ZingTruyen.Xyz

Doc Sung Tieu Vuong Phi

Ngay tại thời điểm Vũ Hoàng Triệt sắp mất khống chế, ở phía sao hắn đột nhiên vang lên giọng nói êm ái:

'' Thái....Thái tử điện hạ, là đại tỷ nhà ta thất lễ, Dung Hoa thay mặt đại tỷ xin lỗi điện hạ, mong ngày bỏ qua cho.''

Mọi người nghe vậy đều quay đầu, nhìn Tô Dung Hoa xinh đẹp rạng rỡ, thấy nàng cười yếu ớt ôn nhu, bộ dạng tự nhiên hào phóng, trong lòng không khỏi khen thưởng, chỉ là một thứ nữ mà biết lấy đại cục làm trọng, lại còn ôn lương cung khiêm, gánh tội thay trưởng tỷ như vậy, thật sự hiếm thấy!

Tất nhiên Vũ Hoàng Triệt cũng nghe thấy, hắn quay đầu nhìn Tô Dung Hoa xinh đẹp kiều dễm, chợt ngẩn người.

Nữ tử này gọi Tô Vân Ca là đại tỷ, lại tài mạo như thế, chẳng lẽ là "Kinh thành đệ nhất tài nữ '' Tô Dung Hoa?

Một Tô phủ nho nhỏ, nhà võ tướng, có một Tô Vân Ca đã là hiếm thấy, lại còn thêm một vị tiểu thư xuất sắc như vậy. Nhưng mà nếu so sánh thì, dung mạo của Tô Dung Hoa minh diễm, dáng người uyển chuyển, mặt nộn phấn hồng, e thẹn ngại ngùng khiến người ta sinh tâm muốn bảo vệ; Tô Vân Ca dung mạo đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, là một mỹ nhân hiêm thấy, cộng thêm cái khí chất, càng nhìn càng hấp dẫn.

Nên chung quy mà nói, so với thứ nữ Tô Dung Hoa, thì Tô Vân Ca đích nữ vẫn là lựa chọn tốt hơn.

"Không sao, yến tiệc sắp bắt đầu rồi, ta đi trước đây." Vũ Hoàng Triệt ôn nhu cười sau đó đỡ Tô Dung Hoa đang thi lễ dậy rồi rời đi.

Màn này đã thu vào mắt Ôn Nhã Lan, cho rằng Tô Dung Hoa cố ý quyến rũ Thái tử liền liếc nhìn Tô Dung Hoa một cái, vẻ mặt đầy châm chọc nói: "Xem ra tình cảm giữa tỷ muội nhà ngươi thật khiến người ta ngưỡng mộ."

Tô Dung Hoa thấy Ôn Nhã Lan đang nhìn mình, trong lòng có chút chột dạ, miễn cưỡng cười đáp: "Tình cảm của Ôn tiểu thư cùng Quận chúa cũng làm cho người khác ghen tị, không dám sinh tâm phá hoại."

Ôn Nhã Lan hài lòng nói: "Tốt nhất đừng có giống như đại tỷ ngươi khiến người ta chán ghét, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường! "

Hiểu được Ôn Nhã Lan muốn nói gì, Tô Dung Hoa liền gật đầu cười đáp, trong lòng thầm mắng: chờ đi, sau này ta sẽ khiến từng người từng người các ngươi quỳ xuống cầu xin ta.
..............

Trong đại điện thiết yến.

Tô Vân Ca ăn từ đầu đến cuối, ăn đến mức khiến Vũ Phàm ngồi bên cạnh nhìn cũng thấy sợ hãi mà bảo vệ đĩa thức ăn trên bàn mình.

Tuy hắn có điều tra qua, Tô Vân Ca ở Tô phủ quả thực sống không dễ dàng, nhưng mà......

Sắp thành Vương phi vẫn bị người ta ngược đãi sao?

Ayz, thẩm thẩm thật đáng thương!

Vậy nên cháu trai như hắn có phải nên dắt nàng đi chơi không?

Tô Vân Ca vẫn đang mãi mê ăn nào có tâm tư phòng bị đến Vũ Phàm cũng đang trăm mưu nghìn kế hòng muốn cướp sạch tiền nàng.

Đang lúc Tô Vân Ca đều đã đem hai khối điểm tâm ăn xong rồi, nghĩ ngợi có nên lại đi xem còn món nào mình chưa ăn qua nữa hay không, thì Hoàng Hậu đã đến, hơn nữa không chỉ Hoàng Hậu mà cả Hoàng Thượng và Thái tử cùng các hoàng tử cũng đến luôn rồi.

Hoàng đế cùng Hoàng Hậu đều đã hơn năm mươi tuổi, sống trong nhung lụa, lại bảo dưỡng da tốt khiến hai người đều trông không già, đặc biệt là Hoàng đế, khí độ nho nhã, một thân long bào, thoạt nhìn so với Thái tử bên cạnh cũng không lớn hơn là bao nhiêu.

Tất cả các quý nữ yêu kiều mỹ mạo đều đồng loạt quỳ xuống hành lễ, Hoàng đế tâm tình rất tốt, mắt phượng nheo lại  đảo qua một vòng trên cái eo thon, các cặp mông vểnh của giai nhân, sau đó mới truyền cho đám thiếu nữ mỹ lệ đó đứng lên.

Hoàng Hậu sớm đã nhìn mãi thành thói quen, Hoàng thượng thích mỹ nhân, phàm là yến hội tụ tập các mỹ nữ, hắn cho dù thân mang trọng bên cũng sẽ không một lần vắng mặt, nếu có ai lọt vào mắt, cũng sẽ nhanh chóng thu nạp vào hậu cung của mình.

Biết làm sao được, bà đã quen với tính cách này của hắn.

Yến hội hôm nay có hai mục đích, một là chọn phi tử cho các hoàng tử, cũng là chọn cho Thái tử một trắc phi, trong lòng Hoàng Hậu sớm đã có vài nhân tuyển, đều là có thể trợ lực cho con trai bà, hai là xem cái vị Cửu vương phi kia có gì đặc biệt hơn Minh Châu mà khiến chiến thần nổi danh thiên hạ đột nhiên nhìn trúng mà muốn lấy về.

Mắt thấy hoàng thượng đang chăm chú say mê nhìn một nữ tử dưới đài, bà liền biết hắn đã nhìn trúng nàng, trong lòng liền mặc niệm cho nữ tử kia vài giây.

Tam hoàng tử năm nay hai mươi hai tuổi, đã có chính phi, hắn cũng không say mê nữ sắc, cũng không phải không thích, mà hắn thực sự thanh tỉnh, hiểu rõ thời cuộc, ngay lúc này đây, quyền thế quan trọng hơn nhiều so mỹ nữ.

Thực nhanh sau đó, hắn liền có quyết định.

Hoàng hậu nói khẽ với hoàng đế vài câu, hoàng đế cười đáp: "Nàng làm chủ là được." Thanh âm của hắn thật sự bình đạm, đôi mắt thâm trường nhìn Thái tử.

Trong lòng thái tử nhảy dựng lên, cảm thấy "hoa yến" lần này quá trắng trợn, vị trí của hắn cũng không có an nhàn, quá mức bình thường, phụ hoàng có khả năng không an tâm đem Thiên Tung này giao vào tay hắn, nhưng là quá mức xuất sắc, khó tránh khỏi khiến phụ hoàng nghi kỵ , hắn còn khỏe mạnh, không biết muốn ngồi ở ngôi vị hoàng đế kia mấy năm đâu, khẳng định không hy vọng có một nhi tử uy hiếp đến địa vị của bản thân.

Lại nói tiếp, đám quý nữ này quá mức tầm thường, nhìn nhiều lần liền chán,  Tô Vân Ca kia quả thực làm hắn thấy hứng thú....

Nhưng đáng ghét một đều hắn không sớm phát hiện ra nàng.

Cũng là, Vũ Mặc Thâm máu lạnh vô tình như vậy làm sao có thể khiến Tô Vân Ca thích được.

Nếu để nàng thành Vương phi của Vũ Mặc Thâm thì cũng không phải không tốt.

Hắn thật ra hy vọng hoàng thúc đối với Tô Vân Ca động tình, mà hắn đem nàng bên cạnh từ tay hoàng thúc đoạt lấy.

Hoàng Hậu so với Vương phi không tốt hơn sao?

Có vị hoàng thúc này, giống như trên đỉnh đầu hắn treo một cây kiếm, một ngày không trừ, hắn khó có thể ngủ yên, hắn vẫn luôn cho rằng hoàng thúc không có nhược điểm, khó bố trí người vào, hiện giờ xem ra cũng không phải như vậy, nếu hắn đem Tô Vân Ca khiến Vũ Mặc Thâm yêu đến chết đi sống lại rồi lấy lại, cũng lợi dụng người hắn thích giết hắn, nên là cỡ nào giải hận a.

Trong mắt Vũ Hoàng Triệt hiện lên một tia tính kế, tuấn mỹ một khuôn mặt bởi vì thâm trầm tâm cơ mà có vẻ vặn vẹo.

Hắn chỉ nghĩ mau chóng vặn ngã Vũ Mặc Thâm, nếu không hắn cảm giác bóng ma trên đầu vĩnh viễn vứt đi không được.

Cho nên, hắn bức thiết muốn cho Tô Vân Ca trở thành nữ nhân của hắn lợi dụng nàng tới giết chết Vũ Mặc Thâm

Ở trong mắt Vũ Hoàng Triệt, Tô Vân Ca nhất định có thể bị hắn tùy ý bài bố, nữ nhân sao, ái đơn giản là tiền tài cùng quyền lực, hắn thân là một quốc gia chi chủ, hứa nàng Hoàng Hậu chi vị, nàng không lý do cự tuyệt.

Huống chi, nữ nhân đều như nhau thôi, yêu thích nam sắc, hắn tự xưng là bộ dáng không kém, so với người khác mạnh hơn rất nhiều, tuy rằng không bằng Vũ Mặc Thâm, nhưng Vũ Mặc Thâm hắn a, một cái lạnh lùng khó gần nhất định sẽ dọa chết Tô Vân Ca ấy thôi.

Nghĩ vậy, trên mặt hắn hiện lên tươi cười, đáy mắt tràn đầy tự tin, phảng phất hắn đã thấy, ở sau đó không lâu một ngày, Tô Vân Ca đem trường kiếm đâm vào ngực Vũ Mặc Thâm không hề phòng bị, Vũ Mặc Thâm trên mặt bị thương, giật mình, biểu tình khổ sở....

Thái tử còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Hoàng hậu bên kia đã tuyên bố hỷ sự của Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử, mấy quý nữ được chọn cả mặt đỏ bừng vội hành lễ tạ ơn.

Vũ Phàm đang chem chép ăn điểm tâm, có chút ganh tị, chống càm nhìn hai người nào đó.

"Vì sao bản vương không có thê tử ?" Kỳ thị ta ư ?

Các quý nữ nghe vậy, quay đầu nhìn lại không khỏi đồng thời hít sâu một hơi.

Người đang lười biếng ngồi trên trên kia khoản mười tám mười chín, trên người mặc một bộ thường phục thân vương, khuôn mặt đẹp tựa như quan ngọc, đôi mắt phượng hẹp dài tỏa sáng rực rỡ, con ngươi đen như mực tựa tiếu phi tiếu, quả nhiên là ngọc thụ phong lâm, tuyệt thế mỹ thiếu niên.

Nhưng mà rất nhanh sau đó bọn họ liền biết vị trước mắt này là ai, ngoại trừ cái Liễu quý phi còn ai có thể sinh ra cái mỹ nam tuyệt sắc như thế này chứ!

Nhưng mà hắn vừa mới nói gì a? Đây có phải hay không muốn tuyển phi?

"Ngũ hoàng tử, con muốn tuyển phi sao? Hoàng hậu tươi cười, nâng khăn che khóe miệng.

Số quý nữ vừa rồi không may mắn được chọn, đột nhiên nghe đến còn cơ hội, lại còn là cơ hội trời ban là chính phi đâu, liền bất chấp hình tượng thuần lương gì đó mà tranh nhau đến ta sống ngươi chết.

"Thế thì phiền phức lắm." Vũ Phàm nguyên bản vẫn còn lười biến than thở một một câu.

Lấy vợ về làm gì? Có con rồi định kế thừa hết tài sản của ta sao?

"Không biết điện hạ cảm thấy Cẩm Vân thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz