Drop Isaacmtp Khiet Sung
Kéo rèm... Kéo rèm.... Ai hiểu gì không ?================Ở KonTum ba ngày thì Isaac cùng Sơn Tùng trở về Đà Lạt. Vốn dĩ không biết vì sao mà họ lại có động lực đi khắp đồi núi cao nguyên như vậy. Vốn dĩ cũng không biết đường, đi đến đâu thì lại hỏi người dân địa phương đến đấy.Sơn Tùng ngây ngô tin vào google map, và thế là chỉ đường Isaac lạc giữa rừng cây bụi cỏ xanh um. Nếu không có xe chở hàng đi qua đó, chắc chắn Isaac và Sơn Tùng đã vĩnh viễn ở trong rừng rú chui ra không được.Sao bao biến cố thăng trầm thì Sơn Tùng rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân : tin cái gì thì tin, đừng tin vào bản đồ. Nghe Sơn Tùng nói câu đó, Isaac chỉ mỉm cười xoa đầu cưng chiều con mèo trước mặt.Thế nào là sự tin tưởng trong tình yêu ? Đó chính là hai đứa đều mù đường. Nhưng một đứa chỉ thì đứa kia lại đi theo. Không sao, có lạc thì còn có nhau. Dù bị bắt bán sang Trung Quốc làm nhân bánh bao thì ít ra còn được ở bên nhau.Về đến Đà Lạt thì yên tâm rồi. Nơi này Isaac rành đường, ít ra không đến nỗi chơi vơi giữa rừng hoang.Book một phòng khách sạn, mấy hôm rồi Sơn Tùng mới trở lại được tắm máy nước nóng sàn gạch hoa cương nên vô cùng thoải mái. Phơi mình trong bồn nước ấm, mặt high hơn phê cần. Mặc kệ Isaac ngồi trước mặt nhìn toàn bộ cơ thể mình không bỏ sót một chi tiết nào hết.Isaac cưỡi một con ngựa. Bộ dạng mang kính đen cực kì đẹp trai, chói mù con mẹ nó mắt Sơn Tùng. Idol mình quả nhiên đẹp, Sơn Tùng cảm thán, ngày trước hâm mộ Isaac cũng chính là nhờ gương mặt hái ra tiền này.Isaac kéo Sơn Tùng lên ngựa, nhưng Sơn Tùng thà chết chứ không lên. Con ngựa kia nhìn cậu với ánh mắt không hề thiện cảm tí nào cả. Kiểu như ai giành cỏ của nó vậy.Mèo chỉ ăn cá uống sữa, không thèm giành cỏ với mày nhé.
Thế là Isaac cũng không cưỡi ngựa nữa, nắm tay kéo cậu lên xe ngựa đi vòng vòng Hồ Xuân Hương, cảm nhận cái trong lành của buổi sáng vùng cao nguyên. Sau đó cả hai đi cáp treo xuyên rừng đến Thiền Viện Trúc Lâm chơi một chút, những nơi nào được chụp ảnh thì giơ máy lên chụp như không có ngày mai. Isaac chụp cho Sơn Tùng thì vô cùng có tâm và mang tính nghệ thuật cao. Đến Sơn Tùng chụp cho Isaac thì lại khiến con người ta hận không thể đánh cho vài phát.Nhẹ nhàng chuẩn bị, sau đó bấm theo chế độ 500 tấm một giây, mang về vô vàng tấm ảnh nghệ thuật : nhìn không rõ, nhìn không thấy và không có cái gì để nhìn.Rồi đến lúc bị Isaac lườm lườm thì lại giở giọng đáng yêu bán manh làm nũng : "Em không giỏi chụp ảnh đâu".Isaac nhìn Sơn Tùng bằng đôi mắt hình viên đạn. Cậu ca sĩ nổi tiếng này cũng hài hước quá đi. Ảnh selfie của cậu làm như tôi còn chưa thấy sao ? Đây là muốn lừa ai mà nói chụp ảnh không đẹp ?
Hài hước nhỉ ? Ngộ nghĩnh nhỉ ? Lạ lùng nhỉ ?Lòng thì nghĩ vậy chứ ngoài miệng lại bảo không sao. Lại còn tranh thủ nhéo cái má bánh bao kia một chút. Cơ hội vô cùng cơ hội.Rời Thiền Viện Trúc Lâm sau đó cả hai đi bộ xuống hồ Tuyền Lâm.Quào... Đi một vòng rồi lại trở về chỗ quay MV. Nhưng mà lúc quay MV thì Sơn Tùng chỉ lo quay chứ không lo ngắm cảnh. Giờ thì ở cùng Isaac cho nên có cơ hội nhìn ngắm cảnh vật nhiều hơn. Đường từ Thiền Viện Trúc Lâm đến hồ Tuyền Lâm cũng không ngắn. Nhưng ngắn hơn có lẽ là chân của Sơn Tùng. Mới lội bộ có một chút đã ngao ngao kêu đất gọi trời. Isaac bất đắc dĩ phải ngồi xuống cõng Sơn Tùng.Mấy đứa có người yêu thường hay show ân ái chọc mù mắt thiên hạ như vậy đó. Huống chi Sơn Tùng có bạn trai vừa giàu có, vừa giỏi giang, vừa đẹp trai còn nổi tiếng, tốt bụng. Cho nên không ngại phô trương leo lên lưng cho Isaac cõng. Một lát thì lại đút cho Isaac một miếng bánh tráng nướng mỡ hành. Hạnh phúc hết chỗ nói.
"Con mèo kia... Em muốn anh quăng em xuống hồ không ? Muốn về đoàn tụ với cá chép không ?". Isaac đôi mắt anh tuấn khẽ híp lại, đè nén âm giọng mà nói."Âu... Em nào có làm gì ?". Sơn Tùng được Isaac an toàn thả xuống đất.Không làm gì ? Thế cái dấu hôn đỏ chót ở cổ Isaac là cái gì ? Vết muỗi cắn chắc ? Hay là ấn kí trước khi đầu thai ?Từ sau hôm bị Isaac tàn phá cơ thể trong bệnh viện thì Sơn Tùng đột nhiên rất thích hickey. Nhưng mà là bản thân hickey Isaac. Còn Isaac mà hickey mình thì lại xù lông lên.Hickey không phải là tạo dấu để chứng minh mình đã [beep] người kia mà là để đánh dấu chủ quyền đó. Hiểu không ?Isaac suy nghĩ. Dạo gần đây lo vui chơi mà không suy nghĩ đến mấy chuyện chăn gối. Có khi nào mèo nhỏ muốn không ? Hay là đang cố tình khiêu khích ? Bởi vì suy nghĩ thần thánh ấy mà Isaac vô cùng hứng khởi chụp ảnh cho Sơn Tùng.
Bởi vì còn khá sớm, chưa đến giờ ăn trưa cho nên Isaac đã đưa Sơn Tùng đến Sunny Farm ngắm hoa.Một nông trại đầy màu sắc hiện ra dưới mắt. Những khu lều gỗ rực rỡ màu sắc, xung quanh được tranh trí bởi những cành đào hồng nhạt, bên cạnh là những chậu cây cảnh xanh mướt. Nơi này dù không rộng lớn nhưng lại cho người ta cảm giác rất ấm áp và dễ thương.Khu nhà gỗ đầy màu sắc, lưới khổng lồ, những gốc phong gốc đào rực rỡ, những chiếc xích đu nhỏ và hàng tá góc đẹp để chụp ảnh. Chẳng khác gì một studio ngoài trời.Hiện tại là tháng 12 cho nên vườn hoa hướng dương đang nở rộ cả một góc trời. Sơn Tùng từng đọc Ám Dục, Nam Dạ Tước cùng Dung Ân ngủ trong lều dưới cánh đồng hoa hướng dương. Muốn bao nhiêu lãng mạn có bấy nhiêu lãng mạn. Nhưng nếu bảo cậu và Isaac làm thì... Thôi đi. Nửa đêm côn trùng chui vào điểm danh chắc cậu khóc tiếng mèo luôn quá.
Isaac và Sơn Tùng uống nước trong quán cà phê bằng kính. Sơn Tùng mang thai nên không uống caffein, tự mình có kinh nghiệm mà gọi sữa ấm. Cách trang trí rất được. Tuy nước uống không quá đa dạng nhưng thực sự rất ngon.Đợi họ uống nước xong là đến giờ ăn trưa. Và thế là Isaac quyết định ở đây nướng thịt ăn luôn. Isaac thì vất vả nướng thịt, còn Sơn Tùng thì leo lên lưới khổng lồ nhìn ngắm cảnh sắc ngoài kia. Mặc kệ Isaac cầm xiên hăm dọa nếu Sơn Tùng không cẩn thận rơi xuống thì Isaac sẽ bỏ Sơn Tùng luôn. Miệng mồm tuy ác độc nhưng vẫn nắm tay Sơn Tùng cho cậu trèo ra ngoài lưới. Còn đem trước cho Sơn Tùng một xiên thịt nướng.Có ôn nhu công thật thích. Nhà mấy người chắc không có đâu ha ╮(╯▽╰)╭Sơn Tùng ngẩn ngơ nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp bên dưới. Cảm thấy Việt Nam thật sự rất đẹp. Không cần đi đâu xa, Đà Lạt là đẹp nhất rồi. Ngắm Đà Lạt ở trên đồi Dã Chiến - một trong những ngọn đồi cao nhất Đà Lạt như thế này. Đà Lạt như một khu vườn xanh mát ẩn mình dưới cái nắng chố chang của đất trời. Nhìn đến đâu cũng là vườn ươm cây cảnh. Thật sự là sướng cả mắt.
"Bảo bối. Đang nghĩ gì đấy ?". Isaac đem dĩa thịt nướng đã cắt nhỏ gọn gàng đến, khó khăn leo lên lưới ngồi bên cạnh Sơn Tùng.Aida... Người già đầu ba không chơi được ba cái trò của thế hệ ngày nay đâu."Đứa bé trong bụng... Anh nghĩ đặt tên là gì ?". Sơn Tùng ngốc ngốc bỏ thịt nướng vào miệng. Khẩu vị vô cùng tốt, ăn đến híp cả mắt."Em muốn đặt tên là gì ?". Isaac theo sự ôn nhu cưng chiều hằng ngày mà hỏi. Sao đó thì hối hận đến nuốt cả lưỡi.Đem tên con cho Sơn Tùng đặt không phải là giao trứng cho ác hay sao ?"Em không biết. Không nghĩ ra cái gì hay cả". Sơn Tùng nói. IQ hai chữ số vốn dĩ nên để IQ như Isaac đặt tên. Con sinh ra chắc chắn lại là thần đồng như Alata.Và thần đồng nào đó đang được Hàn Dương dạy Toán cho mà hắt xì hai ba cái. Trà sữa trân châu cũng có khả năng làm cho người ta cảm lạnh hay sao ? Vừa uống một ngụm trà sữa mà đã hắt xì. Lượng trà sữa còn trong miệng theo cơn hắt xì làm ướt tập của Hàn Dương. Đôi mắt xanh thẫm của nhóc con lai kia hiện ra sát khí. Nếu đây không phải là Alata thì Hàn Dương đã cho kẻ đó thấy cái lạnh của mùa đông rồi.
Isaac đút thức ăn cho Sơn Tùng rồi nghĩ nghĩ."Con trai sẽ là Phạm Nghĩa Kiện. Ở nhà cứ gọi là Daniel đi. Con gái thì là Phạm Diệp Tuệ Lâm. Ở nhà cứ gọi là Juliana được rồi". Isaac nói.Sơn Tùng sau khi nghe Isaac đặt tên con xong thì lại tôn sùng người này thêm một bậc.Phạm Uyên Phong - AlataPhạm Nghĩa Kiện - DanielPhạm Diệp Tuệ Lâm - JulianaVừa nghe qua đã thấy vô cùng khí phách.Isaac thấy Sơn Tùng nể phục nhìn mình thì liền buồn cười muốn chết. Mèo nhỏ này thật sự rất dễ hài lòng. Khi hài lòng thì mắt lại vui vẻ cười híp lại. Muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu.Giữ cái showbiz đầy rẫy cám dỗ xấu xa này, vẫn có một sự đơn thuần trong sạch như vậy. Thật sự khiến người ta không thể nào mà ngừng chú ý đến cậu.Đi chơi như thế này, Isaac rất sợ Sơn Tùng bị mệt. Dì gì cũng đang mang thai mấy tháng đầu. Cho nên Isaac đôi lúc cũng ngại sợ Sơn Tùng sẽ xảy ra chuyện không hay. Nhưng nhìn Sơn Tùng háo hức với mọi thứ như vậy, vui vẻ ngắm cảnh, háo hức ăn ngon. Isaac tự nhủ chỉ cần chăm sóc trông chừng cẩn thận một chút là ok rồi.
Sau khi ăn trưa thì Isaac chở Sơn Tùng trên con motorcycle đến Làng Cù Lần, nằm dưới chân núi Lang Biang. Những ngôi nhà nhỏ xinh đẹp bên sườn đồi, những chiếc cầu treo băng suối, những cây hoa tím ngắt hay bên đường đi, những con cù lần núp dưới tán cây.Sơn Tùng ghé lại mua một phần gà nướng bọc trong lá chuối. Đi lòng vòng quanh làng một chút. Kiến trúc Tây Nguyên vừa mang hơi hướng hoang dã, vừa xen lẫn cái hiện đại toát lên. Không khí thì trong lành đến độ khiến buồng phổi mát mẻ như ngậm lá bạc hà.Isaac sợ Sơn Tùng đi mệt nên được một lúc lại cõng Sơn Tùng. Một lúc lại sợ cậu lạnh mà nắm tay cậu nhét vào túi áo khoác của mình. Thấy thức ăn ngon thì mua cho cậu.Mang thai, còn ăn nhiều thế này, Sơn Tùng quả thực là mập lên mấy kí. Nhưng Isaac lại không hề than mệt. Nếu nói như trong ngôn tình đam mỹ ấy là 'Mặc dù cõng nặng thật. Nhưng cả thế giới đang ở lưng. Cho nên không sao hết, hạnh phúc muốn chết'. Isaac không HOLD nổi mấy câu buồn nôn sến lụa ấy cho nên chỉ nói hai ba câu :
"Không nặng lắm. Không có cơ hội tập gym nên cõng em coi như luyện tập đi".Sơn Tùng bĩu môi. Luồn bàn tay nhỏ của mình sờ sờ tám múi rắn chắc của Isaac. Mặc cho cơ thể người kia đang cứng ngắc lại, dùng đôi mắt âm trầm nhìn mình.Quả thật cơ thể Isaac rất hoàn hảo. Vai rộng eo thon, còn cao ráo điển trai. Sau lớp quần áo đắt tiền lại là cả tám khối cơ bụng cùng khuôn ngực vững chãi. Khiến cho người ta lại không kìm lòng nhìn hai ba cái.Isaac thuê xe jeep lên đỉnh Lang Biang. Ở trên đó ngắm mây ngắm núi một chút rồi trở lại làng Cù Lần, sau đó di chuyển đến Tuyệt Tình Cốc.Tuyệt Tình Cốc Đà Lạt thực chất là một mỏ đá bị bỏ hoang, sau thời gian không khai thác, mưa và các mạch nước ngầm đã tạo nên một hồ nước có màu xanh ngọc bích lạ mắt.Chỉ là nơi này thật sự đẹp đến độ khiến người ta cảm thấy an bình. Lại giống như cảnh quay của một bộ phim cổ trang nào đó.
Lúc họ trở lại trung tâm thành phố Đà Lạt thì mặt trời đã lặn rồi. Sơn Tùng sau một ngày chơi bời chụp ảnh mệt mỏi thì nằm vật ra giường. Nhiệt độ trong phòng hơi lạnh cho nên Isaac mở máy sưởi. Hôm nay sợ Sơn Tùng đi nhiều đau chân cho nên Isaac không nói không rằng đem nước ấm đến, sau đó kéo chân Sơn Tùng xoa bóp.Sơn Tùng còn tưởng Isaac chơi nhây kéo chân mình còn định đạp vào nòi giống của Isaac vài cái. Rốt cuộc là bị người ta nắm chân, chân chạm nhẹ đến đũng quần Isaac.Được rồi. Đây là tai nạn thôi. Nhưng đối với Isaac là cố tình câu dẫn. Hickey ở đường xuống hồ Tuyền Lâm. Sờ múi ở làng Cù Lần. Bây giờ còn chơi như vậy. Sơn Tùng có phải là ngại hôm nay chưa đủ mệt hay là chơi ngu tự đào lỗ chôn mình hay không ?Isaac cười như không cười nhìn Sơn Tùng. Cầm cổ chân thanh mảnh kia. Sơn Tùng bị giữ chặt chân chỉ có thể hiện ra tư thế đại bàng tung cánh trên giường. Ngây ngốc nhìn Isaac.
Mắt mèo đối với mắt sư tử. Chơi đối mắt chán rồi Isaac đặt chân Sơn Tùng vào chậu nước ấm. Xoa xoa nhè nhẹ. Ôn nhu cưng chiều hết sức.Sơn Tùng thì phê như phê cần. Biểu cảm trên mặt vô cùng mê người và sống động. Isaac thì khẳng định Sơn Tùng đang còn dồi dào sức khỏe nên không ngại chọc sư tử. Nhưng mà nghe Sơn Tùng muốn đi chơi chợ Âm Phủ nên Isaac gật đầu tự ngẫm.Đi chơi về rồi ăn cũng không muộn.Đời này Sơn Tùng may mắn nhất chắc là gặp được Isaac rồi. Isaac đường đường là trưởng nhóm của 365, địa vị trong giới giải trí được bao nhiêu là kính nể tôn sùng. Bây giờ lại quỳ một chân xuống nền đất đi rửa chân rồi xoa bóp cho người khác.Nhưng mà Isaac lại rất vui vẻ. Bởi vì đây là người hắn yêu cơ mà. Được chăm sóc cho người yêu như thế này thật sự rất hạnh phúc đó biết không ?
Thanh niên trai tráng mơn mởn xuân xanh Isaac và Sơn Tùng nón áo đầy đủ rồi xuống đường dạo chợ ăn vặt.Ăn vặt lót bụng đêm khuya cùng người yêu gì đó. Nghe qua lãng mạn muốn gần chết biết không ?Thật sự Isaac hơi lo rằng cả hai sẽ bị phát hiện ra. Thật ra hắn không lo, vì mấy năm nay dân mạng cứ chê hắn flop. Lo là lo cho cậu. Đang nổi tiếng như thế này, ca sĩ quốc dân, đối tượng bị chửi hùa anti quốc dân cho nên rất dễ bị nhận ra.Thế nên Sơn Tùng bị bịt kín như bánh bao hấp. Mũ len, kính gọng vàng. Khăn choàng to bản che cả cái mũi. Sau đó chắc chắn rằng cậu không bị lạnh mới nắm tay cậu ra khỏi khách sạn xuống chợ đêm ăn đêm.Khẩu vị của Sơn Tùng đặc biệt lần mang thai này vô cùng tốt. Cái gì cũng thích ăn. Chỉ có mỗi khi buổi sáng lại muốn nôn ọe, lúc đó thật sự Sơn Tùng đáng thương vô cùng. Isaac ở bên cạnh thì lo lắng. Chỉ có thể trấn an 'Anh ở đây'.
Sự ấm áp này, quan tâm chăm sóc này làm cho hai mắt của Sơn Tùng cay cay. Chịu nhiều khó khăn như vậy. Bây giờ có một người tình nguyện ở bên cạnh cho cậu dựa vào mỗi khi mệt mỏi như thế này. Thật sự ông trời còn thương cậu. Món quà này thật sự rất lớn lao đó. Sơn Tùng cảm thấy bản thân mình thật hạnh phúc...Trong khi Sơn Tùng hạnh phúc bao nhiêu thì Isaac lại cảm thấy tủi hổ bấy nhiêu. Nhìn cậu nôn ọe khó chịu như thế này. Mỗi lần nghe mùi cá thì lại nhăn mặt nhíu mày. Lần mang thai đầu tiên chỉ có một mình, khẳng định là rất cực khổ rồi đúng không ?Sơn Tùng vì mình mang thai mấy đứa trẻ đáng yêu như thế này, chịu khổ nhiều thế này. Tình yêu đột nhiên tăng thêm vài bậc. Vốn dĩ không còn xem cậu là người yêu, mà đã xem cậu là vợ của mình, người mình nắm tay đi cả đời. Không thể nào buông ra.
Đồ ăn trong chợ Âm Phủ quả thực rất đa dạng phong phú. Đồ ăn vặt lại vô cùng nhiều. Sơn Tùng nhìn đồ ăn mà chảy nước miếng. Isaac mua cho cậu mỗi thứ một ít vì sợ cậu ăn nhiều đầy bụng. Đồ ăn thì quá nhiều nhưng dạ dày Sơn Tùng thì chỉ đủ chứa một lượng nhất định. Cho nên mỗi thứ mua một tí. Sơn Tùng chìm trong đồ ăn mà híp mắt người như mèo nhỏ. Thõa mãn thở ra hơi khói trong không khí.Tối đó Isaac đem Sơn Tùng ở trong bồn nước nóng làm đến xém ngất đi.Sơn Tùng đang ngâm mình trong nước tắm thì thấy Isaac bộ dạng trần như nhộng để lộ cơ thể săn chắc tinh tế như các vị thần La Mã, tiến đến bồn tắm. Bồn tắm massage bị Isaac nằm xuống chiếm phần lớn diện tích. Phòng khách sạn này là thuộc phòng cao cấp. Cho nên bồn tắm cũng lớn theo."Em đang tắm mà..." Sơn Tùng chu môi làm nũng. Bồn tắm không chật nhưng mà Isaac cứ nhìn chăm chăm Sơn Tùng cũng rất khó chịu đó biết không.
"Anh nhớ trong 'Lạc Trôi' có cảnh em ngồi trong bồn tắm, bên cạnh còn có rất nhiều nữ nhân giúp em rải cánh hoa đúng không ?". Isaac niết môi dưới nhìn Sơn Tùng. Cơ thể hoàn mỹ dưới làn hơi nước trắng mờ ảo vô cùng quyến rũ."Ah... Có... Nhưng mà lúc đó em có mặc quần đùi mà (⊙﹏⊙). Huống chi vừa lên khỏi bồn thì bị An trùm khăn lông lớn vào người rồi". Lại nói An Moe Thụ tốc độ bảo vệ cơ thể ngọc ngà của Sơn Tùng còn nhanh hơn tốc độ hút trà sữa của Alata."Ngốc... Lại đây..." Isaac nhìn đến xương quai xanh sắc sảo của Sơn Tùng, lại nhìn hai quả hồng anh dưới làn nước. Mắt đã dụ tình lại còn thẫm thêm một màu.Sơn Tùng ngoan ngoãn đi lại. Còn đề phòng quay lưng lại dựa vào người Isaac.Isaac nhìn đến hình xăm phượng hoàng và những đóa hoa bỉ ngạn xinh đẹp kia của Sơn Tùng. Cánh môi không tự chủ hôn xuống những đường viền xinh đẹp đó. Cảm nhận những vết sẹo còn sót lại trên lưng Sơn Tùng.
"Hình xăm này... Có ai thấy chưa bảo bối ?". Isaac luồn tay qua ép Sơn Tùng lại sát cơ thể mình. Da thịt ma sát với nhau, nhiệt độ ấm áp của đối phương bản thân đều có thể cảm nhận được."Dạ có... Chị Mây, An và một vài staff khi thay quần áo giúp em"."Mấy staff đó, biểu hiện như thế nào ?". Isaac không ngừng hôn lên những đường xăm ấy, còn để lại ấn ký đỏ hồng trên những mảnh da trắng ngần. Sơn Tùng bị những nụ hôn nóng bỏng làm cho ngượng ngùng đỏ mặt :"Hình như... Họ ngạc nhiên lắm... Nhưng mà họ không nói gì. Cũng không dám nhìn..."Đương nhiên. Hầu hết staff của Sơn Tùng đều là người của Isaac. Càng biết quan hệ của hai người bọn họ. Miếng cơm, giọt trà sữa hằng ngày còn khó kiếm lắm. Không muốn bị đuổi đâu a..."Hình xăm này... Thật sự rất đẹp. Lúc đó nếu em tỉnh. Chắc chắn sẽ rất đau. Anh xin lỗi vì đã tự ý đem hình xăm này đến cho em". Isaac chạm đến những bông hoa bỉ ngạn đỏ như máu tươi, kiều diễm đến độ không thể nói nên lời.
"Không sao. Chỉ cần bất cứ thứ gì anh đem đến cho em em đều rất thích". Vì người yêu mà lấy lòng nịnh nọt. Isaac nghe xong thì hài lòng mỉm cười."Bảo bối ngoan quá... Mèo nhỏ... Anh muốn..."Isaac ám muội đem vành tai nhỏ nhắn cùng đống khuyên tai nghệ thuật của Sơn Tùng liếm lám. Bên tai nghe tiếng nước va vào nhau 'tách tách'. Còn gì cám dỗ hơn kia chứ.Sơn Tùng ngượng ngùng gật đầu. Thấy được sự cho phép của Sơn Tùng. Isaac liền mạnh mẽ lấy ngón tay thuôn dài tinh tế của mình đâm vào mật huyệt ấm nóng kia.Bởi vì có nước tạo ma sát nên công việc khuếch trương vô cùng dễ dàng. Lớp thịt nhẵn mịn mềm mại như trăm cái miệng nhỏ hút lấy ngón tay của Isaac. Hắn tự nhủ rằng. Ba mẹ ơi phải thật nhẹ nhàng ôn nhu. Vợ con đang mang thai. Không thể ngu ba năm dại một giờ như vậy được...
À là khôn ba năm dại một giờ...Thế nhưng toàn bộ lí trí đều theo tiếng ngân ma mị của con Sơn Tùng như cơn mưa ngang qua mà bay mất.Hai mắt Isaac thẫm lại, nâng cự vật đã sớm trướng đến dọa người, nhắm thẳng mật huyệt mê người kia mà đâm vào. Nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ."Ah...." Cơ thể bị vật quen thuộc xâm nhập. Rất nhanh Sơn Tùng thích nghi được với sự xuất hiện của vật đó. Thấy Sơn Tùng dường như là không đau đớn, Isaac mới vững tâm luân chuyển.Một bên mạnh mẽ đâm vào từng ngỏ ngách của nơi chật hẹp đó. Một bên lại đem hai tay xoa nắn quả hồng anh nhỏ nhắn trước mặt. Sơn Tùng bị cơn kɦoáı ƈảʍ trước sau tấn công mà thít chặt lại nơi đó."Bảo bối... Thả lỏng một chút... Ép chặt đến vậy... Là khao khát đến mức nào hả ?". Miệng vẫn không ngừng tha người. Càng ngày càng ra vẻ của mấy ông chồng nhiều chuyện. Sớm tối đều khiến người ta tức điên. Càng tức lại càng yêu.
"Không... Không có..." Sơn Tùng đỏ mặt nghe câu đó liền nói."Không ? Cái gì không ? Chẳng lẽ là không muốn làm ?". Isaac gian xảo nói, cánh môi anh tuấn nhếch lên rất đáng khinh, nhịn nhục du͙ƈ vọиɠ đang trướng căng cấp bách phải giải quyết, Isaac nhanh chóng rút ra. "Nếu em không muốn nữa thì thôi vậy".Và theo kịch bản của đam mỹ. Mỗi khi mấy tiểu công nói câu này, thì chắc chắn mấy tiểu thụ sẽ điên cuồng cầu xin 'Thao em đi các thứ'...Mô phật...Và quả nhiên. Vì để xứng đáng là một tiểu thụ ngoan ngoãn. Sơn Tùng mở to đôi mắt của mình. Cảm nhận nơi trống trải phía dưới. Du͙ƈ vọиɠ vừa ngẩng cao đầu lại bị Isaac dập tắt. Cho nên không có tiền đồ mà nói :"Không... Không phải có ý đó...""Vậy ý em sao ?". Isaac chếch chi nhướn mày. Bộ dạng đẹp trai đến không thể diễn tả được. Vừa chếch chi ma mị quyến rũ vừa ôn nhu cưng chiều.
"Tiếp tục..." Sơn Tùng đỏ mặt."Tiếp tục cái gì..." Isaac nhíu mày càng sâu. Diễn vai phúc hắc phải diễn cho trót. Đấy là lương tâm nghề nghiệp diễn xuất. Mặc dù hắn là ca sĩ.Sơn Tùng quá quen thuộc cái kịch bản đam mỹ tình thú này rồi. Dân chuyên đọc ba cái này rõ ràng là nắm trong lòng bàn tay.Bản tính sợ chồng lại thích nịnh nọt làm nũng cho chồng vui. Cho nên Sơn Tùng không ngại mặt đỏ như quả xuân đào mà tiến lại gần Isaac. Chủ động đem vật kia cắm vào tiểu huyệt của mình. Còn tự mình ngồi xuống.Người ngay thẳng không nói vòng vo.Muốn cɦịƈɦ thì tự động dâng hiến. Đó mới gọi là đẳng cấp !Isaac bị Sơn Tùng chủ động hào hứng như vậy thì liền hài lòng mỉm cười. Đồng thời hơi thở lại vô cùng gấp gáp nặng nề. Bởi vì nơi tư mật kia không ngừng mút lấy tính khí, thít chặt đến độ Isaac xém bắn. Nhưng lòng tự trọng của một main chính đam mỹ không cho phép Isaac làm điều đó.
Thế là khi Sơn Tùng cạn kiệt sức lực sau hai lần phóng thích, cả người mềm nhũn dựa vào người Isaac thì Isaac mới mạnh mẽ phóng thích ra bên trong cậu.Sau một trận mây mưa, Sơn Tùng bị làm cho sắp ngất mà mềm oặt như cọng bún tựa hẳn vào người Isaac. Isaac đem cậu tẩy rửa rồi đắp chăn cho Sơn Tùng.Lúc nãy quả thật có hơi sợ. Lỡ Sơn Tùng phản dame bỏ đi luôn thì lúc đó có mà kêu cha gọi mẹ, rồi cùng nhà tắm tương thân tương ái.Có người yêu ngọt nước (→_→) đáng yêu hiểu chuyện bên cạnh mà còn phải vào nhà tắm xử lí. Đáng thương lắm luôn á.Cũng may Sơn Tùng làm rất tốt. Rất đáng biểu dương."Isaac..." Sơn Tùng nắm tay Isaac. Bàn tay nhỏ nhỏ trắng trắng đáng yêu áp vào bàn tay thuôn dài tinh tế. Vừa khích."Sao, bảo bối. Thấy khó chịu à ?". Isaac xoa xoa đầu cậu, massage chiếc cổ thanh mảnh, rồi quay ra nựng nựng hai cái má bánh bao.
"Em đói..." Sơn Tùng sau một ngày ăn cả Đà Lạt thì lại tự thân vận động hầu hạ người yêu. Cho nên lại đói rồi.Isaac nhìn cái môi bĩu ra cả thước của Sơn Tùng mà bật cười.Đem cái môi này đứng ngoài hiên là hứng được hết nước mưa luôn này."Em muốn ăn gì ?""Bắp xào, trà sữa, cá viên chiên, dâu tây..." Sơn Tùng đếm đếm."Không được. Mang thai không được uống trà sữa và ăn đồ chiên". Isaac nhăn mặt, rồi đột nhiên nhớ ra hôm nay Sơn Tùng ăn rất nhiều thứ, bản thân dường như quên ngăn cản Sơn Tùng.Isaac nhíu mày cúi đầu. Tại sao hắn lại vô tâm như vậy. Chỉ lo cho cậu vui chơi mà quên mất cậu đang có thai. Cái gì ăn được cái gì ăn không được cũng không biết. Cảm thấy bản thân quá vô tâm. Cho nên Isaac khó chịu nắm tay lại thành nắm đấm. Nổi cả gân lên.Sơn Tùng thấy Isaac nắm chặt tay, lại còn nhíu mày. Liền tưởng rằng Isaac giận mình. Cho nên rất sợ hãi.
Từ lúc mới ở chung thì Sơn Tùng đã có gì đó sợ Isaac. Cho nên luôn luôn lén nhìn xem Isaac có biểu cảm gì. Từ đó đến giờ hắn giận thì đơn giản chỉ im lặng không nói, cùng lắm là phát ra cái lạnh thấu xương. Bây giờ thì không những phát ra băng lãnh khiến người ta sợ hãi, bộ dạng lại tức giận vô cùng.Sơn Tùng quả thật rất sợ hãi.Im lặng một lúc. Khi Isaac quay lại thì thấy bộ dạng co ro của Sơn Tùng. Nhận ra bản thân vừa làm cho cậu sợ. Nên lại chuyển sang bối rối."Bảo bối...""Em... Không ăn nữa. Không muốn ăn nữa. Anh đừng giận..." Sơn Tùng nghe thấy Isaac mềm mỏng trở lại nói chuyện với mình thì liền mở miệng nói. Trong thanh âm chứa đựng run rẩy cùng sợ sệt rõ ràng. "Không phải. Bảo bối... Để anh đi mua cho em. Nhưng mấy thứ đó em không thể ăn. Ăn cái khác được không ?". Isaac xoa cái má ấm áp của cậu.
Tiết trời về đêm rất lạnh. Sơn Tùng cảm thấy bản thân làm phiền Isaac nên lại càng co ro vào đầu giường."Không sao đâu bảo bối. Anh rất nhanh sẽ trở lại. Đừng sợ. Anh xin lỗi vì lúc nãy cho em thấy bộ dạng đó của anh. Làm em sợ rồi". Isaac ngồi xuống giường.Thấy Sơn Tùng mỉm cười trở lại rồi mới an tâm mặc áo ấm dày. Trước khi đi còn tranh thủ giở áo Sơn Tùng lên rồi hôn lên cái bụng của cậu :"Daddy đi mua thức ăn cho Papi và các con. Một lát sẽ trở lại".Sơn Tùng chạm vào nơi Isaac mới hôn lên. Cảm thấy thật hạnh phúc."Dù con là Nghĩa Kiện hay Tuệ Lâm. Papi đều cảm ơn các con đã xuất hiện trong cuộc đời của Papi. Các con cũng thấy rồi đó. Daddy rất tốt với chúng ta. Các con phải bình an khỏe mạnh lớn lên đó biết không ?".Isaac đi một lát liền trở về. Tốc độ cực kì nhanh. Dù nhanh đến đâu cũng không thể ngăn được sương đêm làm ướt vai áo của mình.
Sữa chua, thịt bò nướng, bánh kem và cả dâu tây. Sơn Tùng vừa ăn vừa mỉm cười. Còn Isaac thì ngồi trước máy sưởi cho ấm. Đợi thân nhiệt bản thân lên cao rồi ngồi bên cạnh Sơn Tùng ôm cậu vào lòng."Isaac... Sao anh lại cưng chiều em đến như vậy ?". Sơn Tùng đem một quả dâu đưa đến miệng Isaac.Đợi Isaac vui vẻ há miệng ra cắn phân nửa rồi lại bỏ phân nửa còn lại vào miệng mình. Gương mặt nghênh nghênh như côn đồ chợ lớn, nhưng lại dễ thương quá trời quá đất."Em đáng yêu thật. Thật sự rất đáng yêu. Em đúng kiểu người anh thích luôn ấy. Ngốc, em không được để bản thân mình bị thương đâu đấy biết không ?". Isaac mỉm cười, ôm cậu vào lòng : "Anh vốn dĩ định nuôi một con mèo của riêng mình. Nhưng thôi. Để anh nuôi em cả đời vậy".Sau đó lại đưa thức ăn đến miệng Sơn Tùng :
"Sơn Tùng lại đây ăn này..."Sơn Tùng cười cười nhận sự chăm sóc của hắn.Đời này, gặp được người như Isaac thật tốt.===========Àu hú ~ Tối ấm ~ lại có cmt mới nên mình đăng chap mới này =]]]YuJiang Đơn Bào
Thế là Isaac cũng không cưỡi ngựa nữa, nắm tay kéo cậu lên xe ngựa đi vòng vòng Hồ Xuân Hương, cảm nhận cái trong lành của buổi sáng vùng cao nguyên. Sau đó cả hai đi cáp treo xuyên rừng đến Thiền Viện Trúc Lâm chơi một chút, những nơi nào được chụp ảnh thì giơ máy lên chụp như không có ngày mai. Isaac chụp cho Sơn Tùng thì vô cùng có tâm và mang tính nghệ thuật cao. Đến Sơn Tùng chụp cho Isaac thì lại khiến con người ta hận không thể đánh cho vài phát.Nhẹ nhàng chuẩn bị, sau đó bấm theo chế độ 500 tấm một giây, mang về vô vàng tấm ảnh nghệ thuật : nhìn không rõ, nhìn không thấy và không có cái gì để nhìn.Rồi đến lúc bị Isaac lườm lườm thì lại giở giọng đáng yêu bán manh làm nũng : "Em không giỏi chụp ảnh đâu".Isaac nhìn Sơn Tùng bằng đôi mắt hình viên đạn. Cậu ca sĩ nổi tiếng này cũng hài hước quá đi. Ảnh selfie của cậu làm như tôi còn chưa thấy sao ? Đây là muốn lừa ai mà nói chụp ảnh không đẹp ?
Hài hước nhỉ ? Ngộ nghĩnh nhỉ ? Lạ lùng nhỉ ?Lòng thì nghĩ vậy chứ ngoài miệng lại bảo không sao. Lại còn tranh thủ nhéo cái má bánh bao kia một chút. Cơ hội vô cùng cơ hội.Rời Thiền Viện Trúc Lâm sau đó cả hai đi bộ xuống hồ Tuyền Lâm.Quào... Đi một vòng rồi lại trở về chỗ quay MV. Nhưng mà lúc quay MV thì Sơn Tùng chỉ lo quay chứ không lo ngắm cảnh. Giờ thì ở cùng Isaac cho nên có cơ hội nhìn ngắm cảnh vật nhiều hơn. Đường từ Thiền Viện Trúc Lâm đến hồ Tuyền Lâm cũng không ngắn. Nhưng ngắn hơn có lẽ là chân của Sơn Tùng. Mới lội bộ có một chút đã ngao ngao kêu đất gọi trời. Isaac bất đắc dĩ phải ngồi xuống cõng Sơn Tùng.Mấy đứa có người yêu thường hay show ân ái chọc mù mắt thiên hạ như vậy đó. Huống chi Sơn Tùng có bạn trai vừa giàu có, vừa giỏi giang, vừa đẹp trai còn nổi tiếng, tốt bụng. Cho nên không ngại phô trương leo lên lưng cho Isaac cõng. Một lát thì lại đút cho Isaac một miếng bánh tráng nướng mỡ hành. Hạnh phúc hết chỗ nói.
"Con mèo kia... Em muốn anh quăng em xuống hồ không ? Muốn về đoàn tụ với cá chép không ?". Isaac đôi mắt anh tuấn khẽ híp lại, đè nén âm giọng mà nói."Âu... Em nào có làm gì ?". Sơn Tùng được Isaac an toàn thả xuống đất.Không làm gì ? Thế cái dấu hôn đỏ chót ở cổ Isaac là cái gì ? Vết muỗi cắn chắc ? Hay là ấn kí trước khi đầu thai ?Từ sau hôm bị Isaac tàn phá cơ thể trong bệnh viện thì Sơn Tùng đột nhiên rất thích hickey. Nhưng mà là bản thân hickey Isaac. Còn Isaac mà hickey mình thì lại xù lông lên.Hickey không phải là tạo dấu để chứng minh mình đã [beep] người kia mà là để đánh dấu chủ quyền đó. Hiểu không ?Isaac suy nghĩ. Dạo gần đây lo vui chơi mà không suy nghĩ đến mấy chuyện chăn gối. Có khi nào mèo nhỏ muốn không ? Hay là đang cố tình khiêu khích ? Bởi vì suy nghĩ thần thánh ấy mà Isaac vô cùng hứng khởi chụp ảnh cho Sơn Tùng.
Bởi vì còn khá sớm, chưa đến giờ ăn trưa cho nên Isaac đã đưa Sơn Tùng đến Sunny Farm ngắm hoa.Một nông trại đầy màu sắc hiện ra dưới mắt. Những khu lều gỗ rực rỡ màu sắc, xung quanh được tranh trí bởi những cành đào hồng nhạt, bên cạnh là những chậu cây cảnh xanh mướt. Nơi này dù không rộng lớn nhưng lại cho người ta cảm giác rất ấm áp và dễ thương.Khu nhà gỗ đầy màu sắc, lưới khổng lồ, những gốc phong gốc đào rực rỡ, những chiếc xích đu nhỏ và hàng tá góc đẹp để chụp ảnh. Chẳng khác gì một studio ngoài trời.Hiện tại là tháng 12 cho nên vườn hoa hướng dương đang nở rộ cả một góc trời. Sơn Tùng từng đọc Ám Dục, Nam Dạ Tước cùng Dung Ân ngủ trong lều dưới cánh đồng hoa hướng dương. Muốn bao nhiêu lãng mạn có bấy nhiêu lãng mạn. Nhưng nếu bảo cậu và Isaac làm thì... Thôi đi. Nửa đêm côn trùng chui vào điểm danh chắc cậu khóc tiếng mèo luôn quá.
Isaac và Sơn Tùng uống nước trong quán cà phê bằng kính. Sơn Tùng mang thai nên không uống caffein, tự mình có kinh nghiệm mà gọi sữa ấm. Cách trang trí rất được. Tuy nước uống không quá đa dạng nhưng thực sự rất ngon.Đợi họ uống nước xong là đến giờ ăn trưa. Và thế là Isaac quyết định ở đây nướng thịt ăn luôn. Isaac thì vất vả nướng thịt, còn Sơn Tùng thì leo lên lưới khổng lồ nhìn ngắm cảnh sắc ngoài kia. Mặc kệ Isaac cầm xiên hăm dọa nếu Sơn Tùng không cẩn thận rơi xuống thì Isaac sẽ bỏ Sơn Tùng luôn. Miệng mồm tuy ác độc nhưng vẫn nắm tay Sơn Tùng cho cậu trèo ra ngoài lưới. Còn đem trước cho Sơn Tùng một xiên thịt nướng.Có ôn nhu công thật thích. Nhà mấy người chắc không có đâu ha ╮(╯▽╰)╭Sơn Tùng ngẩn ngơ nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp bên dưới. Cảm thấy Việt Nam thật sự rất đẹp. Không cần đi đâu xa, Đà Lạt là đẹp nhất rồi. Ngắm Đà Lạt ở trên đồi Dã Chiến - một trong những ngọn đồi cao nhất Đà Lạt như thế này. Đà Lạt như một khu vườn xanh mát ẩn mình dưới cái nắng chố chang của đất trời. Nhìn đến đâu cũng là vườn ươm cây cảnh. Thật sự là sướng cả mắt.
"Bảo bối. Đang nghĩ gì đấy ?". Isaac đem dĩa thịt nướng đã cắt nhỏ gọn gàng đến, khó khăn leo lên lưới ngồi bên cạnh Sơn Tùng.Aida... Người già đầu ba không chơi được ba cái trò của thế hệ ngày nay đâu."Đứa bé trong bụng... Anh nghĩ đặt tên là gì ?". Sơn Tùng ngốc ngốc bỏ thịt nướng vào miệng. Khẩu vị vô cùng tốt, ăn đến híp cả mắt."Em muốn đặt tên là gì ?". Isaac theo sự ôn nhu cưng chiều hằng ngày mà hỏi. Sao đó thì hối hận đến nuốt cả lưỡi.Đem tên con cho Sơn Tùng đặt không phải là giao trứng cho ác hay sao ?"Em không biết. Không nghĩ ra cái gì hay cả". Sơn Tùng nói. IQ hai chữ số vốn dĩ nên để IQ như Isaac đặt tên. Con sinh ra chắc chắn lại là thần đồng như Alata.Và thần đồng nào đó đang được Hàn Dương dạy Toán cho mà hắt xì hai ba cái. Trà sữa trân châu cũng có khả năng làm cho người ta cảm lạnh hay sao ? Vừa uống một ngụm trà sữa mà đã hắt xì. Lượng trà sữa còn trong miệng theo cơn hắt xì làm ướt tập của Hàn Dương. Đôi mắt xanh thẫm của nhóc con lai kia hiện ra sát khí. Nếu đây không phải là Alata thì Hàn Dương đã cho kẻ đó thấy cái lạnh của mùa đông rồi.
Isaac đút thức ăn cho Sơn Tùng rồi nghĩ nghĩ."Con trai sẽ là Phạm Nghĩa Kiện. Ở nhà cứ gọi là Daniel đi. Con gái thì là Phạm Diệp Tuệ Lâm. Ở nhà cứ gọi là Juliana được rồi". Isaac nói.Sơn Tùng sau khi nghe Isaac đặt tên con xong thì lại tôn sùng người này thêm một bậc.Phạm Uyên Phong - AlataPhạm Nghĩa Kiện - DanielPhạm Diệp Tuệ Lâm - JulianaVừa nghe qua đã thấy vô cùng khí phách.Isaac thấy Sơn Tùng nể phục nhìn mình thì liền buồn cười muốn chết. Mèo nhỏ này thật sự rất dễ hài lòng. Khi hài lòng thì mắt lại vui vẻ cười híp lại. Muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu.Giữ cái showbiz đầy rẫy cám dỗ xấu xa này, vẫn có một sự đơn thuần trong sạch như vậy. Thật sự khiến người ta không thể nào mà ngừng chú ý đến cậu.Đi chơi như thế này, Isaac rất sợ Sơn Tùng bị mệt. Dì gì cũng đang mang thai mấy tháng đầu. Cho nên Isaac đôi lúc cũng ngại sợ Sơn Tùng sẽ xảy ra chuyện không hay. Nhưng nhìn Sơn Tùng háo hức với mọi thứ như vậy, vui vẻ ngắm cảnh, háo hức ăn ngon. Isaac tự nhủ chỉ cần chăm sóc trông chừng cẩn thận một chút là ok rồi.
Sau khi ăn trưa thì Isaac chở Sơn Tùng trên con motorcycle đến Làng Cù Lần, nằm dưới chân núi Lang Biang. Những ngôi nhà nhỏ xinh đẹp bên sườn đồi, những chiếc cầu treo băng suối, những cây hoa tím ngắt hay bên đường đi, những con cù lần núp dưới tán cây.Sơn Tùng ghé lại mua một phần gà nướng bọc trong lá chuối. Đi lòng vòng quanh làng một chút. Kiến trúc Tây Nguyên vừa mang hơi hướng hoang dã, vừa xen lẫn cái hiện đại toát lên. Không khí thì trong lành đến độ khiến buồng phổi mát mẻ như ngậm lá bạc hà.Isaac sợ Sơn Tùng đi mệt nên được một lúc lại cõng Sơn Tùng. Một lúc lại sợ cậu lạnh mà nắm tay cậu nhét vào túi áo khoác của mình. Thấy thức ăn ngon thì mua cho cậu.Mang thai, còn ăn nhiều thế này, Sơn Tùng quả thực là mập lên mấy kí. Nhưng Isaac lại không hề than mệt. Nếu nói như trong ngôn tình đam mỹ ấy là 'Mặc dù cõng nặng thật. Nhưng cả thế giới đang ở lưng. Cho nên không sao hết, hạnh phúc muốn chết'. Isaac không HOLD nổi mấy câu buồn nôn sến lụa ấy cho nên chỉ nói hai ba câu :
"Không nặng lắm. Không có cơ hội tập gym nên cõng em coi như luyện tập đi".Sơn Tùng bĩu môi. Luồn bàn tay nhỏ của mình sờ sờ tám múi rắn chắc của Isaac. Mặc cho cơ thể người kia đang cứng ngắc lại, dùng đôi mắt âm trầm nhìn mình.Quả thật cơ thể Isaac rất hoàn hảo. Vai rộng eo thon, còn cao ráo điển trai. Sau lớp quần áo đắt tiền lại là cả tám khối cơ bụng cùng khuôn ngực vững chãi. Khiến cho người ta lại không kìm lòng nhìn hai ba cái.Isaac thuê xe jeep lên đỉnh Lang Biang. Ở trên đó ngắm mây ngắm núi một chút rồi trở lại làng Cù Lần, sau đó di chuyển đến Tuyệt Tình Cốc.Tuyệt Tình Cốc Đà Lạt thực chất là một mỏ đá bị bỏ hoang, sau thời gian không khai thác, mưa và các mạch nước ngầm đã tạo nên một hồ nước có màu xanh ngọc bích lạ mắt.Chỉ là nơi này thật sự đẹp đến độ khiến người ta cảm thấy an bình. Lại giống như cảnh quay của một bộ phim cổ trang nào đó.
Lúc họ trở lại trung tâm thành phố Đà Lạt thì mặt trời đã lặn rồi. Sơn Tùng sau một ngày chơi bời chụp ảnh mệt mỏi thì nằm vật ra giường. Nhiệt độ trong phòng hơi lạnh cho nên Isaac mở máy sưởi. Hôm nay sợ Sơn Tùng đi nhiều đau chân cho nên Isaac không nói không rằng đem nước ấm đến, sau đó kéo chân Sơn Tùng xoa bóp.Sơn Tùng còn tưởng Isaac chơi nhây kéo chân mình còn định đạp vào nòi giống của Isaac vài cái. Rốt cuộc là bị người ta nắm chân, chân chạm nhẹ đến đũng quần Isaac.Được rồi. Đây là tai nạn thôi. Nhưng đối với Isaac là cố tình câu dẫn. Hickey ở đường xuống hồ Tuyền Lâm. Sờ múi ở làng Cù Lần. Bây giờ còn chơi như vậy. Sơn Tùng có phải là ngại hôm nay chưa đủ mệt hay là chơi ngu tự đào lỗ chôn mình hay không ?Isaac cười như không cười nhìn Sơn Tùng. Cầm cổ chân thanh mảnh kia. Sơn Tùng bị giữ chặt chân chỉ có thể hiện ra tư thế đại bàng tung cánh trên giường. Ngây ngốc nhìn Isaac.
Mắt mèo đối với mắt sư tử. Chơi đối mắt chán rồi Isaac đặt chân Sơn Tùng vào chậu nước ấm. Xoa xoa nhè nhẹ. Ôn nhu cưng chiều hết sức.Sơn Tùng thì phê như phê cần. Biểu cảm trên mặt vô cùng mê người và sống động. Isaac thì khẳng định Sơn Tùng đang còn dồi dào sức khỏe nên không ngại chọc sư tử. Nhưng mà nghe Sơn Tùng muốn đi chơi chợ Âm Phủ nên Isaac gật đầu tự ngẫm.Đi chơi về rồi ăn cũng không muộn.Đời này Sơn Tùng may mắn nhất chắc là gặp được Isaac rồi. Isaac đường đường là trưởng nhóm của 365, địa vị trong giới giải trí được bao nhiêu là kính nể tôn sùng. Bây giờ lại quỳ một chân xuống nền đất đi rửa chân rồi xoa bóp cho người khác.Nhưng mà Isaac lại rất vui vẻ. Bởi vì đây là người hắn yêu cơ mà. Được chăm sóc cho người yêu như thế này thật sự rất hạnh phúc đó biết không ?
Thanh niên trai tráng mơn mởn xuân xanh Isaac và Sơn Tùng nón áo đầy đủ rồi xuống đường dạo chợ ăn vặt.Ăn vặt lót bụng đêm khuya cùng người yêu gì đó. Nghe qua lãng mạn muốn gần chết biết không ?Thật sự Isaac hơi lo rằng cả hai sẽ bị phát hiện ra. Thật ra hắn không lo, vì mấy năm nay dân mạng cứ chê hắn flop. Lo là lo cho cậu. Đang nổi tiếng như thế này, ca sĩ quốc dân, đối tượng bị chửi hùa anti quốc dân cho nên rất dễ bị nhận ra.Thế nên Sơn Tùng bị bịt kín như bánh bao hấp. Mũ len, kính gọng vàng. Khăn choàng to bản che cả cái mũi. Sau đó chắc chắn rằng cậu không bị lạnh mới nắm tay cậu ra khỏi khách sạn xuống chợ đêm ăn đêm.Khẩu vị của Sơn Tùng đặc biệt lần mang thai này vô cùng tốt. Cái gì cũng thích ăn. Chỉ có mỗi khi buổi sáng lại muốn nôn ọe, lúc đó thật sự Sơn Tùng đáng thương vô cùng. Isaac ở bên cạnh thì lo lắng. Chỉ có thể trấn an 'Anh ở đây'.
Sự ấm áp này, quan tâm chăm sóc này làm cho hai mắt của Sơn Tùng cay cay. Chịu nhiều khó khăn như vậy. Bây giờ có một người tình nguyện ở bên cạnh cho cậu dựa vào mỗi khi mệt mỏi như thế này. Thật sự ông trời còn thương cậu. Món quà này thật sự rất lớn lao đó. Sơn Tùng cảm thấy bản thân mình thật hạnh phúc...Trong khi Sơn Tùng hạnh phúc bao nhiêu thì Isaac lại cảm thấy tủi hổ bấy nhiêu. Nhìn cậu nôn ọe khó chịu như thế này. Mỗi lần nghe mùi cá thì lại nhăn mặt nhíu mày. Lần mang thai đầu tiên chỉ có một mình, khẳng định là rất cực khổ rồi đúng không ?Sơn Tùng vì mình mang thai mấy đứa trẻ đáng yêu như thế này, chịu khổ nhiều thế này. Tình yêu đột nhiên tăng thêm vài bậc. Vốn dĩ không còn xem cậu là người yêu, mà đã xem cậu là vợ của mình, người mình nắm tay đi cả đời. Không thể nào buông ra.
Đồ ăn trong chợ Âm Phủ quả thực rất đa dạng phong phú. Đồ ăn vặt lại vô cùng nhiều. Sơn Tùng nhìn đồ ăn mà chảy nước miếng. Isaac mua cho cậu mỗi thứ một ít vì sợ cậu ăn nhiều đầy bụng. Đồ ăn thì quá nhiều nhưng dạ dày Sơn Tùng thì chỉ đủ chứa một lượng nhất định. Cho nên mỗi thứ mua một tí. Sơn Tùng chìm trong đồ ăn mà híp mắt người như mèo nhỏ. Thõa mãn thở ra hơi khói trong không khí.Tối đó Isaac đem Sơn Tùng ở trong bồn nước nóng làm đến xém ngất đi.Sơn Tùng đang ngâm mình trong nước tắm thì thấy Isaac bộ dạng trần như nhộng để lộ cơ thể săn chắc tinh tế như các vị thần La Mã, tiến đến bồn tắm. Bồn tắm massage bị Isaac nằm xuống chiếm phần lớn diện tích. Phòng khách sạn này là thuộc phòng cao cấp. Cho nên bồn tắm cũng lớn theo."Em đang tắm mà..." Sơn Tùng chu môi làm nũng. Bồn tắm không chật nhưng mà Isaac cứ nhìn chăm chăm Sơn Tùng cũng rất khó chịu đó biết không.
"Anh nhớ trong 'Lạc Trôi' có cảnh em ngồi trong bồn tắm, bên cạnh còn có rất nhiều nữ nhân giúp em rải cánh hoa đúng không ?". Isaac niết môi dưới nhìn Sơn Tùng. Cơ thể hoàn mỹ dưới làn hơi nước trắng mờ ảo vô cùng quyến rũ."Ah... Có... Nhưng mà lúc đó em có mặc quần đùi mà (⊙﹏⊙). Huống chi vừa lên khỏi bồn thì bị An trùm khăn lông lớn vào người rồi". Lại nói An Moe Thụ tốc độ bảo vệ cơ thể ngọc ngà của Sơn Tùng còn nhanh hơn tốc độ hút trà sữa của Alata."Ngốc... Lại đây..." Isaac nhìn đến xương quai xanh sắc sảo của Sơn Tùng, lại nhìn hai quả hồng anh dưới làn nước. Mắt đã dụ tình lại còn thẫm thêm một màu.Sơn Tùng ngoan ngoãn đi lại. Còn đề phòng quay lưng lại dựa vào người Isaac.Isaac nhìn đến hình xăm phượng hoàng và những đóa hoa bỉ ngạn xinh đẹp kia của Sơn Tùng. Cánh môi không tự chủ hôn xuống những đường viền xinh đẹp đó. Cảm nhận những vết sẹo còn sót lại trên lưng Sơn Tùng.
"Hình xăm này... Có ai thấy chưa bảo bối ?". Isaac luồn tay qua ép Sơn Tùng lại sát cơ thể mình. Da thịt ma sát với nhau, nhiệt độ ấm áp của đối phương bản thân đều có thể cảm nhận được."Dạ có... Chị Mây, An và một vài staff khi thay quần áo giúp em"."Mấy staff đó, biểu hiện như thế nào ?". Isaac không ngừng hôn lên những đường xăm ấy, còn để lại ấn ký đỏ hồng trên những mảnh da trắng ngần. Sơn Tùng bị những nụ hôn nóng bỏng làm cho ngượng ngùng đỏ mặt :"Hình như... Họ ngạc nhiên lắm... Nhưng mà họ không nói gì. Cũng không dám nhìn..."Đương nhiên. Hầu hết staff của Sơn Tùng đều là người của Isaac. Càng biết quan hệ của hai người bọn họ. Miếng cơm, giọt trà sữa hằng ngày còn khó kiếm lắm. Không muốn bị đuổi đâu a..."Hình xăm này... Thật sự rất đẹp. Lúc đó nếu em tỉnh. Chắc chắn sẽ rất đau. Anh xin lỗi vì đã tự ý đem hình xăm này đến cho em". Isaac chạm đến những bông hoa bỉ ngạn đỏ như máu tươi, kiều diễm đến độ không thể nói nên lời.
"Không sao. Chỉ cần bất cứ thứ gì anh đem đến cho em em đều rất thích". Vì người yêu mà lấy lòng nịnh nọt. Isaac nghe xong thì hài lòng mỉm cười."Bảo bối ngoan quá... Mèo nhỏ... Anh muốn..."Isaac ám muội đem vành tai nhỏ nhắn cùng đống khuyên tai nghệ thuật của Sơn Tùng liếm lám. Bên tai nghe tiếng nước va vào nhau 'tách tách'. Còn gì cám dỗ hơn kia chứ.Sơn Tùng ngượng ngùng gật đầu. Thấy được sự cho phép của Sơn Tùng. Isaac liền mạnh mẽ lấy ngón tay thuôn dài tinh tế của mình đâm vào mật huyệt ấm nóng kia.Bởi vì có nước tạo ma sát nên công việc khuếch trương vô cùng dễ dàng. Lớp thịt nhẵn mịn mềm mại như trăm cái miệng nhỏ hút lấy ngón tay của Isaac. Hắn tự nhủ rằng. Ba mẹ ơi phải thật nhẹ nhàng ôn nhu. Vợ con đang mang thai. Không thể ngu ba năm dại một giờ như vậy được...
À là khôn ba năm dại một giờ...Thế nhưng toàn bộ lí trí đều theo tiếng ngân ma mị của con Sơn Tùng như cơn mưa ngang qua mà bay mất.Hai mắt Isaac thẫm lại, nâng cự vật đã sớm trướng đến dọa người, nhắm thẳng mật huyệt mê người kia mà đâm vào. Nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ."Ah...." Cơ thể bị vật quen thuộc xâm nhập. Rất nhanh Sơn Tùng thích nghi được với sự xuất hiện của vật đó. Thấy Sơn Tùng dường như là không đau đớn, Isaac mới vững tâm luân chuyển.Một bên mạnh mẽ đâm vào từng ngỏ ngách của nơi chật hẹp đó. Một bên lại đem hai tay xoa nắn quả hồng anh nhỏ nhắn trước mặt. Sơn Tùng bị cơn kɦoáı ƈảʍ trước sau tấn công mà thít chặt lại nơi đó."Bảo bối... Thả lỏng một chút... Ép chặt đến vậy... Là khao khát đến mức nào hả ?". Miệng vẫn không ngừng tha người. Càng ngày càng ra vẻ của mấy ông chồng nhiều chuyện. Sớm tối đều khiến người ta tức điên. Càng tức lại càng yêu.
"Không... Không có..." Sơn Tùng đỏ mặt nghe câu đó liền nói."Không ? Cái gì không ? Chẳng lẽ là không muốn làm ?". Isaac gian xảo nói, cánh môi anh tuấn nhếch lên rất đáng khinh, nhịn nhục du͙ƈ vọиɠ đang trướng căng cấp bách phải giải quyết, Isaac nhanh chóng rút ra. "Nếu em không muốn nữa thì thôi vậy".Và theo kịch bản của đam mỹ. Mỗi khi mấy tiểu công nói câu này, thì chắc chắn mấy tiểu thụ sẽ điên cuồng cầu xin 'Thao em đi các thứ'...Mô phật...Và quả nhiên. Vì để xứng đáng là một tiểu thụ ngoan ngoãn. Sơn Tùng mở to đôi mắt của mình. Cảm nhận nơi trống trải phía dưới. Du͙ƈ vọиɠ vừa ngẩng cao đầu lại bị Isaac dập tắt. Cho nên không có tiền đồ mà nói :"Không... Không phải có ý đó...""Vậy ý em sao ?". Isaac chếch chi nhướn mày. Bộ dạng đẹp trai đến không thể diễn tả được. Vừa chếch chi ma mị quyến rũ vừa ôn nhu cưng chiều.
"Tiếp tục..." Sơn Tùng đỏ mặt."Tiếp tục cái gì..." Isaac nhíu mày càng sâu. Diễn vai phúc hắc phải diễn cho trót. Đấy là lương tâm nghề nghiệp diễn xuất. Mặc dù hắn là ca sĩ.Sơn Tùng quá quen thuộc cái kịch bản đam mỹ tình thú này rồi. Dân chuyên đọc ba cái này rõ ràng là nắm trong lòng bàn tay.Bản tính sợ chồng lại thích nịnh nọt làm nũng cho chồng vui. Cho nên Sơn Tùng không ngại mặt đỏ như quả xuân đào mà tiến lại gần Isaac. Chủ động đem vật kia cắm vào tiểu huyệt của mình. Còn tự mình ngồi xuống.Người ngay thẳng không nói vòng vo.Muốn cɦịƈɦ thì tự động dâng hiến. Đó mới gọi là đẳng cấp !Isaac bị Sơn Tùng chủ động hào hứng như vậy thì liền hài lòng mỉm cười. Đồng thời hơi thở lại vô cùng gấp gáp nặng nề. Bởi vì nơi tư mật kia không ngừng mút lấy tính khí, thít chặt đến độ Isaac xém bắn. Nhưng lòng tự trọng của một main chính đam mỹ không cho phép Isaac làm điều đó.
Thế là khi Sơn Tùng cạn kiệt sức lực sau hai lần phóng thích, cả người mềm nhũn dựa vào người Isaac thì Isaac mới mạnh mẽ phóng thích ra bên trong cậu.Sau một trận mây mưa, Sơn Tùng bị làm cho sắp ngất mà mềm oặt như cọng bún tựa hẳn vào người Isaac. Isaac đem cậu tẩy rửa rồi đắp chăn cho Sơn Tùng.Lúc nãy quả thật có hơi sợ. Lỡ Sơn Tùng phản dame bỏ đi luôn thì lúc đó có mà kêu cha gọi mẹ, rồi cùng nhà tắm tương thân tương ái.Có người yêu ngọt nước (→_→) đáng yêu hiểu chuyện bên cạnh mà còn phải vào nhà tắm xử lí. Đáng thương lắm luôn á.Cũng may Sơn Tùng làm rất tốt. Rất đáng biểu dương."Isaac..." Sơn Tùng nắm tay Isaac. Bàn tay nhỏ nhỏ trắng trắng đáng yêu áp vào bàn tay thuôn dài tinh tế. Vừa khích."Sao, bảo bối. Thấy khó chịu à ?". Isaac xoa xoa đầu cậu, massage chiếc cổ thanh mảnh, rồi quay ra nựng nựng hai cái má bánh bao.
"Em đói..." Sơn Tùng sau một ngày ăn cả Đà Lạt thì lại tự thân vận động hầu hạ người yêu. Cho nên lại đói rồi.Isaac nhìn cái môi bĩu ra cả thước của Sơn Tùng mà bật cười.Đem cái môi này đứng ngoài hiên là hứng được hết nước mưa luôn này."Em muốn ăn gì ?""Bắp xào, trà sữa, cá viên chiên, dâu tây..." Sơn Tùng đếm đếm."Không được. Mang thai không được uống trà sữa và ăn đồ chiên". Isaac nhăn mặt, rồi đột nhiên nhớ ra hôm nay Sơn Tùng ăn rất nhiều thứ, bản thân dường như quên ngăn cản Sơn Tùng.Isaac nhíu mày cúi đầu. Tại sao hắn lại vô tâm như vậy. Chỉ lo cho cậu vui chơi mà quên mất cậu đang có thai. Cái gì ăn được cái gì ăn không được cũng không biết. Cảm thấy bản thân quá vô tâm. Cho nên Isaac khó chịu nắm tay lại thành nắm đấm. Nổi cả gân lên.Sơn Tùng thấy Isaac nắm chặt tay, lại còn nhíu mày. Liền tưởng rằng Isaac giận mình. Cho nên rất sợ hãi.
Từ lúc mới ở chung thì Sơn Tùng đã có gì đó sợ Isaac. Cho nên luôn luôn lén nhìn xem Isaac có biểu cảm gì. Từ đó đến giờ hắn giận thì đơn giản chỉ im lặng không nói, cùng lắm là phát ra cái lạnh thấu xương. Bây giờ thì không những phát ra băng lãnh khiến người ta sợ hãi, bộ dạng lại tức giận vô cùng.Sơn Tùng quả thật rất sợ hãi.Im lặng một lúc. Khi Isaac quay lại thì thấy bộ dạng co ro của Sơn Tùng. Nhận ra bản thân vừa làm cho cậu sợ. Nên lại chuyển sang bối rối."Bảo bối...""Em... Không ăn nữa. Không muốn ăn nữa. Anh đừng giận..." Sơn Tùng nghe thấy Isaac mềm mỏng trở lại nói chuyện với mình thì liền mở miệng nói. Trong thanh âm chứa đựng run rẩy cùng sợ sệt rõ ràng. "Không phải. Bảo bối... Để anh đi mua cho em. Nhưng mấy thứ đó em không thể ăn. Ăn cái khác được không ?". Isaac xoa cái má ấm áp của cậu.
Tiết trời về đêm rất lạnh. Sơn Tùng cảm thấy bản thân làm phiền Isaac nên lại càng co ro vào đầu giường."Không sao đâu bảo bối. Anh rất nhanh sẽ trở lại. Đừng sợ. Anh xin lỗi vì lúc nãy cho em thấy bộ dạng đó của anh. Làm em sợ rồi". Isaac ngồi xuống giường.Thấy Sơn Tùng mỉm cười trở lại rồi mới an tâm mặc áo ấm dày. Trước khi đi còn tranh thủ giở áo Sơn Tùng lên rồi hôn lên cái bụng của cậu :"Daddy đi mua thức ăn cho Papi và các con. Một lát sẽ trở lại".Sơn Tùng chạm vào nơi Isaac mới hôn lên. Cảm thấy thật hạnh phúc."Dù con là Nghĩa Kiện hay Tuệ Lâm. Papi đều cảm ơn các con đã xuất hiện trong cuộc đời của Papi. Các con cũng thấy rồi đó. Daddy rất tốt với chúng ta. Các con phải bình an khỏe mạnh lớn lên đó biết không ?".Isaac đi một lát liền trở về. Tốc độ cực kì nhanh. Dù nhanh đến đâu cũng không thể ngăn được sương đêm làm ướt vai áo của mình.
Sữa chua, thịt bò nướng, bánh kem và cả dâu tây. Sơn Tùng vừa ăn vừa mỉm cười. Còn Isaac thì ngồi trước máy sưởi cho ấm. Đợi thân nhiệt bản thân lên cao rồi ngồi bên cạnh Sơn Tùng ôm cậu vào lòng."Isaac... Sao anh lại cưng chiều em đến như vậy ?". Sơn Tùng đem một quả dâu đưa đến miệng Isaac.Đợi Isaac vui vẻ há miệng ra cắn phân nửa rồi lại bỏ phân nửa còn lại vào miệng mình. Gương mặt nghênh nghênh như côn đồ chợ lớn, nhưng lại dễ thương quá trời quá đất."Em đáng yêu thật. Thật sự rất đáng yêu. Em đúng kiểu người anh thích luôn ấy. Ngốc, em không được để bản thân mình bị thương đâu đấy biết không ?". Isaac mỉm cười, ôm cậu vào lòng : "Anh vốn dĩ định nuôi một con mèo của riêng mình. Nhưng thôi. Để anh nuôi em cả đời vậy".Sau đó lại đưa thức ăn đến miệng Sơn Tùng :
"Sơn Tùng lại đây ăn này..."Sơn Tùng cười cười nhận sự chăm sóc của hắn.Đời này, gặp được người như Isaac thật tốt.===========Àu hú ~ Tối ấm ~ lại có cmt mới nên mình đăng chap mới này =]]]YuJiang Đơn Bào
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz