ZingTruyen.Xyz

Đồng nhân Naruto

Chương 17

ThanhChmNguyn

Vòng thi đầu tiên – Phòng thi trắc nghiệm

Cả hội Genin tập trung tại một tòa nhà lớn. Không khí căng thẳng. Naruto thì bối rối nhìn tờ giấy trắng, còn Sasuke thì nhìn quanh dò thám.

Tôi đưa cho hai đứa một ánh nhìn nhẹ nhàng, tay vỗ vai:
“Đừng làm lộ bản thân, chỉ cần bình tĩnh là qua được.”

Naruto gãi đầu. “Chị biết em… không giỏi cái này mà…”

Tôi cười. “Chị biết. Nhưng em giỏi nhất là giữ vững ý chí.”

---

Giữa kỳ thi, một số đội bỏ cuộc. Áp lực tâm lý đè nặng.

Tôi dùng chút chakra gió mỏng như sợi tơ, luồn quanh căn phòng, truyền thông tin qua ám hiệu cho đội 7. Sasuke hiểu nhanh, Naruto chỉ cần nhìn ánh mắt tôi cũng có thể làm theo.

---

Câu hỏi cuối cùng: Ở lại hay rút lui mãi mãi

Ibiki Morino đưa ra lựa chọn tàn khốc. Nếu ở lại và trượt – mất quyền thi mãi mãi. Nếu rút – còn cơ hội sau này.

Sasuke quay sang nhìn tôi.
Naruto siết chặt nắm đấm, mồ hôi rơi.

Rồi em hét lên:
“Em sẽ không bỏ cuộc! Vì có người mà em phải bảo vệ!”

Cả phòng im lặng.

Sasuke cúi đầu, giọng thấp hơn:
“Cũng như em…”

Ibiki khẽ mỉm cười.

“Tất cả vượt qua.”

---

Vòng hai – Rừng chết chóc

Đội 7 tiến vào Rừng Chết. Áp lực ngay lập tức ập đến. Những nhóm khác như Gaara, Neji, đội Âm Thanh... đều không dễ đối phó.

---

Một đêm nọ, đội 7 dựng trại bên bờ suối. Tôi canh gác, hai đứa em nằm gần bên.

Naruto đột nhiên thì thầm: “Chị Arisu này…”

“Ừ?”

“Lúc em nghĩ chị có thể bị thương… tim em đau lắm. Như có gì sắp mất đi ấy.”

Tôi nhìn em, ánh mắt mềm lại.
“Chị hiểu…”

Còn Sasuke, tuy im lặng, nhưng tay cậu ấy khẽ đặt lên tay tôi, nắm nhẹ.

Tôi cảm nhận được – cả hai đứa đã không còn coi tôi chỉ là "chị gái nuôi" nữa.

---

Gặp đội Âm Thanh – Sasuke tức giận bộc phát

Dosu tấn công tôi bất ngờ, khiến tôi bị thương nhẹ ở vai. Naruto lao đến bị đánh văng. Sasuke đứng chết trân… rồi bỗng dưng chakra bùng nổ.

Ấn nguyền bắt đầu hiện ra.
Tôi nhận ra Orochimaru đã để mắt đến em ấy…

Sasuke gầm lên:
“Không ai được đụng vào chị ấy! Không một ai!”

Cậu đánh bại cả nhóm chỉ trong vài chiêu – lần đầu để lộ sức mạnh ẩn chưa kiểm soát.

Tôi ôm lấy Sasuke khi em run rẩy:
“Chị không sợ. Em vẫn là Sasuke mà chị yêu quý.”

---

Đêm sau đó

Tôi chăm sóc vết thương, Naruto đột nhiên hỏi:

“Chị này… nếu có hai người cùng thích chị thì chị chọn ai?”

Tôi nghẹn một chút. Sasuke quay mặt đi, nhưng rõ ràng đã nghe.

Tôi chỉ cười:
“Chị… chưa chọn được. Vì hai người đó đều quan trọng với chị.”

Từ khoảnh khắc đó, không khí giữa ba người đã đổi khác. Không còn là "chị – em" đơn thuần, mà là trái tim dần rẽ hướng yêu thương.

---

Kết thúc chương 17.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz