ZingTruyen.Xyz

Dm Vo Han Luu Tro Choi Cua Than Gay Game

Trong phòng tắm ngập tràn hơi nước mờ ảo, nước nóng chảy ra cuồn cuộn không dứt, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ khi nào đã trộn lẫn với bọt khí dâng cao ngất. Bọt khí này đang tỏa mùi hương kì dị, làm người ta dần rơi vào trạng thái hứng tình, chờ lúc nhận ra thì đã không kịp nữa rồi.

Lúc này, hai cơ thể quyến rũ quện vào nhau trong chiếc bồn tràn nước nóng, bọt khí dập dìu trên làn nước, cả hai đương hôn nhau mãnh liệt.

"Ưa hưa... Ha... Ưm ah..."

"Ưm... Ah ha... Ưa..."

Ngụy Dịch Sâm đỏ mặt, nghiêng đầu gặm cắn cổ gáy Vương Chinh Vũ một cách thỏa thích, dương vật cương cứng đang cắm trong lồn thịt của Vương Chinh Vũ cũng dần vô thức nhấp nhả. Chính anh cũng chẳng biết vì sao mình lại nứng đến thế, chỉ đơn thuần thấy rất sướng, rất muốn, cơn ham muốn như thủy triều xô tới, không tài nào kiểm soát được mà muốn được giải tỏa.

Có lẽ vì thấy làm ở trong đây không thoải mái lắm nên hai tay Ngụy Dịch Sâm bê đùi Vương Chinh Vũ lên, vừa đang đâm vừa đứng dậy, sau đó bước khỏi bồn rồi đè hắn vào tường, gặm mút lồng ngực hắn như thể đói khát.

Vương Chinh Vũ dường như cũng bị kích động, hai chân đá loạn xạ giữa không trung, móng tay ghim vào da thịt Ngụy Dịch Sâm và cào cấu lưng sau của anh.

"Không... Đừng mà!..." Vương Chinh Vũ nói xằng xiên.

"Sao?" Ngụy Dịch Sâm hỏi với ý thức mơ hồ.

"Đã nói chỉ nằm dưới một lần..." Vương Chinh Vũ thét bảo, như mất bình tĩnh mà giãy khỏi anh.

Ngụy Dịch Sâm không cẩn thận trượt tay khiến hắn thoát được, dương vật thô bự cũng rớt thẳng ra khỏi lỗ nhỏ của hắn.

"Cậu làm gì vậy..." Ngụy Dịch Sâm bất mãn.

"Tôi chỉ nằm trên... Không nằm dưới..." Mặt Vương Chinh Vũ đỏ gay, ánh mắt lập lòe.

"Tôi cũng chỉ nằm trên!..." Ngụy Dịch Sâm hơi tức giận liền nhào tới cưỡng hôn, "Mẹ nó cậu..."

Cả hai ôm hôn nhau, hai cậu nhỏ và đôi trứng căng cứng bên dưới không ngừng chèn ép cọ chà vào nhau, lửa dục phừng cháy khó mà dập tắt.

Hai người cứ thế quậy tới lui miết đến tận lên giường, Ngụy Dịch Sâm buông thẳng hắn xuống rồi đè lên người hắn.

Thật muốn... Thật muốn chịch quá đi...

Hai cánh tay của Ngụy Dịch Sâm đè lên cặp đùi của Vương Chinh Vũ và đẩy về trước, buồi bự còn mang bọt lần nữa đút vào trong lồn dâm của hắn.

"Ahhhh!!!..." Vương Chinh Vũ cắn môi la bảo, "Không được Tiểu Phi... Anh chỉ làm top thôi!!!..."

"Cậu câm mồm cho tôi..." Ngụy Dịch Sâm đỏ mắt, eo chó đực cường tráng bắt đầu nhịp đưa đẩy nhấp nhả, "Ahhh... Sướng quá..."

"Không được!!!... Đau quá!!!..." Vương Chinh Vũ cả người khó chịu nhìn Ngụy Dịch Sâm trước mặt, mặt mày đỏ ửng tức sôi máu. Chỉ thấy hắn cuối cùng đã nhịn hết nổi cơn đau dưới thân, mà thình lình nhổm người dậy húc vào đầu Ngụy Dịch Sâm cái bốp.

"Cậu má nó!" Ngụy Dịch Sâm bụm đầu gào thét, "Đậu má vãi chưởng!!!..."

Vương Chinh Vũ canh ngay cơ hội này, tiếp đó dồn sức trở mình đè Ngụy Dịch Sâm xuống.

Ngụy Dịch Sâm lúc này cũng đã tỉnh táo được đôi phần, lúc này mới nhận ra bọn họ đã bắt đầu làm tình trong tình huống mất kiểm soát.

Dù cho bản thân đã hơi tỉnh táo nhưng người trước mặt vẫn còn đang trong trạng thái hứng tình, hơn nữa ý thức hết sức không rõ ràng.

Chỉ thấy Vương Chinh Vũ nâng hai chân mình lên, tựa như muốn xâm hại nơi trinh nguyên chưa ai chạm được vào của anh.

"Vương Chinh Vũ!!! Cậu mau tỉnh lại!!!" Ngụy Dịch Sâm thét to, nhưng lại phát hiện cơ thể đối phương đang ghì chặt mình, sức mạnh kinh khủng đó làm anh không thể động đậy được.

Ngụy Dịch Sâm trừng to mắt, chỉ thấy hắn nhắm chuẩn cặc bự nóng hổi sưng to ngay cửa động nhà mình, rồi thình lình đẩy hông nhấp vào.

"Địt vãi!!!..." Ngụy Dịch Sâm hoảng sợ, tuy chỉ mới có đầu cặc đâm vào nhưng với một kẻ chưa từng làm bot như anh ta, cũng đã đủ khiến anh phát điên, "Ahhh!!!"

"Hì hì..." Vương Chinh cười dâm, muốn sấn tới hôn anh.

"Cậu địt mẹ nó dám..." Ngụy Dịch Sâm lửa giận cao ngất trời, vừa muốn đẩy Vương Chinh Vũ ra thì lập tức bị hắn đè lấy cổ tay, đưa sang hai bên đầu giữ chặt.

"Tiểu Phi... Hôm nay em chẳng nghe lời gì cả..." Vương Chinh Vũ nở nụ cười xấu xa gợi cảm, tự mình thốt ra những lời dâm đãng không đầu không đuôi, "Nhóc hư hỏng... Xem ra đêm nay anh phải... Chịch cưng thật hăng mới được!!!..."

Dứt lời, hắn liền đút nguyên một con cặc sưng bự vào trong người của Ngụy Dịch Sâm.

"Ahhh!!! Địt vãi!!!... Mẹ nó... Ahhh!!! Đau chết tôi rồi..."

Ngụy Dịch Sâm kêu la như quỷ khóc sói gào, điều chết toi hơn là Vương Chinh Vũ thế mà chẳng nghe thấy được, còn đang đắm mình trong ảo giác của bản thân.

Vương Chinh Vũ trong cơn mê loạn bắt đầu dập hông nhún cặc, còn hai tay của Ngụy Dịch Sâm thì hoàn toàn không thể động đậy trong sự kìm kẹp của đối phương. Cơn chấn động mãnh liệt nơi lỗ sau gần như khiến ý thức Ngụy Dịch Sâm được giải thoát, trước mắt tối sầm. Nỗi áp bức và lăng nhục trào dâng, Ngụy Dịch Sâm nghiêng đầu, hốc mắt bất khuất của anh chợt ươn ướt.

Theo lẽ thường thì, một viên cảnh sát hình sự cao to cường tráng sao có thể không phản kháng được một kẻ ít tập luyện, thân hình nom gầy yếu như Vương Chinh Vũ chứ. Nhưng hắn lại như bị bỏ bùa, sức mạnh vượt khỏi lẽ thường làm người ta hoàn toàn không thể phản kháng. Ngụy Dịch Sâm thấy hơi nghi ngờ nhân sinh, trinh tiết hơn 20 năm gìn giữ cứ thế bị hắn đoạt mất mà chẳng hiểu vì sao.

Còn Vương Chinh Vũ thì hình như đụ rất hưng phấn, cơ thể ngày càng nóng hầm hập, thắt lưng đưa đẩy cũng ra sức hơn trước.

"Ah ah!!!... Đáng ghét..." Ngụy Dịch Sâm cũng thấy cơn ham muốn trong mình cháy phừng lần nữa, cảm giác khó chịu ở đằng sau dần dà chuyển sang khoái cảm, điều này làm một kẻ vốn là trai thẳng như anh càng thêm tan nát.

Ngụy Dịch Sâm nhìn Vương Chinh Vũ đang bán sức địt mình, đột nhiên sinh ra một suy nghĩ nhỏ nhoi rằng bị cái người này địt hình như cũng chả tệ.

"Ah ha... Ưm ah..."

"Nhanh... Ah... Hết chịu được rồi..."

Hơi thở Vương Chinh Vũ ngày càng dồn dập, chỉ thấy hông hắn ra sức nhấp về trước, bắn lượng lớn tinh dịch từng dòng từng dòng vào trong người đối phương; Ngụy Dịch Sâm thì cắn răng, cặc bự đang yên vị trên bụng của mình bỗng nhiên thình lình giật bần bật, tinh dịch lập tức phun trào như mất kiểm soát, bắn lên mặt, cơ ngực, cuối cùng là cơ bụng và lông cặc anh...

Đời này Ngụy Dịch Sâm sẽ chẳng bao giờ quên nỗi nhục nhã đêm nay bị hắn phá trinh bắn vào trong, thậm chí còn bị hắn địt bắn. Điều đáng sợ hơn là, Vương Chinh Vũ giương cặp mắt dâm đãng nhìn anh, lần nữa đong đưa phần eo hông nhấp tiếp như thể muốn thêm lần 2.

Ngụy Dịch Sâm tức điên, dồn sức giãy khỏi sự trói buộc của hắn, sau đó tát hắn một bạt tay bằng hết sức anh có được.

"Bốp!!!" Tiếng vang thanh thúy vang vọng khắp phòng.

Vương Chinh Vũ ngụp lặn trong cơn choáng váng vì bị anh vả, ngã lên giường rồi ngủ thẳng cẳng.

Ngụy Dịch Sâm nghĩ lại mà sợ mà vội vã đá người hắn ra, chẳng quan tâm tinh dịch đang rỉ nhiễu mất kiểm soát ở phía sau, bức thiết muốn chạy trốn ra ngoài, sợ Vương Chinh Vũ lần nữa bò dậy rồi gây ra tai nạn khác.

Ngụy Dịch Sâm mở cửa phòng, nhưng cơ thể lại ngã khuỵu trên hành lang như thể mọi sức lực bị rút cạn. Hàm anh mỏi đến độ không thể thốt lên lời, nhưng tai lại nghe được từng tiếng rên rỉ lúc trầm lúc bổng vọng ra từ các phòng khác.

"Chắc không phải những người khác cũng..." Ngụy Dịch Sâm nằm dưới đất, cơ thể dần dà thấy nóng, "Sắp không ổn rồi..."

Anh đang chịu đủ mọi sự giày vò của ham muốn, duỗi tay nắm lấy cặc bự mới vừa xả tinh xong nhưng còn chưa mềm hẳn kia lên, rồi bắt đầu tuốt sục.

Một dòng rồi lại hai dòng... Tinh dịch mất khống chế lao ra khỏi cơ thể anh...

Tác dụng kích dục của mùi hương bọt tắm trong bồn còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của anh, dường như trước khi Ngụy Dịch Sâm xả rỗng túi tinh của mình, nó sẽ tuyệt đối không buông tha anh.

Ngụy Dịch Sâm điên cuồng sục tuốt cặc bự của mình, lần nữa chào đón cơn cao trào. Mặt anh đỏ bừng hưởng thụ khoái cảm của việc xuất tinh, nhưng trước mắt lại bỗng xuất hiện một cảnh quỷ dị.

Chỉ thấy ngay góc ngoặt cầu thang, vài đôi dao nĩa bằng đồng, còn có hai cốc rượu và vài chiếc tách trà như thể mọc chân, đang tung tăng nhảy nhót không ngừng trên sàn... Phía sau còn có nến đỏ đang rực cháy ánh đỏ chiếu sáng xung quanh.

Bọn chúng đang nhảy lên lầu, trong cái bóng sau ánh nến, phía sau những bộ đồ ăn đó hình như xuất hiện một cái chân người kì dị...

Ngụy Dịch Sâm giờ đây đã xả rỗng tinh dịch cũng hao hết tinh lực, dần khép mắt lại, chìm vào cơn ngủ say.

Cả tòa lâu đài cổ vắng lặng như tờ, trong đêm đen không yên ổn, ở góc tối nào đó có những tai họa đang được ươm mầm.

Cuối cùng cũng đến buổi sáng, ánh nắng mặt trời xuyên qua tầng tầng tuyết bay ngập trời rọi vào hành lang dài trống trải, thêm nơi đây vài phần ánh sáng dịu mông lung và hơi thở thiêng liêng. Đột nhiên có tiếng thét của ai đó vọng đến, phá vỡ chốn yên tịnh.

Tiếng thét đó truyền đến từ sảnh lớn tầng 1, trực tiếp đánh thức những con người còn đang ngủ say.

Ngụy Dịch Sâm lắc lư cái đầu còn đang chóng mặt, vừa ngồi dậy từ hành lang thì cơ thể đã kèm theo cơn đau nhức, xem ra trò hề đêm qua nào phải ảo giác.

Đúng lúc này Vương Chinh Vũ gấp gáp mở cửa phòng nhìn anh, "Ngụy Dịch Sâm, sao anh lại ngủ bên ngoài?"

"Sao tôi biết được!" Ngụy Dịch Sâm nhìn ánh mắt có hơi oán hận của hắn, "Dưới lầu hình như xảy ra chuyện rồi."

Cả hai không quan tâm cơ thể đang loã lồ mà nhanh chóng chạy ào xuống dưới.

Lúc xuống đến tầng 2, bọn họ còn đụng mặt Cố Nham và cậu nhóc kia. Bọn họ cũng không một mảnh vải giống thế, trông có vẻ hơi nhếch nhác.

Bốn người chẳng kịp nói gì đã vội vội vàng vàng chạy xuống tầng 1, sau đó bước đến phòng ăn bên cạnh.

Ở đó đã có 4-5 người chơi tụ tập, có người thậm chí sợ nhũn cả chân, ngã ngồi dưới đất.

Ngụy Dịch Sâm và Vương Chinh Vũ trông cảnh trước mặt cũng há hốc mồm không nói nên lời.

Chỉ thấy trong phòng ăn, trên bàn ăn mà bọn họ ngồi ăn tối qua đang bày một thi thể chết khá là thảm.

Tứ chi vặn vẹo của người nọ được đặt để trên bàn, nơi lỗ tiểu của con cặc được dựng thẳng có cắm một cây nến đỏ đã tắt lửa, sáp nến tan chảy chạy dọc từ dương vật cho đến bụi lông và hai hòn dái, nom thảm hại cực kì.

Dao nĩa sắc nhọn rạch mở theo đường khe bụng, có cái nĩa thậm chí xiên qua đầu vú người nọ. Bình trà thì tàn nhẫn nhét vào trong lỗ sau, bên trong còn chật kín những chiếc tách trà nhỏ khác. Ngoài ra, trong miệng người nọ còn bị nhét một chiếc bình pha lê trong suốt vào khiến người ta không tài nào nói được gì. Điều làm người khác ớn lạnh hơn còn có đôi nhãn cầu gần như lồi ra, tựa như đang ngóng nhìn chăm chú cửa kính màu sặc sỡ trên trần tòa lâu đài.

Biểu cảm chết không nhắm mắt đó quá đỗi gớm ghiếc, trông như bị nỗi sợ nào đó chi phối.

Có thể nhìn ra từ vẻ mặt trắng bệch mà vặn vẹo đó, người đàn ông này chính là cậu chàng bẳn tính xui xẻo đêm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz