Drop Freenbecky Vo Tuyet Voi Nhat
Becky Armstrong và Kaeya Alberich cũng không định tìm kiếm cùng với đám người Dã Lang, hai người đi về phía bụi cỏ gai bên cạnh để tìm kiếm."Cậu nói xem, nhìn đám cỏ ở nơi này mọc cao như vậy, có khả năng rơi ở đây sao?"Kaeya Alberich nhìn thoáng qua bụi cỏ rậm rạp ở bốn phía, nhíu mày, dạng này nhìn qua thì không thấy gì cả, chỉ có thể nhìn thấy từng mảng cỏ dại vàng vàng, cao đến gần đùi."Dựa theo tuyến đường mà nói, nếu như chị ấy rơi xuống cùng với xe, thì có khả năng lớn nhất là rơi xuống chỗ này!"Becky Armstrong ngước mắt nhìn thoáng qua vách đá cao trên đỉnh đầu, lại liếc mắt nhìn về phía xác xủa chiếc xe đã hỏng kia, nhíu mày nói."Vậy nhỡ đâu không rơi ở đây, vậy thì phải làm sao?"Nơi này quá lớn, cho dù muốn tìm người cũng không dễ dàng, huống chi là rơi từ chỗ cao như vậy xuống, thì cũng có khả năng khi rơi xuống cũng thịt nát xương tan mà thôi.Đương nhiên, sự nghi ngờ này, Kaeya Alberich cũng không nói với Becky Armstrong, chỉ là ánh mắt lo lắng vẫn luôn đặt lên trên người của Becky Armstrong. Đến cả cô ta cũng hơi lo lắng, nếu như xảy ra chuyện lớn gì, thì Becky Armstrong sẽ như thế nào, khi nghĩ đến trong lòng cô ta không khỏi cảm thấy đau đớn, thế nhưng cô ta biết vị trí của mình, vĩnh viễn cũng chỉ có thể đứng ở thân phận một người bạn thân để bảo vệ nàng mà thôi!"Sẽ không đâu, chắc chắn là chị ấy còn sống, nếu như không thể tìm thấy chị ấy ở nơi này, thì có hai trường hợp, một là chị ấy còn sống, đã tự tìm đường đi ra, hai là có khả năng đã bị thứ gì đó mang đi, nhưng chắc chắn là không có việc gì cả!"Không biết vì sao, Becky Armstrong luôn cảm thấy rằng Freen Sarocha sẽ không cứ rời đi như vậy.Tình cảm của chị đối với nàng sâu đậm như thế nào, nàng biết rõ, vì vậy Sarocha sẽ không để lại nàng một mình.Cũng có thể là giờ phút này, Becky Armstrong chỉ có thể dùng loại suy nghĩ đó, không ngừng tự thôi miên chính mình.Trong khi hai người đang chăm chú tìm kiếm ở bên này, thì bên kia Dã Lang, Cô Ưng và các người khác cũng đang tìm kiếm Freen Sarocha từng tấc đất, chỉ là phạm vi xung quanh quá lớn, muốn tìm một người cũng không dễ gì, huống chi bốn phía đều là bụi cỏ và bụi gai rậm rạp, không có tầm nhìn khoáng đạt.Thậm chí ở đấy từng có vụ nổ, cho nên bọn họ cũng không thể tưởng tượng được cảnh thịt nát xương tan thì như thế nào."Dã Lang, người phụ nữ kia đã đi lâu như vậy, chị nói xem liệu có xảy ra chuyện gì không?"Mặc dù Cô Ưng cũng không có cảm tình tốt đẹp gì với Becky Armstrong cả, cảm thấy người phụ nữ đó không xứng đôi với lão đại có sự tồn tại như thần của cô ta, nhưng tốt xấu gì cô ấy cũng là bà chủ, nếu như bọn họ không bảo vệ tốt bà chủ, thì khó đảm bảo được một số chuyện.Nghe được lời của Cô Ưng, Dã Lang hơi ngạc nhiên, dù sao trong những người này, Cô Ưng cũng là người không hài lòng với bà chủ nhất."Sao vậy, cô lo lắng cho cô ấy à?"Mặt của Cô Ưng đỏ lên, trừng mắt liếc Dã Lang, tức giận quay đầu đi chỗ khác mang theo mấy phần kiêu ngạo nói: "Nói cái gì vậy, tốt xấu gì thì người phụ nữ đó cũng là bà chủ, tôi chỉ là không nghĩ đến thời điểm số 1 không có việc gì, thì khó có thể bàn giao lại với số một về cô ấy!"Dã Lang cũng biết trong lòng Cô Ưng suy nghĩ như thế nào, nói thế nào thì người phụ nữ đó cũng là bà chủ, là vợ của chủ nhân bọn họ, cô ta nhíu mày, nhìn qua bốn phía, cũng không thấy được Becky Armstrong và Kaeya Alberich, nói:"Nếu không thì để tôi phái hai người đi bảo vệ bọn họ, hay là để cô đi?""Tôi không đi, nhìn thấy tên kia tôi liền khó chịu." "Phụt! Ha ha!" Dã Lang bật cười một tiếng, nhìn bốn phía, mắt thấy mặt trời trên đỉnh đầu ngày càng lớn, đành phải nói:"Thôi, vẫn là để tôi đi, tôi mang mấy người qua đó bảo vệ bà chủ, đợi lát nữa sẽ đến, cô đi trước tìm kiếm đi." Đột nhiên có một người của Thiên Ảnh Vệ hình như đã phát hiện ra cái gì, vội vàng chạy đến."Cô Ưng, hình như bên kia xảy ra chuyện."Vừa nghe thấy xảy ra chuyện, Cô Ưng lập tức nhíu mày lại đi theo người của Thiên Ảnh Vệ kia.Nhẹ nhàng vén bụi cỏ ra, Cô Ưng đã nhìn thấy có vài bóng người đang lắc lư ở xa, xem ra không giống như người của nước Z, đang trò chuyện, chỉ tay với một vài người nước ngoài, giống như đang tranh luận cái gì đó, trên lưng còn có súng.Cô Ưng im lặng nhìn đám người kia một lúc lâu, đợi đến khi có vẻ như bọn họ định rời đi, Cô Ưng mới thấp giọng nói với người của Thiên Ảnh Vệ bên cạnh: "Cô đi nói với Dã Lang dẫn người đến đây, tôi đi trước, theo sau bọn họ, tôi sẽ để lại kí hiệu ở ven đường."Người của Thiên Ảnh Vệ kia nghe được thì hơi chần chờ: "Không được, để tôi đi đi, một mình cô đi quá nguy hiểm.""Bảo cậu thì cứ đi đi, dài dòng cái gì, đi báo cáo đi, tôi nhìn những người này cũng không đơn giản, có khả năng là những người buôn ma túy."Cô Ưng trầm giọng nói, sau đó đưa tay đẩy bụi cỏ đi ra, thận trọng đi theo hướng những người kia.Người ảnh vệ kia nhìn thoáng qua bóng lưng của Cô Ưng, cảm thấy một mình Cô Ưng đi thì quá nguy hiểm rồi, nhỡ đâu những người kia có thêm đồng bọn ở đây, thì chẳng phải là càng thêm nguy hiểm hay sao, lúc này cô ta vội vàng đi tìm Dã Lang.Dã Lang và hai người nữa của Thiên Ảnh Vệ cũng vừa mới tìm được Becky Armstrong và Kaeya Alberich, dự định để hai người lại bảo vệ bọn họ, nhưng lại bị Becky Armstrong lạnh lùng từ chối."Bà chủ, cô để hai người này đi theo bảo vệ cô đi, nhỡ đâu cô xảy ra chuyện gì, thì tôi không thể nào bàn giao với cô chủ được đâu!" "Không cần, tôi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, cô để cho bọn họ nhanh chóng đi tìm kiếm Freen Sarocha đi, nếu như trời tối vẫn không thể tìm thấy, vậy thì quá phiền toái rồi, khe núi ở ban đêm như thế này không thể so được với ban ngày, không chừng sẽ phát sinh vài chuyện gì đó!"Becky Armstrong ngẩng đầu lên nhìn bầu trời một chút, mặc dù bây giờ mặt trời đang ở chính giữa, nhưng nơi này dù sao cũng là dưới khe núi, thời gian tối sẽ sớm hơn so với chỗ khác, khoảng bốn, năm giờ nơi này sẽ dần trở nên tối tăm.Thời gian bình thường tốt nhất để tìm kiếm một người là sau hai mươi bốn giờ, cho đến bây giờ đã trôi qua một nửa, nếu như ba, bốn giờ nữa không thể tìm thấy bóng dáng của Freen Sarocha, vậy thì Freen Sarocha sẽ gặp nguy hiểm.Nghe được lời này của Becky Armstrong, Dã Lang cũng trầm tư, đối mặt với gương mặt bình tĩnh và lạnh lùng của bà chủ, cùng không khỏi có vài phần nghi ngờ.Xem ra khả năng chiến đấu của bà chủ cũng không tầm thường. Sự phân tích tỉ mỉ và quả quyết này cũng không chênh lệch nhiều với cô chủ."Yên tâm đi, cô ấy đã có tôi bảo vệ rồi, có tôi ở đây sẽ không để cô ấy bị thương đâu."Mặc dù trên thực tế xem thường nhóm đàn em của người phụ nữ đó, nhưng cô ta vẫn nói như vậy.Nếu có thể nhanh chóng tìm được người phụ nữ đó, thì Becky cũng có thể yên tâm một chút, cau mày nhiều thì sẽ nhanh biến thành bà già mất.Dã Lang nhìn thoáng qua Kaeya Alberich, ban đầu cô ta cảm thấy người phụ nữ này chính là một tên cậu ấm cô chiêu bước ra từ một gia đình giàu có, nhưng mà ở giờ phút này nghe được lời nói nói nghiêm túc như vậy của Kaeya Alberich, còn có khí thế toả ra từ trên người cô ta, cũng gật đầu."Vâng, thưa bà chủ."Dã Lang suy nghĩ một chút, cảm thấy lời nói của bà chủ cũng rất có lý, nếu như trước khi trời tối không thể tìm thấy Freen Sarocha, như vậy thì sẽ có một vài khả năng là cô đã gặp nguy hiểm, cho dù hiện tại còn sống thì cũng có khả năng bởi vì bị thương mà vết thương đã bị nhiễm trùng gì đó."Đi thôi, chúng ta đi đến đó tìm."Dã Lang mang theo vài người đi về phía hướng khác để tìm, vừa mới đi ra ngoài không bao lâu, đã thấy một người của Thiên Ảnh Vệ vội vã chạy đến."Dã Lang, không ổn rồi."Vừa nghe đến từ không ổn, sắc mặt của Dã Lang đã chấn động, vội hỏi người của Thiên Ảnh Vệ kia:"Làm sao rồi? Có phải là đã tìm được lão đại rồi không?"Người của Thiên Ảnh Vệ kia lắc đầu, sau đỏ thở mạnh một hơi, nói trong sự lo lắng chờ đợi của Dã Lang."Vừa rồi tôi phát hiện ra có vài người khá kì lạ mang súng nên đã nhan chóng báo cáo cho Cô Ưng, sau khi đám người đó muốn rời đi, Cô Ưng đã đi theo, để tôi đến báo cho cô, để cô dẫn đội đi qua đó, Cô Ưng sẽ để lại kí hiệu ở ven đường!"Đợi sau khi người đó thở hổn hển nói xong, sắc mặt của Dã Lang lại càng trở nên khó coi hơn.Ở vùng khe núi cực kì yên tĩnh và bí ẩn này, ngày bình thường có rất ít người đi đến, bây giờ đã có người đến, hơn nữa còn mang theo súng, như vậy chắc chắn là có vấn đề.Ánh mắt của Dã Lang lạnh lẽo, ra lệnh cho hai người ở sau lưng: "Các cô đi nói với bà chủ một tiếng, sau đó đi theo bà chủ, còn cô theo tôi mang theo các anh em khác đi sau, báo với những người còn lại tăng tốc độ lục soát lên!""Vâng!"Ba người nghe Dã Lang nói như vậy, đều đồng thanh đáp. Sau đó Dã Lang và người Thiên Ảnh Vệ đến báo cáo kia mang theo một đội nhỏ của Thiên Ảnh Vệ bí mật đi theo ám hiệu mà Cô Ưng để lại.Becky Armstrong và Kaeya Alberich vừa mới định chuyển sang nơi khác tiếp tục lục soát, thì thấy hai người vốn dĩ phải rời đi lại chạy đến, Kaeya Alberich không khỏi khó hiểu hỏi:"Không phải là không cần sự bảo vệ của các người rồi sao, tại sao lại quay về, đã xảy ra chuyện gì?""Dã Lang thấy được ở trong khe núi có một nhóm người kì quái mang theo súng, cho nên đã theo sau để điều tra, để cho hai chúng tôi ở bên cạnh mợ chủ, còn có một đội người khác ở đó tìm cô chủ!"Becky Armstrong hơi nhíu mày lại.Ở dưới khe núi núi như này, vì sao lại có người đi vào.Kaeya Alberich cũng nhíu mày, cũng nghĩ đến vấn đề này, hơn nữa bọn họ còn mang theo súng, dù thế nào cũng cảm thấy kì quái.Hai người liếc nhìn nhau, đều ở trong mắt nhau thấy được sự không bình thường."Các cô đi cùng đội kia tiếp tục lục soát, không cần đi theo chúng tôi, đây là mệnh lệnh!"Becky Armstrong lạnh lùng nhìn thoáng qua hai người của Thiên Ảnh Vệ, trên gương mặt lạnh lẽo mang theo vài phần khí thế, ánh mắt sắc lạnh quét qua, đúng là khiến cho hai người này thấy được khí phách và sự uy hiếp trên thân của mợ chủ này.Hai người kia liếc nhìn nhau, có chút chần chờ: "Nhưng mà...""Không có nhưng mà, không cần đi theo chúng tôi!"Becky Armstrong lạnh lùng nói, sau đó vượt qua hai người bọn họ, đi về phía trước cùng với Kaeya Alberich, sắc mặt của cả hai người đều có chút nghiêm túc."Cậu đoán xem là ai?" "Không biết, nhưng chắc chắn không phải là người tốt lành gì, trên người có súng lại chọn đến nơi như thế này, không chừng là làm cái giao dịch bất hợp pháp nào đó."Đôi mắt của Becky Armstrong trầm xuống, ánh mắt đeo lạnh lùng hơi nheo lại, lộ ra sự nguy hiểm, khí thế quanh thân lạnh lẽo như hàn băng."Còn có thể làm gì, ở chỗ này chỉ có hai tình huống, một là giao dịch súng ống đạn dược, hai là giao dịch ma tuý, nhưng cậu nghĩ là loại nào?"Kaeya Alberich đột nhiên nhíu mày, mang theo vài phần hào hứng, trên gương mặt xinh đẹp có vài phần ý cười.Becky Armstrong liếc qua Kaeya Alberich, trên gương mặt lạnh lùng toả ra sự lạnh lẽo và hung dữ, lời nói ra khỏi miệng cũng có thêm vài phần kiêu ngạo."Đầu cơ trục lợi súng ống là chuyện không có khả năng, vậy thì chỉ có thể là ma tuý!"Không phải là do Becky Armstrong tự tin, mà hơn 90% thị trường súng ống đạn dược đều ở trên danh nghĩa của Ám Dạ, bọn họ muốn giao dịch súng ống đạn dược, thì cũng phải xem là có thể cầm về hay không, còn về phần ma tuý.Loại đồ vật hại người như vậy từ trước đến nay Đế Quốc Ám Dạ đều không đụng đến, thậm chí còn rất chán ghét."Chậc chậc, xem ra có chuyện để làm rồi!"Nhìn thấy biểu cảm ở đáy mắt của Becky Armstrong, Kaeya Alberich cũng đoán được vài phần, Đế Quốc Ám Dạ hận nhất chính là buôn bán ma tuý, nếu như biết, thì sẽ không để cho bọn họ có thể sống sót mà rời khỏi.Hai người lập tức nhanh chân đuổi theo phía trước.Trên đường có kí hiệu mà Cô Ưng để lại, vì vậy kể cả tiểu đội của Dã Lang đi phía trước, hay hai người Becky Armstrong và Kaeya Alberich đều có chút nhẹ nhàng hơn."Đoàng!"Bỗng nhiên phía trước bỗng truyền đến một tiếng súng, sắc mặt của hai người Kaeya Alberich bỗng trầm lại, ánh mắt lạnh lẽo, hai người liếc nhìn nhau một chút, nhanh chóng chạy về phía trước."Là đàn em của người phụ nữ của cậu bị phát hiện!"Khi hai người Becky Armstrong và Kaeya Alberich đuổi đến nơi, nghe trộm thì nghe được âm thanh tức giận của của một người."Là người Trung Đông?"Becky Armstrong nhanh chóng giấu mình ở sau một khe đá ngầm, nhìn thoáng qua đầu người ở phía xa, chỉ thấy giờ phút này bọn họ đang trói Cô Ưng lại, có một người da đen cao to chĩa súng vào huyệt thái dương của Cô Ưng, một người khác thì đang dùng sức hung hăng đánh vào người Cô Ưng."Xem ra đàn em của người phụ nữ nhà cậu đã bị nhóm người kia phát hiện, làm sao bây giờ, cứu hay không cứu!"Kaeya Alberich nhíu mày nhìn Becky Armstrong ở bên cạnh, ánh mắt sắc bén có thêm vài phần lạnh lùng, hỏi."Cứu!"Becky Armstrong nhìn thoáng qua Cô Ưng đang bị đánh ở phía xa mà vẫn cắn răng im lặng, hơi híp mắt lại, liếc nhìn người da đen cao to đang chĩa súng vào huyệt thái dương của Cô Ưng, âm thanh trậm xuống, kiên định nói.Người kia là đàn em của Freen, còn là tâm phúc, nếu như là người của Freen, thì chính là người của nàng, người này nhất định phải cứu!Nghe được lời của Becky Armstrong, Kaeya Alberich cũng không ngạc nhiên, nhíu mày nhìn về Cô Ưng đang ở phía xa, bị súng chĩa vào đầu, cũng đang bị đám người đánh, ngược lại còn nói:"Mộ tổ tiên nhà Chankimha chắc là đốt hương khói cao cấp, mới có thể lấy được người phụ nữ như cậu, còn đem đàn em của người phụ nữ đó coi như đàn em của mình, chắc chắn trong lòng của Freen Sarocha mừng đến phát điên rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz