Edit Dm Trieu Hoan Nguoi Choi Kien Thiet Dai Nguy C1 C199
Editor: Bánh Crepe Sầu Riêng Trương Ích Đạt ngồi ở lối vào hẻm Huệ An, vô công rỗi nghề lướt xem nhóm chat của thương hội.Thấy mọi người trong nhóm đang tranh luận sôi nổi không biết đơn hàng của quận học hay xưởng dệt nhiều hơn, thậm chí còn tung ra những đoạn chat dài dằng dặc để chứng minh, hắn không khỏi chép miệng cảm thán: "Nhìn kìa, việc kinh doanh của chúng ta vẫn rất thịnh vượng đấy chứ!"Nói rồi, hắn quay đầu nhìn con hẻm cũ kỹ vắng vẻ, thở dài: "Chỉ có nơi của ta là chẳng mấy ai đến!"Cũng chẳng còn cách nào khác, mỗi thành viên của thương hội Giao Hàng phụ trách một khu vực. Tuần này hắn bốc thăm trúng hẻm Huệ An nằm đối diện với chợ đông. Người dân muốn ăn gì, mua gì thì đi thẳng ra chợ đông là xong, cần gì phải đặt giao hàng. Thế nên công việc ở đây của hắn đặc biệt ế ẩm, cả tuần chỉ có vài đơn đếm trên đầu ngón tay."Thật ra cũng sướng, không có ai đặt hàng, ta lại được thảnh thơi, chỉ là thành tích kém một chút, chỉ nhận được lương cơ bản. Ôi chao, tuần sau bốc thăm nhất định phải chọn được một vị trí tốt..."Trương Ích Đạt vừa lẩm bẩm, vừa vươn vai, phía sau liền có tiếng gọi."Này, tiểu huynh đệ đội mũ đỏ!"Nghe thấy ba chữ "đội mũ đỏ", Trương Ích Đạt lập tức nhanh nhạy quay đầu lại, sau đó thấy ở cửa một căn nhà trong con hẻm, chưởng quầy đang đứng trên bậc thềm dưới mái hiên, mồ hôi nhễ nhại vì bận rộn, hỏi: "Các ngươi giao hàng, thật sự là muốn ăn gì cũng có thể giao đến?""Đương nhiên rồi!" Trương Ích Đạt hô to đầy khí thế, "Đừng nói là đồ ăn, chỉ cần là cửa hàng hợp tác với thương hội của chúng ta, ngươi muốn gì cũng có thể mua giúp ngươi."Hà chưởng quầy nghe vậy, quay đầu nói vài câu gì đó với người dẫn đầu đoàn thương nhân đang bốc dỡ hàng, sau đó lau mồ hôi chạy đến.Căn nhà này chuyên phục vụ cho khách buôn ở nơi khác đến để chứa hàng và nghỉ lại, giá thuê hơi cao, nên thông thường cũng sẽ chuẩn bị đồ ăn cho khách.Nhưng hôm nay số người trong đoàn thương nhân đến ở quả thật nhiều, có hơn hai mươi người. Trong khi nhà bếp của hắn chỉ có hai đầu bếp, một trong số đó lại là người mới học việc. Hai người nhất thời không thể chuẩn bị đủ cơm nước cho nhiều người như vậy. Hắn chỉ có thể tính đến chuyện ra phố mua một ít đồ về.Nhưng lúc này các tiểu nhị trong tiệm đang bận dỡ hàng, không còn ai rảnh tay, Hà chưởng quầy trong lòng nóng như lửa đốt, lúc này nhìn thấy thanh niên đội mũ đỏ ở đầu hẻm, liền chợt nhớ ra tin đồn gần đây trong thành.Nghe nói tháng trước, ở phía thành tây lại thành lập một thương hội mới, tên là Thương hội Giao Hàng.Người của thương hội Giao Hàng đều đội mũ đỏ, mặc áo xanh lá, phía sau áo thêu biểu tượng "Đại hôi lang*" của thương hội, bất cứ ai thấy người mặc trang phục này trên đường, đều có thể trả tiền để họ chạy việc giao hàng, không chỉ giá cả phải chăng, mà tốc độ còn nhanh hơn tự mình tìm người chạy việc gấp đôi.*Đại hôi lang là sói xám lớn nhé.Hà chưởng quầy vốn không mấy để tâm đến những chuyện này, chỉ nghe người khác nhắc đến, đến khi cần dùng đến, mới chợt nhớ ra.Hắn vội vàng chạy đến đầu hẻm, đánh giá Trương Ích Đạt từ trên xuống dưới, thấy thanh niên dáng vẻ đàng hoàng, trông không giống kẻ lừa gạt, bèn hỏi: "Ngươi có thể mua đồ của cửa hàng nào, ta muốn phần ăn cho mười người, nửa canh giờ có thể giao đến không?""Không thành vấn đề, chỉ cần đồ ngươi mua không phải là loại thức ăn phải đợi mất cả buổi mới có, nửa canh giờ, tuyệt đối không thành vấn đề!"Trương Ích Đạt vỗ ngực đảm bảo, ngay sau đó cầm một cuốn sổ bìa đỏ lên và đưa ra: "Còn về việc có những cửa hàng nào, ngươi có thể xem cuốn sách chọn món này của bọn ta, phàm là những gì có trên này, đều có thể giao đến cho ngươi.""Ồ? Đưa ta xem, ta xem có những gì."Hà chưởng quầy đã là chưởng quầy thì tất nhiên cũng biết chữ, không cần Trương Ích Đạt đọc giúp.Hắn nhận cuốn sách chọn món, mới lật vài trang đã không khỏi hít một hơi.Hai trang đầu của cuốn sách là mục lục. Mục lục phân loại các cửa hàng hợp tác với thương hội Giao Hàng theo các khu phố, đường hẻm, đánh dấu số hiệu khu vực và số trang, rất rõ ràng, nhưng đây là để người giao hàng xem, Hà chưởng quầy không hiểu.Hắn mơ hồ lật qua hai trang đầu. Khi lật đến trang thứ ba, hắn thấy ngay ở trên cùng có tên con đường quen thuộc nhất: đường chính chợ đông, đường Khánh Xương.Trong phạm vi đường Khánh Xương, có rất nhiều cửa hàng như "Bánh canh Tiền thị", "Tiệm thịt Lưu Đại Lang", "Tiệm bánh Trương Tứ Lang", "Tiệm vải Lương Thụy",... Một số tên cửa hàng trông hơi lạ, bởi vì một số tiệm nhỏ đã mở nhiều năm mà chưa từng có biển hiệu, nhưng chỉ cần thấy tên chủ tiệm ở phía trước, hắn có thể nhớ ra đó là tiệm của ai và ở đâu.Thật bất ngờ, bên dưới mỗi cửa hàng còn liệt kê các sản phẩm có thể giao, mà các sản phẩm được đề xuất đều có giá cả rõ ràng."Những thứ viết trên này đều có thể giao sao?" Hà chưởng quầy lật cuốn sổ, có cảm giác như được mở ra một thế giới mới, không thể tin được mà hỏi lại."Giao được, giao được."Hà chưởng quầy tiếp tục lật thêm vài trang, chợt ánh mắt dừng lại, chỉ vào một quán ăn tên là "Thực quán Xuân Hòa" trong phạm vi đường Tang Tử, hỏi: "Nếu ta muốn mười phần ăn này, ngươi cũng có thể giao đến cho ta trong nửa canh giờ sao?""Đúng vậy." Trương Ích Đạt đầy tự tin nói, "Nhưng ngươi muốn số lượng cho mười người, lại ở nơi xa như chợ tây, phí giao hàng phải cộng thêm tiền.""Cộng thêm thế nào?""Là thế này, thương hội Giao Hàng của chúng ta chia toàn bộ Mật Dương thành tám khu vực lớn." Trương Ích Đạt dùng ngón trỏ vẽ lên lòng bàn tay của mình để giải thích, "Ngươi sống ở khu nam một, phàm là mua đồ trong phạm vi khu nam một, thể tích không vượt quá một người ôm, trọng lượng không quá mười cân, đều là phí giao hàng cơ bản là hai tiền. Kéo dài ra ngoài, nếu ngươi muốn mua đồ ở khu vực khác, mỗi lần đi qua một khu, phí giao hàng phải cộng thêm hai tiền. Đo qua càng nhiều khu vực, phí giao hàng càng cao. Đương nhiên, mua càng nhiều đồ, phí giao hàng cũng phải cộng thêm..."Hà chưởng quầy bị hắn nói cho chóng mặt, ngắt lời: "Ngươi nói thẳng đi, ta nếu muốn mua mười phần ăn cơ bản này, cần bao nhiêu phí giao hàng?"Trương Ích Đạt đáp: "Mười tiền.""Mười tiền?" Hà chưởng quầy hơi do dự, mười tiền có thể mua thêm một phần ăn cơ bản nữa rồi."Mười tiền không nhiều đâu, ngươi nghĩ xem, đây là ở chợ tây đấy, ngươi thuê xe lừa đến chợ tây cũng mất năm tiền rồi, chúng ta còn giúp ngươi mua nhiều đồ như vậy, lại giao đến tận nơi cho ngươi...""Được rồi, được rồi, mười tiền thì mười tiền." Hà chưởng quầy đang vội, cũng lười đôi co với hắn, quả quyết đặt đơn, trước khi trả tiền lại cảnh giác hỏi: "Ngươi thật sự không phải kẻ lừa đảo chứ?""Ôi, ngươi cứ yên tâm đi, thương hội Giao Hàng của chúng ta được quan phủ phê chuẩn chứng nhận. Ngươi xem sau lưng ta, có phải thêu biểu tượng đại hôi lang không, phía trước còn có tên và số hiệu công việc của ta, kẻ lừa đảo nào lại tốn công sức như vậy để làm giả trang phục này, chi phí còn không đủ." Trương Ích Đạt nói với giọng thành khẩn, "Hơn nữa ta cũng sẽ không chạy, ta sẽ luôn ngồi ở đầu hẻm đó, ngươi đưa tiền cho ta, ta gửi đơn hàng đi, tự nhiên sẽ có người giao đến cho ngươi."Hà chưởng quầy nghe hắn nói một tràng đảm bảo, lại đưa cả quan phủ ra để làm chứng, lúc này mới giao tiền cơm và phí giao hàng cho hắn, rồi thúc giục: "Ngươi nhanh lên đấy nhé, đừng để lỡ giờ, nếu không ta sẽ tìm ngươi đòi bồi thường đấy.""Yên tâm đi, tuyệt đối không vấn đề!" Tiền đã vào tay, Trương Ích Đạt lập tức nở nụ cười tươi rói.Khi trở lại đầu hẻm, hắn mở nhóm chat của thương hội, đối chiếu số hiệu trên mục lục cuốn sách chọn món, tìm trong danh sách nhóm người đồng nghiệp phụ trách khu vực có Thực quán Xuân Hòa, gửi riêng tin nhắn đơn hàng cho đối phương.Không lâu sau, đối phương gửi lại tin nhắn "Đã nhận".Khoảng mười phút sau, đối phương lại gửi ảnh chụp màn hình một bức ảnh đặt đồ đã mua vào thùng giữ nhiệt trên xe lừa, báo đã giao hàng đi, chú ý nhận hàng.Bên kia, Hà chưởng quầy sau khi quay về tiệm, trong lòng luôn cảm thấy bất an, thỉnh thoảng lại ra cửa nhìn một cái, mà mỗi lần ra ngóng, thanh niên mũ đỏ kia không phải đang thảnh thơi ngồi ở đầu hẻm, thì cũng đang thong dong đi dạo quanh đó.Đối phương không phải nói muốn chuyển đơn hàng cho đồng nghiệp của hắn sao, đơn hàng này đã được gửi đi lúc nào?Cứ đi đi lại lại như vậy, cơm nước của hắn có thể được giao đến sao?Hà chưởng quầy càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không đáng tin, nhưng tiền đã đưa rồi, hắn lúc này cũng không tiện đòi lại, chỉ đành tiếp tục chờ.Dù sao cũng là thương hội được quan phủ phê chuẩn thành lập, chắc sẽ không lừa tiền chứ?Cứ vừa tự an ủi mình, vừa bận rộn, không biết đã qua được một lúc lâu.Đến khi đoàn thương gia dỡ hàng xong, cũng đến lúc ăn cơm.Nhìn thấy đầu bếp đã bưng cơm nước lên, món đồ đặt giao vẫn chưa đến, Hà chưởng quầy lập tức lo lắng, đang định ra ngoài đòi một lời giải thích, thì ở cửa truyền đến tiếng gọi của thanh niên mũ đỏ kia."Chưởng quầy, đồ ăn của ngươi đã được giao đến rồi!"Nghe thấy tiếng động, Hà chưởng quầy vội vàng chạy ra cửa, chỉ thấy trên con đường nhỏ dưới bậc thềm có một chiếc xe lừa đang đỗ, trên xe đặt một chiếc thùng gỗ lớn.Người lái xe cũng đội mũ đỏ nhảy xuống khỏi xe, tháo dây thừng cố định thùng gỗ, mở chiếc thùng ra.Hà chưởng quầy thò đầu vào nhìn, bên trong đang đặt mười phần ăn đựng trong những chiếc hộp bằng gỗ mỏng.Do trong thùng có lót rơm bọc vải để giữ nhiệt và chống sốc, đồ ăn khi nhận được vẫn còn nóng hổi.Hà chưởng quầy mở một hộp cơm ra, lật nắp giấy phía trên, thấy bên trong đựng đầy cơm lúa mạch trộn rau, còn có khoai tây xào và nửa quả trứng luộc, những thứ được viết trong phần ăn không thiếu thứ gì, lúc này mới hoàn toàn yên tâm."Thấy chưa, ta không lừa ngươi chứ?" Trương Ích Đạt cười đầy đắc ý nói.Hà chưởng quầy thừa nhận: "Thương hội của các ngươi cũng có chút bản lĩnh, giao hàng rất nhanh, sau này ta có cần, vẫn sẽ tìm các ngươi.""Vậy thì xin hãy ủng hộ nhiều hơn nữa!"Hoàn thành một đơn hàng, Trương Ích Đạt lại quay về đầu hẻm chờ đơn tiếp theo.Mở nhóm chat ra thì vừa hay vấn đề mà các đồng nghiệp tranh cãi nãy giờ cũng đã có kết quả.Nói về số lượng đơn hàng, hiện tại xưởng dệt và hai trường học ngang tài ngang sức, nhưng nếu nói đến nơi đặt hàng mà không tiếc tiền nhất, thì tuyệt đối là quan phủ.[Dương Ngọc Minh (09 Tuy Trường): Dù sao trong quan phủ toàn là người có tiền, ra tay hào phóng.Cùng Bất Tử (22 Tu Thành): Người ta muốn ăn gì thì mua, căn bản không để ý mấy đồng phí giao hàng.Dung Tống (66 Diên Lộc): Đúng vậy, mua sách bìa đỏ của chúng ta nhiều nhất chính là quan phủ, tôi nghi ngờ mỗi người bọn họ đều có một cuốn, đói thì mở ra xem ăn gì.Mặc Vân Thư (71 Tuệ Tứ): Mọi người nói xem, Thù ca có đặt giao hàng không?Cùng Bất Tử (22 Tu Thành): Thù ca muốn ăn gì, nhà bếp của người ta chắc chắn đều làm được, dù thỉnh thoảng có đặt cũng chắc chắn gọi người hầu ra đặt.La Mật Âu (08 Nam Chử): Tuần trước tôi phụ trách khu vực phủ châu. Tôi có thể chứng minh, người ra đặt hàng của quan phủ không phải người hầu thì cũng là thị vệ, thỉnh thoảng có tiểu lại chạy ra đặt giao hàng, một lần mười mấy ly trà sữa, rõ ràng là lính mới văn phòng bị bóc lột.Cùng Bất Tử (22 Tu Thành): Xã súc tầng chót khổ sở rồi.*Xã súc: nói đùa đùa là nô lệ của công việc đó mọi ngườiDương Ngọc Minh (09 Tuy Trường): Tiếc quá, nếu biết đơn nào là của Thù ca, nhất định tôi sẽ tặng cho ảnh một món quà nhỏ, để ảnh nhớ tên tôi.....]*"Chu Minh gửi thư cho ta, sau mấy chục ngày khảo sát cùng với đội ngũ của hắn, đã tính toán được tổng diện tích mỏ than lộ thiên ở quận Lai Đồ vào khoảng 360 kilômét vuông." Trương Tử Phòng dõng dạc nói, "Với điều kiện hiện tại, việc đo độ sâu thẳng đứng của mỏ than vẫn còn khó khăn, nên tạm thời không thể tính toán trữ lượng địa chất của nó, nhưng với diện tích mỏ than lớn như vậy, Chu Minh ước tính cẩn thận có thể đạt hơn một trăm tỷ tấn."Khương Thư hít một hơi.Một trăm tỷ tấn là khái niệm gì, y không thể tưởng tượng nổi, nhưng nhìn ánh mắt rực sáng của Trương Tử Phòng lúc này, cũng biết đây là nguồn tài nguyên vô cùng lớn.Vùng đất Tuân Châu này, quả thật là cất giấu đại bảo vật!"Đối với mỏ than này, Chu tiên sinh có đề xuất gì không?""Đề xuất của hắn đương nhiên là sớm phân khu xây dựng các nhà máy khai thác than, chiêu mộ nhân lực khai thác than, dù sao than đá có rất nhiều công dụng, ngoài việc dùng để luyện thép, dân thường đốt lửa sưởi ấm cũng dùng được."Khương Thư chậm rãi gật đầu đồng ý."Tuy nhiên," Trương Tử Phòng đột nhiên chuyển giọng, nhắc nhở, "Mỏ than lộ thiên có thể khai thác trực tiếp như vậy, quả thật là một tài sản khổng lồ, nói là một núi vàng cũng không quá. Hiện tại không có nhiều người biết giá trị của nguồn tài nguyên này, giai đoạn đầu chúng ta phải tuyệt đối giữ bí mật, đặc biệt là với triều đình."Khương Thư hiểu ý ông ám chỉ, gật đầu nói: "Xung quanh mỏ, ta sẽ bố trí quân đội canh gác nghiêm ngặt, còn về Thái thú quận Lai Đồ và hai Huyện lệnh liên quan, ta sẽ viết thư và nói chuyện cẩn thận với họ.""Có phiền chủ công bận tâm rồi."Sau khi Trương Tử Phòng rời đi, Khương Thư nhìn vào danh sách kế hoạch của mình và suy nghĩ.Khai thác than phải xây nhà máy than, đến khi thu hoạch củ cải đường phải xây nhà máy đường, thu hoạch bông phải mở rộng xưởng dệt. Nếu Bộ Kinh Vân chiếm được Miên Khẩu, có lẽ còn phải xây xưởng đóng tàu, thêm vào đó là quân phí không đáy và khu công nghiệp Tốn Dương, khắp nơi đều cần tiền.Hiện tại dựa vào việc bán các sản phẩm xa xỉ và thuế thương mại, số tiền này tạm thời đủ để xoay sở, nhưng mỗi khi nghĩ đến những khoản chi khổng lồ sau này, Khương Thư lại cảm thấy giật mình thon thót.Không biết xưởng thủy tinh ở Tốn Dương khi nào mới xây xong, khi nào mới có thể thu hồi vốn...Thôi, hay là ăn một phần đồ ngọt để trấn an tinh thần trước đã!Gấp danh sách kế hoạch lại, Khương Thư quay đầu nói với Tử Minh: "Đi gọi cho ta một phần chè trôi nước đậu đỏ, phải là của Lý ký, thêm đường hoa quế."Tử Minh cũng đã quá quen với việc này, sau khi đáp "Vâng", liền lập tức chạy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz