ZingTruyen.Xyz

Doi Tac Tim Chet Tot Nhat

☆, 002

DỊCH/ CHUYỂN NGỮ: SAMLEO KUN

Đại học không hề đòi hỏi ép buộc sinh viên về vấn đề cư trú cho nên chịu đựng qua năm nhất, năm thứ hai đã có rất nhiều sinh viên thuê phòng ở ngoài trường. Phía đông trường học có dãy phòng cũ vì an ninh không quá tốt, tiền thuê nhà cũng khá thấp, cho nên trở thành lựa chọn tốt nhất cho đám sinh viên.

Gặp chuyện không may chính là nữ sinh năm 3 ở khu phía đông, cô vốn thuê phòng ở ghép cùng bạn học. Nhưng hôm nay cô đột nhiên nói thân thể không thoải mái, cho nên rời lớp tự học sớm quay về nghỉ ngơi. Chờ bạn học đi chơi đến nửa đêm trở về thì thi thể cô cũng đã lạnh lẽo.

Về nguyên nhân cái chết của nữ sinh kia, trong trường rộn lên đủ loại đủ kiểu tin đồn, có báo thù, cũng có khốn khổ vì tình, thậm chí còn cường điệu hơn nữa chính là bị sẩy thai sau đó tự sát. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Chuyện này với sinh viên vừa mới khai giảng mà nói không thể nghi ngờ là hết sức mới lạ thú vị, bởi vì chưa từng phát sinh trên người mình cho nên dễ thành chủ đề có thể không chút lưu tâm mà bàn tán. Mấy ngày tiếp theo, Lý Ngôn Thành vô luận đi đến đâu cũng có thể nghe được sinh viên xung quanh thảo luận chuyện này.

An Tường tin tức nhanh nhẹn tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Hôm nay, lúc An Tường đến nhà ăn Lý Ngôn Thành đang ngồi ăn trong góc, cậu chào hỏi bạn bè xung quanh rồi bưng thức ăn ngồi xuống đối diện anh.

Bạn học quanh An Tường cũng có chút ấn tượng với Lý Ngôn Thành, nhưng vì anh chẳng hề muốn quen thân với bọn họ, nên mọi người cũng chỉ xem là nhìn biết mặt ngay cả sơ giao cũng không bằng. Thấy cậu ngồi cùng anh, người khác biết điều đi tới bên kia.

Chỉ có một nữ sinh đi tới ngồi bên cạnh An Tường, đặt khay ăn, "Xin chào."

Lý Ngôn Thành gật gật đầu xem như chào hỏi. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

An Tường cười nói: "Cậu có thể cho chút phản ứng khác không? Hàn Hoa dù gì cũng là Hội trưởng Hội Học Sinh, rất có nhân khí đó."

Lý Ngôn Thành lần này ngẩng đầu, rất chân thành 'Ân' một tiếng.

Hàn Hoa thấy thế buồn cười nói: "Tôi thấy mình vẫn nên ngồi ở bên cạnh thôi, không làm phiền hai người các cậu." Nói xong liền thu dọn sang bàn bên cạnh ngồi cùng mấy nữ sinh khác, hi hi ha ha chỉ vào An Tường không biết đang nói gì mà cười rất vui vẻ.

An Tường khoát khoát tay về phía các cô, sau đó mới quay đầu lại nhìn Lý Ngôn Thành.

"Cậu thấy thế nào?" An Tường thì thà thì thầm đem tin tức vụn vặt mấy ngày nay kể hết cho Lý Ngôn Thành rồi hỏi.

Lý Ngôn Thành nghi hoặc ngẩng đầu nhìn An Tường, hỏi ngược lại: "Cậu chỉ cái gì?"

"Đương nhiên là cái vụ nữ sinh ngoài trường học đó." An Tường đặt đũa xuống trong mắt tràn đầy chờ mong đỉnh đầu thì như dựng lên đôi tai cún lông xù, "Nghe đâu lúc cô ta được phát hiện bụng đã bị mổ banh, ruột gan, máu thịt ngập giường, mùi máu tanh gay gắt."

Lý Ngôn Thành nghe vậy trong đầu hình dung ra cảnh tượng kia, buông đũa. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

"Hơn nữa..." An Tường ra hiệu Lý Ngôn Thành lại gần, cậu hơi nhỏm dậy cúi người nói khẽ bên tai anh: "Hơn nữa theo pháp y kiểm tra thi thể nói, nữ sinh kia chính là bị mổ bụng khi còn sống, mà đứa nhỏ cũng bị lấy ra khỏi bụng lúc đó. Trong phòng máu trên giường, trên sàn nhà, trên thi thể đều trộn cồn cao độ, thi thể trẻ sơ sinh cũng bị ngâm trong cồn..."

Tưởng tượng thấy tình cảnh đó, Lý Ngôn Thành triệt để đẩy khay ăn trước mặt ra không hề muốn ăn nữa.

"Cậu thấy thế nào?" An Tường vẻ mặt ác hàn toét miệng nói.

"Gì mà tôi thấy thế nào?" Lý Ngôn Thành cảm thấy mình ngay từ đầu quyết định nghe An Tường nói hết lời chính là một sai lầm.

Tính cách An Tường vô cùng sáng sủa, ở trường nói chuyện cùng ai cũng được hơn nữa diện mạo của cậu rất được hoan nghênh. Nhưng trong mắt Lý Ngôn Thành, cậu không nghi ngờ gì có hơi ồn ào.

"Chuyện này a, vụ án giết người này cậu thấy thế nào, cậu cảm thấy hung thủ là ai?" An Tường một vẻ mặt đương nhiên, "Tôi đặc biệt nhờ tài xế nhà mình đến cục cảnh sát dò la, cậu rất am hiểu chuyện này chắc đã suy đoán hung thủ là ai chứ?"

Thân thể Lý Ngôn Thành ngã về sau dựa vào lưng ghế đánh giá chàng trai hoặc có thể nói là nhóc con trước mặt đã tỉnh lại khỏi cảnh máu tanh ăn cơm rất ngon lành, thật không biết nói sao cũng không biết cậu thật sự thiếu dây thần kinh hay quá mức đơn thuần. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

An Tường, nếu Lý Ngôn Thành không nhớ lầm, họ này tên này hẳn là con trai của phú thương số một G thành, chính là nhân vật thuộc loại phú quý đời thứ hai, thứ ba. Anh tuy không đến mức có ý kiến gì với dạng người thế này nhưng theo hoàn cảnh sống của An Tường mà nói, dù thế nào cũng không đến nỗi khiến cho tính tình cậu trở nên quá mức đơn thuần mới phải. Nhưng sao anh lại cảm giác người này hơi ngốc, còn hơi ngố.

"Tôi không có hứng thú với chuyện này." Lý Ngôn Thành thu dọn đồ đạc đứng dậy, đặt khay lên quầy ra khỏi nhà ăn đi về ký túc xá.

An Tường thấy thế vội vàng xới hai muỗng cơm nhét vào miệng sau khi nhét không nổi nữa mới chạy đuổi theo Lý Ngôn Thành. Miệng cậu căng phồng đuổi theo anh càu nhàu nửa ngày cũng không rõ đang nói gì.

"Cậu rốt cuộc muốn làm gì?" Lý Ngôn Thành không thể không dừng bước lại nhìn cậu, bởi vì xung quanh đã có không ít người nhìn về phía bọn họ. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

An Tường hiển nhiên cũng đã phát hiện điểm ấy cho nên nuốt hết cơm ợ một cái thật to rồi nói: "Tôi chỉ muốn hỏi quan điểm của cậu với chuyện này thôi." Giọng nói vừa hạ xuống không đợi anh mở miệng đã nói tiếp: "Cậu muốn đến hiện trường nhìn xem không, tối qua tôi nhờ người tìm cảnh sát lấy giấy thông hành, hôm nay chúng ta hẳn là có thể vào xem."

Lý Ngôn Thành lắc đầu, "Tôi đã nói không có hứng thú a."

An Tường lại cười hì hì sáp đến đưa tay khoát vai Lý Ngôn Thành anh em tốt nói: "Buổi chiều không có lớp chúng ta đến chỗ đó nhìn xem đi, hết tiết thứ hai tôi ở ký túc xá chờ cậu."

Lý Ngôn Thành nhìn về phía An Tường vừa định nói không đi đã bị An Tường cướp lời, "Cậu cứ xem như đi cùng tôi đi, tôi thật ra rất hứng thú với chuyện này. Mặc dù án mạng tôi cũng không phải chưa từng nghe, nhưng vẫn chưa từng thấy tận mắt a."

Lý Ngôn Thành không hề lên tiếng, kỳ thật anh vẫn có chút hứng thú với chuyện này. Dù sao thủ pháp tàn nhẫn thế không phải ai cũng có thể làm được, nhưng anh không muốn lẫn vào.

Chẳng qua buổi chiều hai người cuối cùng vẫn không đến hiện trường vụ án, bởi vì mới xong tiết 2 cổng trường đã bị cảnh sát niêm phong không cho phép sinh viên và người trong trường ra vào. Nguyên nhân là lại xảy ra án mạng, hơn nữa vụ án dùng thủ pháp tương đồng. Địa điểm phát sinh án lần này là trong ký túc xá nữ của trường.

Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều chỉ có hai tiết.

Lầu ký túc xá từ tiết thứ nhất đến tiết thứ hai có gần hai tiếng không được phép vào, cho nên mãi đến mười phút sau khi tan học, nữ sinh cùng phòng trở lại ký túc xá mới phát hiện thi thể.

Tình huống thi thể không khác vụ An Tường nói trước đó lắm, thi thể bị đặt trên giường, phần bụng bị tàn nhẫn thô lỗ mở banh. Toàn bộ hình ảnh hoàn toàn có thể dùng huyết nhục mơ hồ vô cùng thê thảm để hình dung. Lý Ngôn Thành ở ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua đã thấy không có hứng xem tiếp. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

Đi xuống đứng dưới lầu ký túc xá nữ anh cũng còn có thể mơ hồ ngửi được mùi máu tanh và cồn trong không khí.

An Tường vì là người của Hội Học Sinh nên bị kêu đi tìm tư liệu của nữ sinh đó.

Không bao lâu khi An Tường trở lại, trong lòng ngực còn giấu một phần tư liệu sao chép của nữ sinh kia.

Lý Ngôn Thành đen mặt nhìn An Tường lén lén lút lút nhét tư liệu vào bên trong quần áo phồng phồng nổi lên một mảnh, sau đó ánh mắt cậu xoay tròn kéo anh đi đến phòng họp Hội Học Sinh khóa cửa lại.

"Cậu xem xem, đây là tư liệu của nữ sinh kia, còn có tư liệu những nơi gầy đây cô ta đi tôi cũng trộm copy một phần." An Tường mở tư liệu ra để Lý Ngôn Thành xem.

Lý Ngôn Thành thản nhiên nhìn lướt qua tư liệu kia, một nữ sinh chẳng hề đặc biệt, người như vậy ở làng đại học ít nhất mấy trăm. Edxxit: SxaxmxLxexo-kxuxnx

"Cậu cho tôi xem mấy thứ này làm gì, tôi cũng không phải cảnh sát. Muốn xem phá án thì đi tìm cảnh sát tìm tôi cũng không ích gì." Lý Ngôn Thành quyết định nên nói rõ ràng với An Tường tốt hơn, "Chuyện lần trước chẳng qua là vì tôi vừa khéo biết mà thôi."

An Tường như sớm đã biết Lý Ngôn Thành sẽ nói như vậy không thèm để ý mở tư liệu anh đẩy ra ra, lại từ trong lòng lấy một phần tư liệu xếp thành khối vuông mở ra. Sau đó ngồi xuống cạnh anh đặt hai phần tư liệu bên cạnh, một góc tư liệu dúm dó vểnh lên bị cậu lấy tay đè xuống.

"Cậu xem, đây là tư liệu của nữ sinh trước đó. Tôi đều xem qua, điểm giống nhau duy nhất chính là chỗ này. Hai người đó đều là người cùng một quê, cậu xem bên này trung học hình như còn là chị em học cùng một trường." An Tường chỉ vào tờ giấy cứ thế nói.

"Cho nên?" Lý Ngôn Thành nhíu mày.

An Tường nhìn nhìn cửa phòng phía sau đóng chặt sáp đến bên tai Lý Ngôn Thành nói khẽ: "Nghe nói cô gái này giống nữ sinh kia trong bụng cũng có."

Lý Ngôn Thành sau một lúc lâu nghe vẫn không hiểu ý An Tường mãi khi anh nghiêng đầu nhìn thấy xấu hổ trong mắt cậu mới hiểu được. An Tường nói 'Trong bụng cũng có' hẳn là chỉ đứa trẻ chưa ra đời. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

"Thật ra tôi cũng cảm thấy rất buồn bực a, sao nữ sinh trường chúng ta đều như vậy..." Lời nói được một nửa cậu dường như ý thức được mình nói cái gì, lập tức ngoe nguẩy tay sửa miệng, "Cậu đừng hiểu lầm, tôi cũng không phải nói các cô không nên như vậy hay trêu chọc thế nào, ý của tôi chính là... Ai, thật ra tôi chính là cảm thấy những người này hơi ngốc, đại học, ai cũng còn non trẻ. Cậu nói một cô gái sớm như vậy đã mang bầu, nếu sau này chia tay làm thế nào?"

Nói xong lời cuối, nụ cười trên mặt An Tường đã không thấy bóng dáng, ngược lại có một loại chân thành nghiêm túc mà Lý Ngôn Thành chưa bao giờ thấy, trong đó thậm chí còn che dấu chút căm phẫn.

Nếu Lý Ngôn Thành nhớ không lầm, cha và mẹ An Tường cũng quen nhau ở đại học, nhưng sau khi tốt nghiệp đã chia tay. Hơn nữa bởi vì liên quan đến thân phận của cha An Tường nên mẹ cậu khi còn sống quả thật cũng không xem là thoải mái. Chuyện này tòa soạn báo thỉnh thoảng thích kéo ra nói hai ba câu người biết cũng không ít.

Dù Lý Ngôn Thành không rõ tại sao An Tường phẫn nộ nhưng cậu nói cũng đúng, một đứa mười tám, mười chín tuổi bản thân cũng tự chăm sóc chưa xong, sao mà chăm sóc được người khác?

Lý Ngôn Thành lẳng lặng thở dài một hơi, thật anh cũng có chút để tâm với chuyện này.

"Cậu nói mấy cô đó cùng quê lại cùng trường, vậy là bạn bè sao?" Lý Ngôn Thành lấy tư liệu đặt trước mắt mình. Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Lý Ngôn Thành vừa nói ra lời này làm An Tường sửng sốt một lúc lâu.

Lúc kịp phản ứng Lý Ngôn Thành có tâm hỏi việc này, cậu lập tức hăng hái trở lại. Trên mặt treo nụ cười con cún như trước không hề thấy nửa phần âm u. An Tường vui cười ha ha kề sát tai anh nói: "Không phải, hình như hai người cũng không biết hiện diện của đối phương." Cậu lật lật tư liệu, lại nói: "Kỳ thật cũng không khó hiểu, hai cô đều là ở huyện thành lân cận lên học, người ở xứ đó trong trường ít nhất có mười mấy. Điều cậu nghĩ tôi cũng đã nghĩ qua, những cảnh sát kia cũng từng hỏi tới nhưng hai người không có bất kỳ quan hệ nào."

"Các cô không phải bạn bè, vậy các cô đó có bạn bè chung nào không. Cùng quê có lẽ sẽ có người đồng thời quen biết cả hai." Lý Ngôn Thành một lần nữa xem lại tư liệu sau đó ghi tạc toàn bộ trong đầu.

An Tường đột nhiên gào to đứng dậy vỗ bàn như bừng tỉnh đại ngộ quát khẽ: "Đúng nga, sao tôi lại không nghĩ đến khả năng này! Cậu đợi chút, tôi sẽ đi hỏi ngay..." Edxxit: SxewwewewrwrsdzvaxmxLbdbxcbfdbxexo-kxgsdgfdsuxnx

Tác giả có đôi lời muốn nói: máu người bị hại trộn lẫn cồn cao độ, thi thể của đứa trẻ được lấy ra từ phần bụng mở toang bị ngâm trong cồn. Khi tôi nhìn về phía đứa trẻ đó, thì phát hiện hình hài mới thành hình kia nhếch miệng cười cười.....với tôi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz