Dm Hoan Sau Khi Cung Doi Thu Phung Tu Thanh Hon
Bình sinh lần đầu tiên Nhan Tụ cùng người khác chen chúc vào một cái chăn để ngủ, ngủ rồi mới hát hiện vô cùng ấm áp, lúc ngủ siêu thoải mái, có chút không nỡ thức dậy. Mái tóc mềm mượt dính vào cổ Chử Thần, Nhan Tụ ngủ vừa say vừa sâu, thế là, người ban đầu muốn dậy sớm - Chử Thần, cứ như thế nhìn cậu, rất lâu không động đậy. Cuối cùng Nhan Tụ cũng tỉnh lại, một mặt mờ mịt ngẩng đầu lên, đôi môi lướt qua hai má của Chử Thần, vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi giấc mộng ngọt ngào. Chử Thần đẩy cậu ra. Tuy nói trong phòng ấm áp, nhưng ở trong chăn và bên ngoài vẫn là hai thế giới, Nhan Tụ giật mình, lập tức lê qua cướp chăn. Chử Thần không tranh giành với cậu, cho nên rất nhanh chăn đã bị Nhan Tụ quấn đi, tức giận đùng đùng lườm anh. "Chui vào chăn của tôi là muốn làm gì đấy?""Rõ ràng là cậu kiên quyết kéo tôi vào mà!""Ngụy biện.""Hôm qua cậu mộng du cứ nhất quyết túm tôi vào! Chăn của tôi cũng bị cậu vứt xuống giường rồi.""Cậu ỷ vào việc tôi không nhớ gì hết lừa tôi chứ gì.""......" Nhan Tụ oan ức muốn chết, choàng chăn lên đuổi anh xuống giường: "Là cậu, là cậu, chính là cậu! Không phải do tôi chui vào, chính là cậu! Cậu lôi tôi vào!"Chử Thần ở cửa phòng dừng bước chân. Không ai có thể phủ nhận nét đẹp của Nhan Tụ, khi khẽ cau mày oan ức, muốn có bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu, một khi cậu bày ra cái biểu cảm này, cơ bản là cậu nói cái gì thì chính là cái đó. Chử Thần là ngoại lệ, trước kia là thế. "Vậy thì là tôi.""Vốn dĩ chính là cậu!"Tâm tình Chử Thần rất tốt gật đầu: "Ừ, là tôi."........ Cậu rõ ràng chỉ là đang dỗ tôi thôi!Cơn thịnh nộ của Nhan Tụ kéo dài được ba giây, Chử Thần đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng vỗ đầu cậu hai cái."......?""......!"Nhan Tụ bùng nổ: "Vỗ cái gì? Đầu đàn ông eo đàn bà chỉ được nhìn chứ không được sờ có biết không hả? !"Nhan Tụ có tính gắt ngủ, sáng sớm bị người ta làm cho ấm ức muốn chết, đợi đến khi đánh răng rửa mặt xong mới bình tĩnh lại. Nhất định phải mua một cái còi, hoặc là thiết bị cảnh báo có sói, nếu không được nữa, cậu cũng phải lấy một cái chậu sắt đặt ở trên đầu giường, có mộng du nữa là dọa anh tỉnh dậy! Xem coi anh còn không thừa nhận thế nào! Cậu quyết định xong rồi đi xuống nhà, nghe thấy Long Thiên Tư nói: "Hôm nay tâm trạng của Thần Thần không tồi ha?"Đúng là mẹ ruột, không biết làm thế nào để nhìn ra tâm trạng không tồi từ cái khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc đó. "Sơn Yêu hôm qua ngủ không ngon hả con?"Nhan Tụ phồng má muốn oán trách, sau đó lại cảm thấy tức giận vì loại chuyện này quá ấu trĩ, thế nên nói: "Hôm qua ở trên giường Chử Thần đã đánh con một trận."Bé con đang được Chử Thần ôm đút sữa, khuôn mặt của nhóc con vẫn chưa to bằng lòng bàn tay, nhắm mắt không ngừng mút sữa, quả nhiên ăn trời sinh đã biết. Nhan Tụ nhìn thấy nhóc, trong tim tức thì mềm nhũn: "Nếu như lúc nào cũng có thể nhìn thấy con thì tốt rồi.""Cậu có thể nghỉ ngơi nhiều chút, đợi qua hai năm, con có thể nhớ được rồi thì quay lại làm việc."Cậu quả nhiên là muốn có con của tôi! !Trong lòng Nhan Tụ cảnh giác: "Năm sau tôi ra ngoài đi làm luôn."Chử Thần cau mày: "Tiền trong nhà đủ cho cậu tiêu, cứ cho là không làm gì....""Tôi biết ngay cậu không có ý tốt mà!" Nhan Tụ ngắt lời anh, nói: "Con trai là của tôi, của tôi!"Buổi tối hôm đó, Chử gia quả thật náo nhiệt, Nhan Tụ lần đầu tiên biết Chử Thần vậy mà có tới bốn ông cậu, còn có bốn người cô, con cháu đến nhà làm toàn bộ phòng khách đều tưng bừng, Long Thiên Tư chắc đã.......nói qua, nên không có ai nhắc đến chuyện bé con được sinh ra như thế nào. Sự chú ý của mấy người phụ nữ đều đặt trên người bé con, đàn ông đang bàn công việc, sự nghiệp, anh em cùng thế hệ với Chử Thần đã kéo bàn ra bắt đầu đánh bài, Nhan Tụ vừa khéo cùng một bàn với Long Thắng Dương, người ta không ngừng nhìn trộm cậu, nhìn đến độ Nhan Tụ có hơi ngại ngùng, tận cho đến khi Chử Thần mở miệng: "Đẹp không?""Đẹp.""Chút nữa tôi tìm một cái dụng cụ căng mắt, trói chú ở trên ghế trong phòng ngủ của chúng tôi, cho cậu nhìn ba ngày ba đêm."Long Thắng Dương không dám nhìn nữa, anh em họ của hắn phì cười, nhỏ giọng xem thường hắn: "Chị dâu mà cậu cũng dám nhìn nhiệt tình như thế, đáng đời!"Nhan Tụ khù khụ: "Chơi xong ván này tôi đi nghỉ ngơi."Cậu vốn dĩ không muốn xuống dưới nhà, nhưng hôm nay họ hàng đều đến đông đủ, không lộ mặt thì quá không biết điều, coi như là đã cho Chử Thần mặt mũi. Chử Thần 'ừm' một tiếng. Nhan Tụ rời khỏi bàn, số tiền bị thua mất cũng là Chử Thần trả, cậu lên lầu đóng cửa, trong phòng yên tĩnh lại, nghĩ đến sự huyên náo ban nãy, có chút cô độc. Quên ôm bé cưng lên đây chơi rồi. Cửa đột nhiên bị mở ra, Nhan Tụ đơ người: "Sao cậu cũng lên đây......""Ngày mai đưa cậu đến Nhiêu gia, phải có đủ tinh thần."Trong lòng Nhan Tụ nhẹ nhõm hẳn, cậu còn tưởng rằng Chử Thần chắc là quên rồi. Nếu như vậy, ngày mai cậu phải một mình đến đó, không biết là sẽ bị Đậu Gia Trân mắng thành cái dạng gì.Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111
Cậu làm chuyện gì thành công, Đậu Gia Trân luôn nghĩ đủ mọi cách để che giấu, sợ cậu sẽ lấp mất ánh sáng con cháu Nhiêu gia. Nhưng nếu như làm sai, là liền vắt óc suy nghĩ làm to chuyện nhất có thể, để chứng minh rõ ràng rằng bà ấy với Nhiêu gia là một lòng."Tôi phải thay quần áo."Nhan Tụ: "A?""Áo ngủ.""Vậy cậu đi thay đi." Cậu trước giờ chưa từng nhìn thấy Chử Thần thay quần áo ở trước mặt mình, bởi vì Chử Thần cảm thấy cậu có thể mang thai, phải tránh hiềm nghi. "Tôi muốn ở trong phòng thay.""Thay đi." Nhan Tụ nghĩ thầm, lẽ nào cậu muốn tôi ra ngoài để tránh hiềm nghi? Chử Thần lại như chỉ nhắc nhở cho qua cậu một cái, không quan tâm cậu nữa, quay ra cởi áo. Vẻ ngoài đáng ghét chết tiệt, không mò ra được anh đang nghĩ gì. Có điều cơ thể đúng là không tồi, Nhan Tụ vân vê đám thịt trên bụng mình, trong lòng ghen tị. Nếu không phải sinh bé con, cậu cũng đẹp như kia kìa!Chử Thần ở trước mặt cậu thay xong, quay mặt nhìn thấy cậu quả nhiên đang nhìn mình, trong tim nóng lên, vén chăn ra lên giường, Nhan Tụ lập tức chiếm một bên, Chử Thần tinh tế ngồi yên không động đậy."Cậu đang đọc sách gì vậy?"Nhan Tụ cho anh xem bìa sách, Chử Thần nói: "Tôi cũng muốn đọc."Nhan Tụ chỉ đành dịch lại gần, Chử Thần hơi nghiêng đầu, cúi xuống. Đầu của hai người dần dần chạm vào nhau, Nhan Tụ nhét quyển sách vào trong tay anh: "Mỏi tay muốn chết, cậu tự đọc đi."Nhan Tụ chui vào chăn bắt đầu ngủ, Chử Thần buồn chán đặt sách xuống, cũng chui vào chăn: "Thực ra kết hôn cũng không hoàn toàn xấu.""?""Có thể làm ấm chăn cho nhau.""......."
Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111
Nhan Tụ nhìn hai cái chăn trên giường, nghĩ một hồi. Hôm qua ngủ đúng là khá ấm áp, mà nếu như hôm nay Chử Thần lại túm lấy cậu nữa, cứ cho là cậu đã chuẩn bị còi có thể làm ồn để anh tỉnh lại, nhưng bản thân mình cũng bị làm phiền đến giấc ngủ, còn bị lạnh đến đông cứng. Nhan Tụ bỏ chăn đơn của mình ra, chen vào chỗ của anh, lời ít ý nhiều: "□□."Nhiêu ga có ba đứa con, ngoài Nhiêu Chính Kỳ ra, Đậu Gia Trân còn sinh cho Nhiêu Tu Vĩ một trai một gái, con gái mười tám, con trai mười sáu. Nhiêu Chính Hoa nhìn thấy Nhan Tụ đầu tiên, cậu trẻ kinh ngạc, tiếp đó bĩu môi: "Tôi còn tưởng anh chết ở bên ngoài rồi."Nhan Tụ cau mày, Nhiêu Chính Hoa còn muốn nói gì đó, đột nhiên phát hiện có một người đàn ông bước xuống từ phía cửa tài xế bên kia xe, bốn mắt đối nhau, trong đầu nổ pháo hoa: "Chử Chử Chử Chử Thần......!"Chử Thần đi đến, dắt tay Nhan Tụ đi đến gần. Nhiêu Tu Vĩ với Đậu Gia Trân vừa nghe thấy tiếng động liền đi ra ngay, khuôn mặt u ám của hai người họ thay đổi một trăm tám mươi độ sau khi nhìn thấy Chử Thần.Chử Thần gật nhẹ đầu: "Chú dì năm mới vui vẻ.""Ây, năm mới vui vẻ, mau vào đây."Nhiêu Chính Kỳ hôm nay không ở đây, nói là tối hôm qua đi uống rượu với bạn bè vẫn chưa về, trong nhà chỉ có ba mẹ với em trai em gái cùng mẹ khác cha của Nhan Tụ. Ba mẹ Nhiêu đã biết tin bọn họ kết hôn, trên miệng khiển trách Nhan Tụ hai câu, ăn xong bữa cơm, biết được nỗi lo của họ tạm thời không muốn công khai, tỏ ra thấu hiểu. Nhiêu Tu Vĩ khá là kính cẩn, ông ta biết nặng nhẹ hơn Nhiêu Chính Kỳ, Chử Cao Lương có thể làm ăn đến trình độ như bây giờ, không chỉ dựa vào năng lực, mà còn dựa vào thế lực sau lưng ông ấy, Long Thiên Tư xuất thân từ đại gia đình ba thế hệ, bốn người em trai không xem thường được ai, chưa kể đến Chử Thần được sinh ra từ mối liên hôn của bọn họ. Thái tử đúng là không phải gọi xuông. Chử Thần cũng không phải người ngang ngược hống hách,tôn trọng bọn họ mười phần, mang đủ quà, làm đủ lễ, đáng nói là Nhiêu Chính Hoa, khi nhận quà giống như gặp được thần tượng, hơi bị kích động. Không khí trong nhà hài hòa, tảng đá lớn trong lòng Nhan Tụ rơi xuống, khi chuẩn bị rời đi, Chử Thần đột nhiên hỏi: "Người em trai này năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"Anh là hỏi Nhiêu Chính Hoa, Nhiêu Tu Vĩ lập tức trả lời: "Mười sáu, học lớp mười rồi."Nhiêu Chính Hoa cũng nhanh chóng ưỡn thẳng lưng, trong mắt như có ánh sáng. "Lớp mười rồi à, cháu còn tưởng là trẻ con chưa được giác dục chứ, đến cả chuyện anh em hòa mục thân ái tôn kính lẫn nhau cũng không hiểu."Lời này hoàn toàn không lòng vòng, trực tiếp mắng Nhiêu Chính Hoa không có giáo dục, sắc mặt người ngồi trên bàn mỗi người một vẻ, Nhiêu Tu Vĩ càng khó chịu hơn. Chử Thần liếc nhìn cậu trẻ đang ngơ ngác, nói: "Cháu đã kết hôn với Nhan Tụ, cũng coi như là người một nhà, nghĩ là cần thiết có ngày nào đó cháu không nhịn được dạy bảo một phen, chú dì chắc sẽ không trách phạt.""Không, sẽ không." Nhiêu Tu Vĩ dối lòng nói: "Chú đợi lát sẽ phạt nó viết bốn chữ huynh hữu đệ cung* một nghìn lần!"*Nghĩa ở cái câu trên Chử Thần nói á."Tốt quá rồi." Chử Thần là người thực tế: "Vậy thêm bạn wexin đi, viết xong gửi cho anh xem."----------------------Tác giả có lời muốn nói: Thái tử: Em ấy nửa đêm lén chui vào chăn của tôi, nhất định là thích tôi nhưng ngại nói, tôi phải đối xử tốt với em ấy một chút. #Em trai: Cái đó, em là fans của anh mà......T T---------------
Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111
Cậu làm chuyện gì thành công, Đậu Gia Trân luôn nghĩ đủ mọi cách để che giấu, sợ cậu sẽ lấp mất ánh sáng con cháu Nhiêu gia. Nhưng nếu như làm sai, là liền vắt óc suy nghĩ làm to chuyện nhất có thể, để chứng minh rõ ràng rằng bà ấy với Nhiêu gia là một lòng."Tôi phải thay quần áo."Nhan Tụ: "A?""Áo ngủ.""Vậy cậu đi thay đi." Cậu trước giờ chưa từng nhìn thấy Chử Thần thay quần áo ở trước mặt mình, bởi vì Chử Thần cảm thấy cậu có thể mang thai, phải tránh hiềm nghi. "Tôi muốn ở trong phòng thay.""Thay đi." Nhan Tụ nghĩ thầm, lẽ nào cậu muốn tôi ra ngoài để tránh hiềm nghi? Chử Thần lại như chỉ nhắc nhở cho qua cậu một cái, không quan tâm cậu nữa, quay ra cởi áo. Vẻ ngoài đáng ghét chết tiệt, không mò ra được anh đang nghĩ gì. Có điều cơ thể đúng là không tồi, Nhan Tụ vân vê đám thịt trên bụng mình, trong lòng ghen tị. Nếu không phải sinh bé con, cậu cũng đẹp như kia kìa!Chử Thần ở trước mặt cậu thay xong, quay mặt nhìn thấy cậu quả nhiên đang nhìn mình, trong tim nóng lên, vén chăn ra lên giường, Nhan Tụ lập tức chiếm một bên, Chử Thần tinh tế ngồi yên không động đậy."Cậu đang đọc sách gì vậy?"Nhan Tụ cho anh xem bìa sách, Chử Thần nói: "Tôi cũng muốn đọc."Nhan Tụ chỉ đành dịch lại gần, Chử Thần hơi nghiêng đầu, cúi xuống. Đầu của hai người dần dần chạm vào nhau, Nhan Tụ nhét quyển sách vào trong tay anh: "Mỏi tay muốn chết, cậu tự đọc đi."Nhan Tụ chui vào chăn bắt đầu ngủ, Chử Thần buồn chán đặt sách xuống, cũng chui vào chăn: "Thực ra kết hôn cũng không hoàn toàn xấu.""?""Có thể làm ấm chăn cho nhau.""......."
Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111
Nhan Tụ nhìn hai cái chăn trên giường, nghĩ một hồi. Hôm qua ngủ đúng là khá ấm áp, mà nếu như hôm nay Chử Thần lại túm lấy cậu nữa, cứ cho là cậu đã chuẩn bị còi có thể làm ồn để anh tỉnh lại, nhưng bản thân mình cũng bị làm phiền đến giấc ngủ, còn bị lạnh đến đông cứng. Nhan Tụ bỏ chăn đơn của mình ra, chen vào chỗ của anh, lời ít ý nhiều: "□□."Nhiêu ga có ba đứa con, ngoài Nhiêu Chính Kỳ ra, Đậu Gia Trân còn sinh cho Nhiêu Tu Vĩ một trai một gái, con gái mười tám, con trai mười sáu. Nhiêu Chính Hoa nhìn thấy Nhan Tụ đầu tiên, cậu trẻ kinh ngạc, tiếp đó bĩu môi: "Tôi còn tưởng anh chết ở bên ngoài rồi."Nhan Tụ cau mày, Nhiêu Chính Hoa còn muốn nói gì đó, đột nhiên phát hiện có một người đàn ông bước xuống từ phía cửa tài xế bên kia xe, bốn mắt đối nhau, trong đầu nổ pháo hoa: "Chử Chử Chử Chử Thần......!"Chử Thần đi đến, dắt tay Nhan Tụ đi đến gần. Nhiêu Tu Vĩ với Đậu Gia Trân vừa nghe thấy tiếng động liền đi ra ngay, khuôn mặt u ám của hai người họ thay đổi một trăm tám mươi độ sau khi nhìn thấy Chử Thần.Chử Thần gật nhẹ đầu: "Chú dì năm mới vui vẻ.""Ây, năm mới vui vẻ, mau vào đây."Nhiêu Chính Kỳ hôm nay không ở đây, nói là tối hôm qua đi uống rượu với bạn bè vẫn chưa về, trong nhà chỉ có ba mẹ với em trai em gái cùng mẹ khác cha của Nhan Tụ. Ba mẹ Nhiêu đã biết tin bọn họ kết hôn, trên miệng khiển trách Nhan Tụ hai câu, ăn xong bữa cơm, biết được nỗi lo của họ tạm thời không muốn công khai, tỏ ra thấu hiểu. Nhiêu Tu Vĩ khá là kính cẩn, ông ta biết nặng nhẹ hơn Nhiêu Chính Kỳ, Chử Cao Lương có thể làm ăn đến trình độ như bây giờ, không chỉ dựa vào năng lực, mà còn dựa vào thế lực sau lưng ông ấy, Long Thiên Tư xuất thân từ đại gia đình ba thế hệ, bốn người em trai không xem thường được ai, chưa kể đến Chử Thần được sinh ra từ mối liên hôn của bọn họ. Thái tử đúng là không phải gọi xuông. Chử Thần cũng không phải người ngang ngược hống hách,tôn trọng bọn họ mười phần, mang đủ quà, làm đủ lễ, đáng nói là Nhiêu Chính Hoa, khi nhận quà giống như gặp được thần tượng, hơi bị kích động. Không khí trong nhà hài hòa, tảng đá lớn trong lòng Nhan Tụ rơi xuống, khi chuẩn bị rời đi, Chử Thần đột nhiên hỏi: "Người em trai này năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"Anh là hỏi Nhiêu Chính Hoa, Nhiêu Tu Vĩ lập tức trả lời: "Mười sáu, học lớp mười rồi."Nhiêu Chính Hoa cũng nhanh chóng ưỡn thẳng lưng, trong mắt như có ánh sáng. "Lớp mười rồi à, cháu còn tưởng là trẻ con chưa được giác dục chứ, đến cả chuyện anh em hòa mục thân ái tôn kính lẫn nhau cũng không hiểu."Lời này hoàn toàn không lòng vòng, trực tiếp mắng Nhiêu Chính Hoa không có giáo dục, sắc mặt người ngồi trên bàn mỗi người một vẻ, Nhiêu Tu Vĩ càng khó chịu hơn. Chử Thần liếc nhìn cậu trẻ đang ngơ ngác, nói: "Cháu đã kết hôn với Nhan Tụ, cũng coi như là người một nhà, nghĩ là cần thiết có ngày nào đó cháu không nhịn được dạy bảo một phen, chú dì chắc sẽ không trách phạt.""Không, sẽ không." Nhiêu Tu Vĩ dối lòng nói: "Chú đợi lát sẽ phạt nó viết bốn chữ huynh hữu đệ cung* một nghìn lần!"*Nghĩa ở cái câu trên Chử Thần nói á."Tốt quá rồi." Chử Thần là người thực tế: "Vậy thêm bạn wexin đi, viết xong gửi cho anh xem."----------------------Tác giả có lời muốn nói: Thái tử: Em ấy nửa đêm lén chui vào chăn của tôi, nhất định là thích tôi nhưng ngại nói, tôi phải đối xử tốt với em ấy một chút. #Em trai: Cái đó, em là fans của anh mà......T T---------------
Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz