[ĐN Conan] Tặng em tình yêu tử đằng của tôi
Chương 22
Bao nhiêu ngày , Ayako bị cầm túng trong bệnh viện , nói đúng ra vì vết thương mà cô không thể hoạt động mạnh được . Tối qua , nghe bác sĩ nói là mai cháu có thể xuất viện rồi , sau khi ra viện thì đừng hoạt động mạnh quá nhiều , kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe Vui vẻ chưa được bao lâu thì tự dưng cơn đau nhức cơ thể và cái triệu chứng ho ra máu lại đến" Tệ thật , sao lại là hôm nay cơ chứ..." - cô tự trách bản thân , lấy khăn tay ra cô lau chỗ máu dính trên mép miệng . Đáng ra hôm nay cha cô sẽ đến đón cô đó , nhưng giữa chừng , ông lại bị vướng vào 1 vụ án , đành nhờ vợ mình đi đón con nó , hôm nay nó xuất viện . Nghe mẹ mình sẽ đến đón từ cú điện thoại của cha , cô liền bảo : " Vậy cha cứ bảo mẹ ở nhà đi , con cũng tự về được , cha cũng lo giải quyết vụ án đi ạ . Bây giờ ngoài trời đang lạnh , cha làm việc ở ngoài , nhớ giữ ấm " - nói rồi cô cúp máy , mặc cho người cha " yêu dấu " đang định nói tiếp" Cái con bé này , nghĩ mình là trẻ con à mà sao cứ dặn dò hoài " - sau khi Ayako cúp máy ,ông Tokudo lại nghĩ thàm rồi cười 1 nụ cười trừ , rồi ông bắt tay vào vụ án ông dính phải" Haizzz , chắc phải cuốc bộ về nhà rồi , dù gì thì mình cũng mới chỉ ho ra chút máu , chứ có phải ho ra nhiều như hôm trước đâu " - nghĩ vậy , cô vui vẻ sách túi đồ của mình , đi dưới làn bông tuyết đang rơi " Đẹp quá , lâu rồi mình mới có cơ hội nhìn những bông tuyết trắng này..." - dường như Ayako đang rất vui , như một đứa trẻ lâu ngày không được chơi . Cô cũng đã quên rằng cơ thể mình cứ mỗi khi gặp lạnh sẽ suy yếu đi Nhưng Ayako không hề hay biết rằng , ngay đằng sau cô , chỉ cách 10m , bóng dáng của Subaru đang đứng ở đó , anh đang theo cô , âm thầm đi theo để bảo vệ cô Sáng nay anh đến bệnh viện để thăm cô như bao ngày , nhưng lại thấy bác sĩ bảo rằng cô đã ra viện được 10p rồi . Anh vội bám theo cô vì anh lo . Anh lo rằng cô lại bị như hôm trước , lại ho ra máu - cái căn bệnh mà đến anh cũng thấy lạ . Nhưng may sao mà từ lúc anh bám theo , cô không bị làm sao , nhìn thấy cô vui vẻ với những bông tuyết như thế , bản thân anh cũng an lòng
Đang định quay dầu đi thì lại..." Khụ...khụ..." - lại thế nữa , lần này có vẻ ra nhiều máu hơn rồi . Cô vội vàng lấy khăn tay lau máu đi . Định đi ra giúp cô nhưng bây giờ , anh không thể , có một cậu nhóc đang đứng ở đó" Ayako , cậu không sao chứ ? " - cái cậu nhóc đó lại là Conan , thấy cậu ở đây , Subaru có hơi bất ngờ , nhưng dù sao , thằng nhóc này cũng có thể yên tâm được , nhiều lần anh đã từng thấy cậu nhóc này xả thân cứu Ran , nên chắc thằng nhóc này cũng được ông bác gà mờ rèn giũa . Thấy vậy , anh bèn âm thầm quay người rời đi , trong sự lo lắng của mình " Này , cậu không sao chứ ? " - thấy tử thần Conan đang ở đây , cô có hơi ngạc nhiên " Lại là cậu à , sao cậu cứ xuất hiện ở chỗ tôi có mặt thế " - cô biểu lộ sự bực mình" Cậu lạ thật , tớ đi qua đây đến nhà tiến sĩ Agasa thì gặp cậu , thấy cậu như thế tớ phải dừng lại chứ sao lại có thể nhắm mắt làm ngơ được " - Conan tự dưng bị bức nên cậu có hơi bực lại
" Tiến sĩ Agasa??? " - cô ngạc nhiên" Ông ý là hàng xóm của tớ khi tớ vẫn còn ở trong hình dáng Shinichi , ông ấy tuy là tiến sĩ nhưng lại toàn phát minh ra những thứ vớ vẫn , không làm được gì , nếu bây giờ không phiền , thì cậu đến nhà ông ấy cùng tớ luôn đi " - Shinichi đỡ cô bạn cùng lớp dậy rồi , dẫn cô ấy về nhà ông tiến sĩ hệt như 1 đứa trẻ đang dẫn chị mình " Cậu bảo ông ấy toàn phát minh ra những thứ vớ vẩn . Thế cái đôi dày tăng lực, đồng hồ gây mê với cái nơ thay đổi giọng nói là ai phát minh ra " - nghe Shinichi nói vậy , Ayako hỏi vặn lại " Sao cậu biết những thứ đó " , bị cô vặn lại , Shinichi vẫn muốn giả cãi bướng " Cậu hơi coi thường tôi đó à nhà , sao tôi không biết " - nói rồi , cô vội đi theo cái kéo tay của Shinichi đến 1 căn nhà cạnh nhà có bảng tên Kudo" King kong..." , 1 giọng nói đàn ông phát ra : " ai vậy ? " " Cháu là Shinichi đây ạ " , nói rồi cánh cửa đột nhiên mở ra : " vào đi Shinichi , ủa , cô gái này là ai vậy ? " - thấy Ayako , ông ý hơi ngạc nhiên " Cháu là Haneda Ayako , cháu chào ông " - Ayako vội chào hỏi đàng hoàng" Cô ấy là đồng mình với chúng ta đấy ạ , cô ấy cũng giống cháu và Haibara , đều bị ép uống APTX4869 , nên mới thành ra như thế này " - nghe Shinichi nói vậy ông ấy vội mời Ayako vào nhà . Trogn này có 4 đứa trẻ tầm tuổi Conan , 1 trong 4 đứa chúng lại già dặn hơn . Có mái tóc nâu và ngồi ngáp lên ngáp xuống đọc tạp chí thời trang " Conan , cậu về rồi à , thế chị này là ai vậy ? " - 1 cô bé ngây thơ đang ngồi chơi điện tử với 2 đứa bạn thấy cô bước vào thì chạy lon ton ra hỏi" Chị là Ayako , chào em , cô bé nhỏ " - nói rồi , cô xoa đầu cô bé đó , cô bé tên AyumiThấy người khác có hành động thân mật với Ayaumi , 2 cậu bạn , 1 đứa béo múp míp và một đứa nhỏ con hơn nhưng ra dáng người lớn chạy lại " Này chị , ai cho chị xoa đầu Ayami hả ? " - thằng bép múp míp nói" Này Genta , cậu vừa vừa phải phải thôi , chị ấy xoa đầu Ayumi thì có sao đâu , dù gì chị ấy cũng lớn tuổi hơn tụi mình đó , cậu nên giữ cái miệng mình lại đi " - cậu bé còn lại nói " Thì ra em ấy tên Genta à , còn em " - biết được tên đưa thứ 2 , cô quay lại người cuối cùng " Em là Mitsuhiko ạ " - nói rồi cậu bé chìa tay về phía Ayako , ngỏ ý muốn bắt tay " Được làm quen với các em là chị vui rồi " - nói rồi cô mỉm cười đáp lại những đứa trẻ mình vừa mới quen
" Chị có muốn chơi điện tử với tụi em không ? " - Ayumi kéo tay Ayako hỏi Cô vui vẻ đáp : " Ohh , tất nhiên là được rồi , chị mày đây chơi hơi bị giỏi đó à nhà " Nghe vậy đám nhóc vội nhao nhao lên : " thế chị chơi Kamen Giaba với tụi em xem , trò đấy không ai vượt nổi tụi em đâu " , nói rồi , tụi nhóc kéo cô về chiếc TV đang được bất sẵn ở đó Được hòa mình vào cuộc vui của đám nhóc này , tự dưng cô cảm thấy như thể có 1 niềm vui nhỏ nhỏ được thắp lên trong cô . "Giá như được sông 1 cuộc sống bình yên và yên ổn như tụi nhóc này thì hay biết mấy nhỉ " - cô thầm nghĩ*************************" Đi trượt tuyết !! " , Ayako ngồi ngoáy lại lỗ tai , rồi tự vả vào mặt mình vài cái , xem liệu mình có nghe nhầm không . Nhưng cuối cùng , cô có nghe lầm đâu , được người ta rủ đi trượt tuyết thật " Chị ơi , sao chị bắt em lên cái nơi hoang vu đầy tuyết ấy làm chi " , trước giờ , cô rất sợ những nơi như thế . Tránh được bao nhiêu thì tránh , mấy cái trò giải trí như trượt băng chắc cô còn đi được , chứ mấy cái mấy cái môn trượt tuyết thì cô xin cáo lui
Nhưng đồng nghiệp và cái chị biên tập ở nhà xuất sách nơi cô kí hợp đồng viết sách á lải nhải nhiều quá , lại còn níu kéo nữa . Nên cô đành về nhà lấy bộ đồ trượt tuyết rồi ra bến xe bus mà đã hẹn Haiz , bây giờ là đông rồi , mà mỗi lần đến đông , cơ thể cô như rã rời , đau nhức . Không phải bủn rủn tay chân nhưng những cái đau đó nó cứ ê ẩm và kéo dài Vừa bước lên xe , cô đã gặp người quen , là Conan , Haibara , tiến sĩ Agasa và đám bạn của Conan" Chị Ayako...chị cũng đi trượt tuyết à " - Conan mở lời trước trong khi cô còn đang ngơ ngác đến bật ngửa " Cái ông tử thần này , mày nhìn chị mày mặc thế này mà cũng phải hỏi à " , không thấy chị mày mặc váy hay sao ,dù không phải đi chăng nữa thì có ai mặc váy dài đi trượt đâu" Nhưng ông tưởng cháu không chịu được lạnh mà ? " - ông Agasa ngạc nhiên hỏi" Dạ...cháu có muốn đâu nhưng đồng nghiệp cháu nó rủ rê ghê quá , mà đông năm nay cháu cũng không muốn ở nhà nên đành đồng ý " - cô giải thích" Tụi em chào chị !" - đám loi choi hôm trước lễ phép chào người phụ nữ xinh đẹp này . Và tất nhiên rồi , làm sao cô có thể từ chối sự dễ thương này mà quay ra vui vẻ chào lại : " ừ chào các em " " Heyyy...trò Ayako quên thầy và cô rồi à " - cái giọng lớ ngớ tiếng Nhật này , dù có lật tung đất nước Nhật này lên thì chắc mấy năm nữa cũng không tìm được . Khỏi nhìn , cô cũng biết là ai " Em xin lỗi cô , em mải nói chuyện với đám nhóc này quá " - nói rồi Ayako quay ra , lễ phép chào cô Jodie và...thầy Araide . Nhìn thấy người này , cô bật chế độ cảnh giác . Một phần cũng vì lần trước , Vermouth đã cải trang thành anh ta , một phần cô cảm nhận được rằng người này rất nguy hiểm dù anh ta có là thầy mình đi nữa Đảo mắt xung quang tìm chỗ ngồi , nhưng hết chỗ mất rồi , đành đứng vậy " Chị Ayako , nếu không phiền thì chị ngồi giữa em và Haibara này " - Conan cũng phát hiện ra rằng trên xe hết chỗ rồi , nên cậu mới yêu cầu như vậy Nếu để ý kĩ thì sẽ thấy , có người có ý định nhường chỗ cho Ayako , nhưng khi thấy Conan nhường chỗ , anh ta liền ngồi lại và xem như chưa có gì xảy ra Cái bóng dáng đó...nó rất giống với Subaru , cái bóng dáng của người mà định nhường ghế cho Ayako ấy , nó rất giống anh ấy . Hay là...à không , chắc cô đa nghi quá rồi , làm sao có thể gặp anh ấy ở đây chứ . Subaru có tóc hơi đỏ nâu , còn người đàn ông này lại có tóc đen , đội mũ len đen và chơi cả cây đen từ đầu đến cuối , làm sao là anh ấy được. Nhưng không hiểu sao , cái người đàn ông đó , nói đúng ra là quen thuộc Bất giác , người đàn ông đó quay nhìn cô . Ánh mắt anh ta thật sắc và lạnh lùng . Cô vội cười chào 1 cái rồi tránh ánh mắt đó . Nhưng dường như người con gái này , nói đúng ra là Ayako , với người đàn ông này là rất quen thuộc , như thể có 1 mối quan thân mật nào đó : " là cô ấy...sao cô ấy lại ở đây " - người đàn ông đó nghĩ Bỏ ngoài suy nghĩ đó , may mà có Conan kéo tâm trí cô lại :" Cảm ơn em nhé , liệu có quá chật không ? " - cô ái ngại hỏi , ngồi giữa 2 đứa trẻ cô có hơi ngại ngùng" Không đâu chị , ổn mà " , nghe Conan nói vậy , cô vui vẻ ngồi vào giữa 2 đứa trẻ . Nhìn khuôn mặt tái mét của Haibara , cô cũng hiểu ra vì sao Conan lại cho mình ngồi giữa Thấy vậy , cô bèn đưa cho Haibara chiếc áo khoác của mình cho đứa bé gái ngồi cạnh mình . Haibara có chú ngạc nhiên " Cái áo này chị thích lắm , đừng làm hư nhé " Trên xe xuất hiện thâm 2 vị khác nữa , cả 2 người này đều ăn mặc rất kín mít . Xem ra họ khá nôn nóng . Nhưng dù nôn nón đến đâu thì đâu có nhất thiết là phải đeo cả kính lên xe đâu . Hay...hay là...Đúng như cô và Shinichi dự đoán , hai tên kia vừa lên xe một cái là lấy súng ra đe dọa mọi người , cộng thêm với cái khí chất này , xem ra không phải súng giả rồi . Chúng ná hai phát lên trời tạo thành 2 cái lõ nhỏ trên mui xe , xem ra bọn này khá mạo hiểm đây Đang trong tình hình ngàn cân treo sợi tóc , bất giác cô nhận được tin nhắn : " Ayako gọi cho bố em , nhanh !! , chắn chắn chúng sẽ thu điện thoại để phòng chừng hợp có ai đó gọi cho cảnh sát . Nên phải nhanh lên trước khi chúng đến " Những dòng tin nhắn này là từ số của Subaru . Vậy... chẳng lẽ anh ta cũng có mặt trên chuyến xe bus này . Cô chần chừ 1 lúc rồi đảo mắt nhìn xung quanh xem có ai giống Subaru không , nhưng tiếc chẳng có ai . Vậy không lẽ anh ấy cải trang . Thôi việc bây giờ không phải tìm anh ấy mà là gọi cho cha cô trước
Lại nữa : " nhanh lên , không còn thời gian đâu !! " - số máy đó lại nhắn tớiMột tên khống chế cánh tài xế , một tên đi thu điện thoại của hành khách . Trước khi kịp đưa điện thoại cho gã kia , cô cũng đã kịp ấn số gọi cho cha , âm thanh được vặn nhỏ lại , để nếu ông có bắt máy thì không bị mấy tên đó phát hiện . Cô thầm cầu mong : " Cha , hi vọng người sẽ hiểu tình hình "
Đang định quay dầu đi thì lại..." Khụ...khụ..." - lại thế nữa , lần này có vẻ ra nhiều máu hơn rồi . Cô vội vàng lấy khăn tay lau máu đi . Định đi ra giúp cô nhưng bây giờ , anh không thể , có một cậu nhóc đang đứng ở đó" Ayako , cậu không sao chứ ? " - cái cậu nhóc đó lại là Conan , thấy cậu ở đây , Subaru có hơi bất ngờ , nhưng dù sao , thằng nhóc này cũng có thể yên tâm được , nhiều lần anh đã từng thấy cậu nhóc này xả thân cứu Ran , nên chắc thằng nhóc này cũng được ông bác gà mờ rèn giũa . Thấy vậy , anh bèn âm thầm quay người rời đi , trong sự lo lắng của mình " Này , cậu không sao chứ ? " - thấy tử thần Conan đang ở đây , cô có hơi ngạc nhiên " Lại là cậu à , sao cậu cứ xuất hiện ở chỗ tôi có mặt thế " - cô biểu lộ sự bực mình" Cậu lạ thật , tớ đi qua đây đến nhà tiến sĩ Agasa thì gặp cậu , thấy cậu như thế tớ phải dừng lại chứ sao lại có thể nhắm mắt làm ngơ được " - Conan tự dưng bị bức nên cậu có hơi bực lại
" Tiến sĩ Agasa??? " - cô ngạc nhiên" Ông ý là hàng xóm của tớ khi tớ vẫn còn ở trong hình dáng Shinichi , ông ấy tuy là tiến sĩ nhưng lại toàn phát minh ra những thứ vớ vẫn , không làm được gì , nếu bây giờ không phiền , thì cậu đến nhà ông ấy cùng tớ luôn đi " - Shinichi đỡ cô bạn cùng lớp dậy rồi , dẫn cô ấy về nhà ông tiến sĩ hệt như 1 đứa trẻ đang dẫn chị mình " Cậu bảo ông ấy toàn phát minh ra những thứ vớ vẩn . Thế cái đôi dày tăng lực, đồng hồ gây mê với cái nơ thay đổi giọng nói là ai phát minh ra " - nghe Shinichi nói vậy , Ayako hỏi vặn lại " Sao cậu biết những thứ đó " , bị cô vặn lại , Shinichi vẫn muốn giả cãi bướng " Cậu hơi coi thường tôi đó à nhà , sao tôi không biết " - nói rồi , cô vội đi theo cái kéo tay của Shinichi đến 1 căn nhà cạnh nhà có bảng tên Kudo" King kong..." , 1 giọng nói đàn ông phát ra : " ai vậy ? " " Cháu là Shinichi đây ạ " , nói rồi cánh cửa đột nhiên mở ra : " vào đi Shinichi , ủa , cô gái này là ai vậy ? " - thấy Ayako , ông ý hơi ngạc nhiên " Cháu là Haneda Ayako , cháu chào ông " - Ayako vội chào hỏi đàng hoàng" Cô ấy là đồng mình với chúng ta đấy ạ , cô ấy cũng giống cháu và Haibara , đều bị ép uống APTX4869 , nên mới thành ra như thế này " - nghe Shinichi nói vậy ông ấy vội mời Ayako vào nhà . Trogn này có 4 đứa trẻ tầm tuổi Conan , 1 trong 4 đứa chúng lại già dặn hơn . Có mái tóc nâu và ngồi ngáp lên ngáp xuống đọc tạp chí thời trang " Conan , cậu về rồi à , thế chị này là ai vậy ? " - 1 cô bé ngây thơ đang ngồi chơi điện tử với 2 đứa bạn thấy cô bước vào thì chạy lon ton ra hỏi" Chị là Ayako , chào em , cô bé nhỏ " - nói rồi , cô xoa đầu cô bé đó , cô bé tên AyumiThấy người khác có hành động thân mật với Ayaumi , 2 cậu bạn , 1 đứa béo múp míp và một đứa nhỏ con hơn nhưng ra dáng người lớn chạy lại " Này chị , ai cho chị xoa đầu Ayami hả ? " - thằng bép múp míp nói" Này Genta , cậu vừa vừa phải phải thôi , chị ấy xoa đầu Ayumi thì có sao đâu , dù gì chị ấy cũng lớn tuổi hơn tụi mình đó , cậu nên giữ cái miệng mình lại đi " - cậu bé còn lại nói " Thì ra em ấy tên Genta à , còn em " - biết được tên đưa thứ 2 , cô quay lại người cuối cùng " Em là Mitsuhiko ạ " - nói rồi cậu bé chìa tay về phía Ayako , ngỏ ý muốn bắt tay " Được làm quen với các em là chị vui rồi " - nói rồi cô mỉm cười đáp lại những đứa trẻ mình vừa mới quen
" Chị có muốn chơi điện tử với tụi em không ? " - Ayumi kéo tay Ayako hỏi Cô vui vẻ đáp : " Ohh , tất nhiên là được rồi , chị mày đây chơi hơi bị giỏi đó à nhà " Nghe vậy đám nhóc vội nhao nhao lên : " thế chị chơi Kamen Giaba với tụi em xem , trò đấy không ai vượt nổi tụi em đâu " , nói rồi , tụi nhóc kéo cô về chiếc TV đang được bất sẵn ở đó Được hòa mình vào cuộc vui của đám nhóc này , tự dưng cô cảm thấy như thể có 1 niềm vui nhỏ nhỏ được thắp lên trong cô . "Giá như được sông 1 cuộc sống bình yên và yên ổn như tụi nhóc này thì hay biết mấy nhỉ " - cô thầm nghĩ*************************" Đi trượt tuyết !! " , Ayako ngồi ngoáy lại lỗ tai , rồi tự vả vào mặt mình vài cái , xem liệu mình có nghe nhầm không . Nhưng cuối cùng , cô có nghe lầm đâu , được người ta rủ đi trượt tuyết thật " Chị ơi , sao chị bắt em lên cái nơi hoang vu đầy tuyết ấy làm chi " , trước giờ , cô rất sợ những nơi như thế . Tránh được bao nhiêu thì tránh , mấy cái trò giải trí như trượt băng chắc cô còn đi được , chứ mấy cái mấy cái môn trượt tuyết thì cô xin cáo lui
Nhưng đồng nghiệp và cái chị biên tập ở nhà xuất sách nơi cô kí hợp đồng viết sách á lải nhải nhiều quá , lại còn níu kéo nữa . Nên cô đành về nhà lấy bộ đồ trượt tuyết rồi ra bến xe bus mà đã hẹn Haiz , bây giờ là đông rồi , mà mỗi lần đến đông , cơ thể cô như rã rời , đau nhức . Không phải bủn rủn tay chân nhưng những cái đau đó nó cứ ê ẩm và kéo dài Vừa bước lên xe , cô đã gặp người quen , là Conan , Haibara , tiến sĩ Agasa và đám bạn của Conan" Chị Ayako...chị cũng đi trượt tuyết à " - Conan mở lời trước trong khi cô còn đang ngơ ngác đến bật ngửa " Cái ông tử thần này , mày nhìn chị mày mặc thế này mà cũng phải hỏi à " , không thấy chị mày mặc váy hay sao ,dù không phải đi chăng nữa thì có ai mặc váy dài đi trượt đâu" Nhưng ông tưởng cháu không chịu được lạnh mà ? " - ông Agasa ngạc nhiên hỏi" Dạ...cháu có muốn đâu nhưng đồng nghiệp cháu nó rủ rê ghê quá , mà đông năm nay cháu cũng không muốn ở nhà nên đành đồng ý " - cô giải thích" Tụi em chào chị !" - đám loi choi hôm trước lễ phép chào người phụ nữ xinh đẹp này . Và tất nhiên rồi , làm sao cô có thể từ chối sự dễ thương này mà quay ra vui vẻ chào lại : " ừ chào các em " " Heyyy...trò Ayako quên thầy và cô rồi à " - cái giọng lớ ngớ tiếng Nhật này , dù có lật tung đất nước Nhật này lên thì chắc mấy năm nữa cũng không tìm được . Khỏi nhìn , cô cũng biết là ai " Em xin lỗi cô , em mải nói chuyện với đám nhóc này quá " - nói rồi Ayako quay ra , lễ phép chào cô Jodie và...thầy Araide . Nhìn thấy người này , cô bật chế độ cảnh giác . Một phần cũng vì lần trước , Vermouth đã cải trang thành anh ta , một phần cô cảm nhận được rằng người này rất nguy hiểm dù anh ta có là thầy mình đi nữa Đảo mắt xung quang tìm chỗ ngồi , nhưng hết chỗ mất rồi , đành đứng vậy " Chị Ayako , nếu không phiền thì chị ngồi giữa em và Haibara này " - Conan cũng phát hiện ra rằng trên xe hết chỗ rồi , nên cậu mới yêu cầu như vậy Nếu để ý kĩ thì sẽ thấy , có người có ý định nhường chỗ cho Ayako , nhưng khi thấy Conan nhường chỗ , anh ta liền ngồi lại và xem như chưa có gì xảy ra Cái bóng dáng đó...nó rất giống với Subaru , cái bóng dáng của người mà định nhường ghế cho Ayako ấy , nó rất giống anh ấy . Hay là...à không , chắc cô đa nghi quá rồi , làm sao có thể gặp anh ấy ở đây chứ . Subaru có tóc hơi đỏ nâu , còn người đàn ông này lại có tóc đen , đội mũ len đen và chơi cả cây đen từ đầu đến cuối , làm sao là anh ấy được. Nhưng không hiểu sao , cái người đàn ông đó , nói đúng ra là quen thuộc Bất giác , người đàn ông đó quay nhìn cô . Ánh mắt anh ta thật sắc và lạnh lùng . Cô vội cười chào 1 cái rồi tránh ánh mắt đó . Nhưng dường như người con gái này , nói đúng ra là Ayako , với người đàn ông này là rất quen thuộc , như thể có 1 mối quan thân mật nào đó : " là cô ấy...sao cô ấy lại ở đây " - người đàn ông đó nghĩ Bỏ ngoài suy nghĩ đó , may mà có Conan kéo tâm trí cô lại :" Cảm ơn em nhé , liệu có quá chật không ? " - cô ái ngại hỏi , ngồi giữa 2 đứa trẻ cô có hơi ngại ngùng" Không đâu chị , ổn mà " , nghe Conan nói vậy , cô vui vẻ ngồi vào giữa 2 đứa trẻ . Nhìn khuôn mặt tái mét của Haibara , cô cũng hiểu ra vì sao Conan lại cho mình ngồi giữa Thấy vậy , cô bèn đưa cho Haibara chiếc áo khoác của mình cho đứa bé gái ngồi cạnh mình . Haibara có chú ngạc nhiên " Cái áo này chị thích lắm , đừng làm hư nhé " Trên xe xuất hiện thâm 2 vị khác nữa , cả 2 người này đều ăn mặc rất kín mít . Xem ra họ khá nôn nóng . Nhưng dù nôn nón đến đâu thì đâu có nhất thiết là phải đeo cả kính lên xe đâu . Hay...hay là...Đúng như cô và Shinichi dự đoán , hai tên kia vừa lên xe một cái là lấy súng ra đe dọa mọi người , cộng thêm với cái khí chất này , xem ra không phải súng giả rồi . Chúng ná hai phát lên trời tạo thành 2 cái lõ nhỏ trên mui xe , xem ra bọn này khá mạo hiểm đây Đang trong tình hình ngàn cân treo sợi tóc , bất giác cô nhận được tin nhắn : " Ayako gọi cho bố em , nhanh !! , chắn chắn chúng sẽ thu điện thoại để phòng chừng hợp có ai đó gọi cho cảnh sát . Nên phải nhanh lên trước khi chúng đến " Những dòng tin nhắn này là từ số của Subaru . Vậy... chẳng lẽ anh ta cũng có mặt trên chuyến xe bus này . Cô chần chừ 1 lúc rồi đảo mắt nhìn xung quanh xem có ai giống Subaru không , nhưng tiếc chẳng có ai . Vậy không lẽ anh ấy cải trang . Thôi việc bây giờ không phải tìm anh ấy mà là gọi cho cha cô trước
Lại nữa : " nhanh lên , không còn thời gian đâu !! " - số máy đó lại nhắn tớiMột tên khống chế cánh tài xế , một tên đi thu điện thoại của hành khách . Trước khi kịp đưa điện thoại cho gã kia , cô cũng đã kịp ấn số gọi cho cha , âm thanh được vặn nhỏ lại , để nếu ông có bắt máy thì không bị mấy tên đó phát hiện . Cô thầm cầu mong : " Cha , hi vọng người sẽ hiểu tình hình "
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz