Chương 85
Một tháng sau
Không khí náo nhiệt từ sáng sớm.
Trước cửa hội trường, hoa trắng kết thành vòm, từng dải lụa bay phấp phới theo gió.
Khách khứa ríu rít, tiếng cười nói trộn lẫn tiếng nhạc vui vẻ.
Pháp đứng trong phòng chờ, mặc bộ vest vừa vặn, gương mặt đỏ bừng nhưng ánh mắt rạng ngời.
Cậu soi gương hết lần này đến lần khác, lẩm bẩm.
– Trời ơi, nhìn mình... kỳ quá.
Dương từ ngoài bước vào, áo vest đen lịch lãm, cà vạt được thắt gọn gàng. Anh ngẩn người vài giây khi nhìn thấy Pháp, rồi bật cười.
– Đẹp quá. Đúng là vợ anh.
– Ai là vợ!.
Pháp bật lại ngay, nhưng không giấu được nụ cười.
Ngoài sảnh, dì Tư đang loay hoay giữ Bống.
Thằng nhỏ bây giờ đã chập chững biết đi, đôi chân còn run run nhưng miệng thì cười toe toét.
Trên cổ tay bé xíu của nó, người ta buộc một dải ruy băng đỏ, và trên cái gối nhỏ mềm mại đặt cặp nhẫn bạc sáng loáng.
– Con trai, lát nữa đi cho đàng hoàng nha, đừng có ngã, ba má con cười chết đó.
dì Tư vừa dặn vừa bật cười, trong khi bà Hai Tám đứng cạnh cứ lau nước mắt mãi không thôi.
Đến khi nhạc cưới vang lên, mọi người đều quay về phía lối đi trải thảm đỏ.
Pháp và Dương nắm tay nhau, từng bước tiến lên bục chính.
Đèn rọi xuống, cả khán phòng vỗ tay rộn ràng.
Khoảnh khắc trao nhẫn, MC mỉm cười ra hiệu.
Dì Tư thả Bống xuống đất, thằng nhỏ khệnh khạng từng bước, tay ôm chặt chiếc gối.
Cả khán phòng bật cười vỗ tay cổ vũ, có người còn hô.
– Đi từ từ thôi Bống ơi!.
Pháp đứng trên bục, nhìn con trai tập tễnh đi tới, tim run bần bật, khóe mắt ươn ướt.
Dương đứng cạnh, tay khẽ siết chặt tay cậu, ánh mắt cũng long lanh.
Bống cuối cùng cũng đến nơi, ngã dúi một cái nhưng vẫn ôm chặt cái gối không chịu buông.
Cả hội trường ồ lên, rồi phá ra cười khi thằng nhỏ vươn tay đưa gối nhẫn lên cho hai ba.
Pháp cúi xuống ôm con, hôn chụt lên má nó, nghẹn ngào.
– Giỏi lắm, con trai của ba.
Dương nhận nhẫn, lồng vào tay Pháp.
Giữa tiếng vỗ tay, tiếng reo hò, anh cúi xuống thì thầm.
– Từ nay, em là nhà của anh.Làm vợ anh nha,cùng nhau xây dựng tổ ấp cùng nhau nuôi dạy con,cùng nhau đi đến hết quãng đời còn lại.
Pháp đôi mắt rưng rưng.
— Em đồng ý.
Mắt ướt nhòe, siết chặt tay Dương.
Khắp khán phòng vang dậy tiếng vỗ tay, ánh đèn chói sáng rực rỡ, và ở giữa sân khấu, ba người ôm nhau thành một gia đình trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz