[ĐN Conan] |EDIT| Sau khi cả hai phe đen đỏ nhìn thấy làn bình luận
Chương 45 - 46
Asuka Ritsu nhận được tin tức khi đang ở trong văn phòng Phòng Điều tra Số Một, gác chân chữ ngũ một cách chán nản, suy tư về việc ai đã đặt "cơm hộp của quán cà phê Poirot" mà người cảnh sát đi ngang vừa nói.Xét theo phong cách của đồng chí Asuka Ritsu từ trước đến nay, người có thể quang minh chính đại gọi đủ loại đồ ăn vặt trong giờ làm việc và các đồng nghiệp đều có thể "húp một chén canh" , thì chỉ có thể là Asuka Ritsu.Nhưng người khác không rõ, lẽ nào Asuka Ritsu còn không biết sao.... Cậu tuyệt đối sẽ không gọi đồ ăn của quán cà phê Poirot, vì Amuro Tooru đang làm việc ở đó.Vậy thì chuyện này thật sự vi diệu.Ai đã giúp đặt?Chẳng lẽ là Amuro Tooru dùng thân phận Bourbon đưa tới? Khả năng này thực sự rất nhỏ.Đúng lúc Asuka Ritsu đang suy nghĩ, cậu thấy chiếc điện thoại của mình rung lên một cách nhỏ đến khó phát hiện.Trái tim cậu đột nhiên nhảy loạn một chút.Mở màn hình lên, ở góc điện thoại, cái ứng dụng nhỏ có giao diện u ám, vốn luôn bị chủ nhân cố tình quên lãng ở góc nhưng trước sau không bị xóa bỏ, cuối cùng cũng sáng lên. Ứng dụng cứng nhắc lúc này lại phát huy tác dụng vi diệu.Nụ cười ở khóe miệng thanh niên tóc bạch kim vô thức thu lại một chút.... Gin lúc này gửi tin nhắn, sẽ nói gì đây?Biểu cảm trên mặt Asuka Ritsu không thay đổi nhiều, ít nhất tất cả các hình cảnh xung quanh cậu không nhận ra bất kỳ điều gì khác thường. Thanh niên tóc bạch kim vẫn là một cảnh sát cười vô tâm vô phổi nhưng lại quang minh chính đại ăn không ngồi rồi.Cái ứng dụng nhỏ mà chính cậu lặng lẽ tự làm năm đó đã bị cố tình chôn vùi trong ký ức quá lâu, đột nhiên bị lật lên. Trong lòng cậu, ngoài việc có một cảm xúc khó tả đang kích động, ngón tay di chuyển đến phía trên biểu tượng, chậm chạp không nhấn xuống, thế mà lại sinh ra cảm giác "gần hương tình khiếp" (sợ hãi khi gần gũi với thứ thân thuộc) một cách khó hiểu.... Chậc.Thấy Matsuda Jinpei cũng sắp từ ngoài trở về, Asuka Ritsu trên mặt vẫn không chút sơ hở, nhanh chóng nhấp mở biểu tượng, giống như nó chỉ là một phần mềm trò chuyện hết sức bình thường.Cậu nhìn thấy câu nói kia.【 Penhaligon-san, chào mừng gia nhập Quạ đen. 】Đầu ngón tay hơi khựng lại.Đúng vào lúc này, Matsuda Jinpei xách theo hai chiếc túi lớn đi vào văn phòng, bên trong túi truyền đến mùi hương mê người.Nếu nhìn ra ngoài, còn có thể thấy người phục vụ tóc vàng da đen đang chậm rãi lái chiếc xe máy điện rời đi khỏi cửa Sở Cảnh sát Đô thị."Nè." Matsuda Jinpei với khuôn mặt đẹp trai mang vẻ nhẹ nhàng, như thể việc anh vừa làm ngoài kia chỉ là cầm một hộp cơm: "Sandwich do Amuro-san của quán cà phê Poirot đích thân mang đến, đủ cho các cậu ăn."Bởi vì quán cà phê Poirot tương đối gần, hơn nữa tay nghề của Amuro Tooru lại vô cùng tốt, nên rất nhiều cảnh sát ở Sở Cảnh sát Đô thị đều sẵn lòng ghé thăm quán cà phê này.Đối với vị phục vụ tóc vàng da đen đẹp trai, nụ cười tươi tắn và vẻ ngoài có đặc điểm dễ nhớ, họ đều có ấn tượng sâu sắc và rất có thiện cảm."À, đúng rồi." Matsuda Jinpei như nhớ ra điều gì, đúng lúc mấy cảnh sát đứng gần bên cạnh đã không kiềm chế được đưa tay vào túi lục lọi, anh nhanh chóng kéo túi ra sau một chút."? Cảnh sát Matsuda?" Một cảnh sát trẻ tuổi theo bản năng mở miệng hỏi, mếu máo: "Anh đừng hòng ăn một mình nha!"Matsuda Jinpei cười khẩy một tiếng, trong đôi mắt đen hiện lên sự cưng chiều rõ rệt— sự cưng chiều đối với hậu bối có chỉ số thông minh và EQ không quá cao của mình.Hắn thong thả nhìn vào hai cái túi, sau đó lấy ra một cái sandwich có bao bì rõ ràng không giống những cái còn lại, nhẹ nhàng và tùy ý ném đi. Một đường cung duyên dáng hiện ra, chính xác rơi xuống trước bàn của Asuka Ritsu.Các hình cảnh đang vô cùng khao khát đồ ăn sau khi làm việc cường độ cao: "...? "Đôi mắt trong văn phòng đồng loạt chuyển động theo đường ném và rơi xuống của chiếc sandwich.Thanh tra Megure đang theo dõi mọi chuyện từ phía sau: "..."Khuôn mặt mập mạp của vị hình cảnh kia giật giật không rõ ràng, nhìn Asuka Ritsu đang ngồi đó, dường như cũng không hiểu chuyện gì, ông hít sâu một hơi, quay đầu đi, quyết định "mắt không thấy tâm không phiền".Matsuda Jinpei: "Đây là sandwich đặc chế dành cho cậu."Hắn dừng lại, cười nhạo: "Bằng không không biết lần nào đồ ăn lại chọc đến điểm giới hạn của cậu, phần sandwich này nghe nói là được làm hoàn hảo dựa trên thực đơn đã được phiên dịch của cậu."Asuka Ritsu cúi mắt, chăm chú nhìn chiếc sandwich trước mặt.Phối hợp với tin nhắn vừa rồi, cùng với phát súng bắn tỉa đêm qua, Asuka Ritsu trong khoảnh khắc liền hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.... Là Gin đã thông qua Bourbon gửi sandwich đến à.Cũng không đúng.Lúc làm chuyện này, anh ấy không phải Gin.Mà là Jin.Vị cảnh sát trẻ tuổi vừa mở miệng hỏi Matsuda ngẩn người, không biết tại sao lại suy luận ra một kết luận không thể tưởng tượng được, long trời lở đất: "Chẳng lẽ bạn trai cũ của Cảnh sát Asuka, là vị Amuro-san kia sao?"Cảnh sát trẻ tuổi lẩm bẩm: "Dù sao lần phá án trước, tôi thấy Amuro-san ở trong tiệm Host... Có lý do chia tay.""Thực đơn, tôi cũng chưa phát hiện Cảnh sát Asuka có chỗ nào kén ăn, có thể hiểu được, nhất định là người đã từng có quan hệ rất tốt với Cảnh sát Asuka đi.""Quán cà phê Poirot trước kia không hề giao cơm hộp, càng đừng nói là Amuro-san đích thân đến. Có thể là bởi vì lần trước gặp ở tiệm Host, tôi cảm giác Amuro-san dường như rất bài xích Sở Cảnh sát Đô thị vậy.""..."Matsuda Jinpei nghe rõ ràng toàn bộ suy luận của vị hậu bối trẻ tuổi này vì họ ngồi rất gần: "..."Matsuda Jinpei cố hết sức duy trì khuôn mặt Cool Guy của mình.Nhịn xuống, nhịn xuống, không được cười.Lần trước ở cửa tiệm Host hắn đều chụp ảnh với cái bảng xếp hạng Host vô cùng bắt mắt trong tiệm, chẳng qua là thêm một cái tên giả, trên ảnh lộ ra cơ bắp màu mật ong mê người, bị các cô tiểu thư phú bà vây quanh sao...?Có gì đáng cười đâu!!Matsuda Jinpei bay nhanh làm công tác tư tưởng trong lòng, ấn xuống ý cười ở khóe miệng.Phụt... Xin lỗi, Zero, tôi đã cố hết sức rồi, thật sự không nhịn được.Đáp lại vị cảnh sát trẻ tuổi này, là tiếng cười mà Asuka Ritsu không kìm nén được, khuôn mặt đẹp xinh đẹp đến mức khiến người ta tim đập loạn xạ: "Đây là phỏng đoán của cậu sao? Cảnh sát Fujimura."Cảnh sát trẻ tuổi họ Fujimura bị Asuka Ritsu cười như vậy, không khỏi mặt đỏ trong chớp mắt: "Không, không có, tôi nói lung tung...""Cảnh sát Fujimura, cậu thật đáng yêu." Âm cuối mang ý cười phảng phất một chiếc lông vũ nhẹ nhàng, cào vào lòng người ngứa ngáy.Cảnh sát Fujimura mới ra nghề làm sao chịu được cái này, lập tức mặt càng đỏ hơn, liên tục xua tay. Lúc này biểu hiện của cậu ta có thể nói là giống hệt Takagi Wataru khi đối mặt với Sato Miwako: "Asu, Cảnh sát Asuka, ngài đừng trêu chọc tôi."【 Chậc chậc chậc, cậu Cảnh sát Fujimura này vẫn còn quá trẻ a quá trẻ ( Dumbledore lắc đầu ) 】【 Oa oa oa, cái này không thể trách người ta a!! Bất kể nhìn bao nhiêu lần, tôi đều cảm thấy, Asuka-chan ở trạng thái hiện tại thực sự rất dễ trêu chọc a!! Cái liếc mắt vừa rồi, làm tôi mềm cả chân luôn á! 】Matsuda Jinpei bình tĩnh tự nhiên lướt qua những bình luận này, cười lạnh một tiếng.Nhớ lại nguyên nhân gây ra cái vật nhỏ quái dị này, vừa rồi hắn còn vội vàng hẹn gặp tên nhóc Furuya kia.... Dù sao, cái bảng bình luận này, mặc dù vô cùng phi khoa học, nhưng trực giác mách bảo nó vô cùng quan trọng.Hầu như mỗi lần bảng bình luận xuất hiện, những lời lẽ trêu đùa này vẫn sẽ có thông tin hữu ích.【 May mắn là Asuka-chan của chúng ta hiện tại cơ bản là trêu chọc xong thì đi, căn bản sẽ không để lại cho người ta ảo tưởng tự mình đa tình nào, bằng không mà nói, oa, tôi đội vương miện xanh trên đầu Gin-sama ( âm thanh ăn dưa ) 】【 Oa oa oa nhưng cái thực đơn kia, Ver tỷ tuyệt đối không có, người có thể sắp xếp ra được chỉ có Gin-sama thôi 】【 Đúng vậy, đương nhiên Matsuda và Kenji cũng có thể, dù sao Asuka cũng không che giấu gì nhiều trước mặt mấy người này. 】【 Khoan đã, che giấu gì cơ? Tôi cảm giác hơi không theo kịp tiến độ của mấy người... ( mờ mịt ), cái thực đơn đó làm sao, còn có che giấu??? 】【 Ai nha, tiểu khả ái tầng trên, cậu không phát hiện sao, bởi vì chúng ta là góc nhìn của Thượng đế, hơn nữa cái livestream này cũng tương đối gián đoạn, nên tương đối khó phát hiện, nhưng chỉ cần cậu dụng tâm xem— 】【 —thì có thể phát hiện, Asuka thực ra trước mặt người ngoài, ăn cơm không hề kén chọn! 】【 ... Cái, cái gì? 】【 Có lẽ chỉ khi trước mặt người thân cận mà mình yên tâm, cậu ấy mới có thể hoàn toàn buông lỏng cảnh giác đi. Dù sao ai cũng không biết, liệu có người lợi dụng loại thực đơn này để thực hiện một số hành vi hạ độc gì không... Cơ thể của Asuka-chan không chịu nổi thuốc độc hành hạ đâu. 】【 Đúng vậy, nếu cậu nhìn kỹ, ngày thường nếu đi ăn cơm với Phòng Điều tra Số Một, cho dù là loại rau thơm ghét nhất cũng có thể mặt không đổi sắc ăn hết, chỉ là có thể phát hiện khóe miệng sẽ hạ xuống một độ phân giải điểm ( chụp hình làm chứng.jpg ) 】【 Woh, cái độ phân giải điểm này, vô cớ lại khớp với biểu hiện của Gin-sama khi thường xuyên gặp chuyện về Asuka-chan và âm thầm ghen tuông ( Khóe miệng Gin-sama hạ xuống ba độ phân giải điểm.jpg ) 】【 Phụt ha ha ha ha ha ha ha, nhưng nếu để Gin-sama biết thằng bé ngốc Fujimura vừa rồi đã đưa ra cái suy đoán kinh thiên động địa gì, e là cậu ta sẽ chết thảm ( ngửa ra sau ) 】Trước mặt người thân cận... thực đơn, hạ độc?Nếu có người xem chụp lại, có thể thấy, lúc này khóe miệng của Matsuda Jinpei cũng đã hạ xuống ba độ phân giải điểm.jpgNhưng cái tên "Gin-sama" kia, kể từ lần trước không biết vì sao chưa bị che tên, liền thường xuyên xuất hiện trên bảng bình luận.... Dù sao, người này hình như mới là bạn trai cũ chân chính?Đến lúc đó hỏi Zero một câu đi.Hắn ngưng thần, chiếc túi đựng sandwich trong tay bị tùy ý đẩy về phía trước, như thể vị Cảnh sát Matsuda thiếu đòn đã phát lòng thiện tâm, quyết định không trêu chọc các đồng nghiệp nữa: "Đi ăn đi, đi ăn đi, nhìn các cậu một hai người gấp gáp đến thế."Matsuda Jinpei xoa cằm, cảm thán: "Thừa nhận đi, khẩu vị của các cậu đã bị nuông chiều rồi."Các cảnh sát đã bắt đầu nhanh chóng và có trật tự thay phiên nhau lấy sandwich lúc này không rảnh để phản ứng lại Matsuda. Matsuda bĩu môi, lười biếng lấy điện thoại ra, quang minh chính đại gửi một tin nhắn cho một dãy số.【 Sandwich rất ngon, chúc mừng Amuro-san trở thành bạn trai cũ thị phi của Cảnh sát Asuka ovo 】Còn nghịch ngợm đính kèm một biểu tượng mặt chữ hoàn toàn không phù hợp với vẻ ngoài của Cảnh sát Matsuda.— Vừa rồi ở ngoài Sở Cảnh sát Đô thị, Amuro Tooru đã dùng lý do này để bắt chuyện với Matsuda Jinpei."Vị cảnh sát này, trong hai cái túi này có một cái sandwich được đóng gói tương đối đặc biệt, là chuyên môn làm cho vị Cảnh sát Asuka của Phòng Điều tra Số Một, bởi vì đối phương có yêu cầu khá cao về nguyên liệu nấu ăn."Amuro Tooru trên mặt treo nụ cười nhã nhặn lịch sự của người phục vụ, lúc nói đến Cảnh sát Asuka còn rất chân thật khựng lại một lát, như thể anh thực sự đang hồi tưởng tên của vị cảnh sát kia.Bởi vì vừa rồi hai người đồng thời nhìn thấy bảng bình luận sau khi đối diện, hai người đã vô cùng ăn ý từ thời ở học viện gần như lập tức hiểu ra điều gì đó.Cho nên lúc này Matsuda Jinpei đồng ý ngay lập tức: "Không thành vấn đề, xin hỏi còn chuyện gì nữa không?"Khuôn mặt người đàn ông tóc vàng da ngăm hiện ra một nụ cười ngượng ngùng có chút thẹn thùng: "Vụ án lần trước ở quán cà phê Poirot, còn may nhờ sự giúp đỡ của các vị cảnh sát Phòng Điều tra Số Một, nên lần sandwich này coi như là một chút tấm lòng của tôi."Hắn dừng lại một chút, nói tiếp: "Cũng là khó khăn lắm mới làm một đơn hàng lớn như vậy, ngài có thể lát nữa nói cho tôi một tiếng, các vị cảnh sát có thích những chiếc sandwich lần này không? Tôi cố ý làm một số cải tiến."Amuro Tooru trông có vẻ vô cùng thành khẩn. Dù nhìn từ góc độ nào, người này lúc này cũng là một... Đầu bếp đang mang theo sự lo lắng và vui sướng, muốn nhận được phản hồi từ khách hàng.Matsuda Jinpei lúc đó một mặt cảm thán kỹ thuật diễn và sự lột xác của người bạn thân, một mặt còn phải kiềm chế ý cười: "Cũng được thôi."Amuro Tooru rất thức thời lấy ra giấy và bút từ túi nhỏ vạn năng, nhanh chóng viết xong một chuỗi số: "Cảnh sát, anh có thể liên hệ với tôi qua dãy số này.""Được."Thái độ không nóng không lạnh nhưng lịch sự.Amuro Tooru lại nói lời tạm biệt, mới quay người lái xe máy điện rời đi.Dù sao thời gian hai người họ nói chuyện tuyệt đối không thể quá dài. Cuộc nói chuyện có chút tùy tiện vừa rồi ở cửa Sở Cảnh sát, mặc dù lý do đưa ra tương đối đầy đủ, nhưng cũng có chút nguy hiểm.---Mà giờ khắc này, Amuro Tooru quay lại cửa tiệm, vừa đưa bánh kem cho một bàn khách xong, liền nhận được tin nhắn từ dãy số kia, do Matsuda gửi đến.Nhìn tin nhắn trên màn hình, Amuro Tooru: "..."Nắm tay không nhịn được hơi siết chặt lại một chút.Cái gì?Rốt cuộc đã bị bổ não cái gì mới có thể có suy đoán như vậy...À.Công an và cảnh sát, không có mấy người đầu óc dễ dùng.Điệp viên ngầm Công an Furuya Rei tiên sinh vô cùng lạnh lùng, vô tình thầm nghĩ."Honey ~ Can I see that text?"Một giọng nữ nghe có vẻ hoạt bát, rộng rãi vang lên, là từ nữ khách nhân ở bàn mà Amuro Tooru vừa đưa bánh kem.Cô ta tết tóc hai đuôi ngựa, thoạt nhìn qua là một sinh viên vô cùng có sức sống.Nhưng cái ngữ khí, ngữ điệu này, cùng với ngôn ngữ cơ thể không hề sơ hở, cộng với từ "Honey" ngọt ngào và mục đích trong lời nói của đối phương.... Vermouth.Sau khi Azusa nghe thấy, có chút không thể tin được trừng lớn mắt, nhưng vẫn rất lịch sự với khách hàng mở miệng nói: "Vị tiểu thư này, cái này hẳn là thuộc phạm vi riêng tư cá nhân..."Amuro Tooru hơi tiến lên một bước, bất động thanh sắc làm sự chú ý của người phụ nữ chuyển dời sang mình.Nếu người này là Vermouth, vậy thì yêu cầu này thật sự phải đáp ứng.Khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn kia, có lẽ vì sự chậm trễ hôm nay, hắn không thể kiểm soát cảm xúc của mình một cách hoàn hảo.Tự nhiên đã bị phù thủy nghìn mặt cực kỳ mẫn cảm với cảm xúc nắm bắt rõ ràng.... Tuyệt đối không thể để Vermouth dâng lên lòng nghi ngờ.Amuro Tooru xin lỗi cười một tiếng, như thể tùy ý đưa điện thoại qua lại trước mặt cô gái, trong giọng nói mang vẻ bất đắc dĩ: "Tiểu thư, chỉ là một vài trò đùa nhàm chán thôi."Vermouth híp mắt, dưới động tác cố tình của đối phương, cô ta tự nhiên là lập tức nhìn rõ nội dung trên màn hình.Sau khi nhìn rõ, tiếng cười như chuông bạc liền không ngừng phát ra từ miệng Vermouth - người lúc này đang ngụy trang thành sinh viên."Phụt ha ha ha ha ha ha ha... bạn bè của ngài quả nhiên hài hước và dí dỏm."Cô ta trông như cười đến chảy nước mắt, tay khẽ lau khóe mắt.Thật sự thú vị cực kỳ.Vốn dĩ cô ta chỉ rảnh rỗi không có chuyện gì, nghĩ tới xem trò vui của Bourbon.Không ngờ lại thấy được chuyện thú vị như vậy.Vermouth không chút do dự lấy điện thoại ra, soạn một câu.Sau đó nhấp gửi đi.Động tác liền mạch trôi chảy.Tên người gửi tin nhắn chễm chệ viết "Gin"Cô ta vô cùng quả quyết quyết định rời đi ngay lập tức, lập tức chạy về căn cứ.— Xem trò vui phải tranh thủ.Tại căn cứ.Gin đang luyện tập bắn tỉa kết thúc một vòng, tùy tay lấy điện thoại, tin nhắn trên đó liền đâm thẳng vào mắt một cách bất ngờ không kịp phòng bị."Đại, Đại ca?"Lại một lần nữa vô cớ trở thành người duy nhất hứng chịu sát khí của Gin, Vodka yên lặng lùi lại hai bước, nội tâm rơi lệ và gào thét.Ai!? Lại là ai chọc tới Đại ca a a a a a—!!!----------------------------------------------------------Chương 46【 Gin, bởi vì cái sandwich kia, Bourbon đã thay thế vị trí của anh, trở thành bạn trai thị phi của cậu ấy nha ~— Từ Vermouth 】Từ tin nhắn không chút che giấu của Vermouth, có thể dễ dàng nắm bắt được tâm trạng vui vẻ xem trò vui của phù thủy nghìn mặt lúc này.Dưới ánh mắt thấp thỏm lo sợ của Vodka, Gin hừ lạnh một tiếng: "Bây giờ lái xe, đi một chuyến đến Poirot."Vodka dù sao cũng là trợ lý của Gin, rất nhiều thông tin tình báo của Tổ chức đều còn tính là hiểu rõ, trong khoảnh khắc liền phản ứng lại quán cà phê Poirot là nơi ai đang ngụy trang làm việc hiện tại.Vodka có chút mơ hồ mở miệng: "Bourbon gần đây là muốn ra ngoài làm nhiệm vụ quan trọng gì cùng chúng ta sao?"Bằng không hắn thật sự không thể nghĩ ra điều gì đáng để Đại ca đích thân đi tìm người.Ngay cả khi đó là nhiệm vụ mà vị tiên sinh kia vô cùng coi trọng, Đại ca cũng chỉ là tập hợp các thành viên tham gia lại Tổ chức, đơn giản và lạnh lẽo tổ chức một cuộc họp không tính là hội nghị.Rất ít, hoặc có thể nói hầu như không có, chuyện Đại ca tự mình đi tìm một thành viên Tổ chức.... À không đúng, Cana có lẽ vĩnh viễn là một ngoại lệ đối với Đại ca.Nhưng đặt vào người mà Đại ca chán ghét là Bourbon - kẻ thần bí chủ nghĩa kia, thì lại quá kỳ lạ.Tuy nhiên, Vodka liên tưởng đến việc Đại ca thay đổi sắc mặt và đưa ra quyết định sau khi nhìn thấy tin nhắn, mặc dù có chút không giống với quy trình thông thường, nhưng vẫn mở miệng hỏi: "Đại ca, có phải là chuột không?"Gã đàn ông to con đeo kính râm trông có vẻ hàm hậu này, hung tợn khoa tay múa chân một chút vào cổ mình."... Không phải chuột." Mặc dù Gin nói như vậy, nhưng Vodka vô cớ cảm thấy tâm trạng của Đại ca lúc này, là thà rằng Bourbon - người có thể làm việc không nhiều trong Tổ chức - là điệp viên ngầm còn hơn.Giọng nói mang theo sự châm chọc và nghiến răng rất không rõ ràng.Gin mặt vô biểu cảm xem lại một lần tài liệu và vẻ ngoài liên quan đến Bourbon trong đầu.À.Có cái gì tốt.Bạn trai thị phi? Khó mà tưởng tượng nổi.Đầu óc của người tin vào chuyện này là bị thứ gì dán lại sao.Vodka cảm nhận được sát khí càng thêm lạnh lẽo của Gin, rụt cổ lại.... Không phải chuột? Vậy rốt cuộc là chuyện gì vậy a?!Vodka thành thật ngậm miệng, không dám hỏi thêm nữa.Dù sao, có một chút tò mò hiếm hoi, đặc biệt là khi tâm trạng của Đại ca dường như không tốt lắm... là quy tắc sinh tồn (hắn nghĩ).Cho nên, "Đại ca, bây giờ xuất phát sao?""... Chậc."Gin đặt khẩu súng ngắm xuống, động tác thuần thục tiến hành tháo dỡ. Khuôn mặt tuấn mỹ và góc cạnh rõ ràng, đi kèm với động tác như nước chảy mây trôi và chiếc áo khoác đen tràn ngập sát khí, vô cớ có một loại mỹ cảm của xã hội đen mặc vest.Top Killer có chút không kiên nhẫn châm một điếu thuốc.Một điếu thuốc chậm rãi cháy hết. Trong lúc này, đồng tử của Vodka như động đất, điên cuồng suy tư các loại nguyên nhân khả dĩ trong đầu.Đại ca không nói chuyện.Đại ca đang hút thuốc.Đại ca không để ý đến hắn.Đại ca... rốt cuộc là có ý gì vậy a!!!Gin không có biểu cảm gì liếc xéo Vodka đang ngây ngốc ở bên cạnh một cái. Hắn lắp lại súng ngắm, tiếp tục bắt đầu luyện tập bắn tỉa trong phòng thực tế ảo.Vodka có chút mơ hồ.Gin bắn xong một vòng, nhìn thấy kỷ lục cao nhất của vòng này ở vị trí 800 thước, khóe miệng khẽ nhếch lên.Quay đầu lại, sát thủ thấy Vodka vẫn còn ngây ngốc đứng ở đó, giữa lông mày giật giật, trong sự bực bội lại mang theo sự mệt mỏi trong lòng.Ngu xuẩn.Mặc dù ý nghĩ chân thật của Gin lúc này thực sự là ngay lập tức đi đến quán cà phê Poirot, và dạy dỗ Amuro Tooru một trận.Nhưng là một sát thủ Top Killer, trong lĩnh vực này, hắn không thể để cảm xúc cá nhân quá mức ảnh hưởng đến nhiệm vụ liên quan.Dù sao người phụ nữ Vermouth kia trước đây vẫn luôn nói với thái độ mập mờ trước mặt mấy người mới rằng, Cana và hắn có một số quan hệ vi diệu trong thời gian cộng sự.Hơn nữa Tổ chức cũng có lời đồn đại, nên nếu vì chuyện này mà tùy tiện đi qua, với khả năng thu thập và suy luận tình báo của tên nhóc Bourbon kia, việc liên kết Cana và Asuka lại với nhau không phải là chuyện quá khó khăn.Cho dù không thể xác nhận, nhưng nghi ngờ là chắc chắn sẽ có.Mà lần trước Penhaligon đến, nghe nói cũng là Bourbon đưa tới.... Chậc.Tên nhóc Bourbon kia quả thực đã giao tiếp với Asuka không ít.Gin thờ ơ lau nòng súng.Vậy nếu cứ thế này, tương đương với việc giúp đối phương xâu chuỗi ba thân phận Asuka Ritsu, Cana và Penhaligon lại với nhau.Mặc dù không biết Asuka Ritsu đang chuẩn bị điều gì, nhưng đối phương hao tâm tổn sức trốn thoát khỏi Tổ chức, lại quay về với một thân phận khác mà vị đại nhân kia không biết— Penhaligon.Vậy thì thân phận Penhaligon này, nhất định có địa vị quan trọng của cậu ấy, không thể bại lộ.Gin làm sao có thể kéo chân sau cho cộng sự của mình.Chẳng qua...Kia chung quy không phải là đóa hoa hồng mà hắn có thể nuôi dưỡng trong lồng kính hoa lệ.Mà là đóa hồng đỏ sinh trưởng nơi hoang dã, vô cùng diễm lệ nhưng cũng vô cùng gai góc.Đôi mắt xanh lục đậm của sát thủ không mang theo cảm xúc gì lướt qua Vodka vẫn đang trong sự mê mang.Không biết nhớ tới điều gì, sát thủ tóc bạc hơi híp mắt lại.Mặc dù bề ngoài hắn không thể đi tìm đối phương gây phiền toái, nhưng hành động nhỏ dưới lòng đất thì không sao cả.Mặc dù sát thủ trước đây khinh thường làm loại chuyện này, nhưng lần này không giống nhau.Bạn trai thị phi Bourbon, ha ha.Gin thật ra không hề nghi ngờ tính chân thật của tin tức này, dù sao trong chuyện này, Vermouth có thể phóng đại, nhưng sẽ không bịa đặt.Việc thêm "một chút" khối lượng công việc cho Bourbon đã là cách xử lý rất nhân từ."Nga ~ Gin." Vermouth trong khoảng thời gian ngắn đã chạy về căn cứ với tốc độ không thể tin nổi, thẻ quyền hạn quẹt một cái liền đi vào phòng huấn luyện thực tế ảo này: "Nhìn thấy trạng thái của anh tốt như vậy, tôi cảm thấy vô cùng vui mừng."Lời nói tràn ngập sự giả tạo giữa người lớn với nhau."... Tôi đều có sắp xếp."Sẽ để Penhaligon nhanh chóng tìm Tổ chức một chuyến.Giọng sát thủ trầm thấp: "Cô vượt rào rồi, Vermouth."Nữ minh tinh tóc vàng thờ ơ nhún vai, phong tình vạn chủng: "Thật là đáng tiếc.""Vốn dĩ còn tưởng rằng có thể nhìn thấy chuyện thú vị đây."Vừa dứt lời.Bảng bình luận thú vị liền hiện ra trước mắt Gin.【 hhhh Ver tỷ ăn dưa: Tôi chạy xe cả một quãng đường xa đến đây, chỉ để xem khuôn mặt đen của Gin ( từ hạ xuống hai độ phân giải điểm đến khóe miệng kéo thẳng.jpg ), vượt ba đèn đỏ chạy quá tốc độ, hơn nữa còn bị cảnh sát giao thông chặn đầu, chỉ có thế này thôi sao??? ( thất vọng ) 】Gin: Xuy.【 Tưởng tượng đến Bourbon sẽ có thêm rất nhiều việc để làm sau này... liền vô cớ thấy đáng thương ( chắp tay trước ngực ) 】【 Bourbon hiện tại làm nhiều công việc bán thời gian như vậy, tôi cảm giác bất kể cậu ấy làm việc ở đâu, từ phục vụ cho đến đầu bếp gì, quả thực là không nơi nào không có hhhh, hơn nữa nhiệm vụ của Tổ chức Áo đen hiện tại chắc chắn còn không dễ chịu lắm!! Thật thảm a Bourbon— 】Gin: (Cười lạnh) Hắn sẽ khiến Bourbon xoay như chong chóng.Vạn nhất chết đột tử gì đó, liền không liên quan đến anh.【 Trời ơi... nhưng làm nhiều công việc cũng có chỗ tốt a! Tôi cảm thấy Amuro Tooru bất kể làm việc ở đâu, thường xuyên đều có thể chạm mặt với Asuka-chan (?). 】【 Hơn nữa không biết có phải ảo giác của tôi không, tôi luôn cảm thấy thái độ của Asuka-chan đối với Bourbon không hề giống nhau ( đẩy mắt kính ) 】【 Chị em tầng trên tôi cũng cảm thấy!! ( hình minh họa ) ( hình minh họa ) ( hình minh họa ) Cậu xem, trải qua phân tích từng bức một, thông qua khóe miệng và đôi mắt, có thể phân tích ra được khi ở chung ngắn ngủi với Bourbon, tâm trạng của Asuka tương đương với tâm trạng khi ở cùng với Matsuda— 】【 Ngầu bá cháy, bái lạy đại lão ( ngước nhìn ) 】【 Nhưng mấy lần xuống dưới tôi cảm thấy Bourbon bắt đầu có chút nghi ngờ Asuka-chan, tôi trước đây nhìn thần sắc ngữ thái của cậu ấy, hình như đều sắp học theo tên FBI kia làm một ít Honey Trap (?) , đương nhiên cái này chỉ là phỏng đoán cá nhân ha!!! 】Chai nước khoáng Gin đang cầm đột nhiên bị bóp méo đến không còn hình dạng ban đầu.Thái độ không giống nhau, thường xuyên chạm mặt, còn có honeytrap??"Vodka." Gin lạnh nhạt mở miệng, như thể bình tĩnh: "Lái xe, đi Poirot."Vodka: "Dạ??!"Đại ca hôm nay, thật hay thay đổi (mắt đậu phụ) )Vermouth có chút kinh ngạc nhìn Gin hơi thay đổi sắc mặt, nghe được lời nói thốt ra từ miệng người đàn ông, có chút ngạc nhiên.Đây là lại nghĩ đến điều gì?Tổng không đến nỗi, phản xạ hình cung dài như vậy đi...?Nhưng mặc kệ thế nào, cô ta thỏa mãn.Quý cô Vermouth trầm ngâm trong chớp mắt, sau đó liền vui vẻ quyết định bỏ lại nhiệm vụ của mình hôm nay, dịch dung thành cô sinh viên kia một lần nữa.— Loại chuyện thú vị ngàn năm khó gặp này, cô làm sao có thể bỏ qua được chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz