Doan Bac Chien
Tiếng thở dốc nhè nhẹ cùng từng tiếng " bạch bạch " ướt át tạo ra những âm thanh ướt át khó tả . Trên chiếc giường lớn trải đầy những cánh hoa hồng đỏ, phần thân của Nhất Bác không ngừng ra vào trong cơ thể Tiêu Chiến. Mặc dù nơi giao hợp kia không còn sự ấm nóng hàng ngày , nhưng vẫn đủ để khiến hắn thỏa mãn. Chỉ cần là Tiêu Chiến thì mọi thứ với hắn đều được. Sau một hồi mây mưa cùng những cú thúc sâu nhất vào nơi hậu huyệt, Vương Nhất Bác thỏa mãn phóng thích vào bên trong người kia, mồ hôi chảy dài trên khuân mặt góc cạnh , hắn thở dốc rồi nằm vật xuống . Nhẹ nhàng kéo Tiêu Chiến vào lồng ngực mình Vương Nhất Bác khẽ thì thầm " Tiêu Chiến, em yêu anh" Sau đó lặng lẽ chìm vào giấc ngủ. Mặc cho thân thể trong lòng đã lạnh ngắt và chẳng còn hơi thở từ lâu .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz