Doi Ta Han Vay
Warning: Host!Kaiser x Phú pà!Reader, chửi thề, Kaiser éo có tiền =)))))))))))))))))))))))))))))))))) nhắc lại nghèo rách luôn nhé lol =)))))))) 👯 ôi sao nghe mà vui quá xá là vui. Michael Kaiser - bông hoa tráng lệ đầy gai tự mình nổi bật chốn trần thế xô bồ.. Gã ấy, là một kẻ phóng khoáng cùng cái lưỡi ngọt ngào, một gương mặt tuấn tú để để đẩy bất kỳ ai vào lưới tình gã dày công thắt nút, một kẻ dửng dưng nhận tất thảy quà tặng mà còn chẳng cần mảy may quan tâm đến việc đáp lại tình cảm của bất kỳ quý cô nào dạo chơi chốn đây, để rồi lại mắc phải cái gai của gã. Dính vào rồi, càng níu lại càng đau, để yên thì mãi chảy máu mà dứt được rồi cũng để lại sẹo đau. Một kẻ bận rộn nói lời ngon ngọt mà nhận quà chẳng ngại tay, gã ấy, làm gì mà thiếu con mồi, không có cô này thì sẽ có cô khác, chẳng sao cả, vậy mà em lại đánh vào cái tôi gã một cái đau mà gã chẳng thể nào quên.. Chỉ bằng vài lần ghé thăm, em đã hoàn toàn đủ khả năng để gây ấn tượng gã bằng sự giàu có của em. Không cần khoe mẽ, ba hoa, chỉ từ thái độ, thần thái cùng hành động là đã khiến Kaiser nhìn ra em cũng chẳng vừa. Có khi vui vui còn tặng Kaiser cái xế hộp đắt đỏ, lúc thì trêu ghẹo tặng anh nồi cơm điện để mang về nhà nấu cơm, ai mà dùng nồi cơm điện bây giờ, người ta đến cả cơm đóng gói sẳn cũng bán đầy siêu thị rồi.. Em không tán tỉnh hay cảm thán vẻ đẹp gã như bao người, em chỉ im lặng nhận ly rượu gã rót, đáp lại vừa đủ để Kaiser có thể tiếp chuyện thêm. Em cũng không quá khó say, lắm lúc mặt mũi em đỏ bừng rồi chỉ ngồi khóc. Có lẽ chỉ lúc này thôi gã mới có thể nghe em nói nhiều hơn, nói chán lại kêu đồ ngọt vào ăn, thành ra không để ý cũng biết, em thích ăn vị gì, thích ăn món nào, làm gã có chút quen thuộc. Đôi lúc em bao Kaiser cả đêm đến khi club đóng cửa mà chỉ chống cắm nhìn Kaiser chằm chằm, ánh mắt như nuối tiếc bao điều mà long lanh. Ừ thì đã làm rồi thì phải làm cho trót thôi, gã nhờ cái nghề này mà chẳng cần phải cố gắng gì cũng đủ sống như vua như chúa, nằm trên tiền mà hướng đến tương lai, vậy nên gã cũng để mặc, nói chuyện một mình để em có cái nghe.. Rồi dần dần, số ngày em đến club ngày càng nhiều, nhiều lúc còn xúi bậy Kaiser trốn về để đi karaoke với em, ừ thì tinh thần làm việc thì có đó, mà có tiền thì làm phiền thiên hạ thôi, Kaiser trốn việc thật. Lại ngồi trong phòng cách âm nghe em nghêu ngao hát với nền nhạc op phim hoạt hình. Em kỳ cục là thế vậy mà Kaiser thấy cũng hay hay, đời mà, đôi lúc cứ buông thả như vậy cũng tốt, phải bà khách nào cũng xúi gã trốn việc như em, phải bà khác nào cũng tặng mấy món ấn tượng như em, nào tủ lạnh, nồi cơm điện, robot dọn nhà, mắm muối trong nhà gã của em tất chẳng nên. Chẳng ai điên như em cả, em dùng tiền để lấp đầy cảm xúc nhạt nhòa trong trí óc, thỏa sức trải nghiệm những ham muốn thời nông nổi, tí con mà mình chẳng có dịp làm. Kaiser ở đó, cùng lắm là tạo cảm giác cho em có người ở bên, có tiếng người luôn văng vẳng bên tai, có tiếng thở trong những lúc em tĩnh lặng. Chính Kaiser cũng bị em cuốn theo mất đấy thôi, cũng thấy phục vụ em lắm lúc còn vui hơn đi làm nghề, rồi cứ thế thoải mái đợi em đến bao trọn suất gã.. Chỉ là... Lần này em đến với gương mặt nghiêm túc, khi người đại diện dẫn Kaiser vào thì em lại xua tay bảo đổi người khác, lúc ấy gương mặt tươi cười của gã cứng nhắc, khó chịu lùi ra sau, cũng chẳng để ý tên đại diện club kia dẫn ai đến thay, cứ thế bỏ về nhà. Lần đầu gã chẳng muốn làm việc. "Đổi người khác được không? Tôi chán anh ta rồi.". Đã liên tục vang vọng trong đầu gã.. Lần tiếp theo em đến, gã đã im lặng quan sát. Em cho tên kia thấy thứ gã chưa từng thấy qua, nụ cười trêu ghẹo, lời văn tán tỉnh, tiếng cười khoái chí. Em đằng kia như thể một con người hoàn toàn khác, không như cô khách gã còn nhớ ngày nào. Nhưng có vẻ thích thú là thế, nhưng đối với tên mới gặp kia em lại cư xử hệt như một vị khách bình thường, quà tặng bình thường, bo, tip bình thường, tất thảy bình thường. Có lẽ tên đó không đặc biệt bằng được gã, rằng gã vẫn sẽ là người đặc biệt nhất được em đối xử như vậy.. Người ta tặng Kaiser rất nhiều thứ đáng giá, chỉ riêng em để lại trong gã một trái tim hoang tàn cùng nỗi nhớ xiết bao. Kì lạ, gã mới không cần những cảm xúc ấy, đây công việc, những thứ này chỉ nên là lời nói dối ngọt ngào để bào túi con mồi gã có. Chứ không phải thật sự xảy ra để làm gã chật vật thế này.. Rồi em biến mất, không bao giờ đến lại club nữa. Gã thì vẫn thế, vẫn đi làm bình thường, tiếp tục dối trá và lợi dụng tình cảm của người ta, riêng chỉ mình gã biết gã chật vật với cảm xúc trong gã thế nào. Rồi gã bỏ việc. Gã dư dả tiền để sống tiếp nhờ số tiền em cho, gã chỉ cần không vung tay quá trán là được, có thể gã cần nghỉ ngơi, có thể gã chán nản cái cuộc sống sống dựa vào cảm xúc người khác rồi. Gã dù sao cũng là con người, lúc hứng thú lúc chán nản đã sao, cảm xúc gã còn vờn gã nhừ óc đây này.. Rồi gã gặp lại em, em say khướt mà ngồi bên đường. Sao? Cảm giác không có Kaiser đây thương tình dắt về nhà cho như thế nào, em uống say như này gặp người xấu là người móc hết túi, ăn hết người nhé. Có gã đây mà không thèm biết hưởng. Tự mãn là thế, nhưng gã vẫn đến gần lay em dậy. Em mệt mỏi mở híp mắt nhìn lên, rên rỉ đau đớn cố gắng ngồi dậy đàng hoàng mà xem xem người trước mặt là ai. Em thì hay rồi, không biết uống với thằng nào cho nó chuốc đến đần người như vậy, chỉ có Kaiser là chuốc em ngu rồi dẫn em về nhà thôi nhé, chẳng bà khách nào được đối xử như thế mà cũng chẳng thằng host nào làm vậy đâu. Thấy em chật vật vậy Kaiser đành choàng tay em qua vai mà kéo em đứng dậy. Em gác cằm lên vai gã, cả người mất sức mà tỳ vào. "Thằng lồn, thằng mất dạy, thằng mất nết, thằng chó chết, thằng ah.sg..ehhw.". Giọng em ngai ngái như như người say, ờ say thật mà, vậy mà vừa được dìu lên là đã chửi, đã văng tục. Có nhầm gã đây thành thằng nào không vậy? "Kaiser, tao nói mày đó thằng mặt lồn, mày cái thằng...hức.". Sao mà như trúng số, em chửi gã thật, chửi thẳng mặt. Còn đang nhờ sức Kaiser để đứng đây mà chửi không biết ngượng mồm. Thôi thả em ở đây ngủ với chuột cũng được đó. "Mày bỏ tao chứ gì, tao cho mày...ăn lại hết, mày làm...hức cái gì với tao...tao bắt mày thử...hức...lại hết.". Em vừa nấc vừa chửi thẳng vào tai Kaiser, làm gã cứng người, gã đã không muốn tin, không muốn tìm hiểu, vậy mà vẫn là em thật. Con bé gã chia tay 6 năm trước. Em thay đổi nhiều, gã ngờ ngợ rồi, nhưng gã không muốn tin, lắm lúc em cũng chẳng biểu lộ gì, gã cũng thuận theo để đáp lại. Em chẳng bao giờ nói tên thật, chắc chỉ có mỗi người kiểm được giấy tờ của em mới biết, gã cũng chẳng đi hỏi. Gã không muốn biết cũng không muốn tin, dù cho mọi thói quen đều nhắc gã nhớ về em của thời xưa cũ, gã vẫn cố chấp phớt lờ.. Gã bồng em ra bắt xe để đến nhà em, chui vào ghế sau để em gác đầu lên đùi mà nằm nghỉ. Có thay đổi đến đâu em vẫn vậy, gã chỉ im lặng nhìn em cả quãng đường đi. Gã biết chứ, gã làm cái gì với em. Gã tổn thương em. "Em nhớ anh.". Em mê man thút thít phát ra từ từ, còn gã thì im lặng, tay đặt lên mặt em mà vuốt ve, mắt liếc nhìn dòng người đông đúc vội vã lướt qua sau tấm kính.. Đến nhà, gã áp tay em lên màn quét để mở cửa, tìm phòng em để bồng vào. Rồi gã ngồi đó, nhìn em chằm chằm, gã nghĩ gã biết vì sao em luôn nhìn gã bằng ánh mắt đó rồi, vì chính gã đây cũng đang trải nghiệm nó đây. Em khờ thật, nếu em muốn trả thù gã thì cũng nên tàn nhẫn hơn một chút, quyết tâm hơn một chút, chứ làm ơn đừng nhìn gã như vậy, đừng xao động bởi nỗi nhớ trong em mới phải. Đừng hành hạ Kaiser bởi sự yếu đuối đó, làm ơn đấy, gã biết đối diện làm sao đây.. "Chia tay đi, hai đứa đã không có tiền rồi mà còn tiếp tục làm gì.". Gã nói thế đấy, rồi xé nửa lòng mình ra mà quay đi thật nhanh. Đàn ông, con trai mà, ai mà chịu nổi việc mình chẳng làm được cái tích sự gì rồi cứ để người mình yêu khổ theo, gã chia tay em hay gã chia đôi lòng mình gã cũng chẳng biết. Em rất đẹp, ít nhất trong mắt gã là như vậy, em còn tương lai, còn tuổi trẻ. Gã không muốn vì sự non dại của bản thân mà kéo em theo những lỗi lầm gã lựa chọn. Gã đã tự mình cắt đứt cái mối quan hệ hai năm của mình và em thế đấy. Hai năm bồng bột của gã, hai năm chật vật để em chịu khổ chung đấy. Hai năm chẳng nổi một món quà xa xỉ, một bữa tiệc kỉ niệm, một hôm hẹn hò ra trò. Gã làm khổ em đủ rồi. Gã có cố thế nào cũng chẳng nên trò đâu, gã đâu thể mãi hứa suông một tương lai rực rỡ mà vẽ ra nhưng điều viễn vông cho em mãi được. Em đâu xứng đáng để phải trông chờ một tương lai dối trá kia. "Một túp lều tranh hai trái tim vàng." ấy hả? Thà rằng ban đầu chưa từng xảy ra đi. Cuộc sống chạy theo tiền thì chẳng hạnh phúc nào mà tiền không đem lại được. Gã không cho em được tiền và hạnh phúc, thì thứ hạnh phúc em có chỉ là tạm bợ, là ảo mộng được cường hóa bởi tình yêu. Ai rồi cũng phải tỉnh thôi, gã không muốn em tỉnh trước. "Tiền không mua được hạnh phúc." chỉ được nói bởi hai loại người mà thôi, kẻ nghèo an ủi nhau mà cả chính bản thân mình và kẻ giàu đã chán ngấy thứ hạnh phúc mua được bằng tiền mà thôi. Khốc liệt cái kiếp sống con người thế đấy.. Kaiser nhìn em ngủ mãi. Gã lặng thinh. Gã không nghĩ gì được, cũng chẳng làm gì nổi. Cứ đừ người ngồi đó, nhìn em chìm trong giấc say. Gã vẫn vậy, vẫn là một người chẳng ra trò ra trống gì, còn em thì khác, em thành công, em bản lĩnh hơn gã rồi. Gã cũng nhớ em. Gã không nói được, gã còn tư cách gì để nói, có là lời thật lòng thì từ gã phát ra chẳng khác nào vì thấy em giàu mà quay đầu năn nỉ quay lại.. Cuối cùng gã ngồi đó, lặng lẽ chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, cuộc sống dập gã đến chán ngán bản thân mình, gã chẳng biết nhìn tương lai mơ hồ của gã ra sao nữa. Gã tươi cười đón chào khách đến là thế, phải ai cũng thấy được vẻ mặt trầm lặng của gã sau giờ làm việc đâu. Phút này thôi, coi như gã bỏ lại tất cả, mệt mỏi, đau khổ cùng áp lực phía sau, chìm vào giấc sâu cùng tiếng thở đều của người gã còn vương vấn. Vậy là đủ, được rồi..
.
.. Lời của mình: hếc rồi đó =)))))))) riết ko bt mình viết chiện tình cảm hay lời bộc bạch của ng nghèo nữa lol 🐒 kết ngang cho mn thèm chơi, tui thích đoạn lồng hai câu tục ngữ ghê á 👯 quan điểm cá nhân khỏi bàn đúng sai đi, mình là ng thực dụng, vậy thôi, ko có ý nói cái nào sai cái nào đúng hết, nói trc tránh tranh cãi =)))))) Cười ai thấy cái warning của mình mà tưởng chiện vui =)))))))))))) xin nũi nhé lol, thường thì tên chap mới là cái nhận định thôi, mn để ý là thấy màu các chap có dính tới tên nó à
.
.. Lời của mình: hếc rồi đó =)))))))) riết ko bt mình viết chiện tình cảm hay lời bộc bạch của ng nghèo nữa lol 🐒 kết ngang cho mn thèm chơi, tui thích đoạn lồng hai câu tục ngữ ghê á 👯 quan điểm cá nhân khỏi bàn đúng sai đi, mình là ng thực dụng, vậy thôi, ko có ý nói cái nào sai cái nào đúng hết, nói trc tránh tranh cãi =)))))) Cười ai thấy cái warning của mình mà tưởng chiện vui =)))))))))))) xin nũi nhé lol, thường thì tên chap mới là cái nhận định thôi, mn để ý là thấy màu các chap có dính tới tên nó à
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz