Duongkieu Anh De Sa Luoi Tra Xanh
 Buổi gặp mặt với đại diện của Aura diễn ra tại một quán cà phê sang trọng, tách biệt khỏi sự ồn ào thường ngày. Thanh Pháp, trong bộ trang phục thanh lịch nhưng không kém phần cá tính, xuất hiện cùng An, đối mặt với hai đại diện cấp cao của thương hiệu mỹ phẩm.Không còn vẻ nhí nhảnh hay "trà xanh" lộ liễu như khi livestream hoặc tham gia gameshow, Thanh Pháp của buổi gặp mặt này là một Nguyễn Thanh Pháp sắc sảo, chuyên nghiệp, với phong thái tự tin của một người từng ngồi ở vị trí quản lý cấp cao. Cậu lắng nghe chăm chú phần trình bày của đại diện Aura, thỉnh thoảng gật đầu hoặc đặt ra những câu hỏi thông minh, đi thẳng vào vấn đề.Khi đến phần thảo luận về concept, Thanh Pháp đưa ra những đề xuất của mình. Cậu không phản đối ý tưởng cốt lõi về sự tương phản, nhưng cậu muốn đẩy nó đi xa hơn một chút."Tôi thích ý tưởng về sự đa chiều," Thanh Pháp nói, giọng nói rõ ràng, mạch lạc. "Nhưng thay vì chỉ là tương phản giữa ngây thơ và quyến rũ, tại sao chúng ta không thêm vào một chút... mơ hồ? Một ánh mắt có thể vừa trong sáng vừa ẩn chứa bí mật. Một nụ cười vừa thân thiện lại vừa như đang thách thức. Đó mới chính là 'Aura' – khí chất thực sự, thứ không thể dễ dàng nắm bắt hay định nghĩa."Cậu dùng ngón tay vẽ những đường cong vô hình trong không khí, đôi mắt sáng lên đầy thuyết phục. "Sản phẩm của các vị là dành cho nam giới hiện đại. Họ không còn bị đóng khung trong những hình mẫu cũ kỹ. Họ phức tạp, đa dạng, và đôi khi... nguy hiểm một cách đầy cuốn hút. Hãy để chiến dịch quảng cáo phản ánh điều đó."Hai vị đại diện Aura nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc và thích thú. Những đề xuất của Thanh Pháp không chỉ độc đáo mà còn rất sâu sắc, chạm đúng vào tinh thần mà họ muốn truyền tải nhưng chưa biết diễn đạt thế nào cho trọn vẹn."Ý tưởng của cậu Pháp Kiều rất tuyệt!" một vị đại diện thốt lên. "Chúng tôi hoàn toàn đồng ý với việc khai thác sự 'mơ hồ' đầy cuốn hút đó."Buổi gặp mặt kết thúc tốt đẹp hơn cả mong đợi. Thanh Pháp đã hoàn toàn chinh phục được đối tác bằng sự thông minh và khí chất đặc biệt của mình. An đi bên cạnh cậu ra về, trong lòng vẫn còn cảm giác lâng lâng khó tả."Pháp... em đúng là làm anh hết bất ngờ này đến bất ngờ khác," An thán phục. "Cứ như hai người khác nhau vậy. Lúc thì như cáo già, lúc lại như hồ ly tinh, giờ thì lại như một CEO thực thụ."Thanh Pháp chỉ cười nhẹ. "Con người vốn dĩ đa diện mà anh."Tin tức Pháp Kiều chính thức trở thành gương mặt đại diện cho dòng sản phẩm mới của Aura nhanh chóng được công bố rộng rãi, kèm theo đó là vài hình ảnh nhá hàng từ buổi chụp thử concept (đương nhiên là những tấm an toàn nhất). Truyền thông lại được một phen xôn xao.Tại căn hộ của TinTin, tiếng đồ vật vỡ loảng xoảng vang lên."Aura? Bọn họ bị mù rồi hay sao mà lại chọn thằng đó?" TinTin hét lên, mặt đỏ bừng vì tức giận. "Nó thì có khí chất gì chứ? Chỉ là một thằng streamer giả tạo, dựa hơi scandal để nổi tiếng!"Nữ quản lý của TinTin cố gắng trấn an. "Em bình tĩnh đi. Aura là thương hiệu lớn, họ có lý do của mình. Có thể họ muốn tạo sự đột phá...""Đột phá? Hay là muốn chọc tức em?" TinTin cắt ngang, ánh mắt hằn lên sự ghen tức. "Em đã làm việc với tập đoàn con của họ, tại sao họ lại chọn nó cho một thương hiệu cao cấp hơn? Rõ ràng là có người chống lưng cho nó!"Quản lý của TinTin thở dài. Bà ta cũng cảm thấy khó hiểu trước quyết định của Aura, nhưng không thể làm gì được. "Chuyện đã vậy rồi, em có tức giận cũng vô ích. Tập trung vào công việc của mình đi."Nhưng TinTin làm sao có thể tập trung được. Hình ảnh Pháp Kiều với khí chất mới lạ, lại còn được một thương hiệu lớn như Aura ưu ái, như một cái tát vào mặt cậu ta. Cậu ta thề rằng sẽ không để Pháp Kiều yên ổn hưởng thụ thành quả này.Trong phòng làm việc của tổng giám đốc Nguyễn Quang Anh, anh ta đang xem xét báo cáo về hiệu ứng truyền thông của Pháp Kiều sau khi tin tức về hợp đồng Aura được công bố. Lượng tương tác tăng vọt, phản ứng của công chúng đa phần là tích cực và tò mò."Thằng nhóc này... đúng là không thể xem thường được," Quang Anh lẩm bẩm, khóe môi nhếch lên một nụ cười thích thú. Anh ta vốn chỉ định "quan tâm" Pháp Kiều vì mối quan hệ của cậu với Đức Duy, nhưng giờ đây, anh ta thực sự nhìn thấy tiềm năng lớn ở cậu nhóc "trà xanh" này. Một con át chủ bài có thể mang lại lợi ích không nhỏ cho công ty.Anh ta nhấc điện thoại, gọi cho trợ lý. "Sắp xếp một buổi gặp mặt giữa tôi và quản lý của Pháp Kiều. À không, gặp cả Pháp Kiều nữa. Tôi muốn trực tiếp chúc mừng cậu ấy." Đương nhiên, đây cũng là cái cớ để anh ta tiếp tục "gài bẫy" Đức Duy.Trần Đăng Dương biết tin qua một bài báo mạng do Lê Quang Hùng gửi. Hắn xem lướt qua bài viết ca ngợi khí chất độc đáo của Pháp Kiều và tiềm năng hợp tác với Aura. Rồi hắn dừng lại ở tấm ảnh concept đính kèm.Trong ảnh, Thanh Pháp nhìn thẳng vào ống kính, một bên mặt được chiếu sáng rực rỡ, để lộ làn da mịn màng và đường nét thanh tú. Bên còn lại chìm trong bóng tối, chỉ thấy ánh mắt sâu thẳm, khó đoán. Vẻ đẹp lưỡng tính, vừa trong sáng vừa ẩn chứa sự nguy hiểm mời gọi. Khác hẳn với hình ảnh lố bịch trước đây, cũng khác với vẻ tinh nghịch trên sân khấu gameshow. Đây là một Pháp Kiều mà hắn chưa từng thấy. Một Pháp Kiều... khiến tim hắn lại một lần nữa đập lệch nhịp."Xem ra cậu ta thực sự thay đổi rồi," Hùng nhận xét, cố tình thăm dò phản ứng của Dương."Thì sao?" Dương cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi tấm ảnh. "Chỉ là một hợp đồng quảng cáo thôi mà.""Một hợp đồng với Aura thì không phải là 'chỉ là' đâu," Hùng nói. "Nó sẽ nâng tầm hình ảnh của cậu ta lên rất nhiều đấy. Có lẽ... cậu nên mừng cho cậu ta?"Dương không đáp. Hắn tắt màn hình điện thoại, đứng dậy đi về phía cửa sổ. Mừng? Hắn không biết mình có cảm xúc đó không. Chỉ có một sự khó chịu mơ hồ, một cảm giác như cậu ta đang ngày càng rời xa khỏi quỹ đạo quen thuộc của hắn, ngày càng trở nên độc lập và tỏa sáng theo cách riêng. Và điều đó... khiến hắn không cam lòng.Ngày chụp hình chính thức cho chiến dịch quảng cáo của Aura diễn ra tại một studio hiện đại bậc nhất thành phố. Ê-kíp làm việc vô cùng chuyên nghiệp, từ đạo diễn hình ảnh, nhiếp ảnh gia nổi tiếng, chuyên gia trang điểm, stylist hàng đầu... tất cả đều có mặt đông đủ.Thanh Pháp đến đúng giờ, phong thái chuyên nghiệp, không hề tỏ ra ngôi sao dù đang là nhân vật chính. Cậu nhanh chóng hòa nhập với ê-kíp, trao đổi ý tưởng với nhiếp ảnh gia và đạo diễn một cách tự tin.Khi cậu bước ra từ phòng thay đồ trong bộ trang phục đầu tiên và lớp trang điểm được chăm chút tỉ mỉ, cả trường quay dường như lặng đi vài giây. Vẻ đẹp của cậu dưới ánh đèn studio càng thêm phần nổi bật. Làn da trắng sứ, đôi môi đỏ mọng, ánh mắt được kẻ viền nhẹ càng thêm phần sắc sảo và cuốn hút."Tuyệt vời!" Nhiếp ảnh gia, một người đàn ông trung niên khó tính nổi tiếng, không giấu nổi sự hài lòng. "Cậu có tố chất của một người mẫu chuyên nghiệp đấy, Pháp Kiều. Thần thái rất tốt!"Thanh Pháp chỉ mỉm cười nhẹ, đứng vào vị trí đã được sắp đặt. Ánh đèn flash nhá lên liên tục. Cậu diễn xuất hoàn hảo trước ống kính, dễ dàng chuyển đổi giữa các biểu cảm theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia và cả những gợi ý "mơ hồ" mà cậu đã đề xuất. Lúc thì ngây thơ, trong sáng như một thiên thần lạc lối. Lúc lại sắc lạnh, quyến rũ như một ác ma mời gọi. Có lúc lại là sự pha trộn của cả hai, một ánh nhìn vừa thách thức vừa van nài, khiến người xem không thể rời mắt.Ê-kíp làm việc càng lúc càng phấn khích trước màn thể hiện xuất sắc của Thanh Pháp. An đứng bên ngoài, vừa tự hào vừa có chút lo lắng mơ hồ.Buổi chụp hình đang diễn ra suôn sẻ thì cửa studio đột ngột mở ra. Lê Quang Hùng bước vào, theo sau là... Trần Đăng Dương.Cả trường quay ngạc nhiên quay lại nhìn. Tại sao ảnh đế và quản lý vàng lại xuất hiện ở đây?Trần Đăng Dương đưa mắt nhìn quanh, rồi ánh mắt hắn dừng lại trên người Thanh Pháp đang đứng giữa vầng sáng của ánh đèn flash. Hắn sững người. Hình ảnh Thanh Pháp lúc này, đẹp đến nao lòng, đẹp một cách phi thực tế, như một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo. Vẻ đẹp đó vừa xa cách lại vừa mời gọi, khiến hắn cảm thấy lồng ngực mình như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt.Thanh Pháp cũng nhìn thấy Dương. Cậu hơi nhướng mày, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ chuyên nghiệp, tiếp tục tạo dáng theo chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, một tia nhìn đầy ẩn ý, vừa như chào hỏi, vừa như khiêu khích, đã được gửi đi.Trần Đăng Dương đứng như trời trồng, hoàn toàn bị cuốn vào hình ảnh trước mắt, quên cả mục đích ban đầu mình đến đây là gì (có lẽ là Hùng cố tình "dẫn đường" đến?). Ánh mắt hắn dán chặt vào Thanh Pháp, không thể rời đi. Những cảm xúc phức tạp lại trào dâng, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. 
 Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz