ZingTruyen.Xyz

[ Dramione ] Pháp luật Và Tình Yêu

15

Lynne0176

"Cái gì?" anh hỏi, gần như đánh rơi cô khi anh đứng dậy. Cánh tay cô trượt khỏi cổ anh khi cô giữ vững tư thế. "Anh tưởng em vừa đồng ý rằng chúng ta cùng quan điểm và anh nghĩ điều đó đã rõ ràng."

“Đúng vậy,” cô nói một cách cương quyết, vươn tay ôm lấy anh khi anh bước ra khỏi bếp. "Draco, em thề là như vậy. Chúng ta cùng quan điểm. Em chỉ...em muốn cưới anh vì đó là điều chúng ta muốn, không phải điều Bộ muốn."

Anh dừng lại ở phòng khách và quay lại đối mặt với cô. “Hãy để anh nói thẳng điều này,” anh nói. "Em muốn ly hôn với anh nhưng lại muốn cưới anh. Vẫn kết hôn sau khi luật bị bãi bỏ nhưng kết hôn vì đó là điều chúng ta mong muốn".

Hermione gật đầu. "Em biết điều đó," cô trả lời. “Em chỉ không muốn cuộc hôn nhân của chúng ta bị pháp luật kỳ thị”.

“Phải có một lựa chọn khác,” anh nói. "Chúng ta không cần phải ly hôn. Việc ly hôn ở thế giới phù thủy khác với những cuộc ly hôn ở Muggle rất nhiều. Họ có một quy định là người vợ không được kết hôn lần nữa trong hai năm. Điều đó được thực hiện để ngăn cản phụ nữ nhảy từ một người giàu có." thuần chủng cho người tiếp theo. Anh không chắc liệu quy tắc đó có hiệu lực ngay bây giờ hay không, nhưng đó không phải là rủi ro mà anh sẵn sàng chấp nhận. Em nhận ra rằng những đứa trẻ cũng sẽ bị bắt đi khỏi em, phải không? những luật cổ xưa đó. Bất kỳ người thừa kế nào đều ở với người cha. Trừ khi họ không thực thi điều đó. Dù thế nào đi nữa, bọn trẻ sẽ bị chia cắt giữa chúng ta cho đến khi chúng ta tái hôn. Vì vậy, chúng ta hãy cứ kết hôn thôi."

Thả tay anh ra, Hermione bước tới và vòng tay quanh eo anh. “Được rồi, em xin lỗi,” cô thì thầm. "Đó chỉ là ý tưởng của em thôi. Chúng ta không cần phải làm điều đó."

Anh thở phào nhẹ nhõm khi ôm cô. “Ý tưởng xa nhau không còn thú vị nữa,” anh nói với cô.

"Nó thực sự sẽ tệ đến thế à?" cô ấy băn khoăn. "Ý em là nói chung thì ly hôn. Họ thực sự sẽ giữ con em khỏi em?"

Anh gật đầu trước khi tựa cằm lên đầu cô, anh nói. “Mẹ anh đã cố gắng ly hôn với bố ann khi anh còn đi học. Năm thứ tư, năm thứ năm, vào khoảng thời gian " Kẻ mà ai cũng biết" quay về. Bà sợ anh bị cuốn vào làm Tử thần thực tử nên muốn đem anh đi. . Đó là khi bà ấy phát hiện ra rằng anh bị pháp luật buộc phải ở lại với Lucius. Đã kết hôn, mẹ nghĩ rằng mẹ vẫn có thể bảo vệ anh bằng cách nào đó. Cả hai chúng ta đều biết rằng điều đó đã diễn ra rất tốt đẹp."

"Bây giờ anh đã ở đây. Đó mới là điều quan trọng," cô đảm bảo với anh.

“Và anh định ở lại đây,” anh trả lời. “Không còn nói chuyện xa nhau nữa.”

Hermione sẵn sàng đồng ý. "Chúng ta có thể đi ngủ bây giờ được không?" cô ấy hỏi. "Đó là một ngày dài."

Anh vòng tay ôm lấy cô khi dẫn vợ lên lầu. "Xin lỗi, anh đã có một cô gái tóc vàng xinh đẹp trên giường rồi," anh trả lời.

"Cá là cô ấy cũng trẻ hơn em," Hermione nói đầy tiếc nuối.

Bỏ cánh tay mình ra khỏi vai cô, anh đưa tay xuống nắm lấy tay cô. “Đúng là như vậy,” anh xác nhận. "Tuy nhiên, những cuộc trò chuyện với em sẽ tốt hơn rất nhiều. Cô ấy nói về vẽ bằng ngón tay và sách tranh. Anh sẽ tập trung vào những người phụ nữ lớn tuổi hơn."

“Quyết định sáng suốt,” cô trầm ngâm khi họ bước vào phòng ngủ. Cece nằm dài trên giường; chân phải của cô đặt lên gối của Draco. "Chuyện này đang trở nên mất kiểm soát "

Nhẹ nhàng nhất có thể, anh bế Cece lên, cẩn thận để không đánh thức cô. “Hãy đốt chiếc gối đó khi anh đi vắng,” anh nói. Vài phút sau, anh quay lại với chiếc gối sạch sẽ và vợ. "Con bé không thức dậy lấy một lần. Tuy nhiên, anh không nghĩ đó là dấu hiệu cho thấy phần còn lại của đêm sẽ diễn ra như thế nào."

Cuối cùng khi anh nằm xuống bên cạnh cô, Hermione quàng tay qua eo anh. “Đã lâu rồi chúng ta mới có thể ôm nhau vào ban đêm,” cô chỉ ra. "Chúng ta có thể tập trung vào điều đó trong một phút được không?"

Thở dài, anh ôm cô thật chặt khi sự im lặng bao trùm họ. Không khó để nhớ lại lần đầu tiên anh ôm cô khi cô ngủ. Những đêm cô rời Hogwarts về nhà hầu như luôn tìm thấy Hermione trên giường của anh. Cả hai đều gặp ác mộng sau chiến tranh, và Hermione thường tìm kiếm sự an ủi khi có mặt anh. Cô lẻn về nhà, lặng lẽ vào phòng anh và chui vào chăn khi anh ngủ. Chỉ khi những giấc mơ của cô trở nên không thể chịu nổi, anh mới tỉnh dậy và vòng tay qua eo cô. Anh sẽ thì thầm những lời êm dịu cho đến khi cô ổn định và chìm vào giấc ngủ yên tĩnh.

“Anh luôn đánh giá cao việc em đã không nguyền rủa anh vì đã làm điều đó,” anh nhận xét.

Cười khúc khích, cô ấy trả lời, "Em luôn đánh giá cao việc anh không nguyền rủa em vì đã ngủ trên giường của anh."

“Anh chưa bao giờ bận tâm,” anh nói, lướt những đầu ngón tay lên cánh tay cô. "Thực ra, anh nghĩ anh ngủ ngon hơn khi có em ở đây. Giữ phòng riêng là một ý tưởng tệ hại."

Một bên vai nhấc lên trong một cái nhún vai bình thường. "Em không biết. Có những đêm nó rất hữu ích," cô trả lời. "Khi tiếng ngáy của anh trở nên không thể chịu nổi hoặc một trong hai chúng ta bị ốm."

Bàn tay anh di chuyển lên má cô. Anh nói : “Lần duy nhất em ngủ ở phòng khác là khi em bị ốm và lo lắng anh sẽ lây bệnh. "Bất cứ khi nào anh ốm, em đều không chịu rời xa anh."

“Ai đó phải chăm sóc cho anh,” cô thì thầm. "Hơn nữa, em bắt gặp anh lẻn vào giường em khi em cảm thấy không khỏe. Cố gắng giữ cho anh khỏe mạnh chẳng có tác dụng gì."

“Những điều anh làm cho người phụ nữ anh yêu,” anh trả lời, hôn lên chóp mũi cô. "Và những căn bệnh mà anh mắc phải là kết quả của chúng."

Hermione bật cười khi cánh cửa hé mở của họ mở rộng hơn. Cece, tóc rối bù và đôi mắt nặng trĩu, đứng ở ngưỡng cửa với tay đặt trên tay nắm cửa. Di chuyển cánh tay anh ra khỏi eo cô, Hermione di chuyển sang phía bên kia giường, chừa đủ khoảng trống giữa họ cho con gái họ. Cô bé không nói gì khi ngồi vào chỗ của mình. Quay lại phía bố, cô cau mày nhìn mẹ. “Bố đã di chuyển con,” cô nói, giọng có vẻ buộc tội.

Hermione cười nhẹ khi vuốt lại những lọn tóc xoăn của Cece. "Mẹ biết, con yêu," cô trả lời.

Đôi mắt xám của cô trở nên nặng trĩu. “con muốn ở lại đây,” cô lẩm bẩm khi chìm vào giấc ngủ.

Draco hôn sau đầu cô và đưa tay về phía vợ mình. “Sẽ có lúc chuyện này dừng lại phải không?” anh ấy thì thầm.

Với một nụ cười, Hermione gật đầu. "Chắc chắn rồi, khi đến Hogwarts, con bé sẽ không còn lựa chọn nào khác."

“Trừ khi con bé giống mẹ mình và lẻn ra ngoài,” Draco vặn lại.

Thở dài, Hermione nhắm mắt lại. "Chỉ cần con bé về nhà là được rồi."

“Này,” anh nói, huých cô. "Em nghĩ sao về việc tổ chức một đám cưới? Lần này là một đám cưới thực sự."

Mỉm cười, cô gật đầu và chìm vào giấc ngủ, lần đầu tiên sau nhiều ngày cô thấy hạnh phúc.

Kết thúc.
--------------------------------------------------
Cảm ơn các bạn đã theo dõi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz