ZingTruyen.Xyz

Dramione Transfic Five Days By Raviesnake

Ngày Thứ Hai: Buổi Chiều

. . . . . . . . . . . . . . . .

"Gah!" Draco ngẩng đầu lên và lắc lắc.

"Chuyện gì?" Hermione hoảng hốt hỏi, đồng thời ngẩng đầu lên.

"Cuối cùng thì mưa cũng đến," cậu nói, lắc cái má nơi nước đã rơi xuống người cậu. "Một hạt mưa vừa rơi trúng tao."

Cả hai đều nhìn lên và rồi nhanh chóng cúi đầu khi họ bắt đầu được tưới nước nhẹ nhàng bằng vòi hoa sen.

"Ugh," Hermione rên rỉ khi cảm thấy hơi ẩm lạnh lẽo, "chuyện này sẽ rất khổ sở đây."

"Chúng ta đã khổ sở sẵn rồi," Draco nói trước khi lè lưỡi cố bắt lấy một trong những giọt mưa rơi thưa thớt. "Nhưng ít nhất chúng ta sẽ không khát nữa," cậu nói thêm sau khi rút lưỡi ra và liếm môi.

"Nhưng thế này không đủ để làm dịu cơn khát," cô nói sau khi lè lưỡi ra một lúc. "Khó chịu thật."

Draco ngước mặt lên và nheo mắt nhìn những đám mây xám đen ở trên cao ngay khi chúng mở ra. "Mày nói gì!?" cậu hét lên, giận dữ chớp mắt khi những giọt nước mưa chảy vào trong mắt.

Hermione nhăn mặt khi nước tạt mạnh vào họ nhưng Draco chỉ đơn giản ngửa mặt lên và há to miệng. Cậu nuốt một ngụm lớn nước mưa.

"Oh, chết tiệt," cậu thở hổn hển một cách thỏa mãn, mở miệng to hơn nữa. Hermione nhìn cậu uống một cách ngấu nghiến một lúc rồi cô cũng mở miệng và cố ngửa đầu ra sau để có một góc tốt để hứng nước rơi xuống. Nhưng gờ đá ngay sau cổ khiến cô không thể ngửa đầu ra đủ xa để hứng.

"Tao...tao không thể ngửa đầu ra hơn được nữa," cô nói, cố gắng xoay cổ theo bất kỳ hướng nào có thể. "Tao có thể ngẩng lên được, nhưng không thể ngửa ra sau được! Chết tiệt!" cô nguyền rủa với một tiếng thút thít.

Cô hếch cằm và thè lưỡi ra hết mức có thể để cố gắng lấy đồ uống nhưng cuối cùng lại lắp bắp và sặc những gì cô cố gắng lấy được khi những giọt nước mưa đang tăng tốc rơi xuống, bắn lên mũi và xuống khí quản của cô.

"Mmm mmmm mmm."

Hermione cố nén cơn ho để nheo mắt nhìn Draco qua màn mưa. Cậu đang mở to mắt nhìn cô, hai má phồng lên, miệng rõ ràng là đang ngậm nước.

"Cái gì?" cô hỏi với giọng hốt hoảng.

"Mmm mmmm mmm mmmm," Draco lầm bầm với cô một lần nữa và cô tạo ra một âm thanh rên rỉ tuyệt vọng.

"Malfoy, miệng mày đầy nước, tao không có hiểu!"

Draco đảo mắt và nuốt một ngụm lớn. "Tao nói là uống của tao này."

Hermione há hốc miệng nhìn cậu. "Cái gì... từ miệng của mày?"

"Ừ," cậu trả lời, đã sẵn sàng ngẩng đầu lên lần nữa để thu thập thêm. Cậu cúi mặt với một ngụm nữa khi thấy cô vẫn nhìn cậu chằm chằm với vẻ hoài nghi.

"Mmm mmmm," cậu kêu lên, vươn cổ về phía cô và khẽ gật đầu ra hiệu rằng cô nên tiến tới một chút. Cô vẫn không di chuyển, cậu lại đảo mắt và nuốt xuống.

"Chết tiệt, Granger," cậu nói, "Mày đang lãng phí thời gian mà mày có thể uống đấy. Chúng ta không biết cơn mưa sẽ kéo dài bao lâu."

"Nhưng..." cô bắt đầu và cậu nhíu mày nhìn cô.

"Hoặc là mày có thể liếm nước ở cổ của tao này?"

Hermione làm vẻ mặt kinh hoàng trước lời đề nghị đó và Draco khịt mũi với cô.

"Tao nghĩ thế đó," cậu nói trước khi bắt đầu hứng nước mưa tiếp. Vài giây sau má cậu lại căng đầy và cậu rướn người về phía trước. Hermione do dự một lúc, mắt cô dán vào đôi môi mím chặt của cậu, nhưng cuối cùng cô cũng đưa mặt về phía trước. Cô áp sát môi mình vào môi cậu và cậu cẩn thận hé môi ra một chút để nước chảy vào cô.

Đôi mắt của Hermione nhắm nghiền lại khi cảm thấy chất lỏng mang lại sự sống làm ướt cổ họng khô khốc của cô khi cô nuốt xuống. Cô nhanh chóng mở mắt ra khi Draco lùi lại và há miệng lên trời.

"Mmm," cậu đưa cho cô thêm ngụm nữa. Cô nhanh chóng cúi xuống và uống từ cậu một lần nữa. Cô rên rỉ tán thưởng khi nốc cạn ngụm nước to mà cậu đưa cho cô.

Draco nhếch mép cười với cô khi cậu rời miệng khỏi cô. "Thật nóng bỏng," cậu nói một cách trêu chọc, mím môi.

"Đồ khốn," cô nói, chun mũi khó chịu. Draco chỉ nhếch mép cười rộng hơn trước khi hứng thêm mưa và nuốt chửng nó.

Cậu tặng cô một nụ cười nhếch mép qua dòng nước mưa. "Nữa không?"

Hermione quắc mắt nhìn cậu và Draco nhún vai rồi tự thêm cho mình một ngụm nữa. Và thêm một ngụm khác.

"Mmm mmmm?" cậu 'hỏi', đưa cho cô một ngụm nữa.

Hermione nhìn chằm chằm vào cậu và sau đó là miệng cậu, trông rất chiến đấu với chính mình. Một bên lông mày của Draco nhướng lên trong sự thích thú lặng lẽ khi cậu nhìn khuôn mặt cô thay đổi rõ ràng với những cảm xúc xung đột nội tâm của cô.

"Mm mmm," một lúc sau cậu nói với một cái nhún vai cho thấy cậu sắp từ bỏ và chuẩn bị nuốt xuống.

"Đợi đã," Hermione nói ngay khi cậu chuẩn bị nuốt. Cô không nói gì nữa mà chỉ nghiêng mặt về phía cậu. Draco từ từ thu hẹp khoảng cách nhỏ bé và cố đặt môi cậu lên môi cô khi họ giao tiếp bằng mắt.

Đôi mắt xám và đôi mắt nâu khóa chặt trong một cuộc chiến thầm lặng, hầu như không chớp mắt mặc cho nước mưa nhỏ xuống từ hàng mi của họ, khi nước chuyền từ người này sang người kia. Khi những giọt cuối cùng được chuyển đi... cả hai đều không cử động.

Người rút ra trước là Draco. Cậu liếm môi rồi không nói một lời ngửa đầu ra sau để hứng thêm mưa. Hermione ném một cái lườm trầm ngâm vào vai cậu khi cô đợi cậu lấy đồ uống và sau đó tạo thêm một tiếng 'mmm' để thu hút sự chú ý của cô.

Sau đó, họ thay phiên nhau uống, mắt họ cẩn thận tránh nhìn nhau cho đến khi Hermione cuối cùng cũng lắc đầu.

"Tao...tao không uống được nữa," cô nói, quay mặt đi khỏi cậu. Draco nhìn cô tựa má vào bức tường đá trơn bóng rồi nhắm mắt lại. Cậu đưa mắt nhìn quanh khe hở.

"Thật tiếc là sẽ không có ai ra ngoài trời mưa thế này," cậu nói, hơi lắc đầu, hất mái tóc ướt sũng khỏi trán.

"Thì sao?" Hermione hỏi.

Draco nhíu mày trước một dòng bùn đang chảy xuống từ bức tường và qua một bên vai cô thành một dòng nước dày để thấm vào giữa họ.

"Bởi vì," cậu đáp, "với đất và bụi ướt sũng như này, chúng ta đã có thể kêu cứu một lần nữa mà không làm rung chuyển đất đá."

"Tao cho rằng đây mới vấn đề," cô lặng lẽ nói. "Chúng ta đang ở nơi hoang vắng."

Miệng Draco nhếch lên suy nghĩ khi cậu nheo mắt nhìn cơn mưa vẫn đang rơi đều đặn. "Chúng ta tình cờ gặp nhau trên đường tới đây cùng một lúc mà không cố ý."

Hermione chớp mắt mở ra và từ từ quay mặt lại với cậu. "Làm sao mày biết được nơi này?"

"Mundungus Fletcher," cậu nói, lại hất nước đang nhỏ giọt trên mặt. "Ông ta nói là khu vực này được đồn đại là có chứa vài loại thảo dược."

"Mày thân với Dung à?" cô hỏi một cách hoài nghi.

Draco khịt mũi. "Nếu thân với mày nghĩa là tao trả tiền cho ông ta với tư cách là người cung cấp thông tin thì đúng vậy."

Hermione khẽ nhíu mày.

"Còn mày?" Draco hỏi. "Làm sao mày biết mà ra đây?"

"Ron nói tao biết," cô trả lời, cái cau mày của cô sâu hơn khi cô nhận thấy bùn lan ra khắp người mình. "Ban Thần Sáng được giao nhiệm vụ xác định vị trí và tiêu diệt các loài ma thuật xâm lấn ở đây. Họ phải dọn sạch toàn bộ khu vực này vào tháng tới. Bồ ấy tiết lộ cho tao bí mật...bồ ấy biết tao làm việc chăm chỉ như thế nào để giữ cho công việc kinh doanh độc dược tại nhà của mình có lãi và cho là tao sẽ tìm đươc những nguyên liệu miễn phí ở đây."

"Như thể chuyện đó sẽ giúp cậu ta đỡ tốn công hơn nếu mày dọn sạch tất cả ở đây trước," Draco đảo mắt nói.

Hermione mỉm cười buồn bã khi cô khịt mũi thích thú. "Có lẽ là vậy," cô thở dài.

"Tao vẫn không thể tin được là tên khốn đó đã kết hôn với một Tiên Nữ."

"Chỉ một phần tư dòng máu là Tiên Nữ," Hermione đính chính lại. "Và tên cô ấy là Gabrielle."

"Ừ," Draco hơi cau có, "Tao nhớ là mấy tiêu đề bài báo có ghi rồi, cảm ơn."

Hermione ậm ừ và nhắm mắt lại để tránh mưa. Draco quan sát cô một lúc.

"Tao luôn nghĩ là mày sẽ kết thúc với Weasel," cậu nói một cách thản nhiên.

"Không," Hermione lặng lẽ nói, "rõ ràng là nó 'rất khó chịu'."

Khuôn mặt của Draco trở nên trống rỗng. "Cậu ta nói thế à?"

Cô thở dài thành tiếng qua âm thanh của cơn bão. "Không... bồ ấy không làm thế. Bồ ấy tinh tế một cách đáng ngạc nhiên khi kết thúc."

"Cậu ta là người kết thúc trước? Cậu ta bỏ mày vì cô ấy?"

Hermione không buồn trả lời và Draco quan sát cô một lúc.

"Cậu ta luôn luôn là một kẻ ngốc," cậu nói một cách tình cờ. Hermione mở mắt ra và chớp chớp để cố gột sạch hàng mi còn đọng nước.

"Nghe này..." cô nói với vẻ giận dữ, "nếu mày đang cố khiêu khích tao để tao thú nhận là-tao-bị-bạn trai-bỏ-rơi-vào-hai-năm-trước-vì-người-phụ-nữ-khác, cố gắng làm cho tao cảm thấy nhỏ bé, thì đừng bận tâm. Ron và tao vẫn là bạn rất tốt, và tao mừng cho bồ ấy. Và đó thực sự không phải là việc của mày, nhưng bồ ấy đã gặp Gabby sau khi bọn tao chia tay. Nên, dừng lại đi, được chưa?"

Draco chỉ đơn giản là nhìn lại cô cho đến khi cô cau mày khó chịu và nhắm mắt lại với một cái lắc đầu nhẹ. Chuyển động này khiến một trong những lọn tóc xoăn sũng nước của cô lòa xòa trên mặt.

"Ugh," cô rên rỉ, lắc đầu mạnh hơn để cố hất tóc ra. Cô chỉ thành công trong việc khiến tóc dính nhiều hơn vào má và còn quất vào mặt Draco bằng những sợi tóc dài hơn.

"Dừng lại!" cậu kêu, cố giữ đầu mình cách cô đủ xa để tránh bị đánh lần nữa.

Hermione dừng cử động. "Giúp tao?" cô thút thít, một bên mắt nhìn cô năn nỉ qua những lọn tóc đan chéo che mặt. Draco khịt mũi thích thú khi nhìn thấy cô.

"Tao đã nói tóc của mày là một mối đe dọa mà," cậu nói một cách tự mãn. Hermione phát ra một tiếng rên rỉ khi cô chun mũi dưới mái tóc của mình.

"Mày có thể làm ơn đừng trở nên tồi tệ dù chỉ một chút và giúp tao được không?" cô cầu xin.

Draco cười khẩy, hất mái tóc ngắn của mình ra khỏi trán một lần nữa một cách dễ dàng. "Ồ, tao thật tồi tệ, phải không?" cậu nói. "Chà, mày luôn đúng. Tao phải là quá tồi tệ. Quá tồi tệ để giúp m-"

"Tao xin lỗi vì đã nói mày tồi tệ," Hermione ngắt lời một cách tuyệt vọng. "Chỉ là...Làm ơn đi, Malfoy...cảm giác thật kinh khủng!"

Cậu cười toe toét trước tình trạng xin lỗi của cô thêm một lúc nữa rồi thở dài. "Lại đây," cậu mủi lòng, nghiêng mặt về phía cô. Hermione đưa đầu về phía trước ngay lập tức và sau đó giữ yên khi Draco dùng mũi huých và vén tóc khỏi mặt cô.

"Chuyện này là không thể," cậu nghiến chặt khi từng sợi tóc ngoan cố chống lại cử động của cậu và vẫn dính chặt vào má cô. "Sao mà mày lại có nhiều tóc quá vậy!?"

Hermione không đáp gì và chỉ đơn giản là ngồi yên, cử động duy nhất của cô là đôi mắt thỉnh thoảng chớp chớp để xua đi giọt nước mưa đọng lại trên mí mắt. Phải mất vài phút trước khi mái tóc ướt sũng, ngỗ ngược cuối cùng của cô được vén lên thành công sang một bên.

"Cảm ơn," Hermione thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì Draco cũng ngẩng đầu lên. Cậu nhìn cô và tạo ra một tiếng hummm. "Cái gì?" Hermione hỏi khi cậu tiếp tục xem xét kỹ lưỡng đầu và mặt cô.

"Mày biết không," cậu nói với giọng thán phục, "với mái tóc như thế này, ướt sũng... trông mày như đống shit."

Hermione há hốc miệng nhìn cậu một lúc rồi nở một nụ cười nhỏ trên miệng. Cô cũng quan sát cậu. Mưa khiến bụi bẩn bám trên tóc cậu chảy xuống trán thành những vệt nhỏ màu nâu và làn da nhợt nhạt của cậu làm nổi bật quầng thâm dưới mắt.

"Ừ," cô cười, "mày cũng thế."

Draco cười toe toét đáp lại và lặp lại sự thích thú của cô. Tiếng cười lặng lẽ của cả hai nhanh chóng biến thành những tràng cười sảng khoái khi họ nhìn chằm chằm vào nhau, cả hai đều ướt như chuột lột khi mưa vẫn tiếp tục rơi. Tiếng cười của họ hòa cùng âm thanh của cơn bão, vang vọng khắp không gian xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz