ZingTruyen.Xyz

Doan Nguoc

Sáng hôm sau.

Hứa Kiến Nam tỉnh dậy nhưng không thấy cô nằm cạnh, anh hốt hoảng chạy ra khỏi phòng ngủ, lúc này anh mới nhẹ nhõm thở một hơi. Nhưng lòng anh lại nhanh chóng trùng xuống, cô đang nói chuyện với một người đàn ông, còn vui vẻ như vậy, cảnh này thật sự làm anh khó chịu.

Anh đến gần chỗ hai người đang nói chuyện kia, Henry thấy anh thì ngạc nhiên: "Ủa Nhiên Nhiên, không phải em chỉ sống một mình thôi sao?!"

Cô không nhìn Hứa Kiến Nam nhưng lại trả lời một câu khiến anh muốn hộc máu, "À, giúp việc thôi, anh có muốn ăn sáng cùng bọn em không?"

Anh nhíu mày nghĩ thầm: "Giúp việc? Nhiên Nhiên? Anh là ai mà dám gọi vợ tôi như vậy? Còn cô sao lại nói mình là giúp việc?"

Anh nghĩ vậy nhưng cũng không dám nói ra ngoài. Henry vui vẻ chào Hứa Kiến Nam, "Không ngờ anh giúp việc mà cũng đẹp trai như vậy, haha, chào anh." Anh ta dơ tay ra muốn bắt tay với anh, nhưng anh chỉ hừ mạnh một tiếng rồi quay mặt đi. Henry cười cười thu tay lại.
------
Cả ba người đi đến phòng ăn, Hứa Kiến Nam chưa kịp ngồi xuống thì nghe Henry nói:
"Anh lấy hộ tôi ly nước được không?"
"Tại sao tôi phải lấy cho anh?"
"Anh không phải giúp việc sao?"
"Ai nói tôi là giúp việc?!"

Henry chỉ chỉ vào Tuyết Nhiên, Hứa Kiến Nam nhìn cô, thấy Tuyết Nhiên lườm mình, anh bực mình cắn răng đi lấy.
"Lấy tôi chai tương"
"Lấy tôi cái khăn "
"Ôi, tôi làm rớt dĩa rồi, lấy tôi cái dĩa khác đi "
" Lấy tôi.."

" Đủ chưa!!!" Anh chịu hết nổi quát lại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz