ZingTruyen.Xyz

Dn Nanami Ta Xuyen Vao Anime Tho Than Tap Su

Nếu có kiếp sau, ta muốn bản thân ta hiểu được hạnh phúc là gì.

Điểm phân cách...........................................................
.....
Hơ??? Ko đau nữa???

Thật tối???? Đây là nơi nào???

!!!!!!!!

1 khoảng ko?!
Ha ha quên mất... Ta chết rồi... chết... đã chết rồi...
.......................
" ngươi có muốn chuyển sinh ko? " một giọng nói máy móc, băng lạnh bỗng xuất hiện, vang vọng trong đầu ta.
- được. Ta muốn... ta vô thức trả lời, quả thật ta chết rồi...

VỤT!!!!!!!!
Hơ???
Đầu ta bỗng dưng đau nhói rồi ta bị hút vào một khoảng ko nào đó.
- Hư... ta mở mắt ra.
Ta cảm nhận được từng làn gió mát lạnh đang lùa vào cơ thể.
- Hả? Ta chết rồi mà??? Người chết còn có thể cảm nhận được cái lạnh sao???
Nhưng điều quan trọng là hiện tại...
Ta đang ở đâu vậy ??lạnh quá!!mùa thu sao?
Ta đang ngồi trên chiếc ghế công viên quen thuộc, trời đang chợp tối và thực tế hơn thì tiếng chó sủa inh ỏi làm ta bực mình.
Ta quay sang chỗ ồn ào đó, có ý định tuôn ra 1 tràng tục dài nhưng khi nhìn thấy một thằng đàn ông đang... yêu thiên nhiên ( là đụ cột nhỉ😂😂 ) thì ta lại vô thức ngậm mỏ lại...
WTF ?!
Ông giời???
Ông có cần phải đưa đẩy ta vào 1 tình huống khó sử như vậy ko hả??
Ông muốn ta phải đối xử với thằng cha biến thái, yêu thiên nhiên này như thế nào đây??

Than xong, ko tự chủ liền đưa nửa con mắt liếc lấy liếc để thằng cha nào đó...
Ác.
Trùng hợp thay...
Khung cảnh quen quen này ta từng gặp ở đâu rồi nhỉ??.
A!!
nhớ rồi, chẳng phải là cảnh đầu tiên trong bộ manga thổ thần tập sự sao? Phải chăng ta xuyên ko rồi???
Lạy chúa trên cao.
Năm nay người người nhà nhà xuyên ko. Ta đây cũng hoa hoa lệ lệ vinh hạnh mà xuyên luôn theo các đàn anh đàn chị cho khỏi lỗi với thời đại???
Mà xuyên gì ko xuyên, xuyên vào nữ chính đại nhân nữa!! Ôi trời!! Ta ko muốn làm bánh bèo đâu!!!! Ko nguyện làm Mari Sure đâu!!!!!!!!!!!
😣😣😣😣😂😂😂

Ta đang suy nghĩ liên miên thì người đàn ông đó nhìn ta và hét lên:

- Này, cô kia !!! Cô thấy chết mà ko cứu à?!
Hả?? Giờ ta càng bực hơn, ai như ông ta? Nhờ vả người khác mà hét toáng như thế à? Ta nhìn lại ông ta, ờ thì ông ta ăn mặc chùm kín mít ko rõ dung mạo. Nếu như mà ko biết cốt chuyện thì ta đã tưởng ông ta là tên vừa biến thái vừa thần kinh mà cho ăn vài cái tát rồi. Ta thầm nghĩ như vậy...
- Tôi cứu ông nhưng ko phải ko có điều kiện được chứ? Ta cố kiềm chế lại cơn bực tức hỏi ông ta.
- được, cô mau cứu tôi!! Ông ta hét lên.
Như trong cốt truyện, ta đành phải giúp ông ta thôi, nhưng đấy là chuyện trước đó.

- hừ, ông ko cần diễn nữa đâu, tôi sẽ cứu cậu ta để cậu ta ko yêu con người nữa. Ta lên tiếng.
Hả? Ông ta kinh ngạc nhìn ta.
Quả thật thì ta xuyên vào thành thánh nữ, Mary Sue trong truyện.

Khi thấy ông ta - ta ko thể nhịn được cái tình huống diễn kịch nhạt hơn nước ốc, rất kinh dị nên mới nói toẹt ra.
- ko có gì ngạc nhiên đâu, tôi chỉ biết một ít về tương lai thôi. Ông để lại cho tôi dấu ấn thổ thần với ngôi đền là được, khi nào xong thì tôi sẽ trả cho ông, ko mất đâu mà lo. Ông chỉ cần ngồi xem kịch thôi. Ta bình thản lên tiếng, để giải đáp điều thắc mắc của ông thần nào đó.
- à, ờ... nhờ cô!!! Ông ta vội vã lên tiếng rồi thầm nghĩ ' con người này thực ko hề đơn giản như vẻ bề ngoài'.
- Vậy ông kết ấn vào cánh tay đi, lên chán khó che giấu ấn thần lắm Mikage-sama!! Ta nói xong thì cái vẻ mặt ngây ngô vốn ngạc nhiên của ông ta giờ lại càng ngạc nhiên hơn.
Sau khi kết ấn thần xong thì ta hướng theo phía ngôi đền mà đi mà ko biết người đàn ông đó vẫn đang nhìn ta, câu trên môi là 1 đường cong, tuy rất nhạt như ko khó để nhận biết.
- Thú vị lắm cô bé loài người. Người đàn ông vừa nói, vừa biến mất dưới lớp xương mờ ảo.
Hiện tại nữ chính của chúng ta...
- Híc, ông ta vẽ xấu kinh dị. Mình đọc chẳng hiểu con mẹ gì cả!! Ta vừa đi vừa vò nát tờ giấy rồi ném vào sọt rác.
Bất đắc dĩ, ta lác cái đầu nhỏ, đành phải nhảy lên một cành cây nào đó rồi quan sát thôi...
Vì là một sát thủ nên có thể nói, đối với ta việc quan sát là ko hề kém, nữa chi mục tiêu lại là một ngôi đền xấu xấu bẩn bẩn.
Xác định được mục tiêu!

Hả???
Âm thầm chảy 3 vạch hắc tuyến.

Ta thầm nghĩ " quả thật xấu như nguyên tác nói". Ko nghĩ nhiều, ta liền"bay"đến chỗ cổng đền. Thể lực của thân thể này rất yếu nên ta chỉ vận động một ít đã mệt phờ cả người.( Dạ, chị " bay" như chim mà còn bảo cơ thể của người ta yếu.............😅😅😅).

Rất giống trong nguyên tác, vừa đứng một lúc mà trong đền vọng ra những tiếng gọi rên, ờ thì mikage gì gì đó... rồi kết hợp với ngọn lửa màu lam, nói chung là ta ko quan tâm cho lắm. Ta chọn đại một cánh cửa nhỏ rồi đi vào. Đen cho ta làm sao!! Ta vào đúng phòng của Tomoe, một linh thần cáo... zai ta muốn chửi tục và cảm thán một câu: phận nữ chính có khác à nha.
- đã lâu ko gặp...mikage. Suốt thời gian qua ông ở đâu vậy? Để một mình tôi trông coi nơi này suốt 20 năm nay!- hắn ta vừa nói vừa tỏa sát khí ngùn ngụt. Ờ, thì trời khá tối nên ta chỉ biết cậu ta là một con cáo, nói chung ta ko thấy mặt. Nhưng thôi, ta vẫn phải lên tiếng giải thích.
- tôi ko phải... Đang nói dở thì hắn ta lấy móng vuốt tấn công ta.- Đồ khốn khiếp tôi sẽ giết chết ông!!
Chưa nói hết đã bị ngắt câu là 1 trong những điều cấm kị của một sát thủ như ta. Ta điên lên cầm tay hắn, quật ngã hắn rồi gằn giọng lên:
- Ta ko phải mikage mà ngươi tìm!! Yên lặng đi, thật ồn ào!! Ta lạnh lùng nhìn hắn, cố gắng nói chậm rãi để hắn thông não ra.
-Ngươi... Hắn ta đang định lên tiếng thì ta ngắt giọng hắn: - Ta sẽ ở nhờ đây một thời gian, cảm ơn. Ta vừa nói vừa "khoe" dấu ấn thổ thần ra. Mà ta cũng chẳng ưa gì hắn, lần đầu tiên gặp mặt trong nguyên tác, hắn đối xử với nữ chính cũng rất ngược đãi.
- Oni-kiri!! Ko-tetsu!! Từ nay ta là thổ thần của nơi này, các ngươi chuẩn bị cho ta phòng nghỉ đi. Ta quay lại đằng sau để nhìn hai tinh thần nhỏ.
- Dạ!! thưa thổ thần. 2 tinh thần nhỏ hốt hoảng dẫn đường.
- tomoe, ta biết ngươi ko ưa gì ta, nên ta cũng ko ép ngươi phục vụ ta. Cũng Có thể ta sẽ dùng vài con chó đi lạc để thay chỗ ngươi đó. Ta vừa nói, vừa biến mất trước mặt hắn. Ha ha, hắn từng nói câu này với nữ chính, giờ ta trả lại!!!






Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz