ZingTruyen.Xyz

Đồng điệu trong đổ nát

📌Giới thiệu nhân vật

YanKiriwa

1.Hàn Lâm Từ (韩林茨)
Tuổi:17,cao 1m90
Giới tính: Nam
Sinh nhật:23/11

•Tính cách: Khép kín,ít nói,có xu hướng tách mình ra khỏi đám đông.

•Ngoại hình tổng quan:
-Gương mặt thanh tú,mang vẻ đẹp của một thanh niên hướng nội,ít nói nhưng cũng không đến nỗi gây khó chịu.Khí chất luôn là người trầm tính,im lặng trong mọi cuộc nói chuyện.

•Đặc điểm chi tiết:
-Mắt: Đôi mắt hai mí mỏng,con ngươi màu xám nhạt.Trong ấy người khác nhìn vào sẽ cảm giác như anh không tồn tại,nhưng sâu trong đó lại là một con người tổn thương về tinh thần lẫn thể xác,sự bất lực đến cuồn cực.

-Tóc: mái tóc thẳng hơi xoã xuống phần trán và một chút ở mắt nhưng không che hoàn toàn.

-Anh ta đeo một chiếc kính gọng đen mắt tròn

•Thông tin khác:
-Hàn Lâm Từ lớn lên trong một gia đình khá giả nhưng mà có người cha vô cùng nghiêm khắc và coi trọng thành tích học tập của anh,ông coi cái đam mê vẽ vời của anh ta là một thứ vô bổ và không giúp ích cho tương lai.Cuộc nói chuyện của hai người thường ngắn và im lặng lâu dài,nhiều khi chỉ còn là lời chửi bới của ông ấy cho anh.Anh ta vừa ghét vừa sợ ánh mắt của ông ta,tạo nên ám ảnh tâm lý lâu dài cho anh.

-Còn về phần người mẹ,bà khác với người bố,bà rất yêu thương anh và luôn động viên anh theo con đường của mình.Nhưng mà bà luôn lép vế hơn so với chồng,nên chỉ biết đứng nhìn mà không thể làm gì hơn.Bà luôn hỏi thăm anh,luôn chăm sóc anh khiến anh cảm thấy bản thân còn được tồn tại trong căn nhà này,nên anh rất yêu mẹ.

-Mỗi đêm đến,anh thường tự nhốt mình trong căn phòng tối tăm của mình,chỉ có một chiếc đèn nhỏ chiếu sáng đủ để thấy màu và tấm canvas,rồi anh ta sẽ lại ngồi vẽ,bàn tay anh ta luôn đinh đầy màu và cả chiếc tạp dề.Anh sẽ ngồi vẽ như thế đến khi bản thân mệt mỏi,bức tranh hay hoạ cụ như thể người bạn chí cốt của anh vậy,như một người bạn để tâm sự,để trút hết mọi căng thẳng vậy.Những bức tranh của anh thường là những chủ đề tiêu cực nhưng mang một vẻ đẹp đến lạ...

•Sở thích
-Hàn Lâm Từ thường bị thu hút bởi những nơi yên tĩnh,an toàn — căn phòng riêng,hành lang vắng,thư viện yên tĩnh vào buổi sáng.Anh cũng yêu tiếng mưa và những ngày trời âm u hơi se se lạnh làm tâm trí anh dịu lại và an toàn.Những âm thanh như piano chậm,những bài nhạc buồn và chậm rãi giúp hơi thở và tâm hồn anh như tĩnh lại và giảm căng thẳng.Anh thích được ở gần một ai đó,không phải để nói chuyện mà để biết rằng bản thân còn tồn tại,hoặc chỉ đơn giản là ngồi im một góc và rồi vẽ,vẽ những thứ mà anh cho rằng nó đẹp,những thứ anh cảm thấy an toàn,anh thích những món ăn ngọt và hơi cay.Đồ uống yêu thích của anh là nước chanh.

•Ghét
-Hàn Lâm Từ ghét những nơi ồn ào,những nơi ấy làm cho tâm trí anh trở nên hỗn loạn và muốn biến mất ngay lập tức.Anh ghét những người nhắc đến gia đình mình hay hỏi anh dồn dập vấn đề nào đó,anh ghét mùi của bệnh viện vì nơi đó chính là nơi khơi nguồn cho những sợ hãi và lo âu của anh.Đặc biệt anh rất sợ bị bỏ rơi—nó như một ám ảnh không tên vậy,anh thường tránh những người nói quá to hay nổi bật,anh cũng ghét nhưng nói có mùi hương nồng,rất ghét những đồ uống có ga,ghét ba mình nhưng mà không thể làm gì được.

•Triệu chứng tâm lý
-Trầm cảm mức độ nặng và đang kéo dài (Depression):
+ Mất hứng thú kéo dài với mọi hoạt động tập thể hay xã hội.
+ Mệt mỏi về tinh thần,mất ngủ nhiều ngày hoặc ngủ gián đoạn.
+ Cảm giác bản thân vô dụng và luôn tự trách bản thân.

• Rối loạn lo âu (Anxiety Disorder):
+ Lo lắng liên tục,suy nghĩ quá nhiều và hay nghĩ xa (thường theo hướng tiêu cực).
+ Sợ hãi việc bị đánh giá (thường đến từ người bố).

• Hoảng loạn từng cơn (Panic Disorder):
+ Choáng váng,run rẩy,toát mồ hôi.
+ Sợ đám đông và tiếng quát hay công khai.

•Hành vi tự làm hại bản thân (Non-suicidal self-injury):
+ Tự cào,cấu phần cổ hay tay để giải toả cảm xúc hay căng thẳng.
+ Tần suất sẽ tăng nếu bị bạo lực tâm lý hay thể
xác.
——————————-
2.Lục Băng Băng (路冰冰)
Tuổi:17,cao 1m62
Giới tính: Nữ
Sinh nhật:17/12

Tính cách: Dịu dàng,lịch sự,luôn giữ thái độ hoà nhã.

•Ngoại hình tổng quan:
+Gương mặt hài hoà,mang vẻ đẹp bình thường nhưng vẫn có nét đẹp riêng,trên gương mặt ấy có gì đó rất đẹp nhưng cũng kín đáo đến lạ.Khí chất toát lên là một cô nàng hoạt bát và năng động,nhưng sâu bên trong thì trống rỗng và mang màu sắc tối.

•Đặc điểm chi tiết:
Mắt:Đôi mắt cô hình hạnh nhân,mí lót và viền mắt mảnh,con ngươi màu nâu nhạt,nhìn vừa có sức sống nhưng lại vô cảm.Ánh nhìn cô luôn dịu dàng và bình tĩnh,nhưng mà sâu trong đó lại là sự mệt mỏi vì không biết "hạnh phúc" thật sự là như nào,luôn trống rỗng và tiêu cực.Phía bên dưới có quầng thâm nhạt,thể hiện được phần nào sự mệt mỏi ấy.

Tóc: Mái tóc màu đen nháy,dài nhưng mà không dày và luôn được thả thẳng,cô ít khi tạo kiểu tóc mà chỉ buộc gọn nó lên hay cầu kì thì búi nó lên.

Cô có đeo cặp khuyên tai hình con mèo đang cười.

•Thông tin khác:
+Từ nhỏ không biết lí do gì mà bố mẹ cô để lại cô cho ông bà nội chăm sóc,nên từ nhỏ cô đã được ông bà yêu chiều như một cô công chúa nhỏ vậy.Ông bà lo cho cô từ ăn mặc đến ăn uống,họ thương Băng Băng rất nhiều nên đã cố gắng thay cha mẹ bù đắp cho cô.Người ông thì luôn cố gắng làm việc để lo chi phí sinh hoạt cho gia đình nhỏ ấy,còn người bà phụ trách việc chăm sóc và dạy dỗ cô,nên cô rất ngoan ngoãn và lễ phép.Nhưng mà vì tính chất công việc nên ông bà cũng ít khi ở nhà lắm,từ đó Băng Băng đã học được các tự chơi một mình và tự lập từ tấm bé.Mỗi khi cô bé nhớ bố mẹ thì cô chỉ im lặng nhìn ra ngoài cửa,như thể một chú mèo đang đợi chủ mình chở về vậy.

+ Có lẽ vì do một phần vì những cuộc gọi về ngắn ngủi và những câu hỏi lặp đi lặp lại,khiến sau mỗi cuộc gọi cô cảm thấy xa cách dần hơn với họ,từ đó trong lòng cô đã mất đi khái niệm "đau buồn".Từ đó hình thành nên cái tính cách kìm nén cảm xúc và "tích cực" khi ở trước mặt mọi người,nhưng sâu trong lòng cô thì luôn tự hỏi rằng việc ấy có ý nghĩa gì và nó có thật sự "vui" hay không?

•Sở thích:
+Băng Băng thích đọc sạch ở thư viện trường học,cô thích đọc các thể loại về tâm lý và có tình tiết chậm,cô đọc không phải để giải trí và để tìm cảm giác được "thấu hiểu".Khi đọc đến một câu nói hay cảm xúc buồn bã của nhân vật,cô thường dừng lại rất lâu rồi đọc đi đọc lại như thể muốn ngẫm nó thật lâu để hiểu.Vào những buổi đêm mất ngủ hay tiêu cực,cô thường nghe nhạc để thư giãn đầu óc hay đơn giản là nhìn ra ngoài bầu trời đêm và ngắm nhìn nó rất lâu,ngoài ra cô còn hay viết những câu nói rời rạc vào một quyển sổ tay nhỏ.Không gian yêu thích của Băng Băng là một góc yên tĩnh trong quán cafe hay gần những cửa sổ nhỏ để ngắm những người đi đường.Cô hay để ý nhưng chi tiết nhỏ như hạt mưa rơi hay là những vụ việc nhỏ trên phố.

•Ghét:
+Cô rất nhạy cảm với câu hỏi "Cậu có ổn không" hay là "Cậu cảm thấy thế nào",vì điều đó không cho phép cô được trả lời thật về trạng thái của bản thân,cô chỉ cười nhẹ rồi gật đầu đáp cho qua rồi đi ra chỗ khác.Cô ghét sự thương hại của mọi người,không phải cô không muốn được quan tâm,mà là ánh mắt của họ nó quá nhẹ nhàng và đối xử với cô như thể cô sắp vỡ vậy,cô không mong được cứu hay dỗ dành,cô chỉ muốn được coi là người "bình thường".Cô cũng ghét những lời động viên mang tính chất rỗng và chỉ nói cho có,điều đó như phủ định đi nỗi đau của cô vậy.Đặc biệt Băng Băng rất ghét những lời hứa hẹn mà chỉ nói trên đầu môi mà không được thực hiện,cô cảm thấy điều ấy thật "dị ứng".Ngoài ra cô còn sợ hãi việc bị nhìn thấu một cách thô bạo và thấu đáo...

•Triệu chứng tâm lý:
-Trầm cảm cười (Smiling Depression):
+Bên ngoài cô vẫn mỉm cười và hoà đồng với mọi người,nhưng bên trong không cảm nhận được niềm vui và trống rỗng kéo dài

-Kìm nén cảm xúc mãn tính (Emotional Suppression):
+Băng Băng không quen nói ra nỗi buồn của bản thân,nó chỉ thể hiện qua cử chỉ và biểu cảm
+Khi đau : im lặng hoặc né tránh

-Tự hạ thấp bản thân (Low self-Worth):
+Cô luôn cảm thấy bản thân thật thấp kém,dễ bị thay thể bởi các yêu tố khác.

-Trống rỗng cảm xúc (Emotional empriness):
+Lúc buồn cũng chả khóc,lúc vui cũng không cười.Băng Băng luôn có cảm giác sống theo quán tính,ngày nào cũng như ngày nào.

-Rối loạn giấc ngủ và mệt mỏi tinh thần kéo dài:
+Băng Băng luôn mất ngủ và mệt mỏi về mặt tinh thần vì duy trì cái lớp mặt nạ "ổn".
————————
📍Một số nhân vật phụ
1.Hàn Chính Viễn (bố của Hàn Lâm Từ)
-Ông là một nhà quản lý kinh doanh,lí tưởng sống của ông là học tập và tương lai ổn định là ưu tiên hàng đầu,nên khi biết Hàn Lâm Từ yêu thích hội hoạ mà thành tích từ top đầu xuống top 3 thì không ngừng mắng chửi,thậm chí có lần còn đốt hết những quyển sổ vẽ và bản thảo của anh.Làm cho anh bị ảnh hưởng và khủng hoảng tâm lý kéo dài,dẫn đến bị trầm cảm như hiện tại.

2.Hàn Uyển Thanh (mẹ của Hàn Lâm Từ)
-Bà là nội trợ,bà là một người dịu dàng và yêu thương chồng con.Bà rất ủng hộ đam mê của người con là Hàn Lâm Từ theo con đường nghệ thuật,nhưng mà chồng bà thì không,với tính cách hay nhún nhường và mềm yếu.Trong lúc mà hai cha con cãi nhau,bà chỉ có thể im lặng mà nhìn trong bất lực,sau khi hai người cãi nhau xong,bà sẽ ra an ủi và động viên người con của mình.

3.Lục Minh Triết (bố của Lục Băng Băng)
-Ông là một doanh nhân thành đạt và làm ăn xa nhà.Ông ta rất tham vọng và luôn có niềm tin bất diệt với việc "thành công" nó quan trọng hơn sự hiện diện,tuy ông luôn gọi về hỏi thăm cha mẹ và con gái nhưng luôn là những câu nói mang tính chất trách nhiệm và ít cảm xúc.Thành ra những cuộc gọi thoại thường rất ngắn ngủi,khi Băng Băng lớn thì ông chả buồn gọi nữa,thay vào đó là phong bì có tiền với dòng chữ lạnh ngắt: "Chi phí nuôi Băng Băng".

4.Lục Nhị Hân (mẹ của Lục Băng Băng)
-Bà là chủ của một tiệm tạp hoá nhỏ,tính cách bà hay phụ thuộc vào cảm xúc và dễ bị stress.Bà rất thương Băng Băng nhưng mà bà không đủ mạnh mẽ hay vững vàng để bảo vệ người con của mình,bà chỉ dặn con mình là "Con phải ngoan,không được hư nhé" rồi cúp máy.
—————————————————————————

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz