Doogem Duonggem Weangem Sieu Sao
NG trong quay chụp điện ảnh là bình thường, cho dù là diễn viên nhận được giải thưởng ảnh đế trong các lễ điện ảnh thế giới lớn cũng không có cách nào cam đoan đóng phim một cái là qua. Trạng thái tốt nhất thông thường chỉ cần bốn đến bảy lần là có thể đóng tốt một cảnh quay, còn tồi tệ nhất chính là thử nghiệm hơn mười lần cũng không thể khiến đạo diễn thoả mãn, lúc này mặc kệ là diễn viên hay đạo diễn đều sẽ chậm rãi cảm thấy áp lực nảy sinh giống như một ngọn núi lớn đè lên người bọn họ."Không, không phải như thế, chúng ta làm lại lần nữa." Đạo diễn đội mũ lưỡi trai ngồi ở sau máy giám sát lắc đầu, "Nghỉ ngơi mười phút."Đây là lần quay thứ tám của Hùng Huỳnh trong phân cảnh đầu tiên, vẫn như cũ là không qua.Trong vài chục năm quay chụp của Gemini cũng không phải là chưa từng trải qua một phân cảnh phải quay đến lần thứ tám, chẳng qua đây là phân cảnh đầu tiên của Hùng Huỳnh sau khi sống lại, vừa mới bắt đầu đã lún vào trong bùn lầy khiến người ta khó tránh khỏi có chút phiền lòng, hơn nữa ở trong mắt cậu phân cảnh đầu tiên này cũng không cần phải quay đến bảy tám lần mới qua.Nội dung của cảnh này rất giản đơn, điện ảnh ngay lúc đầu, tu sĩ "Hùng" do Hùng Huỳnh thủ vai một mình một người ôm bình đựng tro cốt của linh mục, bước đi trên một con đường, phía sau cậu là một mảnh bầu trời xám xịt, trái phải hai bên là người đi đường vẻ mặt lạnh lùng.Không ai chú ý một người tu sĩ Hùng như vậy, thế nhưng Hùng mặc áo tu đạo màu đen kéo đội chiếc mũ lại có vẻ có chút bất an khó chịu cùng với vẻ mặt đau thương."Trong mắt cậu thiếu một ít đau thương rõ ràng, linh mục già đối với Hùng mà nói là cha là bạn là sự tồn tại duy nhất có thể dựa vào, hiện tại linh mục già đột nhiên rời khỏi, Hùng mất đi không chỉ là một người thân nuôi dưỡng giáo dục cậu, mà còn là tường thành ở sâu trong nội tâm dùng để phòng ngự với ngoại giới, Hùng Huỳnh, nghĩ một chút về người đặc biệt quan trọng của cậu, thử đi cảm thụ nội tâm của Hùng." Đạo diễn Lý Nguy cũng không tức giận hoặc là phát hỏa với Hùng Huỳnh, thừa dịp thời gian nghỉ ngơi cũng không quên giải thích bộ phim cho đối phương.Nói xong những điều này đạo diễn liền rời đi, ông dành cho Hùng Huỳnh một ít thời gian tự mình suy nghĩ.Người đặc biệt quan trọng? Đau thương rõ ràng? Hùng Huỳnh một mình ngồi ở một bên nhớ lại những lời đạo diễn vừa nói, chẳng lẽ ngay từ đầu cậu đã hiểu sai tu sĩ Hùng?Làm Hùng Huỳnh, đời trước của cậu cũng không có quá nhiều người khiến cậu phải đặc biệt nhớ mong, Larry coi như một trong số đó, chỉ là cái lão già kia chung quy một lần lại một lần không ngại phiền hà giáo dục cậu phải nghĩ thoáng thêm một chút, mặc kệ đối với chuyện gì đều phải nhìn thoáng, không nên quá mức thương tâm và phẫn nộ.Hơn nữa bản thân cậu bởi vì tật bệnh mà tu thân dưỡng tính, uống trà luyện thái cực quyền, dẫn đến là rất nhiều thời gian bởi vì quá rộng lượng trái lại thiếu khuyết cơ hội động tình.Tu sĩ trong 《 ác ma đường mòn 》 là một người đàn ông yếu đuối mà mẫn cảm, linh mục già rời đi khiến cậu cảm thấy không chỉ có thương tâm, càng còn nhiều chính là một loại mất mát và bàng hoàng, bước trên đường người đến người đi mà cảm thấy luống cuống với tương lai."Được rồi, chúng ta làm lại một lần!" Mười phút nghỉ ngơi đã đến giờ, đạo diễn ra lệnh một tiếng mọi người đi vào vị trí của mình tiếp tục quay phim.Đạo diễn ngồi sau máy giám sát hô: "Ba, hai, một, bắt đầu!"Người quay phim chuẩn bị ổn thỏa, thư ký trường quay của tổ kịch cầm trong tay bản ghi chép tại trường quay "cạnh" một tiếng đóng lại, song song đọc lên: "Cảnh một, lần quay thứ chín."Mặc dù lúc này ánh nắng tươi sáng, Hùng Huỳnh như trước cần phải tưởng tượng mình đang ở trong thế giới mờ tối của xã hội xưa, trong tay cậu ôm lấy bình tro cốt cũ kỹ, chỉ cần từ đầu đường đi tới cuối đường, tròn một cảnh quay không cho cậu có cơ hội thở dốc, cho dù đi tới cuối cùng nếu như biểu diễn xảy ra một chút sự cố nhỏ cũng phải quay lại từ đầu.Đối với Hùng Huỳnh đã từng quay chụp hơn ba phút liên tục trong ban huấn luyện siêu sao mà nói, hiện tại hẳn là sẽ không trắc trở như vậy mới đúng.Cậu từng bước đi về phía trước, dưới chân là con đường lầy lội và nứt bẩn, đoàn người trái phải hai bên giống như nước ngược dòng chảy về phía sau vai mông và thân thể cậu, cậu chỉ có một mình liên tục bước về phía trước, thỉnh thoảng bị người va chạm vào vai, cậu cũng chỉ giống như nai con hoảng sợ giấu đầu bên dưới chiếc mũ đen, gắt gao ôm bình tro cốt của linh mục già.Đoạn đường này không dài, cậu lại phảng phất đi vài chục năm, mỗi phút mỗi giây đều có vô số ánh mắt lăng trì thân thể và linh hồn cậu."Cắt! Dừng!" Quay đến hơn nửa đạo diễn Lý Nguy đột nhiên hô dừng, Hùng Huỳnh sửng sốt một chút, vừa rồi cậu đã cố gắng dùng hết sức mình đi vào cảm giác của nhân vật, thế nhưng mới được vài phút đạo diễn lại hô dừng, vẫn không được sao?Hùng Huỳnh đi về phía máy giám sát muốn nhìn một chút đoạn ngắn vừa quay rốt cuộc là không đúng chỗ nào, lúc mình diễn có thể có chỗ nào đó biểu hiện không tốt, từ sau màn ảnh nhìn xem rất có thể sẽ phát hiện được vấn đề."Hùng Huỳnh, cậu đến đây với tôi." Đạo diễn Lý Nguy đi tới kéo cánh tay cậu đi vào chỗ mái hiên ở bên cạnh, Hùng Huỳnh cũng không có cơ hội đi nhìn biểu hiện dưới màn ảnh."Đạo diễn, xin lỗi." Ngày đầu tiên khởi công liền gặp phải nan đề, áp lực Hùng Huỳnh cảm nhận được không chỉ đến từ phỏng đoán về nhân vật của cậu, hoài nghi bản thân, mà còn áp lực đến từ toàn bộ tổ nhân viên.Chỉ cần một màn này quay không tốt bọn họ sẽ không tiến hành bước tiếp theo của công tác, từ sáng sớm đến giờ đã qua đi hơn ba tiếng, hơn ba tiếng liên tục quay, thỉnh thoảng có mười phút hoặc là năm phút nghỉ ngơi, trở lại, không được, tiếp tục, vẫn không được, có áp lực không chỉ có Hùng Huỳnh, nhưng bởi vì diễn xuất của cậu không đạt mong muốn của đạo diễn liền dẫn đến công tác của đoàn làm phim bị đình trệ.Người thừa thụ áp lực chân chính, chính là Hùng Huỳnh."Cậu biết không? Trong phạm vi người Hoa chỉ có hai ba người bước vào Hollywood, mà hai ba người kia cũng chỉ có một Gemini Hoàng là có thể cạnh tranh với các siêu sao quốc gia Âu Mỹ khác, vốn chúng tôi đã thảo luận xong với Gemini, thế nhưng cậu ta đột nhiên rời đi làm cho cả tiến trình điện ảnh bị thiệt hại." Đạo diễn Lý Nguy đứng ở trước mặt Hùng Huỳnh, thở dài, kéo xuống chiếc mũ lưỡi trai che đi mái tóc ngắn xám trắng của ông.Đạo diễn vừa rồi còn đang khích lệ Hùng Huỳnh, hiện tại đột nhiên đổi ý.Hùng Huỳnh không biết cậu hẳn là nên diễn như thế nào, Gemini chính là cậu mà, thế nhưng cậu hiện tại không phải Gemini, cậu thậm chí nhịn không được suy nghĩ vì sao cậu một lần lại một lần bị hô dừng, nếu như lúc này cậu vẫn là Gemini thì liệu có gặp phải loại tình huống này không?"Phía đầu tư vốn là dự định dùng một minh tinh điện ảnh có sự nổi tiếng nhất định, nhưng cuối cùng tôi lại chọn cậu, cậu biết vì sao không?" Đôi lông mày hơi nhăn lại, đạo diễn ý nói sâu xa nhìn Hùng Huỳnh một thân áo tu đạo màu đen.Sau khi hóa trang Hùng Huỳnh khiến rất nhiều người trước mắt sáng ngời, áo tu đạo màu đen choàng trên thân một người đàn ông mang theo vị đạo cổ điển lập tức xuất hiện một loại vị đạo tên là cấm dục, khiến người ta nhịn không được muốn cúng bái song song cũng nhịn không được ngầm sản sinh một chút tư tưởng dơ bẩn, ô uế đen tối.Ý niệm dâm loạn trong đầu một ngày sản sinh liền giống như nước lũ tràn ra khi con đập được mở không thể dừng lại, mâu thuẫn cơ bản của nguyên bộ điện ảnh từ thân phận nhân vật liền bắt đầu có thể kéo dài, tu sĩ vừa khiến người ta tôn kính, vừa khiến cho người ta muốn vấy bẩn.Tu sĩ thân là người hầu của thần, tín ngưỡng vào thần, lại phải chịu sự dụ hoặc đến từ dục vọng nội tâm.Hùng Huỳnh lắc đầu, lúc này không thích hợp để nói đùa, tuy rằng cậu rất muốn nói có phải là do Wean thân là phía đầu tư cực lực tiến cử cậu hay không."Không chỉ bởi vì phía đầu tư đồng ý mạo hiểm nâng đỡ cậu, mà trên người của cậu còn có một loại tính chất riêng biệt khiến cho người ta mê muội, thứ không thiếu nhất trên thế giới này chính là người có diễn xuất tốt, nhưng cái gì mới là diễn xuất tốt, làm sao để so sánh diễn xuất? Cho tới bây giờ chúng ta vẫn không có một đáp án xác thực."Hùng Huỳnh biết câu nói kế tiếp mới là điều đạo diễn chân chính muốn nói với cậu, cậu nghiêm túc nghe lại.Cậu biết cậu hiện tại không phải Gemini thành danh đã lâu, chỉ là Hùng Huỳnh, cũng chỉ là một tiểu minh tinh vừa mới mới xuất đạo, khi một người đã nổi danh thì bên tai cũng khó mà nghe được đánh giá chân thực, một vài đạo diễn hoặc là nhà bình luận điện ảnh bởi vì áp lực từ ngoại giới mà không dám nói ra sự thật với cậu, chỉ là liên tiếp dỗ dành cậu nuông chiều cậu, có đôi khi thực sự rất dễ bị làm hư. Cậu hiện tại phải làm không phải là nhớ lại thời gian tốt đẹp trước đây, mà là nghiêm túc lắng nghe ý kiến chân thực để tiếp tục tiến thêm một bước, không ngừng nâng cao kỹ năng diễn và. . . Sức quyến rũ của mình."Diễn xuất của cậu rất tốt, thế nhưng có hơi quá tốt, tôi không biết cậu có nghe hiểu ý tôi không, tựa như một vài ca sĩ trong quán bar vì sao không thể bán được đĩa nhạc của mình, mặc dù tiếng hát của họ cực kỳ hay, đó là bởi vì bọn họ khuyết thiếu tính chất riêng của mình và một loại khuynh hướng cảm xúc. Đương nhiên, không phải tôi nói diễn xuất của cậu quá trơn tru, mà là quá phong phú, khuyết thiếu cảm giác thuộc về một tân binh, cảm giác yếu đuối thuộc về tu sĩ Hùng, một loại cảm giác yếu đuối khiến cho khán giả, khiến cho tu sĩ Chris muốn bảo vệ và tiếp cận." Cố sức vỗ vỗ vai Hùng Huỳnh, đạo diễn lại một lần nữa nói: "Hùng Huỳnh, cậu phải khiến cho khán giả cảm thấy yêu thương cậu.""Được rồi, tự cậu trở lại cân nhắc một chút, buổi chiều chúng ta sẽ tiếp tục." Đạo diễn sau khi nói xong liền thông báo nghỉ trưa hai tiếng.Hùng Huỳnh nghĩ lại lời đạo diễn nói, tự mình một người về tới phòng trong xe do công ty phân phối nghỉ ngơi.Cảm giác yếu đuối?"Hùng Huỳnh, anh không sao chứ? Yêu cầu của đạo diễn lớn từ trước đến nay đều rất cao, anh không nên tự tạo áp lực quá lớn cho mình." Tiểu Vũ rất nhanh đi lên theo."Không, tôi rất tốt, không có việc gì." Hùng Huỳnh một mình ngồi ở trên sô pha lắc đầu: "Tiểu Vũ, cô để tôi ở đây một mình một lúc được không?""Vậy tôi đi lấy đồ ăn cho anh.""Không cần, cô để tôi một mình lẳng lặng ngồi một hồi là được, cảm ơn."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz