ZingTruyen.Xyz

Edit Bat Ngo Danh Dau


Dù có cố gắng đến mấy cũng không thể thuyết phục được người phụ nữ này làm bạn gái mình, Tiếu Vân thực sự rất nản, không muốn làm gì nữa.

Tuy nhiên, người phụ nữ hư này vẫn không ngừng thúc giục cô: "Cô nghỉ ngơi xong chưa? Nhanh lên."

Tiếu Vân đương nhiên không thể ngoan ngoãn nghe lời, trực tiếp kiên quyết cự tuyệt: “Mẹ kiếp, không làm bạn gái của tôi, cô lấy quyền gì mà thúc giục tôi? Tôi không làm, tôi không làm!"

Nói xong liền như vậy ngồi giữa hai chân người phụ nữ, bất động.

Tiếu Vân làm ra vẻ lưu manh, làm Đới Thanh tức đến nghiến răng, liền nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Cô rốt cuộc muốn làm gì?"

"Hừm, hôm nay tôi liền như vậy. Nếu cô không làm bạn gái của tôi, thì tôi sẽ không làm, để cô cơ khát chết."

Nói xong, Tiếu Vân xấu xa vỗ vỗ miệng huyệt ướt át đang hé mở của đối phương, khiến người đẹp lại lần nữa run rẩy.

Còn chưa đủ, cô còn muốn người phụ nữ này xấu hổ "Cô nhìn cô đi, tiểu dâm bức đều ướt đẫm, miệng huyệt còn dính tinh dịch mà tôi đã xuất tinh vào mà chảy ra, tiểu bức bên trong bị tôi thao lâu như vậy, dựa vào cái gì không làm bạn gái của tôi?".

Đới Thanh hoàn toàn không có hứng thú với việc mình có bạn gái hay không, đương nhiên không trả lời bất cứ câu hỏi nào về vấn đề này mà chỉ liên tục thúc giục người này nhanh chóng tiến vào.

Nhưng lần này, Tiếu Vân nhất quyết không chịu làm, nhất quyết yêu cầu nàng đồng ý hẹn hò với cô.

Nếu tình trạng bế tắc này tiếp diễn, đương nhiên sẽ không có giải pháp.

Không, vẫn còn một giải pháp.

Bởi vì ham muốn của họ dường như vẫn chưa được giải tỏa.

Quả nhiên, không lâu sau, không biết bị người phụ nữ trước mặt quyến rũ hay bị ảnh hưởng bởi hương thơm ngọt ngào mà nàng tản mát ra, người vừa mới kiên định sẽ không làm, vật giữa hai chân vẫn không thể kiểm soát được mà cứng lên, thậm chí còn dựng thẳng lên trời, lọt vào mắt của hoa khôi.

Đương nhiên, đổi lại là một trận thúc giục khác.

Tuy nhiên, Tiếu Vân chỉ ngại ngùng trong giây lát.

Vẫn kiên quyết không làm chính là không làm.

Chịu không nổi thì cứ nhịn đi xem ai trụ được.

Tuy nhiên, Đới Thanh không nhịn được nữa mà chủ động tóm lấy vật cương cứng của cô nhét vào hạ thân của mình.

Lòng bàn tay nắm chặt vật đó, độ cứng, độ nóng và độ thô to, những đường gân trên bề mặt không đều và nhịp đập vô thức, rất nhiều cảm giác ập đến với Đới Thanh khiến cơ thể càng lúc càng nóng hơn, thậm chí còn muốn ăn vào thứ này để nó có thể tàn nhẫn mà thỏa mãn mình.

Không hề nghi ngờ, Đới Thanh cũng bị mê hoặc, thân thể nóng lòng muốn ăn nó.

Tiếu Vân không muốn người phụ nữ này thành công, bắt đầu vùng vẫy.

Đáng tiếc thứ này hung mãnh như một thanh kiếm sắc bén khi ở trong cơ thể Đới Thanh, nhưng lại rất mỏng manh, đối với Tiếu Vân mà nói, nó giống như cánh cổng sinh mệnh, dù muốn giãy dụa cũng không dám quá dùng sức, chỉ lo tổn thương thứ đó.

Nếu thứ này bị thương, sau này cô làm tình với bạn gái như thế nào?

Sức giãy giụa của cơ thể tương đối nhỏ, miệng Tiêu Vân chống cự nhiều nhất.

"Khốn nạn, phụ nữ xấu, cô thả tôi ra, tôi không làm, không làm..."

Nhưng Đới Thanh phớt lờ cô, chỉ tự mình làm động thủ ăn no mặc ấm.

Mặc dù Tiếu Vân giãy dụa, làm nàng cắm đến lần thứ N cũng không ăn được.

Tiếp tục như vậy hiển nhiên là không được.

Ham muốn không ngừng kêu gào trong cơ thể khiến Đới Thanh do dự rất nhiều, chỉ bóp mạnh vào vật đó, người này lập tức kêu gào.

"A, đau quá, khốn kiếp, buông tôi ra, đau chết mất, hu hu, phụ nữ xấu xa..."

Nhưng Đới Thanh không cảm nhận được đau đớn của cô, chỉ hung ác hỏi: "Có làm hay không? Nếu không làm, chúng ta liền đồng quy vu tận!"

"Thao cha cô, cô không phải người, không muốn làm bạn gái của tôi, còn nhất quyết ép tôi lên giường với cô, thật không biết xấu hổ..."

Thấy người này mắng mỏ dữ dội, Đới Thanh lại mạnh mẽ túm lấy, làm người này liên tục xin tha, lập tức thỏa hiệp: "A a a, làm làm làm, tôi làm, cô buông tôi ra, đau chết, a..."

Lúc này Đới Thanh mới nới lỏng cô ra, nằm xong, chờ đợi bị tàn nhẫn thoả mãn, đồng thời miệng còn không quên thúc giục cô: "Mau lên, nếu không làm, liền bóp nát cô!"

Thực sự nghĩ rằng cô dễ bị xử lý?

Động một chút là bóp nát, người phụ nữ này thực sự đáng ghét nhất, con điếm, không biết xấu hổ, dâm đãng...

Tiếu Vân vẫn không khỏi chửi rủa trong lòng một hồi, sau đó ngoan ngoãn cúi người dưới ánh mắt uy hiếp của người này.

Vừa mới ấn xuống, hai tay Đới Thanh nhanh chóng giơ lên ôm lấy cơ thể cô, cơ thể mảnh khảnh vui vẻ vặn vẹo dưới thân cô, như thể muốn thông qua cách ma sát này tạm thời giải tỏa ham muốn của mình.

Nhưng Tiếu Vân cũng không muốn hoàn toàn thỏa hiệp như vậy, vậy cũng quá mất mặt.

Mới ấn xuống xong, liền trực tiếp kéo lấy hai tay của người phụ nữ ôm lấy người mình, đè xuống giường rồi ra điều kiện với nàng: "Cởi quần áo, cho tôi sờ ngực, nếu không tôi sẽ không làm."

Đối với người phụ nữ hư này, lời nói đó đương nhiên thật thô bạo.

"Khốn nạn, cô..." Đới Thanh còn muốn nắm chặt lấy vật đó uy hiếp người này.

Tuy nhiên, đối phương đã nắm tay nàng từ trước làm nàng không thể làm gì khác.

Giãy dụa hồi lâu không thể phản kháng, Đới Thanh chỉ có thể nghiến răng đồng ý: “Được, nhưng cô cũng phải cởi ra.”

Nếu không, chỉ có nàng khỏa thân, người này lại mặc quần áo đầy đủ, chắc chắn nàng sẽ là người chịu thiệt.

Muốn cởi thì cùng nhau cởi, không ai muốn mất mặt!

Tiếu Vân suy nghĩ một chút, tiếp nhận: "Được."

Sau đó, liền xấu xa vén váy ngủ của người phụ nữ lên, xoa nhẹ mỹ huyệt đang không ngừng chảy tinh dịch.

Sau đó, cô mới cởi váy ngủ giữa tiếng kêu van nài của hoa khôi, để thân thể đối phương lộ rõ hoàn toàn trước mặt cô.

Wow, quả nhiên là một cơ thể trắng trẻo, non nớt.

Đặc biệt là cặp thỏ trắng to lớn trước ngực Đới Thanh, nhìn qua thẳng tắp trắng nõn mềm mại, phía trên có hai quả mận đỏ kiêu hãnh đứng giữa quầng vú, càng thêm hấp dẫn, còn có...

Tiếu Vân còn chưa kịp nhìn kỹ hơn, hai tay Đới Thanh đã che lại hai viên trước ngực, chặn đôi mắt tà ác muốn dán vào ngực mình, miệng thúc giục: "Cô cũng mau cởi ra đi.”

"Hừm, cởi thì cởi!"

Người nào đó nói rất thoải mái, nhưng khi thực sự muốn cởi ra, thì động tác thật vụng về.

Nhưng vì không muốn người phụ nữ coi thường mình, một lúc sau, Tiếu Vân cởi hết quần áo rồi nhanh chóng đè lên người Đới Thanh, để cơ thể người này che đi bộ phận đáng xấu hổ của cô.

Sau đó, bắt đầu!

Đưa tay nắm chặt lấy dương vật to, đem quy đầu tròn trịa chống đỡ tiểu dâm bức của người phụ nữ, một mặt dâm đãng hỏi: "Tiểu tao hoá, có muốn bị đại dương vật cắm vào tàn nhẫn làm cô một trận, nhìn cô rất nứng mà, chủ động như vậy, tiểu bức rất cơ khát?".

Tuy rằng bị nhục dục của người này đánh bại, nhưng miệng vẫn có thể thắng lại, hừ hừ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz