Doan Van Kaiyuan Series Tieu Khai Va Nguyen Nguyen
Một năm học mới lại bắt đầu rồi! Nguyên Nguyên có thể cùng với Tiểu Khải đến trường này, lại còn có thể cùng ăn trưa thật vui a~ Sáng nào Tiểu Khải cũng nắm tay dẫn Nguyên Nguyên đến trường làm mỗi ngày đi học với cậu nhóc đều là một ngày vui. Nhưng mà dạo này Tiểu Khải phải chuẩn bị thi học kì, nghe nói là khó lắm nên không cùng Nguyên Nguyên chơi đùa được làm nhóc có chút bất mãn nha! Không phải Nguyên Nguyên không phải ôn thi mà là lớp 1 của Nguyên Nguyên thi tương đối dễ, thành ra thời gian rảnh của nhóc lại nhiều gấp đôi thường ngày, thật vô cùng chán, chán chết đi được! Hôm nay Nguyên Nguyên cùng với hai bạn trong lớp đi giặt khăn lau bảng, xuống dưới bồn rửa liền lơ đãng đưa mắt xuống phía sân sau trường, nơi có cây, có hoa và còn có cả...Tiểu Khải đang cùng chị gái xinh đẹp nào đó nói chuyện a!!!! Nguyên Nguyên vô cùng tức giận nha~ Tên Tiểu Khải đáng ghét vẫn đang cười tít mắt với bà chị ngồi kế bên, chả hay biết nơi bồn rửa có một ánh mắt rực lửa đang nhìn mình. Nguyên Nguyên thấy phi thường khó chịu bèn giậm chân mấy cái, quay gót quay về lớp, để lại hai bạn nhỏ đứng đó trân mắt nhìn nhau chẳng hiểu cái mô tê gì!
Hôm sau, Tiểu Khải sang nhà rủ Nguyên Nguyên đi học bèn nghe mẹ Nguyên nói nhóc con tự nhiên giở chứng, nói không muốn đến trường khiến Tiểu Khải có chút lo lắng, chẳng lẽ có ai ăn hiếp Nguyên Nguyên sao??? Tiểu Khải liền vào phòng Nguyên Nguyên, đưa tay kéo chăn của nhóc xuống, hỏi:
- Tại sao lại không đi học với Khải ca? Ai ăn hiếp Nguyên Nguyên sao?
- Không có! Nguyên Nguyên giận Khải ca rồi!
- Vì sao lại giận a? Khải ca làm gì sai sao?
- Khải ca bỏ bê Nguyên Nguyên, không thương Nguyên Nguyên nữa!
- Nào có! Khải ca chỉ là bận ôn thi một chút, làm sao có thể không thương Nguyên Nguyên nữa chứ!
- Khải ca nói xạo! Chính là đi gặp chị xinh đẹp kia nên mới bỏ bê Nguyên Nguyên.
Tiểu Khải nghe Nguyên Nguyên nói xong mặt tự nhiên đao có điều kiện. Chị gái? Chẳng lẽ là Lâm Mĩ? Như chợt hiểu điều gì Tiểu Khải liền cười cười ngước mặt lên, sau đó trèo lên giường ôm Nguyên Nguyên vào lòng, đắp chăn lại rồi nói:
- Chị gái đó là Mĩ tỷ! Nguyên Nguyên không nhớ sao? Chị gái đã véo má Nguyên Nguyên đó! Chị ấy chỉ hỏi bài Khải ca thôi! Do chị ấy ngốc quá nên Khải ca mới cười!
- Vậy sao? Vậy thôi chúng ta đi học!
- Thôi kệ đi! Dù gì cũng trễ rồi! Hôm nay nghỉ học thôi, Khải ca mệt quá!
- Khải ca bệnh sao? Vậy nghỉ ở nhà ha~ Khải ca ngủ đi, Nguyên Nguyên cũng ngủ.
Nói rồi Nguyên Nguyên quay qua, ôm chặt Tiểu Khải, mắt lim dim một chút lặp tức ngủ say mê. Tiểu Khải cúi xuống nhìn con sam nhỏ đang níu người mình khẽ mỉm cười rồi cũng theo gót Nguyên Nguyên vào mộng. Mẹ Nguyên thấy Tiểu Khải cùng Nguyên Nguyên nãy giờ vẫn chưa ra khỏi phòng liền mở cửa bước vào, thấy cảnh tượng như trên liền ý nhị đóng cửa thật khẽ rồi bước ra ngoài, khẽ lẩm bẩm:
- Con trai tui thật dễ dụ mà! Kiểu gì sau này cũng bị dụ ăn sạch hết cho coi! *lắc đầu, miệng nở nụ cười.....*
Hôm sau, Tiểu Khải sang nhà rủ Nguyên Nguyên đi học bèn nghe mẹ Nguyên nói nhóc con tự nhiên giở chứng, nói không muốn đến trường khiến Tiểu Khải có chút lo lắng, chẳng lẽ có ai ăn hiếp Nguyên Nguyên sao??? Tiểu Khải liền vào phòng Nguyên Nguyên, đưa tay kéo chăn của nhóc xuống, hỏi:
- Tại sao lại không đi học với Khải ca? Ai ăn hiếp Nguyên Nguyên sao?
- Không có! Nguyên Nguyên giận Khải ca rồi!
- Vì sao lại giận a? Khải ca làm gì sai sao?
- Khải ca bỏ bê Nguyên Nguyên, không thương Nguyên Nguyên nữa!
- Nào có! Khải ca chỉ là bận ôn thi một chút, làm sao có thể không thương Nguyên Nguyên nữa chứ!
- Khải ca nói xạo! Chính là đi gặp chị xinh đẹp kia nên mới bỏ bê Nguyên Nguyên.
Tiểu Khải nghe Nguyên Nguyên nói xong mặt tự nhiên đao có điều kiện. Chị gái? Chẳng lẽ là Lâm Mĩ? Như chợt hiểu điều gì Tiểu Khải liền cười cười ngước mặt lên, sau đó trèo lên giường ôm Nguyên Nguyên vào lòng, đắp chăn lại rồi nói:
- Chị gái đó là Mĩ tỷ! Nguyên Nguyên không nhớ sao? Chị gái đã véo má Nguyên Nguyên đó! Chị ấy chỉ hỏi bài Khải ca thôi! Do chị ấy ngốc quá nên Khải ca mới cười!
- Vậy sao? Vậy thôi chúng ta đi học!
- Thôi kệ đi! Dù gì cũng trễ rồi! Hôm nay nghỉ học thôi, Khải ca mệt quá!
- Khải ca bệnh sao? Vậy nghỉ ở nhà ha~ Khải ca ngủ đi, Nguyên Nguyên cũng ngủ.
Nói rồi Nguyên Nguyên quay qua, ôm chặt Tiểu Khải, mắt lim dim một chút lặp tức ngủ say mê. Tiểu Khải cúi xuống nhìn con sam nhỏ đang níu người mình khẽ mỉm cười rồi cũng theo gót Nguyên Nguyên vào mộng. Mẹ Nguyên thấy Tiểu Khải cùng Nguyên Nguyên nãy giờ vẫn chưa ra khỏi phòng liền mở cửa bước vào, thấy cảnh tượng như trên liền ý nhị đóng cửa thật khẽ rồi bước ra ngoài, khẽ lẩm bẩm:
- Con trai tui thật dễ dụ mà! Kiểu gì sau này cũng bị dụ ăn sạch hết cho coi! *lắc đầu, miệng nở nụ cười.....*
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz