Dong Nhan Dai Mong Quy Ly
9. Đánh là thương mắng là yêu
Bảy tân nương bị Nhiễm Di bắt cóc đã tỉnh lại, vì bảo đảm an toàn bốn người đã đưa các nàng về nhà.Nhưng có rất nhiều người đều là bị bắt xuất giá, không muốn về nhà, mà là đi làm những gì mình muốn làm, vì chính mình mà sống.Đoàn người Triệu Viễn Chu vội vàng lên đường, Bùi Tư Tịnh, Văn Tiêu và Tề Bích Tinh đi phía trước vừa nói chuyện vừa cười, mà Nhiễm Di vì để không thu hút sự chú ý của người khác đã biến thành một con cá, ở ấm nước của Tề Bích Tinh.Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần đi ở phía sau, Trác Dực Thần nhìn vào bóng lưng của Văn Tiêu, cúi đầu trầm tư một phen.Vẫn là nhịn không được, hắn quay đầu hỏi Triệu Viễn Chu đang ở bên cạnh: "Hỏi ngươi một câu nhé."Triệu Viễn Chu rất là ngoài ý muốn, Trác Dực Thần thế nhưng sẽ chủ động hỏi y một vấn đề nào đó. Triệu Viễn Chu tươi cười đắc ý mượn cớ này trêu ghẹo nói: "Khiêm tốn hiếu học, trẻ nhỏ dễ dạy."Trác Dực Thần có chút vô ngữ, xụ mặt nói: "Không hỏi nữa."Lần này đến lượt Triệu Viễn Chu cảm thấy khó chịu. Y thực sự muốn biết Trác Dực Thần sẽ hỏi mình vấn đề gì.Triệu Viễn Chu trộm liếc nhìn Trác Dực Thần, chủ động nói: "Ngươi hỏi đi."
Bảy tân nương bị Nhiễm Di bắt cóc đã tỉnh lại, vì bảo đảm an toàn bốn người đã đưa các nàng về nhà.Nhưng có rất nhiều người đều là bị bắt xuất giá, không muốn về nhà, mà là đi làm những gì mình muốn làm, vì chính mình mà sống.Đoàn người Triệu Viễn Chu vội vàng lên đường, Bùi Tư Tịnh, Văn Tiêu và Tề Bích Tinh đi phía trước vừa nói chuyện vừa cười, mà Nhiễm Di vì để không thu hút sự chú ý của người khác đã biến thành một con cá, ở ấm nước của Tề Bích Tinh.Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần đi ở phía sau, Trác Dực Thần nhìn vào bóng lưng của Văn Tiêu, cúi đầu trầm tư một phen.Vẫn là nhịn không được, hắn quay đầu hỏi Triệu Viễn Chu đang ở bên cạnh: "Hỏi ngươi một câu nhé."Triệu Viễn Chu rất là ngoài ý muốn, Trác Dực Thần thế nhưng sẽ chủ động hỏi y một vấn đề nào đó. Triệu Viễn Chu tươi cười đắc ý mượn cớ này trêu ghẹo nói: "Khiêm tốn hiếu học, trẻ nhỏ dễ dạy."Trác Dực Thần có chút vô ngữ, xụ mặt nói: "Không hỏi nữa."Lần này đến lượt Triệu Viễn Chu cảm thấy khó chịu. Y thực sự muốn biết Trác Dực Thần sẽ hỏi mình vấn đề gì.Triệu Viễn Chu trộm liếc nhìn Trác Dực Thần, chủ động nói: "Ngươi hỏi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz