Drop Tinh Yeu Cua Bo 3 Proxy Masky X Toby X Hoodie
-----------------Lyra's POV-------------------- Bây giờ là em phải không? - Tôi hỏi, mọi người nhìn tôi gật đầu- Ngẫu nhiên cũng được nhưng nếu em tự nguyện kể trước. - Anh hai nhìn tôi nói- Rồi bây giờ em kể luôn nha...Lúc tôi 6 tuổi...----------------Lúc Lyra 6 tuổi----------------- Lúc tôi 6 tuổi, gia đình tôi rất hạnh phúc, vui tươi, cha mẹ luôn yêu thương tôi và anh trai tôi, Brian, ở trường, tôi là một học sinh hoạt bát, rất thích nói chuyện với mọi người, là một học sinh giỏi, tôi cứ nghĩ cuộc sống sẽ trãi qua một cách đầy bình yên, vui vẻ và hạnh phúc...
Cho đến khi tôi 15 tuổi...Khi anh trai tôi biến mất, gia đình tôi trở nên tồi tệ hơn, cha càng cáu gắt hơn, đánh đập tôi khi bị mắng trên công ty, mẹ càng ngày càng chìm đắm trong cờ bạc, tiền trong nhà thì càng ngày càng thu hẹp. Trong trường thì tôi ít nói chuyện hơn, trầm tính hơn và thu hẹp mình hơn, việc học càng ngày càng sa xuất, bị bắt nạt dã man, nhưng ít nhất...tôi còn một người bạn tên là Kanajomi, lúc tôi gặp khó khăn thì luôn có bạn ấy cho lời khuyên và giúp đỡ tôi, dù cậu ấy bị mắc bệnh tâm lí đa nhân cách, rối loạn cảm xúc, trầm cảm, do tài nguyên càng ngày càng cạn kiệt, thì tôi liền đi kiếm việc làm, tôi làm người hầu trong một tiệm bán cà phê, tiền lương hơi ít ỏi, nhưng tôi vẫn luôn xin tăng ca đêm để có thêm tiền sinh hoạt của gia đình.Vào một buổi tối khoảng 1 giờ sáng, tôi không ngủ được nên tôi lấy một chiếc áo hoodie màu vàng tươi của anh trai tôi và trốn ra ngoài bằng đường của sổ, tôi còn cầm theo cây đàn guitar mà anh hai cho, tôi chạy về phía khu rừng cấm, tôi chạy sâu vào trong rừng, tôi dừng lại, thở dốc rồi ngồi xuống một góc cây to, tôi hít vào những không khí lạnh, tôi ngồi một chút thì thấy một người nào đó đứng trước mặt tôi, tôi ngước lên thì thấy một người đàn ông cao khoảng 2-3m, không mặt, làm da trắng, có những xúc tu màu đen ở sau lưng, mặc áo vest, nhìn như quái vật vậy, nhưng tôi không có cảm giác sợ hãi mà còn mỉm cười với người đàn ông đó.- Con chào chú! - Tôi đứng dậy và ôm lấy chân của người đàn ông- Con của ta, sao con lại ngồi ở đây? - Tôi nghe thấy vậy thì liền khựng lại, nước mắt tôi chảy xuống má- Bình tĩnh nào, con của ta, có chuyện gì đã khiến con khóc thế? - Người đàn ông kia hỏi- Liệu...con...híc...có thể...híc...tin chú được...híc...không? - Tôi cố gắng kìm nén lại để nói- Con của ta, ta là người tốt, con có thể tin ta. - Người đàn ông hỏi và xoa đầu tôi- Dạ...Chuyện là.... *Kể hết mọi chuyện cho người đàn ông kia nghe* - Tôi kể xong thì người đàn ông liền hỏi- Thật là tội nghiệp, con của ta, nhưng anh con là ai vậy?- Dạ, anh con là Brian Thomas, con cháu hơn cháu 10 tuổi, con có hình của anh này! - Tôi đưa tấm hình của anh Brian và TimHình ảnh:
- Con có một bài hát cho anh hai của con nữa, con định hát cho anh ấy nghe nhưng...anh ấy biến mất rồi... - Tôi nói nước mắt tôi chảy dài trên má- Vậy con có thể hát cho ta nghe bài hát đó không? - Người đàn ông hỏi- Dạ vâng! - Tôi gật đầu và lau nước mắt điTôi hít một hơi thật sâu rồi hát:" When we were young, we are the ones, the kings and queens, oh yeah, we ruled the world. "" We smoked cigarettes, man, no regrets, wish I could relive every single word. "" We've taken different path "" And travelled different roads "" I know we'll always end up on the same one when we're old "" And when you're in the trenches "" And you're under fire, I will cover you. "Tôi hát đến đoạn này, một giọt nước mắt chảy xuống ở mí mắt đang nhắm nghiềng lại" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" Oh, brother, we go deeper than the ink, beneath the skin of our tattoos. "" Though we don't share the same blood, you're my brother and I love you, that's the truth. "" We're living different lives. "" Heaven only know. "" If we'll make it back with our fingers and our toes. "" Five years, twenty years, come back. "" It will all be the same, oh~ "" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" And if we hit on troubled water. "" I'll be the one to keep you warm and safe. "" And we'll be carrying each other. "" Until we say goodbye on our dying day. "" because I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe... "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "(Bài hát mình để ở trên nha! Nếu ai thích nghe thì cứ bấm nghe nha!)Sau khi tôi hát xong bài hát thì Slender nói:- Bài đó hay lắm, con của ta. - Slender cười nói (Mà ổng làm gì có miệng đâu mà cười, cứ nghĩ là ổng có miệng nha.:))) )- Dạ con cảm ơn chú. - Tôi mỉm cười nói- Mà cho ta hỏi cái này được không? - Người đàn ông nói- Dạ vâng, chú cứ tự nhiên đi ạ. - Tôi nói- Con có muốn làm Proxy cho ta không? - Người đàn ông nói- Dạ...ưm...Dạ vâng, con muốn. - Tôi suy nghĩ một lúc rồi cười tươi nói- Tốt. - Người đàn ông hài lòng nói- Với lại cho ta mượn tấm ảnh được ko? Mai ta sẽ trả. - Người đàn ông hỏi
- À...ừm...Dạ vâng! - Tôi suy nghĩ rồi cũng gật đầu đồng ý rồi đưa tấm ảnh cho người đàn ôngSau đó, người đàn ông đặt xúc tu lên trán tôi, lúc đầu tôi cảm thấy bản thân rất bình thường nhưng một lúc sau, đầu tôi đau như búa bổ, sau đó một màu đen tối bao chùm lấy tôi, trước khi tôi ngất thì tôi đã nghe người đàn ông nói với tôi:- Con của ta, hãy gọi ta là Slender.Sau đó, tôi ngất lịm đi.--------------Hoodie's POV-----------------Hôm nay vẫn là một "buổi sáng" bình thường, Jane thì vẫn đánh nhau Jeff, Ben thì vẫn đang chơi game trên phòng, Dr.Smiley thì vẫn thí nghiệm xác ở dưới tầng hầm,...v....v...Đột nhiên ngài Slender xuất hiện ở phòng khác, hét lên:- CÁC NGƯƠI TRẬT TỰ!- Hoodie, cái này cho ngươi, tự mở ra xem đi. - Slender quay qua tôi nói và đưa cho tôi một cuộn băng và một bức ảnh, tôi nhìn lên và cúi đầu xuống- Cảm ơn ngài. - Tôi nóiVà sau đó tôi nhìn vào bức ảnh thì tôi thấy tôi và Tim hồi xưa cười nói với nhau, tôi cảm thấy bình thường thì tôi nói:- Ngài Slender, bức ảnh này của tôi và Tim hồi trước mà? Có gì không ạ? - Tôi khó hiểu hỏi- Ngươi hãy nhìn ra mặt sau của nó. - Nghe ngài Slender nói vậy thì tôi liền làm theo thì tôi thấy một bức ảnh và một vết máu ở một góc, tôi nhìn vào bức ảnh thì tôi mở to mắt, nước mắt của tôi lăn dài trên má, đó là bức ảnh của Lyra lúc em ấy chỉ mới 8 tuổi:(Mình lấy đại một bức ảnh giống Lyra thôi!)
Tôi thức dậy thì tôi thấy mình ở trên giường, tôi vẫn mặc bộ đồ ngày hôm qua, tôi cảm thấy đau đầu và xoa trán, tôi đi vscn rồi đi thay đồ, tôi đứng trước giương thì tôi thấy một kí hiệu hình tròn và có dấu x ở giữa trên trán của tôi, tôi thì thầm: - Ngài Slenderman. - Tôi nhắm mắt lại, đầu tôi hiện lên những hình ảnh của Slenderman- Thôi, mình sắp trễ giờ học rồi mình cần nhanh lên thôi! - Tôi nói và nhanh chóng đi thay đồ và cột một cái băng đô màu đỏ lên đầu, tôi lấy cặp rồi đi học--------------Buổi tối lúc 9:30--------------Sau một ngày dài mệt mỏi, tôi nằm bấm điện thoại rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.Tôi thức dậy thì tôi thấy Slender đang đứng trước mặt tôi, tôi cúi đầu xuống và nói:- Con chào ngài Slenderman!- Được rồi, con hãy đứng dậy đi con của ta, ta cần con gặp một người. Ngươi ra đi Hoodie. - Slender nói và một người bắt đầu đi ra từ sau bụi cây, tôi nhìn chiếc áo hoodie màu vàng mà anh ta đang mặc thì tôi đã biết anh ấy là ai- Xin chào, em gái nhỏ của tôi. - Người kia nói và dang tay ra, nước mắt của tôi bắt đầu rơi, tôi chạy tới chỗ anh và nhảy lên người anh- ANH HAI! - Tôi vui mừng hét lên- Woa! Cẩn thận cái con nhỏ này! - anh hai nói và đỡ tôi lên trước khi tôi ngã xuống đấtAnh hai lau nước mắt cho tôi rồi nói:- Được rồi, nín đi, anh đây.- E-Em nhớ anh lắm! Anh ích kỉ quá à! - Tôi khóc tôi đập tay vào tay anh- Anh cũng nhớ em nữa. - Anh hai nói- Mà cho em hỏi là sao anh giống tên sát nhân nổi tiếng gần đây vậy? Hình như hắn tên là Hoodie thì phải... - Tôi nói- Đó là anh mày đấy! - Anh Brian đáp- Không có đâu, anh nhìn giống nhưng nếu anh là pha ke thì sao? - Tôi hỏi- Này nhá, anh mày là hàng real, không tin thì muốn thử không? - Anh Brian nói và rút súng ra- Thôi mà, em giỡn thôi có gì mà căng đâu! - Tôi mỉm cười nóiSau đó anh em chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, chúng tôi chia sẻ số điện thoại cho nhau rồi mi mắt của tôi trở nên nặng trĩu, tôi ngủ thiếp đi.Tôi thức dậy, tôi đang thấy mình ở trong phòng, tôi đi tới chỗ bàn thì thấy tấm ảnh mà Slender mượn tôi hai ngày trước, đột nhiên chuông điện thoại của tôi reo lên, đó là số lạ, tôi bắt máy rồi đưa lên tai, tôi hỏi:- Alo, ai thế?- Anh hai mày nè chứ ai nữa. - Một giọng nói quen thuộc kiến tôi giật mình- "Chắc là cô hoặc chú nào đó gọi chọc người khác thôi mà, chứ anh mình mất tích rồi mà." - Tôi nghĩ- Thôi cô chú ơi, anh hai của cháu mất tích rồi cô chú đừng giỡn ạ! - Tôi nói- Anh mày nè, cô chú nào? - Người bên kia nói- U-Ủa? Anh hai thiệt hể? - Tôi nghiêng đầu hỏi cho nó chắc- Yeah. - Anh hai trả lời- Ủa? Quy luật của Slender là không được tiếp xúc với người ngoài mà? - Tôi bối rối hỏi- Ừ thì đúng là như thế, nhưng em cũng là Proxy nhưng mà chưa chính thức thôi nên Slender cho anh nói chuyện với em! - Anh Brian đáp- Ồ mà anh hai gọi có việc gì ạ? - Tôi hỏi - Hôm nay là sinh nhật tuổi thứ 16 của em, hôm nay qua bên dinh thự Slenderman chơi không? - Anh hai hỏi- Hôm nay là sinh nhật của em ạ? Em không nhớ luôn á! - Tôi nói- Do hai ông bà già kia hết á! Nhưng hôm nay là sinh nhật em thì anh không nhắc đến hai ông bà già đó làm gì. - Anh hai nói- Mà ba mẹ... - Tôi định nói thì anh hai hiểu tôi định nói cái gì thì liền nói- Yên tâm đi, hồi lúc hai người đó uống nước vào 5-6 giờ sáng á anh mày lén bỏ thuốc ngủ rồi hai người đó ngủ đến 6 hoặc 7 giờ tối mới dậy. - Anh hai đáp- À, dạ vâng. - Tôi mỉm cười nói- Vậy lát nữa anh qua nha! - Anh hai nói- Dạ vâng! - Tôi gật đầu mỉm cười rồi tắt máyTôi đi vào nhà tắm để vscn rồi tôi thay một chiếc áo phông ở trong và áo hoodie màu vàng ở ngoài và chiếc quần bó dài màu đen và tôi đeo một chiếc mặt nạ con cáo.
- Haizz...Ngày nào mình cũng bị bố mẹ đánh đập quài, cứ như là mình đang rơi vào một vòng lập vô tận vậy á, haha. - Tôi nói và bất giác cười thành tiếng- "Nực cười thiệt." - Tôi nghĩ thầmSau đó, tôi thiếp đi.---------------------Năm sau-------------------Bây giờ là gần tròn 1 năm mà Kanajomi mất tích, tôi hiện giờ là mới tròn 17 tuổi nhưng hình dáng vẫn như cô bé 16 tuổi, hôm nay là sinh nhật của tôi, lúc này tôi đang đi dạo trên vỉa hè, bỗng nhiên tôi nghe thấy một tiếng hét lên cảnh báo của một người nào đó:- CÔ BÉ, CẨN THẬN! - Tôi giật mình nhìn qua thì thấy có một chiếc xe bị mất lái và đâm về phía tôiTôi hốt hoảng định né qua một bên nhưng không kịp, thế là tôi bị chiếc xe tông trúng và đâm vào nhà một người dân gần đó, tôi đập đầu vào tường, tôi cảm thấy đầu tôi đang chảy máu, cơ thể tôi rất đau, sau đó mọi thứ trở thành một màu đen.-------------------Hai năm sau--------------------Tôi thức dậy, tôi thấy mình nằm dựa vào một góc cây, tôi chỉ nhớ là mình đang đi dạo và sau đó...Tôi không nhớ gì nữa, tôi nhìn quanh thì thấy mình đang ở trong khu rừng cấm, tôi đứng dậy, và đi thẳng, tôi cảm giác như là có cái gì đó xung quanh đây, tôi đi theo bản thân mách bảo. Một lúc sau, tôi thấy có một ngôi mộ, tôi cúi xuống nhìn thì thấy đó là ngôi mộ của...tôi...Tôi đứng hình một lúc vì sốc, nước mắt của tôi chảy xuống má, lần này tôi đã nhớ ra, tôi đã bị xe tông trúng, tôi thấy một cuốn album, tôi mở ra thì tôi thấy một hình ảnh của gia đình tôi, tôi nghiếng răng, ánh mắt câm thù nhìn ảnh bố mẹ ruột của mình, đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói đằng sau, tôi quay lại thì thấy anh hai:- Lyra... - Anh hai đứng đó, đôi mắt anh rưng rưng sau chiếc mặt nạ- A-Anh hai... - Tôi trầm mặt xuống nóiĐột nhiên, tôi thấy ngài Slender xuất hiện trước mặt tôi, sau đó anh hai ngất lịm đi, tôi chạy tới chỗ anh hai, ngài Slender nói:- Yên tâm đi, con của ta. Anh trai cháu chỉ bị ta xoá kí ức lúc nãy thôi chứ ta chưa gì anh trai cả. - Dạ vâng. - Tôi gật đầuSlender đưa cho tôi một chiếc vòng cổ có một viên ngọc màu trắng chính giữa nói:- Con hãy đeo cái này vào đi.- Dạ vâng. - Tôi gật đầu và cầm lấy chiếc dây chuyền mà ngài Slender đưa, tôi đeo vào cổ thì thấy cơ thể mình không còn máu nữa, tôi bất ngờ sờ tay lên trán- Đây là sợi dây chuyền ảo ảnh, nó có thể giúp con che dấu con là một hồn ma. - Slender nói - Dạ vâng, cháu cảm ơn! - Tôi mỉm cười nói- Đây mặt nạ và vũ khí của con đây. - Ngài Slender nói và đưa cho tôi vũ khí- Dạ, cháu cảm ơn! - Tôi cúi đầu nóiSau đó, tôi đeo mặt nạ lên và cất vũ khí vào túi áo hoodie rồi Slender đưa tôi và anh hai về Slendermansion, vừa mới teleport được ngài Slender tới Slendermansion thì Jeff nói:- Chào em gái của Hoodie.- Tên của tôi là Lyra. - Tôi nói- Chào em nha, Lyra! Lâu rồi không gặp, em khoẻ không? - Anh Tim nhìn thấy tôi thì vẫy tay chào- Chào anh nha, Tim! - Tôi vẫy tay chào lại- Thằng anh của em bị gì vậy? - Anh Tim đi lại hỏi- Em thấy anh ấy nằm ngủ trong phòng em thì em đỡ anh hai vào trong rừng, và sau đó em gặp bác Slender nên bác Slender teleport em tới đây. - Tôi đáp- Vậy đưa đây anh đỡ cho. - Anh Tim đi lại đỡ anh hai giúp tôi- Thôi bây giờ tất cả về phòng nghỉ ngơi đi, mai dậy sớm chuẩn bị để mai đám cưới ta nữa. - Ngài Slender nói vậy khiến mọi người đi về phòng- Còn Lyra, con ngủ ở phòng Liu nhá, phòng Liu còn trống đấy. - Ngài Slender nhìn tôi nói rồi ra hiệu cho Liu dẫn tôi về phòng- Em đi theo anh nhá. - Liu đi lại nói- Dạ vâng! - Tôi gật đầu rồi đi theo anh Liu đi lên phòngVề tới phòng thì tôi liền đi thay đồ và lên giường rồi đi ngủ. ----------------------------------------------------------------------------------------------------------Tôi thức dậy, tôi nhìn vào đồng hồ, bây giờ hình như là 3:40 sáng, tôi ngồi dậy và đi tới cửa, tôi mở cửa ra và đi xuống lầu uống nước, tôi thở dài và ngồi xuống bàn, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ rồi hát:
"Circles, in circles.""I go around.""Looking for something that can't be found.""Circles, in circles."
"Without a sound!""My words can't be heard, when the fear surround!""My heart..."- Lyra, em đấy hả? - Tôi nghe thấy giọng của anh hai thì liền nhìn qua anh- Dạ vâng, em đây! - Tôi mỉm cười nói- Lyra! - Khi anh hai biết đó chắc chắn là thôi thì anh liền ôm chầm lấy tôi- Có chuyện gì vậy, anh hai? - Tôi giả vờ thắc mắc- Em đi đâu hai năm nay vậy? Biết anh lo cho em lắm có biết không hả? - Anh hai nức nở nói- Em ko sao đâu, em đã ở đây rồi. - Tôi nói- Còn hai ông bà già kia thì sao? - Anh hai hỏi- Ko sao đâu anh, tuần sau em sẽ tính sổ hai người kia. - Tôi đáp- Ừm bây giờ thì đi ngủ thôi, trời sắp sáng rồi. - Anh hai nói- Dạ vâng, anh lên lầu đi, em uống nước một tí. - Tôi nói- Ừm, vậy anh lên lầu trước nha, em đi uống nước đi. - Anh hai nói và đi về phòng---------------Hiện tại--------------- Cái gì? Em chết rồi à? - Toby bất ngờ nhìn tôi hỏi- Lyra à? E-Em đừng lừa anh đấy nhé, không vui đâu! - Brian nhìn tôi với vẻ mặt không muốn tinTôi không trả lời, chỉ lặng lẽ cởi chiếc dây chuyền trên cổ xuống, tôi biến trở lại hình dạng cũ, đôi mắt vô hồn, đầu chảy máu, làn da nhợt nhạt, mọi người im lặng bất ngờ nhìn tôi, Brian đen mặt cúi đầu xuống nắm chặt tay- Brian, đừng kích động. - Tim vỗ vai Brian như muốn chấn tĩnh anh trai lại- Anh trai, anh yên tâm, em đã giết bọn họ lâu lắm rồi. - Tôi --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thanks for reading!!!
Cho đến khi tôi 15 tuổi...Khi anh trai tôi biến mất, gia đình tôi trở nên tồi tệ hơn, cha càng cáu gắt hơn, đánh đập tôi khi bị mắng trên công ty, mẹ càng ngày càng chìm đắm trong cờ bạc, tiền trong nhà thì càng ngày càng thu hẹp. Trong trường thì tôi ít nói chuyện hơn, trầm tính hơn và thu hẹp mình hơn, việc học càng ngày càng sa xuất, bị bắt nạt dã man, nhưng ít nhất...tôi còn một người bạn tên là Kanajomi, lúc tôi gặp khó khăn thì luôn có bạn ấy cho lời khuyên và giúp đỡ tôi, dù cậu ấy bị mắc bệnh tâm lí đa nhân cách, rối loạn cảm xúc, trầm cảm, do tài nguyên càng ngày càng cạn kiệt, thì tôi liền đi kiếm việc làm, tôi làm người hầu trong một tiệm bán cà phê, tiền lương hơi ít ỏi, nhưng tôi vẫn luôn xin tăng ca đêm để có thêm tiền sinh hoạt của gia đình.Vào một buổi tối khoảng 1 giờ sáng, tôi không ngủ được nên tôi lấy một chiếc áo hoodie màu vàng tươi của anh trai tôi và trốn ra ngoài bằng đường của sổ, tôi còn cầm theo cây đàn guitar mà anh hai cho, tôi chạy về phía khu rừng cấm, tôi chạy sâu vào trong rừng, tôi dừng lại, thở dốc rồi ngồi xuống một góc cây to, tôi hít vào những không khí lạnh, tôi ngồi một chút thì thấy một người nào đó đứng trước mặt tôi, tôi ngước lên thì thấy một người đàn ông cao khoảng 2-3m, không mặt, làm da trắng, có những xúc tu màu đen ở sau lưng, mặc áo vest, nhìn như quái vật vậy, nhưng tôi không có cảm giác sợ hãi mà còn mỉm cười với người đàn ông đó.- Con chào chú! - Tôi đứng dậy và ôm lấy chân của người đàn ông- Con của ta, sao con lại ngồi ở đây? - Tôi nghe thấy vậy thì liền khựng lại, nước mắt tôi chảy xuống má- Bình tĩnh nào, con của ta, có chuyện gì đã khiến con khóc thế? - Người đàn ông kia hỏi- Liệu...con...híc...có thể...híc...tin chú được...híc...không? - Tôi cố gắng kìm nén lại để nói- Con của ta, ta là người tốt, con có thể tin ta. - Người đàn ông hỏi và xoa đầu tôi- Dạ...Chuyện là.... *Kể hết mọi chuyện cho người đàn ông kia nghe* - Tôi kể xong thì người đàn ông liền hỏi- Thật là tội nghiệp, con của ta, nhưng anh con là ai vậy?- Dạ, anh con là Brian Thomas, con cháu hơn cháu 10 tuổi, con có hình của anh này! - Tôi đưa tấm hình của anh Brian và TimHình ảnh:
- Con có một bài hát cho anh hai của con nữa, con định hát cho anh ấy nghe nhưng...anh ấy biến mất rồi... - Tôi nói nước mắt tôi chảy dài trên má- Vậy con có thể hát cho ta nghe bài hát đó không? - Người đàn ông hỏi- Dạ vâng! - Tôi gật đầu và lau nước mắt điTôi hít một hơi thật sâu rồi hát:" When we were young, we are the ones, the kings and queens, oh yeah, we ruled the world. "" We smoked cigarettes, man, no regrets, wish I could relive every single word. "" We've taken different path "" And travelled different roads "" I know we'll always end up on the same one when we're old "" And when you're in the trenches "" And you're under fire, I will cover you. "Tôi hát đến đoạn này, một giọt nước mắt chảy xuống ở mí mắt đang nhắm nghiềng lại" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" Oh, brother, we go deeper than the ink, beneath the skin of our tattoos. "" Though we don't share the same blood, you're my brother and I love you, that's the truth. "" We're living different lives. "" Heaven only know. "" If we'll make it back with our fingers and our toes. "" Five years, twenty years, come back. "" It will all be the same, oh~ "" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" And if we hit on troubled water. "" I'll be the one to keep you warm and safe. "" And we'll be carrying each other. "" Until we say goodbye on our dying day. "" because I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "" If I was dying on my knees "" You would be the one to recuse me "" And if you were drowned at sea "" I'd give you the lungs so you could breathe... "" I've got you, brother-er-er-er "" I've got you, brother-er-er-er "(Bài hát mình để ở trên nha! Nếu ai thích nghe thì cứ bấm nghe nha!)Sau khi tôi hát xong bài hát thì Slender nói:- Bài đó hay lắm, con của ta. - Slender cười nói (Mà ổng làm gì có miệng đâu mà cười, cứ nghĩ là ổng có miệng nha.:))) )- Dạ con cảm ơn chú. - Tôi mỉm cười nói- Mà cho ta hỏi cái này được không? - Người đàn ông nói- Dạ vâng, chú cứ tự nhiên đi ạ. - Tôi nói- Con có muốn làm Proxy cho ta không? - Người đàn ông nói- Dạ...ưm...Dạ vâng, con muốn. - Tôi suy nghĩ một lúc rồi cười tươi nói- Tốt. - Người đàn ông hài lòng nói- Với lại cho ta mượn tấm ảnh được ko? Mai ta sẽ trả. - Người đàn ông hỏi
- À...ừm...Dạ vâng! - Tôi suy nghĩ rồi cũng gật đầu đồng ý rồi đưa tấm ảnh cho người đàn ôngSau đó, người đàn ông đặt xúc tu lên trán tôi, lúc đầu tôi cảm thấy bản thân rất bình thường nhưng một lúc sau, đầu tôi đau như búa bổ, sau đó một màu đen tối bao chùm lấy tôi, trước khi tôi ngất thì tôi đã nghe người đàn ông nói với tôi:- Con của ta, hãy gọi ta là Slender.Sau đó, tôi ngất lịm đi.--------------Hoodie's POV-----------------Hôm nay vẫn là một "buổi sáng" bình thường, Jane thì vẫn đánh nhau Jeff, Ben thì vẫn đang chơi game trên phòng, Dr.Smiley thì vẫn thí nghiệm xác ở dưới tầng hầm,...v....v...Đột nhiên ngài Slender xuất hiện ở phòng khác, hét lên:- CÁC NGƯƠI TRẬT TỰ!- Hoodie, cái này cho ngươi, tự mở ra xem đi. - Slender quay qua tôi nói và đưa cho tôi một cuộn băng và một bức ảnh, tôi nhìn lên và cúi đầu xuống- Cảm ơn ngài. - Tôi nóiVà sau đó tôi nhìn vào bức ảnh thì tôi thấy tôi và Tim hồi xưa cười nói với nhau, tôi cảm thấy bình thường thì tôi nói:- Ngài Slender, bức ảnh này của tôi và Tim hồi trước mà? Có gì không ạ? - Tôi khó hiểu hỏi- Ngươi hãy nhìn ra mặt sau của nó. - Nghe ngài Slender nói vậy thì tôi liền làm theo thì tôi thấy một bức ảnh và một vết máu ở một góc, tôi nhìn vào bức ảnh thì tôi mở to mắt, nước mắt của tôi lăn dài trên má, đó là bức ảnh của Lyra lúc em ấy chỉ mới 8 tuổi:(Mình lấy đại một bức ảnh giống Lyra thôi!)
Tôi thức dậy thì tôi thấy mình ở trên giường, tôi vẫn mặc bộ đồ ngày hôm qua, tôi cảm thấy đau đầu và xoa trán, tôi đi vscn rồi đi thay đồ, tôi đứng trước giương thì tôi thấy một kí hiệu hình tròn và có dấu x ở giữa trên trán của tôi, tôi thì thầm: - Ngài Slenderman. - Tôi nhắm mắt lại, đầu tôi hiện lên những hình ảnh của Slenderman- Thôi, mình sắp trễ giờ học rồi mình cần nhanh lên thôi! - Tôi nói và nhanh chóng đi thay đồ và cột một cái băng đô màu đỏ lên đầu, tôi lấy cặp rồi đi học--------------Buổi tối lúc 9:30--------------Sau một ngày dài mệt mỏi, tôi nằm bấm điện thoại rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.Tôi thức dậy thì tôi thấy Slender đang đứng trước mặt tôi, tôi cúi đầu xuống và nói:- Con chào ngài Slenderman!- Được rồi, con hãy đứng dậy đi con của ta, ta cần con gặp một người. Ngươi ra đi Hoodie. - Slender nói và một người bắt đầu đi ra từ sau bụi cây, tôi nhìn chiếc áo hoodie màu vàng mà anh ta đang mặc thì tôi đã biết anh ấy là ai- Xin chào, em gái nhỏ của tôi. - Người kia nói và dang tay ra, nước mắt của tôi bắt đầu rơi, tôi chạy tới chỗ anh và nhảy lên người anh- ANH HAI! - Tôi vui mừng hét lên- Woa! Cẩn thận cái con nhỏ này! - anh hai nói và đỡ tôi lên trước khi tôi ngã xuống đấtAnh hai lau nước mắt cho tôi rồi nói:- Được rồi, nín đi, anh đây.- E-Em nhớ anh lắm! Anh ích kỉ quá à! - Tôi khóc tôi đập tay vào tay anh- Anh cũng nhớ em nữa. - Anh hai nói- Mà cho em hỏi là sao anh giống tên sát nhân nổi tiếng gần đây vậy? Hình như hắn tên là Hoodie thì phải... - Tôi nói- Đó là anh mày đấy! - Anh Brian đáp- Không có đâu, anh nhìn giống nhưng nếu anh là pha ke thì sao? - Tôi hỏi- Này nhá, anh mày là hàng real, không tin thì muốn thử không? - Anh Brian nói và rút súng ra- Thôi mà, em giỡn thôi có gì mà căng đâu! - Tôi mỉm cười nóiSau đó anh em chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, chúng tôi chia sẻ số điện thoại cho nhau rồi mi mắt của tôi trở nên nặng trĩu, tôi ngủ thiếp đi.Tôi thức dậy, tôi đang thấy mình ở trong phòng, tôi đi tới chỗ bàn thì thấy tấm ảnh mà Slender mượn tôi hai ngày trước, đột nhiên chuông điện thoại của tôi reo lên, đó là số lạ, tôi bắt máy rồi đưa lên tai, tôi hỏi:- Alo, ai thế?- Anh hai mày nè chứ ai nữa. - Một giọng nói quen thuộc kiến tôi giật mình- "Chắc là cô hoặc chú nào đó gọi chọc người khác thôi mà, chứ anh mình mất tích rồi mà." - Tôi nghĩ- Thôi cô chú ơi, anh hai của cháu mất tích rồi cô chú đừng giỡn ạ! - Tôi nói- Anh mày nè, cô chú nào? - Người bên kia nói- U-Ủa? Anh hai thiệt hể? - Tôi nghiêng đầu hỏi cho nó chắc- Yeah. - Anh hai trả lời- Ủa? Quy luật của Slender là không được tiếp xúc với người ngoài mà? - Tôi bối rối hỏi- Ừ thì đúng là như thế, nhưng em cũng là Proxy nhưng mà chưa chính thức thôi nên Slender cho anh nói chuyện với em! - Anh Brian đáp- Ồ mà anh hai gọi có việc gì ạ? - Tôi hỏi - Hôm nay là sinh nhật tuổi thứ 16 của em, hôm nay qua bên dinh thự Slenderman chơi không? - Anh hai hỏi- Hôm nay là sinh nhật của em ạ? Em không nhớ luôn á! - Tôi nói- Do hai ông bà già kia hết á! Nhưng hôm nay là sinh nhật em thì anh không nhắc đến hai ông bà già đó làm gì. - Anh hai nói- Mà ba mẹ... - Tôi định nói thì anh hai hiểu tôi định nói cái gì thì liền nói- Yên tâm đi, hồi lúc hai người đó uống nước vào 5-6 giờ sáng á anh mày lén bỏ thuốc ngủ rồi hai người đó ngủ đến 6 hoặc 7 giờ tối mới dậy. - Anh hai đáp- À, dạ vâng. - Tôi mỉm cười nói- Vậy lát nữa anh qua nha! - Anh hai nói- Dạ vâng! - Tôi gật đầu mỉm cười rồi tắt máyTôi đi vào nhà tắm để vscn rồi tôi thay một chiếc áo phông ở trong và áo hoodie màu vàng ở ngoài và chiếc quần bó dài màu đen và tôi đeo một chiếc mặt nạ con cáo.
- Haizz...Ngày nào mình cũng bị bố mẹ đánh đập quài, cứ như là mình đang rơi vào một vòng lập vô tận vậy á, haha. - Tôi nói và bất giác cười thành tiếng- "Nực cười thiệt." - Tôi nghĩ thầmSau đó, tôi thiếp đi.---------------------Năm sau-------------------Bây giờ là gần tròn 1 năm mà Kanajomi mất tích, tôi hiện giờ là mới tròn 17 tuổi nhưng hình dáng vẫn như cô bé 16 tuổi, hôm nay là sinh nhật của tôi, lúc này tôi đang đi dạo trên vỉa hè, bỗng nhiên tôi nghe thấy một tiếng hét lên cảnh báo của một người nào đó:- CÔ BÉ, CẨN THẬN! - Tôi giật mình nhìn qua thì thấy có một chiếc xe bị mất lái và đâm về phía tôiTôi hốt hoảng định né qua một bên nhưng không kịp, thế là tôi bị chiếc xe tông trúng và đâm vào nhà một người dân gần đó, tôi đập đầu vào tường, tôi cảm thấy đầu tôi đang chảy máu, cơ thể tôi rất đau, sau đó mọi thứ trở thành một màu đen.-------------------Hai năm sau--------------------Tôi thức dậy, tôi thấy mình nằm dựa vào một góc cây, tôi chỉ nhớ là mình đang đi dạo và sau đó...Tôi không nhớ gì nữa, tôi nhìn quanh thì thấy mình đang ở trong khu rừng cấm, tôi đứng dậy, và đi thẳng, tôi cảm giác như là có cái gì đó xung quanh đây, tôi đi theo bản thân mách bảo. Một lúc sau, tôi thấy có một ngôi mộ, tôi cúi xuống nhìn thì thấy đó là ngôi mộ của...tôi...Tôi đứng hình một lúc vì sốc, nước mắt của tôi chảy xuống má, lần này tôi đã nhớ ra, tôi đã bị xe tông trúng, tôi thấy một cuốn album, tôi mở ra thì tôi thấy một hình ảnh của gia đình tôi, tôi nghiếng răng, ánh mắt câm thù nhìn ảnh bố mẹ ruột của mình, đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói đằng sau, tôi quay lại thì thấy anh hai:- Lyra... - Anh hai đứng đó, đôi mắt anh rưng rưng sau chiếc mặt nạ- A-Anh hai... - Tôi trầm mặt xuống nóiĐột nhiên, tôi thấy ngài Slender xuất hiện trước mặt tôi, sau đó anh hai ngất lịm đi, tôi chạy tới chỗ anh hai, ngài Slender nói:- Yên tâm đi, con của ta. Anh trai cháu chỉ bị ta xoá kí ức lúc nãy thôi chứ ta chưa gì anh trai cả. - Dạ vâng. - Tôi gật đầuSlender đưa cho tôi một chiếc vòng cổ có một viên ngọc màu trắng chính giữa nói:- Con hãy đeo cái này vào đi.- Dạ vâng. - Tôi gật đầu và cầm lấy chiếc dây chuyền mà ngài Slender đưa, tôi đeo vào cổ thì thấy cơ thể mình không còn máu nữa, tôi bất ngờ sờ tay lên trán- Đây là sợi dây chuyền ảo ảnh, nó có thể giúp con che dấu con là một hồn ma. - Slender nói - Dạ vâng, cháu cảm ơn! - Tôi mỉm cười nói- Đây mặt nạ và vũ khí của con đây. - Ngài Slender nói và đưa cho tôi vũ khí- Dạ, cháu cảm ơn! - Tôi cúi đầu nóiSau đó, tôi đeo mặt nạ lên và cất vũ khí vào túi áo hoodie rồi Slender đưa tôi và anh hai về Slendermansion, vừa mới teleport được ngài Slender tới Slendermansion thì Jeff nói:- Chào em gái của Hoodie.- Tên của tôi là Lyra. - Tôi nói- Chào em nha, Lyra! Lâu rồi không gặp, em khoẻ không? - Anh Tim nhìn thấy tôi thì vẫy tay chào- Chào anh nha, Tim! - Tôi vẫy tay chào lại- Thằng anh của em bị gì vậy? - Anh Tim đi lại hỏi- Em thấy anh ấy nằm ngủ trong phòng em thì em đỡ anh hai vào trong rừng, và sau đó em gặp bác Slender nên bác Slender teleport em tới đây. - Tôi đáp- Vậy đưa đây anh đỡ cho. - Anh Tim đi lại đỡ anh hai giúp tôi- Thôi bây giờ tất cả về phòng nghỉ ngơi đi, mai dậy sớm chuẩn bị để mai đám cưới ta nữa. - Ngài Slender nói vậy khiến mọi người đi về phòng- Còn Lyra, con ngủ ở phòng Liu nhá, phòng Liu còn trống đấy. - Ngài Slender nhìn tôi nói rồi ra hiệu cho Liu dẫn tôi về phòng- Em đi theo anh nhá. - Liu đi lại nói- Dạ vâng! - Tôi gật đầu rồi đi theo anh Liu đi lên phòngVề tới phòng thì tôi liền đi thay đồ và lên giường rồi đi ngủ. ----------------------------------------------------------------------------------------------------------Tôi thức dậy, tôi nhìn vào đồng hồ, bây giờ hình như là 3:40 sáng, tôi ngồi dậy và đi tới cửa, tôi mở cửa ra và đi xuống lầu uống nước, tôi thở dài và ngồi xuống bàn, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ rồi hát:
https://youtu.be/vZMuPb4U-AE
"Sleeping peacefully...""The girl I used to be...""Until I fell so deep...""A neverending tragedy""You haunt me in my dreams~""But it's all I want to see.""You're the oxygen I need~""Yet I can't breathe..."Tôi nắm chặt tay lại rồi hát tiếp:"Circles, in circles.""I go around.""Looking for something that can't be found.""Circles, in circles."
"Without a sound!""My words can't be heard, when the fear surround!""My heart..."- Lyra, em đấy hả? - Tôi nghe thấy giọng của anh hai thì liền nhìn qua anh- Dạ vâng, em đây! - Tôi mỉm cười nói- Lyra! - Khi anh hai biết đó chắc chắn là thôi thì anh liền ôm chầm lấy tôi- Có chuyện gì vậy, anh hai? - Tôi giả vờ thắc mắc- Em đi đâu hai năm nay vậy? Biết anh lo cho em lắm có biết không hả? - Anh hai nức nở nói- Em ko sao đâu, em đã ở đây rồi. - Tôi nói- Còn hai ông bà già kia thì sao? - Anh hai hỏi- Ko sao đâu anh, tuần sau em sẽ tính sổ hai người kia. - Tôi đáp- Ừm bây giờ thì đi ngủ thôi, trời sắp sáng rồi. - Anh hai nói- Dạ vâng, anh lên lầu đi, em uống nước một tí. - Tôi nói- Ừm, vậy anh lên lầu trước nha, em đi uống nước đi. - Anh hai nói và đi về phòng---------------Hiện tại--------------- Cái gì? Em chết rồi à? - Toby bất ngờ nhìn tôi hỏi- Lyra à? E-Em đừng lừa anh đấy nhé, không vui đâu! - Brian nhìn tôi với vẻ mặt không muốn tinTôi không trả lời, chỉ lặng lẽ cởi chiếc dây chuyền trên cổ xuống, tôi biến trở lại hình dạng cũ, đôi mắt vô hồn, đầu chảy máu, làn da nhợt nhạt, mọi người im lặng bất ngờ nhìn tôi, Brian đen mặt cúi đầu xuống nắm chặt tay- Brian, đừng kích động. - Tim vỗ vai Brian như muốn chấn tĩnh anh trai lại- Anh trai, anh yên tâm, em đã giết bọn họ lâu lắm rồi. - Tôi --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thanks for reading!!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz