Chương 19
-" Kanata "Kiriya khẽ gọi tên.-" Dạ.. "-" Kanata ơi Kanata à, không được khóc. Phải nhịn, phải nhịn, phải..nhịn "Nắm chặt vạt áo Kimono sắc tím tử đằng, mình kìm nén không để nước mắt tuôn rơi.ĐauĐau lắmNó thực sự rất đau...Ngay lúc này, mình chỉ muốn bật khóc thôi.Nhưng mình phải nhịn, phải nhịn.Không được phép khiến bản thân ảnh hưởng đến việc này.Vì tương lai.-" Ta về thôi, em có sao không? "Kiriya lo lắng.-" Dạ, em không sao ạ "Mình đáp.-" Nó sưng lên rồi, trước hết. Ta hồi phủ đã nhé? "-" Vâng ạ "Mình cùng anh ấy trở về.Suốt quãng đường, không ai nói với ai câu nào.Mình biết thế, lựa chọn im lặng.-" Kanata!!! Kiriya!! "Một bóng hình lao tới.Ôm chầm lấy bọn mình.Khi mình kịp định thần, mới ngó xem đó là ai.-" B-Bà ạ? "Kiriya phản ứng đầu tiên.-" Hai đứa có sao không? Ta vừa nghe tin trên núi xảy ra chút xích mích, k-không sao cả c-chứ? "Người vội vàng, kiểm tra mình và anh.-" Dạ, con ổn nhưng Kanata thì.. "Kiriya ngập ngừng, khó xử nhìn mình.-" Con ổn ạ "Mình liền đáp.-" Kanata, t-ta xin lỗi con. Ta xin lỗi con rất nhiều, chắc con đã đau lắm phải không? Đ-để ta g-giúp con "Giọng người hoảng sợ, tay người đặt lên má mình.Một ánh sáng phát ra từ lòng bàn tay.Mình cảm thấy vết thương đó không còn đau như trước nữa.Dù đã chúng kiến việc này không biết bao lần, nhưng quả thực.Mình vẫn bất ngờ.-" Genya, thằng bé không xấu đâu.. T-ta thay mặt thằng bé xin lỗi con, Genya lúc ấy bốc đồng. Thành ra hành xử không phải phép, khiến con chịu uất ức rồi. Kanata của ta "Người nghẹn ngào, quỳ gối ôm chặt lấy mình.-" Con hiểu mà ạ, con không trách Shinazugawa-san đâu ạ. N-người khóc sao ạ? "Mình có chút bối rối.-" Cảm ơn con, cảm ơn con rất nhiều "Người ôm lấy mình, bật khóc.-" Dạ, không có gì đâu ạ. Người mau mau đứng lên đi ạ "Mình hoảng loạn, nâng người.-" Đ-đỡ hơn chưa? H-hay để ta gọi Akio đến kiểm tra lại n-nhé? "Người chầm chậm đứng dậy, lau vội nước mắt.Tay người run run, giọng người cũng vậy.Nhưng sao mình vẫn thấy ấm áp đến lạ kỳ vậy nhỉ?-" Dạ! Con hoàn toàn ổn rồi ạ! "Mình cười tươi, xoa xoa tay người.-" Kanata...con cùng Kiriya mau mau vào trong phủ còn đón sinh thần sáu tuổi của Kuina và Kanata nào? "Người nắm lấy tay mình, và anh.Cùng tiến vào phủ.-" Kanata! Kanata! Em mau xem này, đây là bánh kem bà làm cho hai chị em mình đó! Nó có màu hồng, giống như những gì bà đã hứa vào năm sinh thần bốn và năm của bọn mình! "Kuina vui vui vẻ vẻ kéo tay mình chạy vào.Mình cười rộ lên, hòa vào trong bầu không khí.Hóa ra người vẫn nhớ.Vẫn nhớ mình và chị thích màu hồng.Vẫn nhớ lời hứa năm bọn mình lên bốn, lên năm.-" Con cảm ơn bà ạ! Con thích lắm, thưa bà "Mình cùng Kuina ôm chầm lấy người.-" Con và Kuina thích là được rồi "Người vẫn dịu dàng, xoa đầu hai bọn mình.-" Mừng hai con thêm tuổi mới "-" Bọn con cảm ơn mọi người ạ! "Hai đứa bọn mình cúi đầu, chân thành cảm ơn tất cả mọi người có mặt trong phủ.-" Sinh nhật năm nay cũng thật đáng nhớ, Kanata nhỉ? "-" Dạ, thưa chị! "Hôm ấy mình đã rất vui, rất vui.Thành thật mà nói.Nỗi đau kia sớm đã không còn từ khi người ôm chầm lấy mình ở ngoài của phủ.Bởi cơn đauĐã được sự ấm áp của người đánh tan đi hết rồi.Thực sựCon cảm ơn người rất nhiều! .---------------------------------------------" K-kuina, chị ơi "Mình khẽ gọi.-" Không sao đâu, Kanata "Kuina mỉm cười trấn tĩnh.-" Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi "Giọng người vọng ra ngoài.Lúc này, mình không thể kìm nổi nước mắt được nữa.Anh Kiriya, chị Hinaki, chị Nichika và chị Kuina cùng ôm lấy mình.Bọn mình bật khóc.Mẹ Amane khụy gối.Ngồi sụp xuống.Mẹ ôm mặt, khóc không thành tiếng.Bọn mình liền tới, bao quanh mẹ.Cùng mẹ Amane rơi từng giọt lệ.Mình khócVì sự bất lực.Mẹ và các anh, các chị cũng thế.Lực bất tòng tâm.Đành phó mặc tất cả cho số phận.Mong sẽ không bạc đãi mọi người.Mình thành tâm nguyện cầu..
.
.
.
.
✻
-------------------
Chúc mừng sinh nhật chính bản thân mình.
Chương này tớ viết tặng tớ.
Vốn nên soạn bản thảo từ trước, nhưng đến tận tối qua tớ mới nhớ.
Đãng trí thật.
Nhưng dù sao thì.
Mừng sinh nhật mình!
Cảm ơn quý độc giả đã ủng hộ!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz