Dn Tr Alltakemichi R18 Con Diem Hang Sang
"Sa-sanzu..."Quay đầu, mở tròn mắt ngạc nhiên khi thấy sự xuất hiện của gã. Sanzu vẫn gục đầu bên hõm vai em."Takemichi, tôi nhớ cái mùi hương này của em."Bàn tay như con rắn lượn lờ phía sau mông em, xoa nắn, bóp lấy."Sanzu, dừng lại đi, ngoài trời lạnh lắm..."Sanzu uy khuất, nhưng nếu Vitamin nhỏ của gã lạnh thì gã đành để việc này sau vậy.Nhấc bổng cơ thể em lên, để mông em ngồi lên cánh tay gã. Ôi trời, phải nói rằng tuy em nhỏ bé thế chứ cũng nặng lắm đấy.Vậy mà gã lại có thể nhấc bổng và ôm em chỉ bằng cánh tay một cách nhẹ nhàng.Ôn nhu hôn nhẹ lên mái tóc vàng ấy, bước qua bỏ mặc người đàn ông tiều tụy đang bị khống chế."Takemichi, anh yêu em đến thế? Tại sao lại đối xử với anh như thế?!" Hắn ta gào thét lên đầy tuyệt vọng.Takemichi chẳng thèm để tâm, ngáp lên một hơi, rồi gục đầu vào vai Sanzu. Thấy gã cứ đứng yên bất động một chỗ nhìn tên đó, em mệt mỏi hối thúc gã nhanh lên.Sanzu cũng im lặng, quay người ôm em lên nhà.Rầm.Vừa bước vào nhà, gã đã hấp tấp ép em lên tường hôn lấy hôn để. Chẳng để em có cơ hội phản ứng."Ưm.. Sa-Sanzu..."Sanzu cưỡng chế đôi môi em, hôn ngấu nghiến nó, chiếc lưỡi trườn qua khẽ răng em mà liếm láp."Dừng lại, Sanzu." Tay kéo miệng gã ra, mặt đùng đùng nói."Chuyện gì vậy, Takemichi. Tôi đang hứng lắm rồi."Takemichi sầu não, tên nào cũng như tên nào, lúc nào cũng chỉ biết đè em ra mà chịch.Em cũng biết mệt chứ bộ. Lỡ bị bệnh thì sao? Đừng tưởng có tiền rồi muốn lúc nào cũng đè em ra."Em đau chân..." Rưng rưng nước mắt trực trào nhìn gã, nói.Lúc này gã mới chú ý đến chân em, nó có vẻ như bị bầm. Sanzu ôm em đến bên ghế sô pha.Để em ngồi lên, còn bản thần quỳ gối xuống bên dưới. Bàn tay nhẹ nhàng cởi bỏ đôi gót kia ra.Nhẹ nhàng xoa nắn cổ chân, gã yêu tất cả mọi thứ trên cơ thể em. Chỉ cần một vết thương trên người em cũng đủ làm gã đau lòng.Đặt nhẹ lên gót chân nụ hôn, sau đó thè lưỡi liếm mút ngón chân, gã liếm nó hăng say. Cứ như một chú chó đang lấy lòng chủ nhân."Nhột đấy, Sanzu... Anh thích ngón chân em đến thế à?""Mọi thứ trên cơ thể em, tôi đều thích." Nói xong, lại tiếp tục công việc ngậm mút ngón chân.Takemichi híp mắt cười thích thú. Sanzu đúng là lúc nào cũng thích lấy lòng em.Takemichi rút ngón chân mình ra khỏi miệng gã, rồi nhẫn tâm đè lên con cự thú bên dưới lớp quần kia."Ah~" Cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ, Takemichi của gã đúng là thích bày trò.Sanzu hấp tấp cởi đai quần, kéo xẹt tia ra, chừa lại phần quần lót.Gã vươn tay ôm lấy đùi non em, nhe răng cắn nhẹ lên, vừa cắn vừa liếm.Takemichi dùng chân kẹp lấy, sau đó khều chiếc quần lót ra, chính thức giải phóng con cự vật.Dùng khe hở giữa hai ngón chân, vút ve chúng lên xuống, rồi lại tiếp tục dùng chân đạp lên.Sanzu tuốt chiếc váy lên, ngậm lấy cây gậy nhỏ, nuốt trọn nó vào miệng.Gã liếm từ gốc đến đỉnh, dùng sức hút mạnh, nhiêu đó cũng đủ làm em ra.Bỏ miệng ra khỏi cậu bé của em, thè đầu lưỡi dính đầy chất dịch ra trước mặt em như một con chó."Ngoan lắm, Sanzu. Anh được phép nuốt chúng rồi đấy."Sanzu nghe lệnh, ngậm miệng nuốt ực xuống cuống họng, không bỏ sót thứ gì.Takemichi xoa đầu khen thưởng, Sanzu đúng là bé cún con dễ thương của em."Vậy thì phần thưởng của anh đây."Miệng cười, dang tay ra đón chào gã. Phải nói là gã đang chờ khoảng khắc này đây.Sanzu bổ nhào về phía em, xé toạc đi cái váy cản trở, tách hai bên mép đùi ra."Anh không cần dạo đầu đâu, ban nảy em có làm qua rồi."Nghe thế, Sanzu cũng không chần chừ gì, một phát đâm lút cán."Aa... Tuyê-tuyệt quá..."Tất tần tật trên cơ thể em, gã đều biết, những điểm nhảy cảm hay sở thích mọi thứ về em gã đều biết."Haa... Ah... Sâu.. quá.."Nước mắt trực trào từ đuôi mắt chảy xuống, móng tay cào cấu sau lưng gã.Tiếng "ba ba ba" vang lên rõ to, vành tai bị Sanzu liếm đến đỏ cả lên.Takemichi bị Sanzu thao rên la không ngừng, mỗi lần đi ra gã đều rút ra hết rồi lại đâm lút cán vào.Quy đầu thô to cứ nghiền qua điểm mẫn cảm em, ngón chân không nhịn được cuộn tròn, hai chân quấn lấy eo gã.Của gã quá mức thô to, bụng nhỏ bị gồ lên rõ, Sanzu thích thú đè lên điểm gồ ấy."Thích chứ, Takemichi? Của tôi to chứ?""To th-thật to.. ah..."Sanzu một bên điên cuồng đâm sâu, một bên liếm lấy vành tai mẫn cảm của Takemichi.Sanzu dập em đến tơi bời, làm Takemichi sướng đến run rẩy. Hai hòn dái cứ dập mạnh vào đùi non em khiến nó đỏ ửng một mảnh.Takemichi rên rỉ yêu mị:"Haa.. Em ra... Nhịn không nổi nữa.."Sanzu nhanh tay bịt lấy, không cho bắn:"Khoang đã nào, ta cùng ra đi."Bị bịt kín, miệng nhỏ bên dưới cũng thắt chặt, hàng ngàn cái miệng mút lấy dương vật gã.Sanzu cảm nhận bản thân cũng muốn bắn, liền ra ra vào vào mấy trăm cái nữa."Bắn cùng bắn nào.. Takemichi... Tôi đút em no.""Khôn-không chịu nữa, th-thả.. ra... Ah..."Sanzu liếm nước miếng chảy bên khoé môi, tay ôm chặt cái eo nhỏ, dòng dịch nóng ấm ngập tràn bên trong.Takemichi thở dốc, nước mắt chảy dài, chưa kịp ổn định bên dưới đã cảm nhận gã chuyển động."Kh-không... Dừng lại, Sanzu... Thao nữa em sẽ mệt chết mất."Đáng tiếc Sanzu không nghe lọt câu nào, bên dưới vẫn ra sức tiếp tục chuyển động.Sanzu dùng sức mút chiếc cổ để lại những vết hôn trên đó, hết cổ rồi luồn xuống sương vai xanh cắn.Sanzu hì hục làm, cày cấy bên trong em như chàng nông dân chăm chỉ.Hành em từ sô pha, đến bàn ăn, rồi tiếp tục vào trong giường. Đến khi trời tờ mờ sáng mới luyến tiếc tha.Nằm bên giường, tay yêu kiều vuốt ve mái tóc. Bên tay kia cầm điện thoại lên bấm gọi."Sao rồi?" Vừa nói vừa cúi xuống hôn nhẹ lên mái tóc em."Ừ, xử lý sạch sẽ đi. Vứt xác nó cho chó ăn."Nói xong, tay vứt điện thoại qua một bên, vui sướng ôm em vào lòng.Tôi sẽ không để bất cứ con sâu bọ nào chạm đến em đâu, Hanagaki Takemichi...
∆°∆
°Sanzu Haruchiyo°
"Em thích tôi làm cún con chứ? Tôi sẽ là con cún con duy nhất của em."
__________
Đôi lời của tác giả:
- Một thế lực siêu nhiên nào đó đã khiến tui siêng năng viết chap mới này🙉🙉
- Mấy nàng cmt nhiều lên được không 😿. Ít cmt tui không có hứng viết luôn í.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz