ZingTruyen.Xyz

Doogem Duonggem Weangem Sieu Sao

Lúc Hùng Huỳnh tỉnh lại phát hiện mình ngủ ở trên thứ gì đó có chút gập ghềnh, cậu dùng ba giây đồng hồ hiểu ra cậu hiện tại đang ở trên xe, nằm ngang ở trên ghế sau thùng xe, không, chuẩn xác mà nói là nằm lên trên đùi hai người đàn ông, cho nên cậu mới cảm thấy có chút "Gập ghềnh" .

"Chuyện ở chỗ Pháp Kiều có phải là cậu nên đi xử lý một chút?" Thanh âm là của Wean, từ phương hướng trên đùi Hùng Huỳnh truyền đến.

Ngay sau đó là Đăng Dương, thanh âm ở rất gần Hùng Huỳnh, từ trên đầu cậu giống như hoa tuyết nhẹ nhàng bay xuống."Tôi sẽ xử lý."

Cậu hiện tại là mặt hướng về phía thân thể Đăng Dương nằm, cho nên dù có mở mắt hai người đàn ông kia cũng không biết là cậu đã tỉnh, thỉnh thoảng khẽ động thân thể, Wean và Đăng Dương cũng rất ăn ý không nói tiếp, cậu có thể cảm giác được tay Đăng Dương nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, cùng với ấm áp từ bàn tay Wean vẫn đặt ở trên đùi cậu truyền lại.

Trên cửa sổ xa phát sinh tiếng vang "Lách cách", cậu nhớ lúc trước cậu ngủ vẫn là lúc trời còn sáng sủa, chỉ là gió có chút lớn, cảm giác này khi cậu ngồi bên cửa sổ lầu ba thì càng rõ ràng, cơn gió kia giống như muốn thổi bay cậu.

"Cậu vừa rồi đã làm gì Anh Quân?" Wean hiếu kỳ hỏi, thanh âm nói chuyện của bọn họ cũng không lớn, thế nhưng Hùng Huỳnh vẫn nghĩ trong lúc người khác đang ngủ mà nói chuyện là rất không đạo đức, hơn nữa bọn họ không thể đặt cậu trên một chiếc xe khác sao?

"Gậy ông đập lưng ông." Đăng Dương giọng nói bình thản.

Wean trong nháy mắt đề cao thanh âm: "Cậu thượng hắn?"

"Không có!" Đăng Dương trừng mắt Wean, "Tôi chỉ là chụp một vài bức ảnh cho anh ta, còn có, thanh âm của cậu nhỏ một chút."

"Được rồi được rồi, là tôi sai, tôi không chỉ hiểu sai mà còn thanh âm rất lớn." Trong giọng nói rõ ràng có khó chịu, Hùng Huỳnh có thể cảm giác được bàn tay Wean đặt lên đùi cậu hơi tăng thêm sức, là một loại xoa bóp hơi có lực độ.

Wean nói tiếp: "Tên kia thiếu chút nữa cường Hùng Huỳnh, cậu cũng thấy đấy, ở bên giường cư nhiên còn có camera."

"Tôi biết, Anh Quân thiếu chút nữa làm cho Hùng Huỳnh nhảy lầu."

"Nhưng cậu chỉ là chụp ảnh." Wean có chút bất mãn, "Cậu hẳn là kiếm hai tên cao to cường hắn một trăm lần."

"Tôi cứ nghĩ cậu sẽ bảo tôi giết hắn." Đăng Dương hơi chút nở nụ cười.

Giết người? Coi như hết! Hùng Huỳnh âm thầm khinh bỉ, đây là quay điện ảnh xã hội đen sao, Anh Quân cũng không phải là chó con mèo con nói giết là giết, huống chi chó con mèo con còn không thể tùy tiện giết.

"Tôi đang cố gắng đi theo con đường tẩy trắng, vừa mới mở sinh ý ở Châu Á, Đông Á và Đông Nam Á, không muốn một bên bị hình cảnh quốc tế đuổi bắt một bên bị người của Phạm gia truy sát." Wean hình như hít sâu một hơi, Hùng Huỳnh có thể rõ ràng nghe thấy tiếng hít thở ồ ồ của người đàn ông này, "Thế nhưng. . . Tôi vẫn như cũ phi thường khó chịu."

"Dùng phương thức của chúng ta giáo huấn Anh Quân."

"Đề nghị không tệ."

Hùng Huỳnh suy nghĩ một chút, quyết định không tiếp tục giả bộ ngủ, cậu mở miệng nói: "Lúc hai người đang thương lượng chuyện lớn có thể nói cho tôi biết trước, hai người và Anh Quân rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi nghĩ tôi làm người bị hại có quyền biết."

Trở mình một thân nằm chính diện, Hùng Huỳnh đối diện với đường nhìn của Đăng Dương, cậu đang muốn ngồi lên lại bị Đăng Dương và Wean cùng nhau đè xuống.

"Ha, bảo bối thân ái của tôi, cậu cư nhiên nghe trộm chúng tôi nói chuyện." Wean đè thấp thân thể tiến gần đến, trên khuôn mặt là dáng cười xán lạn đầy mê người.

"Thanh âm của các anh rất lớn, không cần tôi nghe trộm."

"Nói như vậy chúng tôi đánh thức cậu?" Đăng Dương vươn tay che mắt Hùng Huỳnh, chọc người kia lên tiếng kháng nghị.

"Cho tôi ngồi dậy."

Một phút đồng hồ sau, Hùng Huỳnh ngồi ở trung gian Wean và Đăng Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz