanh tôi rồi chui vào đan điền, bắt đầu phun tơ kết kén, bao vây mình thành một viên trứng màu vàng, rồi lặng yên không động đậy.Khương Kha tò mò hỏi: "Chị, những con côn trùng đó là gì?"Tôi giới thiệu Kim Giáp tướng quân cho cậu, hứa rằng sau khi thăng cấp sẽ cho cậu một con làm sủng vật.Bỗng nhiên, sắc mặt Chu Nguyên Hạo biến đổi. Anh cao giọng hô: "Lâm Lâm, cẩn thận."Tôi cảm giác có gì đó, kéo Khương Kha về phía sau, một nhánh cây xuyên qua ngực tôi. Máu tươi phun tung tóe bắn vào mặt Khương Kha. Cậu liếm một chút máu trên mặt, biểu tình hoảng hốt.Tôi không chú ý đến động tác của cậu, đẩy cậu về phía Chu Nguyên Hạo: "Nguyên Hạo, chăm sóc tốt cho Tiểu Kha."Tôi quay đầu nhìn ra cửa sổ, một nhánh cây từ sau vườn vươn vào, là nhánh cây hòe tràn đầy quỷ khí, giống như rắn uốn lượn.Đây là... Nhếp Thanh Quỷ, bám vào cây hòe mấy trăm năm!Tôi ho khan hai tiếng, máu tươi từ trong miệng trào ra, Khương Kha thẳng tắp nhìn tôi, biểu cảm trong đáy mắt cậu dường như không rõ. Chu Nguyên Hạo nắm lấy cổ áo cậu, trừng mắt nói: "Nếu Lâm Lâm xảy ra chuyện, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"Dứt lời, anh kéo cậu sang một bên, dùng roi Hắc Long Quang quất đứt dây đằng, ôm tôi vào phòng, nhẹ nhàng đặt xuống giường."Nguyên Hạo..." Tôi vừa lên tiếng máu lại trào ra, anh lập tức cho tôi nuốt viên đan dược chữa thương, cảm giác ngực nhanh chóng phục hồi. Chu Nguyên Hạo nhẹ nhàng sờ mặt tôi: "Đợi ở đây, anh đi báo thù cho em."Ánh mắt anh trở nên đáng sợ, trừng Khương Kha rồi dừng lại trên cây hòe ngoài vườn. Cây hòe giống như xà độc, uốn éo quấn quanh, lộ ra một khuôn mặt người.Một người phụ nữ trần truồng, toàn thân tái nhợt, dây đằng quấn quanh, mở miệng nói: "Ta đã ngủ 300 năm, muốn ăn thịt người, muốn ăn..."Cô ta nhìn Chu Nguyên Hạo: "Linh thể! Linh thể là thức ăn tuyệt nhất! Ta muốn ăn ngươi!"Chu Nguyên Hạo chuyển động sát khí, hai mắt đỏ ngầu, áo khoác đen quay cuồng phấp phới, giống như ác ma từ Địa Ngục."Dám thương tổn Lâm Lâm của ta," anh gằn từng chữ, "đều, phải, trả, giá."Tôi cảm thấy cơ thể nóng lên, dược lực chữa khỏi thân thể, máu dồn đến miệng vết thương, làm tôi tứ chi không còn sức lực."Tiểu Kha." Tôi ngẩng đầu nhìn thiếu niên tuấn mỹ, cậu cúi người ngồi cạnh tôi, nhẹ nhàng cầm tay tôi.Lúc này, cậu có lực hấp dẫn khác thường, đạm nhiên cười, nụ cười tà mị hoàn toàn khác với hình ảnh thường ngày."Tiểu Kha?" Tôi ngạc nhiên, cậu cúi đầu nói: "Chị, đừng sợ, em ở đây."Cậu lại trở lại hình ảnh đáng yêu như con chó nhỏ, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác của tôi."Tiểu Kha, em không sao là tốt..." Tôi yên tâm lẩm bẩm. Khương Kha ôm tôi vào ngực, để đầu tôi dán mặt cậu: "Cảm ơn chị đã cứu em.""Chị đã nói sẽ bảo vệ em," tôi nói, "dù chết cũng làm được."Cậu tươi cười nhu hòa, vành mắt đỏ lên, một giọt nước mắt rơi trên mặt tôi: "Chị, đừng làm vậy nữa, chị chết rồi, ai sẽ bảo vệ em?""Đúng, chị còn phải bảo vệ em." Tôi lẩm bẩm, "Em là người thân duy nhất đáng để chị bảo vệ. Nhưng chị mệt quá, chị muốn ngủ...""Vậy ngủ đi, chị gái yêu quý của em" Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, khi tôi nhắm mắt lại, hắn lộ ra nụ cười lãnh đạm tà mị, "Bệ hạ vĩ đại của chúng ta sẽ sớm trở lại."Lời chưa dứt, Khương Kha bị bay ra, đập vào tường, Chu Nguyên Hạo cầm theo roi Hắc Long Quang nổi giận đi tới.Anh hung hăng quất dây roi về phía Khương Kha. Khương Kha nâng tay, roi cuốn vào tay hắn. Chu Nguyên Hạo nheo mắt, nhìn thiếu niên ngày xưa giờ đã là Quỷ Đế cường đại.Lúc này hai bên ngang sức, thậm chí Khương Kha còn mạnh hơn một bậc.Hai người giằng co, ai cũng không làm gì được ai."Bệ hạ, ngài định giết ta sao?" Khương Kha cười nhạt, nhìn roi quấn trên tay mình, "Ta chết, chị sẽ rất thương tâm."Chu Nguyên Hạo tức giận nhìn thấu tâm tư Khương Kha: "Nhiếp Thanh Quỷ bám vào cây hòe là ngươi thả ra?"Khương Kha cười: "Đúng vậy. Mấy trăm năm trước, một người chết oan bị chôn dưới gốc cây này, biến thành ác quỷ từng tàn sát hơn trăm người, sau đó bị một đạo sĩ phong ấn, ta tới đây giải phong ấn. Chị Lâm chọn nơi này cũng là ta dẫn đường. Bệ hạ, ngài xem, ta không hổ là người trung thành nhất của ngài, ngài từng khen ta tính toán không bỏ sót.""Câm miệng!" Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói, "Ngươi dám thương tổn cô ấy, sẽ phải trả giá đắt."Khương Kha nhìn anh: "Bệ hạ, chỉ có chị mới có thể làm ngài tức giận đến như vậy. Thật đáng ghen tị."Chu Nguyên Hạo ánh mắt sắc bén: "Dĩnh Sơ, ngươi nên trở về Địa Ngục".
Chương 319: NAM NỮ KHÁC BIỆTKhương Kha chậm rãi tiến đến trước mặt anh, duỗi ngón tay khẽ chạm nhẹ lên cằm anh. Nếu là người đàn ông khác, chắc chắn sẽ bị hành động này làm cho mê muội mất hồn.Nhưng Chu Nguyên Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Đừng diễn trò này, ngươi biết là vô dụng với ta."Ánh mắt Khương Kha lộ ra vài phần phẫn nộ: "Bệ hạ, Phi Viêm tướng quân bị phạt chuyển thế đầu thai, Địa Ngục rất nhanh sẽ trở thành lãnh địa của chúng ta. Nhưng vì chị ấy, ngài thậm chí từ bỏ thân phận Quỷ Đế để làm một người phàm bên cạnh chị ấy, có gì tốt chứ? Chúng ta theo ngài nhiều năm như vậy, ngài lại bỏ mặc chúng ta. Nếu không phải ta kịp thời đột phá lên Quỷ Đế, những thuộc hạ và thành trì của ngài đã sớm bị các Quỷ Vương khác tiêu diệt, chia chác."Chu Nguyên Hạo trầm giọng: "Ta làm gì, không cần phải giải thích với bất kỳ ai."Khương Kha cười lạnh: "Bệ hạ, chẳng lẽ ngài đã quên mục đích ban đầu của chúng ta sao?"Ánh mắt Chu Nguyên Hạo nguy hiểm: "Ta cảnh cáo ngươi, không được nói nhiều."Khương Kha nghiến răng nói tiếp: "Bệ hạ, nếu ngài nguyện ý cùng ta trở về, một lần nữa thống lĩnh chúng ta, dù ta đã tấn thăng Quỷ Đế, vẫn nguyện ý phụng ngài làm chủ."Chu Nguyên Hạo lạnh lùng: "Coi như muốn trở về, cũng phải đợi Lâm Lâm mãn hạn thi hành án. Năm đó cô ấy vì ta hi sinh như vậy, ta sao có thể vứt bỏ cô ấy."Khương Kha giận quá thành cười: "Ngài quên rồi sao? Đó vốn là mưu kế của ngài.""Câm miệng!" Chu Nguyên Hạo gầm thét, một cỗ năng lượng đánh vào ngực Khương Kha, khiến hắn văng ra ngoài rơi lên giường, mặt biến sắc phun ra một ngụm máu.Hắn cười lạnh, quẹt đi vệt máu bên môi: "Chị Lâm hiện giờ yêu thương ta vô cùng, nếu chị ấy biết ngài đánh ta, hậu quả sẽ ra sao?"Chu Nguyên Hạo thần sắc khó lường nhìn hắn một cái, quay người rời khỏi căn phòng chật hẹp.Khương Kha ánh mắt như dao, tràn ngập đố kị cùng hận ý: "Vậy để ta xem thử, chị gái của ta có gì tốt."*****Tôi đang nằm trên giường, đột nhiên cảm thấy có người bên cạnh, không kiên nhẫn xua tay: "Chu Nguyên Hạo, tôi hiện tại rất mệt, không có tâm trạng.""Chị."Tôi lập tức bừng tỉnh, khiếp sợ nhìn Khương Kha nằm bên cạnh, vội dùng chăn che ngực mình, tôi có thói quen ngủ không mặc quần áo, không muốn ai tự tiện xông vào."Tiểu Kha, em làm gì?" Tôi tức giận hỏi.Khương Kha ủy khuất: "Chị, em sợ.""Em sợ gì?""Vừa nằm xuống liền mơ thấy ác mộng, thấy chị vì cứu em bị Doãn tiên sinh giết chết." Vành mắt cậu đỏ lên, lắp bắp nói.Tôi bất đắc dĩ thở dài, Khương Kha chỉ là đứa trẻ chưa đầy mười chín tuổi mà thôi.Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Tiểu Kha, sau này không được tự tiện vào phòng chị."Khương Kha nhẹ gật đầu, rũ mắt xuống: "Em biết."Tôi nghĩ một lát rồi nói: "Vậy đi, bên kia chị còn một cái đệm, em chuyển vào phòng chị, ngủ trên đó."Vẻ mặt Khương Kha lộ vẻ kinh hỉ: "Được, em đi ngay."Cậu vừa nhảy xuống giường, Chu Nguyên Hạo xuất hiện giữ chặt tay cậu, lạnh mặt nói: "Nam nữ khác biệt, sao các người có thể ngủ cùng một phòng?"Khóe miệng tôi giật giật, cãi lại: "cậu ấy là em trai tôi.""Dù là em trai ruột nhưng cũng đã trưởng thành, các người ngủ chung phòng, không sợ láng giềng đồn đại sao?" Chu Nguyên Hạo nghiêm mặt.Anh nói đúng, tôi không phản bác được."Vừa hay, anh không có việc gì, để anh ngủ cùng cậu ta." Dứt lời, anh lôi Khương Kha ra ngoài.Tôi trợn mắt nhìn cánh cửa phòng đóng sầm lại, có vẻ như vấn đề mua nhà lớn phải sớm thực hiện.Chu Nguyên Hạo kéo Khương Kha trở về phòng, quăng mạnh hắn xuống giường, tức giận nói: "Ngươi nhất định muốn chọc giận ta, buộc ta ra tay?"Khương Kha nhẹ nhàng nắm tay anh: "Ngài thật muốn ngủ cùng với ta?"Chu Nguyên Hạo hất tay hắn, lạnh lùng lùi lại hai bước, lơ lửng giữa không trung: "Ta hiện là hồn thể, không cần ngủ, sẽ giám sát ngươi."Khương Kha cười lạnh, nhìn Chu Nguyên Hạo ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, đáy mắt lướt qua vài phần đắc ý.Chỉ cần hai người không ngủ chung, ta đã đạt được mục đích.*****Sáng hôm sau, tôi thu dọn đồ đạc chuẩn bị mua xe mua nhà. Khương Kha hứng khởi muốn đi theo, Chu Nguyên Hạo tất nhiên cũng đi theo. Chúng tôi ra cửa, thu hút rất nhiều ánh mắt người đi đường, trên đường đi đều có người bắt chuyện, tôi đành mua ba cặp kính râm cho mọi người đeo lên.Xe tôi mua vẫn là xe minivan, thỉnh thoảng tôi hay gặp tai nạn nên tốt nhất đừng lãng phí một chiếc xe sang.Khi nhắc tới chuyện mua nhà, Khương Kha hứng khởi kể ra mấy chỗ bất động sản, tất cả đều ở những vị trí tương đối xa và tương đối rẻ. Cậu ít tiền, nên chỉ có thể nhìn vào những ngôi nhà đó.Nhưng tôi muốn mua biệt thự có nhiều phòng, luyện tập vẽ bùa, luyện đan dược, đặc biệt là luyện dược sẽ có mùi thuốc, ở chung cư sẽ bị khiếu nại không hay.Nhưng là một người phụ nữ, bỏ giá trên trời để mua biệt thự, tôi có chút đau lòng, có thể rẻ hơn một chút thì tốt.Tôi tìm trên mạng, đặc biệt là tìm kiếm những biệt thự được đồn đại là bị quỷ ám, thực sự đã tìm thấy một căn.Biệt thự này nằm trong khu biệt thự nổi tiếng nhất Sơn Thành - Hương Sơn Hoa Hồng.Hương Sơn Hoa Hồng có cả ngàn căn biệt thự. Vị trí của căn biệt thự này là xa nhất. Bài đăng trên Internet cho biết vị trí của nó nằm ở nơi được mệnh danh là "Quỷ Môn", có nhiều âm khí tụ tập, đêm đến, cô hồn dã quỷ lảng vảng chung quanh.Vì vậy, khi căn biệt thự này được bán ra lần đầu tiên, giá đã thấp nhất và được một cặp vợ chồng không tin vào ma quỷ mua lại.Kết quả là gia đình này gặp nhiều rắc rối. Hai vợ chồng đang làm ăn phát đạt trong lĩnh vực kinh doanh gỗ nhưng không hiểu vì lý do gì mà việc kinh doanh lại gặp trục trặc, họ liên tiếp làm ăn thua lỗ và mất hết vốn liếng.Sau đó, người vợ phát hiện người chồng ngoại tình, một lần chồng mang tiểu tam về nhà, bị vợ bắt gặp, xông lên đánh.Công việc kinh doanh của người chồng thất bại, vợ lại nổi cáu. Anh ta tức giận đến mức giật lấy chiếc bình hoa bên cạnh đánh thật mạnh vào đầu người vợ.Cú đánh này trúng ngay vào thái dương khiến người vợ tử vong.Sau đó người chồng tuyệt vọng, cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm, khi cảnh sát đến, thân thể anh ta đã bị ngâm trướng lên rất kinh khủng.Sau khi họ chết, ngôi biệt thự này thuộc về một người cháu, ban đầu cũng không tin ma quỷ. Đến khi vào ở thì kinh doanh liên tục gặp vấn đề, nên mới mời thầy phong thủy đến xem, thầy phong thủy nói là nhà ma, nhẹ thì rủi ro, nặng thì mất mạng.Người làm ăn tự nhiên rất để ý, người cháu chuyển ra, giao nhà cho môi giới tranh thủ bán đi, nhưng đăng cả năm vẫn không ai mua.Người không có tiền thì không mua nổi, người có tiền thì ngại không may, giá phòng này xuống còn hơn một trăm hai mươi vạn, rẻ hơn một nửa so với những căn xung quanh.Chính là nó!Tôi lập tức gọi môi giới, khi nghe tôi muốn xem nhà, anh ta nhiệt tình đến mức lập tức lái xe đến đón chúng tôi đi.Người môi giới là một thanh niên trẻ ưa nhìn, có lẽ anh ta đã nhận ra tôi là một cô gái trẻ và định dùng bẫy mật để cố gắng bán căn nhà càng sớm càng tốt.Kết quả, anh ta vừa xuống xe liền ngây người, ánh mắt dán vào Khương Kha.Mặc dù ngoại hình Chu Nguyên Hạo không kém, nhưng Khương Kha có sức hút không thể nói, khiến người ta không thể rời mắt.Tôi có chút không vui, nhẹ giọng ho khan hai tiếng, khiến nhân viên môi giới vội vàng hoàn hồn, cúi đầu khom lưng lấy lòng: "Ba vị đợi lâu, tôi là tiểu Trương từ đại lý bất động sản, rất vinh hạnh được phục vụ ba vị mỹ nữ và soái ca."Chu Nguyên Hạo lạnh mặt nói: "Đừng nói nhảm, dẫn chúng tôi đi xem nhà ngay."Tiểu Trương không cảm thấy bị mạo phạm, khách hàng khó tính anh ta đã gặp nhiều. Anh ta lập tức lái xe đưa chúng tôi về phía khu Hương Sơn Hoa Hồng. Sau khoảng hai mươi phút, chúng tôi mới tới trước căn biệt thự.
Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
-------------------o-------------------
Chương 320: MUA NGÔI NHÀ MAHương Sơn Hoa Hồng được chia thành nhiều khu, căn biệt thự này nằm ở nơi hẻo lánh nhất của Thanh Viên. Ngôi nhà khá rộng, phía sau có một khu vườn lớn, nhưng quanh nhà có một cây đại thụ tán lá rậm rạp, che khuất ánh sáng khiến trong nhà tối tăm và âm khí nặng nề.Khương Kha hỏi: "Cây này không thể chặt sao?"Tiểu Trương đỏ mặt cười: "Không thể chặt. Cây này là cây thần hoàng giác, Phong Thủy tốt là nhờ nó. Nếu chặt đi, các chủ nhà khác sẽ tìm đến cậu để đòi mạng."Tôi nheo mắt nhìn, bên trong biệt thự bao trùm một bầu không khí ma quái, mây đen che phủ trên mái nhà, quả thực là một ngôi nhà ma ám.Tiểu Trương móc chìa khoá ra nói với chúng tôi: "Ba vị, chúng ta vào xem trước."Anh ta mở cửa, một luồng gió lạnh ùa ra khiến anh ta rùng mình: "Do ánh sáng kém nên trong nhà có chút lạnh, nhưng không sao, mở máy sưởi là ổn. Mùa hè ở Sơn Thành rất nóng, nhưng bên trong nhà sẽ rất mát."Chúng tôi bước vào nhà, quỷ khí càng dày đặc hơn. Trang trí bên trong rất đẹp, mang phong cách cổ điển với đồ nội thất bằng gỗ thật, tạo cảm giác rất trang nhã.Dù rất hài lòng với ngôi nhà, tôi vẫn giữ vẻ thản nhiên: "Nghe nói Phong Thủy ở đây không tốt?"Tiểu Trương vốn có chút sợ, sau khi vào nhà vẫn đứng gần cửa. Nghe tôi nói vậy, sắc mặt anh ta thay đổi, nhưng lập tức đáp: "Không có chuyện đó, toàn bộ khu Hương Sơn Hoa Hồng Phong Thủy đều rất tốt. Ngôi nhà này dưới bóng cây hoàng thần nên Phong Thủy là tốt nhất."Tôi liếc nhìn anh ta: "Nghe nói chủ nhân trước đây của nhà này đều chết rồi?""Chỉ là mâu thuẫn gia đình." Tiểu Trương cố gắng biện minh: "Ở đâu cũng có chuyện như vậy, không liên quan gì đến ngôi nhà.""Thật sao?" Chu Nguyên Hạo đột ngột lên tiếng, "Tôi đã xem qua địa hình khu này, cả khu biệt thự là một trận Phong Thủy chiêu tài, tâm trận ngay dưới gốc cây này. Trận Phong Thủy này rút khí từ tâm trận, khiến toàn bộ trận pháp hoạt động. Do đó, nơi này trở thành tụ điểm âm khí, mọi vận rủi đều sẽ tụ tập ở đây, lâu dần trở thành nơi đại hung."Anh lạnh lùng nhìn tiểu Trương: "Nơi này không nên xây dựng nhà ở, chắc nhà đầu tư thấy tiếc mảnh đất trống rộng lớn nên mới xây nhà bán giá rẻ."Sắc mặt tiểu Trương trở nên khó coi: "Vị tiên sinh này là thầy Phong Thủy?"Chu Nguyên Hạo thản nhiên nói: "Hiểu biết đôi chút."Tôi cười lạnh: "tiểu Trương, các người làm ăn không trung thực chút nào. Chuyện lớn như vậy mà lại giấu chúng tôi?"Tiểu Trương co giật khóe miệng hai lần: "Ba vị, tôi đâu phải thầy Phong Thuỷ, làm sao biết được mấy thứ này?"Khương Kha cười, vỗ vai anh ta: "Tiểu Trương đại ca, nhà ma mà các người còn bán hơn 120 vạn, sợ là không ổn rồi?"Tiểu Trương cười gượng: "Giá này đâu phải tôi định. Tôi thấy vị tiên sinh này hiểu phong thủy, nghĩ chắc có cách giải, chỉ cần giải được thì ngôi nhà này chắc chắn siêu giá trị."Chu Nguyên Hạo nói: "Cách giải không phải không có, nhưng chi phí quá cao, không có 80 - 100 vạn thì không xong. Tôi bỏ hơn 120 vạn để mua, rồi thêm hơn 100 vạn giải phong thủy mà chưa chắc thành công, làm ăn này không lời. Lâm Lâm, chúng ta nên đi xem chỗ khác."Tôi gật đầu: "Rất có lý."Thấy chúng tôi định đi, tiểu Trương gấp rút nói: "Khoan đã, ba vị đừng vội. Nhà ở Hương Sơn Hoa Hồng đều ba trăm vạn trở lên, dù có phá giải phong thủy cũng không lỗ. Nếu không thì chúng tôi nhượng bớt cho hai vạn, thế nào?""Hai vạn? Các người đuổi ăn mày à?" Tôi nhíu mày bất mãn, "Không có thành ý thì chúng tôi không cần phí thời gian ở đây."Tiểu Trương cắn răng nói: "Năm vạn, giảm năm vạn!"Khương Kha nói: "Một giá, một trăm vạn, đồng ý thì giao dịch, không thì chúng tôi đi."Mặt Tiểu Trương nhăn lại: "Các anh giảm một lúc hai mươi vạn, chủ nhà sẽ không bán đâu.""Ngoài chúng tôi, ai dám mua căn nhà này?" Khương Kha cười, "Đừng nói một trăm vạn, mười vạn người ta còn ngại xui xẻo. Huống chi loại nhà này ảnh hưởng đến vận khí của chủ, giữ lâu không tốt."Tôi không nhịn được giơ ngón tay cái trong lòng cho Khương Kha. Khương Kha tiếp tục: "Tiểu Trương đại ca, anh thử hỏi chủ nhà xem họ có đồng ý không."Bị cách gọi "Tiểu Trương đại ca" làm mềm lòng, Tiểu Trương gật đầu: "Được, tôi sẽ hỏi ngay."Nói xong, anh ta ra ngoài gọi điện thoại. Khương Kha lại gần tôi, như một chú chó nhỏ cầu khen ngợi.Tôi không nhịn được sờ đầu cậu, cậu liền cười mãn nguyện.Chu Nguyên Hạo mặt lạnh, ôm vai tôi nói: "Lâm Lâm, lại đây xem, trong nhà này có thứ tốt."Tôi hứng thú đi theo anh vào khu vườn sau nhà, nơi đó có một cây hòe, vì lâu không có người ở nên sân đầy cỏ dại."Nhìn đây." Chu Nguyên Hạo chỉ vào bụi cỏ, tôi cảm nhận được một luồng linh khí nhàn nhạt dưới đám âm khí dày đặc.Tôi vạch đám cỏ ra, thấy một bông hoa màu trắng có sáu cánh, nhụy vàng nhạt, nếu nhìn kỹ sẽ thấy một ký tự "Linh" nhỏ xíu trong nhuỵ hoa.Đây là Tụ Linh Thảo, có thể tụ linh khí, rất hiếm thấy trong thành phố hiện nay.Cỏ này có thể tụ linh khí, nếu có nó trong sân, kết hợp với trận pháp Tụ Linh, tu luyện sẽ hiệu quả hơn nhiều.Nhớ lại năm đó, trong động phủ của tôi ở nhân gian cũng có nhiều Tụ Linh Thảo.Mắt tôi sáng lên, quyết mua cho bằng được ngôi nhà này.Chẳng bao lâu, Tiểu Trương vội vàng chạy vào: "Tôi đã trao đổi với chủ nhà, họ đồng ý bán với giá một trăm vạn."Tôi mừng rỡ trong lòng nhưng lại tỏ vẻ thờ ơ: "Tôi thấy hơi hối hận, chúng ta nên xem xét thêm."Tiểu Trương giật mình, thương vụ này giúp anh ta kiếm được ba bốn vạn, nên không muốn bỏ lỡ: "Cô Khương, đừng do dự. Toàn bộ Sơn Thành làm gì có nơi nào bán nhà tốt thế này với giá một trăm vạn? Yên tâm, việc sang tên tôi lo hết, miễn phí hoàn toàn."Tôi vờ như cân nhắc, sờ cằm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được, vậy khi nào ký hợp đồng?""Ngay bây giờ cũng được." Tiểu Trương vui mừng, lập tức liên hệ chủ nhà. Chúng tôi ký hợp đồng tại một quán cà phê trong khu Hương Sơn Hoa Hồng, đặt cọc ngay tại chỗ, xem như xong vụ mua bán.Chủ nhà ký xong như trút được gánh nặng, muốn mời chúng tôi ăn cơm, tôi từ chối, tối nay còn muốn dọn dẹp vài con quỷ trong nhà.Trở lại căn biệt thự, khi đèn đường vừa lên, phòng đã tối om, quỷ khí ngày càng nồng, chí ít là Lệ Quỷ cấp thấp.Tôi bật đèn, ánh sáng từ đèn pha lê rực rỡ nhưng phòng lại lạnh hơn, Khương Kha nhích đến gần tôi: "Chị, sao em thấy sợ."Tôi vỗ vai cậu: "Đừng sợ, có chị đây, chờ xem chị hàng yêu trừ ma thế nào."Khương Kha gật đầu, nhìn tôi với ánh mắt sùng bái."Các người ở phòng khách đợi, tôi vào bếp làm chút đồ ăn." Tôi xắn tay áo vào bếp, nơi đó mọi thứ đều mới tinh. Tôi lấy trứng ra đập vào chén, không ngờ trứng trong chén lại biến thành phân và nước tiểu tanh hôi.Tôi mở Âm Dương nhãn xem xét, trứng vẫn là trứng, rõ ràng là ma quỷ tạo ảo giác.Tôi bình tĩnh tiếp tục làm đồ ăn, đột nhiên nghe tiếng ục ục, trong ống cống dường như có thứ gì đó.Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
-------------------o-------------------Edit: Frenalis
Chương 321: NGƯƠI NÊN TRỜ VỀ ĐỊA NGỤCTôi đưa đầu qua bồn rửa rau, nhìn vào ống thoát nước đen như mực. Bất chợt, một con mắt đỏ ngầu xuất hiện, nhìn chằm chằm vào tôi.Một bàn tay trắng bệch từ trong ống thoát nước thò ra, chụp lấy cổ tôi. Tôi cười lạnh một tiếng, bất ngờ mở Thiên Nhãn. Một tia ánh sáng vàng bắn thẳng vào bàn tay kia, khiến nó hét lên thảm thiết rồi biến mất.Tôi tiếp tục làm xong bữa ăn và mang ra phòng khách: "Nếm thử xem, tuy không ngon bằng các người làm, nhưng cũng là tấm lòng."Khương Kha khen ngon liên tục, còn Chu Nguyên Hạo dù bất mãn cũng không nói gì thêm, cả bữa cơm ăn trong không khí hòa thuận.Ai ngờ vừa ăn một nửa, đèn trên đầu bỗng tắt phụt, mắt tôi đen lại. Sớm biết trước nên giải quyết chúng trong bếp, không ngờ tha mạng cho chúng lại gặp phiền phức.Tôi nói: "Tiểu Kha, đến gần chị."Tiểu Kha lập tức tiến đến bên tôi, ôm chặt lấy cánh tay tôi, tỏ vẻ rất sợ hãi. Tôi nghe được tiếng gì đó từ bốn phía bò lại gần. Tôi giơ tay, một tiếng "bang" vang lên, ngọn lửa bùng lên chiếu sáng toàn bộ phòng khách, tôi nhìn thấy vô số ma quỷ bò loạn trên mặt đất.Sắc mặt tôi biến đổi, sao lại có nhiều ma quỷ như vậy? Nơi này chẳng lẽ là bãi tha ma?"Kim Giáp tướng quân!" Tôi hét lên, Kim Giáp tướng quân từ cơ thể tôi bay ra, phân thành nhiều phân thân lao về phía những đám ma quỷ. Phân thân của Kim Giáp tướng quân như đàn kiến, nơi nào đi qua, đám quỷ đều bị gặm nhấm không còn một mảnh.Ăn xong đám quỷ, Kim Giáp tướng quân lại bay trở về tay tôi, ánh vàng nhàn nhạt phát sáng. Tôi vừa mừng vừa sợ: "Ngươi muốn thăng cấp? Bây giờ phải làm thế nào?"Kim Giáp tướng quân bay một vòng quanh tôi rồi chui vào đan điền, bắt đầu phun tơ kết kén, bao vây mình thành một viên trứng màu vàng, rồi lặng yên không động đậy.Khương Kha tò mò hỏi: "Chị, những con côn trùng đó là gì?"Tôi giới thiệu Kim Giáp tướng quân cho cậu, hứa rằng sau khi thăng cấp sẽ cho cậu một con làm sủng vật.Bỗng nhiên, sắc mặt Chu Nguyên Hạo biến đổi. Anh cao giọng hô: "Lâm Lâm, cẩn thận."Tôi cảm giác có gì đó, kéo Khương Kha về phía sau, một nhánh cây xuyên qua ngực tôi. Máu tươi phun tung tóe bắn vào mặt Khương Kha. Cậu liếm một chút máu trên mặt, biểu tình hoảng hốt.Tôi không chú ý đến động tác của cậu, đẩy cậu về phía Chu Nguyên Hạo: "Nguyên Hạo, chăm sóc tốt cho Tiểu Kha."Tôi quay đầu nhìn ra cửa sổ, một nhánh cây từ sau vườn vươn vào, là nhánh cây hòe tràn đầy quỷ khí, giống như rắn uốn lượn.Đây là... Nhếp Thanh Quỷ, bám vào cây hòe mấy trăm năm!Tôi ho khan hai tiếng, máu tươi từ trong miệng trào ra, Khương Kha thẳng tắp nhìn tôi, biểu cảm trong đáy mắt cậu dường như không rõ. Chu Nguyên Hạo nắm lấy cổ áo cậu, trừng mắt nói: "Nếu Lâm Lâm xảy ra chuyện, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"Dứt lời, anh kéo cậu sang một bên, dùng roi Hắc Long Quang quất đứt dây đằng, ôm tôi vào phòng, nhẹ nhàng đặt xuống giường."Nguyên Hạo..." Tôi vừa lên tiếng máu lại trào ra, anh lập tức cho tôi nuốt viên đan dược chữa thương, cảm giác ngực nhanh chóng phục hồi. Chu Nguyên Hạo nhẹ nhàng sờ mặt tôi: "Đợi ở đây, anh đi báo thù cho em."Ánh mắt anh trở nên đáng sợ, trừng Khương Kha rồi dừng lại trên cây hòe ngoài vườn. Cây hòe giống như xà độc, uốn éo quấn quanh, lộ ra một khuôn mặt người.Một người phụ nữ trần truồng, toàn thân tái nhợt, dây đằng quấn quanh, mở miệng nói: "Ta đã ngủ 300 năm, muốn ăn thịt người, muốn ăn..."Cô ta nhìn Chu Nguyên Hạo: "Linh thể! Linh thể là thức ăn tuyệt nhất! Ta muốn ăn ngươi!"Chu Nguyên Hạo chuyển động sát khí, hai mắt đỏ ngầu, áo khoác đen quay cuồng phấp phới, giống như ác ma từ Địa Ngục."Dám thương tổn Lâm Lâm của ta," anh gằn từng chữ, "đều, phải, trả, giá."Tôi cảm thấy cơ thể nóng lên, dược lực chữa khỏi thân thể, máu dồn đến miệng vết thương, làm tôi tứ chi không còn sức lực."Tiểu Kha." Tôi ngẩng đầu nhìn thiếu niên tuấn mỹ, cậu cúi người ngồi cạnh tôi, nhẹ nhàng cầm tay tôi.Lúc này, cậu có lực hấp dẫn khác thường, đạm nhiên cười, nụ cười tà mị hoàn toàn khác với hình ảnh thường ngày."Tiểu Kha?" Tôi ngạc nhiên, cậu cúi đầu nói: "Chị, đừng sợ, em ở đây."Cậu lại trở lại hình ảnh đáng yêu như con chó nhỏ, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác của tôi."Tiểu Kha, em không sao là tốt..." Tôi yên tâm lẩm bẩm. Khương Kha ôm tôi vào ngực, để đầu tôi dán mặt cậu: "Cảm ơn chị đã cứu em.""Chị đã nói sẽ bảo vệ em," tôi nói, "dù chết cũng làm được."Cậu tươi cười nhu hòa, vành mắt đỏ lên, một giọt nước mắt rơi trên mặt tôi: "Chị, đừng làm vậy nữa, chị chết rồi, ai sẽ bảo vệ em?""Đúng, chị còn phải bảo vệ em." Tôi lẩm bẩm, "Em là người thân duy nhất đáng để chị bảo vệ. Nhưng chị mệt quá, chị muốn ngủ...""Vậy ngủ đi, chị gái yêu quý của em" Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, khi tôi nhắm mắt lại, hắn lộ ra nụ cười lãnh đạm tà mị, "Bệ hạ vĩ đại của chúng ta sẽ sớm trở lại."Lời chưa dứt, Khương Kha bị bay ra, đập vào tường, Chu Nguyên Hạo cầm theo roi Hắc Long Quang nổi giận đi tới.Anh hung hăng quất dây roi về phía Khương Kha. Khương Kha nâng tay, roi cuốn vào tay hắn. Chu Nguyên Hạo nheo mắt, nhìn thiếu niên ngày xưa giờ đã là Quỷ Đế cường đại.Lúc này hai bên ngang sức, thậm chí Khương Kha còn mạnh hơn một bậc.Hai người giằng co, ai cũng không làm gì được ai."Bệ hạ, ngài định giết ta sao?" Khương Kha cười nhạt, nhìn roi quấn trên tay mình, "Ta chết, chị sẽ rất thương tâm."Chu Nguyên Hạo tức giận nhìn thấu tâm tư Khương Kha: "Nhiếp Thanh Quỷ bám vào cây hòe là ngươi thả ra?"Khương Kha cười: "Đúng vậy. Mấy trăm năm trước, một người chết oan bị chôn dưới gốc cây này, biến thành ác quỷ từng tàn sát hơn trăm người, sau đó bị một đạo sĩ phong ấn, ta tới đây giải phong ấn. Chị Lâm chọn nơi này cũng là ta dẫn đường. Bệ hạ, ngài xem, ta không hổ là người trung thành nhất của ngài, ngài từng khen ta tính toán không bỏ sót.""Câm miệng!" Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói, "Ngươi dám thương tổn cô ấy, sẽ phải trả giá đắt."Khương Kha nhìn anh: "Bệ hạ, chỉ có chị mới có thể làm ngài tức giận đến như vậy. Thật đáng ghen tị."Chu Nguyên Hạo ánh mắt sắc bén: "Dĩnh Sơ, ngươi nên trở về Địa Ngục".
Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
-------------------o-------------------
Edit: Frenalis
Chương 322: TRANH GIÀNH TÌNH CẢM
Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
-------------------o-------------------
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz