[EDIT] (Conan + BSD + BTA) 【Xem phim/Xem ảnh thể】 Đó căn bản không phải chúng ta
Chương 18
【Conan cùng ba người Ayumi đã sớm hội họp đang cùng nhau ẩn nấp, khó khăn lắm mới thoát khỏi đám người bịt mặt kia nên mới có thể thở phào được một hơi. Sau khi nhận được tin do Haibara tiết lộ trong nhà hàng, sắc mặt bốn đứa trẻ đều căng thẳng.
Sau đó chúng nghe thấy hai giọng nam đang gọi tên mình. Conan chạm vào nút trên kính, phóng đại hai bóng người ở cửa ra vào, là họ?】
"Chiếc kính này..." Gin nheo mắt.
Nhưng lại nghe thấy Chianti đang nói chuyện với Korn, "Đồ chơi của bọn trẻ con bây giờ đều công nghệ cao như vậy ha, tao không dám tưởng tượng mình sẽ là một đứa trẻ vui đến mức nào nếu hồi nhỏ có thứ này."
Amuro Tooru: ?!
Korn: "Ừm... đúng vậy."
【"Akutagawa-niisan và Kikuchi-niisan! Chúng em ở đây!" Theo sự ra hiệu của Conan, tất cả đều đứng dậy vẫy tay. Conan ghé vào bên lan can, hét lớn: "Những kẻ này đã giấu bốn quả bom trong tàu bay, chúng ta cần tìm ra bom!"
Hai người nhanh chóng bước tới, tiếng guốc gỗ dẫm trên hành lang sắt đặc biệt rõ ràng, "Bom? Các em biết nó ở đâu không?" Kikuchi hỏi Conan, "Dạ có! Bọn em đã nhìn thấy lúc chúng đang lắp đặt bom!" Ayumi vội vàng nói.
"Anh hiểu rồi, lát nữa phiền các em chỉ ra vị trí của bom, anh sẽ đi tháo, Kan, cậu tìm một nơi an toàn đưa lũ trẻ qua đó đi." Akutagawa nghiêm túc nói.】
"【Akutagawa】 còn biết tháo bom nữa sao." Elise hỏi Akutagawa Ryūnosuke, "Ây ây, Akutagawa anh biết không ạ?"
Akutagawa Ryunosuke quay đầu lại, tự tin nói: "Tuy tại hạ không biết tháo, nhưng tại hạ có thể để Rashōmon nuốt bom!"
Elise: ?
Akutagawa! Anh đang tự hào về cái gì vậy!!
Mori Ougai trầm tư, "Sau khi ra ngoài phải phiền Kōyō-dono dạy thêm cho Akutagawa kỹ năng về mảng này rồi."
Ozaki Kouyou gật đầu, "Thiếp cũng nghĩ như vậy."
【"Cái gì! Akutagawa-niisan như này nguy hiểm lắm, chúng em chính là Đội thám tử nhí mà, chắc chắn có thể giúp được!"
"Không, các em không những không giúp được mà còn sẽ gây thêm phiền phức đấy!" Kikuchi nghiêm giọng quát, quả nhiên, bị anh dọa một trận như vậy, ba đứa trẻ lập tức im lặng và co rúm lại sau lưng Conan.】
Yoshida Ayumi: "..."
Tsuburaya Mitsuhiko: "..."
Kojima Genta: "..."
Trong lòng ba đứa điên cuồng gào thét như con marmota.
Haibara Ai mắt bán nguyệt, khóe miệng cong lên, "Quả nhiên đôi khi cần có một người nghiêm khắc dọa chúng chút, mấy đứa trẻ đó mới biết tiết chế."
"Đúng vậy."
【Lũ trẻ được Kikuchi dẫn đi, Akutagawa cũng có thể thả lỏng tay chân để làm việc.】
"Ý gì?"
Mà dị năng của 【Akutagawa】 lại gọi là 『Địa Ngục Biến』.
Akutagawa Ryūnosuke khẽ nói: "Địa ngục..." Đôi mắt đen lóe lên.
【Con thú màu đen hưởng thụ mỹ vị ngấu nghiến quả bom và ít kim loại trong miệng, rồi nuốt xuống.】
"Nuốt, nuốt xuống...!!"
"Bom sẽ không nổ sao?!"
【Nó nhìn những dấu răng mình cắn trên sàn nhà mà ngây người vài giây, nhớ đến lời dặn của chủ nhân, dứt khoát bổ thêm vài nhát vào vị trí lỗ hổng, ngụy tạo thành mối hàn bị công nhân sơ suất bỏ sót.
Và "mối hàn bị công nhân sơ suất bỏ sót" này đã xuất hiện bốn chỗ bên trong tàu bay.】
"... Ghê thật!"
"Cái xúc tu này có ý thức tự chủ đúng không? Hay chỉ đơn thuần là do 【Akutagawa】 kiểm soát?"
Nakahara Chuuya cũng có chút tò mò, anh hướng về phía Akutagawa Ryunosuke hỏi, "Ê Akutagawa! Rashōmon của cậu thực sự không thể chia thành nhiều con sao?"
"Xin lỗi tại hạ..."
Akutagawa Ryunosuke vừa mở miệng Nakahara Chuuya đã hiểu ý đối phương.
"Được rồi."
【Vấn đề bom được giải quyết hoàn hảo, Akutagawa triệu hồi các xúc tu, chỉ để lại một con canh giữ chiếc bộ đàm bị người bịt mặt đánh rơi.
Lúc đó trong đại sảnh, lại có thêm một người vì tay xuất hiện phát ban đỏ nên bị nhóm người bịt mặt vũ trang áp giải ra ngoài. Những người còn lại vì chuyện này mà trở nên hoang mang.
Giữa đường.
"A ừm, Kikuchi-san và Akutagawa-san là bạn thân ạ?" Kikuchi đứng phía trước đội, bốn đứa trẻ được anh bảo vệ đi sát vào tường, "Đúng vậy, bọn anh không chỉ là bạn thân, mà còn là huynh đệ đồng môn nữa." Đối với trẻ con, anh vẫn tương đối kiên nhẫn.】
"Ặc, 【Conan】 lại bắt đầu rồi!"
"Tên nhóc này thực sự cái gì cũng muốn hỏi nhỉ..."
【Huynh đệ... đồng môn...?
Conan che giấu tia kinh ngạc thoáng qua trong mắt, "Ể... Thì ra là vậy." Cậu bé giả vờ ngây thơ, "Nhưng chúng ta chỉ để Akutagawa-san một mình đi tháo bom, thật sự không sao chứ ạ?" Mitsuhiko cũng có chút lo lắng, "Đúng vậy Kikuchi-niisan, lỡ như những người bịt mặt đó lại xuất hiện mà Akutagawa-niisan chỉ có một mình, sẽ rất nguy hiểm đó ạ?"
Kikuchi cười hiền lành, "Không sao đâu, vì anh tin Ryu mà."
"Đừng thấy Ryu như vậy, cậu ấy mạnh lắm đó!" Chỉ là có chút bướng bỉnh nhỏ thôi...】
Higuchi Ichiyo: "Đúng vậy đúng vậy, Akutagawa-senpai là mạnh nhất!"
"Higuchi..."
【"Cạch." Bước chân mấy người khựng lại.
Ba đứa trẻ Đội thám tử nhí co rúm lại sau lưng Kikuchi, và đối diện với họ, là hai người đàn ông bịt mặt vũ trang mang súng, đang định quay lại đại sảnh sau khi áp giải người đàn ông bị lây nhiễm xong.
Gay, rồi. Nụ cười của Kikuchi đông cứng trên mặt.
Nếu chỉ có mình anh thì không sao, anh hoàn toàn có thể sử dụng dị năng 『Điện Diêm Ma』 triệu hồi ma quỷ đối phó với hai tên này. Nhưng phía sau anh còn có bốn đứa trẻ... không thể sử dụng dị năng trước mặt trẻ con.】
"Chẳng lẽ việc sử dụng dị năng còn có giới hạn?" Mōri Kogoro đặt câu hỏi.
"Không phải đâu ạ, nhìn là biết là sợ bọn trẻ nói lung tung ra ngoài thôi." Toyama Kazuha nói.
Lần này đến lượt Yoshida Ayumi, "Vậy tại sao vừa nãy 【Akutagawa】 lại dùng dị năng để khống chế mấy tên xấu đó ạ?"
"Bởi vì cảnh sát sẽ không tin lời của mấy tên cướp có súng, cho dù chúng tỉnh táo kể lại chuyện dị năng của 【Akutagawa】, cũng sẽ không tin nổi đâu."
"Ra thế."
【Đại sảnh.
Kikuchi và Đội thám tử nhí cuối cùng vẫn bị những người đàn ông bịt mặt đưa đến. Người đàn ông râu quai nón dẫn đầu gọi vào bộ đàm vài tiếng, yêu cầu các nhóm nhỏ báo cáo vị trí của mình, riêng nhóm ở bên trong khoang tàu không có ai trả lời.
Kết hợp với khẩu súng vừa bị gã ta tịch thu đeo trên cổ Kikuchi, người đàn ông râu quai nón liền biết chuyện gì đã xảy ra. Gã ta cười lạnh lùng giơ súng chĩa vào Kikuchi, "Mày hẳn đã đi vào bên trong khoang tàu rồi đúng không? Ngoài mày ra, còn có đồng bọn nào khác không?"
Conan đang định hét lên rằng không có ai, thì bị một giọng phụ nữ trong đại sảnh cắt ngang, "Tôi nhớ còn có một cậu trai tóc đen, mặc kimono đi cùng anh thì phải? Cậu ta sao không có ở đây..."
"Cô làm gì vậy!"
"Cô!"
Hầu hết mọi người trong khoang đều thầm rủa người phụ nữ lắm mồm.】
"Cô ta thật đáng căm hận!" Higuchi Ichiyo phẫn nộ, "Đây chẳng phải là nói thẳng cho đám người bịt mặt đó biết 【Akutagawa】 chỉ có một mình sao!"
"Biết đâu quý cô ấy chính là đồng bọn của nhóm người này?" Ozaki Kouyou mỉm cười, "Có lẽ còn không chỉ có một người đâu?"
Nhạy bén thật.
Haibara Ai, người đã trải qua cảnh trên màn hình, đương nhiên biết rõ, ngoài ả này ra, gã đàn ông đầu tiên bị nổi phát ban và gã đàn ông quay phim đi cùng ả ta cũng đều là gián điệp của Mèo Xiêm Đỏ.
Đây là... mafia sao?
Haibara nhớ đến lời của "Sách" lúc đầu.
Thế giới của cô bé sẽ hợp nhất với thế giới của những người này... Nếu họ đối đầu với Tổ chức Áo Đen thì sẽ ai hơn ai kém đây?
Hay là, giống cách trên màn hình, trực tiếp biến thành một...
【"À thế à?" Gã ta ra hiệu bằng mắt với hai đồng bọn bên cạnh, hai người hiểu ý giương súng, rồi gã ta lại gọi thêm ba người cùng đi ra ngoài, "Lát nữa bạn của mày sẽ bị tao tóm về, còn mày và lũ nhóc này..."
Kikuchi che chắn trước mặt lũ trẻ, "Không liên quan đến bọn nhỏ, tôi chỉ là đưa những đứa trẻ nghịch ngợm ra khỏi nơi không nên đến thôi." Conan đứng sau lưng Kikuchi, che chắn cho ba người Genta, "Là cháu đề nghị đi vào bên trong khoang tàu, không liên quan gì đến mấy bạn ấy!"】
"Huhu cảm ơn cậu Conan!"
Cảnh này lại khiến Đội thám tử nhí nhớ lại tình huống nguy hiểm lúc đó.
Từng người một đều nói lời cảm ơn Edogawa Conan.
【"Hừ, vậy sao?" Người đàn ông râu quai nón đặt khẩu súng vừa tịch thu xuống, đi đến trước mặt Kikuchi, "Còn chuyện của mày nữa, chẳng qua... có thể lấy được súng từ tay thuộc hạ xuất sắc của tao, mày và bạn mày quả thực lợi hại, chỉ là..."
"Lợi hại đến mấy, nếu đã chọn làm chuyện không chính xác, thì sự lợi hại đó, có lẽ sẽ trở thành nguyên nhân khiến mày mất mạng." Dứt lời, người đàn ông râu quai nón xô Kikuchi ra, "Mà tao, thường sẽ giải quyết kẻ thù trước khi kẻ thù kịp động đến tao."
Nakahara, Ranpo và Conan lập tức phản ứng lại, họ biết gã đàn ông này sắp làm gì: "Kikuchi-san!"】
"Hắn ta sắp—!!"
【Conan lao đến chân gã đàn ông râu quai nón, cố gắng ôm lấy chân gã ta, ngăn chặn sự di chuyển về phía trước, "... Chậc, thằng ranh phiền phức!" Không ngờ, ngay cả cậu bé cũng bị đối phương nhấc lên, trước ánh mắt kinh hoàng của mọi người, gã ta đẩy cả Kikuchi và Conan ra khỏi cửa sổ đang hé mở.】
"A!"
Ngay lập tức, cả trong và ngoài màn hình đều vang lên nhiều tiếng kêu la.
【"Kikuchi-niisan! Conan!"
"Kikuchi-san!!"
"Conan!!"
Không ai ngờ rằng, gã ta có thể dứt khoát và lưu loát ném người xuống từ tàu bay như vậy, đây là tàu bay đang bay lơ lửng trên cao đấy!
Trong khi mọi người kinh ngạc và la hét, còn có người lao tới cố gắng cứu vãn, nhưng bị một người phục vụ ngăn cản. Ngay sau đó, người phục vụ đó cũng nhảy xuống theo từ cửa sổ.
"Chẳng lẽ...!"
"Đùa à!"】
Suzuki Sonoko: "Kid-sama đẹp trai quá!"
Yoshida Ayumi: "Đúng rồi, lần đó là Kid đã cứu Conan mà!"
【Mọi người ghé vào cửa sổ, nhìn thấy người phục vụ đó khó khăn lắm mới túm được Conan rồi cả hai cùng rơi vào tầng mây. Khi xuất hiện lần nữa lại là một cánh diều trắng lượn qua, mọi người mới nhận ra đó không phải là phục vụ bình thường gì, mà là Siêu đạo chích Kid!
"Tốt quá! Đón đẹp mắt lắm Kid!"
"Conan không sao thật sự là quá tốt rồi!"
"Nhưng, cánh lượn của Kid...-sama có thể chịu được trọng lượng của ba người không?" Ranpo giả dạng Sonoko đặt ra nghi vấn. Những người vốn còn đang vui mừng vì cứu được người bỗng nhiên cứng đờ.
Đúng rồi, còn một người nữa cũng bị rơi xuống!
"Tiêu rồi, Kikuchi-niisan—!"】
"Chắc là không được..."
"Vậy 【Kikuchi】 phải làm sao?"
"Sẽ chết mất..."
"Sẽ chết."
【Kid cũng đang lo lắng về vấn đề này, hắn không chắc cánh lượn của mình có thể chịu được trọng lượng của ba người hay không.
Nhưng thời gian không cho phép hắn do dự, hắn đang cố gắng tìm kiếm trong tầm mắt có thể nhìn thấy, nhưng như thế nào vẫn không thể tìm được bóng dáng Kikuchi. Conan đang được ôm trong lòng hét lớn: "Kid! Mau đi cứu Kikuchi-san! Anh ấy cũng bị ném xuống, anh ấy sẽ chết!"】
Suzuki Sonoko nhìn mà đỏ mắt.
Thằng nhóc Conan vậy mà có thể được Kid-sama ôm vào lòng!!
Đó là Kid-sama đó!!
Khốn kiếp, ghen tị quá!
【Kid: "Cánh lượn không thể chịu được trọng lượng của ba người đâu."
"Vậy ngươi cứ đứng nhìn người ta chết sao?! Anh ấy sẽ chết đó, Kid!"】
"Kỳ lạ, 【Kid】 không phải là ăn trộm sao?" Miyazawa Kenji nói, "Ăn trộm ở thế giới khác đều lương thiện như vậy sao?"
Yosano Akiko nói: "Điều đó chứng tỏ 【Kid】 là một tên trộm tốt."
"Ồ ồ, là vậy ạ?"
Không phải đâu!!
【"Không cần cậu nói tôi cũng biết chứ... Nhưng người đâu?"
Conan cũng đang tìm kiếm tung tích của Kikuchi, tương tự, ở những nơi có thể nhìn thấy không hề có bất kỳ bóng dáng nào của Kikuchi, "Không thể nào..." Loại trừ những điều không thể, thì sự thật dù khó chấp nhận đến mấy cũng là sự thật.
Kikuchi-san anh ấy...】
"Không lẽ chết thật rồi?!" Chianti trừng to mắt. "Đừng mà, anh chàng này khá hợp khẩu vị của tao đó..."
Vermouth có vẻ ghét bỏ quay đầu nhìn cô ta, "Vừa nãy người la lớn nhất đoán cậu ta chết hay chưa chính là cô đấy."
"Không quan trọng nhá!"
【"Thật bó tay với cậu, nếu cậu tìm được anh ta thì tôi sẽ nghĩ cách cứu được chưa? Thám tử lừng danh." Conan ngẩn người, tìm được...?】
"Sao có thể tìm được chứ..."
Chỉ với chút thời gian vừa trôi qua, cũng đủ để một người đàn ông trưởng thành rơi từ độ cao đó xuống biển, huống chi hai người họ đã bay xa cùng cánh lượn...
"Cậu thấy chưa, cậu cũng không tìm thấy." Kid nói, "Từ lúc cậu rơi xuống, tôi đã chú ý rồi, anh ta 'vụt' cái là biến mất luôn."】
"Vụt...?"
Suzuki Sonoko bịt miệng, Kid-sama như vậy cũng thật đẹp trai! Đáng yêu!
【"Cũng, cũng không phải là tiểu thuyết hay anime, một người sống sờ sờ, sao có thể nói biến mất là biến mất được!"
"Nếu cậu tìm được thì tôi sẽ quay lại cứu ok?" Một tay đang trống của Kid xoa mạnh đầu Conan, "Tiếp theo thì sao? Chúng ta phải làm gì? Nói trước, tôi không mang theo thiết bị động cơ, bây giờ chúng ta không quay về được đâu."】
Hắn đột ngột nghiêng người, cánh lượn cũng theo động tác của hắn bay về phía đất liền gần nhất.
Edogawa Conan hồi tưởng lại chuyện cũ, mí mắt không ngừng giật. Cái tên đó!
【Và bản thân Kikuchi cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Vừa nãy anh đã thay đổi tư thế, để bản thân có thể rơi thẳng xuống mặt biển, mục đích là để khi sắp chạm mặt biển, sử dụng dị năng triệu hồi ma quỷ ra đỡ lấy mình.】
"Hả??"
"Còn có thể dùng như vậy á?"
【Ma quỷ được dị năng 『Điện Diêm Ma』triệu hồi ra, không phải là loại theo ý nghĩa truyền thống, mà là ma quỷ có thực thể mà người thường nhìn thấy được, kèm theo tác dụng phụ là anh có thể nhìn thấy linh hồn của những người đã chết trong vòng bảy ngày, có thể giao tiếp, nhưng không thể chạm vào.】
"Ra là vậy."
【Hiện tại Kikuchi đang được ma quỷ mà anh vừa triệu hồi ra, ôm theo tư thế công chúa, thong thả bay về phía đất liền. Sau khi hạ cánh, thông qua định vị bản đồ mới phát hiện anh đang ở thành phố Tsu, ngẩng đầu nhìn hướng cánh lượn trắng bay đi, hình như là tỉnh Aichi.
"... Mình hình như chạy nhầm hướng rồi." Im lặng, sự im lặng kéo dài.】
"Ít nhất vẫn còn sống, khá tốt."
【Một lúc sau, anh quyết định gửi một tin nhắn nhắc nhở Akutagawa, tiện thể báo mình đã an toàn. Anh mở giao diện, soạn thảo và gửi đi.
Bên trong khoang tàu, Akutagawa cuối cùng cũng hút xong điếu thuốc trong tay. bên trong túi áo rung lên haori làm y đứng khựng lại, mở điện thoại ra nhấp vào xem.】
"Á! Lại hút thuốc!"
"Rõ ràng đã hứa rồi mà!"
【"Gửi Ryu thân mến, tớ vừa mới bị ném xuống tàu bay, hiện đang ở thành phố Tsu. Bọn trẻ rất an toàn, chẳng qua đứa bé đeo kính cũng bị ném xuống, hiện đang cùng Siêu đạo chích Kid cưỡi cánh lượn bay đến tỉnh Aichi. Có một nhóm năm người hiện đang tiến vào bên trong khoang tàu để bắt cậu, cậu cũng phải chú ý cẩn thận. Người bạn trung thành nhất của cậu, Kan."
Akutagawa cau mày, "Bị ném xuống... tàu bay?" Là loại bị ném xuống mà y nghĩ sao?
Ai làm? Mèo Xiêm Đỏ?
Y vứt đầu mẩu thuốc lá đã cháy hết trong tay xuống đất, đế guốc gỗ dẫm tắt tàn lửa còn sót lại, để lại một nắm tro tàn nhỏ, "A... có hơi tức giận một chút rồi." Akutagawa nhìn những khung kim loại đan xen phía trên đầu, đám bóng đen dưới chân giãy giụa, "Phiền các ngươi, tuyệt đối đừng để chết nhé." Chết rồi thì khó giải thích lắm...】
"Vừa nãy ai nói 【Akutagawa】 rất ôn hòa hả!!"
"Thật là sảng khoái!"
【Những người đàn ông bịt mặt bị trói lại với nhau, bị bịt miệng, họ vừa phát ra tiếng khóc thút thít, vừa trơ mắt nhìn bản thân như đang rơi vào đầm lầy vô tận, từ từ chìm xuống, rồi ngập qua mũi và mắt...
Bóng đen kết nối với không gian dị năng của y, 『Địa Ngục Biến』 như tên gọi của nó, sở hữu quyền sử dụng tám cõi địa ngục. Bình thường được Akutagawa dùng để lưu trữ các bản nháp bị bỏ đi, nhưng thỉnh thoảng sẽ được dùng để trừng phạt những kẻ không nghe lời.
Mức độ tuyệt vọng của địa ngục sẽ thay đổi theo tâm trạng của y. Những xúc tu đã ăn bom kia chính là dây đen sống trong "Hắc Thằng Địa Ngục".】
"Tám, tám cõi địa ngục!"
"Lần lượt là *Đẳng Hoạt Địa Ngục, Hắc Thằng Địa Ngục, Chúng Hợp Địa Ngục, Khiếu Hoán Địa Ngục, Đại Khiếu Hoán Địa Ngục, Tiêu Nhiệt Địa Ngục, Đại Tiêu Nhiệt Địa Ngục, A Tỳ Địa Ngục..."
*Trong Phật giáo Nhật Bản, địa ngục có vô số cõi khác nhau, trong đó có 8 cõi địa ngục thường được nhắc đến trong các câu chuyện dân gian và các tác phẩm nghệ thuật đại chúng, được gọi là Bát Đại Địa Ngục, chính là những cõi trên.
"Thảo nào 【Kikuchi】 lại nói 【Akutagawa】 rất mạnh..." Akutagawa Ryunosuke trầm giọng.
Khoảng cách giữa tại hạ và đối phương không chỉ là một chút...
Phải trở nên mạnh mẽ!
Phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa!
【Hiện tại tàu bay đang đi qua bầu trời phía trên thành phố Tsu, tỉnh Mie. Kikuchi thảnh thơi chạy đến phố ăn vặt và cửa hàng quà lưu niệm địa phương, chuẩn bị mua chút đặc sản cho Akutagawa trước khi trở về.
...
Ước tính theo tốc độ này, khoảng hơn một giờ nữa sẽ đến điểm đến của chuyến du lịch: Tháp Bell Tree của Tập đoàn Suzuki tại Osaka.
Suzuki Jirokichi chắc chắn không chỉ mời Akutagawa và Nakahara lên tàu bay. Trên Tháp Bell Tree tại điểm đến còn có Tokuda Shūsei và Mari đang đứng chờ. 】
"Khoan? Mari-chan! Sao ẻm lại đến đó!" Mori Ougai kinh ngạc.
【"Quàoo! Đây là nơi cao nhất ở Osaka sao! Tầm nhìn siêuuu rộng luôn!" Mari ghé sát cửa sổ, *màn trập camera trên tay chưa từng dừng lại. Chiếc váy kiểu Tây mới toanh đặc biệt bắt mắt ngay cả trong đám đông, "Shūsei anh cũng chụp đi, không phải nói muốn mang về cho Ozaki-san xem sao?"
*Màn trập là một bộ phận của máy ảnh có thể đóng mở cho phép ánh sáng đi qua trong một khoảng thời gian xác định, ánh sáng sau khi đi qua ống kính và màn trập được phơi trên phim hoặc cảm biến ảnh nhạy sáng để thu được ảnh tĩnh của cảnh.
"Nhưng cảnh báo..." Shūsei ngập ngừng giơ máy ảnh, "Yên tâm đi, dị năng của em anh biết mà, em sẽ bảo vệ tốt bản thân! Cũng sẽ không để cha lo lắng đâu!"
Đúng vậy, lý do Mari đến đây là vì cô bé đã cầu xin Mori, mà Mori vì lo lắng cho an nguy của cô bé nên đã phái Tokuda Shūsei – "vệ sĩ" tiến có thể công, lùi có thể thủ này đi theo bảo vệ cô bé.】
"Ông già đó bỏ tiền mời hai người kia đến chơi sao?"
Suzuki Sonoko nghe xong cười ha ha không ngừng.
"Không biết lần này có thể thấy Mari-chan sử dụng dị năng không nhỉ...?" Mori Ougai suy ngẫm.
Elise có chút ghét bỏ, cô bé nói, "Thế giới của người lớn thật đúng là toàn đấu đá lẫn nhau, đầy rẫy tính toán."
Tất cả những người trưởng thành bị cô bé tính vào: "..."
Khốn kiếp!
"Elise-chan~ Không còn cách nào khác mà, người lớn cũng rất vất vả..." Mori Ougai giả vờ lau nước mắt nơi khóe mắt, "Ồ, không tin."
Mori Ougai: "Hức."
【"Tuy là thế... nhưng vẫn xin cô hết sức cẩn thận." Vẻ mặt Shūsei hơi dịu lại, dáng vẻ nhỏ nhẹ của anh chọc Mari cười khúc khích, "Anh kiểu này giống hệt Kyōka luôn á, lần sau chắc phải cho toàn bộ phái Ozaki các anh ra ngoài mới được."】
Izumi nghi hoặc: "Tôi?"
【"Xin cô đừng nói như vậy Mari-san..." quay đầu đi. Hôm nay anh mặc một bộ kimono rộng rãi để dễ bề hành động, là loại màu xanh lục lam thường mặc, "Tôi không phải là kẻ cằn nhằn dông dài như Kyōka đâu ạ, nếu là thầy thì chắc sớm quên tôi rồi."
Mari: "Ể... là vì cảm giác tồn tại thấp sao? Không đâu, dù thế nào thì thầy cũng không thể nào quên mất sự tồn tại của trò mà? Nhưng, mối quan hệ giữa anh và Kyōka quả thật rất kỳ lạ..."
"Vậy ạ? Có lẽ vậy."】
"【Kyōka】? Cằn nhằn dông dài? Hả?"
Nakahara Atsushi trợn tròn mắt.
【"Tóm lại!" Mari vòng ra sau lưng Shūsei đẩy anhmột cái, "Trước khi tàu bay đến, chúng ta chụp thêm nhiều ảnh đi! Đừng bận tâm đến chuyện khác nữa Shūsei!"
Shūsei: "... Vâng."
Cuộc sống hàng ngày nên là như thế này mới đúng nhỉ...
Hy vọng lần tiếp đón an ninh này sẽ không phát triển thành chuyện phiền phức gì khác... Nếu không, mình nhất định sẽ đòi gấp đôi thù lao từ chủ thuê!】
"Không ngờ cậu ta lại là kiểu người như này đấy!" Nakahara Chuuya ngả người ra sau.
"Rất đáng yêu không phải sao?" Ozaki Kouyou thu hết ý cười vào ánh mắt.
Nakahara Chuuya: "Có? Có ạ?"
"Có đó."
Vậy... vậy thì có đi.
---
Máy trập:
8 cõi địa ngục:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz