Edit Abo Tang Kieu Thuoc Duoc Nuong
🐾Chương 22: Nguyễn Nguyễn tự mình đào hố nhảy vào lầu các, quay video play🐾Trên thương trường bày mưu lập kế không gì không làm được, lòng dạ hiểm độc lại vô lương, miệng lưỡi điêu ngoa đại gian thương như Lục Bắc, lại lần nữa cảm nhận được tình thế nguy hiểm, há miệng cũng khó lập tức biện giải.Tình thế nguy hiểm trước đó vẫn lúc Nguyễn Hành phát hiện hắn cùng đại ca mình cấu kết với nhau.Lúc ấy còn có thể nói là mình cùng Nguyễn Ngu âm thầm hi sinh cho cậu, lần này...... Lần này có thể nói cái gì đây?"Cái kia.... Lúc em mang thai tôi không phải lo lắng sao......" Nguyễn Hành cười như không cười mà nhìn chằm chằm Lục Bắc, nhìn chằm chằm đến nỗi Lục Bắc không khỏi nhỏ giọng lại.Lục Bắc cảm thấy mồ hôi lạnh của mình đều sắp chảy xuống, nói lắp nửa ngày cũng chỉ nghẹn một câu, "Chúng ta phá án đều rất xem trọng chữ thẳng thắn, thẳng thắn từ khoan....... Tôi nếu đem tất cả mọi việc không chút dấu giếm thẳng thắn với em, em có thể từ khoan xử lý không......"Nguyễn Hành cười lạnh một tiếng, không nói cao hứng hay là không cao hứng, nhìn chằm chằm Lục Bắc nhìn tới tận nửa phút, nhìn Lục Bắc mãi tới khi lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi hột, lông tơ cả người đều sắp dựng đứng lên, mới ý vị thâm trường mà để lại một câu "Anh tự nhìn mà làm", xoay người đóng cửa phòng lại.Đây là...... Đây là được đặc xá hay là đợi sau mới hỏi tội a?Lục Bắc chau mày co mặt, trong lòng biết dựa theo trình độ mang thù của Nguyễn Nguyễn nhà hắn, hơn phân nửa là cái sau.Nhớ trước đây, lúc hắn cố ý hù dọa cùng lừa gạt lão bà tới chơi, tuyệt đối không nghĩ tới Lục Bắc mình cũng có ngày hôm nay. Phong thuỷ thay đổi a, chậc chậc, đã thay đổi rồi.Ai, con đường truy thê thật gian nguy a.......Nguyễn Hành trở về phòng mạnh mẽ đóng cửa lại, trầm mặc ba giây, đột nhiên chạy đến bên cửa sổ chỗ camera không quay đến, che miệng lại không tiếng động mà liều mạng nở nụ cười.Ngày thường làm trời làm đất như Lục Bắc cư nhiên lộ ra biểu tình như vừa rồi, như là một con mèo bị dẫm phải đuôi, thật sự là quá mắc cười ha ha ha ha ha ha ha.Trên thực tế, trong nhà có camera điểm này chẳng qua là suy đoán của Nguyễn Hành thôi, đừng nói là chứng cứ, cái suy đoán này cũng chỉ vì cậu trong thời gian mang thai hơi suy nghĩ nhiều chút, lung tung lang tang không có mục tiêu tùy tiện đoán bừa thôi.Vốn dĩ cậu chỉ là coi như một cái phỏng đoán, tùy tiện nghĩ tới cũng cho qua thôi, sau lại nhàm chán đột nhiên liên tưởng tới mình trước đó bị Lục Bắc cùng đại ca nhà mình liên thủ lừa gạt, cùng với mình mỗi lần ở phòng ngủ Lục Bắc trộm mi mi làm chút việc không thể miêu tả kia, đều sẽ bị Lục Bắc bắt gặp tại trận hoặc là xong việc bị Lục Bắc cố ý vô tình mà dùng các loại phương pháp ép hỏi ra.Cẩn thận suy nghĩ, dựa theo dục vọng chiếm hữu của Lục Bắc ngày thường cậu chỉ cùng đại ca ngốc với nhau hơi lâu một chút, đều có thể làm Lục Bắc ăn dấm nghen tuông, chuyện này Lục Bắc cũng không phải không làm được.Hai ngày này Lục Bắc nhìn chằm chằm cậu như sói lâu ngày không được ăn thịt, mỗi ngày đều hận không thể đem quần áo của cậu lột bỏ ngay tại chỗ đè cậu xuống. Suy nghĩ một chút, phía trước lúc mình mang thai bị Lục Bắc vừa lừa vừa gạt ký các khoản "vay nặng lãi" lung tung rối loạn, Nguyễn Hành liền cảm thấy đầu sắp nổ tung.Huống chi hiện tại bé con dần dần đã không giống lúc mới sinh dính người như vậy nữa, lại không tìm ra lý do rời xa tên Lục Bắc kia sớm muộn cũng bị gặm đến liền xương cốt đều không còn.Nguyễn Hành hạ quyết tâm mượn cơ hội này tránh né Lục Bắc dục cầu bất mãn cầu hoan, mấy ngày kế tiếp cố ý lạnh mặt nhìn Lục Bắc."Nguyễn Nguyễn, gần Lục thị mới mở một tiệm bánh ngọt kiểu Hongkong, người đi ăn qua đều nói rất ngon, tôi hôm nay tan ca sớm tới đón em đi nếm thử được không?" Lục Bắc giống một con khuyển size bự mặt dày mày dạn mà ăn vạ bên người Nguyễn Hành , liền thiếu điều không ở phía sau vẫy vẫy cái đuôi chứng tỏ sự trung thành của bản thân nữa thôi.Đồ ngọt a... Nguyễn Hành bị ra lệnh cưỡng chế ăn kiêng vài tháng bị dụ hoặc ngay lập tức, vừa định thuận miệng đáp ứng, đột nhiên nhớ tới mình còn đang giả bộ giận, lập tức thu lại độ cung trên khóe miệng sắp cong lên, trong lòng tiếc nuối mà thở dài, lạnh mặt cự tuyệt Lục Bắc.Lục Bắc lão luyện thành tinh, không bỏ qua thần sắc biến hóa của Nguyễn Hành , nheo lại đôi mắt tự hỏi một hồi, làm bộ thất vọng mà thở dài, "Liền ở con đường phía sau công ty thôi, em thật sự không đi sao?""....... Không đi!" Ngoài miệng nói không đi, Nguyễn Hành ở trong lòng lặng lẽ nhớ kỹ vị trí: con đường phía sau Lục thị kia!Lục Bắc gợi lên nụ cười trên khóe môi.Ngày hôm sau, Nguyễn Hành hỏi thăm lịch trình của Lục Bắc, xác nhận hắn sẽ ở công ty mở cuộc họp xong, lái xe huýt sáo chạy tới phía sau Lục thị có tiệm bánh ngọt mới mở kia.Thư kí cúp điện thoại nhìn về phía Lục Bắc, Lục Bắc tâm tình rất tốt mà phân phó mình về nhà trước, lưu lại thư kí một mình không rõ tình huống ra sao ngốc luôn tại chỗ, nhìn cái ý này, đây là cãi nhau, hay là chuẩn bị đi yêu đương vụng trộm?Khi Nguyễn Hành mang theo đồ ngọt take away về nhà, lúc định lặng lẽ giấu trong tủ lạnh, ngày mai lại lấy ra ăn, Lục Bắc sớm đã về đến nhà, từ phía sau một phen nhéo lấy bàn tay như ăn trộm của Nguyễn Hành, Nguyễn Hành sợ tới mức suýt chút nữa tay run lên đem bánh kem ném xuống mặt đất, bị Lục Bắc nhanh tay lẹ mắt một phen tiếp được ném vào tủ lạnh."Anh anh anh anh anh như thế nào đã trở về?"" Tôi dự định tan tầm về nhà sớm chút lại mời em đi lần nữa, em ngược lại tốt lắm, dấu tôi tự mình một người chạy đi ăn." Lục Bắc vẻ mặt u oán."Em..... Này không phải còn đang dỗi với anh sao!" Nguyễn Hành lắp bắp mà tìm bậc thang cho mình xuống."Nguyễn Nguyễn, đều dỗi lâu như vậy rồi, em muốn tôi đáp ứng em điều kiện gì, mới bằng lòng tha thứ cho tôi lần này, không cần giận tôi lần này nữa được không?" Lục Bắc vòng lấy eo lão bà nhà mình, lấy lòng mà cọ cọ gương mặt Nguyễn Hành , hận không thể vẫy vẫy cái đuôi tỏ rõ thái độ trung thành như một của mình."Em đề điều kiện gì, anh đều sẽ đáp ứng sao?" Nguyễn Hành mừng gần chết, nhưng bộ dáng vẫn làm bộ vẻ mặt do dự lại không tín nhiệm hắn.Lục Bắc liều mạng gật đầu."Em muốn đi vào lầu các trên tầng kia!" Nguyễn Hành nhân cơ hội đưa ra yêu cầu mình chủ mưu đã lâu.Nghe thấy cái yêu cầu này, Lục Bắc ánh mắt chợt lóe, hơi hơi cúi đầu đi xuống nhìn, không biết trong lòng đang suy nghĩ chút cái gì."...... Em thật sự muốn đi lên đó thì tôi thu thập một chút lầu các rồi mang em đi." Miễn cho em bị dọa chạy, Lục Bắc ở trong lòng yên lặng bổ sung một câu."Không được, em hiện tại liền muốn đi xem." Lục Bắc trốn tránh làm Nguyễn Hành càng thêm tin tưởng chắc chắn trên lầu các nhất định có cái gì đó mà Lục Bắc không muốn để cậu thấy, kiên trì muốn lập tức đi lên.Lục Bắc giơ lên tay tỏ vẻ "đầu hàng", vẻ mặt bất đắc dĩ mà xoay người mang tiểu thê tử của mình đi lên lầu các, Nguyễn Hành đắc ý dào dạt không có thấy, trong nháy mắt Lục Bắc xoay người đi kia, ánh mắt hắn y chang lúc trước thành công lừa cậu đến kỳ phát tình bị hắn đánh dấu.Giống nhau xảo trá cùng nhất định phải có được.Lục Bắc chỉ mở ra một cái kẽ hở của lầu các, vẻ mặt khó xử cùng Nguyễn Hành phía sau xác nhận, "Em thật sự muốn vào sao? Em nếu là vào tới tôi sợ......"Nguyễn Hành có lệ gật gật đầu, chính mình vội vội vàng vàng mà từ kẹt cửa chui vào, ánh mắt đầu tiên khi thấy rõ bài trí của gác mái , liền cương cứng tại chỗ --Gác mái bố trí rất đơn giản, dễ thấy nhất chính là cái tà ác ngựa gỗ mà cậu cho là đã sớm vứt bỏ, ở giữa bày một chiếc ghế dài, trên mặt đất phủ kín thảm, vừa thấy đã biết rất mềm mại, chung quanh ghế dài bày hai cái gương lớn, trên trần nhà treo một cái màn hình chiếu, còn rũ xuống mấy cọng dây thừng nữa, bốn phía lầu các đều là tủ đựng đồ.Nếu cậu không nhìn lầm thì trong ngăn tủ đặt... nguyên bộ gậy mát xa, khiêu đản, vỗ da thậm chí là nến, còn có một đống đồ chơi tình thú cậu chưa thấy qua bao giờ. Đây đều là mấy thứ linh tinh rối loạn gì a! Nguyễn Hành trì độn nuốt nước miếng một cái, hậu tri hậu giác phát hiện, chính mình đại khái có lẽ, tám phần mười đã chạy vào ổ sói rồi.Lục Bắc đóng cửa lại mở đèn lên, chậm rì rì mà đem câu nói bị đánh gãy kia nói hết: "Em nếu là vào được, tôi sợ tôi sẽ nhịn không được ở chỗ này chịch chết em."Nguyễn Hành nỗ lực bày ra một biểu tình "Em thật sự tức giận", đáng tiếc đã bị Lục Bắc nhìn thấu tất cả."Lá gan mập nhỉ, dám lừa lão công của em?" Đói bụng đã lâu Lục Bắc không muốn nhiều lời vô nghĩa, tiến lên vài bước liền đem người ôm vào trong ngực giở trò, tính toán cởi quần áo cậu ra."Em em em chỗ nào lừa anh, chính là anh biến thái! Còn vỗ em!" Nguyễn Hành sợ tới mức thanh âm đều mang theo tiếng khóc nức nở, run rẩy lên án.Lục Bắc hai ba cái đã đem người lột sạch, trấn an mà vuốt ve lưng của Nguyễn Hành, cười vẻ mặt vô tội: "Mắng tôi biến thái cũng phải có chứng cứ, em xem xong video này lại mắng tôi cũng không muộn."Lục Bắc ôm Nguyễn Hành ngồi ở trên ghế dài, chạm vài cái vào di động, mở ra một đoạn video trong đó."Chậm một chút.... Lão công..... Ha a...... Chịch tới rồi...... Chính là nơi đó......" Thanh âm vừa vang lên Nguyễn Hành đã nghe ra tới, này cmn cư nhiên là phim cấm của chính cậu.Trong hình hai người đều trần trụi mà dây dưa ở bên nhau, Nguyễn Hành bị thao mềm, vẻ mặt mị hoặc mà khóc cầu Lục Bắc chậm một chút, lại sâu một chút."...... Biến thái!" Nguyễn Hành bị Nguyễn gia gia giáo dạy dỗ quá tốt, đỏ hồng một khuôn mặt, nghẹn nửa ngày cũng chỉ mắng ra một câu này." Tôi thế nào biến thái? Tôi đối với em làm cái gì a?" Lục Bắc trên tay động tác không chút khách khí, bắt lấy một chai dầu bôi trơn mở ra."Anh đều đem chuyện này quay lại rồi! Lục Bắc! Anh đang làm gì!" Nguyễn Hành mới vừa bắt được bàn tay Lục Bắc đang di chuyển tới trước ngực cậu, một cái tay khác tác quái liền duỗi xuống chỗ hậu huyệt của cậu." Làm chuyện gì? Trong video có cái gì em dù sao cũng phải nói ra, người khác mới dễ biết tôi là biến thái như thế nào với em nha." Lão lưu manh Lục Bắc ỷ vào chính mình da mặt dày giở trò, đồng thời không ngừng truy vấn, đem Nguyễn Hành hỏi tới á khẩu không trả lời được.Loại chuyện này... Loại chuyện này như thế nào có thể nói ra a! Nguyễn Hành tức giận mà nhấc chân muốn đá hắn, lại bị Lục Bắc giơ một cái đã bắt được mắt cá chân, lôi kéo Nguyễn Hành làm cậu đối mặt với máy chiếu, giữ chặt một cái vòng tròn bên cạnh ghế dài mở ra, "Lạch cạch" một tiếng, đem Nguyễn Hành một chân khoá trên tay vịn của ghế dài.Nguyễn Hành lúc này mới phát hiện tình huống không ổn, mình đã cả người trần trụi, tình huống phía dưới một chân bị bắt tách ra thật lớn, hậu huyệt bị Lục Bắc xem rõ ràng không nói, tư thế đưa lưng về phía Lục Bắc, càng đem quyền chủ động một tay dâng cho Lục Bắc."Mau nói a Nguyễn Nguyễn, nói cho tôi biết trong video tôi đang làm cái gì, mới dễ có chứng cứ nói tôi biến thái nha." Lục Bắc cởi ra thắt lưng, cả người dựng thẳng phía dưới cách vải dệt quần tây, rất có tính uy hiếp đỉnh về phía kẽ mông Nguyễn Hành, dục vọng nóng bỏng làm Nguyễn Hành gần như ngồi không được.Trên máy chiếu còn đang tận chức tận trách mà chiếu lại video, trong video Nguyễn Hành lớn bụng, hai chân mở rộng ngồi khoá trên người Lục Bắc , tự mình xoay eo một lúc sau liền mềm eo, từng tiếng mà cầu xin Lục Bắc chịch chịch mình."Lão công..... anh động động đi mà.... Em khó chịu ô ô....... Lục Bắc.....""Em xem, tôi đều đem em sủng hư, để em lắc mông chịch mình, không nhúc nhích vài cái sẽ không chịu động, thế nào cũng phải bắt lão công vất vả mới chịu." Lục Bắc lấy dầu bôi trơn tới giúp Nguyễn Hành làm khuếch trương, không nhanh không chậm mà nói hươu nói vượn, " Giữ lại đoạn video, này đương nhiên là vì ngày nào đó bảo bối Nguyễn Nguyễn không thích tôi nữa, chạy tới cãi nhau với tôi, nói tôi không đủ yêu em, đến lúc đó tôi phải có chứng cứ nói tôi đương nhiên thích bảo bối Nguyễn Nguyễn của tôi nhất nha."Đỉnh cấp nói hưu nói vượn! Nguyễn Hành tức nghẹn tới tận cổ, hận không thể xông lên đi tắt màn hình đang chiếu kia.Lục Bắc am hiểu sâu đạo lí "Mau chuẩn tàn nhẫn", không đợi Nguyễn Hành nghĩ ra lời phản bác gì, đã kéo xuống khóa kéo, động thân vùi vào nơi ấm áp bên trong."Lục Bắc!" Hơn nửa tháng không trải qua tính sự Nguyễn Hành thiếu chút nữa bị đỉnh ngất đi, sợ hãi kêu một tiếng xong, trở tay một cái đã bắt được cánh tay Lục Bắc.Lục Bắc cấm dục đã lâu, cuối cùng cũng ăn tới miếng thịt đầu tiên, từ sau khi Nguyễn Hành sinh sản tới nay, ở sau lưng nơi Nguyễn Hành nhìn không thấy , phát ra một tiếng than thỏa mãn, lại mở hai mắt tràn đầy dục vọng, bẻ ra ngón tay của Nguyễn Hành đang bắt lấy cánh tay hắn, cùng cậu năm ngón tay giao triền, không đợi Nguyễn Hành thích ứng, liền bắt đầu từ dưới lên trên mà chịch làm cậu.Không nói Nguyễn Hành đã nửa tháng chưa từng có tính sự, cho dù là thời điểm mang thai, Lục Bắc cũng là cẩn thận chú ý mà ra vào, đã có hơn nửa năm chưa từng có kịch liệt làm tình như vậy, càng đừng nói là gìm cậu lại chịch như vậy.Nguyễn Hành muốn lui vào trong lòng ngực Lục Bắc, quay đầu lại không muốn xem màn hình chiếu, lại bị Lục Bắc ở trên mông vỗ một chưởng, dùng miệng lưỡi chân thật đáng tin mệnh lệnh nói, "Không muốn bị đánh sưng mông còn bị chịch thì ngoan ngoãn nhìn màn hình." Nói xong, Lục Bắc càng thêm quá mức mà mở lớn âm lượng video.Nguyễn Hành bị đóng đinh trên thô to dương vật, đã không thể tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích cường tráng hữu lực của Lục Bắc, lại không thể thoát khỏi cảm giác thẹn thùng khi xem phim cấm diễn viên do chính mình thủ vai, ủy khuất gần như muốn lập tức phải khóc ra.Lục Bắc bóp eo Nguyễn Hành hung hăng kích thích một hồi, bắn ra lần đầu tiên, miễn cưỡng giải chút thèm khát xong mới bằng lòng dừng lại hình thức chó điên, từ trong gương quan sát bộ dáng ủy khuất muốn khóc lại không thể khóc của Nguyễn Hành, duỗi tay xoa bóp nhũ thịt bởi vì tính dục sưng to của cậu"Như thế nào ủy khuất thành như vậy?""Còn không phải vì anh cái tên biến thái này!" Nguyễn Hành vừa phát ra tiếng liền mang theo một ngụm khóc nức nở, nghe tới mức dương vật của Lục Bắc như cũ chôn trong thân thể cậu lại lần nữa cứng lên, Nguyễn Hành cảm nhận được độ nóng bức người kia liền bĩu môi, nước mắt rớt càng hung."Vừa mới bắt đầu đã khóc thành như vậy, chờ một lát chẳng phải sẽ khóc tới nói không ra lời?" Lục Bắc liếm rớt nước mắt nơi khóe mắt đối phương, đùa bỡn cậu.Còn, còn chờ một lát!" Nếu em ngại thanh âm lớn quá, thì cho em một cơ hội trao đổi" Lục Bắc không có ý tốt mà đưa ra đề nghị của mình mình ." Đồ vật trong ngăn tủ kia, em đeo một món đồ do tôi chọn, tôi liền đem thanh âm mở nhỏ một nấc, như thế nào?"Lục Bắc cáo đội lốt người cười ngâm ngâm mà đưa ra yêu cầu, trong lòng lại là âm thầm bổ sung.Dù sao, cho dù tắt đi âm lượng, tôi cũng có thể để em phát ra âm thanh cho nó.🐾Hết chương 22🐾
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz