Chương 11: Kiểm Tra Chuông - Tinh Thần Đồng Đội Và Những Bí Mật
Ngày đầu tiên của kỳ huấn luyện.
Kakashi đứng đó, tựa vào gốc cây, tay giơ chiếc chuông trước mặt chúng tôi. Ánh mắt anh ta lạnh lùng, không thể đọc được cảm xúc.
"Chào mừng đến với bài kiểm tra chuông. Quy tắc rất đơn giản: Nếu các em không lấy được chuông trước khi hết thời gian, các em sẽ bị loại khỏi đội 7."
Naruto đã không kìm nổi, hét lên:
"Chị Arisu, cứu em! Em không muốn bị loại đâu!"
Sasuke chỉ lắc đầu, nhăn mặt:
"Chúng ta cần phải làm gì, chị?"
Tôi mỉm cười, nhìn qua hai đứa em nuôi, ánh mắt kiên quyết.
"Trước hết, phải tạo thành một đội. Nếu không có tinh thần đồng đội, các em sẽ không thể làm gì được đâu."
---
Kỳ thi bắt đầu.
Kakashi đứng yên, không hề di chuyển. Naruto lập tức lao vào, nhưng tôi ngăn lại:
"Naruto, đừng vội. Để ý xung quanh. Kakashi không phải là người dễ bị đánh lừa đâu."
Sasuke nhếch môi:
"Chị nói đúng. Tập trung."
Chúng tôi cùng nhau phân tích, mỗi người một góc, tìm cách bao vây Kakashi mà không để bị phát hiện.
---
Kakashi nhìn thấy mọi thứ.
Là một ninja cực kỳ dày dạn kinh nghiệm, hắn ta dễ dàng nắm bắt mọi động thái của chúng tôi. Tuy nhiên, tinh thần đồng đội của đội 7 đã tạo nên sự khác biệt. Tôi nói với Sasuke và Naruto:
"Naruto, mày tạo phân tán, Sasuke, mày vòng ra sau. Chị sẽ tấn công từ chính diện."
Naruto bật cười:
"Chị biết em mạnh mà! Được rồi!"
Kakashi vẫn im lặng, nhưng khóe miệng anh ta cong lên một chút, dường như đang đánh giá chúng tôi. Cuối cùng, sự phối hợp hoàn hảo của ba đứa nhóc đã khiến Kakashi bất ngờ.
Naruto lao ra, vờ như muốn tấn công từ phía trước. Kakashi lập tức chuyển hướng, chỉ để phát hiện Sasuke đã ra phía sau, dùng Sharingan để khiến Kakashi phải phân tâm. Còn tôi, dùng tốc độ nhanh để lấy chuông.
Nhưng Kakashi… vẫn nắm chuông trong tay, lắc đầu:
"Được rồi, lần này, tôi thừa nhận các em đã thành công."
> [Flag Kakashi: “Họ có tiềm năng thật sự. Nhưng còn thiếu một chút gì đó.”]
[Flag Tinh thần đồng đội: +10]
---
Sau bài kiểm tra.
Kakashi dẫn chúng tôi về nhà, mắt vẫn lờ đờ, ngó nghiêng cả bọn. Cả ba đứa – Naruto, Sasuke, và tôi – đều im lặng đi sau lưng Kakashi.
Naruto phá vỡ không khí:
"Chị Arisu, chị giúp bọn em luyện tập được không? Em cảm giác mình vẫn chưa đủ mạnh để bảo vệ chị!"
Sasuke không nói gì, nhưng ánh mắt cậu sáng lên. Đó là dấu hiệu cậu đồng ý.
Tôi nhìn hai đứa, không thể từ chối. “Được rồi. Sau bữa tối, tôi sẽ luyện tập với các em.”
---
Bữa tối.
Tôi nấu cơm xong, để hai đứa ngồi ăn trước. Kakashi đến trễ, ngồi bên bàn. Mặc dù luôn tỏ vẻ lơ đãng, tôi biết rõ ánh mắt anh ấy vẫn không rời tôi.
Lúc ăn, Naruto đột nhiên nói:
"Chị Arisu, chị với ông Kakashi là sao vậy? Cứ thấy chị với ông ta có vẻ thân mật quá."
Tôi ngước nhìn Kakashi một giây, rồi chỉ cười:
"Không có gì đâu. Chỉ là… ông ta là người sẽ dạy các em thôi. Nhưng tôi không nghĩ là dễ dàng đâu."
Kakashi nhẹ nhàng châm trà, không nói gì.
---
Luyện tập tối.
Sau khi ăn xong, tôi kéo hai đứa ra sân, bắt đầu huấn luyện.
"Naruto, Sasuke, chúng ta sẽ luyện tập tốc độ và phản xạ. Cả hai em phải phối hợp với nhau thật tốt."
Naruto nắm tay Sasuke, cười như điên:
“Chị Arisu, em học được nhiều từ chị rồi! Em không muốn thất bại nữa đâu!”
Sasuke chỉ nhìn tôi, không nói gì. Nhưng tôi biết, cậu ấy đang cố gắng, điều này đã đủ để tôi vui lòng.
---
Giữa đêm.
Khi tôi chuẩn bị đi ngủ, cửa phòng mở ra. Naruto đứng đó, tay cầm chiếc gối.
"Chị Arisu, em có thể ngủ chung với chị không? Sasuke cũng muốn vậy."
Tôi nhìn thấy ánh mắt của Naruto đầy sự nài nỉ, còn Sasuke chỉ đứng im ở cửa, tránh xa một chút, nhưng tôi biết cậu không muốn ngủ một mình.
Tôi thở dài, rồi cười:
"Được rồi, nhưng chỉ tối nay thôi."
Naruto vội vàng nhảy lên giường, còn Sasuke nằm xuống sàn cạnh đó, không nói gì.
---
Hết chương 11.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz